• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (6 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 2610-2615

Chương 2611: Súc sinh

Với tư cách là thuộc hạ của Sở Giang Vương, bọn họ đương nhiên cũng được hưởng những đặc quyền nhất định, nhưng nếu cưỡng ép tra khảo, ngộ nhỡ chọc giận đối phương thì ngược lại sẽ phản tác dụng!

Lỡ như hai bên hình thành cục diện đối lập thì kết cục của họ sẽ càng thảm hại hơn!

“Tất cả nghe rõ đây, dù phải trả cái giá thế nào, cũng nhất định phải lôi kéo người này bằng được!”, Sở Giang Vương nói đến đây, một đôi mắt hổ quét qua mặt mọi người!

Tuy chỉ là một câu nói nhưng lại rất có trọng lượng!

Toàn bộ âm phủ, Âm Tư trên danh nghĩa là người lãnh đạo tất cả, thập điện Diêm Vương đều đã rút lui, nhưng sức mạnh và nền tảng của thập điện Diêm Vương vẫn còn đó.

Dù Âm Tư ngày nay cũng không dám coi thường sự tồn tại của Sở Giang Vương!

Ở một diễn biến khác, trong Thánh Giáo Đình vùng ngoài lãnh thổ, vẫn là ông lão lần trước đến bên cạnh Tả Phượng Kiều, thì thào nói: "Cô chủ, Hisanael cũng bị đánh bại rồi!"

Ông ta vừa dứt lời, Tả Phượng Kiều không thể giả vờ bình tĩnh được nữa!

Abe Seimei - người đứng đầu ở Vy Hào có lẽ vẫn e sợ áp lực của các bên ở âm phủ nên không dám sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình, nhưng Hisanael thì khác!

Cô ta đã từng đánh lùi hàng triệu binh lính của âm phủ, cũng có thể nói, người phụ nữ này là sự tồn tại duy nhất trong toàn bộ Âu Lục dám ngồi ngang hàng với âm phủ!

Nên chắc chắn sẽ không nương tay với người thần bí kia!

Hơn nữa, cô ta biết rõ thực lực thật sự của Hisanael cực kỳ khủng bố, tuy rằng sát chiêu của Hisanael là quân đoàn chết chóc không giới hạn nhưng đây cũng là sát chiêu đáng sợ nhất trong toàn bộ âm phủ!

Nghĩ đến cảnh tượng một người bị hàng trăm triệu quân chết chóc đáng sợ vây kín tấn công, ngay cả da đầu của Tả Phượng Kiều cũng cảm thấy tê dại!

Chưa kể còn bắt cô ta đối mặt trực tiếp với đội quân chết chóc đáng sợ!

Lần này, trên mặt Tả Phượng Kiều cuối cùng lộ ra vẻ kinh ngạc: "Người này đến từ Hoa Quốc sao? Anh ta là một thanh niên trẻ tuổi thật à?”

Thực ra, điều mà Tả Phượng Kiều thực sự muốn hỏi là vế sau!

Bởi vì trong số các nhân vật xuất chúng thế hệ trước đang ở ẩn, những người muốn giết Hisanael không hề hiếm!

Nhưng âm phủ cũng có quy tắc riêng, nếu thế hệ trước tùy tiện nhúng tay vào việc của âm phủ thì khó đảm bảo sẽ không khơi mào một cuộc hỗn chiến!

Một khi sự cân bằng được hình thành, kẻ nào dám tự ý phá vỡ nó thì ắt sẽ bị mọi thế lực kết hợp tấn công!

Do đó, những lão quái vật ở ẩn đó tuyệt đối không có khả năng liên tiếp tấn công Abe Seimei và Hisanael.

Vậy thì chỉ có một khả năng, người này thuộc thế hệ trẻ!

Nhưng từ bao giờ một người đàn ông trẻ tuổi đáng sợ như vậy lại xuất hiện ở âm phủ của Hoa Quốc

"Theo người bên dưới bẩm báo, tên này quả thật là một người trẻ tuổi! Hơn nữa Abe Seimei thậm chí còn nói, căn cốt của tên này chỉ mới ba mươi tuổi mà thôi!", ông lão cung kính đáp.

"Ồ?"

Nghe thấy vậy, đôi mắt Tả Phượng Kiều lóe sáng!

Người như vậy chẳng phải là người chồng trong mộng của cô ta sao?

Thật ra từ trước đến nay, cô ta vẫn luôn muốn tìm một người xứng đôi vừa lứa với mình, nhưng chỉ tiếc là cả vùng ngoài lãnh thổ hoàn toàn không có ai lọt vào mắt của cô ta!

Người duy nhất đủ tư cách làm người kết duyên với cô ta chỉ có người trên đồi Ước Cự kia, nhưng tiếc là danh tiếng của người này quá tệ!

Tất cả mọi người trong âm phủ đều biết người này gian xảo, ích kỷ, lòng dạ độc ác, thậm chí những ngôn ngữ của thế gian đều không đủ để diễn tả sự vô liêm sỉ của hắn!

Nếu không, dân tộc lưu lạc hơn hai nghìn năm cũng sẽ không mất tích không còn dấu vết như vậy!

Cô ta đường đường là con gái của Tả Bạch Đào, sao có thể gả cho loài súc sinh không bằng con chuột như hắn chứ?

Tuy nhiên, khi nghe tin Tiêu Chính Văn đã liên tiếp đánh bại Abe Seimei và Hisanael trong một ngày, cô ta dường như lại nhìn thấy hy vọng!

Chỉ có người như vậy mới có thể lọt vào mắt của cô ta!

Cùng lúc đó, trong cung Thành Hoàng của Tả Bạch Đào, một ông lão tóc trắng chậm rãi bước ra!

Người này là một trong những quân sư của Tả Bạch Đào, trận quyết chiến giữa Tả Phượng Kiều và Tiêu Chính Văn cũng do ông ta lên kế hoạch!

“Sắp tới mấy người nhất định phải chú ý tới nhân tài mới nổi đó. Nếu có thể, tốt nhất hãy lôi kéo người này về phía mình!”, ông lão quay đầu nói với mấy tên tay sai bên cạnh.

“Việc cấp bách nhất của chúng ta lúc này không phải là trận đấu với Tiêu Chính Văn sao?”, một trong những người đàn ông trung niên cân nhắc một lúc mới khó hiểu hỏi.
Chương 2612: Nụ cười nham hiểm

"Chuyện đó có thể gác lại sau, kết cục của trận chiến này thực ra ngay từ đầu đã được định đoạt, không có gì đáng để tâm cả!"

Ông lão vuốt râu và nói với vẻ mặt ngạo nghễ.

Đây là âm phủ, là thiên hạ của Âm Tư, lý do tại sao Tả Bạch Đào không đích thân quyết chiến mà lại bảo con gái của mình ra tay là để hoàn toàn đập tan ý định chống cự của vùng ngoài lãnh thổ!

Dù Tiêu Chính Văn bất ngờ đánh thắng cũng đừng hòng sống sót rời khỏi âm phủ.

Đây không chỉ là ý của Tả Bạch Đào, mà ngay cả Âm Tư và thập điện Diêm Vương cũng đều gật đầu đồng ý!

Do đó, chỉ cần Tiêu Chính Văn dám tới thì chỉ có một kết quả!

"Liệu Điền Kỵ có đồng ý không? Tuy rằng Tiêu Chính Văn xuất thân từ thế tục, nhưng suy cho cùng hiện tại hắn là người của vùng ngoài lãnh thổ. Hơn nữa điện Thần Long đã cắm rễ sừng sững ở vùng ngoài lãnh thổ rồi!"

"Nếu chúng ta hành động như vậy, ngộ nhỡ bên phía Điền Kỵ truy cứu thì e rằng sẽ có thêm phiền phức!"

Người đàn ông trung niên cau mày hỏi.

Tiêu Chính Văn đến từ giới thế tục đã không còn là bí mật gì nữa, nhưng lúc này Tiêu Chính Văn đã đạt tới cảnh giới Thiên Cảnh, nói cách khác, cho dù Tiêu Chính Văn có hậu thuẫn nào từ vùng ngoài lãnh thổ hay không, thì bây giờ anh cũng đã trở thành một thành viên của vùng ngoài lãnh thổ!

Hơn nữa còn là một thành viên trong hàng ngũ lãnh đạo cấp cao của vùng ngoài lãnh thổ!

Âm phủ cũng không dám tùy ý chém giết những người như vậy!

Nếu thật sự chọc giận vùng ngoài lãnh thổ, dẫn đến việc thế lực các phương từ bỏ chiến trường ngoài vũ trụ, toàn lực trở về chém giết thì cũng là một rắc rối lớn cho âm phủ!

"Ha ha, kế hoạch này cũng là do Điền Kỵ tự mình nghĩ ra! Ông cho rằng ông ta sẽ phản đối chính mình sao?"

"Ông đừng quên, năm đó nhà họ Điền cướp thiên hạ của nhà họ Khương. Huống hồ, chỉ cần là người thuộc nhánh nhà họ Khổng thì luôn có thói quen tốt đẹp là ăn cây táo rào cây sung!”

"Vì vậy, kết cục của trận chiến này về cơ bản đã được định đoạt!"

Ông lão nói đến đây thì lại ngửa mặt phá lên cười.

Lúc người đàn ông trung niên còn muốn nói gì đó, đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng truyền đến!

"Tiếp chiến!"

Giọng nói này vang vọng toàn bộ âm phủ trong chốc lát!

"Hả?"

Ông lão đó nghe thấy giọng nói này thì không khỏi hít sâu một hơi!

Judah!

Tuy rằng nhân phẩm của người này cực kém, nhưng thực lực lại rất mạnh.

Chẳng lẽ nhân vật thần bí đó lại đến tìm người này rồi sao?

Tuy rằng ông lão đã đoán được Tiêu Chính Văn sẽ không bao giờ dừng lại ở Hisanael, nhưng không ngờ tất cả chuyện này lại xảy ra nhanh như vậy!

Trong một ngày, liên tiếp thách đấu với ba cao thủ hàng đầu, làm vậy có phải đang muốn lật đổ toàn bộ âm phủ luôn không?

Lúc này, Diệp Thiên Thuận đã bị dọa sợ đến mức sững sờ!

"Chẳng lẽ cậu Tiêu muốn liên tiếp đánh bại ba cao thủ đỉnh cấp trong một ngày sao?"

Nếu nói Abe Seimei vì đánh giá thấp Tiêu Chính Văn nên Tiêu Chính Văn mới dễ dàng giành chiến thắng, thì Hisanael sẽ không bao giờ phạm phải sai lầm tương tự như vậy!

Dù không tận mắt chứng kiến trận chiến giữa Tiêu Chính Văn và Hisanael, nhưng ông ta có thể tưởng tượng trận chiến đó là một trận đấu trước nay chưa từng có!

Nhưng Tiêu Chính Văn không hề có ý định nghỉ ngơi dưỡng sức, lại tiếp tục tấn công lên đồi Ước Cự, đúng là quá điên cuồng!

Mà người ở trên đồi Ước Cự đó cũng là kẻ thần bí nhất trong âm phủ!

Không ai biết thực lực thật sự của người này, cũng không ai muốn đến gần hắn, có thể nói hắn là tên cặn bã khét tiếng của âm phủ, cũng là đồ tể hung ác của âm phủ!

Vả lại, bản thân Judah cũng là kỳ tài số một đã diệt trừ những lão quái vật ẩn danh ở Hoa Quốc!

Có thể nói hắn là sự tồn tại cao nhất của tất cả thế hệ trẻ trong âm phủ!

Về sức chiến đấu, thủ đoạn dường như đều không có đối thủ!

Nói cách khác, nếu Tiêu Chính Văn đánh bại Judah lần này, anh sẽ đứng trên đỉnh của kim tự tháp của âm phủ!

Lúc này, trên đồi Ước Cự, Judah đang ngồi trên đồi với vẻ mặt nghiêm túc, tin tức Hisanael bại trận quả thực đã gây rất nhiều áp lực cho hắn!

Thậm chí còn mơ hồ mang đến cho hắn một dự cảm vô cùng đáng sợ.

"Judah, thật ra trận chiến này, anh có thể chọn đấu ở bên núi Montec!”

Trong lúc Judah đang hết sức lo lắng, một bóng đen xuất hiện trước mặt hắn và nói với vẻ mặt không chút biểu cảm.

“Ông đang nghi ngờ thực lực của tôi sao?” Judah chợt ngẩng đầu, ánh mắt lạnh như băng, thậm chí còn khiến bóng đen đó khiếp sợ!

“Thuộc hạ không dám!”, bóng đen vội vàng ôm quyền.

"Chỉ là đối phương liên tiếp đánh bại hai cao thủ, thuộc hạ nghĩ..."

"Vậy thì sao? Tôi thừa nhận rằng hắn đã gây chút áp lực cho tôi, nhưng hắn càng nổi tiếng, ngược lại tôi càng muốn đánh thắng hắn trước mặt mọi người!"

"Chỉ là, nếu rơi vào tình thế bất đắc dĩ thì các người có thể dùng một số thủ đoạn, hiểu chưa?"

Dứt lời, Judah nở một nụ cười vô cùng nham hiểm.
Chương 2613: Thô bạo

Cao thủ tới được ngưỡng như Judah, dù chỉ là một thất bại rất nhỏ thì đều sẽ mất hết danh dự!

Hơn nữa với đặc điểm vô liêm sỉ của dân tộc lưu lạc mà nói thì hắn cũng chẳng cần quan tâm thế giới bên ngoài bình luận về hắn ra sao, chỉ cần có thể thắng, hắn căn bản chẳng tiếc sử dụng bất cứ thủ đoạn gì!

Hắn vừa dứt lời, vô số thân ảnh đồng loạt xuất hiện trong hư không, chọn ra bất cứ một ai trong số những người này thì đều có tu vi ở cảnh giới Đại Đế!

Dù là cao thủ Thiên Cảnh gặp phải sự liên thủ công kích của hàng trăm hàng nghìn cao thủ Đế Cảnh cũng sẽ phải chiến đấu cực kỳ gian khổ!

Khi người đàn ông mặc đồ đen đó vung tay ra, tất cả mọi người đều đồng loạt ẩn đi thân ảnh, biến mất bên trong khu rừng rậm bên dưới đồi Ước Cự!

Đợi mọi người ẩn mình đi, Judah mới ngẩng đầu lên nhìn về phía bầu trời.

Tiêu Chính Văn tiến từng bước lại gần, Judah đột nhiên vung tay, một chiếc hòm giao ước khổng lồ lao thẳng về phía Tiêu Chính Văn!

Hai người căn bản không có bất cứ lời nói dư thừa nào và đã ra tay luôn!

Khí tức mạnh mẽ giống như sóng nước, tất cả mọi thứ xung quanh đều bị cỗ khí tức này bao trùm lấy!

Ngay cả vầng thái dương trên không trung cũng như thể bị một tầng sương mù che phủ!

Chiếc hòm giao ước khổng lồ đó đột nhiên phát ra ánh sáng chói mắt, mang theo sát khí ngất trời lao thẳng về phía chân trời!

Judah lúc này lại giống như hoà vào làm một với trời đất ở nơi này, như thể ý chí của hắn chính là ý chí của đất trời!

Dù đổi thành người khác thì cũng không thể dung hoà với đất trời chỉ trong khoảnh khắc như vậy, còn Judah chỉ cần suy nghĩ trong đầu đã dung hoà chặt chẽ với đất trời một phương!

Khi ý chí đất trời chèn ép xuống, cả đồi Ước Cự đều rung lên, Tiêu Chính Văn cũng giống như một bước tiến vào bên trong một khoảng đất trời khác!

Tiêu Chính Văn chỉ ngẩng đầu liếc nhìn chiếc hòm đang lao thẳng về phía mình, lập tức giơ tay tung ra một cú đấm!

Mặc dù cú đấm này thoạt nhìn rất đỗi bình thường, thế nhưng lại mang theo sát khí vô thượng!

Ngay tức thì, sát khí ngút trời suýt khiến cho đất trời một phương sụp đổ chỉ trong nháy mắt!

Thế nhưng một giây sau, đất trời một phương lại ngưng tụ, hư không xung quanh vẫn xuất hiện chấn động trong thời gian ngắn!

Mà cú đấm rất tuỳ ý của Tiêu Chính Văn lại mang theo sức mạnh của Quy Chân, dù chỉ là một đấm giáng xuống thì cũng giống như vô số cú đấm luân phiên đánh tới không ngừng nghỉ!

Dùng uy lực của một cú đấm để hoá thành vô số cú đấm!

Nhìn thấy cảnh tượng này, Judah không khỏi gật đầu lia lịa, nói: “Anh quả nhiên có điểm hơn người!”

Mặc dù chỉ là một cú đấm đơn giản, thế nhưng cũng đủ để phán đoán ra được thực lực của Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn cũng không khỏi thầm tán thưởng trong lòng một câu, mặc dù Judah này nhân phẩm thấp kém, thế nhưng thực lực quả thực mạnh hơn nhiều so với Hisanael và Abe Seimei!

Vậy nên bên trong cú đấm ban nãy mới ẩn chứa sức mạnh Quy Chân, dùng uy lực của một cú đấm để hoá thành vô số cú đấm!

Trông giống như chiếc hòm giao ước chỉ mới hứng phải một cú đấm của Tiêu Chính Văn, thế nhưng thực tế đã đánh qua lại được mấy nghìn cú đấm rồi!

Mà đất trời một phương này cũng không chống đỡ nổi hàng nghìn hàng vạn lần công phạt qua lại nên mới suýt thì sụp đổ!

Judah lúc này vẫn đang kiểm soát chiếc hòm, đối chọi với cú đấm sắt của Tiêu Chính Văn!

Mặc dù hắn cũng hết sức kinh ngạc trước chiến lực của Tiêu Chính Văn, thế nhưng lại không có bất cứ ý định thu tay nào, hắn đã không còn đường lui, đồng thời, Tiêu Chính Văn giờ cũng chỉ có thể thắng chứ không được phép bại!

Dù là ai cũng chẳng thể lui về sau dù chỉ là nửa bước!

Đột nhiên, trên người Judah loé lên một tia sáng màu vàng, ngay sau đó, một thanh giáo dài sáng chói cứ thế xuất hiện!

Khi hắn gầm lên đầy giận dữ, thanh giáo dài lao thẳng lên bầu trời!

Ngay cả mặt trời giữa không trung cũng lập tức trở nên tối sầm lại, ánh bạc chói mắt đó khiến cho tất cả những người đang đứng quan sát phải vội vàng quay đầu đi, không dám nhìn thẳng thêm nữa!

“Đây là cây giáo của Thượng Đế, cũng đại diện cho ý chí bền vững không bao giờ khuất phục của dân tộc lưu lạc chúng tôi!”, Judah nói rồi chỉ tay ra, thanh giáo dài lập tức lao thẳng về phía Tiêu Chính Văn!

Không gian xung quanh cũng lập tức trở nên méo mó, thậm chí còn xuất hiện lỗ hổng từ trường!

Nhìn thấy cảnh tượng này, ngay cả Tiêu Chính Văn cũng thấy hơi kinh ngạc, cách đánh của đối phương hoàn toàn linh hoạt, dùng sự thô bạo để đối chọi!

Hoàn toàn khác với Abe Seimei và Hisanael!

Theo lý mà nói, cao thủ tới đẳng cấp như Judah không nên dùng phương thức thô bạo như vậy để đi công phạt mới phải!

Dẫu sao dù là trận pháo hay thuật pháp đều có thể phóng đại vô hạn lực sát thương của chiêu thức!

Thế nhưng Judah lại hoàn toàn làm trái lại, chỉ dùng sự thô bạo để đối đầu!

Có điều cách đánh này lại rất hợp với khẩu vị của Tiêu Chính Văn!

Ngay tức thì, sát khí xung quanh giống như thuỷ triều dâng cao lên vô hạn, sóng lớn ngút trời!

Rất rõ ràng, Judah đã được Abe Seimei và Hisanael truyền lại kinh nghiệm, không dám dùng trận pháp và thuật pháp để giao đấu với Tiêu Chính Văn mà dùng phương thực thô bạo này để áp chế Tiêu Chính Văn!

Mà cơ thể này của Tiêu Chính Văn vốn dĩ không thuộc về bản thân anh, mặc dù anh có vô số thủ đoạn, thế nhưng cũng cần sự phối hợp của thân xác thì mới có thể phát huy tới mức tốt nhất!

Vậy nên phương thức chiến đấu dùng sự thô bạo để đối chọi này là cách đánh gây bất lợi nhất cho Tiêu Chính Văn!Chương 2614: Rắc rối lớn

“Anh quả thực không tầm thường, là người có thực lực mạnh nhất trong số thanh niên mà tôi từng gặp! Có điều đáng tiếc cơ thể này vốn dĩ không thuộc về anh! Thiếu sót lớn nhất của mượn xác trả hồn chính là chẳng thể phát huy hết toàn bộ thực lực của anh!”

Judah cao ngạo bật cười, ngay sau đó lại giơ cây giáo dài kia lên và nhắm thẳng vào chỗ hiểm của Tiêu Chính Văn!

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi giao đấu với Tiêu Chính Văn, hắn đã hiểu rõ điểm yếu của Tiêu Chính Văn, không thể không nói, Judah không chỉ cao hơn một bậc so với Hisanael!

Hắn tự tin với sự thô bạo của bản thân nhất định có thể chèn ép cho Tiêu Chính Văn không ngóc đầu dậy nổi!

Mặc dù lúc bắt đầu, sức mạnh của Tiêu Chính Văn hết sức khủng khiếp, thế nhưng chỉ cần thời gian dài thì thân xác của anh nhất định sẽ có vấn đề!

Tới lúc đó chính là thời cơ tốt nhất để hắn thừa thắng xông lên, đoạt mạng Tiêu Chính Văn chỉ với một cú đấm!

Tiêu Chính Văn nghe vậy thì nở một nụ cười quỷ dị.

Loại công phạt ở trình độ này quả thực sẽ khiến cho Tiêu Chính Văn cực kỳ mất sức, thế nhưng so sánh khả năng chém giết quyết đấu với sự thô bạo thì Judah vẫn còn kém Tiêu Chính Văn vài bậc!

Phải biết rằng, Tiêu Chính Văn đã tích luỹ từng chút từng chút để trưởng thành ở trong thế tục!

Năm đó ở Bắc Lương, anh đã dựa vào sức mạnh tự thân, giết được hơn năm nghìn quân!

Chỉ thấy Tiêu Chính Văn lại tung ra một nắm đấm hướng về phía thanh giáo dài màu bạc kia!

Lại là một trận quyết đấu điên cuồng kinh động trời đất, chỉ trong nháy mắt, đất trời một phương gần như đã tới bờ vực sụp đổ!

Đồng thời, thanh giáo bạc kia cũng bị cú đấm của Tiêu Chính Văn đẩy lui!

Nếu như không phải Tiêu Chính Văn không muốn bại lộ thân phận, nếu dùng con dao quân đội năm cạnh để quyết đấu chính diện thì không chỉ có thanh giáo bạc của Judah bị đẩy lui, thậm chí ngay cả Judah cũng sẽ bị con dao quân đội năm cạnh đâm cho bị thương!

“Dù anh có kháng cự thế nào thì cũng chỉ tốn công vô ích mà thôi!”

Judah lộ ra một nụ cười cao ngạo.

Chỉ dùng mỗi sức mạnh thôi thì Tiêu Chính Văn tuyệt đối không có khả năng chiến thắng!

Dẫu sao Tiêu Chính Văn cũng chưa đầy ba mươi tuổi, trong mắt hắn, Tiêu Chính Văn chỉ giống như một đứa trẻ mà thôi, dù đang tạm thời chiếm thế thượng phong thì tới cuối cùng chắc chắn vẫn chỉ có kết cục thất bại!

Hơn nữa, sự tự tin của hắn bắt nguồn từ vô số lần liều mạng chém giết gần như là vô địch ở cùng cấp bậc trong những năm trở lại đây, còn Tiêu Chính Văn mới bao nhiêu tuổi?

Anh có thể có bao nhiêu kinh nghiệm chiến đấu?

Bất cứ ai đều sẽ có lúc kiệt sức, đặc biệt khi cơ thể này không hề thuộc về Tiêu Chính Văn, mà một kẻ mượn xác trả hồn càng không thể là đối thủ của hắn!

Nếu như nói người mà hắn đối diện chỉ là đối thủ thông thường, kết cục có lẽ thật sự sẽ giống như những gì hắn dự liệu, thế nhưng đáng tiếc là hắn lại đang đối diện với Tiêu Chính Văn!

Chỉ xét từ kinh nghiệm chiến đấu đã bỏ xa hắn mấy chục con đường rồi!

Chưa nói tới sức mạnh đơn thuần, Tiêu Chính Văn chưa chắc đã thua, dù cho Tiêu Chính Văn vẫn còn kém xa thì cũng có làm sao?

Cả chặng đường đi qua, có lần nào Tiêu Chính Văn không chém giết ngược dòng, có lần nào không phải trải nghiệm vô số trận chiến đấu gian khổ?

Càng quan trọng hơn là Tiêu Chính Văn đã lĩnh hội được chân lý của Quy Chân từ lâu, sự thô bạo mà Judah sử dụng, đối với Tiêu Chính Văn mà nói chỉ là đồ cao cấp dùng để bồi dưỡng đơn thuần mà thôi!

Bởi vì sức mạnh cũng là một loại thể hiện của từ trường trong thế giới này chứ không phải phát ra từ trong xác thịt!

Nếu không thì sẽ không có nhiều cao thủ có thể chỉ dùng một ngón tay cũng khiến cho núi đồi sụp đổ như thế!

Mà cơ thể này của Hạo Thiên gột rửa hàng trăm năm bên trong Huyết Ô Trì, thứ thiếu hụt nhất chính là sức mạnh tự thân!

Khoảnh khắc này, Tiêu Chính Văn chỉ hừ một tiếng, sau đó giơ tay lên, một lực hút cường đại đột nhiên phát ra!

Sức mạnh của Judah cũng giống như nước hồ vỡ đê, điên cuồng đổ dồn về phía Tiêu Chính Văn!

Cảnh tượng này không khỏi khiến cho Judah kinh ngạc!

Thế nhưng ngay sau đó, trên mặt hắn lại nở một nụ cười đắc ý!

Sức mạnh của mỗi người đều có thuộc tính khác nhau, Tiêu Chính Văn hấp thu sứ mạnh của bản thân một cách không kiêng nể gì như vậy sẽ chỉ khiến cho anh gặp phải rắc rối lớn hơn!

Vả lại, hắn có cảnh giới tu vi thế nào?

Mà cơ thể kia của Tiêu Chính Văn thì có cảnh giới tu vi ra sao?

Dù Judah không có chút phản kháng nào, để mặc cho Tiêu Chính Văn hấp thu thì tới cuối cùng Tiêu Chính Văn cũng sẽ chỉ còn nước bỏ mạng mà thôi!

Thế nhưng ngay khoảnh khắc sau, Judah đột nhiên kinh ngạc, cũng phát giác ra tính nghiêm trọng của vấn đề!

“Không thể nào! Anh… Anh lĩnh hội được Quy Chân rồi ư?”, hai mắt Judah thất thần nhìn về phía Tiêu Chính Văn, không kiềm chế được mà lên tiếng hỏi. Chương 2615: Dũng khí

Cơ thể xác thịt này của Hạo Thiên đã được Tiêu Chính Văn “cải tạo” từ lâu, lúc này càng giống như một cái động không đáy điên cuồng hấp thu sức mạnh bên trong cơ thể Judah!

Vào khoảnh khắc Judah vẫn còn đang kinh ngạc, Tiêu Chính Văn đột nhiên tiến lên một bước, đi tới phía trước Judah, giơ tay túm lấy tóc hắn!

Sức mạnh bên trong cơ thể Judah giống như nước lũ đổ ào, càng thêm điên cuồng chảy vào bên trong cơ thể Tiêu Chính Văn!

“Anh… để tôi xem anh còn có thể hút được bao nhiêu!”, Judah nghiến răng, phẫn nộ nhìn Tiêu Chính Văn!

Thế nhưng khi từng phút từng giây trôi qua, lực hút cường đại đó không những không yếu đi mà ngược lại còn ngày một nhanh và mạnh hơn!

Giống như một vòng xoáy cực mạnh đang rút đi sức mạnh bên trong cơ thể!

Vốn dĩ ngay từ khoảnh khắc hai người họ bắt đầu giao đấu đã là một trận đại chiến sinh tử!

Thế nhưng lúc này, tình cảnh lại hoàn toàn đảo ngược, chỉ thấy Tiêu Chính Văn túm lấy tóc của Judah và không ngừng hấp thu sức mạnh bên trong cơ thể hắn!

Cơ thể của Tiêu Chính Văn càng phát ra ánh sáng lấp lánh, mà làn da trên người Judah thì lại ngày càng khô quắt lại!

Judah phát hiện làn da của bản thân đang lão hoá với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy, không khỏi kinh ngạc tới biến sắc!

“Anh… anh tuyệt đối có vấn đề! Nếu không, anh không thể chuyển sức mạnh trong cơ thể tôi sang cho bản thân sử dụng được!”, Judah lúc này không khỏi cảm thấy da đầu phát tê!

Sức mạnh trong cơ thể hắn cực kỳ đặc thù, hoặc là nói sức mạnh trong cơ thể của mỗi người đều có sự khác biệt về mặt bản chất với những người khác!

Điều này giống như hai người đi tập thể hình cùng lúc, mặc dù cơ bắp tập được y như nhau, thế nhưng sức mạnh giữa hai người vẫn có sự khác biệt về mặt bản chất!

Mà sức mạnh của một người tuyệt đối không thể bị người khác chuyển sang cho họ sử dụng, bởi vì khác biệt giữa đôi bên sẽ khiến cho hai loại sức mạnh này bài xích lẫn nhau!

Trên thế giới này chỉ có một loại người có thể chuyển sức mạnh của người khác sang cho bản thân sử dụng, đó chính là Chân Nhân đã đạt tới cảnh giới Quy Chân!

Cũng chính là thần tiên bên trong thần thoại truyền thuyết của Hoa Quốc!

Ngoại trừ đó ra, bất cứ ai đều không thể đạt được tới cảnh giới như vậy!

Thế nhưng một giây sau, hắn ngẩng phắt đầu lên, nhìn về phía Tiêu Chính Văn và nói với đôi đồng tử co rút lại: “Anh… anh là người của nhà họ Hiên Viên!”

“Anh là Hạo Thiên đã chết mấy trăm năm rồi! Chuyện này… chuyện này sao có thể!”

Biểu cảm của Judah đã trở nên khiếp sợ tới cực điểm!

Hạo Thiên quả thực là người của nhà họ Hiên Viên, hơn nữa còn là dòng dõi bắt nguồn từ Phong Hậu!

Vậy nên từ lúc anh ta sinh ra đã có tư chất cao hơn người khác!

Mà nhà họ Hiên Viên lại là thuỷ tổ vạn tộc, vậy nên dù là sức mạnh trong cơ thể ai thì đều có thể dùng cho nhà họ Hiên Viên, cộng thêm việc Tiêu Chính Văn đã lĩnh hội được Quy Chân nên mới đạt được hiệu quả như hiện tại!

Lúc này, Judah thật sự sợ rồi!

Nếu như đối phương thật sự là Hạo Thiên, vậy dù sức mạnh trong cơ thể hắn có giống như biển cả thì cũng sẽ bị Tiêu Chính Văn hút cạn triệt để!

Tiêu Chính Văn chỉ đáp lại Judah bằng một nụ cười bình thản.

Không ngờ đối phương lại nhận ra chủ nhân của cơ thể này!

Hơn nữa, từ trong miệng của Judah, Tiêu Chính Văn còn biết thêm được một thông tin quan trọng, đó chính là Hạo Thiên thật ra có quan hệ rất lớn với Hoàng Đế Hiên Viên!

“Hoàng Đế Hiên Viên, tổ tiên của loài người!”

Lúc này Tiêu Chính Văn cũng đã hiểu ra!

Nếu như không phải vì có quan hệ đặc thù này thì dù xác của Hạo Thiên có ngâm trong Huyết Ô Trì e rằng cũng đã thối rữa từ lâu!

“Tôi nhận thua!”

Judah lập tức buông bỏ suy nghĩ đối kháng, quỳ xuống cầu khẩn!

Nếu như đối phương thật sự là Hạo Thiên, vậy thì trận chiến này căn bản không có bất cứ điểm gì đáng để chờ mong, cho dù toàn bộ số cao thủ đang ẩn nấp trong rừng cây giết ra thì kết quả cũng chỉ để làm đối tượng rèn luyện cho đối phương mà thôi!

Hạo Thiên năm xưa đáng sợ tới độ nào chỉ có hắn và người cùng thời đại mới hiểu được, cho dù là cao thủ Thiên Cảnh ở trước mặt Hạo Thiên cũng phải nể nang vài phần!

Bất cứ một cao thủ Thiên Cảnh nào đều là sự tồn tại hết sức cao ngạo, sao có thể khép nép khúm núm trước người khác?

Điều này chỉ có thể nói lên rằng cao thủ Thiên Cảnh căn bản cũng chẳng đáng nhắc đến ở trước mặt Hạo Thiên!

Mà bản thân Judah lại chính là một kẻ tiểu nhân bỉ ổi, nhân phẩm cực kỳ thấp kém, loại người giống như hắn đều đã điều tra rất tỉ mỉ bất cứ một đứa con cưng của trời nào.

Thậm chí năm đó còn giống như một con chó giữ nhà đi liếm gót giày của Hạo Thiên!

Nếu không thì hắn cũng sẽ không có được nhiều thủ đoạn bảo vệ tính mạng như thế từ chỗ của Hạo Thiên!

Bây giờ, bảo hắn đối diện trực tiếp với Hạo Thiên, có cho hắn mười lá gan thì hắn cũng không có dũng khí đó!

Đối diện với những lời van xin khổ sở của Judah, Tiêu Chính Văn căn bản chẳng buồn bận tâm, vẫn điên cuồng hấp thu sức mạnh bên trong cơ thể hắn!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom