• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Đan Đại Chí Tôn (3 Viewers)

  • Chương 2001-2005

Chương 2001 Đại Phá Sát Cục

- A!!

Diệp Hung kêu gào thảm thiết, nửa khúc trên thân thể mang theo máu tươi chảy ngang, xuất hiện ở những vị trí chiến trường khác.

Một màn đáng sợ để toàn trường giật mình.

Vừa mới bắt đầu liền phế đi một người?

Lại còn là Tinh Thần linh văn!

Quả nhiên thật hung tàn!

- Khương Phàm, lúc này chỉ vừa mới bắt đầu!

Quan Lăng biến thành Thất Thủ Liệt Dương Xà cuồng bạo phá tan Đại Sơn Thượng Cổ, giết tới trước mặt Khương Phàm.

Bảy cái đầu hừng hực như mặt trời, cường quang sáng chói làm người ta không mở mắt nổi, tất cả há mồm phun ra liệt diễm giống như dung nham bao phủ tới Khương Phàm.

Khương Phàm phát động liệt diễm sôi trào trong nháy mắt, như biển gầm với trời, ngạnh kháng mặt trời liệt diễm cuồng bạo tuôn ra, hóa thành lít nha lít nhít hỏa vũ.

Ở trước mặt Chu Tước Yêu Hỏa, cái gọi là liệt dương yêu hỏa vẫn kém mấy phần.

Ba mươi ngàn sợi hỏa vũ cuồng kích, mỗi sợi đều giống như hoàng kim đúc thành, nhanh chóng phóng đại, hóa thành Liệt Diễm Chu Tước, giương cánh lăng tiêu, lệ khí tràn ngập, nhiệt độ cao đến kinh khủng.

Sau đó... toàn bộ Liệt Diễm Chu Tước bạo động, gào thét bôn tập, kịch liệt xen lẫn, tạo dựng thành tuyệt thế luyện lô,

Thất Thủ Liệt Dương Xà bị giam ở trong đó.

Luyện lô nguy nga, cao tới năm trăm mét, liệt diễm cuồn cuộn, mặt ngoài tràn ngập lít nha lít nhít đến hàng vạn hình bóng Chu Tước.

Bọn chúng nhanh chóng tung bay, càng đang dâng lên liệt diễm, kỳ dị mà tráng quan.

Chu Tước truyền thừa, Liệt Ngục Thuật!

Bất luận Chu Tước truyền thừa gì cũng đều là cực thuật thế gian, áp đảo phía trên ngàn vạn võ pháp, uy lực tuyệt luân, bá liệt phi phàm, Liệt Ngục Thuật càng là được nhiệt độ Chu Tước Yêu Hỏa cùng uy lực luyện hóa hiện ra đến cực hạn.

Thất Thủ Liệt Dương Xà phát giác được nguy cơ, lập tức dâng lên liệt diễm điên cuồng đụng chạm lấy luyện lô.

Nhưng, luyện lô lù lù như núi, ba mươi ngàn con Liệt Diễm Chu Tước nhanh chóng nhấc lên, hình thành son sóng triều yêu hỏa, hàng ngàn Liệt Diễm Chu Tước càng không ngừng xông ra, tràn ngập đất trời bạo kích Thất Thủ Liệt Dương Xà.

Thất Thủ Liệt Dương Xà bị đánh đến be bét máu thịt, phảng phất đảo mắt liền bị tuyệt sát đốt lấy.

Tràng diện khủng bố như thế để các cường giả phía ngoài đều hít vào từng ngụm khí lạnh, huống chi là người trực tiếp ở bên trong.

Bọn hắn bao giờ cũng không sợ hãi nhiếp bởi sự cường đại của Khương Phàm, mặc dù Thất Thủ Liệt Dương Xà bị áp chế, nhưng dù sao đây cũng là cự yêu Bán Thánh, lại bị khốn trụ.

- Ngươi cũng đừng hòng ra ngoài!

Thất Thủ Liệt Dương Xà bằng vào chiến khu Bán Thánh ngạnh kháng bạo kích, bảy cái đầu nhanh chóng bổ nhào, chặn đánh Khương Phàm.

- Ta thật không nghĩ sẽ ra ngoài!

Khương Phàm thi triển Lăng Thiên thuật, tránh khỏi chặn đánh, toàn thân đều là liệt diễm, huyết khí cuồn cuộn, hồn khí bốc hơi, Ấn Ký Thủy Tổ thức tỉnh, kích phát tổ mạch, cuồn cuộn giữa không gian và thời gian, cùng chính mình ngàn năm trước sinh ra liên hệ.

Lập tức... Huyết khí cùng với hồn khí giao hòa, liệt diễm bạo động.

Một Khương Phàm mới tinh niết bàn dục hỏa trùng sinh.

Hai Khương Phàm, có máu có thịt, giống nhau như đúc, lại đồng thời hiện ra Chu Tước Bác Thiên Thuật, phân biệt lao thẳng đến hai cái đầu khác nhau.

Bành! Bành!

Thất Thủ Liệt Dương Xà kêu lên đầy thê lương thảm thiết, hai cái đầu bị vỡ nát.

- Hai Khương Phàm?

- Là năng lượng ngưng tụ sao?

- Đều giống nhau như đúc!

- Bọn hắn đều đang thi triển võ pháp!

Biển người bạo động, khó có thể tin được mà nhìn hai Khương Phàm đang chém giết bên trong luyện lô.

Cường giả tám phương cho dù là đã chết lặng trước tầng tầng lớp lớp truyền thừa thần bí của Khương Phàm, nhưng vẫn bị một màn này kích thích cho.

- Các ngươi đang làm gì! Tới cứu ta!

Quan Lăng gào thét, dùng máu tươi thôi động một viên Tam Sắc Kim Cương Hoàn, ba mảnh liệt diễm bạo động kịch liệt, khuấy động uy lực và năng lượng chí cương chí liệt, chặn đánh hai Khương Phàm.

Đây là một trong những bí bảo truyền thừa của Thần Miếu, lại được ba loại bảo cốt Liệt Diễm Thánh Thú chế tạo, cực kỳ cường hãn.

- Nhanh đi!

Diệp Hung nhịn xuống đau đớn, phóng thích mê quang tinh không, đánh về phía Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão, còn có Đồ Chiến bên trong chiến trường hỗn loạn.

Ông!

Tam trưởng lão ở gần nhất, hắn nhanh chóng dẫn đầu va chạm mê quang tinh thần, biến mất trong núi lớn, xuất hiện ở phía trước tuyệt thế luyện lô.

Luyện lô nguy nga, cường quang mãnh liệt, nhiệt độ khủng bố đập vào mặt để Tam trưởng lão đau đớn không chịu nổi, giống như chỉ đứng ở chỗ này liền bị đốt lên. Cơ hồ có thể tưởng tượng được, Quan Lăng ở bên trong luyện lô đang thừa nhận đau đớn như thế nào.

Không hổ là Chu Tước Yêu Hỏa, không hổ là Thần Thú trên đỉnh vạn cầm.

- Chịu đựng! Mở cho ta!

Tam trưởng lão giơ cao hai tay, cốt kiếm bên tay trái dâng lên Kiếm Nhận Phong Bạo lạnh thấu xương, cốt kiếm trên tay phải lại nặng như núi cao, kéo theo uy áp.

- Cùng một chỗ giết, phá tan nó.

Ngay sau đó Nhị trưởng lão cũng đã giết tới, đen trắng xen lẫn, Âm Dương lưu chuyển, hai cánh mãnh liệt mà vỗ, diễn biến khí tức Hỗn Độn, ngưng tụ đao cương tới trời, ngang nhiên bổ về phía tuyệt thế luyện lô.

- A!!

Đồ Chiến cuồng bạo, diễn biến ra chín con Thanh Giao, giống như Giao Long thực sự có máu có thịt, yêu khí tràn ngập, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên giao thoa trùng kích, đánh tới tuyệt thế luyện lô.

- Phá!

Miếu chủ đều ở phía xa lớn tiếng gào thét.

- Phá!

Các cường giả Thần Miếu hận không thể tự mình lao đến chiến trường, lo lắng gầm thét, âm thanh chấn động đất trời.

Nhưng... Bên trong tuyệt thế luyện lô, một Khương Phàm lại đột nhiên hóa thân thành Chu Tước Yêu Thể, bay thẳng lên trời, lấy tốc độ cực hạn của Chu Tước Lăng Thiên thuật, tháo ra tuyệt thế luyện lô, xuất hiện ở trước mặt ba cỗ nháy mắt chém chết dang tấn công.

Muốn chặn đánh ba người chúng ta?

Quá khinh thường!

Nhị trưởng lão và hai người kia lập tức trở nên dữ tợn, chiến ý tăng vọt càng là đằng đằng sát khí, toàn lực thôi động võ pháp chém chết xuống dưới.

Nhưng... Đây là Thủy Tổ phân thân, ở hai bên móng vuốt lại nắm lấy hai khối bảo cốt.

Là vừa vặn mượn nhờ cường quang cùng liệt diễm ở bên trong luyện lô hỗ trợ, từ Khương Phàm nơi đó tiếp nhận thánh cốt. Lại còn từ Cổ Hoa Bán Thánh nơi đó lấy được thánh cốt, là dùng đầu lâu Thiên Nhân Chiến Khu Thánh Linh cảnh rèn đúc.

Thủy Tổ phân thân giương cánh bay đi, trong nháy mắt... Tự bạo...

Ầm ầm!
Chương 2002 Tuyệt Đại Thiên Kiêu (1)

Tương đương với hủy diệt bản thân, năng lượng đánh thẳng vào hai bảo cốt Thánh Linh.

Cường quang vô biên, liệt diễm cuồn cuộn, dưới sự va chạm mãnh liệt hai bảo cốt này thậm chí đã bày biện ra hư ảnh Thiên Nhân Chiến Khu cuồng bạo.

Một màn này quá đột nhiên, ngoài dự liệu của tất cả mọi người, nhất là bọn người Nhị trưởng lão.

Thủy Tổ phân thân, hai khối thánh cốt, năng lượng kinh khủng trong nháy mắt đã chấn vỡ nát tuyệt thế luyện lô, dẫn phát bạo tạc kinh khủng, cũng phá hủy bổ xuống ba đòn tấn công, đánh thẳng vào ba vị cường giả kia.

Giờ khắc này, chiến trường tại Đại La sơn đều đã bị năng lượng tàn phá bao phủ, cường quang chiếu thấu để mấy triệu người xem ở toàn trường đều mắt mở không ra, năng lượng bạo động, như biển động che trời, tuôn ra tám phương.

Khi Khương Phàm khống chế phân thân tự bạo, trước đó một khắc hắn đã đụng vào dưới mặt đất, tránh thoát khỏi năng lượng trùng kích mạnh nhất.

Ba người Nhị trưởng lão lại gặp phải tai ương, bị trùng kích với khoảng cách gần nổ nát thịt, toàn thân mất khống chế mà bay ra ngoài.

Tất cả cường giả hoàng tộc sau khi hết khiếp sợ thì mặt mũi đều là đầy ngạc nhiên.

Bởi vì điều bọn hắn mong đợi nhất, cũng là hình ảnh khẩn trương nhất, là những người khiêu chiến điên cuồng tự bạo, nổ chết Khương Phàm.

Nhưng tuyệt đối không ngờ rằng, ngay từ đầu Khương Phàm lại tự mình phát nổ trước.

Gia hỏa này hoàn toàn không theo mưu kế mà ra chiêu sao?

Đây rốt cuộc là do bản tính hung tàn, làm việc không quan tâm, hay là do kinh nghiệm chiến đấu quá phong phú, hoàn toàn chỉ dẫn cũng điều khiển phương hướng phát triển của chiến trường.

- A!!

Trong hỗn loạn đột nhiên truyền ra tiếng kêu gào thảm thiết thê lương, số lượng lớn cường giả cố nén cường quan chói mắt, nhìn qua năng lượng bạo động, tìm kiếm nơi phát ra thanh âm, kết quả lại thấy được một màn rung động.

Tại sâu trong liệt diễm vô tận, một con Chu Tước giương cánh bay đi, xung quanh mê ảnh trùng điệp, nhiều loại mãnh cầm hư ảnh như ẩn như hiện.

Thất Thủ Liệt Dương Xà bị tạc đến huyết nhục mơ hồ ngẩn đầu lên trời rên rỉ.

- Chu Tước, Phục Thiên Thuật!

Khương Phàm giương cánh hoành không, sôi trào lên uy lực huyết mạch, sinh ra áp bách trí mạng đối với Thất Thủ Liệt Dương Xà.

Mãnh cầm là thiên địch của xà mãng, Chu Tước thì lại là mãnh cầm Chí Tôn, Phục Thiên Thuật lại là uy lực huyết mạch hiện ra đến cực hạn.

Giờ khắc này cho dù Quan Lăng là Bán Thánh thì cũng sẽ cảm nhận được sợ hãi giống như ngạt thở.

Một tiếng gáy to, vang vọng trên chiến trường.

Khương Phàm giống như một tia sấm sét, mở ra khung trời, xuyên thủng năng lượng bạo động, xé mở Quan Lăng đã trọng thương.

Sau khi Quan Lăng mãnh liệt run rẩy thân thể be bét máu thịt liền bị tách ra, mất mạng ngay tại chỗ.

- Khương Phàm! Ngươi đi chết đi!

Nhị trưởng lão đã bị thương đến mức toàn thân rách rưới, máu tươi chảy ngang, nhưng hắn cũng đã bị triệt để chọc giận, gương mặt dữ tợn, trước hết nhất đã lập tức phản kích.

Hai cánh chấn động, Âm Dương cùng tồn tại, khí tức bản nguyên lan tràn ra, chấn động chiến trường.

Sau khi Khương Phàm hóa thân thành Chu Tước, thực lực rõ ràng đã trở nên mạnh hơn, trải rộng ra pháp trận tại không trung, cướp đoạt năng lượng từ đất trời.

Chu Tước, Quy Nguyên Thuật!

Năng lượng do Thủy Tổ phân thân nổ tung, năng lượng do thánh cốt thả ra, năng lượng do Đại Sơn Thượng Cổ sôi trào,… đều ngàn vạn con sông đang chảy về biển kéo đến, theo Quy Nguyên Thuật luyện hóa, không ngừng liên tục rót vào cơ thể Khương Phàm.

Toàn thân Khương Phàm răng rắc giòn vang, cơ hồ muốn bạo thể mà chết, nhưng vẫn nương tựa theo Bát Hoang Chiến Trụ cưỡng ép chống đỡ,

- Âm Dương dực!

Nhị trưởng lão nhanh chóng giết tới, hư không trong nháy mắt đã mơ hồ, không chỉ có Âm Dương lưu chuyển, còn có hắc ám cùng ánh sáng đang diễn hóa.

Thế giới này, vốn là đối lập như vậy, có thể phân trắng hay đen, âm hay dương, sáng cùng tối.

Thời khắc này diễn biến, hình thành hình thái đại đạo, cưỡng ép trấn áp tới.

Uy lực và năng lượng chí cường như đang chấn động áp chế, đạt đến cảnh giới cửu trọng thiên.

- Chu Tước Quy Nguyên, Diễn Thiên Kiếm!

Tiếng vang oanh minh, hư ảnh Chu Tước ở chính giữa trận pháp Chu Tước Quy Nguyên nhanh chóng quay quanh, ngưng tụ ra một thanh Chu Tước sát kiếm.

Sát kiếm bạo động, liệt diễm ngập trời, uy lực và năng lượng mênh mông đã đạt đến cửu trọng thiên.

Ầm ầm!

Thế giới Âm Dương va chạm, bắn ra Hỗn Độn, nương theo ánh sáng kinh người nghênh kích Diễn Thiên Kiếm.

Gần như là đồng thời, hai người đều tháo chạy, đều bị trọng thương.

Nhị trưởng lão bị Diễn Thiên Kiếm mang theo năng lượng kinh người bổ trúng, Khương Phàm thì bị Hỗn Độn đánh tan.

Một người nứt lồng ngực ra, một kẻ lại đầm đìa máu me, hai bên đều trọng thương.

- Còn chưa có chết đều lăn tới đây cho ta, bây giờ không phải là lúc than đau.

Nhị trưởng lão cố nhịn đau đớn từ thương thế, điên cuồng thôi động Thiếu Âm Thiếu Dương, diễn biến hai loại năng lượng cực hạn đen avf trắng, lần nữa đuổi giết Khương Phàm.

- Tới nhận lấy cái chết!

Khương Phàm vỗ cánh lăng tiêu, liệt diễm cuồn cuộn, bổ nhào tới phía Nhị trưởng lão.

- Hôm nay người nhận lấy cái chết, hẳn là Khương Phàm ngươi!

Nhị trưởng lão căng cứng toàn thân, sát ý quyết tuyệt, nhất định phải cuốn lấy Khương Phàm.

- Chết chết chết!

Khương Phàm trợn mắt trừng trừng, mặt mũi tràn đầy dữ tợn, bộ dáng tàn nhẫn giống như muốn xé sống Nhị trưởng lão.

Khoảng cách mấy chục dặm, cơ hồ nháy mắt đã liền đến, khí thế của hai người tại thời khắc này đã bộc phát đến cực hạn.

Nhưng...

Ầm ầm!

Khương Phàm đột nhiên vung tay, triệu ra Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh từ khí hải, cùng với tiếng vang mãnh liệt, Luyện Thiên Đỉnh nhanh chóng tăng vọt mấy chục lần, giống như một tòa cự nhạc hoành không xuất hiện, miệng đỉnh hướng phía trước, liền đánh tới Nhị trưởng lão đang lao nhanh như thiểm điện.

- Ngọa tào… ngươi...

Nhị trưởng lão vội vàng không kịp chuẩn bị, hãm không được, trốn không thoát, đón đầu đã đụng đến, nửa đời tôn quý cao ngạo, lần đầu tiên lại tuôn ra một câu nói tục.

Cùng với tiếng oanh minh kịch liệt, Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh liền móc ngược, va chạm đến mặt đất.

Mà mặt đất lắc lư kịch liệt, Thái Tổ sơn ầm vang quật khởi, rắn rắn chắc chắc đặt ở miệng đỉnh, đóng chặt hoàn toàn bên trong.

- Linh Nhi! Bát Hoang Tuyệt Diễm! Phóng hỏa cho ta! Thiêu chết!

Khương Phàm tọa trấn đỉnh lô, nhấc lên Chu Tước Yêu Hỏa, tràn vào vòng xoáy đầu tiên. Hỗn Độn Nguyên Hỏa, Bát Hoang Tuyệt Diễm, phân biệt từ trong thân thể Phần Thiên Chiến Vực xông ra, tiến đụng vào vòng xoáy thứ hai, vòng xoáy thứ ba.

Cùng với tiếng vang lớn ngột ngạt long trời lở đất, Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh thức tỉnh, Hỗn Độn Nguyên Hỏa màu trắng, Bát Hoang Tuyệt Diễm màu đen, Chu Tước Yêu Hỏa màu đỏ, liên miên bất tuyệt tràn vào đỉnh lô.
Chương 2003 Tuyệt Đại Thiên Kiêu (2)

Đỉnh lô tràn ngập ra uy thế vô tận, giống như là Thần Linh, che đậy tất cả.

Từng luồng từng luồng liệt diễm bộc phát từ đỉnh lô, khuấy động thiên địa, hình thành vòng xoáy quét sạch hơn mười dặm, điên cuồng cướp đoạt Hỏa nguyên lực ở xung quanh.

Trong đội ngũ hoàng tộc hoàng đạo gần chiến trường, số lượng lớn cường giả vội vàng không kịp chuẩn bị, bị cưỡng ép kéo mất số lượng lớn liệt diễm.

Có khí hải cuồn cuộn, liệt diễm bay lên không, có Bảo khí thức tỉnh, phóng thích liệt diễm.

Trong nháy mắt, cứ như vạn hỏa quy tông, liệt diễm mấy trăm dặm xung chiến trường quanh đều điên cuồng nhận lấy dẫn dắt, lao vút tới phía Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh.

Đám người quá sợ hãi, hốt hoảng rút lui ra phía sau, cắt đứt thả ra liệt diễm.

Nhưng, chỉ trong mấy hơi ngắn ngủi, liệt diễm cướp đoạt từ Niết Bàn cảnh đến Thánh Linh cảnh, cùng số lượng lớn Bảo khí phía đã cực kỳ bành trướng, rót vào Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh.

- A!!

Nhị trưởng lão ở trong đỉnh lô kêu gào thảm thiết, nơi này giống như không phải luyện lô, mà là thế giới hỏa diễm vô biên vô tận, không chỉ có nhiệt độ cao khủng bố, để y phục của áo giáp của hắn liên tiếp bị hòa tan, ngay cả uy lực Âm Dương của hắn đều đang nhanh chóng tan rã.

- Đó lại là cái gì vũ khí?

- Nhị trưởng lão bị giữ lại?

- Bát Hoang Tuyệt Diễm? Khương Phàm tỉnh lại Bát Hoang Tuyệt Diễm ở kiếp trước, vậy liệt diễm màu trắng kia lại là cái gì? Làm sao cảm giác so với Khương Phàm cùng Bát Hoang Tuyệt Diễm càng cường thịnh hơn vậy?

- Khương Phàm rốt cuộc còn có bao nhiêu vũ khí? Không giới hạn quy tắc rốt cuộc là tiện nghi cho ai?!

Toàn trường bạo động, khiếp sợ trước tòa luyện lô tôn quý móc ngược kia, mà các cường giả cấp hoàng đạo thì lại chú ý đến liệt diễm mà Khương Phàm thả ra.

Ngay cả bọn người Chu Diễm của Xích Thiên Thần Triều nơi đó cũng đều hơi nhíu lông mày, rõ ràng phát giác được liệt diễm màu trắng cùng đỉnh lô kia thần bí bất phàm.

Lúc này, Diệp Hung đã tàn phế một nửa, Tam trưởng lão đang nổi giận, Đồ Chiến thì điên cuồng, ba người đều liên tiếp giết tới.

Bọn hắn bị bạo tạc trước đó đánh cho rách mướp, dáng vẻ chật vật đến nỗi ngay cả Thái Cổ Thần Miếu bên kia cũng đều nhìn không được.

Nhất là Diệp Hung, vốn là đã bị Khương Phàm chặt thành một nửa, lại bị năng lượng nổ tung bao phủ hắn phá hủy hơn phân nửa nội tạng, nhưng ở cuộc chiến sinh tử này, hắn đã không lo được thương thế cùng đau đớn, lấp đan dược liền giết tới.

- Sơn Hà, Đại Táng!

Khương Phàm cũng nhét đan dược vào trong miệng, lần nữa phóng thích bí thuật cực hạn.

Mặc dù bí thuật như vậy tiêu hao rất nhiều thể lực, một lần liền đạt tới phụ tải cực hạn, nhưng trước khi Khương Phàm rời khỏi Sí Thiên giới thì hắn cũng đã mang theo đầy đủ đan dược, mà tất cả còn đều là cấp bậc thánh đan, một viên có thể để cơ thể hắn phục hồi như cũ, tinh khí thịnh vượng.

Không giới hạn quy tắc?

Chính là tiện nghi cho hắn!!

Ầm ầm!

Đại địa cuồn cuộn, bụi mù ngập trời, sóng triều tai nạn đến nghiêng trời lệch đất nuốt sống ba người Diệp Hung đang giết tới gần.

Đại Sơn Thượng Cổ mai táng dưới mặt đất lại lần nữa thức tỉnh, bị ép phóng xuất ra uy lực núi lớn, uy lực Thượng Cổ, tăng lên uy thế hủy diệt cho Sơn Hà Đại Táng.

- Giết ra ngoài, giết ra...

- Ngọa tào, đây là năng lượng gì?

Diệp Hung, Tam trưởng lão, Đồ Chiến bị vô tình nuốt hết, chật vật chìm đến dưới đất.

Trước đó bọn hắn đã tận mắt thấy Hình Phù Đồ bị đại địa mai táng, biết rõ bạo động khủng bố, nhưng đến khi bị dìm ngập mới biết được, đây nào chỉ là khủng bố, quả thực là tuyệt vọng.

Cái này thậm chí đều không phải là võ pháp, mà là Đại Địa Mẫu Khí gào thét, là Thương Thiên muốn hủy diệt bọn hắn, là thời không muốn lưu vong bọn hắn.

- Luyện cho ta!!

Khương Phàm điên cuồng thúc giục Hỗn Độn Nguyên Hỏa cùng Bát Hoang Tuyệt Diễm, tiếp tục luyện hóa Nhị trưởng lão ở bên trong.

Mặc dù Sơn Hà Đại Táng có uy lực tuyệt luân, nhưng muốn chân chính mai táng ba vị Bán Thánh, còn không thực tế, hắn muốn chỉ là thời gian.

Toàn trường bạo động, quần tình sốt ruột.

Mọi người nhìn tràng diện chiến trường bạo động, đều cảm nhận được một cơn gió lạnh không cách nào nói rõ.

Khương Phàm, lần nữa nắm chiến trường trong tay!

Năm vị Bán Thánh vây bắt, vậy mà lại không làm gì được Khương Phàm?

Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, thật sự là khó mà tin được!

Tất cả các thiên kiêu hoàng đạo rốt cuộc cũng đã toát ra thể hiện nghiêm trọng, bọn hắn bắt đầu tưởng tượng, nếu như mình đứng ở trên chiến trường thì có thể chém giết Khương Phàm hay không?

Không, bây giờ hẳn là có thể chân chính chống lại cùng Khương Phàm hay không!

Rất nhiều thiên kiêu nhân kiệt cao ngạo, rốt cuộc trong đầu cũng đã hiện ra một cái ý niệm.

Không hổ là Thần Hoàng kiếp trước, có thể thống ngự Thương Huyền, nghênh chiến Cửu Châu Thập Tam Hải, thật đúng là không phải nói khoác, hắn quả thật có thực lực áp đảo phía trên dân chúng.

Cho dù đầu thai làm người cũng tuyệt đối không thua năm đó!

Đám người bên trong Sí Thiên giới thì phấn chấn kích động, đồng thời nhớ tới câu nói kia, mỗi thời đại kiểu gì cũng sẽ sinh ra một truyền kỳ, che đậy vô số thiên kiêu.

Mà truyền kỳ thời đại này, hoàn toàn xứng đáng thuộc về Khương Phàm!

Các hoàng đạo cao ngạo bọn họ hiển nhiên không phục, cho nên toàn thể đều phó ước mà đến, nhưng bây giờ, bọn hắn nên thận trọng suy tính.

Đốt nóng...

Ầm ầm!!

Một trận bạo tạc thảm liệt đột nhiên bộc phát tại chiến trường, ngột ngạt như mặt đất sụt lún, trong chớp mắt đã truyền khắp mấy trăm dặm, để mấy triệu người xem náo nhiệt bỗng nhiên an tĩnh, rất nhiều người đều giật mình.

Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh bị đụng bay, còn bay lên trời, đánh bay Khương Phàm, toàn bộ năng lượng bên trong giống như hồng lưu đổ xuống, cuồn cuộn khắp toàn trường, liên miên bất tuyệt, mà sau khi Thái Tổ sơn nhận cường hoành trùng kích, uy lực Đại Địa hùng hậu mà mênh mông đã trùng kích theo vết nứt dãy núi.

- Nhị trưởng lão tự bạo rồi?

Bên trong Thái Cổ Thần Miếu vang lên từng trận rên rỉ, tràng diện có sức lực như Thánh cảnh như vậy, nhất định là Nhị trưởng lão với cảnh giới Bán Thánh mang theo thánh cốt nổ tung.

Năng lượng tại thời khắc này thậm chí đã rung chuyển áp chế của Khương Phàm, cho thấy uy thế tiếp cận với Thánh Linh.

Miếu chủ đều dùng lực nắm chặt nắm đấm, đó là huyền tôn của hắn, là người thừa kế Thiếu Âm Thiếu Dương.

Nhất định là cảm giác mình giết không ra ngoài, cũng nhất định là ở bên trong nhận phải uy hiếp trí mạng, nếu không tuyệt đối sẽ không tự bạo, đoạn tuyệt luân hồi.
Chương 2004 Cái gì gọi là chấn nhiếp

- Đỉnh lô lại không có vỡ? Đó là vũ khí cấp bậc gì mà lại có thể chống đỡ được cảnh giới Bán Thánh tự bạo!!

- Đó là rèn đúc từ chất liệu gì? Bên trong Sí Thiên giới có ẩn giấu bảo lô sao?

- Khương Phàm lấy ở đâu ra nhiều vũ khí cường hãn như vậy!

- Khương Phàm đâu? Khương Phàm ở đâu, nổ chết rồi sao?

Số lượng lớn cường giả nhìn xung quanh, rất nhanh đã tập trung vào một thân ảnh, chính là Khương Phàm.

Khương Phàm sớm đã có dự tính Nhị trưởng lão sẽ tự bạo, cũng đã phòng bị, nhưng vẫn đánh giá thấp năng lượng trùng kích, giờ phút này toàn thân hắn đã vỡ nát, hài cốt vỡ vụn, huyết nhục văng tung tóe.

Đây là đã được Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh chống đỡ bạo tạc, cho dù là như thế, nhưng vẫn trọng thương tới cực điểm.

- Giết Khương Phàm!

Diệp Hung leo ra từ bên trong Sơn Hà Đại Táng trước nhất, hắn suy yếu, đau đớn, giá lạnh, hắn chật vật đến cực hạn, cơ hồ muốn ngất đi, nhưng hắn vẫn cắn chặt răng, lấy máu tươi làm dẫn, phóng xuất ra tinh thần sáng chói.

Tinh quang đầy trời, hóa thành tinh thần thật sự, giống như thiên thạch ùn ùn kéo tới oanh động, chạy về phía Khương Phàm, bọn chúng nhanh chóng xen lẫn, sáng đến chói mắt, hợp thành một đầu Tinh Hà, vô cùng thần bí, lại cuồn cuộn năng lượng, phảng phất có thể phá hủy núi sông.

- Giết! Báo thù cho Nhị trưởng lão cùng Quan Lăng!

Ngay sau đó Tam trưởng lão và Đồ Chiến cũng đã giết ra khỏi phế tích, ý thức hoảng hốt, nhưng gương mặt dữ tợn, thân thể suy yếu, nhưng chiến ý như thủy triều.

- Đi!

Diệp Hung cố nén mê muội, liên tiếp phóng thích hai mê trận tinh không, đánh về phía Tam trưởng lão cùng Đồ Chiến, tinh không di chuyển, đuổi giết Khương Phàm.

Sau khi Khương Phàm hạ xuống liền liên tiếp nảy người lên, để lại máu tươi đầy đất, nhìn đã hấp hối, thấy mà giật mình, nhưng... Hắn khai chiến đến nay đều là dùng đan dược, còn không có vận dụng cấm thuật Niết Bàn Thuật.

Thời điểm Tinh Hà đang cuộn trào như biển động kéo đến, Khương Phàm nằm rạp trên mặt đất đang nhanh chóng khôi phục, thẳng tới đỉnh phong, sau đó... Trước một giây khi Tinh Hà đến, toàn thân hắn dâng lên tinh quang, không gian vặn vẹo, biến mất tại chỗ.

Ầm ầm!

Tinh Hà cuồng kích, hào quang rực rỡ, đất trời rung chuyển, hung hăng đánh vào vị trí trước đó của Khương Phàm, tràng diện bạo động kia tựa như sóng lớn vỗ bờ, kinh động tâm phách.

Đã chết rồi sao?

Vô số ánh mắt khẩn trương nhìn ra xa.

- Giết!!

Tam trưởng lão, Đồ Chiến lại giết tới muốn bổ sung một kích, tuyệt sát trí mạng.

Một người diễn biến Thanh Giao, một người tế lên song kiếm, toàn bộ đều vô cùng dữ tợn, sát ý quyết tuyệt.

Nhưng, Khương Phàm đã biến mất, đầu tiên là chuyển sang bí mật hoạt động ở một chỗ cách mấy trăm mét, sau đó lại di chuyển hơn mười dặm, xuất hiện ở sau lưng Diệp Hung đang muốn hôn mê.

- Giết giết giết... Giết Khương Phàm...

Diệp Hung đang gian nan chống đỡ thân thể, căm tức nhìn bạo tạc như sóng to gió lớn nơi xa, gương mặt đẫm máu dữ tợn như quỷ.

Nhưng...

Trong lòng Diệp Hung khẽ nhúc nhích, hắn đã nhận ra năng lượng tinh thần ba động, một loại khí tức nguy hiểm trong nháy mắt đã tràn ngập toàn thân.

Diệp Hung lung lay ánh mắt, quả quyết kích phát tinh thần mê trận liền muốn thoát khỏi, nhưng sau lưng hắn chợt lạnh lên, phong mang sắc bén xẹt qua cổ của hắn.

Khương Phàm giơ tay chém xuống, chém đầu Diệp Hung!

Toàn trường đang nhìn đầu nguồn bạo tạc thì ánh mắt lại liên miên thu về, đúng lúc thấy được Khương Phàm bước ra từ trong lỗ đen, bôn tập chém giết Diệp Hung.

- Hắn không chết? Hắn trốn ra được?

- Lông tóc không tổn hao gì??

- Đan dược gì lại có tốc độ khôi phục nhanh như vậy??

- Chẳng lẽ là Niết Bàn trong truyền thuyết?

- Khương Phàm từ đầu đến cuối đều không có sử dụng niết bàn sao??

- Ông trời ơi, trước một giây còn trọng thương sắp chết, chỉ chớp mắt đã hoàn hảo không chút tổn hại rồi? Cái này còn chơi thế nào!

- Loại bí thuật Niết Bàn này thật sự quá biến thái. Phượng Hoàng cũng là bằng vào cái này, khinh thường Yêu tộc, khiêu chiến Long tộc.

- Không hổ là Thần Tổ Vạn Cầm, đúng là biến thái.

- Lại chết thêm một người nữa! Năm vị Bán Thánh vây bắt, vậy mà đã chiến tử ba vị!

Toàn trường nhanh chóng nhấc lên tiếng kinh hô như thủy triều, vốn cho rằng là vây bắt, kết quả lại là đơn phương săn giết, mà toàn bộ quá trình đều là vui mừng cùng ngoài ý muốn.

Tiếng kinh hô ở phía ngoài kích thích đã Tam trưởng lão cùng Đồ Chiến trên chiến trường, bọn hắn nhìn hố sâu trống rỗng trước mặt, bỗng nhiên quay người, vừa hay nhìn thấy bóng dáng Khương Phàm ở bên ngoài mấy chục dặm.

Khương Phàm thu thi cốt Diệp Hung vào Thông Thiên Tháp, đi tới biên giới chiến trường, triệu hồi Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh bị xiềng xích ngăn lại.

Mặc dù bạo tạc không có hủy đi Luyện Thiên Đỉnh, nhưng Linh Nhi cùng Bát Hoang Tuyệt Diễm ở bên trong đã bị chấn thương.

- Hắn đi từ lúc nào?

- Thương thế của hắn đâu?

Tam trưởng lão cùng Đồ Chiến lập tức cảm thấy lạnh người, ngoài tức giận thì bọn hắn càng cảm nhận được một loại sợ hãi.

Gia hỏa này giết không chết sao?

Nhị trưởng lão liều tự bạo cuối cùng cũng khiến cho hắn bị trọng thương, kết quả hắn đảo mắt đã bình phục?

- Trở về!!

Miếu chủ Thái Cổ Thần Miếu đột nhiên gọi đến chiến trường, hắn tỉnh táo, cũng thỏa hiệp.

Năm vị Bán Thánh liên thủ đều không giết chết được Khương Phàm, còn lại hai người chỉ có thể bị Khương Phàm đánh giết từng kẻ.

Hắn không thể nào tiếp tục hy sinh vô vị.

Tam trưởng lão cùng Đồ Chiến cắn răng, nhanh chóng đẩy ra khỏi chiến trường Đại La sơn.

- A, còn chạy trốn hai. Trước tiên sẽ ghi lại nợ, hôm nào lại lấy. Bước lên chiến trường của ta, chính là lên Sinh Tử Bộ, ai cũng không sống được!

Khương Phàm cười lạnh hai tiếng, ánh mắt bén nhọn quét về đội ngũ Vạn Đạo Thần Giáo, tiếp cận Sở Phong Trần đang khôi phục.

Thanh âm phách lối để Thái Cổ Thần Miếu cùng Vạn Đạo Thần Giáo đều đầy ngập lửa giận, nhưng sự cường hãn của Khương Phàm đến bây giờ đã phát huy ra vô cùng tinh tế, bây giờ bọn hắn không có lực lượng lại lên đài khiêu chiến.

Địa Ma Thụ giơ lên chín sợi dây leo, quấn lấy chín khối bảo cốt Thánh Vương, giáng lâm đến chiến trường, bảo vệ Khương Phàm, uy hiếp hoàng đạo, để tránh những hoàng đạo này sau khi bị kích thích sẽ tập kích.

Chín khối bảo cốt Thánh Vương sao?

Số lượng lớn ánh mắt dừng lại ở bên trên bảo cốt bị dây leo quấn quanh, chỉ mới nửa ngày mà thôi, vậy mà lại thắng được chín khối bảo cốt Thánh Vương.

Ngay cả rất nhiều hoàng tộc đều hâm mộ, mấy ngàn năm lịch sử của bọn hắn đều không có bảo tồn đến mười khối, vậy mà trong nửa ngày Khương Phàm lại thu hoạch được chín khối bảo cốt Thánh Vương.

Bầu không khí bên trong Sí Thiên giới là phấn chấn nhất, bảo cốt Thánh Vương, mặc kệ là dùng tới tu luyện, hay là dùng làm vũ khí, đều là tuyệt thế trân bảo.

Có bảo cốt Thánh Vương uy hiếp, bọn hắn cũng không cần sợ tất cả hoàng đạo đánh bất ngờ.
Chương 2005 Cường cường liên hợp

- Tiếp theo xem như cuộc chiến thứ năm rồi? Ai đến!!

Khương Phàm đứng tại đỉnh núi Thái Tổ sơn, ăn vào đan dược, điều trị trạng thái đến tốt nhất.

Mấy triệu người xem sốt ruột nhìn ra xa.

Lấy cục diện bây giờ, hoàng tộc khẳng định là không không dám lên đài, chỉ có thể là cấp bậc hoàng đạo.

Ai sẽ xuất chiến đây??

Đại Quang Mang Thần Điện? Hay là Cửu Lê Thần Cung?

Tru Thiên Thần Điện? Hay là Xích Thiên Thần Triều?

Thao Thiết Yêu tộc? Hay là Thiên Cực giới?

Cửu Thiên Thần Giáo? Hay là Man Hoang Chiến tộc?

Sinh Mệnh Thần Điện? Hay là Phù Tang Thần Cung?

Các cường giả, tán tu đến từ các vực thì đều nhìn phía hoàng đạo nơi đó.

Trong lòng bọn họ, riêng mình đều xem hoàng đạo là tồn tại vô địch, loại ảnh hưởng cùng tín niệm kia đều là bọn hắn từ nhỏ đã mưa dầm thấm đất, đã thẩm thấu đến linh hồn.

Nhưng, hoàng đạo mười phương tập thể trầm mặc.

Đại Quang Mang Thần Điện, Tru Thiên Thần Điện và các hoàng đạo khác trước khi đến đều tràn đầy lòng tin, đơn đả độc đấu chưa hẳn có thể giết Khương Phàm, nhưng liên hợp vây bắt khẳng định không có vấn đề, bọn hắn cũng đều chế định kỹ càng chiến thuật, trang bị vũ khí cường hãn, đến sau này, giữa nhau còn bí mật đã làm một ít liên hệ, nhưng ai cũng không nghĩ tới Khương Phàm lại cường hãn đến trình độ như vậy.

Sở Phong Trần thua nặng, Hình Phù Đồ bị miểu sát, dưới sự vây bắt của năm vị Bán Thánh lại cường thế oanh sát ba vị, chiến thuật trước đó của bọn hắn là như vậy nhanh nhẹn dũng mãnh, nhưng bây giờ dưới thực lực cơ hồ lại không có chút phần thắng nào.

Thiên Cực giới, Phù Tang Thần Cung, Thao Thiết Yêu tộc thì từ đầu đến cuối đều một mặt hờ hững, trong ánh mắt lóe ra cái nhìn lạnh lẽo không cách nào nói rõ.

- Các ngươi là không dám tới, hay là không có ý đến? Mọi người vạn dặm xa xôi chạy đến đây đều không phải xem náo nhiệt, như vậy đi, tất cả hoàng đạo thay nhau đăng tràng?

Khương Phàm đứng trên Thái Tổ sơn, ánh mắt bén nhọn nhìn quanh tất cả hoàng đạo, trong tay lung lay tàn đao, chỉ đến Cửu Lê Thần Cung:

- Hoàng đạo Tây Bắc thua, hoàng đạo Tây Nam thua, Tây Bộ Thương Huyền còn mỗi Cửu Lê Thần Cung ngươi, tới thử một chút?

Phó cung chủ Cửu Lê Thần Cung, Diêu Lăng Vi thiên kiều bá mị, quốc sắc thiên hương, dáng người mềm mại nhỏ yếu để cho người ta miên man bất định.

Đối mặt với sự khiêu khích của Khương Phàm, nàng chỉ lười biếng mà cười cười, thờ ơ.

Khương Phàm tiếp tục nói:

- Cửu Lê Thần Cung không có Thánh Vương Thiên phẩm sao, thực sự không được thì mấy Bán Thánh? Hoặc là đến bảy tám Niết Bàn cảnh thất trọng thiên, bát trọng thiên, ta có thể không áp chế bọn cảnh giới của hắn.

Lời này để rất nhiều hoàng đạo thoáng động tâm, bọn hắn thực sự không nỡ để cường giả cảnh giới Bán Thánh xếp hàng chịu chết.

Cảnh giới Bán Thánh không thể nghi ngờ là lực lượng trung kiên của bọn hắn, không phải cấp bậc chiến tướng, thì chính là trưởng lão hạch tâm, bồi dưỡng đến vấn đề kia càng cần Thiên phẩm linh văn hơn, hoặc là Chí Tôn Thánh phẩm cực kỳ đặc thù, còn cần tài nguyên chồng chất.

Nếu như là Niết Bàn cảnh thất trọng thiên, coi như miễn cưỡng vẫn có thể tiếp nhận!

Nhưng Niết Bàn thất trọng thiên vấn đề Thánh phẩm, làm sao đối mặt với Thánh Vương Thiên phẩm Khương Phàm đây?

Đừng nói bảy tám người, xem như mười người vây bắt, đều chưa hẳn có thể có phần thắng.

Mấu chốt là mỗi lần lên đài, đều cần bảo cốt Thánh Vương!

Xem như hoàng đạo, cũng không nỡ lấy ra nhiều như vậy.

Khương Phàm tiếp tục giằng co với Cửu Lê Thần Cung:

- Nếu như các ngươi là sợ thật, vậy chúng ta hơi thay đổi quy tắc. Nếu như tiếp tục quyết chiến sinh tử, vẫn là mỗi người một khối bảo cốt Thánh Vương. Nếu như các ngươi chỉ có thể giết ta, ta không thể nào giết các ngươi, vậy thì mỗi người ba khối bảo cốt Thánh Vương.

Tất cả hoàng đạo vừa nghe nói như thế, khóe mắt đều co rúm lại.

Gia hỏa này là biến đổi biện pháp kiếm tiền sao!

Một người ba khối??

Ngươi coi là kim tệ sao?!

Đây chính là bảo cốt Thánh Vương!

Nếu như không phải Khương Phàm trùng sinh, còn đã dẫn phát chiến tranh, đừng nói bảo cốt Thánh Vương, thánh cốt cũng sẽ không tuỳ tiện xuất hiện ở hạ giới.

- Ta đều đã chủ động nhượng bộ, các ngươi còn không có dũng khí bước lên? Các hoàng đạo Thương Huyền, ta đều cho các ngươi cơ hội giết ta, các ngươi lại bất tranh khí. Ta không thể không nói, đương kim hoàng đạo so với ngàn năm trước không phải chỉ kém một điểm nửa điểm. Bên trong mười hai hoàng đạo không có một hoàng đạo nào bồi dưỡng được người có thể thực sự chống lại ta?

Giọng Khương Phàm không lớn, lại hòa với linh lực nhẹ nhàng truyền khắp toàn trường, khiêu khích cùng trào phúng trong lời nói để các cường giả xem chiến ở bên ngoài đều có chút nghe không nổi nữa.

Tất cả các đệ tử thiên kiêu hoàng đạo đều dùng sức nắm chặt nắm đấm, đáy mắt bắn ra chiến ý.

Nhưng, các Thánh Linh của bọn hắn đều thờ ơ, không có bị ngôn ngữ kích thích ảnh hưởng.

Nhất là Thiên Cực giới, Phù Tang Thần Cung các loại, vẫn giữ im lặng.

Khương Phàm dứt khoát ngồi xếp bằng tu luyện, thản nhiên nói:

- Chờ các ngươi thương lượng xong chiến thuật lại lên đài khiêu chiến, ta ở chỗ này đợi đến cuối tháng ba.

Biển người nhanh chóng bạo động, ngắm nhìn đội ngũ hoàng tộc hoàng đạo.

- Thật không có người lên sao?

- Không phải tất cả hoàng đạo đều có chuẩn bị mà đến sao?

- Bọn họ đến đương nhiên có chuẩn bị, có một số còn đều đã liên hợp, nhưng không nghĩ tới Khương Phàm lại mạnh đến loại trình độ này.

- Đúng vậy, đừng nói hoàng tộc, sợ rằng hoàng đạo đều không có nghĩ đến Khương Phàm sẽ mạnh đến thế. Không chỉ có Chu Tước truyền thừa bá đạo tuyệt luân, vũ khí thần bí càng khống chế được toàn trường. Ai, hoàng đạo trước đó tự đại, thật sự là đoán sai thực lực của Khương Phàm.

- Truyền nhân Thiên phẩm của hoàng đạo đều là bảo bối của bọn hắn, nếu như không có hoàn toàn nắm chắc, ai cũng sẽ không ném ra chịu chết.

- Nhìn đi, hoàng đạo sẽ còn ra sân, nhưng không phải lên đơn độc, mà là... Liên hợp!!

- Tiếp theo sẽ là vây bắt, mấy hoàng đạo liên thủ triển khai vây bắt Khương Phàm.

Những người vây xem nhìn hoàng đạo từ đầu đến cuối không có ra tay, bắt đầu nhiệt nhiệt nháo nháo nghị luận lên.

Tô Thiên Sóc, Tô Triệt, thậm chí Khương Hồng Võ, Khương Uyển Nhi, Yến Khinh Vũ đều nhìn qua Khương Phàm ngẩn người bên trên Đại La sơn.

Bọn hắn từ đầu đến cuối đều biết Khương Phàm rất mạnh, nhưng thật không nghĩ tới chỉ trong vài chục năm đã mạnh đến tình trạng như thế, thậm chí còn vượt qua phạm vi hiểu biết.

Không hổ là Thần Hoàng đã từng thống ngự Thương Huyền, thật không phải 'Phàm nhân' bọn hắn có thể sánh được.

Đêm xuống, tất cả hoàng tộc hoàng đạo lần lượt rút về thành mới.

- Hoa Thanh phó giáo chủ, các ngươi còn muốn khiêu chiến Khương Phàm sao?
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

ÁNH DƯƠNG CỦA TÂM ĐAN
  • Fb: Táo thích tiểu thuyết
Chương 7 END
Hỗn Thế Đan Vương
  • Mèo Yêu Thành Tinh
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
THỐN ĐAN THANH
  • Xảo Khắc Lực A Hoa Điềm

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom