• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

New Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 331-335

Chapter 331 Không phải đối thủ 1

Đây là loại sinh vật khổng lồ tương tự như cá voi, hộp sọ vô cùng lớn, trong miệng chi chít những chiếc răng sắc nhọn, nhìn trông rất kinh khủng dị thường.

Mà cơ thể của nó lại càng thêm kinh người, dài tận 300 mét. Trước đó chỉ xuất hiện sinh vật biển cấp S dài chưa đến 200 mét, điều này nói rõ, thực lực của con cá voi khổng lồ này còn vượt xa những sinh vật biển cấp S khác.

Những người đang quan sát qua màn hình con quái vật cá voi khổng lồ chưa từng có này, trên mặt cũng bộc lộ ra sự lo lắng. Tuy vẫn chưa biết rõ thực lực nhưng từ hình dáng bên ngoài cũng có thể nhận ra, thực lực của cua khổng lồ tuyệt đối vượt qua những cự thú hải dương cấp S khác!

“Ầm!”

Đôi mắt to lớn của con cua khổng lồ nhìn chằm chằm Long Kinh Thiên, mở miệng gào thét, trong miệng xuất hiện một chùm ánh sáng trắng vô cùng lớn hướng về phía Long Kinh Thiên.

Ánh mắt Long Kinh Thiên chuyển động, chùm sáng này không chỉ hướng vào ông mà còn nhằm vào đám người đằng sau ông, ông có thể tránh được nhưng những người sau ông chắc chắn không thể ngăn chặn được chùm sáng này.

Thần kiếm tử vi trong tay ông không ngừng xoay tròn, một luồng ánh sáng từ kiếm phát ra trực tiếp hướng về phía chùm sáng kia mà lao tới.

Chùm sáng sau đó bị ánh sáng của thần kiếm chẻ thành hai nửa, hướng về hai phía hải dương mà rơi xuống. Nhưng ánh sáng của thần kiếm sau khi đánh rơi chùm sáng của quái vật cũng không còn lại bao nhiêu, bị cá voi khổng lồ đập nhẹ liền lập tức tiêu tan.

Quả là ngang tài ngang sức!

Quái vật cá voi khổng lồ xuất hiện đột ngột lần này với Long Kinh Thiên quả thật là thực lực tương đương, Long Kinh Thiên chỉ có thể chiếm một chút ưu thế.

Mặc dù như thế nào thì những người xem livestream vẫn vô cùng hưng phấn vui vẻ.

“Haha! Chặn được rồi! Long Kinh Thiên quá lợi hại rồi!”

“Ông là anh hùng của chúng tôi!”



Người người hoan hô chúc mừng. Cá voi khổng lồ này rõ ràng lợi hại hơn rất nhiều cự thú cấp S trước đó, vậy mà cũng bị Long Kinh Thiên đánh chặn, lại còn chiếm được ưu thế.

Thế nhưng sắc mặt Long Kinh Thiên lúc này lại không được tốt lắm, với thực lực của ông bây giờ, căn bản có thể lập tức giết được những cự thú hải dương cấp S trung kỳ kia, thậm chí những cự thú hải dương cấp S hậu kỳ đều không thể chống được một đòn của ông, vậy mà hiện tại lại bị quái vật cá voi kia ngăn chặn được.

Khí thế của cá voi khổng lồ xem ra là cấp S đỉnh phong, nhưng thực lực thì đã vượt qua cấp S đỉnh phong rồi!

Nếu ở những phòng tuyến khác cũng xuất hiện cự thú hải dương với thực lực như vậy!

Trong mắt Long Kinh Thiên lần đầu lộ ra vẻ âu lo.

Tại phòng tuyến thứ bảy, Đường Chính Lâm đang chiến đấu với một con cua khổng lồ. hai bên gần như là ngang tài ngang sức, không bên nào gây tổn thương cho bên nào!

Nhưng Đường Chính Lâm lại chiếm một chút ưu thế, vũ khí trong tay ông ta vô cùng sắc bén, mỗi lần chém lên người con cua khổng lồ đều sẽ để lại một vết thương trên người nó.

“Gào!!!”

Con cua khổng lồ giận dữ vung hai gọng kìm lên, không ngừng tấn công Đường Chính Lâm, nhưng căn bản không chạm được đến người Đường Chính Lâm.

“Hừ! Dám đến Hoa Hạ làm loạn, hôm nay tao sẽ chặt đứt mấy cái càng của mày!” Sắc mặt Đường Chính Lâm vô cùng lạnh lùng, vũ khí trong tay vung lên, những đạo quang mang thật lớn xuất hiện, chém thẳng tới chân con cua khổng lồ kia.

“Bùm!”

Độ linh hoạt của con cua khổng lồ này hiển nhiên không thể nào bằng Đường Chính Lâm. Mỗi đòn tấn công của Đường Chính Lâm đều đánh trúng người nó, sau đó, chiếc gọng kìm khổng lồ dài hơn một trăm mét của nó đã bị Đường Chính Lâm chặt đứt!

“Oa! Lợi hại quá!”

“Thượng tướng Đường đánh hay lắm!”

...

Tất cả mọi người đang xem trực tiếp đều vỗ tay hoan hô. Lúc này, cả tám tuyến phòng ngự của Hoa Hạ đều vô cùng ổn định, nhất là những tuyến của Long Kinh Thiên, Hoàng Thừa Quốc, Từ Ngọc Cường lão nhân và Đường Chính Lâm phòng thủ.

Dù sao thì bọn họ cũng đạt tới cấp S mấy chục năm rồi, kinh nghiệm chiến đấu và thực lực đứng đầu thế giới.

Bốn tuyến phòng thủ của nhóm người Cố Linh Kiệt có kém hơn một chút, nhưng phối hợp với quân đội thì bọn họ cũng không hề bị rơi vào thế hạ phong. Một khi nhóm người Long Kinh Thiên ra tay thì chuyện phòng ngự sẽ không thành vấn đề.

“Gào!”

Con cua khổng lồ bị chặt đứt một chiếc càng, chẳng khác nào con người bị chặt đứt một bàn tay. Ánh mắt nó tràn đầy phẫn nộ, chiếc càng còn lại không chút do dự tấn công về phía Đường Chính Lâm.

“Đã sắp chết mà còn kháng cự!” Đường Chính Lâm hừ lạnh một tiếng, không chút do dự xông lên, muốn chặt đứt chiếc càng còn lại.

Đột nhiên, Đường Chính Lâm cảm nhận được một luồng dao động mạnh mẽ từ dưới nước truyền đến. Kinh nghiệm chiến đấu bao nhiêu năm khiến ông ta vô cùng nhạy bén, lập tức bay về bên kia.

Đường Chính Lâm vừa mới bay lên thì vị trí mà ông ta vừa đứng xuất hiện một cái miệng cực lớn.

Nếu như vừa rồi Đường Chính Lâm không di chuyển thì lúc này ông ta đã bị cái miệng lớn này nuốt vào bụng rồi!

Sóng yên biển lặng, một con bạch tuộc khổng lồ xuất hiện, dài hơn 250 mét! Dao động trên người vô cùng mãnh liệt!

Những cự thú dài hơn 200 mét đều là cấp S trung kỳ. Bây giờ đột nhiên lại xuất hiện con bạch tuộc dài tận 250 mét, đây chính là thực lực cấp S hậu kỳ!
Chapter 332 Không phải đối thủ 2

Thực lực của Đường Chính Lâm chỉ là cấp S trung kỳ.

Ông ta kiêng kỵ nhìn con bạch tuộc khổng lồ này, rồi lại nhìn sang con cua khổng lồ đang múa may phẫn nộ, sắc mặt ngưng trọng.

“Ôi mẹ ơi! Sao lại xuất hiện một con sinh vật biển cấp S khổng lồ như thế này chứ? Rốt cuộc dưới đáy biển có bao nhiêu con như thế này vậy? Phía Long Kinh Thiên tiền bối có một con, bây giờ phía thượng tướng Đường cũng có một con nữa!”

“Không biết thượng tướng Đường có ngăn cản được nó không!”

...

Mọi người vô cùng lo lắng và nôn nóng, nhìn thấy hai con sinh vật biển to lớn kia thì chỉ muốn lao lên giúp đỡ Đường Chính Lâm. Nhưng bọn họ chỉ là người bình thường thôi, không làm gì được, chỉ có thể âm thầm cầu nguyện, hy vọng Đường Chính Lâm cũng giống Long Kinh Thiên, có thể ngăn cản được bọn chúng.

“Gào!”

Bạch tuộc khổng lồ nhìn chằm chằm con kiến trước mặt, tám xúc tua khổng lồ lập tức tấn công Đường Chính Lâm.

Phía sau, con cua kia cũng lập tức vươn càng ngăn chặn đường lui của Đường Chính Lâm.

“Giết!” Hai mắt Đường Chính Lâm tràn đầy sát ý, nắm chặt vũ khí trong tay, chém thẳng vào đầu con bạch tuộc khổng lồ. Một đao này lướt qua không trung, thậm chí khiến cho mặt biển xuất hiện một khe rãnh, nước chẻ ra làm đôi.

Cuối cùng, đao mang dừng lại trên người bạch tuộc khổng lồ, nhưng mà những xúc tua của nó chỉ khẽ vung lên một chút đã có thể chặn lại những đao mang này.

“Không ổn rồi! Nó đã chặn được đòn tấn công của thượng tướng Đường!”

“Thượng tướng Đường, cố lên! Nhất định phải giết được nhóm cự thú này!”

...

Tất cả mọi người dân Hoa Hạ đều đang cầu nguyện, một khi Đường Chính Lâm thất bại thì phòng tuyến sẽ bị vỡ, đến lúc đó tai họa sẽ ập đến.

Ánh mắt Đường Chính Lâm lộ rõ vẻ khiếp sợ, tám xúc tua của con bạch tuộc này tạo thành một hàng phòng ngự hoàn mỹ, có thể chặn lại toàn bộ đòn công kích của ông ta.

Con cua phía sau cũng đánh úp, Đường Chính Lâm vội vàng né tránh!

Thực lực của con cua này cũng là cấp S trung kỳ, vừa rồi nó không thể chạm tới Đường Chính Lâm nên Đường Chính Lâm mới có ưu thế. Nhưng mà, chỉ cần trúng phải một đòn công kích của nó thì Đường Chính Lâm cũng không dễ chịu gì.

Vóc dáng của những con cự thú này so với con người mà nói thực sự là một trời một vực, bọn chúng chiếm ưu thế quá lớn.

Nhưng mà, lúc này Đường Chính Lâm không thể lùi bước.

Ánh mắt Đường Chính Lâm lộ ra vẻ kiên quyết, ông ta nhìn về phía thành phố phồn hoa náo nhiệt phía sau. Cho dù có chết thì ông ta cũng không cho phép những con cự thú này bò từ dưới biển lên bờ!

“Rầm!”

Đường Chính Lâm không hề sợ hãi, chủ động tấn công về phía hai con sinh vật biển cấp S này.

...

Phòng tuyến thứ tám!

“Cái gì? Phía Chính Lâm xuất hiện một con bạch tuộc khổng lồ cấp S hậu kỳ?” Long Kinh Thiên nghe tin thì sắc mặt vô cùng u ám.

Điều ông lo lắng nhất đã trở thành hiện thực. Ông biết độ khó đối phó của những con cự thú đại dương này. Long Kinh Thiên nhìn con cá voi khổng lồ (cự kình)trước mắt, ánh mắt tràn đầy sát ý.

Hai bên đã chiến đấu lâu như vậy, mặc dù con cá voi khổng lồ này không phải đối thủ của Long Kinh Thiên, nhưng ông cũng không thể làm gì được nó, chỉ có thể chiếm được một chút ưu thế mà thôi.

Lực phòng ngự của con cá voi khổng lồ này phải nói là vô cùng nghịch thiên. Long Kinh Thiên đã lĩnh ngộ pháp tắc nhưng lại không thể tạo thành thương tổn cho con cá voi khổng lồ này!

Ông biết Đường Chính Lâm chắc chắn không phải là đối thủ của con quái thú bạch tuộc khổng lồ kia, huống hồ còn có thêm cả một con cua khổng lồ đạt tới cấp S trung kỳ!

Long Kinh Thiên muốn tới giúp đỡ, nhưng chính ông cũng đang bị con quái thú cá voi khổng lồ này quấn lấy, không có cách nào thoát thân. Trong lòng Long Kinh Thiên nóng như lửa đốt, nhưng lại không có bất cứ biện pháp gì.

“Gào!” Ở phía xa, cá voi khổng lồ ngửa mặt lên trời rít gào.

Long Kinh Thiên nhìn con cá voi khổng lồ, trong mắt tràn đầy sát ý, ông không có cách nào, chỉ đành âm thầm cầu nguyện bên phía Đường Chính Lâm xuất hiện kỳ tích!

Lúc này trên người Đường Chính Lâm đã đầy vết thương, cho dù là một con bạch tuộc cấp S hậu kỳ thì ông ta đã chưa chắc có thể đánh thắng rồi, huống hồ còn có thêm một con cua khổng lồ nữa!

Trái tim Đường Chính Lâm trầm xuống, ông ta không có cách nào chiến thắng chúng được. Trên mặt ông ta cũng đã bắt đầu xuất hiện một tia tuyệt vọng.

“Thượng tướng Đường, cố gắng lên!”

“Thượng tướng Đường, không thể ngã xuống được!”

...

Mọi người đều âm thầm cầu nguyện. Ở phía xa, một chiếc máy bay bay tới, trên máy bay chở đầy người, trong số đó có cả một đôi vợ chồng trung niên và một cô con gái nhỏ.

Một con rắn đen nhỏ quấn trên cánh tay cô bé, chiếc lưỡi nhỏ khẽ thò ra thụt vào.

Đường Chính Lâm thương tích đầy mình, chảy không ít máu, thể lực cũng đang không ngừng tiêu hao. Đồng thời đối mặt với hai sinh vật biển to lớn cấp S thế này, chuyện ông ta thua cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Nhưng trong từ điển của Đường Chính Lâm không có hai chữ từ bỏ, thế nên cho dù có chết thì ông ta cũng tuyệt đối không để cho hai con sinh vật cấp S này được sống tử tế.

“Bùm!”

Một chiếc càng cua khổng lồ lập tức bổ về phía Đường Chính Lâm, Đường Chính Lâm cuống quýt tránh né. Nhưng một chiếc xúc tua thật lớn đã ập từ sau lưng tới, khiến người ta nhìn mà sợ hãi.
Chapter 333 Cự thú cấp S đầu tiên trên mặt đất! 1

“Phụt!”

Đường Chính Lâm bị chiếc xúc tua này đập lên lưng, lập tức phun ra một ngụm máu, thân thể rơi xuống dưới biển.

Khi chỉ còn cách biển khoảng chừng ba mét, Đường Chính Lâm lại cố gắng không rơi xuống. Lúc này, trông ông ta vô cùng chật vật, nhưng vẻ mặt vẫn vô cùng kiên nghị, không chút lùi bước. Đường Chính Lâm nhìn về phía hai con cự thú, không chút do dự lao về phía chúng.

Rất nhiều người xem phát sóng đã bật khóc vì Đường Chính Lâm. Đúng vậy! Đây chính là linh hồn Hoa Hạ năm nghìn năm bất khuất, chưa đến giây phút cuối cùng thì tuyệt đối không từ bỏ.

Nhưng mà, cho dù kiên trì đến mấy cũng không thể thay đổi được kết cục này. Hai con quái vật đại dương kia thậm chí còn coi Đường Chính Lâm là món đồ chơi của mình.

“Bùm!”

Lại một đòn công kích nữa đập lên lưng Đường Chính Lâm, Đường Chính Lâm cảm thấy như có một ngọn núi đập lên lưng mình, cả người ông ta ngã sấp xuống. Bên dưới có một gọng kìm lớn đang chờ sẵn, một khi Đường Chính Lâm rơi xuống phạm vi của chiếc kìm này thì con cua khổng lồ đó sẽ lập tức kép nát người ông ta!

“Thượng tướng Đường, cẩn thận phía sau!”

“Mau tránh ra!”

...

Rất nhiều người đều hét lên, ánh mắt ngập tràn lo lắng. Bọn họ có thể nhìn thấy rõ ràng Đường Chính Lâm đang rơi xuống nơi nguy hiểm. Một khi Đường Chính Lâm bị gọng kìm của con cua khổng lồ kẹp trúng thì chắc chắn sẽ chết ngay lập tức!

Nhưng mà lúc này Đường Chính Lâm lại không biết mình sắp phải đối mặt với kết cục gì. Ông ta chỉ cảm thấy cả người vô lực, ánh mắt cũng dần trở nên mơ hồ.

Những người đang xem truyền hình trực tiếp theo bản năng nhắm chặt mắt lại, không dám nhìn cái chết thương tâm của vị anh hùng Hoa Hạ.

Cũng có một ít người nhìn không chớp mắt, hy vọng kỳ tích xuất hiện.

“Vù vù!”

Ngay khi mọi người cho rằng Đường Chính Lâm sắp chết thì đột nhiên một chiếc máy bay xuất hiện. Sau đó, cửa máy bay mở ra, một con rắn đen nhỏ khoảng hai mươi centimet xuất hiện. Ngay sau đó, thân thể nhỏ bé này đột nhiên biến đổi, trở thành một con cự mãng dài đến 200 mét.

Cự mãng vừa xuất hiện đã vung đuôi đánh bay con cua khổng lồ kia, sau đó quấn lấy Đường Chính Lâm, cứu ông ta trở về.

Máy bay hạ cánh, một đôi vợ chồng trung niên và một cô bé khoảng chừng mười hai mười ba tuổi xuất hiện.

Cô bé vừa xuất hiện thì lập tức được một đội ngũ quân nhân trang bị đầy đủ vũ trang vây quanh, cảnh giác nhìn mấy con cự thú trước mặt, bảo vệ cô bé và cha mẹ.

“Đó là cự mãng bảo vệ cô bé kia! Cô bé tới! Còn dẫn theo cả cự mãng tới!”

“Ha ha! Kỳ tích xuất hiện rồi!”

“Hình như cô bé này tên là Dương San, nhũ danh là San San!”

...

Tất cả người dân Hoa Hạ đều vô cùng phấn khích. Trong thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, Dương San đã tới, cự mãng trên tay cô còn cứu được Đường Chính Lâm.

Đường Chính Lâm cũng nhanh chóng phục hồi tinh thần, nhìn con mãng xà khổng lồ trước mặt.

Ông ta biết đây là cự mãng của Dương Thiên.

Ông ta lại nhìn về phía đôi vợ chồng trung niên và cô bé đang được mọi người bảo vệ kia, đó chính là người nhà của Dương Thiên.

Cháu trai ông ta bị Dương Thiên gián tiếp giết chết, ông ta vốn luôn hận Dương Thiên.

Nhưng mà lần này trở về quê hương, Đường Chính Lâm đã suy nghĩ rất nhiều, cũng hiểu ra rất nhiều. Con người đều phải trả giá cho những hành vi của mình, làm sai thì phải chịu phạt. Đường Tuấn phái người đi phế bỏ tứ chi của Dương Thiên, lại còn dám ra tay với nhóm người Hoàng Thừa Quốc, kết cục như vậy cũng là gieo gió gặt bão.

Mọi thứ đều có quy luật riêng, thiên lý tuần hoàn. Ông ta chỉ có thể cầu nguyện Đường Tuấn kiếp sau có thể trở thành một người tốt.

Mặc dù nghĩ như thế, nhưng khi nhìn thấy con cự mãng màu đen và người nhà Dương Thiên thì Đường Chính Lâm vẫn không có chút thiện cảm nào.

Nhưng bây giờ nguy hiểm ở ngay trước mắt, ông ta phải làm đại sự trước, những chuyện ân oán cá nhân đều có thể bỏ qua!

Đường Chính Lâm lấy trong túi không gian ra mấy linh quả, nhanh chóng tận dụng chút thời gian ít ỏi để khôi phục thể lực đã tiêu hao.

Lúc này, ông ta cần phải liên thủ với cự mãng để đối kháng lại hai con quái vật kia!

Điều khiến người ta yên tâm một chút chính là ngoại trừ hai phòng tuyến chỗ Đường Chính Lâm và Long Kinh Thiên xuất hiện cự thú cấp S ra thì những phòng tuyến khác đều chỉ là những con cự thú bình thường.

Nhưng mà, thông qua di động có thể nhìn được, tình hình tại Hợp chủng quốc lúc này còn nghiêm trọng hơn Hoa Hạ rất nhiều.

Sau bí cảnh Thái Bình Dương lần trước, thế lực được lợi nhiều nhất chính là Liên minh chúng thần. Bọn họ có nhiều thành viên cấp A, thành viên cấp S cũng nhiều gấp mấy lần Hoa Hạ, thu hoạch cũng rất lớn. Sau khi bí cảnh kết thúc, thực lực của bọn họ tăng lên đáng kể, chỉ riêng cường giả cấp S đã có hơn mười vị!

Giờ đây, Liên minh chúng thần có tổng cộng hai mươi mấy cường giả cấp S. Các quốc gia khác cộng lại cũng chưa có được nhiều như vậy!

Lúc này, tại ven biển của Hợp chủng quốc xuất hiện mười mấy con quái vật biển khổng lồ cấp S, ngoài ra còn có vô số con đạt tới cấp A, cấp B, gần như bay vây toàn bộ Hợp chủng quốc.

Số lượng còn gấp đôi Hoa Hạ!

Ngoài ra, còn có một con cá mập khổng lồ và một con cá lóc khổng lồ dài hơn 200 mét, nhìn có vẻ mạnh hơn rất nhiều so với những con cự thú cấp S khác!

Mà lúc này, ở ven biển của Liên minh châu Âu và Liên minh châu Phi cũng có hơn mười con sinh vật biển cấp S, bọn họ chỉ có thể gọi là miễn cưỡng ngăn cản được mà thôi!
Chapter 334 Cự thú cấp S đầu tiên trên mặt đất! 2

Hiện tại, trên thế giới chỉ còn bốn cường quốc có thể bảo tồn thực lực, còn những nơi khác hầu như đã bị hủy diệt hết, chỉ còn vài người sống sót chạy tới bốn cường quốc này cầu xin được che chở.

Nhưng bốn cường quốc này cũng vô cùng gian nan chống lại đám cự thú hải dương đó. Một khi bọn chúng lại xuất hiện thêm thì không ai có thể ngăn cản được, đến khi đó, con người sẽ thực sự lâm vào đại nạn!

...

Người dân của thành phố Đồng đã rời đi một nửa, nhưng vẫn còn rất nhiều người không chịu rời đi, kiên cường bám trụ cùng phòng tuyến thứ bảy.

Nếu như phòng tuyến thứ bảy bị phá thì nơi đầu tiên bị cự thú tập kích chính là thành phố Đồng!

Ánh mắt mọi người đều dán chặt về khu vực phòng tuyến hải vực. Không ai chú ý tới rằng ở phía dưới một tòa nhà của thành phố Đồng đột nhiên truyền đến một tiếng vang lớn, sau đó mặt đất rạn nứt. Từ trong lòng đất, một con kiến khổng lồ chui lên. Con kiến này toàn thân đen nhánh, chân dài hơn năm mươi mét, cả người dài hơn 200 mét!

Đây là con cự thú biến dị cấp S đầu tiên trên mặt đất!

Con kiến khổng lồ chui ra khỏi mặt đất, nhìn về những tòa kiến trúc phía xa, trong đầu lập tức muốn hủy diệt tất cả.

“Bùm!” Bùm!”

Thân hình to lớn của nó tiến về phía trước, theo mỗi bước đi của nó lại có một tòa nhà sụp đổ!

Con kiến khổng lồ tiền về phía trước, đi đến đâu phá hủy đến đó! Sức mạnh của nó vô cùng khủng khiếp, chỉ cần hơi dùng sức một chút là có thể nhấc được một tòa nhà ba mươi tầng!

Không gì có thể ngăn cản được bước chân của nó.

“Xảy ra chuyện gì thế? Xảy ra chuyện gì thế?”

Những người còn ở lại thành phố Đồng cảm nhận được mặt đất rung lên thì vội vàng chạy ra xem đã có chuyện gì.

Thứ xuất hiện trước mặt họ là một con kiến, nhưng lại to như một quả núi. Quả núi này đang di chuyển, thân hình dữ tợn, khiến người ta cảm thấy đáng sợ vô cùng.

Những người của thành phố Đồng nhìn thấy con kiến khổng lồ này thì gương mặt tràn đầy sợ hãi. Mọi người muốn chạy trốn, nhưng con kiến kia chỉ cần giơ chân lên là một tòa nhà đã sụp đổ, không ít người bị chôn vùi dưới đống đổ nát, không có cơ hội sống sót.

Vương Nhã Lộ đang ở trong nhà, nghe được động tĩnh thì cũng vội vàng chạy ra ngoài. Nhìn thấy con kiến khổng lồ cách đó không xa, vẻ mặt cô ngập tràn sợ hãi.

Tốc độ của con kiến này rất nhanh, chưa tới một phút nữa sẽ tới nơi này.

Vương Nhã Lộ chưa bao giờ cận kề với cái chết gần như vậy, sắc mặt cô tái nhợt. Vương Nhã Lộ nắm chặt di động trong tay, cô nhìn về phía dãy số gọi mãi không thông kia, cắn chặt răng, bắt đầu gọi thêm lần nữa!

...

Trong bí cảnh của huyện A.

Lúc này, Dương Thiên đã tiến vào bí cảnh được gần hai tháng.

Ở một nơi ngập tràn linh dịch thuần túy, có một bóng người đang khoanh chân ngồi ở đó.

Bóng dáng cao lớn nhắm chặt hai mắt lại, nhìn bóng dáng này phải cao đến mười mét, cả người tản ra một khí thế khiến người ta phải sợ hãi.

Nhưng điều kỳ quái chính là mặc dù bóng dáng này rất cao lớn nhưng lại khiến cho người ta cảm nhận được một loại cảm giác phối hợp, không có chút nào không hoàn mỹ, giống như thân hình này vốn dĩ đã như thế!

Không biết qua bao lâu, bóng dáng đó đột nhiên mở mắt ra, một khí thế cường đại chợt bùng nổ.

Nếu như nhóm người Uy Đế ở đây thì chắc chắn sẽ vô cùng khiếp sợ! Luồng khí thế này thậm chí còn vượt qua cả cực hạn của cấp S đỉnh phong! Đạt tới một cảnh giới mới!

“Đây là thực lực Luyện xương viên mãn sao?” Dương Thiên nắm chặt hai tay, nhìn thân thể to lớn của mình. Hắn cảm nhận một chút sức mạnh hùng hậu, trên mặt tràn đầy ý cười.

Đã gần hai tháng trôi qua, Dương Thiên cảm giác như đã trôi qua mấy chục năm vậy. Loại đau đớn khó chịu đó, hắn không bao giờ muốn trải qua lần hai nữa.

Nhưng thu hoạch trong hai tháng này lại rất lớn!

Luyện da, luyện thịt, luyện gân, luyện máu, luyện xương, năm đại cảnh giới cuối cùng cũng đã hoàn thiện rồi, tất cả mọi bộ phận trên thân thể đều đạt tới trạng thái hoàn mỹ.

Dương Thiên tính toán một chút, từ khi có được Long phượng nguyên châu đến giờ vừa tròn một năm!

Một năm này, hắn từ một tên béo, nặng 150kg, bị mọi người cười nhạo biến thành dáng vẻ như hiện tại. Bây giờ, trên người Dương Thiên đã không còn dáng vẻ non nớt nữa, chỉ có sự kiên định và tự tin mãnh liệt về bản thân.

Dương Thiên tự tin, cho dù bây giờ Long Kinh Thiên có dốc hết sức lực tấn công hắn thì hắn không cần dùng binh khí cũng có thể chống lại được!

Thực lực hiện tại của hắn có thể so sánh với những thiên tài cấp Tân Tinh vừa mới lĩnh ngộ pháp tắc!

“Không tồi! Luyện thể quyết lúc này đã coi như đạt tới một cảnh giới viên mãn nhỏ. Từ nay về sau, cho dù ngươi phải chịu bao nhiêu tổn thương thì chỉ cần không mất mạng ngay lập tức thì đều có thể nhanh chóng khôi phục!” Huyền Hư đạo nhân cười nói, ánh mắt nhìn Dương Thiên tràn ngập vẻ hài lòng.

Dương Thiên gật đầu, nhìn về phía Long phượng nguyên châu, bên trong đó có ba con cự thú dài hơn 300 mét!

Đây là cự thú mà Long phượng nguyên châu đã cướp khỏi bí cảnh Sahara, thực lực đều là cấp S đỉnh phong! Lúc trước Dương Thiên chưa có đủ năng lực để khiến chúng khuất phục và khống chế chúng nó, nhưng bây giờ hắn đã hoàn toàn đủ khả năng.
Chapter 335 Ra khỏi bí cảnh!

Ba con cự thú này, con đầu tiên là một con sói xám khổng lồ, trên đầu còn mọc một chiếc sừng trông rất dữ tợn. Con thứ hai là một con chim ưng khổng lồ, cả người đen nhánh, mở cánh ra thì phải dài hơn 300 mét, che kín cả bầu trời. Con thứ ba là một con rùa khổng lồ, lớp mai của nó phải dày tới 100 mét, cứng rắn vô cùng. Dương Thiên cảm thấy cho dù bom nguyên tử cũng chưa chắc có thể giết được con rùa khổng lồ này.

Tất nhiên là bây giờ cũng không phải thời điểm nghĩ đến mấy chuyện đó, Dương Thiên thả con sói khổng lồ đó ra, sau đó khống chế nó giống như đã từng khống chế Tiểu Hắc. Tiếp đó, hắn cũng làm tương tự với chim ưng khổng lồ và rùa khổng lồ.

Chỉ trong giây lát, bên cạnh Dương Thiên đã có ba con cự thú có kích thước 300 mét, cung kính nhìn hắn.

“Sau này chúng mày sẽ tên là Đại Lang, Đại Ưng, Đại Quy!” Dương Thiên đặt tên. Tên gọi mà hắn đặt cho bọn chúng đều rất tùy tiện, Dương Thiên cảm thấy tên chỉ để gọi thôi mà, giống như lúc trước hắn gọi Tiểu Hắc là Tiểu Hắc bởi vì cả người nó đều đen, thế nên liền đặt cái tên như vậy.

Dương Thiên tính toán thực lực bản thân một chút, trong lòng tràn đầy kích động.

Hiện tại, thực lực của hắn đã có thể địch nổi Long Kinh Thiên. Hơn nữa, có ba con cự thú cấp S đỉnh phong là Đại Lang, Đại Ưng, Đại Quy, Dương Thiên tin tưởng mình có thể đứng trên đỉnh thế giới! Bây giờ, cho dù người của Liên minh chúng thần liên thủ lại cũng chưa chắc đã là đối thủ của hắn!

“Ra ngoài trước đã, không ngờ lần này lại ở trong bí cảnh lâu như vậy, cha mẹ chắc lo lắng lắm!” Dương Thiên nghĩ thầm.

Dương Thiên nhìn thân thể to lớn của mình, ý niệm lóe lên, sau đó nhanh chóng khôi phục hình thể ban đầu. Bây giờ hắn có thể tùy ý biến hóa thân thể mà không gây ra bất cứ tiêu hao nào!

Đây là biểu hiện của Luyện thể quyết viên mãn nhỏ!

Ba con cự thú cũng nhanh chóng biến hóa, Đại Lang biến thành một con chó nhỏ bình thường, Đại ưng biến thành một con chim đậu trên vai hắn, còn Đại Quy biến thành một con rùa biển chỉ bé bằng lòng bàn tay, yên lặng nằm trên vai còn lại của Dương Thiên.

Dương Thiên phất tay thu tất cả mọi thứ trong bí cảnh vào trong Long phượng nguyên châu rồi mới ra ngoài.

“Sao bên ngoài lại nhiều cự thú hải dương như vậy?” Dương Thiên vừa mới ra ngoài bí cảnh đã nhìn thấy bảy tám thi thể của những sinh vật biển này, vô cùng khó hiểu.

Tiểu Quang nhìn thấy Dương Thiên xuất hiện thì nhanh chóng lao tới bên cạnh hắn, vui vẻ cọ lên người hắn. Nó vẫn luôn đứng ở bên ngoài cánh cửa bí cảnh canh chừng.

“Ha ha, Tiểu Quang, đã lâu không gặp!” Dương Thiên mỉm cười với Tiểu Quang, sau đó đi ra biển.

“Gọi điện thoại cho cha mẹ trước đã!” Dương Thiên lấy điện thoại ra.

“Reng...” hắn vừa mới cầm vào điện thoại thì điện thoại đã reo lên.

“Alo, Nhã Lộ!” Dương Thiên nhìn tên người gọi đến thì nhanh chóng nghe máy.”

“Anh Tiểu Thiên! Là anh sao? Anh không có chuyện gì, tốt quá!” Nghe được giọng nói quen thuộc của Dương Thiên, Vương Nhã Lộ lập tức vui mừng.

“Nhã Lộ! Xin lỗi, anh mới ra khỏi một nơi nên giờ mới nghe điện thoại của em được. Có chuyện gì thế?” Dương Thiên tưởng Vương Nhã Lộ hỏi chuyện thời gian này mình bỗng nhiên biến mất, cười hỏi.

“Không có chuyện gì cả! Anh Tiểu Thiên, anh không sao là tốt rồi!”

Vương Nhã Lộ nói xong, nhìn con kiến khổng lồ càng lúc càng tới gần thì nhanh chóng ngắt điện thoại. Bây giờ cô không thể nào chạy thoát được nữa.

Trước khi chân trước của con kiến hạ xuống, Vương Nhã Lộ tháo chiếc lắc tay màu tím mà Dương Thiên đưa cho mình xuống, nắm chặt trong tay, khóe miệng khẽ nhếch lên.

Trước mắt lập tức tối sầm lại, Vương Nhã Lộ dường như nhìn thấy ông nội đang ân cần nhìn mình.

“Anh Tiểu Thiên, anh không sao là tốt rồi! Em không còn nữa, anh nhất định phải sống thật vui vẻ đấy!”

“Alo! Nhã Lộ?” Dương Thiên không hiểu chuyện gì, Vương Nhã Lộ chỉ nói với hắn mấy câu như vậy rồi đột nhiên cúp máy.

Dương Thiên nghi hoặc định gọi lại cho cô, hắn bỗng nhiên nhìn thấy thông báo cuộc gọi nhỡ của Vương Nhã Lộ, hơn hai trăm cuộc!

Dương Thiên đột nhiên cảm thấy vô cùng cảm động. Trong thời gian hắn biến mất, ngoại trừ người nhà của hắn thì vẫn còn một cô gái tốt bụng lo lắng cho mình như vậy.

Nghĩ đến lúc trước mình từ chối Vương Nhã Lộ, Dương Thiên đột nhiên cảm thấy vô cùng hối hận. Trước kia hắn không biết tình cảm mình dành cho Vương Nhã Lộ là gì, không biết là thích hay là tình cảm khác, nhưng bây giờ nhìn thấy danh sách cuộc gọi nhỡ nhiều như vậy, trong lòng hắn thực sự vô cùng cảm động.

Bây giờ, Dương Thiên đã có thể chắc chắn rằng mình thích Vương Nhã Lộ. Hắn thích cô gái lương thiện và tốt bụng kia.

Dương Thiên nghĩ đến suy nghĩ trước đây của mình thì cảm thấy thật buồn cười. Hắn thích Vương Nhã Lộ, nhưng lại sợ mình khiến cô bị nguy hiểm. Loại suy nghĩ này đối với Vương Nhã Lộ mà nói là không công bằng.

“Bây giờ thực lực của mình đã đứng thứ nhất trên trái đất, lần này mình sẽ không để Nhã Lộ phải tiếp tục chờ đợi nữa!” Dương Thiên nghĩ thầm, sau đó nhanh chóng gọi điện lại cho Vương Nhã Lộ.

“Xin lỗi, số điện thoại bạn gọi đang bận...”

Di động vang lên âm thanh như thế.

Dương Thiên khó hiểu, nhưng cũng không nghĩ nhiều, chắc là Vương Nhã Lộ đang nói chuyện điện thoại với người khác. Dương Thiên tiếp tục gọi điện thoại cho cha mẹ.

Điện thoại được kết nối gần như ngay lập tức!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Cường Giả Hàng Lâm Đô Thị
Cường Giả Đô Thị
  • Khuynh Tâm Nhĩ Nha
Tuyệt Thế Cường Long
  • 5.00 star(s)
  • Hoa Tiến Tửu
Võng Du Thần Cấp Cường Hào

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom