• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (9 Viewers)

  • Chương 2621-2625

Chương 2621: Quan hệ mật thiết

Trần Thiên Nam suy nghĩ, khẽ cười nói: “Thật ra điều này cũng chẳng có gì kỳ lạ, nhà họ Hiên Viên đã suy vong ngay sau khi Hoàng Đế chết, mặc dù bọn họ vẫn coi như một thế lực không nhỏ ở âm phủ, thế nhưng so với thập điện Diêm Vương thì vẫn có cách biệt rất lớn!”

“Âm phủ là do một tay Hậu Thổ Thượng Quân sáng lập nên, mà thập điện Diêm Vương này lại do Hậu Thổ Thượng Quân phong kín, vậy nên dù nhà họ Hiên Viên có cường thế tới đâu thì cũng không dám tuỳ tiện đắc tội với thập điện Diêm Vương!”

Nghe thấy lời này, Tiêu Chính Văn hoài nghi nói: “Cũng có thể nói rằng cái chết của Hạo Thiên năm đó cũng có liên quan tới thập điện Diêm Vương?”

“Đó là đương nhiên, nếu không với thế lực của Tả Bạch Đào thì sao dám ra tay với thế hệ thanh niên của nhà họ Hiên Viên?”, Trần Thiên Nam lại giải thích.

Trần Thành bên cạnh quan sát Tiêu Chính Văn mấy lượt, trong lòng không khỏi thầm nở một nụ cười lạnh lùng.

Theo như hắn thấy, mặc dù Tiêu Chính Văn có uy danh vô hạn ở vùng ngoài lãnh thổ, giống như mặt trời đương buổi ban trưa, thế nhưng tới âm phủ thì anh lại quá đỗi tầm thường!

Chưa nói tới việc Tiêu Chính Văn tới âm phủ thì căn bản chẳng thể sử dụng thân xác vốn có của bản thân, chỉ riêng sự áp chế của âm phủ đối với anh cũng sẽ khiến cho chiến lực của anh giảm sút đáng kể!

Bên phía Tả Phượng Kiều không chỉ có Tả Bạch Đào hỗ trợ mà còn có Âm Tư và Sở Giang Vương trợ lực, có thể nói trận chiến này đã định sẵn Tiêu Chính Văn bại trận từ lâu rồi!

Dù Tiêu Chính Văn có thể may mắn chiến thắng Tả Phượng Kiều, thế nhưng dù là Âm Tư hay thập điện Diêm Vương cũng đâu có chuyện sẽ thả cho Tiêu Chính Văn sống sót rời đi?

Chỉ cần Tiêu Chính Văn chết thì kết quả của trận chiến đó còn quan trọng sao?

Đây chính là chết không đối chứng!

Tới lúc đó, không phải bên phía âm phủ có nói thế nào cũng đều được hay sao?

Mặc dù Trần Thành không hiểu về tình tiết của chuyện này, thế nhưng chuyện này dây dưa rắc rối, thủ đoạn của Âm Tư và thập điện Diêm Vương nào phải là thứ mà một kẻ bé nhỏ như Tiêu Chính Văn có thể so bì được?

Cả âm phủ đều giữ kín như bưng chuyện này, điều đó cũng nói lên rằng phía sau chuyện này chắc chắn có một bàn tay đen vô hình không thể nhìn thấy đang âm thầm thao túng tất cả!

“Vậy nên tôi mới nói chuyến đi này của cậu Tiêu lành ít dữ nhiều! Hơn nữa, đây mới chỉ là tình hình bề nổi mà thôi!”, Trần Thiên Nam lại lên tiếng.

“Cái gì, vẫn còn nội tình khác à?”, Trần Doanh nghe tới đây thì không kiềm chế được mà đứng dậy hỏi.

Thế nhưng một giây sau, cô ta lập tức hiểu ra.

Nếu như bên phía Sở Giang Vương đã nhúng tay vào chuyện này thì sao có thể thả cho Tiêu Chính Văn sống sót rời đi?

Dù thắng hay bại thì Tiêu Chính Văn cũng buộc phải chết!

Đây mới là toan tính thực sự bên phía Sở Giang Vương!

“Bên phía Sở Giang Vương chỉ là một thế lực trong số đó, còn có bên phía Âm Tư, thế lực của bọn họ không hề thua kém Sở Giang Vương!”, Trần Thiên Nam lại lên tiếng.

Lời này vừa thốt ra, trong lòng Trần Doanh không khỏi trầm xuống!

Âm Tư!

Tả Bạch Đào không chỉ có quan hệ mập mờ không rõ với Sở Giang Vương mà còn là tay sai của Âm Tư!

“Mặc dù Âm Tư không thể trắng trợn can dự vào trận chiến này, thế nhưng cậu Tiêu cho rằng bọn họ sẽ nhìn Tả Phượng Kiều bại trận sao?”, Trần Thiên Nam điềm nhiên nói.

“Hơn nữa, theo tôi được biết, cậu Tiêu cũng từng tới Minh Hà rồi nhỉ, nếu như tôi nói không nhầm, cậu nhất định từng thấy sợi tơ màu đen đó! Cậu có biết đó là vật gì không?”, Trần Thiên Nam quay đầu hỏi.

“Đương nhiên từng thấy!”, Tiêu Chính Văn nhìn về phía Trần Thiên Nam nói, mặt không chút biến sắc.

“Đó là cạm bẫy của Thần Minh! Chỉ cần là người bị sợi tơ màu đen đó trói buộc thì cả đời này đừng mong thoát ra được! Hơn nữa theo như điều tra suốt nhiều năm qua của nhà họ Trần chúng tôi, Võ Vương Cơ Phát năm đó cũng chết trong cạm bẫy Thần Minh!”, Trần Thiên Nam giải thích.

“Ý của ông là chuyện Võ Vương đánh Trụ, Âm Tư cũng tham gia vào bên trong?”, Tiêu Chính Văn nhíu mày hỏi.

“Không, Âm Tư đương nhiên sẽ không tham gia vào mấy chuyện thay đổi vương triều như vậy! Có điều đây cũng chính là chuyện tôi muốn nói!”

“Lúc Võ Vương tuyên thệ ở Mãnh Trì đã vô ý dính phải cạm bẫy Thần Minh này, kể từ lúc đó, Cơ Phát lại gây khó dễ với Đế Tuấn, tranh đoạt quyền cai quản thế gian với ông ta!”

“Thế nhưng, mặc dù Đế Tuấn phải chết, Cơ Phát cũng chết thảm ở trong Chu Vương Cung không lâu sau đó!”

“Trình độ cảnh giới của Cơ Phát năm đó e rằng ngay cả Bạch Khởi đời sau cũng theo không kịp, sao có thể chưa tới năm mươi tuổi đã đột ngột qua đời chứ?”

“Chính vì cái chết của ông ta, kể từ sau lúc đó, Chu Vương Thất đã nghiêm cấm cúng bái thần linh của âm phủ! Tin rằng giữa hai người này chắc chắn có quan hệ hết sức mật thiết!”

Trần Thiên Nam nói tới đây thì quay đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn bên cạnh.
Chương 2622: Mưu lược

Thấy Tiêu Chính Văn im lặng lắng nghe thì lại tiếp tục nói: “Thật ra nói đúng ra thì dù âm phủ hay Minh Hà thì đều có chung cội nguồn, cũng có thể nói, cậu Tiêu không chỉ phải đối diện với mỗi Sở Giang Vương và Âm Tư!”

“Còn cả sư huynh của Tả Phượng Kiều càng khủng bố tới cực điểm, người này ở Âu Lục có một cái tên rất kêu – Satan! Thế nhưng ở Hoa Quốc của chúng ta thì tên của hắn là Dạ Yểm!”

Dạ Yểm?

Đó là một trong số các Ma Vương trong truyền thuyết của Hoa Quốc, cũng có người gọi hắn là Mộng Ma hoặc Mộng Yểm!

Nghe tới đây, Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu.

Thật ra từ trước khi Tiêu Chính Văn chuẩn bị đi, anh đã chuẩn bị tâm lý đầy đủ rồi, dẫu sao âm phủ tốn bao nhiêu tÂm Tư mới công phá được Tây Vực, tuyệt đối không thể để cho Tiêu Chính Văn thắng Tả Phượng Kiều, chặt đứt suy nghĩ đánh chiếm cả vùng ngoài lãnh thổ của bọn họ!

“Nếu nói như vậy thì chuyến đi này của anh Tiêu không phải chẳng có chút cơ hội sống sót nào sao?”, Trần Doanh nhíu mày nói.

Theo như cách nói của Trần Thiên Nam, bề ngoài là trận đấu giữa Tiêu Chính Văn và Tả Phượng Kiều, thế nhưng cả âm phủ lại cùng tham gia vào bên trong!

Điều này chẳng khác gì Tiêu Chính Văn dùng sức mạnh của một mình mình để khiêu chiến với cả âm phủ!

Đặc biệt là người tên Dạ Yểm này lại càng nguy hiểm cao độ hơn!

Nói một cách chính xác thì hắn căn bản không thể coi là thế hệ thanh niên mà đã là con quái vật già cỗi ẩn cư mấy trăm năm!

Thậm chí lúc Hạo Thiên quyết chiến với Tả Phượng Kiều năm đó, hắn cũng từng đích thân tới, chỉ là lúc đó hắn không ra tay tương trợ Tả Phượng Kiều nên không một ai biết mà thôi!

Thế nhưng cảnh giới của người này lại cao tới ngưỡng đáng sợ, đã đạt tới cảnh giới Thiên Cảnh cấp bốn từ mấy trăm năm trước, hiện tại mấy trăm năm trôi qua rồi, hắn có cảnh giới gì gần như không một ai biết!

Cộng thêm thế lực bên phía Sở Giang Vương và các bộ Âm Tư, có thể nói Tiêu Chính Văn căn bản không thể trở mình rồi!

“Theo như cách nói của gia chủ Trần, trận chiến này tôi chắc chắn chỉ còn đường chết phải không?”, Tiêu Chính Văn nhấp một ngụm rượu nhỏ, bình thản cười nói.

“Mặc dù nói là như thế, thế nhưng cũng không phải là không có cách!”

Trần Thiên Nam khẽ cười nói.

Lời này vừa mới thốt ra, Trần Doanh không khỏi nhíu mày.

Với sự hiểu biết của cô ta về Trần Thiên Nam, nhà họ Trần ở âm phủ căn bản không có năng lực can dự tới chuyện này chứ đừng nói là hoà giải từ bên trong!

Dựa theo phong cách làm việc trước giờ của Trần Thiên Nam, chắc hẳn sau khi ông ta nói rõ quan hệ lợi hại cho Tiêu Chính Văn nghe thì sẽ hạ lệnh đuổi khách với anh mới phải!

Thế nhưng hành động của Trần Thiên Nam lại khiến cho Trần Doanh thấy hơi khó hiểu, cũng chính vì vậy mà Trần Doanh mới cảm thấy hoài nghi ông ta!

“Nếu như nhà họ Trần chúng tôi đã đứng về phía cậu Tiêu thì đương nhiên cũng đã có tính toán đâu ra đó rồi!”, Trần Thiên Nam khẽ cười nói.

“Xin hãy nói rõ hơn!”, Tiêu Chính Văn không chút biến sắc nói.

“Cậu Tiêu, xin đi theo tôi!”

Nói xong, Trần Thiên Nam đứng dậy dẫn Tiêu Chính Văn ra khỏi phòng khách.

Trần Doanh nhíu mày, cuối cùng vẫn chọn đi theo.

Mặc dù Trần Thiên Nam vẫn chưa nói rõ, thế nhưng với tình thế hiện tại thì bắt đầu từ khoảnh khắc Tiêu Chính Văn đặt chân vào âm phủ thì đừng mơ có thể trở về vùng ngoài lãnh thổ được nữa!

Chính vì như vậy nên Trần Huy Tổ mới sử dụng quan hệ của nhà họ Trần ở bên phía âm phủ.

Sau khi rời khỏi phòng khách, Trần Thiên Nam đưa Tiêu Chính Văn lên một chiếc xe ngựa, mà bản thân ông ta và hai người Trần Thành lại lên một chiếc xe ngựa khác.

Đợi tới khi ngồi vào trong xe ngựa rồi, Trần Thành mới nói với Trần Thiên Nam với vẻ không hiểu: “Bố, nhà họ Trần chúng ta nên giúp hắn sao?”

“Dù là thập điện Diêm Vương hay là Âm Tư thì nhà họ Trần chúng ta đều không thể tuỳ tiện chọc tới, vì một tên Tiêu Chính Văn mà rước hoạ vào thân thì không đáng chút nào!”

Trần Thiên Nam cười lạnh lùng, nói: “Con ấy mà, suy nghĩ còn nông cạn lắm, con cho rằng bố cũng suy nghĩ hạn hẹp giống như con sao? Làm chuyện gì đầu tiên cũng phải bình tĩnh, thêm nữa là trong lòng phải có mưu lược!”
Chương 2623: Mưu đồ của nhà họ Trần

Theo lệnh của Trần Thiên Nam, xe ngựa phi thẳng lên không trung, trong nháy mắt đã lao tới một ngọn núi cao.

Trên đỉnh ngọn núi có một ngôi đình, trong đình có một người đàn ông trung niên đang đứng.

Người đàn ông trung niên này mặc áo đen, khí phách hiên ngang.

Trần Thiên Nam nhảy xuống khỏi xe ngựa, đi đến trước mặt người đàn ông trung niên nói: “Anh cả, để anh đợi lâu rồi!”

Nói xong, quay đầu nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, đây là một trong mười phán quan dưới trướng Sở Giang Vương, tên Trần Đình Chi”.

Trần Đình Chi nhìn Tiêu Chính Văn, sau đó nói với Trần Thiên Nam: “Vị này là…”

“Chúng ta không cần giới thiệu nhiều nữa, mau vào vấn đề chính đi!”

Trần Thiên Nam ngắt lời.

“Cậu Tiêu, nếu để Sở Giang Vương hoặc người Âm Tư biết anh trai tôi đến gặp cậu thì e rằng sẽ nguy hiểm đến tính mạng!”

“Vì vậy, tôi tin chắc cậu Tiêu cũng hiểu được thành ý của nhà họ Trần chúng tôi với cậu!”

Trần Thiên Nam thay đổi vẻ cung kính trước đây, nở nụ cười ngạo mạn.

Tiêu Chính Văn nhìn Trần Thiên Nam và Trần Đình Chi, nhưng không nói gì, chờ xem ý của ông ta là gì.

Thấy Tiêu Chính Văn không nói gì, Trần Thiên Nam bật cười, chắp tay sau lưng nói: “Cậu Tiêu, cậu không thắng nổi trận chiến này đâu! Nhưng tôi có cách để bảo đảm rằng cậu có thể rời khỏi âm phủ an toàn!”

“Tôi nghĩ chắc tôi không cần nói nhiều thì cậu cũng hiểu rõ địa vị phán quan của anh trai tôi ở âm phủ. Chỉ cần một câu của anh trai tôi thì sẽ không có ai dám ngăn cản cậu Tiêu trở về vùng ngoài lãnh thổ”.

Nói đến đây, Trần Thiên Nam ngừng lại, sắc mặt đột nhiên thay đổi: “Những gì nhà họ Trần chúng tôi làm được, đều sẽ làm hết sức, vậy thì có phải cậu Tiêu cũng nên tỏ thành ý không?”

Nghe vậy, Trần Thành lập tức hiểu ý của Trần Thiên Nam, vội vàng bước lên nói: “Anh Tiêu, bố tôi là người thẳng thắn, anh đừng để ý!”

“Nhưng anh yên tâm, nhà họ Trần chúng tôi luôn một lòng với anh!”

Nhìn thấy cảnh tượng này, Trần Doanh lập tức hiểu ra ý đồ của bố con nhà họ Trần.

Đây rõ ràng là đang lợi dụng người khác!

Nghĩ vậy, Trần Doanh lấy hết dũng khí, bước lên nói: “Thưa chú, thưa bác! Anh Tiêu vừa báo thù cho nhà họ Trần chúng ta, chẳng lẽ chuyện này còn chưa đủ để nhà họ Trần giúp đỡ anh ấy sao?”

“Doanh Nhi, cháu nói cũng có lý, nhưng chuyện này không thể giải quyết bằng một hai câu được. Cho dù thả cậu Tiêu đi thì phía Âm Tư cũng sẽ truy cứu đến cùng!”

“Đến lúc đó, nhà họ Trần chúng ta sẽ không thể thoát thân! Hơn nữa Tả Bạch Đào cũng không phải nhân vật tầm thường, ông ta chắc chắn sẽ truy cứu chuyện này đến cùng!”

“Đến lúc đó, nếu xử lý không ổn thỏa thì nhà họ Trần chúng ta cũng sẽ bị tổn hại, vì vậy cầu xin cậu Tiêu chút lợi ích này cũng không có gì là quá đáng nhỉ!” Trần Thiên Nam cười nói.

Đã nói đến nước này thì Trần Doanh thực sự không thể phản bác được nữa.

Chuyện này quá nguy hiểm, cho dù Trần Đình Chi thả Tiêu Chính Văn đi thì Âm Tư vẫn có thể tìm ra manh mối.

“Tôi tin cậu Tiêu là người thông minh, không cần nói nhiều cũng hiểu!” Trần Thiên Nam quay đầu nói với Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn nhìn Trần Thiên Nam, khẽ gật đầu nói: “Tôi hiểu rồi, gia chủ Trần là vì bản đồ trận pháp của nhà họ Trần nhỉ?”

“Tôi nói rồi mà, cậu Tiêu thông minh hơn người, trình độ biểu biết sao, vừa nói đã thông rồi!”

“Theo lý mà nói, trận pháp của nhà họ Trần ở trong tay cậu Tiêu mới là an toàn nhất, nhưng mang ngọc hại thân, sao nhà họ Trần chúng tôi có thể gây phiền phức cho cậu Tiêu được?”

“Hơn nữa, cậu Tiêu làm vậy chắc chắn sẽ giành được sự tôn trọng của nhà họ Trần chúng tôi. Đến lúc đó, không chỉ tôi giúp cậu Tiêu rời khỏi âm phủ mà khi quay về giới thế tục, nhà họ Trần chúng tôi cũng sẽ chăm sóc cho cậu nhiều hơn!”

“Không biết ý cậu Tiêu thế nào?”

Trần Thiên Nam cười nói.

Nghe vậy, Trần Thành mới hiểu ra ý định của Trần Thiên Nam, không khỏi chế nhạo.

Tiêu Chính Văn quay đầu lại nhìn Trần Thiên Nam, hơi nhíu mày.
Chương 2624: Lật mặt

Thực ra trước khi Trần Huy Tổ rời đi, Tiêu Chính Văn đã đưa bản đồ trận pháp của nhà họ Trần cho Trần Huy Tổ.

Nhưng bây giờ Trần Thiên Nam lại đòi nó từ anh, điều này chứng tỏ Trần Huy Tổ đã xảy ra chuyện rồi.

Thậm chí có khả năng bức thư do Trần Huy Tổ viết cũng bị người khác bắt chước nét chữ để viết.

Toàn bộ việc này đều là kế hoạch của nhà họ Trần.

Nghĩ đến đây, Tiêu Chính Văn cười lớn nói: “Gia chủ Trần nói rất có lý!”

Nghe Tiêu Chính Văn nói vậy, đôi mắt Trần Thiên Nam lóe sáng.

Xem ra Tiêu Chính Văn cũng chỉ có vậy thôi, ông ta vừa uy hiếp một chút đã ngoan ngoãn nghe lời.

Quả nhiên là nghe danh không bằng gặp mặt.

Nhưng ông ta còn chưa kịp cười thành tiếng, Tiêu Chính Văn đã đổi giọng nói: “Nhưng nếu tôi không giao ra thì sao?”

Vốn dĩ Tiêu Chính Văn đến nhà họ Trần không phải để nhờ giúp đỡ.

Mà chỉ để thăm dò ý đồ của nhà họ Trần mà thôi. Nhưng bây giờ xem ra không chỉ nhà họ Trần có ý đồ xấu, mà e rằng Trần Huy Tổ cũng đã gặp rắc rối rồi.

“À…”

Trần Thiên Nam không ngờ Tiêu Chính Văn lại từ chối ngay lập tức, ông ta sững sờ một lúc sau đó chế nhạo: “Nếu cậu Tiêu không đồng ý với yêu cầu nhỏ này thì chuyện lúc nãy tôi hứa với cậu Tiêu…”

“Không cần nói nhiều nữa, chúng ta về thôi!”

Trần Thiên Nam còn chưa kịp nói xong, Tiêu Chính Văn đã ngắt lời.

Trần Doanh nghe vậy không khỏi sững sờ.

“Được! Vậy… Trần Doanh, cháu tiễn cậu Tiêu về đi!” sắc mặt Trần Thiên Nam tối sầm lại, nói với Trần Doanh.

Thật ra cho dù ông ta không nói thì Trần Doanh cũng phải tiễn Tiêu Chính Văn.

Sau khi lên xe ngựa, hai người về thẳng Thiên Nam.

Thấy Tiêu Chính Văn quay người rời đi, Trần Doanh mới bước lên, nghi ngờ hỏi: “Anh Tiêu, thật ta tôi thấy yêu cầu của Trần Thiên Nam cũng chấp nhận được!”

“Chỉ cần anh có thể an toàn trở về giới thế tục thì đáp ứng yêu cầu của bọn họ cũng đáng!”

Tiêu Chính Văn cười lắc đầu với Trần Doanh mà không giải thích gì hơn.

Một mặt, Tiêu Chính Văn không cần sự giúp đỡ của nhà họ Trần, mặt khác, nhà họ Trần cũng không thể giúp được Tiêu Chính Văn.

Thậm chí, từ khi bắt đầu, Trần Thiên Nam đã bán đứng Tiêu Chính Văn rồi.

Ngay cả Trần Thiên Nam cũng nói rằng Sở Giang Vương đã nhúng tay vào chuyện này, vậy thì làm sao phán quan dưới trướng ông ta lại dám làm trái ý của Sở Giang Vương, thả Tiêu Chính Văn về vùng ngoài lãnh thổ?

Với năng lực của Tiêu Chính Văn, chút thủ đoạn này của ông ta không thể qua được mắt Tiêu Chính Văn.

Sau khi Tiêu Chính Văn rời đi, sắc mặt của Trần Thiên Nam trở nên lạnh lùng, lộ ra sát khí.

“Anh cả, xem ta cậu ta đã nhìn thấu kế hoạch của chúng ta rồi!” Trần Thiên Nam lạnh lùng nói.

“Bây giờ còn quá sớm để nói những lời này! Nếu Tiêu Chính Văn đã có thể đi đến ngày hôm nay thì chắc sẽ hiểu rõ mình không quyền không thế trong âm phủ!”

“Một mình sao thể phá được vòng vây? Chỉ cần cậu ta không muốn chết thì nhất định phải ngoan ngoãn nghe lời”, Trần Đình Chi lạnh lùng nói với vẻ mặt khinh thường.

Mọi chuyện đúng như Tiêu Chính Văn nghĩ, anh em Trần Thiên Nam ngay từ đầu đã không có ý định giúp Tiêu Chính Văn.

Bọn họ nghĩ giá trị duy nhất của Tiêu Chính Văn lúc này chính là bản đồ trận pháp kia, chỉ cần lấy được bản đồ trận pháp thì hai người họ sẽ thẳng thừng ra tay với Tiêu Chính Văn.

“Nếu gia chủ không nhiều lần dặn dò trước rằng không được làm hỏng hòa khí thì lúc này hai anh em chúng ta nên…”

Trần Thiên Nam nghiến răng nghiến lợi, nắm chặt tay.

Ba ngày sau, toàn bộ âm phủ bỗng trở nên sôi nổi.

Hầu như tất cả mọi người đều đổ xô ra đường để chào đón bố con Tả Bạch Đào.

Mặc dù bọn họ đã khiến vùng ngoài lãnh thổ máu chảy thành sông, nhưng đối với âm phủ, bọn họ đã lập công lớn.

Tả Bạch Đào và Tả Phượng Kiều cưỡi ngựa ngẩng cao đầu đầy kiêu hãnh, cả Âm Tư và thập điện Diêm Vương đều phái người tiếp đoán hai bố con bọn họ.

Các thế gia trong âm phủ cũng lần lượt phái người đón tiếp.

“Sao Tả Bạch Đào lại về sớm như vậy?”

Diệp Phàm đứng trong đám người thầm cảm thán.
Chương 2625: Phá Thiên thần kiếm

Trong những đội ngũ tới đón tiếp bố con Tả Bạch Đào, Diệp Phàm thậm chí còn nhìn thấy bóng dáng của thập đại phán quan dưới trướng Sở Giang Vương!

Chỉ riêng thế trận này đã đủ để cả âm phủ Hoa Quốc kinh hãi!

Chấn Bắc Vương đứng bên cạnh Diệp Phàm đột nhiên hướng ánh mắt nhìn về phía đám người!

Chỉ thấy một người đàn ông mặc đồ trắng cao ngạo đứng trong đám người, dù là cường giả xếp trong top 10 của âm phủ thì cũng phải tỏ ra hết sức cung kính ở trước mặt người này.

“Trương Hàn!”

Trên mặt Chấn Bắc Vương loé lên vẻ kinh ngạc!

Người này chính là một trong số hai hộ pháp lớn của điện Minh Vương, hơn nữa cũng là nhân vật phái thực lực bên trong điện Minh Vương hiện nay!

Điện U Minh ban đầu chính nhờ có một tay người này giúp đỡ nên mới thành lập nên được.

Có thể thấy thân phận của người này ở điện Minh Vương tuyệt đối không hề tầm thường!

Chỉ có điều, sau khi Hạo Thiên chết, giữa điện Minh Vương và điện U Minh đã cắt đứt hoàn toàn tất cả liên hệ, Trương Hàn cũng chưa từng xuất hiện trong tầm mắt của những người trong điện U Minh!

Mà bây giờ, Trương Hàn lại xuất hiện trong đám người tới đón tiếp bố con Tả Bạch Đào, điều này nói lên rằng cái chết của Hạo Thiên năm đó có liên quan mật thiết đến Trương Hàn!

Mỗi khi nghĩ tới chuyện Hạo Thiên chết thảm đầy uẩn khúc trong tay Tả Phượng Kiều, trong lòng Chấn Bắc Vương lại sản sinh ra một nỗi thống hận vô cùng mạnh mẽ!

Thật ra Hạo Thiên chỉ là điện chủ trên danh nghĩa của điện U Minh, nhưng những người kiểm soát đại quyền thực sự vẫn luôn là mấy người Chấn Bắc Vương.

Lúc Hạo Thiên còn sống vẫn luôn không hề đối xử bạc đãi với mấy người bọn họ, không chỉ giao điện U Minh cho bọn họ quản lý, hơn nữa điện U Minh của khi đó còn đủ để sánh ngang vai với Âm Tư bây giờ.

Lúc đó, điện U Minh có thể nói là một chiêu bài chữ vàng, dù là Chấn Bắc Vương hay mấy người của điện U Minh thì gần như đều có thể lộng hành không kiêng nể gì bên trong âm phủ!

Thế nhưng từ sau khi Hạo Thiên chết, bọn họ đã hoàn toàn mất đi ánh hào quang trước đó, càng bị Âm Tư và thập điện Diêm Vương liên thủ đàn áp, tới bây giờ đã hoàn toàn trở thành một tổ chức ẩn mình!

Diệp Phàm cũng chú ý tới Trương Hàn đang đứng ngay đầu, trong ánh mắt cũng loé lên vẻ căm hận!

“Chẳng bao lâu nữa âm phủ sẽ chinh phục vùng ngoài lãnh thổ, thống trị thế tục!”

Trong đám người, một nam thanh niên đột nhiên cao giọng hô lên.

“Nói hay lắm! Nhân tài bên trong âm phủ có thể càn quét thiên hạ, thống trị vạn bang!”

“Gì mà kiếm sĩ Hoàng Kim số một, gì mà Kiếm Tôn Vạn Kiếm Cốc, đều phải vái lạy dưới chân nhân tài của âm phủ chúng ta mà thôi!”

Một ông lão tóc trắng cũng bước ra khỏi đám người, lớn giọng hô lên.

Ông lão vừa nói dứt lời, đám người xung quanh cũng bắt đầu trở nên kinh sợ, tiếng hoan hô, vỗ tay như nước thuỷ triều vang lên không ngừng!

Hai bố con Tả Bạch Đào ngồi trên tuấn mã thượng cấp, cao ngạo liếc nhìn đám người trước mắt, tiến vào trong thành với uy phong lẫm liệt.

Đúng vào lúc này, phía chân trời loé lên một tia sáng màu vàng, một bóng người chân đạp trên tia sáng mà tiến tới!

“Chúc mừng sư muội chiến thắng trở về, vi huynh thay mặt thầy tặng sư muội Phá Thiên thần kiếm!”

Bóng người đó xuyên không tiến tới, trong tay cầm một thanh kiếm dài một mét, phát ra ánh hào quang vạn trượng!

Ngay cả mười phán quan đứng cách đó không xa cũng không dám nhìn thẳng vào ánh sáng chói loà của thanh kiếm dài này!

Ngay sau đó, người này vung một tay lên, thanh kiếm dài vô cùng chói mắt bay thẳng về phía trước mặt Tả Phượng Kiều!

“Keng!”

Thanh kiếm dài một mét phát ra một tiếng vang rõ ràng, tất cả mọi người đang có mặt đều kinh ngạc vì điều này!

Thanh Phá Thiên thần kiếm này là một trong số thập đại thần vật của âm phủ!

Nghe nói Hậu Thổ Thượng Quân năm đó đã dùng thanh kiếm này để đại chiến ba ngày ba đêm với Thiên Đế Đế Tuấn, hơn nữa còn dùng thanh kiếm này để phân tách đất trời, từ đó về sau, thế giới mới có sự phân biệt thần quỷ, khác biệt trời đất!

Bây giờ Dạ Yểm có thể giao thanh kiếm này cho Tả Phượng Kiều, đây chính là một loại công nhận đối với cô ta!

“Cảm ơn sư huynh!”

Tả Phượng Kiều nói, giơ tay nhận lấy thanh kiếm, ánh hào quang vạn trượng cũng theo đó đi vào trong lòng bàn tay của Tả Phượng Kiều!

Chỉ trong nháy mắt, khí tức khắp người Tả Phượng Kiều cũng theo đó biến đổi, trong ánh mắt có thần quang dao động, điều đó càng giúp cô ta tăng thêm mấy phần uy nghiêm!

Lúc này, vô số thế gia cũng đồng loạt gửi quà chúc mừng của gia tộc mình tới!

Lúc này, trong một góc khác bên trong đám người, Trần Doanh hết sức lo lắng nhìn về phía Tả Phượng Kiều đang cao ngạo liếc nhìn thiên hạ, trong lòng nóng như lửa đốt!

Vốn dĩ cảnh giới của Tả Phượng Kiều đã ở bên trên Tiêu Chính Văn, mà lúc này, cô ta lại có được một trong số thập đại thần vật của âm phủ - Phá Thiên thần kiếm!

Như vậy trận chiến giữa Tiêu Chính Văn và Tả Phượng Kiều gần như có thể nói là chắc chắn chỉ có thất bại!
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom