• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Chiến Thần Hào Môn - Lâm Vũ Chân- Giang Ninh (19 Viewers)

  • Chương 325-334

Chương 325

Hắn nhìn chảm chảm vào Dương La Lâm, không đợi anh †a nói gì đã khoát tay rồi nói.

“Thôi, cậu Dương là người có thân phận, nhỡ bị thua thì mất mặt quá, bỏ đi thì hơn”

Dương La Lâm vốn không muốn để ý, nhưng vừa nghe Giang Ninh nói vậy thì lập tức không nhịn được mà cười lạnh.

Anh ta mà thua à?

Đánh cược với một tay tài xế mà anh ta cũng có thể thua sao?

“Được, vậy chúng ta đánh cược một lần!”

Dương La Lâm hầm hừ: “Nếu anh thua thì phải ăn hết số bánh ngọt này!”

Trong đĩa chất đầy với số lượng đủ cho ba tới năm người ăn mới hết được.

Giang Ninh gật đầu: “Làm người lại phải chấp nhận thua cuộc.”

Dương La Lâm liếc nhìn Giang Ninh, lại nhìn bụng của hán rồi hừ lạnh một tiếng, đặt ly rượu xuống.

Sau đó, anh ta đi thẳng về phía Lâm Vũ Chân.

“Cậu Dương, tôi có thể mời anh nhảy một bài được không?”

Không đợi Dương La Lâm đi tới trước mặt Lâm Vũ Chân, dọc đường đi đều có phụ nữ mời Dương La Lâm khiêu vũ, nhưng anh ta đều từ chối.

Mình được hoan nghênh như thế, nhiều năm như vậy chưa bao giờ phải chứng minh về sức hấp dẫn của mình.

Cho dù là người phụ nữ ưu tú hơn Lâm Vũ Chân, thân phận còn cao hơn cũng chưa từng từ chối mình. Dương La Lâm không nghĩ mình sẽ bị thua cược.

“Một tài xế nhỏ bé còn muốn làm màu trước mặt tôi à?”

Dương La Lâm thầm cười lạnh: “Anh sẽ biết cái gì gọi là chênh lệch!”

Lâm Vũ Chân đứng đó, vừa lúc có mấy người đi qua muốn mời cô khiêu vũ, nhưng nhìn thấy Dương La Lâm đi tới, tất cả đều tự giác tránh ra.

Bọn họ rất tự hiểu lấy mình, biết mình hoàn toàn không thể so sánh được với Dương La Lâm.

Không nên qua để tránh tự rước lấy nhục.

“Vũ Chân?”

Lần này, Dương La Lâm gọi thẳng tên cô.

Anh ta mỉm cười, gương mặt đẹp trai này trông như ánh mặt trời tháng ba, ấm áp mà quyến rũ.

“Sếp Dương.”

Lâm Vũ Chân khẽ gật đầu, hình như có phần không quen khi thấy Dương La Lâm gọi thẳng tên mình như vậy.

“Tôi có thể mời cô nhảy một bài được không?”

Dương La Lâm đặt một tay ra sau lưng, một tay khác giơ ra, làm tư thế mời.

Người đàn ông lịch sự và tao nhã.

Ánh mắt mọi người xung quanh nhìn về phía Lâm Vũ Chân càng thêm hâm mộ.

Cho dù bây giờ tập đoàn Lâm thị phát triển rất nhanh, nhưng so với nhà họ Dương – quái vật khổng lồ ở Kiến Châu thì vẫn có chênh lệch quá lớn.

Dương La Lâm đến lấy lòng, điều này có nghĩa là gì?

Có nghĩa là anh ta rất có thiện cảm với Lâm Vũ Chân!

Cơ hội như thế, đổi lại thành gia tộc khác thì sợ rằng đã suy nghĩ đưa con gái trong nhà mình qua rồi.

Dù sao, có thể leo lên một cây lớn, chính là một cơ hội cực lớn!

Tất cả mọi người đều đang xem quyết định của Lâm Vũ Chân.

Mà Lâm Vũ Chân lại quay đầu, liếc nhìn Giang Ninh vẫn ngồi ở khu vực tiệc đứng, nhàn nhã ăn món ăn ngon.

“Thật ngại quá, tôi không biết khiêu vũ”

Lâm Vũ Chân áy náy cười một tiếng: “Sếp Dương vẫn nên mời người khác đi”

Chỉ một thoáng, vẻ mặt Dương La Lâm có chút khó coi, trái tim còn đập thịch một tiếng, mình bị từ chối à?

“Không sao, tôi có thể dạy cô”“

Trên mặt anh ta vẫn giữ ý cười, ôn hòa nói.

“Không cần đâu, cảm ơn”

Lâm Vũ Chân lắc đầu, vẫn từ chối.

Cô cũng không thể đồng ý, chồng của mình đang ở đây, cô làm sao có thể khiêu vũ với người khác được?

Giang Ninh sẽ tức giận!

Hắn sẽ ghen!

Bất kể là ghen hay tức giận, Giang Ninh ở dưới trạng thái nào đều rất đáng sợ.

Bàn tay Dương La Lâm đang giơ ra như lập tức đông cứng lại.

Anh ta bị từ chối!

Anh ta thật sự bị từ chối!

Anh ta liên tục bị Lâm Vũ Chân từ chối!

Cảm nhận được ánh mắt xung quanh, trong lòng Dương La Lâm lập tức nổi giận.

Từ trước đến nay, không ai dám không nể mặt anh ta như vậy!

Anh ta suýt nữa đã nổi nóng nhưng vẫn nhịn xuống.

Nếu bởi vậy mà trở mặt nổi giận, vậy hình tượng của anh †a có thể sẽ thật sự bị hủy hết.

“Vậy… vậy tôi không miễn cưỡng tổng giám đốc Lâm nữa: Dương La Lâm rụt tay lại, trên mặt có cảm giác nóng hừng hực khó xử.

Anh ta đang muốn xoay người rời đi, đột nhiên phía sau vọng đến một giọng nói.

“Vợ, anh muốn khiêu vũ với em”

Chương 326

Anh ta quay ngoät lại, là Giang Ninh!

Hắn gọi ai là vợ?

“Hả, anh muốn khiêu vũ à?”

Lâm Vũ Chân trả lời.

Dương La Lâm chỉ cảm thấy đầu mình bỗng nổ mạnh.

Vợ à?

Giang Ninh gọi Lâm Vũ Chân là vợ, cô còn trả lời?

“Được thôi.”

Cô còn đồng ý!

Lỗ tai Dương La Lâm cũng kêu ong ong ong. Mẹ nó, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy?

Khóe miệng Giang Ninh cong lên, liếc nhìn Dương La Lâm, cố ý kèm theo sự khiêu khích.

Sau đó, hẳn đi tới trước mặt Lâm Vũ Chân, dắt tay cô, dẫn cô bước vào sàn nhảy: “Em không biết nhảy à? Anh sẽ nắm tay dạy em”

Hắn đặt một tay trên lưng Lâm Vũ Chân, một tay khác nắm tay Lâm Vũ Chân, bước theo nhịp, dẫn cô di chuyển theo.

Chỉ một thoáng, tất cả mọi người ở đó đều chú ý!

Không một ai ngờ được Lâm Vũ Chân từ chối Dương La Lâm, lại đồng ý với lời mời của Giang Ninh.

“Người kia… vừa gọi tổng giám đốc Lâm là gì vậy? Vợ à?”

“Hình như… gọi tổng giám đốc Lâm là vợ. Người kia…

chính là chồng của tổng giám đốc Lâm so?”

“Đó không phải là tài xế của tổng giám đốc Lâm à?”

Xung quanh Dương La Lâm vang lên những tiếng ồn ào.

Gương mặt anh ta hết đỏ tới tái rồi trở nên trắng bệch, bỗng trở nên dữ tợn!

Anh ta thậm chí nghe được có người đang thông cảm với mình!

Nói mình kém hơn một người tài xết “Rắc rắc rác!”

Dương La Lâm siết chặt nắm đấm, trên bàn tay nổi rõ từng sợi gân xanh.

Lâm Vũ Chân từ chối mình, nói cô ta không biết khiêt vũ, nhưng lúc này không phải nhảy với Giang Ninh rất tốt sao?

Đó chẳng qua chỉ là cái cớ mà thôi!

“Tổng giám đốc Lâm!”

Dương La Lâm cũng không nhịn được nữa, đột nhiên hô †o một tiếng: “Cô làm như vậy là có ý gì?”

“Cô sỉ nhục Dương La Lâm tôi sao?”

Âm nhạc lập tức ngừng lại.

Lâm Vũ Chân ngẩn người, không biết Dương La Lâm nói vậy là có ý gì.

Cô sỉ nhục Dương La Lâm lúc nào?

Cô làm sao có thể làm chuyện như vậy được.

“Ha ha, cô từ chối lời mời của tôi, lại khiêu vũ với tài xế của cô, còn để cho hắn gọi cô là vợ. Tổng giám đốc Lâm, cô là muốn hơn tài xế của cị ¡ cho tôi biết, họ Dương tôi còn kém Mặt Dương La Lâm tái mét, vô cùng dữ tợn.

Ban đầu anh ta muốn nhân bữa tiệc này để tạo quan hệ thân thiết hơn với Lâm Vũ Chân, tiện tiến hành động tác kế tiếp.

Anh ta không bao giờ thích cưỡng ép, mà thích chinh phục một người phụ nữ, làm cho bản thân cô ta chủ động, ngoan ngoãn tới hầu hạ mình hơn.

Nhưng lần này, anh ta bị sỉ nhục!

“Sao sếp Dương lại nói vậy?”

Lâm Vũ Chân khẽ nhíu mày, liếc nhìn Giang Ninh: “Giang Ninh là tài xế của tôi, nhưng anh ấy cũng thật sự là chồng của tôi.”

Cô chưa nói Giang Ninh còn là vị thần bảo vệ của cô.

“Thối lắm!”

Dương La Lâm hoàn toàn không tin, cười lạnh: “Cô thật sự xem tôi là kẻ ngốc sao?”

Ở đây có không ít người nhận ra anh ta có thiện cảm với Lâm Vũ Chân, nhưng bây giờ Lâm Vũ Chân nói chồng của cô là tài xế của cô?

Mẹ nó, như thế còn không phải là sỉ nhục mình sao?

“Cậu đúng là ngốc thật.”

Tay Giang Ninh vẫn ôm lấy thắt lưng của Lâm Vũ Chân không buông, hắn kéo nhẹ khiến cô lao thẳng vào lòng hắn.

“Tôi cũng đã nói với cậu, cậu thậm chí còn chưa đạt được tiêu chuẩn thấp nhất để Vũ Chân nhà chúng tôi coi trọng, sao cậu lại không tự hiểu lấy mình vậy?”

Hắn nhìn Dương La Lâm, thản nhiên nói: “Vừa rồi, tôi hình như đã nói, chúng ta đánh cược thì phải chấp nhận thua.”

Dương La Lâm quay đầu liếc nhìn một đĩa chất đầy bánh ngọt được để ở bên cạnh.

Anh ta giật mình hiểu ra, Giang Ninh và Lâm Vũ Chân đang cố ý đùa giỡn mình!

“Anh tính là gì chứ?”

Dương La Lâi chuyện với t lạnh lùng nói: “Anh có tư cách gì mà nói Anh ta không muốn thừa nhận.

Giang Ninh cười.

Hắn bước nhanh tới, đôi mắt nhìn chằm chằm vào.

Dương La Lâm lại giống như mãnh thú nhìn chằm chằm vào con mồi của mình.

“Tôi tính là gì thì không biết, nhưng con người tôi đã nói ra, vậy nhất định phải làm được!”

Chương 327

“Anh muốn làm gì?”

Thấy Giang Ninh đi về phía mình, trong lòng Dương La Lâm không khỏi trầm xuống, lập tức quát: “Anh dám ra tay với tôi!”

“Bốp”

Giang Ninh hoàn toàn không khách sáo, giơ tay lên vả.

Lực rất mạnh!

Tay họ Dương này âm thầm ra tay với tập đoàn Lâm thị, ‘thật sự tưởng mình sẽ khách sáo à?

“Đánh cậu à?”

Giang Ninh cười lạnh một tiếng: “Tôi chỉ muốn cậu thực.

hiện vụ đánh cược, cậu chủ nhà họ Dương chẳng lẽ là người nói không giữ lời à?”

Dương La Lâm ôm mặt, mặt đỏ tía tai liếc nhìn cái đĩa để ở bên cạnh, anh ta lập tức tức giận hét lên: “Lâm thị cô không muốn tiếp tục tồn tại trong giới nữa sao?”

“Cô dám động vào tôi, tôi sẽ phá hủy tập đoàn Lâm thị của các người.”

Giang Ninh như không nghe thấy gì Hắn đã nghe uy hiếp này không biết bao nhiêu lần, nếu nhà họ Dương có thể làm được, vậy xem như Giang Ninh thua.

Hắn vẫn đi tới, nắm lấy áo của Dương La Lâm và nhấc.

lên như nhấc một con mèo nhỏ: “Cậu Dương, chúng ta việc nào ra việc ấy”

“Cậu muốn phá hủy Lâm thị thì cứ thoải mái, nhưng bây giờ hãy chấp nhận thua cuộc đi.”

Hắn nói xong liền kéo Dương La Lâm qua, ấn xuống đất, một tay mở miệng của Dương La Lâm ra, một tay khác.

cầm bánh ngọt thồn vào miệng anh ta!

“Ưư!

“Ưư – ưư, khụ khụt”

Lâm Vũ Chân thoáng ngẩn người, bỗng nhớ ra Lâm Văn từng nói với cô, cần phải để ý nhiều hơn tới nhà họ Dương ở Kiến Châu kia, bọn họ không là người tốt lành gì.

Cho nên cô vẫn luôn cảnh giác với Dương La Lâm.

Lúc này thấy Giang Ninh trực tiếp ra tay, cô lập tức hiểu rõ, chắc chắn hắn đã biết được nhiều chuyện hơn.

Cô không đi ngăn cản.

Những người khách xung quanh đều sợ tới ngây người.

Giang Ninh lại dám ngang ngược như vậy!

Tuy mọi người đã nghe rõ Dương La Lâm thua cược với Giang Ninh, phần đặt cược chính là ăn đĩa bánh ngọt này.

Đổi lại thành người khác, bọn họ còn mừng rỡ xem náo.

nhiệt, nhưng đó là cậu chủ nhà họ Dương đấy!

Đó là người thừa kế tương lai của nhà họ Dương!

Giang Ninh làm vậy là đắc tội chết với người ta!

“Ưư…

Dương La Lâm muốn tránh thoát, nhưng anh ta làm sao.

có thể là đối thủ của Giang Ninh, nên hoàn toàn không tránh ra được. Anh ta mở miệng muốn nói chuyện, lại bị thồn bánh đầy miệng.

“Thả cậu chủ nhà chúng tôi ra!”

Tài xế của anh ta thấy vậy, lập tức lao tới, nổi giận gầm lên một tiếng, vung nắm đấm đánh về phía gáy của Giang Ninh!

Cơ hội tốt như v. anh ra tay với cậu chủ của nhà chúng tôi trước, ông đây cho dù có đập chết anh cũng không có vấn đề gì Nhà họ Dương còn biểu dương tôi đấy!

Tài xế siết chặt nắm đấm, không hề khách sáo mà dùng hết sức lực của mình để đánh mạnh.

“Bịch…

Nhưng Giang Ninh cũng không quay đầu lại, thuận thế đá một chân ra, đá trúng ngay ngực của người tài xế kia.

Chỉ một thoáng, người tài xế bay ra ngoài như đạn pháo, đụng ngã mấy cái bàn rồi lăn xuống đất, liên tục kêu lên thảm thiết.

Từ đầu tới cuối, Giang Ninh đều không thèm nhìn, chỉ tập trung làm chuyện của mình là tọng tất cả bánh ngọt trong đĩa vào trong miệng của Dương La Lâm!

Mặt Dương La Lâm đỏ nhừ!

Dương, làm người ấy mà, quan trọng nhất là phải nói lời giữ lời.”

Giang Ninh thản nhiên nói: “Cha anh cậu không dạy cậu, vậy để tôi dạy cậu cho.”

Dương La Lâm xua tay, gần như sắp nghẹt thở rồi.

Anh ta chỉ có thể nuốt, cố nuốt tất cả chỗ bánh ngọt này vào, cổ họng như bị nhét đầy, ngay cả một câu cũng nói không nên lời.

Một lúc lâu sau, tất cả bánh ngọt đều bị Giang Ninh tọng hết vào.

Hắn thả tay ra, mặt Dương La Lâm đã tím bầm, vội vàng cầm một chai nước lên uống, không ngừng ho khan…

“Khụ khụ khụ! Khụ khụ!”

Một lúc lâu sau, Dương La Lâm mới thở nổi, cảm giác ngạt thở vừa rồi khiến anh ta thật sự cảm giác như mình sắp chết rồi!

Giang Ninh dám đối xử với anh ta như vậy!

“Anh… Anh…”

Dương La Lâm làm gì còn có chút nho nhã và phong độ nào nữa.

Bộ vest trên người đầy nếp nhăn, mái tóc rối bời, gương mặt gần như muốn vặn vẹo, cái bụng căng phồng, suýt nữa thì no chết!

“Không cần cảm ơn tôi, khóa học này… miễn phí”

Giang Ninh ngồi xổm xuống, giơ tay vỗ nhẹ lên mặt Dương La Lâm.

Chương 328

“Biết người lân trước có ý đồ với vợ tôi cuối cùng có số phận thế nào không?”

*Tôi nghĩ cậu cũng không muốn biết đâu.”

“Anh… !”

Dương La Lâm nghiến răng nghiến lợi, nhìn chằm chảm vào Giang Ninh, muốn thốt ra lời đe dọa gì đó, nhưng khi nhìn thấy đôi mắt kia của Giang Ninh, anh ta lại thật sự.

nói khôñg nên lời… TN %9 Cảm giác như đañg bị một con thú hoang khủng khiếp theo dõi vậy!

Nỗi sợ này đến từ sâu trong lòng, là nỗi sợ nguyên thủy nhất!

Giang Ninh nói xong liền đứng lên, nắm tay Lâm Vũ Chân.

“Về nhà thôi, bánh ngọt ở đây chẳng ngon gì cả. Còn kém xa tài nấu nướng của mẹ chúng ta.”

Dương La Lâm nhìn thấy Giang Ninh dẫn Lâm Vũ Chân đi thẳng, lúc này anh ta mới lóp ngóp bò từ dưới đất lên, cả người đều chật vật.

Mọi người xung quanh chỉ trỏ, xì xào bàn tán, càng làm cho Dương La Lâm buồn bực lại không cam lòng.

Bữa tiệc giao lưu này chính là để mình thể hiện sức hấp dẫn của bản thân, thu hút sự chú ý của Lâm Vũ Chân, tiện cho anh ta tiến hành bước tiếp theo.

Nhưng kết quả thì sao?

Đột nhiên xuất hiện một Giang Ninh đánh mạnh vào mặt anh ta, còn làm anh ta xấu mặt trước mặt mọi người!

“Cậu Dương! Cậu Dương, cậu không sao chứ?”

Tài xế ôm ngực chạy tới, trên mặt đầy vẻ lo lắng.

“Bốp!

Dương La Lâm tức giận, tát mạnh vào mặt tài xế: ‘Anh muốn ông đây có sao lắm à! Khụ khụ khụ!”

Anh ta nói thêm vài câu lại ho khan không ngừng, bụng vô cùng đau đớn.

Ăn nhiều đồ như vậy, dạ dày cũng không chịu được nữa.

Dương La Lâm ôm bụng, sắc mặt khó coi, từng giọt mồ hôi lớn như hạt đậu lăn xuống: “Đưa tôi đi bệnh viện rửa ruột! Nhanh! Nhanh lên!”

Ở bãi đỗ xe, Giang Ninh dắt Lâm Vũ Chân lên xe, không để ý tới chiếc Maybach số lượng có hạn ngăn cản phía trước. Hắn vào số, đạp lút chân ga, tông lõm cả cửa xe Maybach.

Rồi đánh tay lái làm một chiêu thần long vẫy đuôi, thư thả rời đi.

Lâm Vũ Chân ngồi ở vị trí ghế phụ hình như đã quá quen với cảnh tượng như vậy, không ý kiến gì.

Chiếc xe Porsche lần trước, Giang Ninh cũng nói đụng là đụng.

Hơn nữa, cô nhận ra được chiếc xe này là của Dương La Lâm, người dám có ý đồ với mình.

Người lần trước dám có ý đồ với mình hình như đã biến mất tăm rồi.

Lâm Vũ Chân nắm chéo váy, lén liếc nhìn Giang Ninh: “Chồng, anh đừng giận nhé? Em đâu để ý tới anh ta” Cô luôn mặc xác Dương La Lâm, thậm chí vẫn luôn duy trì cảnh giác.

“Giận à? Sao anh phải giận chứ?”

Giang Ninh bình tĩnh nói: “Vợ anh có sức hấp dẫn lớn, anh vui còn không kịp nữa là. Chỉ là anh không thích một vài con ruồi thôi.”

“Em cũng không thích.”

Lâm Vũ Chân bĩu môi: “Nhưng làm việc thường khó tránh khỏi phải gặp mặt một vài con ruồi, phải làm thế nào được chứ?”

“Hay em không đi làm nữa, anh nuôi em đi.”

Giang Ninh quay đầu, nghiêm túc liếc nhìn Lâm Vũ Chân.

Hắn thật ra nuôi được Lâm Vũ Chân, nhưng lại không thể làm vậy, còn phải bồi dưỡng cho vợ bảo bối càng hoàn hảo hơn nữa.

“vợà”

“Sao thế?”

“Anh là một người tới ở rể, anh đã sớm nói cho em biết rồi, bác sĩ nói dạ dày của anh không tốt, chỉ có thể ăn cơm mềm, nên em cần phải nuôi anh thôi.”

Lâm Vũ Chân không nhịn được mà bật cười.

“Được rồi! Em đi làm nuôi anh! Được chưa!”

Xe BMW lao nhanh đi.

Lúc đó, trong bãi đỗ xe, tài xế của Dương La Lâm đỡ anh †a bước nhanh đến bên cạnh chiếc xe.

Nhìn chiếc xe hoàn toàn thay đổi vị trí, cửa xe còn bị lõm xuống, mặt Dương La Lâm cũng tái mét.

“Chuyện gì xảy ra vậy? Mẹ nó, rốt cuộc có chuyện gì xảy rai”

Mặt tài xế cũng trắng bệch, toàn thân run rẩy. Gã cố ý đỗ ở trước xe của Giang Ninh, đánh cược hắn không dám đụng, nhưng làm sao ngờ được…

Giang Ninh hoàn toàn không quan tâm!

“Là người vừa rồi, tôi tưởng hắn không dám đụng… AI”

Tài xế còn chưa nói xong, Dương La Lâm đã đá mạnh một cái, sau đó bụng anh ta co thắt, đau tới mức phải trợn mát, lăn lộn trên mặt đất, chật vật tới cực điểm.


Chương 329
Bọn họ về đến nhà đã là mười giờ tối.
Giang Ninh và Lâm Vũ Chân rửa mặt xong liền chui vào.
trong chăn, chuẩn bị ngủ.
Chuyện khi tham gia bữa tiệc như chưa từng xảy ra, Giang Ninh không nhắc tới, Lâm Vũ Chân cũng không nói.
*Ngủ đi”
Giang Ninh tắt đèn, chuẩn bị niếnn mài ngủ.
Đột nhiên, Lâm Vũ Chân co người lại, rúc vào lòng Giang.
Ninh.
*Chồng ơi, em hơi lạnh”
Giang Ninh sửng sốt, nhất thời không kịp phản ứng. Sao hôm nay cô nhóc này lại trái ngược với mọi khi vậy?
“Ừ, vậy để anh ôm em”
Giang Ninh giơ tay, ôm Lâm Vũ Chân vào lòng mình, ngửi mùi thơm thoang thoảng mà cảm thấy vui vẻ thoải mái.
Đãi ngộ này có chút không bình thường.
*Chồng, anh thật sự không giận à?”
Lâm Vũ Chân khẽ nói Hình như trên đường đi cô vẫn luôn lo lắng, không biết có phải Giang Ninh đang giận mình không.
Bây giờ cô chủ động chui vào lòng Giang Ninh là muốn lấy lòng hắn sao?
“Không giận.”
Giang Ninh ngửi mùi thơm bay tới, nhẹ nhàng nói: “Anh sẽ không bao giờ tức giận với em”
“Cảm ơn chồng”
Lâm Vũ Chân dịu dàng nói.
Im lặng một lát, Lâm Vũ Chân khẽ dịch người, hình như hai người nằm sát nhau quá rồi.
Cô cảm thấy không quen.
Giang Ninh không nói chuyện, Lâm Vũ Chân dịch người rồi lại mở miệng nói: “Có phải nhà họ Dương kia có ý đồ không tốt không?”
“ừ”
“Em nghe ba nói, từ trước đến nay bọn họ luôn ngang ngược, nổi tiếng ở Kiến Châu bên kia, cho nên em vẫn đề phòng bọn họ”
Lâm Vũ Chân nói: “Nhưng em lại cảm thấy, chúng ta làm doanh nghiệp cần phải có tấm lòng bao dung hơn, cùng giúp đỡ nhau có lợi mới có thể khiến giới thương nghiệp lớn hơn, mạnh hơn. Có phải em đã sai rồi không?”
“Em không sai”
Giang Ninh đương nhiên biết, bản tính của Lâm Vũ Chân là thiện lương hồn nhiên, làm bất cứ chuyện gì cũng xuất phát từ điểm này.
Cô lúc nào cũng suy nghĩ vì người khác, lúc nào cũng đối xử với người khác bằng thiện chí lớn nhất.
Từ nhỏ Tô Mai và Lâm Văn bảo vệ cô quá khá, không để cho cô tiếp xúc với quá nhiều chuyện đen tối.
Nhưng thế giới này không phải đều là người lương thiện.
“Vũ Chân, em là một cô gái tốt bụng”
Giang Ninh khẽ nói: “Nhưng không phải ai cũng đều tốt bụng như em”
“Thế giới này có ba loại màu sắc, màu đen, màu trắng và màu xám, con người cũng có ba loại, người tốt, người xấu và người dao động qua lại giữa người tốt và người xấu.
Lâm Vũ Chân nghiêm túc lắng nghe.
Cô biết Giang Ninh đang dạy cô.
“Chỉ có những người đáng được đối xử tốt thì mới có tư cách nhận lấy sự tốt bụng của em, hiểu chưa?”
Lâm Vũ Chân gật đầu.
Giang Ninh nói sâu xa: “Em quá tốt bụng, người khác sẽ nghĩ là em mềm yếu, sẽ bất nạt em”
Hắn đột nhiên cảm giác mình đang tiến hành kế hoạch bồi dưỡng người vợ hoàn mỹ.
Ít nhất trước mắt xem ra tất cả đều được tiến hành rất thuận lợi.
‘Vừa bảo đảm bản tính hồn nhiên lương thiện của Lâm Vũ Chân đồng thời làm cho cô trở nên càng xuất sắc hơn, trở nên hoàn hảo, Giang Ninh chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy thật tuyệt vời.
“Chồng, em hiểu rồi, cảm ơn chồng”
Lâm Vũ Chân đột nhiên xoay người, mặt đối mặt với Giang Ninh.
Hai hơi thở… gần như hoà vào vào nhau!
Hơi thở của Giang Ninh dừng lại!
Hầu kết của hắn chuyển động.
Lâm Vũ Chân đang phạm tội!
Không!
Cô đang dụ mình phạm tội!
“Moal”
“Đây là quà cảm ơn”
Lâm Vũ Chân hôn nhẹ lên môi Giang Ninh, nói nhỏ như: tiếng muỗi vỗ cánh: “Hôm nay em… không ăn kem, có ngọt không?”
Đầu Giang Ninh chợt kêu lên ong ong. Mẹ ơi, hán sáp chịu hết nổi rồi.
Chương 330

“Hình như… không nếm ra được”

‘©ổ họng Giang Ninh ực một tiếng: “Hay là, thử một lần nữa đi?”

“Không được”

Lâm Vũ Chân lại xoay người, quay lưng về phía Giang Ninh: “Nên ngủ thôi, chúc ngủ ngon”

Giang Ninh khóc không ra nước mắt/ Đừng cố ý nói một nửa làm cho người ta thêm tò mò: như vậy chứt Hắn đang nghĩ ngợi, hay là mình lại tranh thủ một chút, chỉ một lát sau đã truyền đến tiếng hít thở đều đặn của Lâm Vũ Chân *A..

Giang Ninh hít sâu một hơi, làm cho tâm trạng của mình bình tĩnh lại, hắn cảm giác cơ thể của mình hơi cứng lại.

Xem ra, trên đời này, vẫn có người có thể ngăn được vị Đại Ma Vương khủng khiếp này.

Thấy Lâm Vũ Chân ngủ rồi, Giang Ninh không dám cử động nữa, sợ đánh thức cô.

Hắn không phát hiện ra, Lâm Vũ Chân quay lưng về phía hắn đang nhắm mắt ngủ, khóe miệng hiện lên một vẻ giảo hoạt.

Suốt đêm không nói chuyện.

Tại bệnh viện thành phố trực thuộc tỉnh, gương mặt Dương La Lâm trắng bệch, dường như tối hôm qua đã trải qua chuyện gì đó đáng sợ, toàn thân gần như mật lả.

Anh ta bị Giang Ninh tọng vào miệng cả một đĩa bánh ngọt, dạ dày căng tới mức muốn vỡ ra.

Khi đưa đến bệnh viện rửa ruột, súc ruột, thậm chí còn rút máu, anh ta mới cảm thấy thoải mái hơn một chút.

Lúc này, Dương La Lâm nằm trên giường bệnh, nhìn cái gì cũng giống như bánh ngọt.

“Khốn nạn! Tôi muốn hắn phải chết!”

Anh ta cần răng, hung ác nói.

Bữa tiệc tối hôm qua, anh ta bị Giang Ninh và Lâm Vũ Chân sỉ nhục nặng nề, làm cho anh ta mất hết mặt mũi ở trước mặt nhiều người như vậy.

Anh ta vốn định dựa vào sức hấp dẫn của mình để giành được Lâm Vũ Chân, lấy được tập đoàn Lâm thị, nhưng bây giờ anh ta đã không có kiên nhẫn này nữa.

“Cậu chủ, buổi chiều người đã đến tỉnh Thiên Hải”

Tài xế đứng ở bên cạnh, mặt sưng đỏ, báo cáo tin tức.

Dương La Lâm đã gọi hai cao thủ từ nhà họ Dương tới, đây đều là cao thủ võ đạo do nhà họ Dương anh ta tốn số tiền lớn vơ vét từ trên giang hồ!

“Bảo bọn họ nhanh lên!”

Dương La Lâm lạnh lùng nói: “Tôi không chờ được một phút nào nữa rồi!”

Không giết chết được Giang Ninh, anh ta không nuốt trôi được cơn giận này.

Còn có Lâm Vũ Chân kia nữa, giả vờ trong sáng gì chứ.

Một con điếm thối tha, chờ tới khi bị mình thu vào tay, chắc chắn sẽ làm cho cô ta sống không bằng chết!

Anh ta đứng lên, cảm giác trong dạ dày trống rỗng nhưng vẫn không ăn nổi gì khác.

Dương La Lâm căn răng, lạnh lùng nói: “Ra tay với tập đoàn Lâm thị, không cần phải che che giấu giấu nữa. Tôi muốn cho Lâm thị tận mắt nhìn thấy mình bị phá hủy mà không thể tránh được!”

“Lập tức mời chủ tịch các doanh nghiệp trong ngành ở tỉnh thành, cứ nói nhà họ Dương tôi cho bọn họ cơ hội!”

“Vâng!”

Chẳng mấy chốc, trong một phòng họp của khách sạn năm sao, Dương La Lâm thay bộ vest đắt tiền nhưng trên mặt vẫn không có sắc máu.

Anh ta ngồi ở đó, đôi mắt lạnh lẽo giống như rắn độc, làm gì còn có dáng vẻ phong độ phiêu dật, khí chất cao ngạo trước đó.

Ở đây đều là đại biểu cùng ngành của tỉnh thành, có người là nhà sản xuất, có người là bên tiêu thụ, tất cả đều là doanh nghiệp có quan hệ mật thiết với tập đoàn Lâm thị.

“Tôi không muốn nói nhiều với các người nói, sẽ nói thẳng vào vấn đề luôn”

Dương La Lâm nhìn lướt qua một vòng, hừ lạnh nói: “Bây giờ có hai con đường trước mặt các người.”

“Một, hợp tác với nhà họ Dương tôi, các người đều có cơ hội bước vào thị trường khu đông nam, nhà họ Dương tôi sẽ giúp đỡ các người!”

“Hai, tiếp tục hợp tác với tập đoàn Lâm thị, vậy hàng hóa và con đường của các người đừng mong ra khỏi tỉnh Thiên Hải!”

Nghe vậy, một đám người lập tức biến sác.

Đây là bảo bọn họ chọn một trong hai, nhưng đường nào.

cũng là đường chết!

Chọn Lâm thị, vậy hàng hóa và con đường của bọn họ thậm chí không thể ra khỏi tỉnh Thiên Hải, còn nói tới phát triển gì nữa?

Mà chọn nhà họ Dương, coi như là phản bội lại tập đoàn Lâm thị, phụ lòng Lâm Vũ Chân.

Đây đâu phải là cho bọn họ lựa chọn, đây là treo bọn họ trên lửa!

“Ô… Cậu Dương, cậu nói thế là có ý gì?”

“Đúng vậy, cậu làm thế thì hơi ngang quá rồi. Ngành phải phát triển, nhưng không phải là phát triển như vậy”

“Đúng vậy, cậu Dương, cậu không phải cũng hợp tác với Lâm thị à? Tại sao phải…”

“Äm!”

Dương La Lâm chợt vỗ bàn một cái, giận dữ hét: “Nhà họ Dương và tập đoàn Lâm thị sẽ không hợp tác, hơn nữa chỉ có một bên có thể sống được! Các người xem mà làm!”

Chương 331

Đây chính là uy hiếp trắng trợn!

Dương La Lâm không hề để ý tới cách nhìn của người khác, lạnh lùng nhìn bọn họ, hoàn toàn không khách sáo.

“Giữa nhà họ Dương tôi và tập đoàn Lâm thị, các người tự chọn đi, chọn xong thì cũng kết quả luôn”

Càn rỡ tới mức nào?

“Tôi nói có thể cấm mọi hoạt động của các người ở tỉnh Thiên Hải, không ai dám nghi ngờ thực lực cửa nhà họ Dương!”

Quả thật không ai dám nghỉ ngờ thực lực của nhà họ.

Dương, ở trong ngành này, nhà họ Dương chính là dê đầu đàn của khu đông nam. Cho dù bây giờ Lâm thị phát triển rất nhanh, nhưng so với nhà họ Dương vẫn còn có chênh lệch cực lớn.

Gần như không cần suy nghĩ, bọn họ đều biết nên lựa chọn thế nào.

Lựa chọn nhà họ Dương thì chỉ là phản bội Lâm thị, tổn thất một chút ở bên phía tỉnh thành này, nhưng nhà họ Dương có thể cung cấp cho thị trường bên ngoài khổng lồ.

Nhưng một khi chọn tập đoàn Lâm thị, vậy coi như là lựa chọn làm cho doanh nghiệp phá sản!

Nhà họ Dương nhất định sẽ cấm mọi hoạt động của doanh nghiệp bọn họ ở tỉnh thành, một bước cũng không thể đi được!

Trong giây lát, rất nhiều người do dự.

Chuyện liên quan đến sống chết của doanh nghiệp, đây cũng không phải là khế ước tinh thần gì, không phải là tình cảm cá nhân gì có thể dao động được.

“Cậu Dương, cậu làm như vậy thì quá đáng quá!”

Trong đám người đột nhiên có một người đứng lên, vẻ mặt tức giận.

“Chỉ vì oán hận riêng của bản thân cậu, muốn buộc chung mọi người lại với nhau, hình như chúng tôi không đắc tội gì với cậu cậu?”

Dương La Lâm ngẩng đầu lên nhìn, hình như không có ấn tượng gì.

“Ông là ai mà dám có tư cách chất vấn tôi?”

“Tôi là chủ tịch tập đoàn Huệ thị, Lý Long!”

Lý Long mặt đỏ tía tai, vô cùng phẫn nộ.

Nhà xưởng của ông ta thật vất vả mới cải tử hoàn sinh, cũng bởi vì tập đoàn Lâm thị bằng lòng mở ra thị trường, mở rộng quy mô của thị trường.

Nhưng nhà họ Dương làm như vậy, coi như muốn buộc ông ta phản bội lại tập đoàn Lâm thị.

Một tập đoàn Lâm thị có ơn với mình, làm sao ông ta có thể phản bội được?

Nếu ông ta phản bội, vậy lại phải làm thế nào với những công nhân biết ơn trong nhà xưởng. Bọn họ sẽ chỉ cảm thấy tập đoàn Huệ thị là một doanh nghiệp lấy oán trả ơn!

“Tập đoàn Huệ thị à?”

Dương La Lâm khinh thường nói: “Chưa nghe bao giờ.

Tôi nghĩ sau này cũng không cần thiết phải tồn tại nữa”

““Gậu…”

Lý Long giận dữ, chỉ tay vào Dương La Lâm nhưng lại nói không nên lời.

“Cho dù bây giờ ông có lựa chọn nhà họ Dương cũng đã muộn rồi, tôi coi thường ông”

Dương La Lâm cười lạnh: “Cút đi, nếu ông ủng hộ Lâm thị, vậy hãy cùng bị phá hủy với Lâm thị đi.”

Lý Long tức giận đến mức run cả người, nhưng lại không thể tránh được.

So với nhà họ Dương, ông ta thật sự chỉ là một con kiến hôi, nhà họ Dương dễ dàng nghiền nát ông ta!

Ông ta tức giận siết chặt nắm đấm, không nói câu nào mà quay người rời đi.

“Còn ai nữa?”

Dương La Lâm đứng lên, vỗ bàn một cái: “Còn ai muốn ủng hộ tập đoàn Lâm thị, cút luôn đi!”

Anh ta nói xong liền cầm lấy điện thoại, bấm số gọi.

“Phong tỏa tất cả con đường thương nghiệp của tập đoàn Huệ thị ở Thiên Hải, tôi muốn bọn họ đóng cửa phá sản trong một ngày!”

Anh ta cố ý cao giọng nói rất lớn, trấn áp tất cả mọi người ở đóI Người nào dám cãi lại anh ta thì sẽ có kết quả là phá sản đóng cửa!

“Tôi… Tôi chọn nhà họ Dương”

“Tôi cũng chọn nhà họ Dương.”

“Hi vọng cậu Dương có thể dìu dắt chúng tôi nhiều hơn.”

Mỗi sếp tổng đều gật đầu, cho dù trong lòng không muốn, cũng chỉ có thể cười ngượng ngùng, đưa ra lựa chọn.

Bọn họ hoàn toàn không có lựa chọn nào khác!

Ở trước mặt người đứng đầu trong ngành như vậy, có thể còn sống đã rất không dễ dàng rồi.

Cho dù phải đắc tội với Lâm thị, nhưng tốt xấu gì Lâm Vũ Chân của Lâm thị kia luôn đối xử hiền hòa với người ngoài, sẽ không đuổi tận giết tuyệt. Nhưng nhà họ Dương thì sao?

Nếu bọn họ thật sự sử dụng sức mạnh, sẽ khiến cho bọn họ bị phá sản, đóng cửa mất!

Chương 332

Dương La Lâm rất hài lòng khi nhìn thấy phản ứng của mọi người.

Anh ta vốn định dùng thủ đoạn ôn hòa để nám được tập đoàn Lâm thị, nhưng hiện tại xem ra, vẫn thô bạo một chút thì tốt hơn.

“Lâm Vũ Chân à Lâm Vũ Chân, cô nhìn thấy chưa? Ai sẽ tin tưởng cô, ai sẽ ủng hộ Lâm thị của các người? Ha ha ha hai”

Dương La Lâm điển cuồng cười to. 1 số Chém bỏ các đối tác của tập đoàn Lâm thị, Lâm thị còn muốn ra khỏi Thiên Hải?

Nằm mơt Muốn bố cục khu đông nam thì rõ ràng là mơ mộng hão huyền, ngay cả Thiên Hải cũng không ra được, chắc chắn sẽ bị hủy diệt thôi.

“Cậu Dương, người đã đến Thiên Hải rồi”

Người bên cạnh đi tới bên cạnh Dương La Lâm, ghé sát tai nói: “Cần ra tay không ạ?”

Dương La Lâm vừa nghe vậy, trên mặt lóe lên vẻ ngoan độc. Cao thủ mà anh ta cần đến rồi!

Bây giờ, không chỉ đối phó với tập đoàn Lâm thị, còn có Lâm Vũ Chân và Giang Ninh, công ty chỉ nhánh của bọn họ ở tỉnh thành cũng đừng mong yên ổn.

“Ra tay!”

Dương La Lâm nói thẳng: “Đưa Lâm Vũ Chân đến khách sạn của tôi!”

“Vâng!”

Dương La Lâm nói xong, càng điên cưồng cười to.

Anh ta muốn chà đạp Lâm Vũ Chân, anh ta muốn trả thù Giang Ninhl Lúc đó, công ty chi nhánh của tập đoàn Lâm thị ở tỉnh thành giống với một phòng làm việc hơn.

Giang Ninh cùng Lâm Vũ Chân đến xử lý một số chuyện.

“Tổng giám đốc Lâm! Lý Long – sếp tổng của tập đoàn Huệ thị muốn gặp cô, nói có chuyện quan trọng cần tìm cô thương lượng.”

Thư ký Tiểu Triệu đi tới nói.

Lâm Vũ Chân vừa ký xong một đống tài liệu, đang xoay cổ xoa vai, nhìn Giang Ninh ngồi ăn táo trên ghế sô pha, cô cố ý hừ hừ, muốn bảo hắn xoa bóp giúp cô, nhưng không ngờ hắn lại giống như không thấy gì.

“Mời ông ta vào.”

Lâm Vũ Chân nhăn mũi, trừng mắt với Giang Ninh, trong lòng tự nhủ anh không có lương tâm, không phải tối hôm qua cô chỉ cố ý đùa anh một lần thôi sao?

“Tổng giám đốc Lâm! Tổng giám đốc Lâm! Việc không ổn rồi!”

Lý Long bước nhanh vào, vẻ mặt sốt ruột như sắp khóc đến nơi.

Suýt nữa là bị vấp bậc cửa nhưng ông ta vẫn không hề để ý, hớt hải chạy vào, suýt nữa là bật khóc.

“Sếp Lý sao thế, xảy ra chuyện gì à?”

Lâm Vũ Chân ngẩn người. Cô chưa từng thấy Lý Long sốt ruột như vậy bao giờ.

Làm nhà sản xuất đứng đầu ở tỉnh thành và hợp tác kinh doanh với tập đoàn Lâm thị, Lâm Vũ Chân có ấn tượng rất tốt với Lý Long. Đây là một chủ doanh nghiệp rất có trách nhiệm, cho dù là nhà máy kinh doanh khó khăn cũng không chịu làm chuyện trái với lương tâm.

Chuyện gì có thể ép ông ta thành như vậy?

“Tổng giám đốc Lâm, cậu chủ nhà họ Dương… Tên khốn kiếp kia, cậu ta muốn giết chết chúng ta rồi Lý Long sốt ruột tới đỏ cả mắt: “Cậu ta gọi những nhà sản xuất và phân phối chúng tôi tới, bảo chúng tôi chọn một trong hai con đường. Nếu chúng tôi hợp tác với tập đoàn Lâm thị sẽ chặn giết chúng tôi, sẽ khiến chúng tôi phá sản phải đóng cửa!”

Lâm Vũ Chân nghe vậy thì hơi chấn động, mặt thoáng vẻ tức giận.

“Sao Dương La Lâm kia có thể làm như vậy chứ?”

“Tôi không chịu, cậu ta, cậu ta lại lập tức dùng sức nhà họ Dương phong tỏa đường làm ăn của Huệ thị chúng tôi!”

Lý Long làm sao có thể không sốt ruột được.

Lý Long vừa dứt lời thì điện thoại lại đổ chuông. Ông ta vội vàng nghe máy, vừa nghe được giọng nói bên kia, mắt ông ta lại càng đỏ hơn.

“Gái gì? Đòi thanh toán tất cả các khoản tiền quá hạn?

Chấm dứt hợp tác? Vòng quay vốn tài chính của xưởng chúng ta sắp bị ngắt đứt rồi?”

Một người đàn ông trung tuổi vừa tức vừa sốt ruột, nước mắt sắp trào ra đến nơi.

Tay Lý Long cũng run lên: “Tôi, tôi… tôi nghĩ cách! Tôi sẽ nghĩ cách! Anh đi trấn an công nhân, không có vấn đề gì đâu! Tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì đâu!”

“Tôi lấy mạng mình ra đảm bảo!”

Lý Long để điện thoại xuống, quỳ thụp xuống.

Lâm Vũ Chân sợ hãi: “Sếp Lý, ông làm gì vậy?”

“Tổng giám đốc Lâm, chúng tôi… Chúng tôi thật sự cùng đường rồi!” Giọng Lý Long cũng khàn khàn. Bị nhà họ Dương dồn ép, ông ta hoàn toàn không còn đường nào để đi nữa.

“Chuyện có tí mà đòi chết đòi sống.”

Giang Ninh ngồi đó mãi chẳng nói năng gì, ném lõi táo đã ăn hết vào thùng rác, hai tờ giấy ăn ra lau tay rồi thản nhiên nói: “Tôi đầu tư cho ông một tỷ, đủ không?”

Chương 333

“Một… một tỷ?”

Lý Long ngẩn người, nghĩ tai mình nghe nhầm.

Một tỷ à!

Xưởng của ông ta trị giá chưa tới một trăm triệu, Giang.

Ninh nói muốn đầu tư cho mình một tỷ?

“Thế nào, không đủ à?”

Giang Ninh nhướn mày: “Huệ đấcua ông SỐ thể trở = thành xưởng sản Xuất của tập đoàn Lâm thị,chỉ cần sản xuất cho Lâm thị cũng đủ để bảo đảm Huệ thị phát triển”

“Về phần một tỷ là do cá nhân tôi đầu tư cho ông, không liên quan gì tới tập đoàn Lâm thị, hai bên vẫn là quan hệ hợp tác. Có vấn đề gì không?”

“Không, không có vấn đề gì, nhưng…

Lý Long hơi lắp bắp, vẫn không thể tin được. Ông ta ốn nói, cậu đừng đùa chứ đại ca, bây giờ là lúc nào rồi, Huệ thị đang đứng bên bờ sinh tử đấy.

Một tỷ, cho dù là tập đoàn Lâm thị cũng không thể lấy ra nhiều tiền như vậy ngay để đầu tư đâu nhỉ?

“Còn nhưng nhị gì nữa”

Giang Ninh khẽ nhíu mày: “Một người đàn ông mà lề rà lề rề, muốn thì gật đầu, không muốn thì cút đi!”

“Muốn! Muốn! Muốn!”

Lý Long gật đầu như gà mổ thóc, chỉ sợ mình bỏ lỡ, cho.

dù là giả… Sao có thể là giả được, ông ta nhìn thấy Lâm Vũ Chân cũng gật đầu rồi mà.

Lâm Vũ Chân gật đầu, nhưng chỉ là cô không kịp phản ứng, đây hoàn toàn là động tác vô thức mà thôi.

Đổi lại là ai nghe được người khác muốn cho một tỷ, khi hỏi anh có muốn hay không, anh cũng sẽ gật đầu.

“Hả?”

Mãi một lúc sau, Lâm Vũ Chân mới phản ứng được: “Anh đầu tư cho ông ấy một tỷ à?”

“Ít quá à?”

Giang Ninh nói: “Anh không khái niệm gì, hay là cho thêm chút nữa nhé. Hai tỷ? Hay là năm tỷ?”

Lý Long cảm giác máu của người mình sắp phun ra như gió bão rồi!

“Không ít, đủ rồi! Đủ rồi!”

Lý Long vội n‹ ng ta sợ Giang Ninh lại hô lên một con số, sẽ dọa ông ta chết mất.

Thật sự giống như nằm mơ vậy!

“Được rồi, ông gửi tài khoản của công ty ông cho tôi, tôi chuyển cho ông luôn”

“Bây giờ à?”

Lý Long lại ngẩn người, lắp báp nói tôi còn chưa nghĩ xong hợp đồng đầu tư, cũng không mang theo con dấu”

“Không cần”

Giang Ninh không nhịn được nói: “Không phải một tỷ thôi sao, ký hợp đồng gì chứ, một mình ông biết là được rồi.”

Cho tới bây giờ không ai dám lừa tiền của hắn, với cả chút tiền ấy có là bao, Giang Ninh thật sự không để tâm.

Lý Long cảm giác mình thật sự đang ở trong giấc mơ.

Khi ông ta nói cho Giang Ninh biết tài khoản của nhà xưởng, Giang Ninh chuyển luôn một tỷ trên điện thoại.

Lúc nhận được điện thoại của tài vụ bên công ty, nghe được từ bên kia truyền lại giọng nói kích động và căng thẳng, thậm chí có chút khiếp sợ, Lý Long hiểu rõ, điều này là thật chứ không phải mơ!

Một tỷ đấy!

Mẹ nó, đây là một tỷ, nhà xưởng của ông ta phải làm bao nhiêu năm mới có thể kiếm được số tiền này?

Giang Ninh lại không hề chớp mắt mà đã đầu tư cho mình rồi.

Hơn nữa không cần ký hợp đồng, cũng không hỏi han thêm một câu, giống như cho mình luôn vậy.

Giang Ninh rốt cuộc có bao nhiêu tiền!

Tập đoàn Lâm thị này rốt cuộc có bao nhiêu tiền chứ?

“Cậu Giang…”

Hầu kết của Lý Long dịch chuyển, giọng nói vẫn còn hơi run rẩy: “Từ nay về sau, Huệ thị tôi sẽ cùng sống chết với tập đoàn Lâm thị, Lâm thị có gì cần, Huệ thị sẽ bất chấp gian nguy, quyết không chối từ!”

Ông ta không phải là kẻ ngốc, Giang Ninh dám cho mình một tỷ thì chắc chắn không sợ mình ôm tiền chạy mất.

Hơn nữa, ông ta sẽ không chạy.

Ông ta muốn lãnh đạo Huệ thị phát triển tốt hơn, tát thẳng vào mặt nhà họ Dương!

‘Vẻ mặt Giang Ninh vẫn bình tĩnh, phất tay một cái: “Được rồi, ông cứ làm tốt bổn phận của mình đi, Lâm thị sẽ không bạc đãi ông”

“Vâng! Vâng!”

Lý Long không biết mình đi ra khỏi văn phòng của Lâm Vũ Chân thế nào, ông ta cảm giác đôi chân của mình muốn nhũn ra, nhẹ bãng, đứng cũng đứng không vững.

Trong đầu ông ta trước sau vẫn quanh quẩn dáng vẻ Giang Ninh vừa nói một tỷ vừa lau tay không để tâm.

Mẹ nó, đây mới thật sự là kẻ có tiền này!

Cửa văn phòng đóng lại.

Lâm Vũ Chân ngồi xuống trước mặt Giang Ninh, đôi mát †o nhìn hắn không nói một lời, cứ nhìn chằm chằm như Vậy.

Chương 334

“Lão Triệu đã điều tra qua tất cả đối tác làm ăn của em.

Phẩm chất tính cách của Lý Long này không có vấn đề, xuất thân từ người nghèo khổ, có trách nhiệm, có lòng thông cảm, đáng để anh giúp.”

Hắn biết trong lòng Lâm Vũ Chân đầy thắc mắc.

“Trong nhà xưởng của ông ta thu nhận rất nhiều công.

nhân bị sa thải. Lần trước nhà xưởng gặp nguy cơ, ông ta bán cả nhà, cả xe của mình để phát tiền lương cho công nhãn mới vượt qua được,”

Giang Ninh cười rồi nói: “Anh đã từng nói với em rồi, người tốt thì nhất định sẽ được báo đáp.”

Ừ!

Lâm Vũ Chân gật đầu.

Cô vẫn tin tưởng vào điểm này, bởi vì đó là điều Giang Ninh nói cho cô biết.

Giang Ninh đưa ra bất kỳ quyết định gì, cô đều không có ý kiến, hơn nữa còn ủng hộ tuyệt đối.

Nhưng bây giờ cô có một nghỉ ngờ.

“Chồng, anh rốt cuộc có bao nhiêu tiền?”

Cô biết Giang Ninh có tiền. Ngay từ lúc đầu, Giang Ninh sợ cô đi làm lạnh, bắt đầu mua cho cô chiếc xe BMW, khi đó cô cho rằng Giang Ninh có khoảng một triệu.

Sau lại hắn ở ngân hàng Đông Hải chỉ gọi một cuộc điện thoại, Trưởng chỉ nhánh ngân hàng sợ đến mức đũng quần cũng suýt nữa ướt. Khi đó Lâm Vũ Chân cho rằng, Giang Ninh sợ rằng có hơn cả chục triệu!

Nhưng sau đó, Giang Ninh tặng cho đám người anh Cẩu ba mươi chiếc xe, tốn mười lăm triệu, mua xe mới cho Lâm Văn, lại tốn hơn hai triệu.

Trong túi hắn hình như biết in ra tiền, xài thế nào cũng không hết.

Càng không cần phải nói, Giang Ninh còn trực tiếp lấy công ty vốn là của Hoàng Ngọc Minh tới cho nhà họ Lâm, thành lập tập đoàn Lâm thị mới, hình như các hoạt động trong giai đoạn đầu đều là Giang Ninh bỏ tiền ra.

Ngay vừa nấy, Giang Ninh đầu tư riêng cho Lý Long một tỷ giống như người ta bỏ một đồng ra mua rau ngoài chợ vậy!

Người này… rốt cuộc có bao nhiêu tiền vậy?

“Không biết.”

Giang Ninh lắc đầu.

Hắn thật sự không biết, đối với hắn thì tiền chẳng có ý nghĩa gì. Hắn chưa bao giờ động tới tiền, cũng không có hứng thú với tiền.

“Sao anh có thể không biết được?”

Lâm Vũ Chân hừ một tiếng, cố ý nói: “Có phải anh sợ em mê tiền của anh đúng không?”

“Anh ước gì em có thể mê tiền của anh đấy”

Giang Ninh cười một tiếng, nắm tay của Lâm Vũ Chân, kéo cô vào lòng, Lâm Vũ Chân sợ đến mức mặt lập tức đỏ bừng lên, vội vàng liếc nhìn cửa văn phòng.

Cũng may, đóng rồi.

“Anh cũng không biết mình có bao nhiêu tiền, nói chung chắc là đủ dùng”

Giang Ninh nghiêm túc nói.

Hắn không nói, chỉ cần hắn muốn, các ngân hàng lớn trên thế giới đều sẽ chủ động đưa tiền tới tay Giang Ninh!

Lâm Vũ Chân ồ một tiếng, lúc này mới gật đầu, nghĩ thầm Giang Ninh nhiều tiền như vậy, nhưng đều là của hắn, cũng chẳng liên quan tới mình. Cô thèm vào mà nhớ thương tiền của Giang Ninh.

Cô muốn tự mình cố gắng, muốn tự mình phấn đấu, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày vượt qua Giang Ninh!

Giang Ninh không để ý nhiều như vậy, lúc này Lâm Vũ Chân có thể ngồi trong lòng mình, cô nhóc này còn chưa kịp phản ứng đâu.

Hắn nghĩ, mình có nên lại nếm thử vị của kem không nhỉ.

“Cốc cốc cốc!”

Đột nhiên, cửa văn phòng bị người ta gõ, nghe có vẻ gấp gáp và căng thẳng.

Lâm Vũ Chân “A” một tiếng, hoảng loạn tránh khỏi lồng ngực của Giang Ninh, vội vàng chỉnh lại làn váy của mình, sắc mặt không nhịn được đã đỏ lên.

Trong lòng Giang Ninh thầm mắng một tiếng, tên khốn kiếp nào phá hỏng bầu không khí vậy?

“Ai, ai vậy?”

“Tổng giám đốc Lâm, anh Ninh! Có người tới gây sự!”

Cửa bị mở ra, Tiểu Triệu đã thò đầu vào với vẻ mặt sốt ruột: “Bảo vệ của chúng ta đều bị người ta đánh rồi!”

Loảng xoảng.

Cửa lớn bên ngoài bị người ta trực tiếp đá văng, thủy tinh trên cửa còn vỡ rơi đầy đất.

“Âm!”

“Âm!”

Hai người bảo vệ đứng ở cửa kêu lên một tiếng thảm thiết, bay thẳng tới, ngã trên mặt đất không đứng dậy nổi.

Hai người tới đều cao gần hai mét, toàn thân cơ bắp.

cuồn cuộn, thoạt nhìn đầy sức mạnh khiến người ta khiếp sợ.

Da bọn họ ngăm đen, trông cứng rắn như sắt thép.

Đặc biệt là đôi mắt âm u lạnh lẽo, độc ác, nhìn không có chút cảm xúc nào!
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chiến thần hào môn convert
  • 3.50 star(s)
  • Nhị Lôi Đại Thúc
Link Dịch
Hộ Quốc Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Hộ Quốc Chiến Thần
  • Đang cập nhật
(Full) Binh Vương Chiến Thần

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom