• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc bản mới (2 Viewers)

  • Chương 929-940

Chương 929
“Làm sao có khả năng chứ?” Cố Hề Hề lập tức nói: “Chỉ có Tiểu Cẩn thật đáng thương, không biết có ảnh hưởng xấu gì từ anh ta không. Nhà họ Thượng bây giờ hiếm khi qua lại cùng bọn họ, có lẽ cảm thấy khó xử!”
“Ừ.” Vân Mạc Dung trầm ngâm gật đầu, trong lòng có điểm nói.
“Chị.” Cố Hề Hề đột nhiên nói,
“Hả?” Vân Mạc Dung ngẩng đầu: “Muốn ăn hoa quả sao?
“Không ăn.” Cố Hề Hề trộm Hề Hề nghiêng người về phía Vân Mạc Dung.
“Vậy thì em muốn thế nào?” Vân Mạc Dung khó hiểu nhìn cô.
“Khi nào thì chị mới sinh con?” Cố Hề Hề hạ giọng nói: “Em nghe bà nội nói rằng các nhà chiêm tinh của nhà chúng ta đều xuất hiện ở thế hệ sau. Trong thế hệ của chúng ta, đã không có nhà chiêm tinh nào xuất hiện, vậy có thể sẽ xuất hiện ở thế hệ sau đó! Cơ thể em có thể sinh ra Nhất Nặc là một kỳ tích. Không thể nào sinh được đứa nữa! Chị ơi, chị nói xem bé con tương lai của chị có phải là nhà chiêm tinh không?”
Con dao gọt hoa quả trong tay Vân Mạc Dung đột nhiên khựng lại, sắc mặt cô ấy hơi biến sắc.
“Em lặp lại câu nói kia một lần nữa đi!” Vân Mạc Dung thả dao gọt hoa quả xuống, vội vàng nói.
Vẻ mặt Cố Hề Hề không thay đổi: “Em không nói gì. Chính là trước đây bà nội đã nói với em, truyền thống nhà chúng ta chính là làm thầy bói toán, đều là lần lượt thay nhau kế thừa. Bố không kế thừa, em và chị cũng không kế thừa, như vậy chỉ có duy nhất đời sau của chúng ta kế thừa rồi. Tất cả điều khiển hòa vào làm một, rõ ràng là không có nhưng lại có người kế thừa duy nhất, đó không phải là chị sao? Tuy rằng bây giờ chị dùng cơ thể của Vân Mạc Dung nhưng linh hồn chị vẫn là Vân Nặc. Huống hồ, bất kể là Vân Nặc hay Vân Mạc Dung đều là người nhà họ Vân… Chị? Chị làm sao vậy? Sắc mặt làm sao kém như vậy? Chị đừng làm em sợ!”
Cố Hề Hề nhìn thấy sắc mặt Vân Mạc Dung trong nháy mắt trở nên trắng bệch, tức khắc liên sợ hãi, lập tức kéo tay Vân Mạc Dung: “Chị, em nói lung tung, chị đừng tức giận.”
”Hề Hề, chị cuối cùng cũng biết tại sao trong lòng chị vẫn không yên rồi!” Vân Mạc Dung lập tức bắt được cánh tay Cố Hề Hề: “Chị vẫn nghĩ mãi không ra, chúng ta tại sao có thể trở về thuận lợi như thế.”
”Hả?” Cố Hề Hề cũng không phản ứng lại: “Cái gì?”
”Thầy tế lễ kia!” Vân Mạc Dung dùng sức nhắm mắt lại, cắn răng nói: “Anh ta hao tổn tâm sức để chị sống lại một lần nữa, ở quá khứ hao tốn sức lực lừa gạt chị, sau đó lại giao cho em. Em nói xem, anh ta làm sao dễ dàng để chúng ta rời đi?”
”Cái này cùng con cái chúng ta có quan hệ gì?” Cố Hề Hề vẫn không phản ứng lại.
“Chị vẫn cảm thấy không đúng. Tuy rằng, Doãn Tư Thần uy hiếp được anh ta, buộc anh ta phải thả chúng ta. Nhưng anh ta cũng không cần thiết làm giao dịch với Doãn Tư Thần. Coi như lúc đó giao dịch, sau lưng thất hứa là bình thường. Nếu như thầy tế lễ kia thất hứa, chúng ta muốn tìm anh ta lần thứ hai cũng không phải chuyện đơn giản, không phải sao?” Vân Mạc Dung nhắc nhở Cố Hề Hề.
Cuối cùng Cố Hề Hề cũng phản ứng lại: “Đúng vậy, em làm sao lại không nghĩ đến chuyện này. Chúng ta tìm đến bộ lạc kia thật sự là dựa vào vận may! Để chúng ta tìm lại một lần nữa không chắc là có thể tìm được. Vậy anh ta rốt cuộc muốn làm cái gì đây?”
“Nếu như em không nhắc nhở chị, chị cũng quên gia đình chúng ta còn có nghề làm thầy bói toán.” Vân Mạc Dung thấp giọng nói: “Em nói xem, mục đích của anh ta có phải là con của chị không đây?”
”Nhưng một cái là bộ lạc tế lễ nguyên thủy, còn nhà họ Vân chúng ta là thầy bói toán, hoàn toàn không ăn khớp gì với nhau mà.” Cố Hề Hề không nhịn được nói: “Coi như tế lễ cùng bói toán đều là gần giống nhau nhưng đó cũng không phải là một. Anh ta cũng không thể muốn nghề bói toán nhà họ Vân chúng ta kết hợp với bộ lạc tế lễ chứ?”
Vân Mạc Dung bình tĩnh nhìn Cố Hề Hề: “Nếu như dự định của anh ta đúng là như vậy thì sao? Dù sao, nghề bói toán cũng là một sự tồn tại rất đặc biệt, không phải sao?”
Chương 930

Cố Hề Hề lập tức không trả lời được.

“Trở về chị muốn cùng bà nội tâm sự.” Vân Mạc Dung nắm tay nói: “Mặc kệ như thế nào, chị đều không cho phép bất kì ai tính toán lên người nhà chúng ta!” “Gần đây tinh thần của bà nội kém hơn trước đây rồi.” Cố Hề Hề thở dài một tiếng: “Nếu không, em cùng chị trở về nhà xem một chút. Làm thầy bói toán vốn dĩ hao tốn sinh mạng…. Chờ chút, thầy tế lễ kia có vẻ như cũng muốn tiêu hao sức sống của chính mình nên mới để cho chị trọng sinh?”

Sau lưng Vân Mạc Dung cùng Cố Hề Hề toát ra một luồng khí lạnh. Rất nhiều chuyện thật sự không dám nghĩ, càng nghĩ càng đáng sợ. Hai người cũng không dám chậm trễ đi xuống, lúc này liền đặt vé máy bay về tỉnh Y.

“Các con đây là thế nào?” Vân phu nhân hỏi: “Không phải cùng Tư Thần, Dật Hải cãi nhau rồi đấy chứ?”

“Mẹ!” Cố Hề Hề cùng Vân Mạc Dung đồng thời kêu lên: “Không thể nào, bọn con có chuyện muốn tìm bà nội.”

Bà Vân không khỏi tò mò: “Thật ngạc nhiên! Các con đặc biệt trở về chính là vì chuyện này? Có chuyện gì mà không thể nói qua điện thoại?”

Vân Mạc Dung lập tức đi tới kéo cánh tay của mẹ, không muốn để cho bà lo lắng, làm nũng nói: “Bọn con trở về thăm mọi người mà còn không vui mừng sao?”

“Nếu như Hề Hề nói lời này mẹ còn có thể tin. Này, mẹ là người hiểu rõ tính của con nhất, con từ trước đến giờ cũng sẽ không làm việc không thực tế.” Vân phu nhân bình tĩnh nói.

Cố Hề Hề lập tức quấn lấy Vân phu nhân nói: “Ai da, mẹ! Thật ra, Tư Thần cùng Dật Hải đều đi công tác, bọn nhỏ cũng không ở bên cạnh, đều ở căn cứ chơi, con cùng chị ngược lại không có chuyện gì sẽ trở về thăm mọi người.”

”Được rồi, hai người các con đừng làm ầm ĩ nữa. Mẹ cũng lười hỏi tới, bà nội các con ở ngay trên tầng, hiện tại rất ít khi xuống gặp người khác. Lúc các con đi nhẹ nhàng một chút.” Vân phu nhân dặn Cố Hề Hề một chút, nhìn Vân Mạc Dung nói: “Ây da, khi còn bé bà nội thương con nhất, con nên an ủi bà nhiều một chút.”

”Biết rồi, mẹ.” Vân Mạc Dung trước sau như một, ôn nhu như nước: “Tính ra con vẫn hơn.”

Hai người cùng bố mẹ nói chuyện một lúc cũng chầm chậm lên tầng. Toàn bộ trên tầng đều là thế giới của Vân lão phu nhân. Bước vào tràn đầy cảm giác có một luồng không khí ngột ngạt thần bí.

“Bà nội.” Vân Mạc Dung nhẹ nhàng đới: “Chúng con đã trở về.”

“Bà nội.” Cố Hề Hề có chút lo lắng mở miệng

“Đến rồi à, ngồi xuống đi.” Nếp nhăn trên mặt Vân lão phu nhân có chút sâu hơn, rõ ràng là xấp xỉ tuổi Doãn lão phu nhân nhưng khi nhìn thấy, so với Doãn lão phu nhân dáng vẻ giống như già hơn mười tuổi.

Cố Hề Hề nhìn thấy hai cái đệm hương bồ trước mặt luôn cảm thấy bà nội đã sớm nghĩ tới cô và chị sẽ trở về tìm bà.

Cố Hề Hề cũng không nói gì, ngoan ngoãn cùng Vân Mạc Dung ngồi trước mặt bà. “Bà nội, lần này chúng con trở về là có một chút chuyện muốn hỏi bà.” Vân Mạc Dung nhẹ giọng nói: “Trước đây, cơ thể con không tốt nên không thể kế thừa nghề bói toán của bà, vì thế chuyện này cũng làm con quên mất. Khi ngày hôm qua, Hề Hề nói với con, nghề bói toán nhà chúng ta đều là thay nhau kế thừa. Bà nội, bà nói xem đời kế tiếp nhà chúng ta sẽ xuất hiện sao?”

Trong tay Vân lão phu nhân cầm một viên mai rùa, bà không ngừng vuốt ve, thoáng nhắm mắt lại trong chốc lát mới chậm rãi mở miệng nói: “Bà còn tưởng rằng phải qua mấy năm nữa con mới nhớ lại chuyện này. Các con đều đã hỏi tới, bà cũng có thể dặn dò bọn con.”

Cố Hề Hề hướng về phía Vân Mạc Dung làm mặt quỷ, Vân Mạc Dung hờn dỗi trừng mắt nhìn cô một chút.
Chương 931

“Bà và ông nội các con là anh em họ xa với nhau. Vì thế, trong người bà thật ra cũng chảy dòng máu nhà họ Vân.” Vân lão phu nhân nhàn nhạt mở miệng nói: “Nhà họ Vân chúng ta có ba vật quý, đó là sách, thuốc, trà. Đây là của cải bên ngoài, mọi người đều biết. Thật ra nhà ta còn có rất nhiều bí mật mà người khác không biết, ví dụ như nghề bói toán.”

”Trước đây rất lâu, nhà họ Vân chúng ta với triều đình vẫn luôn có quân hệ mật thiết nhưng vẫn cảnh giác lẫn nhau. Triều đình vừa muốn dùng nhà họ Vân vừa muốn đề phòng nhà họ Vân. Vì lẽ đó vào lúc ấy, nhà họ Vân vốn dĩ đang ở ẩn vẫn phải làm việc lại, đều phải hỏi nghề bói toán này một câu. Mỗi đời bói toán nhà họ Vân đều xuất hiện, đều phải gánh vác vinh quang và nhục nhã của nhà họ Vân trên lưng. Bà cũng không ngoại lệ. Cho nên năm đó, bà vì để các con có thể sống nên đã bảo Giản Tiếu mang theo Hề Hề rời đi.”

Cố Hề Hề nghe thấy Vân lão phu nhân nhắc lại chuyện cũ này, nhất thời trong lòng cảm khái không thôi.

“Mấy lần nhà họ Vân rơi vào tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc nhưng cuối cùng đều sống sót, hơn nữa còn sống rất tốt. Công lao của bói toán là không thể xóa bỏ.” Vân lão phu nhân tiếp tục nói: “Bà vẫn luôn quan sát con cháu nhà họ Vân chúng ta, không có ai có thể kế thừa năng lực này. Bao gồm cả nhánh chính và nhánh phụ nhà họ Vân, bà thậm chí có một lần cho rằng nghề bói toán nhà họ Vân thật sự phải chấm dứt thật rồi. Mãi cho đến một ngày, bà đột nhiên nhớ tới, số tuổi của bà đã vượt qua tuổi thọ của người đảm nhiệm trước đây, bà mới hiểu được. Một khi bà đợi được người kế thừa mới xuất hiện thì bà mới có thể chết đi.”

“Đây chính là sứ mệnh của bà, cũng là trách nhiệm. Bà nhất định phải bảo vệ đến khi đời mới của nghề bói toán trưởng thành mới có thể chết đi.” Vân lão phu nhân nhẹ nhàng nói: “Hai đứa trẻ nhà Hề Hề đều không có năng lực kế thừa này, như vậy người duy nhất có khả năng cũng chỉ có con mà thôi.”

Vân Mạc Dung nhẹ nhàng ngẩng đầu: “Bà nội…”

”Không cần kiêng kị cái đề tài này. Bà đã đến tuổi này rồi, chính là hiện tại có chết đi cũng là chuyện vui.” Vân lão phu nhân vung tay, không để ý lắm nói: “Con chết đi sống lại đối với nhà họ Vân là một kỳ tích, vì thế, đời tiếp theo của nghề bói toán vô cùng có khả năng sẽ là con của con. Ây da, mặc kệ con bây giờ là Vân Nặc hay Vân Mạc Dung, linh hồn của con vẫn sẽ không thay đổi.”

“Vâng.” Vân Mạc Dung cúi đầu: “Nhưng mà bà nội, con không muốn để con của con kế thừa những thứ này. Coi như là sự ích kỷ của con đi. Trước đây chưa kết hôn con đều không có nghĩ tới vấn đề này, nhưng mà hiện tại con đã kết hôn, tương lai cũng sẽ có con của chính mình, con làm một người mẹ, con chỉ muốn đứa bé bình an lớn lên.”

“Ây, con nhầm rồi.” Vân lão phu nhân lắc đầu nói: “Thân là người nhà họ Vân, rất nhiều chuyện đều là nhất định, thay đổi cũng không được. Con xem, ban đầu bà đưa Hề Hề đi, cũng không phải không thay đổi được kết quả sinh ly tử biệt sao?”

Cố Hề Hề cùng Vân Mạc Dung liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ mặt bất đắc dĩ của đối phương.

“Cứ để thuận theo tự nhiên đi.” Vân lão phu nhân gật gật đầu nói: “Nói không chừng, đứa bé này sẽ mang đến cho các con sự vui mừng bất ngờ nào đó?”

Nói xong câu đó, Vân lão phu nhân nhẹ nhàng vung vung tay, bà cảm thấy hơi mệt chút.

“Bà nội, vậy chúng con đi xuống trước. Bà nghỉ ngơi cho tốt.” Cố Hề Hề cùng Vân Mạc Dung đồng thời từ trên đệm hương bồ đứng lên, cẩn thận từng li từng tí rời khỏi phòng, đi xuống tầng.

Đứng trên hành lang tầng hai, Vân Mạc Dung thất vọng nói: “Hề Hề, có phải chị thay đổi rồi phải không? Chị dần trở nên ích kỷ rồi?”

Cố Hề Hề nói: “Cũng không thể nói như vậy. Làm thầy bói toán bắt buộc phải vì nhà họ Vân trả giá một đời, chị không nỡ lòng bỏ cũng là hợp tình hợp lý.”

“Nói sau đi, chị còn chưa mang thai, nói chuyện này có chút sớm.” Vân Mạc Dung thở dài một hơi, rốt cuộc cũng mang theo tính trẻ con nói: “Nói không chừng, không phải con của chị đâu.”

“Hai đứa các con lại đây, nếm thử trà bốa mới pha.” Vân tiên sinh nhìn thấy hai đứa con gái trở về, cũng rất cao hứng: “Đúng rồi, Tư Thần lần trước nói với bố, ở rừng cây nguyên thủy có một đàn thờ, các con có thấy không?”
Chương 932

Cố Hề Hề nhanh chóng trao đổi ánh mắt với Vân Mạc Dung, đồng thời lắc đầu: “Không có!”

Vấn đề này, nhất định không thể thừa nhận.

Nếu để người nhà biết, hai người họ suýt nữa không thể trở về từ bộ lạc nguyên thủy kia, có thể sau này hai người các cô sẽ không được ra khỏi nhà nữa!

Thái độ của nhà họ Vân từ trước tới giờ vẫn luôn rất kiên quyết!

Hai cô con gái đã mất giờ được tìm lại, đối với cặp vợ chồng nhà họ Vân mà nói, không có gì quan trọng hơn sự an toàn của con gái họ.

”Tế đàn đó, trước đây bố đã từng nhìn thấy rồi.” Vân tiên sinh thật sự không nghĩ tới, cứ như vậy nói tiếp: “Bộ lạc đó chia làm hai phần, một bộ phận cả đời không giao tiếp với thế giới bên ngoài, luôn ở trong địa bàn của mình. Ngoài ra chỉ có vài người giao lưu với người ở thế giới bên ngoài. Nhưng giao lưu rất ít, ngoại trừ một số trao đổi học thuật cần thiết, họ không bao giờ có bất kỳ mối quan hệ cá nhân nào khác đối với người ngoài. “

Cố Hề Hề chuyển mắt: “Bố, sao bố lại muốn tìm hiểu về bộ lạc này. Nghe được ý của bố, người ta một chút cũng không muốn giao tiếp với bố, bố sao có thể nghe ngóng được?”

”Ồ, cái này ấy à, tất nhiên là do bên kia muốn mua thuốc của nhà họ Vân chúng ta rồi.” Vân tiên sinh thản nhiên nói: “Thuốc của nhà họ Vân chúng ta, nổi tiếng khắp thế giới. Đối với những căn bệnh khó chữa đó, muốn tìm bác sĩ hỏi thuốc, tất nhiên sẽ hỏi Nhà họ Vân ta, xem là có vị thuốc như vậy thật hay không. “

Vân tiên sinh mặt tràn đầy kiêu ngạo, đó chính là sức hấp dẫn của Nhà họ Vân.

“Vậy nên bố cũng nhân tiện có giao lưu với người của bộ tộc đó sao?” Vân Mạc Dung cụp mắt xuống, tự mình rót trà cho Vân tiên sinh: “Vậy bố đã từng đến bộ lạc nào đó lần nào chưa?”

“Bố chưa từng.” Vân tiên sinh lập tức lắc đầu nói: “Bộ tộc của họ đã đặt ra một giới hạn, nếu không có sự cho phép của thầy tế, người ngoài căn bản không thể tìm thấy vị trí của bộ tộc họ, người trong bộ tộc, căn bản cũng không thể ra khỏi mê cung mà thầy tế đặt ra.”

Quả nhiên là như vậy!

Ngày đó khi ở trong rừng cây nguyên thủy, thấy tế đó có ý định dẫn bọn họ đi!

Vân Mạc Dung gật đầu nhẹ với Cố Hề Hề, biểu thị rằng suy đoán của mình hoàn toàn đúng.

Thầy tế đó quả thật có vấn đề!

Hợp tác của anh ta và Doãn Tư Thần, cũng có vấn đề!

“Bộ tộc đó đã tồn tại hàng nghìn năm, vậy mà giờ vẫn tồn tại, đó quả thực là một điều rất kỳ diệu.” Vân tiên sinh nói: “Thầy tế của họ cũng rất thần kỳ, ông ấy có một số khả năng mà theo lẽ thường khó có thể chấp nhận được, mặc dù trong bài tế lễ, có đề cập rằng, thầy tế giỏi là người có thể giao tiếp với trời đất, là người có thể mượn sức mạnh của các vị thần. Câu này không sai, nhưng xác thực là có năng lực như vậy.”

Cố Hề Hề khẽ thở dài trong lòng.

Thật sự là có lại năng lực đó à!

Có thể điều khiển linh hồn, không phải là quá đáng sợ sao?

“Người như vậy, nếu không giao lưu thì tốt nhất là không nên giao lưu.” Vân tiên sinh kết luận: “Hề Hề, đây.”

”Dạ?” Cố Hề Hề và Vân Mạc Dung cùng lúc nhìn lên.

”Bố chỉ là hai đứa con thôi, cuộc đời này như vậy là quá mãn nguyện rồi.” Vân tiên sinh một tay nắm tay một đứa con gái, nói: “Bố không yêu cầu các con có thể làm chuyện kinh thiên động địa, chỉ cần các con bình an là đủ rồi.”

Chương 933
”Bố.” Cố Hề Hề cười nói: “Bây giờ chúng ta không phải rất tốt sao? Con và Tư Thần đã có con rồi. Dù chị vừa mới kết hôn, nhưng Tưởng Dật Hải đối xử với chị rất rất tốt! Người nhà họ Tưởng cũng không phải là làm khó người nhà của con dâu, chị gái con gả qua đó, cũng thoải mái như là ở nhà mẹ đẻ. Bố còn lo lắng điều gì nữa chứ!”
”Đúng vậy, nói như vậy, bố quả thật không có việc gì phải lo lắng.” Vân tiên sinh thở dài, nói: “Nhưng mà, trong lòng bố luôn có cái gì đó. Các con trở về lần này, tìm bà nội của các con, cũng là có chuyện trong lòng phải không? Các con không nói, thật ra bố cũng có thể đoán ra được vài phần, các con là vì đời sau của nghề chiêm tinh mà đến đúng không?”
Nụ cười trên mặt Cố Hề Hề và Vân Mạc Dung thu lại: “Bố…”
Vân tiên sinh xua tay, nói: “Các con đã biết lịch sử của dòng họ Vân chúng ta rồi đó, Nhà họ Vân chúng ta từ rất lâu trước đây, đều là kết hôn trong bộ tộc, chỉ có như vậy chúng ta mới có thể đảm bảo một mặt là thừa hưởng huyết thống, mặt khác là bởi vì chỉ có người nhà chúng ta, mới can tâm tình nguyện bảo vệ gia tộc. Mỗi thế hệ chiêm, đều phải vì Nhà họ Vân cống hiến một đời, đó là nguyên tắc.”
Vân Mạc Dung rũ mắt xuống, gật đầu: “Bố, con hiểu rồi.”
“Ngự Hàm và Nhất Nặc, rõ ràng là không được thừa hưởng năng lực này.” Vân tiên sinh nói: “Vậy thì duy nhất có một khả năng xuất hiện, đó là con của con Nhất Nặc. Bây giờ con đã gả cho Tưởng Dật Hải, là mợ chủ của nhà họ Tưởng. Nói như vậy, chỉ cần là nhà chiêm tinh, nhất định phải có họ Vân, trở về nhà họ Vân, nhà họ Tưởng sẽ đồng ý sao?”
Vân Mạc Dung vẫn chưa nghĩ đến vấn đề này.
Hiện tại cô chỉ lo lắng cho con của mình, không muốn con dính líu đến vị thầy tế bí ẩn kia, về phần mang họ gì, cô thật sự chưa nghĩ tới.
Cố Hề Hề nói ngay: “Bố, chuyện này còn hơi sớm, chị gái con còn chưa mang thai!”
”Có một số việc, vẫn nên nói trước với nhà họ Tưởng.” Vân tiên sinh cầm tách trà lên, nhẹ nhấp một ngụm, như mây bay nước chảy, thanh tao tao nhã không gì sánh được.
Tuy nhiên những gì ông nói, lại khắc vào đầu của Vân Mạc Dung, khiến cô ấy có chút lo lắng không thể giải thích được.
”Chị con cũng không phải chỉ sinh một đứa con.” Cố Hề Hề nắm tay Vân Mạc Dung, bình tĩnh nói với Vân tiên sinh: “Chị không giống con, cơ thể bị hủy hoại bởi thuốc, có thể sinh hai đứa con liền như muốn chết đi vậy. Có Nhà họ Vân chúng ta chăm sóc, chị lại còn trẻ, muốn sinh bao nhiêu con tùy ý! Chọn một đứa con mang họ Vân có gì là không thể. Con nghĩ, nhà họ Tưởng sẽ không lòng dạ hẹp hòi như vậy.”
“Vấn đề này, các con tự mình trao đổi đi.” Vân tiên sinh gật đầu và nói.
“Bố!” Vân Mạc Dung không nhịn được nói: “Sao bố lại tự tin như vậy, thế hệ chiêm tinh mới, nhất định phải là con của con? Dòng họ Vân của chúng ta, nhiều như vậy, lẽ nào không có ở trong những nhánh khác của dòng họ sao?”
Vân tiên sinh liền giơ ngón tay chỉ lên căn gác phía trên.
Cố Hề Hề lập tức hiểu ra: “Đây là kết quả xem bói của bà nội? Nói như vậy, con của… chị gái con, nhất định sẽ là thế hệ tiếp theo của nhà chiêm tinh?”
Tim của Mạc Vân Dung đập nhanh hơn.
Kết quả tồi tệ nhất, không có gì hơn là điều này.
Nếu đứa con của cô ấy, sẽ là thế hệ tiếp theo của các nhà chiêm tinh, thì… thầy tế của bộ tộc đó, có phải sẽ tính toán mưu kế lên người đứa trẻ không?
”Hai con có phải đang giấu bố điều gì đó không?” Vân tiên sinh nhìn thấy sắc mặt hai đứa con gái không tốt lắm, không nhịn được hỏi: “Dù có là nhà chiêm tinh, thì đó cũng là con cháu nhà họ Vân chúng ta, sao các con phải căng thẳng như vậy? Chẳng lẽ, nhà họ Vân chúng ta có thể để con của con chịu thiệt thòi sao?”
Chương 934

”Bố, chúng con không có ý đó.” Cố Hề Hề vội nói: “Chị con, chị ấy chỉ nghĩ rằng… nếu một đứa trẻ có thân phận này, thì sẽ có áp lực gì không. Bố cũng biết mà, làm cha mẹ, luôn ước gì con mình có thể lớn lên một cách dễ dàng và hạnh phúc.”

Vân tiên sinh dù sao cũng là một người đàn ông, lòng dạ cũng không quá tinh tế, nghe con gái giải thích, ông tin tưởng: “Hiện tại con đã là mẹ, cho nên tự nhiên sẽ hiểu được tâm tình của chúng ta.”

”Đúng vậy ạ.” Cố Hề Hề lập tức cười nói: “Bố, bố nói, con của chị con, nếu thừa hưởng máu huyết thống này, có phải nhất định sẽ là một nhà chiêm tinh không?”

“Đúng vậy.” Vân tiên sinh về điểm này, rất rõ ràng: “Đây là trách nhiệm huyết mạch. Nhà họ Vân chúng ta hàng nghìn năm thịnh suy vinh nhục, đều có sự bảo hộ của các nhà chiêm tinh. Nói đến đây, Nhà họ Vân chúng ta vẫn còn một truyền thuyết rất đẹp.”

”Truyền thuyết gì vậy ạ?” Vân Mạc Dung thản nhiên hỏi.

“Theo ghi chép, khoảng một nghìn năm trước, thời kỳ loạn lạc, vua chúa khắp nơi chiến đấu không ngừng, dân chúng không nơi sinh sống. Khi đó, Nhà họ Vân ta đã chọn ẩn nấp, nhưng nhà chiêm tinh của Nhà họ Vân được Hầu vương mời trở thành quân sư. Ông ấy không thể không đi, bởi vì người trong lòng của ông ấy, bị chọn vào cung, để trở thành người phụ nữ của Hầu vương. Người trong lòng của ông, là con gái út của nhà họ Vân, là vị hôn thê thanh mai trúc mã của ông ấy.”

Cố Hề Hề và Vân Mạc Dung đột nhiên bị câu chuyện này thu hút: “Chuyện gì xảy ra sau đó thì sao ạ?”

”Để cho vị hôn thê của mình không bị chọn, lực bất tòng tâm, nhà chiêm tinh đã chủ động tiếp cận con gái của Hầu vương. Kết quả, con gái của Hầu vương đã yêu và nhất quyết lấy ông ấy. Nhà chiêm tinh nói với cô ấy, chỉ cần cô ấy có thể khiến con gái út nhà họ Vân bị loại, ông ấy sẽ đồng ý cưới cô ấy. Con gái của Hầu vương đồng ý, và thực sự dùng thủ đoạn để loại con gái út nhà họ Vân.”

“Để thực hiện lời hứa của mình, nhà chiêm tinh đã kết hôn với con gái của Hầu vương. Nhưng vào ngày cưới của mình, ông ta nhận được tin rằng, vị hôn thê của mình vẫn chưa xuất cung, đã tình cờ gặp Hầu vương, được phong làm phu nhân. Mà kế hoạch này, chính do con gái hoàng thượng, vợ của nhà chiêm tinh sắp xếp.”

Cố Hề Hề và Vân Mạc Dung hô hấp ngưng trệ.

Cả hai đều có người chồng mà họ yêu thương sâu sắc, họ có thể hiểu được cảm giác đấu tranh của họ.

Họ vốn là vị hôn thê từ thuở thanh mai trúc mã, nhưng giờ một người là vợ của Hầu vương, người kia lại là con rể của Hầu vương.

Họ sẽ không bao giờ ở bên nhau được nữa.

Loại đau khổ này, loại đấu tranh tuyệt vọng này, mặc dù Vân tiên sinh không nói ra, nhưng cả Cố Hề Hề và Vân Mạc Dung đều có thể hiểu được.

”Thì ra là con gái của hầu vương, vì ghen tị với tình yêu mà nhà chiêm tinh dành cho cô con gái út nhà họ Vân, nên đã giả vờ đồng ý giúp nhà chiêm tinh, nhưng lại bí mật bày mưu để cha cô ấy đã gặp con gái nhỏ nhà họ Vân, dùng cách này để tách hai người họ.”

”Vậy, chuyện gì đã xảy ra sau đó?” Cố Hề Hề và Vân Mạc Dung hỏi lại.

”Sau đó, một ngày sau khi cô con gái út của gia tộc Vân được phong làm phu nhân, cô ấy kết liễu mạng mình bằng một dải lụa trắng. Hành động này khiến nhà vua rất tức giận, và hầu vương muốn tiêu diệt hết cả tộc hộ Vân, lúc này nhà chiêm tinh đã đứng lên, sẵn sàng sử dụng tri thức suốt đời của mình để giúp hầu vương giành được chiến thắng trong cuộc chiến, điều kiện là đổi lấy sự an toàn của gia tộc.”

“Hầu vương đồng ý. Nhà chiêm tinh đã thực hiện lời hứa của mình và giúp Vua Hầu đưa quân đi chiến đấu và càn quét hết vùng đất ở thung lũng sông Dương Tử. Đúng lúc Hầu vương đang chuẩn bị xưng hùng xưng bá thiên hạ thì bất ngờ quân giặc xuất hiện, dưới cổng cung điện, lợi dụng nhà vua không chuẩn bị trước, một ngọn lửa đã thiêu rụi toàn bộ cung điện, nhà chiêm tinh cầm tấm bia của vị hôn thê, từ trên tường nhảy xuống và thề trước khi chết, tất cả các nhà chiêm tinh của các thế hệ sau sẽ sống và mãi mãi không bao giờ được rời khỏi nhà họ Vân, sẽ cống hiến cho Nhà họ Vân cả đời để chuộc tội.”

Chương 935
“Hầu Vương, vốn dĩ bị giết, là vì nhà chiêm tinh đã bán đứng ông ta hay sao?” Cố Hề Hề mở miệng hỏi.
“Phải.” Vân tiên sinh gật đầu: “Nhà chiêm tinh từ lúc bắt đầu cũng không phải thực sự muốn giúp Hầu Vương. Ông ta xuất hiện, chỉ là vì vị hôn thê của mình. Nhưng mà một nhà Hầu Vương đã hủy đi toàn bộ hy vọng của ông ta, thì ông ta cũng làm cho cả nhà Hầu Vương bồi táng theo cùng.” Vân tiên sinh gật gật đầu.
Vân Mạc Dung than thở một tiếng: “Mặc dù lời nói của bố rất đơn giản, nhưng con cũng có thể nghĩ được, năm đó ông ấy đã rất thâm tình với một mặt quyết tuyệt. Ông ấy cực khổ trù tính nhiều như vậy, chỉ vì muốn báo thù cho người yêu. Muốn để Hầu Vương khi đứng ở nơi cao nhất, sau đó làm cho ông ta đau đớn mà ngã xuống. Đối với Hầu Vương mà nói, không có gì giày vò ông ta bằng mất đi giang sơn.”
Cố Hề Hề cũng gật đầu theo: “Đúng vậy. Đúng là thay tình yêu của bọn họ mà cảm thấy thương tiếc.”
“Cho nên, từ đó về sau, thầy bói toán của nhà họ Vân và nhà họ Vân, không thể tách rời được nữa.” Vân Mạc Dung rũ mắt xuống, kẽ than nhẹ một tiếng: “Nhà họ Vân của chúng ta có bề dày lịch sử, kế thừa hàng nghìn năm, đúng là có buồn có vui!”
“Ừm.” Cố Hề Hề bày tỏ đồng ý: “Chúng ta có thể sống trong thời đại ngày nay tách biệt được như vậy, tất cả dều là công lao của những tiền bối hàng nghìn năm trước!”
Cùng ba uống trà xong, Cố Hề Hề cùng Vân Mạc Dung đi tìm Vân phu nhân.
Nhà họ Vân lúc nào cũng đẹp như vậy.
Lúc trước bởi vì sức khỏe của Vân Nhược không tốt, cho nên cũng không có để ý.
Nhưng mà hiện tại sức khỏe của Vân Mạc Dung rất tốt, cho nên Nhà họ Vân cũng dần dần thay đổi trở nên tốt hơn.
Thành phố K vốn dĩ 4 mùa rất dễ chịu, cho nên một năm 4 mùa đều có trăm hoa đua nở.
Vân phu nhân lại là một người có bàn tay khéo léo, cho nên cả Nhà họ Vân được bà trang hoàng ngày càng đẹp đẽ.
Mấy khu phong cảnh được những người nổi tiếng check in, cộng lại cũng không bằng một góc của nhà họ Vân.
Đúng lúc này, Vân phu nhân đang hái hoa tươi, chuẩn bị làm bánh hoa cho con gái.
“Mẹ ơi!” Cố Hề Hề cùng Vân Mạc Dung đi qua, từ tay Vân phu nhân lấy giỏi hoa, lúc này trong giỏ hoa, đã có rất nhiều cánh hoa tươi: “Bọn con tới giúp mẹ.”
“Được.” Vân phu nhân cười cười gật đầu: “Nói chuyện với bà nội các con xong rồi đấy à?”
“Vâng.” Cố Hề Hề giúp hái hoa nói: “Mẹ, con với chị sẽ ở nhà mình thêm hai ngày nữa.”
“Được, được.” Vân phu nhân nghe con gái nói vậy, cũng rất vui: “Mẹ làm bánh hoa cho bọn con, lúc đi về, đem cho ông bà thông gia một ít, tuy không phải là đồ gì đáng tiền, nhưng cũng có một phần tâm ý.”
“Vâng.” Cố Hề Hề cùng Vân Mạc Dung đồng thời trả lời.
Hai chị em nhìn nhau cười.
Cả một buổi chiều, Cố Hề Hề cùng Vân Mạc Dung đều ở bên Vân phu nhân, nghe bà nói về gia trưởng trong nhà.
Nhà họ Vân được lưu truyền hàng nghìn năm, xem như cội nguồn sinh sôi nảy nở, cho nên có rất nhiều họ hàng, nhánh phụ cũng nhiều.
Người nhiều, câu chuyện cũng nhiều.
Thế là, Cố Hề Hề cùng với Vân Mạc Dung cũng thích thú mà nghe đủ thứ chuyện phiếm cả buổi chiều, đến buổi tối lúc ăn cơm, hai người cũng nhịn không được hỏi đủ thứ chuyện.
Sau khi ăn cơm xong, Vân Mạc Dung phải đi đến nhà của nguyên thân.
Dù sao thì, cô ấy hiện tại ở trong thân thể của Vân Mạc Dung, tự nhiên cũng phải thay cô ấy gánh vác trách nhiệm của nguyên thân.
Chương 936

Cố Hề Hề đi cùng với Vân Mạc Dung.

Tuy hiện tại Vân Mạc Dung đã thay đổi gia đình, được công nhận là nhánh chính của Nhà họ Vân, nhưng quan hệ huyết thống sẽ không bao giờ có thể cắt đứt.

Vân Mạc Dung nhìn thấy bố mẹ của nguyên chủ, vẫn giống như lúc trước thân thiết như vậy.

“Bố mẹ, con trở về rồi.” Vân Mạc Dung xách vào một đống quà chào hỏi.

Bố mẹ của Vân Mạc Dung lau tay, kinh ngạc đi ra ngoài cửa đón: “Ai da, sao con lại trở về rồi? Con rể đâu? Sao không cùng đến?”

“Không có, anh ấy có việc đi công tác rồi.” Vân Mạc Dung cười trả lời: “Con cùng Hề Hề cùng nhau trở về.”

“Con chào chú thím.” Cố Hề Hề từ sau lưng Vân Mạc Dung ngó đầu ra: “Tối nay con với chị có lẽ phải làm phiền chú thím một đêm rồi.”

“Ai da, mau vào nhà, đến đây thì cứ coi như là nhà của mình.” Bố của Vân Mạc Dung khẩn trương nói: “Trở về cũng đừng đem cái gì về, trong nhà cái gì cũng có, con về là được rồi.”

“Đúng vậy đúng vậy, con trở lại là được rồi. Hề Hề à, lần sau đem đứa nhỏ cùng nhau trở lại nha.” Mẹ của Vân Mạc Dung nó: “Đều là nhà của mình! Lần sau mà còn đem đồ đến, thì thím sẽ giận đó!”

Bởi vì bọn họ đã ăn tối rồi, cho nên chỉ ăn một ít trái cây, sau đó liền đi vào phòng của Vân Mạc Dung nghỉ ngơi.

Lúc gần 10 giờ, mẹ của Vân Mạc Dung gõ cửa hỏi: “Mạc Dung, bọn con ngủ chưa?”

“Vẫn chưa ạ, mẹ, có chuyện gì sao?” Vân Mạc Dung nhanh chóng đi qua mở cửa.

Mẹ của Vân Mạc Dung nắm chặt túi nhỏ trong tay, đứng ngay cửa: “Mẹ có chuyện muốn nói với con một lát, con xem có tiện hay không?”

Mũi Vân Mạc Dung chua xót, để bà đi vàoo: “Được, tiện ạ.”

Cố Hề Hề đang dọn giường, nhìn thấy bà vào, lập tức cười nói: “Thím, có cần con tránh mặt không?”

“Không cần không cần đâu, cũng không có chuyện gì.” Mẹ của Vân Mạc Dung có chút ngượng ngùng, lấy túi nhỏ trong tay đưa cho Vân Mạc Dung: “Lúc con kết hôn, là từ bên chỗ tộc trưởng đi, hôm đó người nhiều, cũng ngại qua đưa cho con. Đây là mẹ với bố con tích được ít vốn riêng, con cầm đi, sau này có con rồi, mẹ với bố con chắc không đi dược, thành phố N quá xa. Chút tiền này, con giữ mua cho đứa nhỏ bộ quần áo, cũng coi như đây là quà gặp mặt bà ngoại cho bọn nó.”

Vân Mạc Dung trong phút chốc vành mắt đầy nước mắt: “Mẹ, mẹ nói gì vậy chứ! Mẹ là bà ngoại của đứa nhỏ, tất nhiên là phải đi rồi!”

“Đúng đúng đúng, nhất định phải đi!” Cố Hề Hề cắt ngang nói: “Năm đó con sinh Nhất Mặc, mẹ nuôi của con cũng đi nữa. Mẹ Giản Tiếu còn chuẩn bị cho Nhất Nặc rất nhiều quần áo, những bộ quần áo đó đến bây giờ con còn cất giữ lại! Đây là tình yêu của bà ngoại, nhất định phải quý trọng!”

Vân Mạc Dung quay đầu lại trộm lau nước mắt, không muốn cho bà thấy mình thất lễ.

Bây giờ người cả nhà đều đang mong chờ con của cô.

May mắn thay, tất cả mọi người chỉ là mong chờ đứa bé này là vì đó là con của cô, chứ không phải vì mong chờ vị chiêm tinh thuật sư tiếp theo của Nhà họ Vân.

Điều này làm cho Vân Mạc Dung rất vui mừng, cũng rất đau lòng.

“Mạc Dung à, con hiện tại là cô chủ lớn của Nhà họ Vân, cũng là con dâu của Nhà họ Tưởng. Làm người nhất định không thể như lúc trước, không biết kiêng nể gì cả.” Mẹ của Vân Mạc Dung nói.

Bà vì lo lắng cho con gái, lại lần nữa mà lạc bước.

Nghĩ đến phong cách trước đây của nguyên chủ, Vân Mạc Dung chỉ cảm thấy đau răng.
Chương 937

Có điều cũng vì cái chết của cô ấy, mới để cho cô có cơ hội sống lại.

Có lẽ đây chính là số mệnh.

“Thím à, người yên tâm đi, chị ấy hiểu rõ mà.” Cố Hề Hề lập tức nói: “Con sẽ xem chừng chị ấy!”

“Ai da, vậy thì tốt.” Mẹ của Vân Mạc Dung lo lắng đứng lên nói: “Các con nghỉ ngơi sớm đi, mẹ đi đây.”

Nói xong, bà liền vội vàng rời đi.

Đóng cửa phòng lại, Vân Mạc Dung vẻ mặt phức tạp nhìn Cố Hề Hề: “Hề Hề, chị cảm thấy chị có thể đã đi sai đường, đi vào ngõ cụt rồi.”

“Không có đâu. Chị rất tốt, chị như này, mới thật sự là chị!” Cố Hề Hề nắm tay Vân Mạc Dung nói: “Nếu như chị hiên ngang lẫm liệt, cảm thấy con của chị, nên vì Nhà họ Vân mà đánh đổi làm vật hy sinh, đó mới không phải là chị! Làm mẹ, cho dù đứa nhỏ còn chưa ra đời, thì đã tràn đầy tình yêu thương rồi.”

“Có điều, chị cũng vừa mới hiểu rõ. Nếu như đây chính là sứ mệnh, ai cũng không thể tránh khỏi. Cũng giống như em, như chị vậy.” Vân Mạc Dung thấp giọng nói: “Tuy rằng vận mệnh không thể nào sửa đổi được, vậy thì cố hết sức làm điều mà bản thân mình muốn. Nếu như con của chị, đã định trước là phải vì Nhà họ Vân mà trả giá một đời, vậy thì để nó làm một chiêm tinh thuật sư hợp quy cách đi, không uổng phí duyên phận kiếp này.”

“Ừm.” Cố Hề Hề gật gật đầu: “Cho dù cái tên bệnh thần kinh đại tế tư kia, muốn làm gì đứa nhỏ này, chúng ta cố hết sức phòng bị anh ta là được! Em không tin, chúng ta nhiều người như vậy, còn phòng anh ta không được? Nếu thực sự không được nữa, để cho Hirayama Jiro san bằng bộ tộc của anh ta!”

Vân Mạc Dung cười ra tiếng nói: “Em đó, ở với Doãn Tư Thần lâu rồi, nói chuyện cũng bá đạo như vậy rồi.”

Cố Hề Hề cười nói: “Em đây không phải đang dỗ chị vui hay sao!”

“Nói thật thì.” Vân Mạc Dung xúc động nói: “Chị thật sự rất biết ơn ông trời, có thể làm lại một lần nữa, để chị có được mọi người.”

“Chúng ta là người một nhà, nói cái này làm cái gì chứ.” Cố Hề Hề nói.

“Ừm, phải, chúng ta là người một nhà, vì vậy có chuyện gì, vậy thì đối mặt với nó đi.” Vân Mạc Dung vuốt ve bụng dưới: “Chị với Dật Hải chưa bao giờ dùng biện pháp tránh thai, nói không chừng lúc nào đó có thai rồi. Không cần biết có thừa hưởng dòng máu của nhà chiêm tinh hay không, cũng đều là con của chị!”

“Chị nghĩ được như vậy là tốt rồi!” Cố Hề Hề thấy Vân Mạc Dung đã nghĩ thông rồi, cuối cùng cũng yên tâm: “Không còn sớm nữa, chứng ta đi ngủ sớm đi! Binh đến tướng chặn, nước dâng xây bờ!”

“Đúng vậy.” Vân Mạc Dung lúc này mới lộ ra nụ cười.

Một đêm ngon giấc.

Ngày thứ hai, buổi sáng ở nhà Vân Mạc Dung ăn sáng.

Ăn sáng xong, bố mẹ Vân Mạc Dung giục bọn họ về nhà chính Nhà họ Vân.

Trước khi đi, còn đưa cho bọn họ một đống đồ.

Thực ra trong lòng họ có một ý niệm mơ hồ, người con gái trước trước mặt này, thực ra không phải con gái của họ.

Bởi vì con gái của bọn họ sẽ không hiểu chuyện, ngoan ngoãn như vậy.

Chỉ là bọn họ không muốn vạch trần sự thật này, cũng thế mà mơ hồ chấp nhận nó.

Người này, hiếm khi hồ đồ.

Như vậy cũng tốt.

Có con gái hiểu chuyện như vậy, cũng rất tốt.
Thật giả không còn quan trọng nữa.

Về đến bên Nhà họ Vân , trùng hợp thấy Vân lão phu nhân đi ra tản bộ.

“Bà nội.” Cố Hề Hề cùng Vân Mạc Dung cùng lên chào.

Vân lão phu nhân nghiêm túc mà nhìn Vân Mạc Dung, ngày hôm qua thấy trên mặt con bé tâm sự nặng nề, giờ đã trở nên nhẹ nhàng thoải mái hơn, thì biết con bé đã nghĩ thông suốt rồi.

“Ừm.” Vân lão phu nhân gật gầu: “Đi, đỡ bà lên phía trước.”

“Vâng.” Cố Hề Hề cùng Vân Mạc Dung trái phải một người đỡ Vân lão phu nhân chậm rãi đi về phía trước.

Vân lão phu nhân kể cho bọn họ một số sự kiện lịch sử chưa từng được ghi trong sách, hai người bọn họ cảm thấy lần này về nhà, biết được không ít chuyện!

Thoáng cái hai ngày đã trôi qua.

Hôm nay hai người bọn họ chuẩn bị bay về thành phố N, điện thoại Vân Mạc Dung vang lên: “Cô chủ Vân, cô có thể giúp chúng tôi khuyên bệnh nhân này không? Anh ta lại muốn xuất viện rồi!”

“Tôi sao?” Vân Mạc Dung thoát chốc ngẩn ra: “Tôi với anh ta chỉ là bèo nước gặp nhau mà thôi.”

“Nhưng mà, anh ấy khăng khăng nói, cô với anh ấy là bạn bè.” Y tá trả lời.

Vân Mạc Dung nghĩ ngợi một lúc. Thì thôi, đã làm người tốt thì làm cho tới cùng vậy.

Dù sao, người kia cũng thật sự đáng thương.

Bản thân cô ấy cũng đã từng trải qua quá trình như thế, hiểu được rất rõ loại cảm giác bất lực này.

Hiện tại anh ta trốn khỏi gia tộc, đến cả một người thân bên cạnh cũng không có.

Có xem cô ấy như là nhành rơm cứu mạng cuối cùng, cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

Bỏ đi, nếu cô ấy đã cứu anh ta hai lần, vậy cũng không thể trơ mắt để mặc anh ta đi tìm đường chết. Cơ thể không tốt, nên phải chăm sóc kĩ càng!

“Tôi biết rồi, tôi sẽ quay về ngay.” Vân Mạc Dung cúp máy, quay sang nhìn Cố Hề Hề nói: “Chúng ta nhanh về thôi, cái anh Nhất Nhiễm đó lại ồn ào đòi xuất viện rồi! Lần trước xuất viện, cuối cùng là xảy ra chuyện không may, lần này lại không biết là vì cái gì đây.”

“Vậy được, dù sao chúng ta cũng không có bận chuyện gì, vậy thì đặt chuyến bay sớm nhất trở về thôi.” Cố Hề Hề gật gật đầu: “Cơ thể người đó quả thật rất tệ, người không quý trọng bản thân như thế, tương lai anh ta sẽ hối tiếc.”

Hai chị em, đến cùng vẫn là hiền lành tốt bụng như thế.

Hai người một mạch về thẳng thành phố N, quà tặng mà nhà họ Vân mang tới đều sai người mang qua nhà chồng mình, còn hai người lại đi thẳng tới bệnh viện.

Vừa đến phòng bệnh, chỉ nghe thấy anh Nhất Nhiễm đang nhẫn nại thuyết phục y ta rằng mình đã hoàn toàn khỏe rồi.

Y tá không có kiên nhẫn xua xua tay: “Có giỏi thì bảo bác sĩ điều trị chính của anh ký tên, nếu không thì sao cũng không được! Nếu anh dám lén trốn đi, anh có tin lần sau lúc tôi tới sẽ cố tình tiêm cho anh thật nhiều mũi, cho anh đau chết luôn không!”

Anh Nhất Nhiễm bị y tá uy hiếp cũng không có tức giận: “Tôi thật sự là có việc bận mà.”

“Chuyện lớn tới đâu cũng không quan trọng bằng việc chữa bệnh.” Y tá cũng rất cố chấp.

“Y tá nói đúng.” Vân Mạc Dung đi về phía anh ta: “Chuyện lớn tới đâu cũng không quan trọng bằng sức khỏe.”

Anh Nhất Nhiễm nhìn cô ấy, vẻ mặt bất đắc dĩ nói: “À, quấy rầy tới cô rồi ư? Thật sự là ngại quá!”

Chương 939
Cố Hề Hề đứng ở một bên khoanh tay, nhìn anh Nhất Nhiễm nói: “Anh kì thực là đặc biệt phiền hà đó! Rốt cuộc có chuyện gì lại khiến anh một hai đòi xuất viện cho bằng được vậy? Nói đi, tôi xử lý giúp anh. Là đón người hả? Hay là đi bàn chuyện làm ăn?”
“Đều không phải.” Anh Nhất Nhiễm hiền hòa cười cười, nói: “Là tôi đặt trước một căn biệt thự có vườn, hôm nay là ngày bàn giao chính thức rồi. Tôi là chủ nhà, dù sao cũng phải đi lấy chìa khóa chứ? Vốn dĩ tôi có nói với đối phương bên kia bảo anh ta mang qua, nhưng mà bên đó nói nhất định phải đích thân tôi đi qua đó. Mấy cô thấy đó, tôi cũng hết cách rồi!”
Về điểm này, Cố Hề Hề đúng là không thể trách móc được.
Thời buổi này có một số đơn vị đúng là rất quái dị.
Nhất định phải tự mình đem thẻ căn cước đi giải quyết, nếu không thì không đưa cái gì hết.
Bởi vì nhà họ Doãn có thân thế cách biệt, cho nên Cố Hề Hề đến tận bây giờ cũng không cần làm những chuyện này.
Thế nhưng, người bình thường thì không thể có ngoại lệ như thế.
Anh Nhất Nhiễm là người ngoại quốc, ở xứ bản địa này cũng không có ai quen thuộc, cho dù có tiền cũng phải tuân theo những quy định này.
Vì thế, quả thật chuyện này không thể chỉ trích anh ta được.
“Với lại, tôi chỉ đi ký tên, nhận lại chìa khóa của tôi thôi, tôi sẽ nhanh chóng quay trở lại.” Anh Nhất Nhiễm thành khẩn nói: “Tôi sẽ không chạy lung tung khắp nơi đâu!”
Vân Mạc Dung bất đắc dĩ thở dài một hơi, nói: “Được rồi, tôi sẽ đi cùng với anh.”
“Thật ư? Vậy thì thật là ngại quá.” Vẻ mặt nhợt nhạt của anh Nhất Nhiễm ửng đỏ, dáng vẻ dường như vô cùng ngượng nghịu.
Y tá ở bên cạnh cũng nhịn không được, nói: “Anh Nhất Nhiễm, anh ngây ngô như thế, phải cẩn thận kẻo bị con gái lừa đó nha!”
“Hả?” Trên mặt anh Nhất Nhiễm hiện lên một vẻ mù mịt: “Vì sao lại có con gái lừa tôi?”
Cố Hề Hề đều cảm thấy không nỡ nhìn thẳng rồi.
Có thể chăm sóc cho anh ta có tính tình ngây ngô như thế, người nhà bọn họ cuối cùng là nghĩ như nào vậy?
Vân Mạc Dung cạn lời lắc lắc đầu, nói với y tá: “Phòng làm việc của bác sĩ ở đâu? Tôi đi làm chút thủ tục giúp anh ta.”
Y tá nhiệt tình hướng dẫn: “Bên này.”
Vân Mạc Dung tìm tới bác sĩ hỏi thăm tình huống, Cố Hề Hề đưa chiếc túi trên tay cho anh Nhất Nhiễm: “Nè, mẹ của tôi vừa mới làm bánh hoa. Cơ thể anh không tốt, không thể ăn nhiều, thỉnh thoảng ăn một miếng cũng không sao đâu. Bài thuốc của nhà họ Vân chúng tôi, ấy chính là vang danh cả nước đó.”
“Cho tôi sao? Trông đẹp thật, cám ơn cô nhiều!” Anh Nhất Nhiễm cầm lấy, trên mặt đều là một vẻ hớn hở vui mừng: “Cô thật sự là một cô gái rất tốt.”
“Tôi đã là mẹ của hai đứa con rồi đó.” Cố Hề Hề sửa lại cách xưng hô của anh ta: “Anh có thể gọi tôi là mợ Doãn.”
“Vậy tôi vẫn cứ gọi cô là Cố Hề Hề đi.” Anh Nhất Nhiễm mỉm cười nói: “Nhìn sơ qua cô vẫn giống hệt với một cô thiếu nữ.”
Cố Hề Hề lập tức nở nụ cười: “Được rồi, coi như là nể mặt anh biết nịnh hót, không có tức giận với anh đó.”
“Anh không có ý định liên lạc với gia đình sao?” Cố Hề Hề hỏi: “Cơ thể anh như này, tốt nhất vẫn nên cần có người ở bên cạnh chăm sóc thì tốt hơn.”
Chương 940

“Ừm, gia đình giận tôi rồi, nói là cho tôi ở bên ngoài bình tĩnh một chút.” Trên mặt anh Nhất Nhiễm hiện lên một vẻ lúng túng, xấu hổ nói: “Đây là đang trừng phạt tôi bướng bỉnh không nghe lời! Cho nên người hầu bên cạnh tôi đều bị gọi về rồi!”

“Vậy hay là anh thuê mấy người giúp việc tới đi sẽ tốt hơn.” Cố Hề Hề nói: “Có nhu cầu thì tôi giúp anh giới thiệu mấy người.”

“Thật sao? Vậy thì tốt quá, thực sự là vô cùng biết ơn.” Trên mặt anh Nhất Nhiễm thật sự là vô cùng cảm kích: “Tôi sẽ thành toán thù lao gấp đôi cho bọn họ!”

Đang nói chuyện, Vân Mạc Dung đi ra từ phòng làm việc của bác sĩ, nhìn anh Nhất Nhiễm nói: “Vừa nãy tôi và bác sĩ có nói chuyện. Bác sĩ nói cơ thể của anh cực kỳ không ổn, rõ ràng là anh mới chỉ khoảng chừng hai mươi tuổi, lại có cơ thể của một ông cụ chín mươi tuổi.”

“Quen rồi.” Vẻ mặt của anh Nhất Nhiễm bình tĩnh đáp.

Vân Mạc Dung càng lúc càng cảm thấy tiếc nuối.

Cô ấy năm đó, cũng là như thế.

Rõ ràng là không cam tâm, nhưng lại không thể làm gì được.

Cho nên, Vân Mạc Dung cũng vô thức che chở cho tính cách trẻ con và bướng bỉnh của anh Nhất Nhiễm.

Người cùng cảnh ngộ thì dễ thông cảm cho nhau mà.

“Bác sĩ nói, nếu anh có thể điều dưỡng thật tốt thì vẫn có hy vọng sống tới năm ba mươi tuổi.” Vân Mạc Dung nói: “Gia tộc của anh đã điều trị cẩn thận cho cơ thể của anh rất nhiều lần, nếu không, chỉ e là anh sẽ không sống quá hai mươi tuổi đâu.”

“Cho dù như thế, tôi cũng không còn nhiều thời gian nữa rồi.” Vẻ mặt của anh Nhất Nhiễm rất mực bình thản: “Tôi đã hai mươi tám tuổi rồi, còn có hai năm nữa thôi.”

Trong phút chốc, tất cả mọi người đều im bặt.

Chủ đề này, quá bi đát rồi.

“Đừng nói mấy chuyện này nữa, không phải muốn đi ký tên nhận chìa khóa sao? Đi thôi!” Cố Hề Hề không muốn để chị gái của mình thương cảm, lập tức mở lời chuyển đề tài: “Bây giờ đi vẫn còn tới kịp, nếu không người ta nghỉ làm rồi, phải đợi đến mai!”

Thật ra, Cố Hề Hề nói chung vẫn có thể dùng quyền lực của mình mà giúp anh ta giải quyết vấn đề.

Thế nhưng, bản năng cô lại không muốn làm như thế.

Anh Nhất Nhiễm dù sao cũng là đàn ông, anh ta chung quy cũng cần sĩ diện!

Điểm dịu dàng này của Cố Hề Hề, anh Nhất Nhiễm nhanh chóng cảm nhận được.

Anh ta gật đầu cười: “Được.”

Cố Hề Hề lái xe đưa Vân Mạc Dung và anh Nhất Nhiễm đến văn phòng của nhà đầu tư kia.

Cố Hề Hề vừa xuất hiện đã khiến giám đốc của bọn họ bị hù đến suýt chút nhảy lầu, không ngừng nghênh đón: “Mợ Doãn, sao cô lại tới đây? Có chuyện gì giao phó cô cứ nói một tiếng với tôi là được rồi, cần gì cô phải đích thân tới đây?”

Cố Hề Hề cười nói: “Không sao, tôi có một người bạn mua một căn biệt thự có vườn ở chỗ của mấy anh. Hôm nay tới lấy chìa khóa, tôi cũng tiện đường ghé qua xem một chút.”

Vị giám đốc quay đầu nhìn thấy Vân Mạc Dung lại có chút run rẩy: “Mợ Tưởng, cô cũng tới ạ! Vị này là bạn của cô sao?”

“Phải, anh ta tên là Nhất Nhiễm.” Vân Mạc Dung gật gật đầu: “Làm phiền làm chút thủ tục, cơ thể của anh ta có chút không tốt, không thể đợi lâu.”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom