• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (3 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1214: Anh là Thiên Vương bốn sao ư?

Đám lính đánh thuê đang có mặt đều bị động tác chém giết quyết đoán của cô gái trẻ dọa sợ!

Dù bọn họ dũng mãnh không sợ chết thì cũng không muốn chết một cách không rõ ràng!

“Nguyệt Ảnh, cô lúc nào cũng kích động như thế, không phải Thượng Sam đã yêu cầu chúng ta…”

“Thượng Sam? Đừng nhắc đến người này ở trước mặt tôi!”

Cô gái trẻ nói xong thì tự tin bước thẳng về phía Tiêu Chính Văn.

Thế nhưng, mỗi một bước chân của cô ta đều mang đến cho người khác một loại cảm giác áp bức không tên.

Dương Linh Nhi nhíu mày nhìn cô gái trẻ, vô thức túm lấy cánh tay của Tiêu Chính Văn.

“Người phụ nữ này, hình như hơi…”

“Đáng sợ, đúng không?”

Tiêu Chính Văn khẽ cười, không chút kiêng nể gì, hỏi với chất giọng như bình thường.

Dương Linh Nhi muốn gật đầu, thế nhưng lại lắc lắc đầu.

Loại cảm giác này, cô ta không nói nên lời.

Tóm lại, cô gái này khiến người ta rất không thoải mái!

“Đã gặp gỡ ở đây mà không ra nói chuyện vài câu à?”

Đôi mắt xinh đẹp của Nguyệt Ảnh nhìn thẳng vào mắt Tiêu Chính Văn, trên mặt nở nụ cười tươi.

Tiêu Chính Văn cười gượng, nói với mọi người: “Mấy người cứ ngồi ở đây một lát trước đã, yên tâm, tên nam không ra nam nữ không ra nữ kia sẽ bảo đảm cho sự an toàn của mọi người!”

Dứt lời, Tiêu Chính Văn còn cố ý chỉ vào nam thanh niên bên cạnh.

“Anh!”

Nam thanh niên đó nghiến răng trừng mắt nhìn Tiêu Chính Văn, nhưng sau khi cô gái trẻ liếc mắt nhìn qua thì hắn chỉ đành ngậm miệng.

Chỉ là ánh mắt nhìn Tiêu Chính Văn rất không thân thiện.

Tiêu Chính Văn và Nguyệt Ảnh kẻ trước người sau, bước ra khỏi quán rượu.

Lúc này, sáu, bảy tên lính đánh thuê trước cửa đều đã biến thành sáu, bảy cái xác, đang nằm ngổn ngang bên cạnh một chiếc xe việt dã màu đen.

“Tính khí của cô vẫn không đổi, những người này không thù không oán gì với cô, hà tất gì phải giết bọn họ chứ?”

Tiêu Chính Văn liếc nhìn gã để râu vừa nãy trò chuyện với Trần Cương.

Trên người gã chỉ có đúng một nhát kiếm, hơn nữa lại rất nông!

Thế nhưng nhiêu đây cũng đủ để kết liễu cuộc đời gã!

Nguyệt Ảnh - một trong ba sát thủ lừng danh nước Vy Hào!

Nghe nói nhiều năm trước đã đột phá cảnh giới Thiên Vương.

Mà khi đó, Tiêu Chính Văn mới chỉ có thực lực chủ soái thiên cấp bốn sao. Hai người họ gặp gỡ nhau nhờ một lần hành động hộ tống.

Thế nhưng lần đó, Tiêu Chính Văn và cô ta chỉ đi lướt qua vai nhau chứ chưa thật sự mạnh mẽ ra tay.

Còn Tiêu Chính Văn đã thuận lợi hộ tống được một nhân vật quan trọng trở về Hoa Quốc.

Tiêu Chính Văn năm đó trẻ hơn rất nhiều so với bây giờ, cũng từng nảy sinh chút thiện cảm với người phụ nữ trước mắt này.

Có điều vào lần gặp lại một năm sau, khi Tiêu Chính Văn tận mắt nhìn thấy người phụ nữ này giết hết toàn bộ mấy chục gã đàn ông nước Hùng ở trong một khe núi ở biên giới thì cách nhìn về người phụ nữ này đã thay đổi một trăm tám mươi độ.

Cũng vào lúc đó, anh mới biết được tên của người phụ nữ này là Nguyệt Ảnh.

Đồng thời cô ta cũng có một bí danh rất hay là Rắn Lục Xanh!

“Nói đi, rốt cuộc anh tới nơi này để làm gì?”

Nguyệt Ảnh quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn, đồng thời cũng đánh giá cảnh giới thực lực của anh!

Lúc này, thoạt nhìn Tiêu Chính Văn quả thực chẳng có khác biệt gì so với người bình thường.

Hơi thở trên người đã hoàn toàn được giấu đi.

Chỉ cần anh không ra tay, dù có là cường giả ở cảnh giới Thiên Thần thì cũng rất khó dò xét ra được!

“Tìm một người tên là Lục Hoài Viễn, cô thì sao?”

Tiêu Chính Văn bình thản nói.

“Tôi chỉ có thể nói với anh, tôi không đến để giết người! Nhưng người mà anh muốn tìm, tốt nhất là đừng tìm tiếp nữa, anh không cứu được ông ta đâu!”

“Năm đó không thể, bây giờ… e là càng không thể!”

Nguyệt Ảnh lạnh lùng nói.

Mặc dù trong giọng điệu của cô ta không có một chút tình cảm nào, nhưng Tiêu Chính Văn vẫn có thể nghe ra cô ta không hy vọng nhìn thấy anh phải chết!

Một người bình thường thì cứu kiểu gì?

“Tôi phải cho quốc gia một câu trả lời, có điều, người Vy Hào bọn cô cũng tham gia vào vụ bắt cóc này sao?”

Tiêu Chính Văn hiếu kỳ hỏi.

Địa vị của Nguyệt Ảnh ở Vy Hào tuyệt đối không hề thấp, ít nhất có lẽ cũng là nhân vật cấp cao ở trong thế giới ngầm.

“Thầy của tôi có giao dịch với mấy gia tộc ở Âu Lục, tôi chỉ thay mặt ông ấy tới để đàm phán trước, tôi cũng đã nghe nói tới người mà anh nhắc đến, hiện giờ người này được bảo vệ vô cùng nghiêm ngặt!”

“Có một cao thủ ở cảnh giới Thiên Vương ba sao đang trông giữ ông ta hai mươi tư giờ! Anh hoàn toàn không có cách nào tiếp cận được, dù có là tôi, muốn cứu ông ta thì cũng vô cùng chật vật!”

Nguyệt Ảnh vô cùng tự tin về thực lực của mình.

Ở trong giới ám sát, có rất ít người có thực lực ở cảnh giới Thiên Vương huyền cấp hai sao giống như cô ta.

Vì thế, cô ta có tư cách nói ra những lời này.

Đồng thời cũng có năng lực để Tiêu Chính Văn tin rằng chỉ có từ bỏ mới là lựa chọn tốt nhất của Tiêu Chính Văn!

“Thật sao?”

Tiêu Chính Văn cười nhạt, dựa vào chiếc xe việt dã bên cạnh, khẽ cười nói: “Có phải người của gia tộc Asia Lanci nhốt ông ta lại không?”

Nguyệt Ảnh quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn, nói: “Không sai! Nếu như anh đã biết chuyện này có quan hệ với gia tộc Asia Lanci thì tốt nhất đừng nhúng tay vào, quay về đi, bảo bọn họ cử người khác qua đi!”

“Vừa mới vài ngày trước, Charlie bị giết, điều này đã khiến cho gia tộc này hoàn toàn phẫn nộ! Ngoài ra, gia tộc Russell Rowland cũng đã cùng tham gia!”

“Lần này, bọn họ không chỉ muốn giết Lục Hoài Viễn mà còn muốn xử lý cả người đã giết Charlie! Nói một cách chính xác thì bọn họ đang bày bố cục diện, một thế cục cực lớn!”

“Ở trong cục diện này không liên quan gì tới anh, rời khỏi nơi này đi!”

Nguyệt Ảnh nghiêm túc nói.

“Rời đi ư? Nếu như tôi nói Charlie chết trong tay tôi thì sao? Cục diện này e rằng có liên quan tới tôi rồi nhỉ?”

Tiêu Chính Văn khẽ cười nói.

“Cái gì?”

Câu nói này của Tiêu Chính Văn khiến Nguyệt Ảnh vô cùng kinh ngạc!

Tiêu Chính Văn đã giết Charlie sao?

Không thể nào!

Chuyện này tuyệt đối không thể!

Một năm trước, cô ta đã từng gặp Tiêu Chính Văn.

Khi đó Tiêu Chính Văn mới chỉ ở cảnh giới long soái năm sao.

Charlie thì sao?

Cường giả ở cảnh giới Thiên Vương địa cấp ba sao, tuyệt đối không phải là người mà Tiêu Chính Văn có thể tuỳ tiện khiêu chiến!

Hơn nữa, gia tộc Asia Lanci phẫn nộ như vậy là bởi vì bọn họ đã không còn Kim Sư Giáp trong tay!

Đó là biểu tượng của gia tộc bọn họ.

Người Hoa Quốc đó không chỉ giết Charlie mà còn chiếm đoạt Kim Sư Giáp, điều này đồng nghĩa với việc khiêu chiến với gia tộc Asia Lanci!

“Tiêu Chính Văn, những lời này không thể nói linh tinh, anh có biết gia tộc Asia Lanci có tầm ảnh hưởng như thế nào không? Ngay cả sư phụ của tôi cũng bị kinh động rồi, chuyện này đã kinh động tới toàn Âu Lục!”

Nguyệt Ảnh lo lắng nhìn Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn bình thản bật cười, nói: “Chúng ta là thù cũng vừa là bạn, mối quan hệ giữa đôi bên cũng không chỉ mới một hai ngày, có lẽ cô cũng hiểu con người tôi, động đến người của Hoa Quốc thì chắc chắn phải chết!”

“Bất luận là ai cũng đều không có mặt mũi gì để nói chuyện với tôi! Charlie công khai ám sát Từ Kiêu Long, điều này đã khiêu khích tới giới hạn của Hoa Quốc! Gia tộc Asia Lanci thì đã sao?”

Tiêu Chính Văn vừa nói dứt lời, sắc mặt của Nguyệt Ảnh lập tức biến đổi.

“Anh…”

Chưa nói hết câu, Nguyệt Ảnh đã phóng ra một mũi tên cầm tay!

Vút!

Một tia sáng màu bạc lao thẳng về phía trán của Tiêu Chính Văn!

Bộp!

Tiêu Chính Văn giơ hai ngón tay ra, nhẹ nhàng bắt lấy mũi tên.

“Cảnh giới Thiên Vương cấp thiên bốn sao?”

Trong khoảnh khắc Tiêu Chính Văn ra tay, Nguyệt Ảnh cảm nhận được uy lực rất đáng sợ!

Đây là sức mạnh mà chỉ Thiên Vương cấp thiên bốn sao mới có!

Thực lực khủng khiếp như vậy quả thực khiến Nguyệt Ảnh thầm kinh ngạc!

Trước đây, ở trước mặt cô ta, Tiêu Chính Văn chỉ là một cậu em trai.

Hoặc là, ấn tượng của Nguyệt Ảnh về Tiêu Chính Văn vẫn luôn rất tốt, vậy nên trong quá trình hộ tống nhân vật quan trọng của Hoa Quốc lần đó, cô ta mới không ra tay với Tiêu Chính Văn!

Thế nhưng Tiêu Chính Văn trước mắt lại khiến cô ta cảm thấy hơi kiêng sợ!

“Hoá ra là anh thật! Tốc… tốc độ tiến bộ của anh khiến tôi hơi ngạc nhiên!”

Nguyệt Ảnh cố gắng giữ cho ngữ khí của mình được bình tĩnh, thế nhưng vẫn lộ ra đôi chút kinh ngạc.

“Những thứ này để sau hẵng nói, cô đã gặp người tên là Lục Hoài Viễn chưa?”

Tiêu Chính Văn ngẩng đầu hỏi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom