• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (2 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 2446-2450

Chương 2446: Mới chỉ là bắt đầu

Lúc này, ông ta cũng đang thầm nghĩ đến thân phận của người áo đen đó.

Suy đi nghĩ lại, chỉ có Điền Văn và Điền Khải là đáng nghi nhất.

Lúc bắt đầu, Điền Khải không hề xuất hiện, có thể nói, khi người áo đen kia xuất hiện, Điền Khải mới đột nhiên lao ra khỏi đám người.

Điều đó có nghĩa là ngay từ đầu, hắn đã ẩn mình trong đám đông và chờ đợi cơ hội!

Nói cách khác, Điền Khải đã che giấu khí tức của mình thành công, rất có thể Điền Văn và Điền Khải đã có giao hẹn trước, theo cách hai người hợp lực, cùng lúc tấn công một trong bốn cậu chủ Chiến Quốc.

Lấy hai địch một, thực lực của mọi người gần như ngang nhau, đương nhiên không có ai là đối thủ của bọn họ.

Lúc này, ánh mắt của Hồng Ấn không hề sợ hãi, mà ngược lại lộ ra vẻ tham lam.

Chỉ cần tìm ra được người này, hút hết tinh huyết của hắn thì có thể có được hơn nửa sức mạnh của hắn.

Không chỉ Hồng Ấn mà cả vùng ngoài lãnh thổ đều nghi ngờ anh em Điền Văn, cũng chỉ bọn họ mới có thực lực này.

Hơn nữa, người áo đen kia giống y hệt người đã đánh lén Tiêu Chính Văn, từ vóc dáng, hay thời cơ ra tay đều giống nhau.

Sau khi nhận được tin tức này, Thiên Tử Hoa Quốc cười lớn: “Ồ? Bọn họ đều nghi ngờ Điền Văn hoặc Điền Khải sao? Ha ha ha!”

“Thưa Thiên Tử, lẽ nào không phải à?” Tần Vũ nhíu mày hỏi.

“Không thể là anh em Điền Văn được, bởi vì hai người họ đều bị đánh lén, mặc dù không bị thương nặng, nhưng đây là một trong những điểm đáng nghi ngờ!”

“Hơn nữa, bốn cậu chủ Chiến Quốc không thể hành động một cách quyết đoán và có chiến lược rõ ràng như vậy được. Tôi thừa nhận bọn họ có tầm nhìn, có thực lực, nhưng bọn họ thiếu cái nhìn tổng quát!”

“Hơn nữa, tôi dám khẳng định người mặc áo đen đó chính là Tiêu Chính Văn!”, Thiên Tử nói với vẻ chắc chắn.

“Cậu Tiêu ư?”, Tần Vũ kinh ngạc nói.

Nghe nói người mặc áo đen đánh lén cậu chủ Chiến Quốc chính là người đã tắm máu Tề Thiên Thư Viện. Ngộ nhỡ thân phận của Tiêu Chính Văn bại lộ thì khó để tưởng tượng kết quả.

“Đúng vậy!”

“Ngoại trừ Tiêu Chính Văn, chắc chắn không tìm được người thứ hai! Nhưng chuyện này phải giữ bí mật. Nếu thân phận của Tiêu Chính Văn bị bại lộ thì chắc chắn cậu ấy sẽ rơi vào nguy hiểm!”

Thiên Tử cau mày nói.

“Ha ha ha!”

Nghe vậy, Tần Vũ cười lớn: “Tôi đoán đám người ở vùng ngoài lãnh thổ có nằm mơ cũng không ngờ người đánh lén bọn họ rồi cướp tượng rồng vàng chính là cậu Tiêu!”

Quả thực, như Tần Vũ đã nói, ở vùng ngoài lãnh thổ, không một ai nghi ngờ Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn không chỉ bị người mặc áo đen đánh lén mà đến bây giờ vẫn đang dưỡng thương, lấy đâu ra sức lực đi tấn công người khác?

Các thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ cũng đang đánh giá lại thực lực của Tiêu Chính Văn và cậu chủ Chiến Quốc.

“Xem ra trước đây chúng ta đã đánh giá thấp Tiêu Chính Văn. Mặc dù cậu ta bị thương nặng, nhưng sự thật chứng minh rằng ngay cả bốn cậu chủ Chiến Quốc cũng không phải là đối thủ của người mặc áo đen kia!”

“Không chỉ vậy, chẳng phải Hồng Ấn ở vùng ngoài vũ trụ cũng bị ép lui sao?”

“Hừ! Bất kể như thế nào, thời đại của Tiêu Chính Văn cũng đã qua rồi, cho dù người mặc áo đen là Điền Văn hay Điền Khải, thì đều không phải người mà Tiêu Chính Văn có thể đắc tội!”

Lúc này, các thế lực của nhà họ Khổng cũng tỏ vẻ coi thường.

Mà Tiêu Chính Văn không hề quan tâm đến những cuộc bàn tán bên ngoài, mang thẳng tượng rồng vàng về Đế Khư.

Đề đề phòng bất trắc, Tiêu Chính Văn còn đặc biệt yêu cầu Thượng Quan Uyển Nhi dẫn theo Ngự Lâm Vệ đi tuần tra một vòng nữa.

Cho đến bây giờ, mọi người mới hiểu ra sự tận tâm của Tiêu Chính Văn.

“Anh Tiêu đúng là tài trí hơn người. Bây giờ không chỉ lấy được tượng rồng vàng, mà còn hướng mũi giáo về phía anh em Điền Văn!”

“Xem ra vẫn là Long Vương tính toán như thần!”

Không chỉ hủy diệt Tề Thiên Thư Viện, gài người vào thành Thiên Đô, mà còn đánh trọng thương mấy vị cậu chủ Chiến Quốc.

Hơn nữa, Tiêu Chính Văn và điện Thần Long hoàn toàn đứng ngoài chuyện này, nhưng hai anh em Điền Văn và Điền Khải lại bị úp nồi vô cớ.

Cho dù Điền Văn và Điền Khải có nước Tề lớn mạnh phía sau hỗ trợ, nhưng cái nồi này quá nặng!

“Kế hoạch của anh Tiêu thật tài tình, tôi thấy mình thật kém cỏi!”, đám người Lý Bạch lần lượt cười nói.

Ông lão bên cạnh Tiêu Chính Văn mỉm cười nói: “Đây mới chỉ là bắt đầu. Kế hoạch của chủ thượng đâu chỉ đơn giản như vậy!”
Chương 2447: Đề cao cảnh giác

Mọi người nghe vậy, rối rít nhìn về ông lão bên cạnh Tiêu Chính Văn, đó là một gương mặt xa lạ, nhưng từ cách gọi của cụ ấy đối với Tiêu Chính Văn, hẳn là người quen cũ của anh!

"Giới thiệu với mọi người một chút, vị này là Độ Thiên Chân Nhân tới từ thế tục!"

Tiêu Chính Văn chỉ về phía Độ Thiên Chân Nhân, sau đó lấy tượng rồng vàng ra!

Giờ phút này, Độ Thiên Chân Nhân và mọi người ở đây đều rối rít nhìn về phía tượng rồng vàng trong tay Tiêu Chính Văn!

"Mở!"

Tay Tiêu Chính Văn nâng tượng rồng vàng, miệng đột nhiên quát to một tiếng, chỉ thấy tia sáng vàng bay thẳng ra từ tượng rồng vàng!

"Thu!"

Độ Thiên Chân Nhân đột nhiên giơ tay lên vẽ một hình vẽ kỳ quái, ánh sáng vàng kia lập tức lao thẳng vào trong lòng bàn tay Độ Thiên Chân Nhân!

Thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người thầm giật mình, Độ Thiên Chân Nhân này cũng như Tiêu Chính Văn, họ căn bản không nhìn ra tu vi, nhưng chỉ dựa vào chiêu thức này đã biết cảnh giới của người này tuyệt đối không hề thấp!

Trên thực tế, khoảng thời gian này, dù Độ Thiên Chân Nhân vẫn luôn ở Sơn Thành giới thế tục, nhưng tốc độ tiến bộ thực lực cũng nhanh kinh người!

Thông qua trận phổ và tâm đắc tu luyện mà Tiêu Chính Văn để lại cho cụ ấy, vào một tháng trước, Độ Thiên Chân Nhân đã đạt đến cảnh giới Nhân Hoàng cấp chín!

Lúc này, sau khi lấy được một chút khí tức của rồng ẩn giấu bên trong tượng rồng vàng, cụ ấy đã đột phá thẳng lên Đế Cảnh!

Hơn nữa như thế vẫn chưa hết, cảnh giới của Độ Thiên Chân Nhân tiếp tục được nâng cao, vững vàng dừng ở Đế Cảnh cấp năm, lúc này mới chậm rãi mở mắt ra!

Khí tức của cảnh giới Đại Đế bao trùm, không chỉ Lý Bạch, ngay cả đám người Từ Huy Tổ cũng hoảng sợ!

Tiêu Chính Văn đang “tạo nên” cao thủ cảnh giới Đại Đế, chứ không phải chỉ đơn giản như bồi dưỡng nữa!

"Cậu Tiêu, tượng rồng vàng có công dụng như vậy sao?", Viên Thiên Canh không dám tin nhìn tượng rồng vàng lấp lánh rực rỡ trong tay Tiêu Chính Văn, kinh ngạc nói.

"Đương nhiên, tượng rồng vàng được tạo nên từ núi Bách Long, chính là bảo vật ngưng tụ khí tức của trăm con rồng thần, dĩ nhiên loại bảo vật này không thể rơi vào tay người có dụng ý khác!"

Dứt lời, Tiêu Chính Văn lại dùng trận pháp thúc giục tượng rồng vàng, trong phút chốc, hàng trăm luồng khí tức của rồng đồng thời bay ra!

Mọi người ở đây gần như đều tăng lên một cảnh giới trong nháy mắt!

Tần Lương Ngọc đạt tới Đế Quân cấp đỉnh cao!

Cùng lúc đó, cuộc hỗn chiến lớn ở Đông Vực gần như sắp bùng nổ!

Ngụy Vinh Kỳ đích thân dẫn quân Ngụy Vũ tập kết sát biên giới, chạy thẳng tới thành Thiên Đô và khu nhà bên phía nhà họ Khổng!

Bầu trời như bị không khí chiến tranh bao trùm, ngay cả không ít cao thủ Đế Cảnh cũng ngửi thấy mùi máu tanh trong không khí!

Những khu vực khác cũng nhao nhao mở kết giới phòng ngự, thẳng thừng vạch rõ ranh giới với Đông Vực!

Hơn nữa, mấy chục ngàn thiết kỵ nước Triệu cũng lũ lượt xông vào Đông Vực, mục tiêu cũng là nhà họ Khổng!

Giờ phút này, Tử Cống cũng không ở ẩn nữa mà xuất đầu lộ diện.

Tin tức Tử Cống của nhà họ Khổng xuống núi khiến thế lực khắp nơi ở Đông Vực đều thay đổi thái độ!

Ông ta là “đao phủ” tiếng tăm lừng lẫy trong nhà họ Khổng!

Vào mấy ngàn năm trước, ông ta đã nổi tiếng hung ác, hôm nay xuất hiện lần nữa, hiển nhiên là nhà họ Khổng đã đến lúc nguy cấp, đứng bên bờ vực của sự sống và cái chết rồi!

Lúc trước mọi người vẫn còn mừng thầm, anh em Điền Văn là thế lực nhà họ Khổng, giờ phút này, ai nấy đều kinh hãi run sợ!

Ngay cả Tử Cống cũng xuất hiện, điều này đã nói lên nhà họ Khổng đến lúc nguy nan, vậy ngày tháng yên ổn của họ cũng coi như chấm dứt!

Anh em Điền Văn và Điền Khải đã sớm trốn vào trong núi sâu, giờ phút này cũng công khai lên tiếng, thẳng thừng chối bỏ tin tức hai người họ là người mặc đồ đen!

Nhưng chuyện tới lúc này, bọn họ đã không thể bào chữa được nữa!

Dẫu sao hai nước Ngụy, Triệu đã tập kết quân đội sát biên giới, Ngụy Vinh Kỳ và Triệu Thắng đã tuyên bố phải băm xác anh em họ Điền ra thành nghìn mảnh!

Vào thời điểm này, bất kể anh em Điền Văn giải thích thế nào, cũng sẽ bị cho là cố tình nói dối để bảo toàn mạng sống mà thôi!

Huống hồ, khắp toàn bộ Đông Vực, người thật sự có năng lực đánh lén Ngụy Vinh Kỳ và Triệu Thắng cũng chỉ có hai anh em họ Điền!

Còn Khổng Tề Thiên thì cho ông ta mượn mười lá gan, cũng không dám công khai ra tay với nhân vật như Ngụy Vinh Kỳ!

Đêm đó, tiếng hành quân vang khắp ngàn dặm, kèn hiệu tấn công truyền khắp toàn bộ Đông Vực!

Nước Ngụy và nước Triệu đồng loạt ra tay!

Nhà họ Khổng cũng đã tụ họp đông đảo cao thủ, chuẩn bị nghênh chiến đại quân hai nước Ngụy - Triệu!

Một bên là quân đoàn Thiết Huyết của Chiến Quốc, bên kia là đám cao thủ nhà họ Khổng trải qua ngàn năm đào tạo. Hai bên không ai nhường ai, đại chiến sắp bùng nổ.

Quân Ngụy Vũ không chỉ đã từng nổi tiếng khắp các nước, lại còn là sự tồn tại mạnh hơn cả Ngự Lâm Vệ, thực lực trung bình gần như đều là Nhân Hoàng cấp chín, thậm chí còn cao hơn!

Điều này tương đương với việc Ngụy Vinh Kỳ tự mình thống lĩnh hơn mười nghìn cao thủ Đế Cảnh và mấy chục ngàn cao thủ Nhân Hoàng cấp chín, khí thế hung hăng đánh tới!

Mà chiến lực mấy chục ngàn thiết kỵ phía Triệu Thắng cũng không thua Ngụy Vinh Kỳ, hai nhà hợp lại cùng gây khó dễ nhà họ Khổng, giờ phút này cho dù là nhà họ Khổng cũng có chút không ngăn nổi!

Thật may có người tung ra tin tức Tử Cống xuất hiện, lúc này mới ổn định lại lòng quân nhà họ Khổng. Nếu không, thậm chí không cần khai chiến, nhà họ Khổng cùng với thế lực lớn nhỏ phụ thuộc nhà họ Khổng sẽ sụp đổ tan rã trong nháy mắt!

Lúc này toàn bộ Đông Vực cũng bị bao phủ trong khói lửa chiến tranh, cho dù là người đã từng trải qua chiến trận như Tần Lương Ngọc cũng mang vẻ mặt căng thẳng nghiêm túc nhìn về phương xa!

Viên Thiên Canh và mấy người Lý Bạch cũng như gặp kẻ địch mạnh, ai nấy đều đề cao cảnh giác lên gấp hai mươi lần!
Chương 2448: Thất vọng

Trên bầu trời xa xăm, ánh sáng rực rỡ lung linh, đêm tối cũng như ban ngày!

Tiếng trống trận, tiếng kèn lệnh, tiếng chuông ngựa đan xen vào nhau!

Một luồng khí tức kinh khủng bao trùm cả bầu trời!

Giờ khắc này, Thiên Đạo Minh Ước cũng bị kinh động!

Không ít lãnh đạo cấp cao của Thiên Đạo Minh Ước rối rít bay lên trời, nhìn về phía chiến trường từ xa!

Nhưng vào lúc này, lại có một đại quân xuất hiện trong tầm mắt mọi người, chỉ thấy một lá cờ lớn che khuất quá nửa bầu trời, có thể thấy rõ ràng hai chữ "Tư Mã" cao như cửa thành!

Mặc dù đại quân này không có thực lực như quân Ngụy, Triệu, nhưng người người đều là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng!

Hơn nữa người đông đến mức gần như nhìn không thấy điểm cuối!

Ở phía sau bọn họ chính là Bát Kỳ Quân, tuy nói Bát Kỳ Quân chỉ có cảnh giới Nhân Vương, nhưng quân do mấy trăm ngàn Nhân Vương tạo thành cũng đủ để khiến người ta kinh hồn bạt vía!

"Tư Mã Viêm?"

"Hoàng Thái Cực?"

Ngụy Vinh Kỳ và Triệu Thắng cảm thấy e dè nhìn về phía người dẫn đầu hai đại quân!

"E là nhà họ Khổng đã thật sự ra tay rồi!"

"Cuộc chiến nổ ra, thắng bại khó đoán!"

"80% là ngọc nát đá tan".

Không ít thế lực cũng âm thầm bàn luận kết quả trận chiến!

Mặc dù hai nước Ngụy Triệu có binh cường mã tráng, nhưng nhà họ Khổng cũng có số người đông không kém!

Còn có hai người Tư Mã Viêm và Hoàng Thái Cực hỗ trợ, cộng thêm Tử Cống đã ra mặt, thực lực ngang sức ngang tài với hai người Ngụy Vinh Kỳ và Triệu Thắng!

"Dừng lại!"

Sắc mặt Ngụy Vinh Kỳ chợt biến đổi, ra lệnh cho đại quân dừng bước!

Xa xa, Triệu Thắng cũng đang phi ngựa vung đao, chém giết về phía người nhà họ Khổng!

Giờ khắc này, Tử Cống còn thẳng thừng làm thay đổi hiện tượng thiên nhiên, vô số sao băng rơi xuống trong nháy mắt, tấn công về phía quân của Ngụy Vinh Kỳ!

Địa vị nhà họ Khổng bị uy hiếp trước nay chưa từng có, điều này đã chạm đến đến giới hạn cuối cùng của Tử Cống. Nếu hôm nay không thể ép hai nước Ngụy, Triệu lui quân thì ngày sau cơ nghiệp nhà họ Khổng mất mấy ngàn năm xây dựng sẽ sụp đổ tan tành!

Lúc này, người nhà họ Phương cũng không ngồi yên được nữa, đã đến lúc nguy cấp đứng bên bờ vực sinh tử rồi.

Chỉ thấy một bóng người bay thẳng lên trời, chắp tay vái lạy Tử Cống: "Tử Cống tiên sư, vãn bối Phương Tử Tấn, mong tiên sư..."

"Cút!"

Tử Cống quát to một tiếng, Phương Tử Tấn lập tức hộc máu...

"Tiên sư, tuyệt đối không thể khai chiến!"

Người nhà họ Phương rối rít quỳ dưới chân Tử Cống, đau khổ cầu xin.

"Cùng lắm Đông Vực máu chảy thành sông, nhà họ Khổng đủ sức để đánh!", Tử Cống lạnh lùng nhìn về phía hai người Ngụy Vinh Kỳ và Triệu Thắng!

Thật ra ông ta đang cảnh cáo, cũng là uy hiếp hai người họ.

Lỡ như Đông Vực máu chảy thành sông thật thì Thiên Đạo Minh Ước ắt sẽ ra tay, đến lúc đó, Ngụy Vinh Kỳ và Triệu Thắng hoàn toàn không gánh nổi tội danh lớn như vậy!

"Không! Nhà họ Khổng chúng tôi không muốn khai chiến với hai nước Ngụy, Triệu!"

Đang lúc ấy lại có một bóng người đáng sợ hiện ra.

Khí thế của Tử Dư vô cùng uy nghiêm, lúc vừa hiện thân, vô số dãy núi cao dưới chân ông ta liền sụp đổ!

Thậm chí ngay cả bầu trời cũng bắt đầu méo mó!

"Tử Dư!", Tử Cống chợt nghiêng đầu nhìn về phía Tử Dư, trong ánh mắt lộ ra vẻ nghi hoặc.

Tử Dư?

Người này đã từng chu du các nước ở thời Khổng Khưu, cũng là người tự mình dẫn ba ngàn đệ tử Khổng Khưu đánh một trận với quân nước Tiến, lúc khắp thế giới bán bản đồ bày bố binh phòng nước Lỗ. Hơn nữa không hề mất một binh một tốt nào đã đánh bại được bốn chục ngàn quân nước Tiến!

Vì vậy, địa vị của ông ta ở nhà họ Khổng chỉ cao chứ không thấp hơn Tử Cống!

"Tử Dư, Tử Chi là hai đại chiến thần của nhà họ Khổng! Ngay cả bọn họ cũng xuất hiện, e rằng hôm nay không có chuyện hay để xem rồi!"

Tiêu Chính Văn vừa nói vừa đặt ly trà xuống, không khỏi có chút thất vọng thở dài!
Chương 2449: Chẳng có gì tiếc nuối

Nói một cách nghiêm túc, trong số bốn đệ tử của Khổng Khưu, Tử Cống không phải là người có chiến lực mạnh nhất, cũng không phải là người có tầm ảnh hưởng lớn nhất!

So với ông ta thì hai người Tử Dư và Tử Chi mặc dù không nổi danh, nhưng trong nội bộ nhà họ Khổng lại là sự tồn tại có uy danh rất cao!

Mà vào thời điểm mấu chốt khi trận đại chiến giữa đôi bên sắp sửa diễn ra, Tử Dư đích thân lộ diện, ngăn cản Tử Cống, ngay cả đám người nhà họ Khổng cũng cảm thấy khó hiểu!

“Nguỵ Vinh Kỳ, tôi đã đích thân lộ diện rồi, lẽ nào cậu vẫn còn định cố chấp tới cùng sao?”

Tử Dư lạnh lùng nhìn Nguỵ Vinh Kỳ, ngược lại hoàn toàn ngó lơ Triệu Thắng!

Thật ra ai cũng đều nhìn ra được Nguỵ Vinh Kỳ và Nguỵ Võ Tốt phía sau lưng hắn mới là chủ lực của trận chiến này, hơn nữa chỉ cần thuyết phục được một người có thực lực mạnh nhất trong số hai người bọn họ, vậy thì người còn lại cũng sẽ tự động rút lui!

Nguỵ Vinh Kỳ hết sức kiêng dè nhìn về phía Tử Dư, không nói nửa lời!

“Xem ra Nguỵ Vinh Kỳ cũng rất dè chừng Tử Dư nhỉ?”

“Đó là chuyện đương nhiên, Tử Dư là một trong số những môn sinh của Khổng Khưu, biết đánh đấm nhất, nếu như thật sự chọc cho ông ta nổi điên, vậy trận chiến này Nguỵ Thị chưa diệt vong thì tuyệt đối sẽ không dừng lại!”

“Diệt vong Nguỵ Quốc? Nếu Tử Dư thật sự làm như thế, Thiên Đạo Minh Ước sẽ đồng ý sao?”

Mấy người Tần Lương Ngọc và Viên Thiên Canh cũng đồng loạt bàn tán.

Khác với thế lực các phương của Đông Vực, bây giờ, trước mặt bọn họ không chỉ bày biện quả khô và rượu ngon trà thơm, thậm chí còn có không ít đệ tử võ tông từ thế tục tới vùng ngoài lãnh thổ, phân thành từng tốp đứng hai bên, chuẩn bị châm dầu trợ uy cho hai bên bọn họ!

Đặc biệt là đệ tử võ tông từ thế tục tới đều là thế gia võ đạo có quan hệ mật thiết với nhà họ Trương chứ không phải năm đại danh sơn, vậy nên ai trong số họ cũng đều tới chỉ để đứng bên ngoài hóng hớt!

Chỉ mong thế lực các phương của vùng ngoài lãnh thổ đồng loạt ra tay, chém giết dữ dội mới hay!

Lúc này, Trương Lăng Phong lại nhìn về phía Tiêu Chính Văn với ánh mắt hết sức tôn sùng, phải biết rằng trận đại chiến có một không hai này hoàn toàn là chủ ý của Tiêu Chính Văn!

Thế nhưng bản thân anh lại đang ngồi cắn hạt dưa, ăn hoa quả, dáng vẻ bình thản chờ xem kịch hay!

Nếu như nhà họ Khổng và Nguỵ Thị biết được kẻ đầu sỏ của tất cả mọi chuyện này chỉ là một kẻ tiểu bối đến từ thế tục còn chẳng lọt nổi vào trong mắt bọn họ thì không biết sẽ có cảm nghĩ thế nào!

Ngay cả hậu nhân Trần Huy Tổ của Trần Khánh Chi lúc này cũng phải giơ ngón tay cái với Tiêu Chính Văn, chiêu mượn dao giết người này rõ ràng quá tuyệt đỉnh!

Chỉ tiện tay bài bố cục diện đã có thể khiến cho nhà họ Nguỵ và nhà họ Khổng sử dụng vũ lực với nhau, đây là sự toan tính ở mức độ nào cơ chứ?

Dù cho hai nhà bọn họ hôm nay dừng việc đánh giết, nhưng vết nứt này đã chẳng thể lành lại được nữa rồi, sau này chỉ cần có cơ hội thì vẫn sẽ giết hại lẫn nhau.

Chuyện này chẳng khác gì Tiêu Chính Văn giúp đôi bên tìm được đối thủ tiêu hao sinh lực, rõ ràng quá cao tay!

Thế lực các phương khác bây giờ chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn, thậm chí ngay cả thở mạnh cũng không dám!

Dù là Nguỵ Vinh Kỳ, Tử Dư hay Tử Cống, ai cũng là những kẻ không dễ đối phó, chỉ lơ là chút thôi thì sẽ gây nên tai hoạ, ngược lại sẽ trở thành chỗ trút giận của cả hai bên, ai có thể chịu đựng nổi đây?

Thậm chí ngay cả Hồng Ấn cũng nhìn về phía hai bên đang đối đầu với vẻ hết sức hứng thú!

“Tử Dư, ông cũng biết Nguỵ Thị định tiêu diệt nhà họ Khổng, sao chúng tôi có thể để yên cơ chứ?”

Tử Cống rất không cam tâm, phẫn nộ lên tiếng.

“Trận chiến với Nguỵ Thị bây giờ chỉ dẫn tới thiệt hại cho cả đôi bên, ngược lại còn khiến cho kẻ có ý đồ xấu ngư ông đắc lợi! Điều này vừa không phù hợp với lợi ích của nhà họ Khổng, cũng chẳng có lợi gì cho Nguỵ Thị hết!”

Tử Dư bình tĩnh lên tiếng.

“Dù cho máu chảy thành sông thì cũng có làm sao?”, Tử Cống vẫn không cam tâm biện bạch.

“Đông Vực không thể đại loạn, loạn thế sắp tới rồi!”, Tử Dư trầm giọng nói.

“Nếu đã là loạn thế, vậy thì đáng lý phải chiến đấu mới phải!”, trong mắt Tử Cống loé lên hai tia sáng sắc lạnh!

Khi trước, Khổng Thị đã có cơ hội thống lĩnh Đông Vực, thế nhưng lại bị Doanh Thị phá rối!

Bây giờ, nhìn thấy một trận chiến khẳng định vị thế mà lại bị Tử Dư ngăn lại, ông ta sao có thể cam tâm?

Huống hồ lần này ngay cả nhà họ Tư Mã và nhà họ Zesis cũng đã dốc hết toàn lực, cộng thêm ông ta và Tử Dư thì càng nắm chắc thắng lợi, nếu như cứ như vậy ngừng chiến, về tình về lý đều không thể giải thích thỏa đáng được!

Còn về việc trận chiến này sẽ khiến cho bao nhiêu người phải chết, bao nhiêu máu phải đổ thì Tử Cống căn bản không bận tâm!

Dù Đông Vực trở thành một chốn không người thì ông ta cũng chẳng có gì tiếc nuối!

Đúng vào lúc này, bên phía Nam Vực, một luồng khí tức khủng bố đột ngột dâng lên!

Một bóng hình cực lớn cũng theo đó xuất hiện trên bầu trời!

“Hachiki Orochi?”

Tử Dư quay đầu nhìn về phía khoảng không.

Chính là Hachiki Orochi bên phía Vy Hào!
Chương 2450: Nở mày nở mặt

“Hai vị, đã lâu không gặp rồi nhỉ!”, người đàn ông cao to vừa lên tiếng, giọng nói đã chấn động khắp bốn phương!

Hachiki Orochi của Vy Hào từ hơn hai nghìn năm trước bị Doanh Thị đuổi khỏi Đông Vực, vẫn luôn ẩn mình ở Nam Vực!

Cũng chính bởi vì có mối thù sâu đậm với Doanh Thị nên bên phía Vy Hào mới luôn thù địch Hoa Quốc!

Hachiki Orochi từng đánh cho Bạch Khởi bị trọng thương, vậy nên ông ta mới để lại một phân thân ở thế tục Vy Hào, còn cử mấy đệ tử trên danh nghĩa trông coi phân thân của ông ta!

Hôm nay Đông Vực đột nhiên bị không khí chiến tranh bao trùm, điều này mới kinh động tới Hachiki Orochi!

Cùng với sự xuất thế của ông ta, xung quanh lập tức rơi vào trầm mặc!

Dù là ông ta hay là Tử Cống, Tử Dư thì đều là nhân vật của thời kỳ Tiên Tần, hơn nữa ai nấy đều là những người chỉ cần một lời nói cũng có thể định đoạt sự sống chết của vô số sinh linh!

“Ra tay lúc này không đúng lúc chút nào, một khi Thiên Đạo Minh Ước nhúng tay vào thì sẽ làm đảo lộn cục diện của chúng ta, vẫn mong các vị bớt giận!”

Trong mắt Hachiri Orochi ngập tràn sát khí, nói.

Lúc này, Tử Cống cũng buộc phải nén lửa giận trong lòng, vung tay lên xua đi hiện tượng thiên văn khủng bố!

Thế nhưng một giây sau, Tử Cống đột nhiên chuyển tầm mắt nhìn thẳng về phía Đế Khư!

Ngay tức thì, uy áp khủng bố bao trùm lấy bầu trời Đế Khư!

“Nguy rồi! Không phải ông ta…”, mấy người Lý Bạch đột nhiên kinh hãi, nếu như bị người ở đẳng cấp cao như Tử Cống nhìn thì điện Thần Long e rằng sẽ tan thành tro bụi chỉ trong nháy mắt!

“Tiền bối, hành động này không thoả đáng lắm nhỉ!”

Cùng lúc này, lại một luồng khí tức đổ ập tới, bảo vệ Đế Khư!

Bóng dáng của Trương Nghi xuất hiện trên khoảng không, mặc dù ngoài miệng gọi Tử Cống là tiền bối, thế nhưng biểu cảm lại ngập tràn vẻ khinh thường!

“Trương Nghi?”

Trong ánh mắt của Tử Cống lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng đúng vào lúc này, lại có ba bóng người xuất hiện phía sau lưng Trương Nghi!

“Tử Cống ăn thịt trẻ sơ sinh, ức hiếp kẻ yếu hèn, những tin đồn mất hết nhân tính xem ra đều là thật nhỉ!”

Một người đàn ông nho nhã mặc áo dài nam màu trắng, lưng đeo kiếm dài phe phẩy chiếc quạt lông, cười lạnh lùng nói.

Bên cạnh ông ta có một người đàn ông trung niên hai bên tóc mai đã ngả sang màu muối tiêu đang ngồi trên xe, ở bên còn lại là một nam thanh niên cường tráng trên người mặc chiến giáp màu bạc!

“Tô Cầm, Bàng Quyên, Tôn Tân!”

Hai người Tử Cống và Tử Dư đồng loạt lộ ra vẻ kiêng dè!

“Muốn đánh à? Tôn Tân tiếp chiêu bất cứ lúc nào!”

“Bàng Quyên xin nhận sự chỉ giáo từ các vị!”

Sau khi ba người lần lượt lên tiếng, sắc mặt của Tử Cống đã trở nên khó coi tới cực điểm!

Tứ kiệt Chiến Quốc đâu phải là những người mà ông ta có thể chọc tới!

Chưa nói tới Trương Nghi, Tô Cầm, chỉ riêng Bàng Quyên yếu nhất cũng có thể đánh bại ông ta!

“Các vị hiểu nhầm rồi, chỉ là một tiểu bối có chút ân oán với hậu bối của nhà họ Khổng chúng tôi mà thôi, tôi chỉ định khuyên răn người này mau tới tổng viện nhà họ Khổng chúng tôi nhận tội và chịu phạt!”

Tử Cống vừa nói dứt lời, Trương Nghi đã bật cười lạnh lùng, bình thản nói: “Vậy thì cũng có thể nói rằng các vị không định tắm máu Đế Khư nữa?”

“Bốn anh em chúng tôi vẫn còn có một ván cờ vẫn chưa chơi xong, không ở lại thêm nữa!”

“Có điều!”

Khoảnh khắc Trương Nghi quay người đi, ông ta đột nhiên cao giọng, lạnh lùng nói: “Nếu như hôm nay trong Đế Khư có một người chết thảm, nhà họ Khổng sẽ bị diệt môn!”

Nói xong, tứ kiệt Chiến Quốc lập tức biến mất không thấy tăm hơi!

“Chúng ta đi!”

Tử Dư bực tức phất ống tay áo rồi cũng biến mất theo!

Chỉ có Tử Cống qua một lúc mới hít sâu, bị Trương Nghi uy hiếp diệt môn ngay trước mặt mọi người, ông ta đã không còn thể diện gì nữa rồi, thế nhưng đối diện với tư kiệt Chiến Quốc, ông ta lại chỉ có thể nuốt cục tức này vào trong!

“Hừ! Không thể ức hiếp nhà họ Khổng được đâu, mấy người tự xem mà giải quyết cho ổn thoả!”

Sau khi bỏ lại một câu nói hung tợn, Tử Cống cũng biến mất ngay sau đó!

“Cậu Tiêu, chuyện này…”, mấy người Tần Lương Ngọc đồng loạt quay đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn đáp lời với vẻ mặt chẳng sao hết: “Không cần bận tâm tới ông ta, mọi người chỉ cần yên tâm nâng cao tu vi, rồi sẽ có ngày chúng ta được nở mày nở mặt!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom