• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Đan Đại Chí Tôn (3 Viewers)

  • Chương 2086-2090

Chương 2086 Đến Từ Phía Tây (1)

Khương Phàm suýt chút nữa không nhận ra vị Thánh Viên Chiến Đấu này, mười năm không gặp, đã trở nên khôi ngô hơn rất nhiều, khí thế cũng càng vũ dũng.

- Hài tử đâu?

Trên mặt Hứa Thiên Kỳ lạnh lùng mang theo vài phần sát ý, mặc dù thực lực không bằng Khương Phàm, nhưng cũng không e ngại Khương Phàm.

- Hài tử? Đâu? Ngươi hỏi ta?

- Ta không nên hỏi ngươi sao?

- Ngươi đầu tiên chờ chút đã, trong này khẳng định có hiểu lầm gì đó. Đầu tiên, lúc đầu ta có mang Hứa Đan đi, nhưng không có thương hại nàng, là nàng ở phía sau cùng đồ đệ Lý Dần của ta yêu nhau.

- Năm đó Hứa Như Lai đến Bá Vương Chiến quốc đàm phán, sau khi ta trưng cầu ý kiến của nàng thì đã đưa nàng rời khỏi. Mà, ta thật không biết lúc đó nàng đã mang thai. Thứ hai, hôm nay đến cầu thân, không có ác ý gì khác, thật sự là muốn thay Lý Dần, cưới Hứa Đan.

Hứa Thiên Kỳ lạnh lùng nhìn Khương Phàm, trong ánh mắt rõ ràng mang theo không tín nhiệm.

Khương Phàm nói:

- Khương Phàm ta không đến mức lừa gạt Chí Tôn Kim Thành các ngươi trên loại chuyện này, càng không hỗn đản đến mức đi chọc ghẹo nữ hài tử.

- Hài tử, không phải ngươi mang đi?

- Mang đi? Ai mang đi?

- Ngươi thề, ngươi không biết?

- Ta thật không biết.

- Không phải ngươi, ai có thể biết nàng có hài tử?

- Nói cho ta biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ta dùng hết thảy mọi thứ của ta thề, ta thật cái gì cũng không biết!

Hứa Thiên Kỳ nhìn mắt Khương Phàm, một hồi lâu sau mới mở miệng.

- Sau khi nàng trở về bụng bắt đầu lớn lên, lúc ấy đang vào thời kì đặc thù Kim Thành gặp nạn, trong tộc lại hoài nghi đó là hài tử của ngươi. Phụ thân rất tức giận, khăng khăng muốn xử lý cho nàng, nhưng vì nàng đau khổ cầu khẩn nên xem như đã bảo vệ được, bảy tháng sau nàng sinh, là một nam hài nhi.

- Sau khi xá lợi Phật Đà giao cho Tu Di sơn, trùng sinh kiếp sau Kim Thành, tâm tình phụ thân cũng đã ổn định, cũng bắt đầu tiếp nhận hài tử, còn an bài cho thị nữ bồi tiếp chiếu cố. Hứa Đan xem hài tử như bảo bối, dáng vẻ sủng ái... Ngay cả ta cũng không dám tin tưởng đó là muội muội kiêu căng mà ta biết. Nhưng, hết thảy đều thay đổi tại năm năm trước.

- Năm năm trước?

- Sau khi sự kiện Đại La sơn kết thúc, hài tử đã mất tích. Có người xông vào tầng cao nhất của Kim Thành tại đêm khuya, đánh ngất Hứa Đan, từ cướp hài tử nàng đi.

- Đến vì hài tử?

- Xác thực là đến vì hài tử, trước khi đi còn để lại một câu nói. Đứa nhỏ này, là huyết mạch của hắn, hắn mang đi.

- Huyết mạch của hắn? Hắn là ai?

- Sau khi muội muội ta tỉnh dậy... Điên rồi... Những lời này là thời điểm nàng phát bệnh thường xuyên nhắc tới. Chúng ta đều coi là hài tử là của ngươi, suy đoán là ngươi trà trộn vào đến trộm đi hài tử. Cho nên hôm nay ngươi tới... Rất không được chào đón.

Khương Phàm càng nhăn chặt lông mày.

Sau trận Đại La sơn?

Cướp đi hài tử?

Còn nói là huyết mạch của hắn?

Đây đều là tình huống như thế nào!

Khương Phàm hỏi:

- Chuyện Hứa Đan có hài tử này, trong Kim Thành đều biết?

Hứa Thiên Kỳ lắc đầu nói:

- Chúng ta hoài nghi là của ngươi hài tử, cho nên giữ bí mật tin tức, chỉ một số ít người của tầng cao nhất chúng ta biết.

Khương Phàm lại càng cảm thấy kỳ quái, nếu không ai biết, ai sẽ đặc biệt tới cướp hài tử?

Huyết mạch của hắn?

Đây rõ ràng là huyết mạch của Lý Dần!

Lý Dần càng không có khả năng đến Kim Thành tổn thương Hứa Đan, cưỡng đoạt cướp cốt nhục của mình!

Sắc mặt Khương Phàm hơi đổi, đột nhiên nghĩ đến khả năng nào đó.

Chẳng lẽ là chủ nhân của Lý Dần?

Người tạo nên Lý Dần kia!

Hắn xuất hiện!!

Hắn từng tại Đại La sơn!

Hắn tập trung vào Lý Dần!

Lúc ấy Hứa Đan bị cướp hài tử đi, người nhìn thấy vô cùng có khả năng giống Lý Dần như đúc, chỉ là lạnh nhạt vô tình, cho nên nàng bị tổn thương, bị hỏng mất, cũng điên rồi?

Những suy đoán liên tiếp nhanh chóng hiện lên trong đầu Khương Phàm, Khương Phàm nói:

- Ngươi có thế để cho ta nhìn Hứa Đan một chút không?

Hứa Thiên Kỳ lắc đầu:

- Bệnh tình của nàng lúc tốt lúc xấu, rất yếu đuối. Ta không muốn lại để cho nàng bị kích thích.

- Ngươi thành thật trả lời ta, năm đó Hứa Đan có đi qua Đại La sơn không?

- Đi qua.

- Mang theo hài tử không?

- Vụng trộm mang theo.

- Ta biết rồi. Các ngươi cố gắng chiếu cố Hứa Đan, ta sẽ cho Hứa gia một lời giải thích.

Khương Phàm lưu lại một câu nói, sau đó vội vã rời khỏi.

Sí Thiên giới!

Khương Phàm dựa theo tiêu ký trong thâm không, về tới Sí Thiên giới.

- Sư phụ?

Lý Dần đang hấp thu năng lượng thần huyết, mơ hồ cảm giác có người đang đứng trước mặt.

- Trong lúc tại Đại La sơn ngươi có cảm giác đặc biệt gì hay không?

- Sư phụ ngài chỉ là...

- Có hoảng hốt qua, hoặc là linh văn vô cùng cảm ứng hay không?

- Đại La sơn...

Lý Dần lắc đầu, dù sao cũng đều đã năm năm, nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Khương Phàm, lại lần nữa cẩn thận suy nghĩ.

- Giống như từng có thời điểm huyết dịch nóng hổi.

- Rất mãnh liệt sao?

- Không mãnh liệt. Nếu như ngài không đề cập tới, ta đều muốn quên.

- Còn gì nữa không? Ngươi có chú ý tới người khả nghi nào không?

- Sư phụ, ngài là nói... phân thân khác?

- Đúng, ta giống như lại gặp một kẻ.

Khương Phàm hàm hồ nói, nhưng hẳn không phải đơn giản là phân thân, nếu không dùng cái gì tìm tới Hứa Đan, còn nói là huyết mạch của chính hắn.

Lý Dần hồi tưởng lại cảm giác đã mơ hồ.

- Năm đó ta xác thực cảm thấy dị dạng, thời điểm muốn cẩn thận tìm kiếm, loại cảm giác này biến mất.

- Ngươi suy nghĩ kỹ một chút, loại cảm giác này ở vị trí nào?

- Vị trí... chắc là phía tây.

- Cẩn thận suy nghĩ lại đi.

Lý Dần xoa xoa đầu, nghĩ đi nghĩ lại, vẫn đều không nhớ gì cả.

- Điều này rất quan trọng.

- Thế nhưng ta thật không nhớ gì cả.

- Không sao, ngươi tiếp tục bế quan, ta đến xử lý.

Khương Phàm không để cho Lý Dần biết quá nhiều, miễn cho không kiềm chế được nỗi lòng, loại chuyện này rơi xuống trên thân ai đều chịu không được.

Lý Dần không có suy nghĩ nhiều, tiếp tục minh tưởng bế quan, hấp thu năng lượng thần huyết.

- Hắn đều không nhớ nổi, ngươi đến đâu đi tìm?

Tặc điểu nằm nhoài trên vai Khương Phàm, loay hoay thế nào cũng đều cảm thấy không thoải mái, vẫn muốn nằm nhoài ở trong ngực nữ tử.

Đại Vương theo ở phía sau, ngược lại rất hài lòng khi mình biến thành hình người:

- Nữ oa điên rồi, càng không nhớ rõ chuyện khi đó, không có trả lời được.
Chương 2087 Đến Từ Phía Tây (2)

Đại Tặc trấn an nói:

- Chớ khẩn trương, mọi người đều nói đó là huyết mạch của hắn, khẳng định là muốn bồi dưỡng. Hắc hắc, người ta lại muốn dùng tư nguyên của mình bồi dưỡng con của các ngươi, đến lúc đó các ngươi lại mang trở về, kiếm lợi lớn.

Đại Vương ho nhẹ vài tiếng, ưỡn ngực:

- Ca sẽ dạy ngươi câu tiếng người, nhận giặc làm phụ thân.

Khương Phàm yên lặng đi tới, cau mày.

Hắn khẩn trương về tình huống của hài tử kia.

Thời điểm mang đi không tròn tuổi, không nhớ, bây giờ chính là thời điểm hình thành các vấn đề ý thức, tình cảm, thật khả năng giống Đại Vương nói như vậy, nhận giặc làm phụ thân.

Hắn càng khẩn trương cái kẻ gọi là chủ nhân kia.

Nếu tập trung vào Lý Dần, còn biết hắn đã là Thiên phẩm, đi theo bên cạnh mình, vậy khẳng định sẽ không dễ dàng buông tha.

Hài tử đều có thể là tên hỗn đản kia dùng làm vũ khí nuốt Lý Dần trong tương lai.

Mà, rất kỳ quái chính là, lúc ấy Hứa Đan mang theo hài tử đi đến Đại La sơn, Lý Dần đều không có phát hiện, vậy mà cái tên gọi là chủ nhân kia đã nhận ra?

Nói rõ huyết mạch tên kia cực mạnh, mà lại vô cùng mẫn cảm đối với truyền thừa của mình!

Nhưng... Cái này có thể tra thế nào?

Hoàn toàn không có đầu mối, càng đừng đề cập đầu mối!

Tặc điểu lười biếng nói:

- Từ bỏ đi, loại chuyện này là phải tìm vận may, nói không chừng ngày nào liền gặp.

Đại Vương cũng nói:

- Đúng thôi, hắn sớm muộn cũng phải tới tìm ngươi, đến lúc đó lại thu thập.

Đại Tặc nói:

- Đừng có lại nhức đầu. Ngươi hoàn toàn không biết người ta là ai, làm sao tìm được?

Khương Phàm vừa đi vừa nói:

- Lý Dần nói, cảm giác ngay lúc đó đến từ phía tây.

Tặc điểu trợn trắng mắt:

- Phía tây thì thế nào? Phía tây là nơi hoàng tộc, hoàng đạo tụ tập, có mười vạn người, một trăm ngàn thú triều, ai cũng có khả năng.

Khương Phàm trầm mặc, đều đã qua năm năm, muốn tìm người, đầu tiên phỉa xác định đi ra từ nơi đâu, thuộc về thế lực phương nào.

Nhưng, làm sao xác định, toàn bằng suy đoán sao?

Đại Vương Đại Tặc đi qua hai bên Khương Phàm:

- Không phải ngươi nói phải vào hải vực sao? Nhanh lên. Ta đều không kịp chờ đợi muốn nhìn tình huống Hải Thần đảo.

Khương Phàm lắc đầu, đang muốn đuổi theo, lại nhíu mày, ngừng lại.

Đại Vương quay đầu nhìn hắn:

- Đừng nói ngươi đã nghĩ ra cách, cái này cũng có thể nghĩ ra được, ta là tôn tử của ngươi.

Khương Phàm lấp lóe ánh mắt:

- Ta không biết hắn đến từ đâu, ta cũng không biết hắn là ai, nhưng có thể làm cho Hứa Đan sụp đổ nổi điên, nói rõ ngoại hình của hắn và Lý Dần hoàn toàn tương tự. Nói cách khác, ta biết thành hình dạng của hắn!

- Biết bộ dáng của hắn thì sao? Đều đã năm năm, người đều đã chạy!

- Có Ký Ức Tinh Thạch! Lúc ấy có mấy triệu người ở đó, Ký Ức Tinh Thạch không có hơn vạn, cũng có mấy ngàn. Ta chỉ cần xem xét tinh cầu ký ức liền có khả năng từ biển người trong thú triều phía tây, tìm tới bóng người khả nghi.

Đại Vương ngây ngẩn cả người, cái này đều được?

Đại Tặc đảo con mắt đi lòng vòng, đẩy Đại Vương một cái:

- Gọi gia gia.

Đại Vương lấy lại tinh thần:

- Cái này gọi là biện pháp gì chứ. Ký ức tinh cầu vậy cũng là ở Đại La sơn chiến trường, ai sẽ loạn quét đối với người bên cạnh.

Khương Phàm nói:

- Phía đông! Nơi đó hình ảnh, bao quát toàn bộ Tây Bộ!

Đại Vương há hốc mồm:

- A... Cái này... Cái kia ngược lại là đúng nha. Nhưng biển người thú triều ở phía tây có tới hai ba mươi vạn, người ta lại tận lực núp ở bên trong, ngươi đây không phải là mò kim đáy biển sao?

- Có thể hay không tìm tới, thử một chút thì biết.

- Đừng xúc động. Trận hỗn chiến cuối cùng kia đã triệt để hủy Đại La sơn, người vây xem cũng không còn một, ký ức tinh cầu cũng đều đã bị hủy, ngươi đến đâu tìm đi?

- Hỗn Độn Tử Phủ, bọn hắn không bị ảnh hưởng, bọn hắn đứng tại phía đông.

- A... Cái này... Cái kia ngược lại là đúng.

Khương Phàm tìm tới Hỗn Độn Tử Phủ.

- Ký ức tinh cầu? Có! Đúng là có! Sau đó ta đã lặp đi lặp lại nhìn qua rất nhiều lần, nghiên cứu qua võ pháp cùng truyền thừa của ngươi, nhưng...

Ngu Kình Thương về đến trong phòng, tìm kiếm khắp nơi:

- Ba năm trước ta đã không nhìn nữa, cũng đã thu lại, lần này dọn nhà không biết đã để ở chỗ nào.

- Ngoại trừ ngươi, trong tay người khác còn nữa không?

Khương Phàm chuẩn bị sẵn sàng 'mò kim đáy biển', nếu như bên trong tinh cầu ký ức nơi này không có liền đến tổ chức sát thủ phía ngoài đấu giá tìm kiếm.

Coi như người thần bí trốn ở chỗ rất xa, chỉ cần liên tục tra tìm, luôn có thể tìm tới vết tích.

- Lúc ấy phụ thân mang theo một khối, nhưng chủ yếu là ghi chép năng lượng Hỗn Độn của Sí Thiên giới. Khối này của ta là hướng về phía chiến trường, chủ yếu quan sát ngươi chiến đấu. Nơi này, tìm được rồi.

Ngu Kình Thương lật ra một cái hộp gấm, từ bên trong lấy ra một khối tinh cầu ký ức to lớn, lớn chừng như bàn tay của Ngu Kình Thương, đưa tới trước mặt Khương Phàm liền bằng cái chậu rửa mặt.

- Có thể đưa cho ta không?

- Đương nhiên, ta đều đã chăm chú nhìn hai năm.

- Đa tạ.

- Ngươi là muốn xem mình chiến đấu, cải tiến võ pháp?

- Xem như thế đi.

Khương Phàm mang theo tinh cầu ký ức đi đến trên một mảnh đồng cỏ, chào hỏi Đại Vương Đại Tặc bọn chúng ngồi xuống:

- Các ngươi đều biết Lý Dần, mở to hai mắt mà nhìn cho kỹ!

Đại Vương nheo mắt lại:

- Con mắt ta nhỏ, không thích hợp làm cái việc tinh tế này.

Đại Tặc trợn trắng mắt:

- Con mắt nhỏ, tụ ánh sáng, nhìn càng cẩn thận.

- Im miệng, ta không muốn nói chuyện cùng gia hỏa không có cổ như ngươi!

- Ta hiếm đến nói chuyện cùng gia hỏa tất cả đều là cổ như ngươi?

- Biết thưởng thức hay không, lão tử đây gọi là thon dài, là dáng người. Nhìn, nhìn kỹ một chút, lão tử từ cổ trở xuống tất cả đều là chân.

- Tất cả đều là chân? Ngươi mặc y phục gọi quần cộc? Mai rùa của ngươi là hộ háng?

- Đại gia ngươi, kiếm chuyện chơi đúng không!

- Sợ ngươi chắc!!

Hai cực phẩm ngao ngao đến oanh oanh liệt liệt, càng đánh càng điên cuồng, càng đánh... Càng xa... Sau đó, vắt chân lên cổ chạy!

- Quá ghê tởm! Không lo làm việc mà lại đi đánh nhau! Ta gọi trở về cho ngươi!

Tặc điểu giống như một tia sáng thoát ra ngoài, cũng biến mất trên thảo nguyên mênh mông.

Mặt Khương Phàm đen lên ngồi nửa ngày, lắc đầu, kích hoạt Ký Ức Tinh Thạch bắt đầu nghiên cứu.

Đầu tiên là tiếp cận xem xét hoàng đạo.

Người thần bí có thể làm ra phân thân, phân thân còn có thể là phục chế linh văn, nói rõ bản thể rất có thể chính là Thiên phẩm linh văn, lại là loại Thiên phẩm linh văn biến dị kia.

Cho nên, có thể tới từ ở hoàng đạo!

Nhất là hoàng đạo Thái Cổ Thần Miếu truyền thừa đã lâu, thần bí khó lường kia.
Chương 2088 Đế Tử! Đế Tử!

Ký Ức Tinh Thạch nở rộ ánh sáng sáng rực, hiện ra toàn cảnh chiến trường Đại La sơn.

Loại đá này cực kỳ quý giá, nghe nói là tinh thần rơi xuống từ trong tinh không biến thành, có vết tích không gian và thời gian, có thể ghi chép lịch sử.

Ký Ức Tinh Thạch kích cỡ tương đương ngón cái đều có thể xào đến hơn vạn tinh tệ, Ký Ức Tinh Thạch như cái chậu rửa mặt này không thể nghi ngờ là giá trên trời, hơn nữa còn không phải muốn mua thì có thể mua được.

Ký Ức Tinh Thạch càng lớn, hình ảnh ghi chép càng rõ ràng, thời gian duy trì cũng càng dài.

Tuy nhiên năm năm xuống tới, lại còn trải qua Ngu Kình Thương lặp đi lặp lại khởi động quan sát, nên hình ảnh mà viên tinh thạch này chiếu ra vẫn còn có chút mơ hồ.

Khương Phàm ngồi ở trên đồng cỏ, đầu tiên là quan sát đội ngũ Thái Cổ Thần Miếu.

Nhưng, Thần Miếu nơi đó giống như rất bình thường. Từ miếu chủ đến trưởng lão, từ thống lĩnh đến thị vệ, đều rất 'Thản nhiên' hướng về Đại La sơn, không có tận lực ẩn nấp, cũng có thể nhìn ra được đều không phải là hình dạng Lý Dần.

Không ở Thần Miếu sao?

Khương Phàm không ngừng kích hoạt Ký Ức Tinh Thạch, lặp đi lặp lại xem xét đám người Thần Miếu kia, để tránh bỏ sót cái gì.

Trọn vẹn tám lần, đều không có phát hiện chỗ khả nghi.

- Không tại Thần Miếu, sẽ ở Vạn Đạo Thần Giáo sao?

Khương Phàm lại bắt đầu quan sát thần giáo đội ngũ, lúc đầu không có bao nhiêu hi vọng, nhưng chỉ là lúc bắt đầu, ánh mắt Khương Phàm liền ổn định một bóng người ở trong đội ngũ.

Mặc dù hắn là đứng ở bên trong đội ngũ, nhưng Khương Phàm liếc mắt đã nhìn ra vấn đề, hắn không phải tùy tiện đứng đấy, người xung quanh càng giống như bao quanh hắn.

Mặc dù hắn mang lên áo bào đen cùng loại với trưởng lão, nhưng lại thản nhiên không giống các trưởng lão khác như thế, mà là dùng áo choàng che mặt, còn mang theo mặt nạ.

Hắn không hề giống những người khác, đều đang nhìn đang kịch chiến bộc phát tại Đại La sơn, mà là ngẩng đầu nhìn qua Sí Thiên giới nơi đó, khóe miệng còn mang theo ý cười như có như không.

Khương Phàm chăm chú nhìn hình ảnh.

Chẳng lẽ chính là hắn?

Hắn là người của Vạn Đạo Thần Giáo?

Nhưng hình ảnh đã mơ hồ, thực sự không thể nào cách áo choàng và mặt nạ, xác định thân phận của hắn.

Lúc này hình ảnh lấp lóe, là trận chiến đầu tiên của Đại La sơn đã kết thúc, Sở Phong Trần muốn lên đài khiêu chiến.

Nhưng ngay lúc muốn nhấc chân lên thì hắn lại ngừng lại, quay đầu nhìn về phía nam tử thần bí này, ngay cả tế tự, trưởng lão của Vạn Đạo Thần Giáo cũng đều quay đầu nhìn về phía hắn.

Lúc này nam tử thần bí mới thu hồi ánh mắt nhìn về phía bầu trời, nói câu gì đó với bọn người Sở Phong Trần, sau đó Sở Phong Trần mới hăng hái đi đến Đại La sơn.

- Hắn là ai? Có thể làm cho Sở Phong Trần cùng tất cả người của thần giáo người người kính sợ? Không thể nào là giáo chủ. Nếu như lão tổ thần giáo đích thân tới, không cần thiết mang mặt nạ ngụy trang như thế này.

- Hắn có khả năng không phải là người của thần giáo, nếu không thì cũng không cần thiết giấu ở bên trong đội ngũ. Không phải thần giáo, lại có thể làm cho thần giáo kính sợ. Nhất là nhân vật đặc biệt như tế tự này, giáo chủ tương lai như Sở Phong Trần này...

Khương Phàm tiếp cận hình ảnh, càng nhăn chặt lông mày, một thân phận đặc thù đột nhiên tăng vọt trong đầu.

Đế tộc?

Chẳng lẽ là Bắc Thái Đế Quân cho người xuống?

Nghĩ tới đây, Sở Phong Trần có được thiên lôi bảy màu nằm ngoài dự tính, tựa hồ liền có đáp án!

Thiên lôi bảy màu không phải Giáo Tôn thần giáo làm, mà là Đế tộc??

Vì sao hắn đang ngó chừng Lý Dần nhìn? Chẳng lẽ hắn chính là người được gọi là chủ nhân của Lý Dần?

Thân phận thật sự của chủ nhân Lý Dần, là Bắc Thái Đế tộc?

Sắc mặt Khương Phàm trở nên nghiêm trọng, dùng sức nắm chặt nắm đấm.

- Linh văn dị biến của đế tộc? Nếu như là linh văn Đế tộc, sinh ra dị biến quỷ dị như vậy, tựa hồ cũng có thể hiểu.

Khương Phàm đã từng đã đoán các loại khả năng, nhưng thật không nghĩ tới sẽ trực tiếp liên luỵ đến Đế tộc, chủ nhân lại còn là Bắc Thái Đế Quân Hỗn Loạn kia!

'Hỗn loạn' nghịch loạn vạn vật dị biến ra 'Bao dung' phục chế vạn vật?

Hay là nói... chân ý 'Phục chế' là dung hội xuyên suốt, hấp thu tinh hoa mà lần nữa thăng hoa?

- Đế Quân, thành công?

Khương Phàm bỗng nhiên ngây ngẩn cả người.

Một suy nghĩ kinh người nhảy vào trong đầu!

Đế Quân thành công?

Bắc Thái lão tặc đã thành công??

Chẳng phải là nói, đó là Đế Tử?

Khương Phàm hít vào một ngụm khí lạnh, thế giới này đã ra đời Đế Tử?

Thế giới này có được rất nhiều pháp tắc gông cùm xiềng xích kỳ diệu, ví dụ như trong chuyện sinh sôi hậu đại này, càng là huyết mạch cường hãn, càng là cảnh giới cao thâm, càng là hậu tự khó mà sinh ra.

Đến vấn đề Thánh Hoàng, hi vọng sinh ra hậu tự thì muốn xuống một phần vạn. Mà đến Thánh Hoàng vấn đề, Thánh Hoàng bọn họ truy tìm cũng đều là hưng thịnh phát triển tông môn gia tộc, tìm kiếm chính là tài nguyên, cũng không có ai lại ra sức tạo hài tử.

Nhưng thế giới này lại có cái ngoại lệ, đó chính là Bắc Thái Đế Quân!

Đế Quân, mạnh hơn Thánh Hoàng, mạnh hơn Thần Linh, vượt lên trên chúng sinh, triệt để siêu thoát phàm trần.

Bảy vị Đế Quân khác đều là thành thành thật thật đang ngủ say, ngẫu nhiên chú ý tộc đàn phát triển diễn biến, bồi dưỡng người thừa kế ưu tú.

Duy chỉ có cái tên này luôn muốn thông qua sinh sôi hậu tự, bồi dưỡng Đế Quân mới cho tộc đàn bọn hắn.

Cho nên cách mỗi trăm năm, Đế Quân đều muốn thức tỉnh tám năm mười năm, muốn Đế tộc vơ vét một nữ tử cho hắn. Còn nhất định phải là có thân phận, có thiên phú, có tư sắc.

Chỉ là huy hoàng vài vạn năm, Bắc Thái Đế Quân đều không có thành công, đây cơ hồ biến thành trò cười giữa tất cả Đế tộc.

Ngàn năm trước, hỗn đản này còn để mắt tới Thiên Hậu, nhận định Thiên Hậu là hi vọng duy nhất sinh ra dòng dõi cho hắn.

Chẳng lẽ, lão tặc này vùi đầu gian khổ làm ra trên vạn năm, rốt cuộc cũng cảm động Thương Thiên, làm ra hài tử rồi?

Con ngươi của Khương Phàm có chút phóng đại, chuyện này tất cả Đế tộc biết không?

Đế Tử!

Trực hệ dòng chính, Đế Tử!

Tất nhiên là có được đế mạch thuần chính!

Bằng vào thân phận đặc thù, huyết mạch đặc thù này, lại dùng tài nguyên chồng chất của Đế tộc, tương lai tất nhiên hắn sẽ là siêu cấp Thần Linh, thậm chí thật có thể lên trời chứng đạo!

Khương Phàm nhìn về phía Lý Dần nơi đó, hắn là phân thân của Đế Tử?

- Vấn đề này nghiêm trọng rồi.

Khương Phàm âm thầm hít một hơi, kiếp trước trực diện đối kháng Nhân tộc Đế tộc, chính là Bắc Thái Đế tộc, chỉ là bị giới hạn ràng buộc giữa những Đế Quân kia, Đế Quân chưa bao giờ chân chính ra mặt, chẳng lẽ đương thời muốn cùng Đế tử đối mặt?
Chương 2089 Vạn Đạo Nghị Quyết (1)

Vậy nếu giết Đế Tử, Bắc Thái Đế Quân chẳng phải muốn nổi điên?

Dù sao cũng là cố gắng vài vạn năm, là người thừa kế duy nhất.

Khương Phàm bỗng nhiên giật giật khóe miệng, giết Đế Tử?

Nghĩ có chút xa.

- Hài tử phải làm sao bây giờ? Từ bỏ sao?

Khương Phàm cau mày.

Trách không được người thần bí muốn đích thân ra tay cướp đi hài tử kia, thì ra là hậu nhân của Đế Tử!

Ở trong mắt Đế Tử, đó chính là người thừa kế của hắn, là huyết mạch của hắn!

Mà huyết mạch Đế tộc, càng không thể lưu lạc ở bên ngoài.

- Làm sao bây giờ... Làm sao bây giờ...

Khương Phàm âm thầm nôn nóng, hài tử kia rất có thể đã bị mang về Đế tộc, muốn cầm về gần như là không thể nào.

- Ta sai rồi.

Đan Hoàng lên tiếng ở trong đầu Khương Phàm.

- Sư phụ ngài nói cái gì?

- Lúc ấy ta không nên khuyên ngươi thu tên đồ đệ này.

Đan Hoàng từ đầu đến cuối đều coi Lý Dần là vũ khí nào đó, là vật thí nghiệm mà một ít nhân vật tà ác của Nhân tộc làm ra, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới lại là Đế Tử!

Cho dù là tại thời đại kia của hắn, cũng không từng sinh ra Đế Tử nào.

Loại tồn tại này không nói trước rốt cuộc cường hãn cỡ nào, chỉ nhìn cái bối cảnh kia cũng đã làm người ta hít thở không thông.

Mà, trước đó luôn muốn Lý Dần có thể nghênh chiến chủ thể, thắng về quyền sở hữu thân thể mình, nhưng bây giờ xem ra, mặc kệ Khương Phàm bồi dưỡng như thế nào, Lý Dần đều không có hi vọng thắng Đế Tử.

Nếu như lúc ấy trực tiếp từ bỏ Lý Dần, cũng sẽ không có phiền phức này như bây giờ.

- Ta chưa từng hối hận về quyết định ngay lúc đó.

Khương Phàm lắc đầu, mặc dù đột nhiên xuất hiện suy đoán để hắn run lên, nhưng đã bồi dưỡng Lý Dần hơn mười năm, đã có thân tình, hắn không thể nào từ bỏ như thế, dù là thật sự nghênh chiến Đế Tử, tái chiến Bắc Thái Đế tộc!

- Hài tử, phiền phức của ngươi đã đủ nhiều, gánh vác được sao?

Có đôi khi Đan Hoàng thật sự đau lòng cho đứa nhỏ này, chuyển thế đến đây, lưng đeo trách nhiệm tồn vong, ban đầu còn cơ hồ không có bất cứ cái gì, chỉ có thể dựa vào ý chí bất khuất, điên cuồng trùng sát, dùng tính mệnh phấn đấu lấy cơ duyên.

Không có thuộc cấp?

Tự mình bồi dưỡng!

Tư chất thuộc cấp yếu?

Dùng tài nguyên chồng chất đi lên!

Thật vất vả mới có được cơ sở ổn định, kết quả lại chạm mặt tới trọng áp mới.

Đan Hoàng không biết kiếp trước Khương Phàm như thế nào, nhưng một thế này là thật quá mệt mỏi quá khó khăn.

- Mệnh ta cứng rắn! Gánh vác được!

Khương Phàm nhìn qua hướng Lý Dần đã bế quan, cắn răng nói:

- Ta muốn thay hắn đòi công đạo, thuận tiện hạ chiến thư cho vị Đế Tử kia!

- Ngươi muốn làm gì??

- Săn giết Sở Phong Trần!

- Ngươi muốn làm thế nào?

- Có biện pháp!

Theo tin tức thần triều trùng kiến khuếch tán, nội bộ tất cả hoàng đạo tự nhiên một lần nữa đưa tới thảo luận.

Bọn hắn vừa mới chế định muốn thủ vững không ra sách lược, Khương Phàm muốn phách lối trùng kiến thần triều rồi?

Cũng quá trùng hợp đi!

Đây là làm cho bọn hắn thay đổi sách lược, một lần nữa xuất chinh?

Quang Mang Thần Điện nơi đó càng vững tin, bên trong hoàng đạo có nội ứng!

Vì để tránh cho đánh cỏ động rắn, Quang Mang Thần Tôn vẫn không có lộ ra, ngồi đợi tin tức giữa tất cả hoàng đạo.

Ngày mười hai tháng một, Sí Thiên giới cao điệu hiển hiện tại Xích Chi đại liệt cốc, sau khi gây nên oanh động thì lại lặng yên biến mất.

Tất cả hoàng đạo lập tức nhận được tin tức.

- Khương Phàm thật muốn trùng kiến Vạn Thế Thần Triều?

- Nếu như Vạn Thế Thần Triều trùng kiến, chắc chắn sẽ chấn nhiếp Thương Huyền, gây nên các phương triều bái, thậm chí là số lượng lớn cường giả tìm nơi nương tựa.

- Vạn Thế trùng kiến, ý nghĩa trọng đại! Chuyện này quyết không cho phép xảy ra!

- Luân Hồi bí cảnh có hoàn cảnh đặc thù, thần triều trùng kiến ở nơi đó chẳng khác nào có được tấm chắn thiên nhiên, nếu như bố trí lại pháp trận phòng ngự, càng là dễ thủ khó công.

- Sí Thiên giới đạp diệt Huyền Nguyệt, dời đi số lượng lớn pháp trận phòng ngự của Đại Quang Mang Thần Điện, Thái Cổ Thần Miếu từ nơi đó, vừa vặn có thể bố trí đến Luân Hồi bí cảnh.

- Lấy nhân lực trong Sí Thiên giới, chỉ cần thời gian một tháng là hắn có thể trù hoạch kiến lập cung điện, chống lên pháp trận!

- Nhất định phải ngăn cản Khương Phàm trùng kiến thần triều, lần này cần liên thủ hủy Luân Hồi bí cảnh!

- Khương Phàm cao điệu trùng kiến thần triều như thế, sẽ có có âm mưu gì hay không?

- Liên hợp toàn bộ hoàng đạo, bất kỳ âm mưu gì cũng đều có thể hủy diệt!

- Khương Phàm xảo quyệt như thế, rất có thể chính là lợi dụng chúng ta kiêng kị cùng ngờ vực vô căn cứ, không dám tiến đến điều tra, sau đó thuận lợi trù hoạch kiến lập lên thần triều.

Tất cả hoàng đạo đều rất gấp, có bên muốn lần nữa khởi xướng tiến công, thừa cơ hội Khương Phàm chủ động xuất hiện cưỡng ép hủy diệt, có bên thì cố kỵ đây là quỷ kế khác của Khương Phàm.

Bọn hắn rất muốn hỏi thăm ý kiến lẫn nhau, nhưng vì phân tán ở các nơi tại Thương Huyền, cách xa nhau mấy chục đến hơn trăm vạn dặm, chờ muốn tụ tập lại, cần thời gian, càng cần phải có người hiệu triệu.

Đến lúc đó, nếu như Khương Phàm thật sự đang trù hoạch kiến lập thần triều, chờ bọn hắn tụ hội xong hành động, thần triều đều thành lập xong rồi!!

Vạn Đạo Thần Giáo!

Bọn hắn không có trùng kiến giáo tông, mà do lão tổ tông thần giáo - 'Vạn Đạo Giáo Tôn' tự mình khống chế 'Vạn Giới Môn' tiềm phục trong hư không.

- Rốt cuộc Khương Phàm muốn làm gì? Thật muốn trùng kiến thần triều sao?

Mặc dù thời cơ bây giờ khá ổn, nhưng bọn hắn vẫn luôn cảm thấy có vấn đề gì đó.

Nếu như không hành động, chẳng may là thật thì sao?

Một khi thần triều được sáng tạo, ảnh hưởng đối với cục diện Thương Huyền bây giờ quá lớn.

Một vị Thánh Vương thống lĩnh hơn năm trăm tuổi của thần giáo - Điêu Trấn Ác biểu đạt sự băn khoăn của mình.

Hắn là nhân vật cấp tổ tông của Điêu gia, ngủ say ở Vạn Đạo hoàng thành tại Thiên Khải, bây giờ nhận lệnh hạ giới.

Lão tổ Thánh Vương sáu trăm tuổi của Sở gia - Sở Vũ liếc mắt nhìn Sở Phong Trần ở bên cạnh, ra hiệu hắn nói một chút suy nghĩ của mình.

Sau khi Sở Phong Trần chắp tay với Giáo Tôn, nói:

- Chuyện này không nên chỉ phân tích từ việc kiến thiết thần triều, mà là phải nhìn bố trí chỉnh thể của Khương Phàm. Sí Thiên giới yên lặng năm năm tại hư không, bọn người Khương Phàm cũng không chỉ là đang tu luyện, sẽ còn kỹ càng chế định kế hoạch hành động tái nhập Thương Huyền.

- Bước đầu tiên của bọn hắn là giành Liệp Thần Thương, bắt lấy di cốt Ma Hoàng, tăng thực lực lên. Bước thứ hai, chinh chiến Thương Huyền, thanh lý kẻ thù, chấn nhiếp hoàng tộc, cướp đoạt tài nguyên, súc tích lực lượng. Bước thứ ba, trùng kiến thần triều, tuyên cáo với toàn Thương Huyền bọn hắn đã trở về, đồng thời còn làm xong chuẩn bị thống ngự Thương Huyền.
Chương 2090 Vạn Đạo Nghị Quyết (2)

Một vị trưởng lão hỏi:

- Ý của ngài là, bây giờ Khương Phàm thật sự muốn trùng kiến Thương Huyền?

Sở Phong Trần cười nhạt nói:

- Dĩ nhiên không phải! Muốn làm đến bước thứ ba, bước thứ hai nhất định phải đi ổn, càng cần thời cơ phù hợp hơn. Bước thứ hai của hắn đi ổn không? Đương nhiên không có! Diệt một hoàng tộc mà thôi. Bước thứ hai của hắn thành lập không? Đương nhiên cũng lập không nổi! Chỉ nuốt một Hỗn Độn Tử Phủ mà thôi!

- Thời cơ bây giờ thích hợp không? Tất cả hoàng đạo đang nhìn chằm chằm, tất cả hoàng tộc đều sẵn sàng trận địa đón quân địch, bầu không khí tại Thương Huyền hoàn toàn không thích hợp.

- Cho nên, bây giờ Khương Phàm vẫn đang đi bước thứ hai, cũng sẽ tiếp tục đi bước thứ hai, trong một khoảng thời gian rất dài, đều sẽ đi bước thứ hai. Nói cách khác, trừ phi thời cơ phù hợp, nếu không thì hành động tiếp theo của Khương Phàm vẫn là chinh chiến! Chinh chiến! Tiếp tục chinh chiến!

Tất cả trưởng lão trao đổi ánh mắt, trong ánh mắt đều chứa khen ngợi, không hổ là đệ tử Giáo Tôn tự mình bồi dưỡng, góc độ nhìn vấn đề đúng là không giống với người khác.

Thánh Vương Sở gia, Sở Vũ chậm rãi gật đầu, lộ ra nụ cười hài lòng.

Điêu Trấn Ác khẽ nhíu mày, không để ý Sở Phong Trần biểu đạt ý kiến, nhưng cái tư thái kiêu ngạo này để cho trong lòng người ta không vui.

Sở Phong Trần còn cố ý nhìn Điêu Trấn Ác, tiếp tục cười nói:

- Nếu Khương Phàm còn đang đi bước thứ hai, vậy bây giờ trù hoạch kiến lập thần triều chính là ngụy trang, mục đích thực sự vẫn là chiến tranh!

- Khả năng đầu tiên là hắn muốn mượn việc trù hoạch kiến lập thần triều, kích thích tất cả hoàng đạo đều đi qua vây bắt, sau đó lợi dụng pháp trận và hoàn cảnh đặc thù của Luân Hồi bí cảnh dẫn phát chiến tranh, săn giết các Thánh Nhân, Thánh Vương để tranh giành tài nguyên.

- Chớ xem thường những pháp trận Khương Phàm lấy được, đó là pháp trận cường đại của Thần Miếu cùng Đại Quang Mang Thần Điện, toàn bộ tài nguyên năng lượng đều được phối hợp cực tốt, pháp trận của Huyền Nguyệt hoàng thành cũng không hề yếu, còn có Hỗn Độn Tử Phủ mà Khương Phàm vừa mới chiêu mộ, pháp trận của Tử Phủ vốn là rất mạnh, từ Sí Thiên giới lại còn có Hỗn Độn Tinh Thạch, tất nhiên hiệu quả của pháp trận Tử Phủ sẽ càng mạnh.

- Cho nên, nếu như các hoàng đạo Thương Huyền chỉ là đi qua ba năm thế lực, Khương Phàm bằng vào pháp trận phối hợp cùng Cửu U thâm không, thật đúng là có thể có lực đánh một trận.

- Mà khả năng thứ hai, trù hoạch kiến lập thần triều chỉ là một ái mánh lới, mục đích chính là kích thích tất cả các lão tổ tông hoàng đạo rời khỏi tông tộc bôn tập Luân Hồi bí cảnh. Sí Thiên giới có thể sẽ nhân cơ hội này, tập trung toàn bộ lực lượng tập kích hoàng đạo nào đó. Nhưng, chỗ này có một vấn đề, làm thế nào Khương Phàm biết hoàng đạo nào sẽ tiến công Luân Hồi bí cảnh, lão tổ tông nào sẽ rời khỏi? Bọn hắn có đủ thực lực nuốt hoàng đạo vào hay không?

Điêu Trấn Ác hỏi:

- Theo ý kiến của phó giáo chủ, bây giờ chúng ta là yên lặng theo dõi kỳ biến, hay là đến Xích Chi đại liệt cốc nhìn?

Sở Phong Trần nói:

- Nếu như Khương Phàm muốn khai chiến tại Luân Hồi bí cảnh, chúng ta đi qua nhìn một chút cũng không sao. Nếu như Khương Phàm muốn đánh lén hoàng đạo khác, là mưu cầu tài nguyên, cho nên sẽ không cân nhắc chúng ta, sẽ chỉ chọn hoàng đạo như Cửu Lê Thần Cung, Thái Cổ Thần Miếu, thậm chí là Thao Thiết Yêu tộc.

- Cho nên, chúng ta đi qua nhìn một chút, cũng không sao cả. Ta đề nghị là, chúng ta có thể sớm ẩn núp tại Luân Hồi bí cảnh nơi đó để nhìn xem, bằng vào Vạn Giới Môn ẩn tàng. Nếu như Khương Phàm muốn khai chiến, chúng ta an vị các hoàng đạo khác đến, phối hợp xuất kích. Nếu như Khương Phàm muốn mưu đồ việc khác thì bí mật truy đuổi theo Khương Phàm, chờ thời điểm hắn tập kích hoàng đạo nào đó, chúng ta giết ra ngoài, cùng hoàng đạo kia nội ứng ngoại hợp, trọng thương Khương Phàm!

- Có đạo lý.

Các trưởng lão thần giáo nói chuyện với nhau, đứa nhỏ này không chỉ có thiên phú cao, mưu lược cũng không tệ, rất có phong phạm giáo chủ đã chết của bọn hắn.

- Giáo Tôn, ngài xem ý kiến của Vô Trần như thế nào?

Lão tổ Thánh Vương Sở gia - Sở Vũ chủ động xin chỉ thị.

Vạn Đạo Giáo Tôn liên tục suy nghĩ, nói:

- Điêu Trấn Ác, theo giúp ta đi qua nhìn một chút. Những người khác, đều ở lại nơi này.

Hắn cũng nhìn không thấu đến cùng mục đích của Sí Thiên giới là gì.

Bây giờ muốn thảo luận cùng tất cả hoàng đạo, rồi mới quyết định, thời gian đã không kịp nữa.

Tất cả hoàng đạo chỉ có thể dựa vào phán đoán của bản thân mà làm quyết định.

Không muốn đi liền thành thật đợi ở trong nhà, muốn đi, tự nhiên sẽ lần lượt đi qua, đến lúc đó tại thời điểm mọi người tập hợp ở bên ngoài Xích Chi đại liệt cốc, căn cứ tình huống hiện trường mà thương lượng hành động.

Nhưng mặc kệ là trực tiếp tuyên chiến với Khương Phàm, hay là giống như Sở Phong Trần nói, truy tung nghênh chiến, khẳng định đều là đại chiến thảm liệt, hắn không cần thiết mang Thánh Linh trở xuống, cũng chỉ mang theo Thánh Vương.

- Ta bồi ngài đi qua?

Lão tổ Thánh Vương Sở gia - Sở Vũ đã hiểu ý đồ của Giáo Tôn.

- Không cần thiết phải mang quá nhiều người. Ngươi ở lại xem nhà. Điêu Trấn Ác có thể đi qua cùng ta là được rồi.

Vạn Đạo Giáo Tôn mang đám người ra khỏi hư không, an trí trong rừng rậm tại Tây Bắc Bộ, mang theo Điêu Trấn Ác rời khỏi.

Hắn tự mình khống chế Vạn Giới Môn, Điêu Trấn Ác mang theo Thiên Tôn Phục Ma Xử, đều là chí bảo trấn giáo của thần giáo.

Lúc mà Vạn Đạo Giáo Tôn dẫn đầu lao tới Xích Chi đại liệt cốc, tất cả hoàng đạo cũng đều trải qua thảo luận kịch liệt, căn cứ vào phán đoán của mình mà làm ra những quyết định khác nhau.

Cửu Lê Thần Cung quyết định xuất kích, bởi vì bây giờ bọn hắn có hai vũ khí Thần cấp.

Cửu Lê Ma Đồ lưu thủ tổ địa, phối hợp pháp trận đủ để ứng phó các loại ngoài ý muốn.

Lão tổ tông Thánh Hoàng mang theo 'Ma bia' lao tới Xích Chi đại liệt cốc, hai vị Thánh Vương cùng xuất kích theo.

Thái Cổ Thần Miếu quyết định lưu thủ, bọn hắn mở ra tế đàn, thôi diễn thiên cơ, mơ hồ thấy được một ngôi sao rực rỡ tại điểm cuối cùng ảm đạm của thâm không.

Thao Thiết Yêu tộc quyết định lưu thủ, trước đó bọn hắn tổn thất nghiêm trọng, không nguyện ý lại tùy tiện xuất kích, huống chi Bạch Hổ Đế tộc đưa tới tin tức, để bọn hắn tăng lên thẩm thấu Trung Vực.

Sinh Mệnh Thần Điện, Thiên Cực giới, Phù Tang Thần Cung thì đều quyết định lưu thủ.

Nhưng Đại Quang Mang Thần Điện, Tru Thiên Thần Điện, Xích Thiên Thần Triều, toàn bộ đều quyết định xuất kích, tất cả lại đều là Thần Linh.

Bọn hắn làm Chí Tôn Hoàng Đạo, pháp trận bảo vệ cường đại, để lại Thánh Hoàng tọa trấn, đủ để ứng phó bất kỳ ngoài ý muốn gì.

Cứ như vậy, trong năm ngày ngắn ngủi, tất cả hoàng đạo đã làm ra quyết định, cũng lần lượt hành động.
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

ÁNH DƯƠNG CỦA TÂM ĐAN
  • Fb: Táo thích tiểu thuyết
Chương 7 END
Hỗn Thế Đan Vương
  • Mèo Yêu Thành Tinh
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
THỐN ĐAN THANH
  • Xảo Khắc Lực A Hoa Điềm

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom