• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (7 Viewers)

  • Chương 2298: Ngụy trang

Lúc Vương Vũ mang theo nỗi căm hận trở về Thiên Cung Bắc Cực, một ông lão đã đợi sẵn ở cửa.

Ông lão này cũng là một trong những trưởng lão của Thiên Cung Bắc Cực, nhưng ngoài mái tóc bạc trắng ra, thì khí tức trên người ông ta không khác gì một thanh niên trẻ tuổi.

“Trưởng lão Trần!”

Vương Vũ nhìn thấy ông lão liền vội vàng chắp tay cúi chào.

Trần Thiên Cổ là một trong bốn trưởng lão của Thiên Cung Bắc Cực, địa vị vô cùng tôn quý, chỉ đứng sau ông lão Thiên Tinh - người quản lý phụ trách chi nhánh thành Thiên Đô của Thiên Cung Bắc Cực.

“Ông Thiên Tinh đang đợi cậu, đi theo tôi!”

Trần Thiên Cổ liếc nhìn Vương Vũ, ông lão Thiên Tinh thực ra là người nắm quyền của Thiên Cung Bắc Cực, ngay cả cung chủ của Thiên Cung Bắc Cực cũng phải nể phục ông ta vài phần.

Vương Vũ là nhân tài do thích thân Trần Thiên Cổ lựa chọn, nếu không phải vì quy tắc của Thiên Cung Bắc Cực và thân phận của ông ta quá cao thì ông ta đã nhận Vương Vũ là đệ tử thân truyền từ lâu rồi.

“Trưởng lão, không biết tiền bối Thiên Tinh triệu kiến tôi là vì chuyện gì?”, Vương Vũ nghi ngờ hỏi.

“Thực ra chúng tôi đã biết tất cả mọi chuyện xảy ra hôm nay rồi. Nhưng cậu không cần lo, cậu vẫn còn trẻ, ở độ tuổi của cậu mà có được thành tích như ngày hôm nay, cũng đủ để chứng minh con mắt nhìn người của mấy ông già chúng tôi không sai!”

“Hơn nữa, sau này, chi nhánh ở thành Thiên Đô sẽ do cậu tiếp quản. Cậu cũng đã sở hữu khí tức của rồng, con đường sau này của cậu là vô hạn!”

“Thiên Cung Bắc Cực …, tương lai vẫn phải trông cậy vào những thanh niên trẻ tuổi như các cậu, để tranh đua với các thế lực khác. Còn trẻ, chịu thất bại cũng là chuyện tốt, cũng coi như là một kiểu rèn luyện cho cậu!”

“Cậu yên tâm, không chỉ mình cậu không thích Tiêu Chính Văn, mà chúng tôi đều có thành kiến với cậu ta. Nếu cậu có cách gì trừng trị cậu ta thì có thể làm thoải mái, chúng tôi sẽ ủng hộ cậu!”

Trần Thiên Cổ nói thẳng.

Lời này của ông ta không chỉ thể hiện quan điểm của bản thân mà còn là lý kiến của mấy lãnh đạo cấp cao trong Thiên Cung Bắc Cực. Vương Vũ nghe vậy, vô cùng phấn khích.

Mặc dù Trần Thiên Cổ không phải là người đứng đầu Thiên Cung Bắc Cực, nhưng địa vị cũng chỉ đứng sau ông lão Thiên Tinh. Chỉ cần ông ta mở miệng thì Vương Vũ sẽ có chỗ dựa vững chắc.

Quan trọng hơn là Trần Thiên Cổ đã nói rõ ý của ông ra rằng muốn giao chi nhánh ở thành Thiên Đô cho Vương Vũ tiếp quản, khiến Vương Vũ vô cùng an tâm.

“Đi thôi!”

Trần Thiên Cổ nói xong liền đưa Vương Vũ đến một khoảng sân nhỏ ở ngọn núi phía sau Thiên Cung Bắc Cực

Ở một diễn biến khác, trong nhà cổ của nhà họ Mạnh, Mạnh Phi Vũ cũng bước vào mật thất, thấy có một chiếc ghế gỗ đàn hương, trên ghế có một người đang ngồi.

Người này quay lưng về hướng cửa, toàn bộ khuôn mặt ẩn hiện trong bóng tối. Ở thành Thiên Đô, người này chỉ đứng sau Thanh Liên, thậm chí thực lực còn gần bằng Đế Quân - Mạnh Hồng Nho.

Ông ta cũng là một trong những người túc trực ở thành Thiên Đô của nhà họ Mạnh. Sở dĩ cả Mạnh Phi Vũ và nhà họ Mạnh có sức ảnh hưởng lớn như vậy đều là vì sự tồn tại của người này.

“Chú! Lúc nãy ở Ngọc Phụng Lâu, tại sao chú lại ngăn cháu giết Tiêu Chính Văn?”, Mạnh Phi Vũ nhìn Mạnh Hồng Nho đang quay lưng về phía mình, hỏi.

“Cháu thật hồ đồ! Thành Thiên Đô đang rối loạn, ngay cả một cơn sóng nhỏ cũng sẽ ảnh hưởng đến thế lực các bên, lẽ nào cháu muốn nhà họ Mạnh trở thành trung tâm của sóng gió sao?”

Mạnh Hồng Nho lạnh lùng nói.

Mạnh Phi Vũ cũng sợ hãi toát mồ hôi hột trước khí chất uy nghiêm của ông ta.

Một lúc lâu sau, Mạnh Phi Vũ mới miễn cưỡng nói: “Chú, tên họ Tiêu kia hợp tác với Ngọc Phụng Lâu, lừa mất bảo thuật truyền thế của nhà họ Mạnh chúng ta rồi!”

“Cháu đứng ra xử lý, bọn họ lại dám bảo vệ Tiêu Chính Văn, theo cháu thấy, cả Ngọc Phụng Lâu cũng nên…”

“Cũng cái gì? Cháu huy động nhiều người như vậy, hơn nữa còn gọi cả huyết tộc đến giúp đỡ, cháu muốn làm gì?”

“Muốn lật đổ thành chủ thành Thiên Đô sao? Hay là muốn dẫn đầu đại quân huyết tộc, tẩy sạch thành Thiên Đô?”

Mạnh Hồng Nho lạnh lùng cắt ngang.

Nhà họ Mạnh đã hợp tác với huyết tộc từ lâu, nhưng chuyện này chỉ là bí mật, bao nhiêu năm qua, nhìn từ bên ngoài, nhà họ Mạnh không hề có qua lại gì với huyết tộc.

Vậy mà hôm nay, Mạnh Phi Vũ không chỉ gọi huyết tộc đến trợ giúp, còn lớn giọng bao vây cả Ngọc Phụng Lâu, may là bị Mạnh Hồng Nho ngăn lại, nếu không, nhà họ Mạnh sẽ ngay lập tức trở thành mục tiêu chỉ trích của dư luận khi cuộc chiến nổ ra.

Các thế lực ở thành Thiên Đô luôn kính trọng nhà họ Mạnh, không phải vì uy danh, mà là vì sự hiền đức.

Một khi lớp ngụy trang này bị xé bỏ, lộ ra bộ mặt thật của nhà họ Mạnh, thì không chỉ Thanh Liên, thành chủ thành Thiên Đô, sẽ không khoan nhượng với nhà họ Mạnh, mà ngay cả các thế lực khác nhau ở thành Thiên Đô cũng sẽ không dung thứ cho nhà họ Mạnh.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom