• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (7 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1450: Cường giả ngoài lãnh thổ trở về

Tiêu Chính Văn liếc nhìn đối phương, mỉm cười nói: “Tôi chỉ tò mò ai có gan lớn dám ở đây công khai cướp trận pháp bí mật mà nước khác đã có được!”

Ông lão liếc nhìn Tiêu Chính Văn, vuốt râu cười nói: “Sau khi cường giả ngoài lãnh thổ quay lại, cả cục diện thế giới sẽ xảy ra biến động lớn, bây giờ chỉ là diễn tập trước mà thôi!”

Tiêu Chính Văn khẽ cau mày nói: “Ồ? Lẽ nào sau khi cường giả ngoài lãnh thổ trở lại sẽ xảy ra hỗn loạn sao?”

“Có thể loạn, cũng có thể không loạn! Kỳ thực, sau khi cường giả ngoài lãnh thổ trở lại, cường giả cảnh giới Thiên Thần có thể tùy ý đi sắp nơi, đến lúc đó, vũ khí còn có tác dụng sao?”

“Ngay cả vũ khí hạt nhân cũng chưa chắc có thể giết chết được cường giả cảnh giới Thiên Thần. Bởi vậy, đến lúc đó, võ đạo sẽ được coi trọng, nói cách khác, kẻ nào có nắm đấm mạnh thì kẻ đó có thể thống lĩnh thiên hạ!”

“Bất kể là thứ gì tốt, chỉ cần người ta vẫy tay thì kẻ yếu sẽ phải ngoan ngoãn dâng hiến! Đây chính là một loại trật tự!”

“Còn hỗn loạn sẽ chỉ xảy ra ở bên yếu, kẻ yếu ở bước đường cùng sẽ đấu tranh để tìm kiếm sự sống và tấn công lẫn nhau! Đây chính là thế giới sau khi cường giả ngoài lãnh thổ trở lại!”

Ông lão vừa nói, vừa bình tĩnh rót trà rồi nhàn nhã uống.

“Nhìn ông có vẻ không lo lắng chút nào nhỉ!”

Tiêu Chính Văn cười hỏi.

Ông lão gật đầu chắc chắn nói: “Đương nhiên rồi, cho dù tất cả cường giả ngoài lãnh thổ trở lại thì ở Mỹ Lục chúng tôi cũng sẽ rất an toàn, dù sao bên phía Mỹ Lục cũng không chỉ có cường giả ngoài lãnh thổ!”

“Mà còn có những cường giả ở ẩn hàng trăm năm trước, ngay cả cường giả ngoài lãnh thổ cũng không muốn đụng chạm đến những người này”.

Ông lão nói xong, rất nhiều người quay đầu lại nhìn cụ ta.

Nhưng khi mọi người nhìn rõ tướng mạo của ông lão, đều quay đầu đi, không dám nói thêm nữa!

Thấy mọi người không nói gì, ông lão đắc ý nói: “Cậu thanh niên, tôi thấy cậu là người tốt nên đặc biệt khuyên cậu một câu, rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt!”

Cái gì?

Tiêu Chính Văn nhìn ông lão, khó hiểu nói: “Tôi chỉ tới xem trò vui thôi mà!”

“Có lẽ cậu chưa biết, tất cả cường giả ngoài lãnh thổ ở Mỹ Lục, Âu Lục, Phi Lục, Vy Hào và Lý Tâm đều đã kết thành liên minh rồi! Nói cách khác, tất cả mọi người đều đang nhắm vào Hoa Quốc!”

“Hơn nữa, sau khi cuộc đấu này kết thúc, ba sáu nước sẽ tiến quân xé nát Hoa Quốc. Hãy tận dụng thời gian còn lại nhanh chóng rời khỏi Hoa Quốc đi! Nếu không, đến lúc đó, Hoa Quốc chắc chắn sẽ tan xác!”

“Lúc đó cậu muốn đi thì đã quá muộn rồi!”

Ông lão cao ngạo lấy ra một cuốn sổ nhỏ màu xanh lá, đẩy đến trước mặt Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn liếc nhìn cuốn sổ xanh, hóa ra là hộ chiếu Mỹ Lục chưa có tên và ảnh.

“Tôi tên là Alan, cậu cầm lấy cái này, điền tên của cậu lên, cậu có thể đến Mỹ Lục để tránh nạn bất cứ lúc nào!”

Ông lão bình tĩnh nói.

“Ồ? Lẽ nào những người dân thường của Hoa Quốc cũng sẽ phải hứng chịu thảm họa này sao?”

Tiêu Chính Văn không cầm lấy hộ chiếu mà tò tò hỏi.

Alan cười khẩy nói: “Các nước đã nhất trí rằng 1,5 tỷ người Hoa Quốc sẽ bị xử tử! Không ai được tha cả!”

Ồ!

Nghe vậy, ánh mắt Tiêu Chính Văn trở nên lạnh lẽo.

Thật độc ác!

Bọn họ muốn giết tất cả mọi người trong Hoa Quốc?

“Chàng trai trẻ, nể tình cậu nhường chỗ ngồi cho tôi, tôi mới cho cậu một con đường sống, những lời này nhất định không được truyền lại cho người khác!”

Ông lão nói xong lại nhấp thêm một ngụm trà.

Vẻ mặt giống như một vị cứu tinh.

Tiêu Chính Văn cười nói: “Ông lão, nhưng làm sao ông biết được rằng Hoa Quốc nhất định sẽ thua trong cuộc đấu này? Chẳng lẽ Hoa Quốc vạn năm qua chiến thắng đều là do kỳ tích sao?”

Alan lắc đầu nói: “Chắc chắn sẽ thua, tôi chỉ có thể nói cho cậu biết, nếu bây giờ không đi thì cậu sẽ phải hối hận!”

Rõ ràng Alan đã biết được tất cả nội tình bên trong.

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, xem ra lần này Hoa Quốc thực sự đang gặp khủng hoảng lớn!

Nhưng càng đến thời điểm mấu chốt thì Tiêu Chính Văn càng không thể rời đi!

Hoa Quốc là nơi anh sinh ra và lớn lên, Hoa Quốc là đức tin cả đời này của Tiêu Chính Văn!

Chỉ cần anh còn thở thì anh sẽ không bao giờ cho phép bất luận kẻ nào đặt chân tới Hoa Quốc!

Ngồi thêm một lúc nữa, Tiêu Chính Văn và Hứa Thiến mới đứng dậy rời đi.

“Anh Tiêu, thật ra có một câu tôi không biết có nên nói hay không!”

Hứa Thiến nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ khó xử.

Tiêu Chính Văn mỉm cười nói: “Cô nói đi!”

Hứa Thiến do dự hồi lâu rồi mới nói với Tiêu Chính Văn: “Anh Tiêu, theo tôi thấy, anh nên rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt. Đêm qua sau khi tiễn anh về, tôi vô tình nghe được cuộc đối thoại giữa ông nội và Từ Vĩnh Hạo, còn có một người tên Trương Lăng Phong, có nhắc đến anh”.

“Ồ? Nói gì về tôi?”

Tiêu Chính Văn không ngạc nhiên hỏi.

“Bọn họ nói sau cuộc thi võ, bất luận là thắng hay thua, Từ Thiên Thuật đều sẽ đích thân đến hỏi tội, hơn nữa, lần này anh nhất định phải chết! Anh Tiêu, Anh mau đi đi, đi càng xa càng tốt!”

Hứa Thiến đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào Tiêu Chính Văn, nói với vẻ miễn cưỡng.

“Cô không nghe thấy lời ông lão lúc nãy nói sao, bọn họ không thắng được, cũng sống không nổi! Mấy tên đáng chết đó sao có thể giết được tôi chứ? Hơn nữa, Hoa Quốc sẽ gặp rắc rối lớn, lúc đó, sao tôi có thể chỉ lo thân mình được!”

“Dù tôi có phải vua Bắc Lương hay không thì ít nhất tôi cũng là một người Hoa Quốc, tôi không thể trơ mắt nhìn lũ súc sinh đó tàn sát đồng bào chúng ta được!”

Tiêu Chính Văn kiên định nói.

Thấy Tiêu Chính Văn kiên quyết như vậy, Hứa Thiến cũng cứng họng.

Trong hai ngày tiếp theo, thế lực các bên đều đã ổn định, dù sao thì cường giả cảnh giới Thiên Thần cũng vừa bị giết, nên không ai dám gây thêm chuyện vào lúc này.

Cho đến đêm cuối cùng trước ngày diễn ra cuộc đấu của cường giả ngoài lãnh thổ, Hứa Thiên Chí đặc biệt đến phòng của Tiêu Chính Văn và Độ Thiên Chân Nhân, dặn dò hai người nhất định không được ra ngoài!

“Đêm nay có chuyện gì đặc biệt sao?”

Tiêu Chính Văn cười hỏi.

“Tóm lại, tối nay bất luận nhìn thấy chuyện gì cũng không được ra ngoài, nếu không, tính mạng của các người sẽ gặp nguy hiểm!”

Nói xong, Hứa Thiên Chí quay người rời đi.

Tiếng chuông báo mười hai giờ vừa vang lên, một màn ánh sáng vàng vọt lên trời, bao phủ cả bầu trời

Cả bầu trời đêm trở nên bừng sáng trong chớp mắt.

Tất cả mọi người ngẩng đầu lên nhìn bầu trời.

Ánh sáng vàng đó dường như đến từ bên ngoài bầu trời, kết nối với cả bầu trời sao!

Ngay sau đó, một luồng uy lực mạnh mẽ không gì sánh bằng như thủy triều quái dị từ từ chín tầng trời giáng xuống!

Tất cả mọi người đều cảm nhận được áp lực không thể diễn tả được.

Rất nhiều võ giả có thực lực yếu bị áp chế ngay lập tức, bọn họ khuỵu xuống đất, không thể di chuyển nổi.

Sau đó, màn sáng thứ hai, màn sáng thứ ba...

Hàng chục màn ánh sáng lần lượt lóe lên, toàn bộ bầu trời đêm đột nhiên tỏa ra uy lực lớn mạnh, chấn động tám hướng!

“Cường giả ngoài lãnh thổ trở lại rồi sao?”

“Lẽ nào đây là sức mạnh của cường giả ngoài lãnh thổ?”

“Mọi người nhìn kìa, giống như thần tiên xuất hiện vậy!”

Không ít người nhìn thấy hàng chục bóng người chân đạp hào quang chói lọi, bay về phía Trần Gia Phố.

Lúc này, ông lão tên Alan kia vừa ra khỏi phòng, quay đầu liếc nhìn Tiêu Chính Văn cũng vừa đi ra với vẻ sững sờ, sau đó cười nói: “Chàng trai trẻ, không ngờ chúng ta có duyên thật!”

Cụ ta vừa nói xong, một luồng uy lực đáng sợ từ trên trời giáng xuống.

“Bịch!”

Ông lão kia bị uy lực đè quỳ xuống đất, cả phiến đá trên mặt đất cũng nứt toác.

Tiêu Chính Văn chắp tay sau lưng, lặng lẽ nhìn những bóng người kia trên bầu trời, từ xa đến gần!

Ông lão kinh ngạc nhìn Tiêu Chính Văn.

Nhưng cụ ta còn chưa kịp nói gì thì đột nhiên một luồng uy lực mạnh hơn nữa giáng xuống, ông lão đau đớn hét lên: “A!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom