• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (5 Viewers)

  • Chương 2521-2525

Chương 2521: Tuyệt thế vô song

“Thân phận? Nếu vùng ngoài lãnh thổ không còn nữa thì anh nói thử xem mình có thân phận gì? Ai còn kính trọng anh nữa? Giới thế tục sao?” trong lòng Caseus càng biết rõ tất cả những gì gã có đều bắt nguồn từ vùng ngoài lãnh thổ.

Nói cách khác, những người như bọn họ không thể trở về giới thế tục được nữa!

Trong mấy nghìn năm qua, bọn họ đã cắt đứt mọi liên lạc với giới thế tục.

Cho dù bọn họ có thể trốn thoát trở lại giới thế tục, thì sẽ có mấy người trong giới thế tục nhận ra bọn họ?

Hơn nữa cả giới thế tục đều là thiên hạ của Tiêu Chính Văn, lẽ nào lúc đó, bọn họ còn có còn có tôn nghiêm gì sao?

Chuyện đã đến nước này, bọn họ không còn đủ tư cách để mặc cả với Tiêu Chính Văn nữa.

“Nhưng…”

“Không có nhưng nhị gì cả, anh vừa bị ép giết vệ sĩ của mình, Khổng Tề Thiên và hòa thượng Tanaka đã quỳ xuống xin lỗi, các người còn có thân phận gì để nói?”

“Nếu vùng ngoài lãnh thổ không còn nữa, các người cho rằng người trong giới thế tục sẽ để ý đến các người sao? Những gì các người làm hôm nay sẽ trở thành trò cười cho giới thế tục, đến lúc đó, các người định xử lý thế nào?”

Nghe Caseus nói vậy, mọi người đều im lặng.

Bọn họ là cậu chủ cao quý, luôn sống cuộc sống thượng lưu, nhưng những gì xảy ra vừa rồi sẽ bị mọi người nhớ mãi.

Tức là từ giờ phút này trở đi, địa vị của bọn họ trong mắt mọi người đã thay đổi mạnh mẽ!

Nếu đất dưới chân họ không còn thuộc về họ nữa thì còn ai coi trọng họ?

Đến lúc đó, thứ sẽ mất đi không chỉ là thân phận và thể diện, mà còn ngay cả chỗ đứng cũng không còn.

Nghe Caseus nói vậy, Tử Dư cũng trầm mặc.

Ông ta đã nhận được tin tức từ phía giới thế tục, Hoa Quốc đã nhổ tận tốc thế lực của nhà họ Khổng trong giới thế tục, ngay cả những người có liên quan đến nhà họ Khổng cũng bị xóa sổ.

Rất nhiều người cũng bị tống vào tù chỉ vì học vài câu luận ngữ.

Có thể thấy, Hoa Quốc trong giới thế tục đã không còn là Hoa Quốc mà nhà họ Khổng có thể tùy ý chơi đùa hay bán đứng.

Bây giờ trở lại giới thế tục, nhà họ Khổng không còn được người đời coi là thánh nữa, mà chỉ như chuột qua đường, người người xua đuổi.

Bốn cậu chủ Chiến Quốc có thể làm được gì? Chẳng phải Tử Dư cũng không có chỗ đứng sao?

Caseus cũng nhìn ra được điểm này, nên mới chủ động đứng ra, đồng ý yêu cầu của Tiêu Chính Văn.

Thật ra, ngay từ lúc âm phủ xuất thế, bọn họ đã không còn cơ hội đàm phán với Tiêu Chính Văn nữa.

Tử Dư và Tử Cống đều tỏ vẻ tức giận, không cam lòng, nhưng vậy thì đã sao?

“Điền Văn!”

Tử Dư thở dài, quay đầu nhìn Điền Văn.

“Ông Tử Dư, lẽ nào ông thật sự muốn đồng ý với điều kiện của anh ta sao?” lúc này Điền Văn vẫn ôm chút ảo tưởng.

Dù sao hắn cũng là cậu chủ nước Tề, là con cháu của vương thất nước Tề, sao có thể trở thành con chó bên cạnh Tiêu Chính Văn được chứ?

“Quyền thế mạnh hơn con người!”

Tử Dư bình tĩnh nói.

“Cậu Tiêu, nhà họ Khổng chúng tôi hoàn toàn đồng ý với đề nghị của cậu, bây giờ chúng ta có thể nói chuyện tiếp được chưa?” Tử Dư phớt lờ Điền Văn, quay sang nhìn Tiêu Chính Văn.

Sau khi cân nhắc thiệt hơn, đây là quyết định duy nhất có lợi cho ông ta, đám người Điền Văn đã không còn nằm trong phạm vi cân nhắc của ông ta nữa.

Tử Dư nói vậy khiến mọi người náo loạn.

Nhà họ Khổng đã đồng ý, hơn nữa Khổng Tề Thiên và Điền Văn vừa nãy còn kiêu ngạo muốn giết Tiêu Chính Văn, vậy mà chớp mắt lại trở thành con chó bên cạnh Tiêu Chính Văn?

Sự thay đổi này quá đột ngột nên không ai phản ứng kịp!

Luận về thủ đoạn hay khí phách, Tiêu Chính Văn đều là tuyệt thế vô song!

“Giới thế tục có cậu Tiêu, sao phải sợ đám thế gia đại tộc kia chứ? Cậu Tiêu là vua của giới thế tục chúng ta!” lúc này, ngay cả Thiên Tử ở Long Kinh xa xôi cũng phải cảm thán.
Chương 2522: Kẻ thù của kẻ thù là bạn

Lúc này, Thanh Liên nhìn Tiêu Chính Văn bằng đôi mắt sáng ngời, trước đây, trong mắt Thanh Liên, Tiêu Chính Văn chỉ là một tiểu bối trẻ tuổi có năng lực mà thôi,

Nhưng ai mà ngờ được rằng ngay cả bốn cậu chủ Chiến Quốc vô cùng cao ngạo cũng phải nghe theo lệnh của Tiêu Chính Văn!

Ngay cả thánh nhân của nhà họ Khổng, Tử Cống và Tử Dư cũng phải cúi đầu trước mặt Tiêu Chính Văn.

Cảnh tượng này khiến Thanh Liên tự hỏi có phải mình đang nằm mơ hay không!

“Bây giờ cậu đã có thể dẫn người đến thành Minh Nguyệt rồi chứ?” sắc mặt Tử Dư tối sầm lại, điều này cho thấy ông ta cũng đã thỏa hiệp với Tiêu Chính Văn.

Sự thỏa hiệp ngày hôm nay của ông ta có ảnh hưởng sâu rộng đối với vùng ngoài lãnh thổ và giới thế tục. Điều này cũng có nghĩa là những thế gia lâu đời, đệ tử của nhà họ Khổng cũng chẳng có gì đáng sợ.

Quyền uy của bọn họ cũng có thể bị thách thức.

Điều này tương đương với việc mở ra một thời đại mới.

Đã có hàng triệu con mắt đã tận mắt chứng kiến những gì hôm nay Tiêu Chính Văn làm, Điền Văn thì sao? Khổng Tề Thiên thì thế nào?

Tử Cống và Tử Dư có thể làm gì?

Cuối cùng chẳng phải vẫn ngoan ngoãn tuân theo sao?

Giờ phút này, vị trí của Tiêu Chính Văn trong lòng mọi người đã nâng lên một tầm cao chưa từng có.

“Không cần vội, đợi tôi chuẩn bị tốt cuộc tấn công Minh Hà rồi thuận đường đến thành Minh Nguyệt cũng chưa muộn!”

Tiêu Chính Văn bình tĩnh nói.

Dù sao thì thời gian cũng đứng về phía anh.

Nghe vậy, sắc mặt Tử Dư càng trở nên khó coi.

Tiêu Chính Văn đợi một năm cũng không sao, nhưng thành Minh Nguyệt không đợi nổi.

“Anh Tiêu, chúng ta có thể thảo luận chi tiết về vấn đề này!”

Caseus vượt qua Tử Dư, chắp tay nói với Tiêu Chính Văn.

Thấy vậy cả Điền Văn và Tử Dư đều tức giận bỏ đi.

“Anh Tiêu, thành thật mà nói, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó chúng ta sẽ ngồi cùng với thế hệ trẻ trong giới thế tục!” Caseus thành thật nói.

Tiêu Chính Văn liếc nhìn gã, chỉ vào chỗ ngồi đối diện.

So với đám người Điền Văn, Caseus thú vị hơn nhiều, vì vậy Tiêu Chính Văn không có ác ý gì với gã.

Hơn nữa, như Caseus đã nói, giới thế tục đã suy tàn gần hai ngàn năm qua, trong khoảng thời gian này, chưa từng có ai có thể thách thức các thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ.

Vì vậy, việc các thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ coi thường người trong giới thế tục cũng là điều đương nhiên.

Suy cho cùng, dù là ở đâu thì cũng phải dựa vào thực lực để nói chuyện.

Nhưng hôm nay, Tiêu Chính Văn đã cho Caseus nhìn thấy sự đáng sợ của giới thế tục, đồng thời, cái tên Tiêu Chính Văn cũng đã khắc sâu vào tâm trí gã.

Gã không hề xa lạ gì với Tiêu Chính Văn, chỉ là Tiêu Chính Văn chưa từng quan tâm đến gã. Dù sao gã cũng là người kế thừa tương lai của Thánh Giáo Đình, không cần quan tâm quá nhiều đến một hậu bối trong giới thế tục.

Nhưng bây giờ, gã phải nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt ngưỡng mộ.

Ở vùng ngoài lãnh thổ, cho dù là phương Đông hay phương Tây, thậm chí cả những gia tộc lớn ở Âu lục từng huy hoàng một thời cũng chỉ như cọng cỏ trong mắt gã.

Nhưng Tiêu Chính Văn lại là ngoại lệ trong ngoại lệ.

“Sau ngày hôm nay, anh Tiêu sẽ nổi tiếng khắp thế giới, nhưng đồng thời cũng sẽ thu hút sự chú ý của tất cả các bên!” Caseus ân cần nhắc nhở.

“Ai bất mãn có thể tùy ý ra tay với tôi bất cứ lúc nào!” Tiêu Chính Văn thờ ơ nói.

Ngay từ khi thách thức với đám người Điền Văn, Tiêu Chính Văn đã nghĩ về mọi thứ sau này.

Caseus im lặng một hồi lâu.

Thật ra, sở dĩ gã ở lại chỉ là muốn tạo quan hệ tốt với Tiêu Chính Văn mà thôi!

Dù sao trước đây Thánh Giáo Đình và Tiêu Chính Văn cũng chưa từng có mâu thuẫn gì.

Hơn nữa, Minh Hà cũng là kẻ thù số một của Thánh Giáo Đình, kẻ thù của kẻ thù là bạn.

Vì vậy, Caseus chỉ muốn cho Tiêu Chính Văn biết được tình hình phía Minh Hà.
Chương 2523: Bí mật lâu đời

Tình hình của Minh Hà vô cùng phức tạp, hơn nữa, nếu thật sự tiến vào phạm vi thế lực của Minh Hà thì sẽ vô cùng nguy hiểm.

Gã là người thừa kế của Thánh Giáo Đình, đương nhiên biết rất rõ về dòng dõi Minh Hà.

Theo gã thấy, đây là thời điểm mấu chốt để kết giao với Tiêu Chính Văn, cho dù Tiêu Chính Văn định đấu với Minh Hà vì mục đích gì thì gã đều có lợi.

Chỉ cần Tiêu Chính Văn không phải là kẻ thù của Thánh Giáo Đình thì cho dù Tiêu Chính Văn đắc tội với nhà họ Khổng hay nhà họ Điền thì đều không có hại gì cho gã.

Thậm chí, nếu Tiêu Chính Văn làm suy yếu nhà họ Khổng thì cũng là đang giúp Thánh Giáo Đình dẹp bỏ những rắc rối lớn.

“Anh Tiêu, Minh Hà không hề đơn giản, trong Kinh Thánh của Âu Lục chúng tôi có ghi Minh Giới là tiền thân của Minh Hà! Muốn lay chuyển Minh Hà thì phải hy sinh rất nhiều!”

Caseus đổi chủ đề, dẫn dắt vào chủ đề chính.

“Ồ? Minh Giới và Minh Hà còn có gì khác biệt sao?” Tiêu Chính Văn với nhíu mày.

“Thực ra bản chất của Minh Giới và Minh Hà không giống nhau. Minh Giới trước đây do một mình Anubep thống trị, mặc dù ông ta được coi là một vị thần, nhưng ông ta không phải một vị thần thật sự!”

“Nhưng Minh Hà thì khác. Minh Hà thực ra được thành lập bởi Anubep và Hades sau khi bọn họ thỏa hiệp. Nói cách khác, thế lực của Minh Hà mạnh hơn rất nhiều so với Minh Giới!”

“Đây cũng là lý do tại sao bọn họ có thể độc lập khỏi Thiên Đạo Minh Ước, phân rõ ranh giới với Thiên Đạo Minh Ước! Vùng ngoài lãnh thổ không chỉ có bảy nước của Hoa Quốc, mà còn có Minh Vực, tất cả đều tồn tại cùng với bốn vực lớn!”

Caseus kể lại đại khái quá khứ và hiện tại của Minh Hà.

Bởi vì đến lúc chiến đấu với Minh Hà, chắc chắn sẽ có thương vong, Tiêu Chính Văn đương nhiên không thể mạo hiểm.

Nếu không chuẩn bị kỹ càng, gã và Điền Văn đều sẽ đi mà không thể trở lại.

Hơn nữa, chuyện này cũng không thể che giấu nổi, vì vậy Caseus mới ở lại báo tin cho Tiêu Chính Văn.

Thế lực của Minh Hà hiện nay vô cùng lớn mạnh, có thể nói là thế lực mạnh nhất trong các bên ở vùng ngoài lãnh thổ. Dù có nhiều cao thủ chết trên chiến trường ở vùng ngoài vũ trụ, nhưng vẫn không thể coi thường sức mạnh của họ.

“Nhưng tôi nhớ trong truyền thuyết của Hoa Quốc viết rằng từng có một trận chiến Đông Tây ở Minh Giới. Cuối cùng một vài lãnh đạo cấp cao của hai bên đều đã mất mạng!” Tiêu Chính Văn nhíu mày nói.

“Đó chỉ là truyền thuyết mà thôi. Kỳ thực, chuyện này không hề có thật, giống như sự trắng đen vô thường ở phương đông các anh, không thể bị tiêu diệt cùng mộng thần và tử thần của Anubep!”

“Nếu không, trên đời này, tuổi thọ của ai cũng nguyện cùng trời cao!”

“Vì vậy, những gì chúng ta phải đối mặt bây giờ không chỉ là Minh Hà, mà còn có âm phủ của Hoa Quốc các anh!”

Nói đến đây, Caseus quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn.

“Tôi hơi tò mò, Thánh Giáo Đình các anh đã đấu với Minh Hà hàng ngàn năm qua, bây giờ lại bị bọn họ chèn ép thảm hại, tôi thật sự không biết các anh đã làm gì trong những năm qua!”

Tiêu Chính Văn bình tĩnh nói.

“Anh Tiêu, con người có sinh ắt có tử, là một người bình thường, nếu lúc sống không thể làm được điều mình muốn, hoặc không có được sự công bằng xứng đáng thì chỉ có thể cầu xin Minh Giới thôi!”

“Đây cũng là lý do tại sao Minh Hà có thể liên tục phát triển! Tôi nghĩ âm phủ của Hoa Quốc cũng vậy!”

“Hơn nữa, rất nhiều nhân vật thượng cổ đều thuộc về hai thế lực lớn này! Đây cũng chính là lý do vì sao bọn họ không ngừng phát triển!” Caseus thở dài, nói ra bí mật lâu đời này.
Chương 2524: Chủ động hy sinh

Trên thực tế, lời nói của Caseus đã khẳng định một sự thật khác, đó là con người thật sự có linh hồn, hơn nữa sau khi con người chết đi, linh hồn vẫn sẽ tồn tại trên thế giới dưới một hình thức khác!

Chỉ là linh hồn của mỗi người đã khuất đều được âm phủ hay Minh Hà điều khiển, có nghĩa là số phận của mỗi người đã khuất đều nằm trong tay của hai thế lực lớn này!

Nếu những cường giả đó muốn có địa vị như khi còn sống, thì chỉ có thể cúi đầu thỏa hiệp với hai thế lực lớn này!

Đây cũng là điểm đáng sợ của âm phủ và Minh Hà, không ai biết hai thế lực này đang ẩn chứa những cao thủ nào, dẫu sao cũng có quá nhiều cường giả đã diệt vong ở thời cổ đại!

Lúc này, Tiêu Chính Văn cũng không khỏi khẽ chau mày, xem ra thế giới này phức tạp hơn rất nhiều so với bản thân anh biết trước đây!

Trong bốn thế lực lớn như thế tục, vùng ngoài lãnh thổ, Minh Hà, âm phủ lại chia ra thành vô số các thế lực khác, khi các thế lực đan xen vào nhau thì vốn không thể nào tìm ra manh mối!

Còn các thế lực khác lại vì những lợi ích và mục đích khác nhau mà đấu đá với nhau!

Chẳng khác gì một mớ hỗn độn!

Từ lời nói của Caseus, Tiêu Chính Văn cũng mơ hồ cảm nhận được, thật ra âm phủ phức tạp hơn nhiều so với những gì anh biết được ở thế tục trước đây, dường như nó đang ẩn giấu một bí mật lớn!

Mà bí mật này chắc cũng liên quan đến Long tộc!

Không những vậy, từ khi Tiêu Chính Văn vào vùng ngoài lãnh thổ, lại càng cảm thấy, nước ở vùng ngoài lãnh thổ sâu xa hơn anh tưởng. Thậm chí Tiêu Chính Văn còn mơ hồ cảm thấy, bí mật ẩn chứa trên thế giới còn đáng sợ hơn nhiều so với vùng ngoài vũ trụ!

Nếu không thế lực ở vùng ngoài vũ trụ cũng không thể trải qua hơn mười ngàn năm mà chưa phá bỏ lớp phòng thủ!

Đây cũng là điều mà trước đây Tiêu Chính Văn chưa bao giờ quan tâm, nhưng bây giờ xem ra, cho dù là vùng ngoài lãnh thổ hay thế tục, dường như giữa họ đã gần mười mấy ngàn năm không còn bất cứ liên hệ nào, nhưng trên thực tế sợi dây liên kết giữa hai bên chưa bao giờ đứt đoạn!

Cũng giống như bốn trong năm trái tim rồng đã xuất hiện trên thế tục, nhưng chỉ có trái tim rồng Bạch Long là không rõ tung tích, thậm chí còn không có một chút manh mối nào.

Nó rất có thể đã bị mất ở vùng ngoài lãnh thổ!

Vì vậy, cho dù là thế tục hay vùng ngoài lãnh thổ, vẫn không thể thu thập đủ năm trái tim rồng!

“Anh Tiêu, nếu thật sự muốn gây chiến với bên Minh Hà thì cũng có hy vọng đấy, nhưng tôi sẵn sàng làm người hy sinh!”

Nghe thấy lời này, Tiêu Chính Văn không khỏi nhíu mày, Caseus lại chủ động yêu cầu hy sinh bản thân?

Dù sao thì Minh Hà chưa từng bị Hoa Quốc trấn áp, uy lực lớn mạnh vô cùng, hẳn là có rất nhiều cao thủ, nhưng đó là vì e sợ sẽ chọc giận âm phủ, nên mới không tấn công vào bốn khu vực lớn!

Tuy nhiên một khi có người xông vào Minh Hà, thì chắc chắn phải đối đầu với vô số cao thủ của Minh Hà.

Hy sinh là điều không thể tránh khỏi!

Nhưng Caseus lại chủ động hy sinh mạng sống của mình, điều này đã đi ngược lại với bản chất của con người!

“Anh Tiêu, anh không cần phải thắc mắc, thật ra, trong Thánh Giáo Đình có một bí pháp, chỉ cần hiến tế bản thân mình, đưa linh hồn trở về Thiên Quốc, ngược lại thực lực sẽ được nâng cao!”

“Điều này không những giúp được anh Tiêu, mà còn giúp được tôi!”

Caseus không hề giấu giếm gì, mà nói thật luôn!

Lúc này Tiêu Chính Văn mới khẽ gật đầu nói: “Thôi được!”

Ngay sau đó, đám người Điền Văn đã đến dưới sự thúc giục của đám người Tử Dư, ngay cả Errdogan cũng bị gia tộc Zesis phái đến Đế Khư.

Trên danh nghĩa, họ hợp tác với Thánh Giáo Đình, phối hợp với Tiêu Chính Văn để tấn công Minh Hà, nhưng trên thực tế họ lại muốn thông qua việc tiến vào Minh Hà để chứng minh một điều!

Đó là người sáng lập ra gia tộc Zesis, Zesis I có phải đang bị mắc kẹt trong Minh Hà hay không!

Sắc mặt của đám người Điền Văn vô cùng khó coi, tràn đầy vẻ không cam lòng và tức giận!

Bọn họ biết rõ đi vào Minh Hà cũng đồng nghĩa với việc chết, mà Tiêu Chính Văn kéo theo bọn họ, chẳng qua là muốn bọn họ làm lá chắn thịt ở phía trước!

Cho dù thật sự có được lợi ích gì, cũng hoàn toàn không liên quan đến bọn họ!

“Có vẻ như lần này Điền Văn không muốn cho lắm!” Lý Bạch nhìn lướt qua đám người Điền Văn, nói với Từ Huy Tổ bên cạnh.

“Dù họ có muốn hay không, cũng không quan trọng, chỉ cần đến Minh Hà, họ cũng phải cố gắng hết sức mình để tự vệ!”

Từ Huy Tổ liếc mắt nhìn mấy người họ phía sau, nhà họ Khổng phái một đám cao thủ bảo vệ họ, trong lòng càng thêm cảm phục Tiêu Chính Văn!

Thử nghĩ xem, ai có thể điều khiển bốn cậu chủ của Chiến Quốc như Tiêu Chính Văn chứ?

Tuy rằng Điền Văn chỉ là một trong bốn cậu chủ, nhưng điều này cũng đủ khiến thế giới bên ngoài chấn động!
Chương 2525: Mượn đầu

“Thật không ngờ, tên Tiêu Chính Văn này lại làm ra chuyện lớn như vậy, có vẻ như trước đây chúng ta đã đánh giá thấp anh ta!” Ngụy Vinh Kỳ nhìn chằm chằm vào đám người Điền Văn từ xa, xúc động nói.

“Chỉ riêng trong cảnh giới Đế Quân, đã có không dưới mười cao thủ, lỡ như để xảy ra sai sót gì, thực lực của nhà họ Khổng nhất định sẽ suy yếu rất nhiều, đến lúc đó, nền tảng của bọn họ ở Đông Vực chắc chắn sẽ bị lung lay!”

“Hành động lần này của Tiêu Chính Văn, có thể nói là một mũi tên trúng ba đích đấy!”

Hoàng Yết nhìn Tiêu Chính Văn với ánh mắt nghiêm nghị, thở dài nói.

Nếu hắn sớm biết nhà họ Trương của thành Minh Nguyệt sẽ có sức ảnh hưởng lớn như vậy, thì Hoàng Yết cũng sẽ không bao giờ đứng nhìn khi Hachiki Orochi đánh đến trước cửa!

Nhưng trên thế giới này không có thuốc hối hận, lúc ấy khi nhận được thư cầu cứu của nhà họ Trương, hắn thậm chí còn không thèm nhìn đã ném vào thùng rác!

Ngay cả Hoàng Yết cũng đang thầm trách bản thân vì đã bỏ lỡ một cơ hội tuyệt vời này!

“Các vị, có thể xuất phát rồi!” Tiêu Chính Văn cười thờ ơ nói với đám người Điền Văn.

Bây giờ thế trận này còn mạnh hơn gấp mấy lần so với cục diện của toàn bộ điện Thần Long!

Mọi người giẫm chân lên ánh sáng, bay thẳng đến vùng đất cực đông của Đông Vực!

Sau nửa ngày, một con sông lớn xuất hiện trước mặt mọi người, trong nháy mắt không thể nhìn thấy ranh giới!

Nước sông đen kịt hoàn toàn không thể nhìn thấy đáy.

Caseus đưa mắt ám hiệu với một Giáo chủ áo đỏ bên cạnh, vị Giáo chủ áo đỏ lập tức tiến lên một bước, đi đến phía trên Minh Hà vô biên!

Chỉ thấy một tia sáng thần thánh trong tay ông ta lóe lên, ngay sau đó ông ta vẽ những ký tự cổ lên không trung!

Khi những ký tự được ông ta khắc họa dày đặc, tất cả mọi người đều có thể cảm nhận rõ ràng rằng một sự dao động kỳ lạ lan nhanh trong không trung!

Sau khi một ký tự khổng lồ cuối cùng được vẽ ra, chỉ nghe tiếng “Bùm”, một cánh cổng đen tối đã xuất hiện trước mặt mọi người!

“Cánh cửa Minh Hà!”

Điền Văn nuốt nước bọt, quay đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn đang chắp tay đứng sau mọi người!

Vào lúc này, cho dù trong lòng bọn họ hết sức không muốn, cũng chỉ có thể liều mạng xông vào Minh Hà mà thôi!

“Để tôi!”

Caseus nói xong, tiến về phía trước, là người đầu tiên đến cổng Minh Hà!

Sau lưng gã, một cây thánh giá to lớn màu máu nhanh chóng xuất hiện, đập mạnh vào cánh cửa Minh Hà!

“Ầm!”

“Ầm!”

“Ầm!”

Cây thánh giá màu máu lần lượt đập mạnh vào cánh cửa Minh Hà, tạo nên một tiếng động kinh thiên động địa!

Mãi đến hơn mười mấy phút sau, cánh cửa tối tăm của Minh Hà mới bị đập tan thành một khe hở!

Nhưng chỉ cần một khe hở, cũng đủ để đám người Tiêu Chính Văn có thể thuận lợi đi qua!

“Vào đi!”

Tiêu Chính Văn thờ ơ nói.

Điền Văn nghiến răng, đi theo sau Caseus, Điền Khải và đám người Khổng Tề Thiên cũng theo vào cánh cửa Minh Hà!

Tiêu Chính Văn cũng theo sát phía sau mọi người, cùng nhau bước vào cổng Minh Hà.

Bên trong cánh cửa tối đen như mực, một kết giới đen như mực chắn trước mặt mọi người!

“Bia ranh giới sinh tử!” Caseus ngẩng đầu nhìn lên kết giới màu đen với cột trên ở trên trời, cột dưới ở dưới đất, rồi quay đầu nhìn giáo chủ áo đỏ bên cạnh!

“Thế tử, tấm bia ranh giới này…”

Ông ta còn chưa nói hết lời, Caseus bất ngờ giơ tay và chặt đầu ông ta!

Không chỉ có máu, mà còn có một tia sáng trắng tinh khiết phun ra từ khoang miệng của ông ta!

“Xin lỗi, mượn đầu của ông dùng!”

Caseus nói xong, chỉ tay lên, một luồng sáng đập thẳng vào tấm bia ranh giới sinh tử!

Nhưng trên mặt của Caseus lại chẳng hề có một chút tiếc nuối nào, giống như người vừa chết chỉ là một con kiến mà thôi!

“Không ngờ, anh lại nhẫn tâm như vậy!” Điền Văn nhìn về phía Caseus, lạnh lùng nói.

“E rằng anh vẫn chưa đủ tư cách để giáo huấn tôi!” Caseus lập tức bắt bẻ.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom