• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (13 Viewers)

  • Chương 2245: Sát thần

Trong số những cường giả Đế Cảnh, Đại Đế là một sự tồn tại cực cao, mặc dù không so được với Đế Quân nhưng Đế Cảnh cấp sáu cũng có thể chiếm giữ một vùng đất nhỏ ở vùng ngoài lãnh thổ rồi!

Hơn nữa, muốn đạt được cảnh giới Đại Đế không phải là chuyện dễ dàng, chỉ có cảnh giới thôi thì còn lâu mới đủ, đó là kết quả của việc liều mình chém giết nhiều cường giả Đế Cảnh mà ra!

Chỉ có chém giết vô số cao thủ cùng cảnh giới, mới có thể được người khác tôn làm Đại Đế một phương!

Những người như vậy có thể nói là kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, hơn nữa thủ đoạn và con át chủ bài không kể xiết, nếu không, cũng không thể ngạo nghễ lập nên một phương, thống trị một thành lớn!

Mấy ngàn năm nay, có vị Đại Đế nào không phải là người uy chấn một phương, mà Đại Đế từng bước bước lên đỉnh cao giống như Tần Lương Ngọc thì ít lại càng ít!

Dù đã trải qua hàng trăm năm phong ba thử thách, Tần Lương Ngọc vẫn có thể bảo vệ thành Đại Phong bình yên vô sự, huống chi là hiện tại?

Mặc dù các môn phái lớn đều đang sử dụng nhiều trận pháp bí mật cổ xưa để thể hiện sức mạnh của mình, thế nhưng, chỉ những môn phái thực sự đào tạo ra Đại Đế thậm chí là Đế Quân mới là cường giả hoàn toàn xứng đáng!

Hơn nữa, phía sau Tần Lương Ngọc còn có Đại Minh chống lưng, có thể nói, cuối thời nhà Minh, tất cả các Đại Đế đều là gia thần của nhà họ Chu, đến lúc bất đắc dĩ, nhà họ Chu cũng sẽ tuyệt đối không đứng nhìn Tần Lương Ngọc ngã ngựa!

Đây chính là bối cảnh lai lịch của Đại Đế, đồng thời cũng là điểm khác biệt lớn nhất giữa Đại Đế và những người khác!

Khi đạt đến cấp bậc Đại Đế này, sẽ nhận được sự thừa nhận của cả một triều đại, được khắc lên dấu ấn của triều đại đó, đồng thời cũng sẽ có được sự quan tâm chiếu cố của hoàng tộc triều đại đó!

Ở một tòa thành được nhân vật như vậy trấn giữ như thành Đại Phong, cho dù đám người Thượng Quan Uyển Nhi có đánh đến thành Đại Phong thì có thể thế nào chứ?

Trước mặt thành Đại Phong, Viên Thiên Canh và Trần Huy Tổ cũng là cái thá gì?

Về phần bản thân điện Thần Long lại càng không đáng để ý đến!

Câu nói này của Thiên Dương khiến thần sắc của mọi người không thể không chấn động.

Chỉ có trong mắt của Lưu Bá Ôn là lóe qua một tia lo lắng.

Mà bên kia, Thần Toán Tử lại mời Tiêu Chính Văn đến Thần Toán Môn thật.

Bên ngoài thành Đại Phong ba mươi dặm, có một ngọn núi Thiên Khung cao vút, mây mù dày đặc, giống như chốn tiên cảnh ở trần gian!

Đây chính là nơi tọa lạc của Thần Toán Môn!

Vừa bước chân vào đường lát đá dưới chân núi, một luồng ánh sáng vàng chiếu ra từ trên đỉnh núi, giống như một đại lộ ánh sáng vàng, dẫn thẳng đến chính điện trên đỉnh núi!

Ở hai bên đường sáng này có vô số đệ tử của Thần Toán Môn, đứng ở hai phía, lần lượt khom người quét đất cho Tiêu Chính Văn và Thần Toán Tử!

"Cung kính chào môn chủ, cung kính chào cậu Tiêu!"

Đây đã là tiêu chuẩn nghi thức đón khách cao nhất của Thần Toán Môn, thậm chí không ít đệ tử trong môn cũng thầm kinh ngạc!

Trong những năm qua, Thần Toán Môn chưa bao giờ tiếp đãi ai long trọng như vậy, thậm c32hí đến sự tiếp đãi bình thường cũng chưa từng có!

Mà hôm nay, người mà bọn họ cùng nhau đón tiếp lại là một người thanh niên có căn cốt chưa đến ba mươi tuổi!

"Dùng nghi thức long trọng như vậy để tiếp đón một người trẻ tuổi, có phải là hơi quá rồi không!"

"Đúng vậy, với căn cốt của anh ta, xem ra còn chưa đến ba mươi tuổi, có thể có bản lĩnh lớn đến đâu chứ!"

"Hừ, không ngờ chúng ta đây lại phải hành lễ với một tên tiểu bối như vậy!"

Vài đệ tử trẻ tuổi của Thần Toán Môn nhao nhao thì thầm bàn luận.

"Các cậu không được nhiều lời! Các cậu không biết người trước mắt đáng sợ như thế nào đâu!", một người đàn ông trung niên trở về cùng với Thần Toán Tử cau mày quát mắng.

Ông ta đã theo bên cạnh Thần Toán Tử từ khi còn nhỏ, nhưng cả đời chưa từng gặp nhân vật nào như Tiêu Chính Văn!

Chỉ với cảnh giới Nhân Hoàng đã có thể đánh bại cao thủ Đế Cảnh chỉ với một chiêu, mặc dù cường giả Đế Cảnh của nhà họ Phương đã may mắn thoát chết, nhưng đó cũng là kết quả của việc Tiêu Chính Văn giơ cao đánh khẽ mà thôi.

Trận chiến này đủ để cho thấy thực lực đáng sợ của Tiêu Chính Văn, cũng như tu vi kinh người không phù hợp với độ tuổi của anh!

"Nếu đoán không nhầm, người này có lẽ sẽ được Nguyệt Hoa Các tiếp đãi như thượng khách!"

"Hả? Ngay cả môn phái của Đại Đế cũng tiếp đãi một tên tiểu bối như hắn long trọng như vậy sao?”

"Đó là điều đương nhiên, nghe nói người của điện Thần Long đã lẻn vào thành Đại Phong. Đến ngày khai chiến với điện Thần Long, những người này nhất định sẽ là đại sát thần của phía chúng ta!"

Một số đệ tử trở về cùng với Thần Toán Tử cũng thấp giọng bàn luận.

“Cậu bạn, mời lên cầu thang!” Thần Toán Tử mỉm cười nói với Tiêu Chính Văn, đồng thời làm động tác tay xin mời!

Cùng lúc Tiêu Chính Văn bước lên đại lộ ánh sáng vàng kia, ánh sáng vàng đột nhiên thu lại về phía đỉnh núi, đưa Tiêu Chính Văn và đám người Thần Toán Tử tiến vào trong đại điện trên đỉnh núi.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom