• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (9 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 2194: Không đúng lắm

Đối mặt với trận chiến này, đổi lại là một người khác thì bây giờ đã thôi kháng cự, bó tay chịu trói!

Dù sao đối mặt với sự hợp lại vây giết của mười mấy cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm, bất kỳ cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm nào cũng không có cơ hội thắng!

Thậm chí ngay cả chạy trốn cũng là một loại hy vọng xa vời!

Phóng tầm nhìn cả Đông Vực, cao thủ như Lục Tiêu Dao và Hứa Thương Long có danh tiếng lâu đời, liệu có mấy người ở cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm, có thể lội ngược dòng, chém hai người bọn họ dưới lưỡi kiếm?

Cộng thêm Tần Cối - một cao thủ Nhân Hoàng cấp tám, cho dù Tiêu Chính Văn có thực lực mạnh mẽ cỡ nào, chỉ cần không có cao thủ Đế Cảnh trợ giúp thì kết quả anh cũng phải chết!

Mà Tiêu Chính Văn không hề hoang mang, sau khi né tránh được mấy kiếm khí, cơ thể chợt lóe, xuất hiện cách đó trăm bước!

"Thật là hao tâm tổn trí!", ánh mắt Tiêu Chính Văn đảo qua mặt đám người Lục Tiêu Dao, cười khẩy nói.

"Thực ra không cần tốn nhiều thời gian, nhưng hôm nay cậu buộc phải chết! Có thể khiến chúng tôi hợp lại giết cậu thì cho dù xuống dưới cửu tuyền, cậu cũng nên cảm thấy vinh hạnh!"

Trong đôi mắt của Lục Tiêu Dao, sát khí như thủy triều, mấy người xung quanh ông ta cũng bắt đầu rút kiếm trong tay, ánh mắt lạnh như băng nhìn Tiêu Chính Văn, giống như đang nhìn một thi thể.

"Vì giết tôi, các người phải trả giá quá lớn rồi nhỉ, chẳng lẽ ngay cả Thiên Châu cũng không cần sao nữa sao?", Tiêu Chính Văn không hề sợ hãi nói.

"Ha ha! Thiên Châu? Thiên Châu cũng chỉ là một ngòi nổ mà thôi, sở dĩ công khai với bên ngoài là vì để dẫn dụ người bên cạnh cậu rời đi!"

"Để tránh cục diện quá mức hỗn loạn, bị cậu thừa dịp chạy trốn!"

Lục Tiêu Dao đắc ý cười khẩy nói.

"Xem ra vì để giết tôi, các người đúng là phải bỏ vốn máu luôn rồi!", Tiêu Chính Văn nheo mắt lại nói.

"Tiêu Chính Văn, chuyện đã đến nước này, tôi khuyên cậu tốt nhất không nên phản kháng vô ích! Nếu tôi là cậu thì đã sớm tự sát để tạ tội và tránh liên lụy đến gia đình rồi!"

Hứa Thương Long hừ một tiếng, lạnh lùng nói.

Theo ông ta thấy, Tiêu Chính Văn bị nhiều cao thủ vây đánh như vậy, cho dù có thực lực mạnh mẽ thì bị giết cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!

Thậm chí có thể nói, cho dù thực lực Nhân Hoàng cấp năm mạnh ra sao, dưới sự vây giết của những người như bọn họ cũng không có khả năng có bất kỳ cơ hội sống nào!

Dù sao hai người Lục Tiêu Dao và Hứa Thương Long cũng có tu vi Nhân Hoàng cấp sáu, cộng thêm Tần Cối là cao thủ Nhân Hoàng cấp tám, đối với Tiêu Chính Văn mà nói, kết quả của anh chỉ còn con đường chết.

"Ngược lại tôi muốn khuyên các người một câu, ngộ nhỡ trộm gà không được lại mất đi một nắm gạo, chỉ sợ ngay cả cơ hội hối hận các người cũng không có! Thậm chí ngay cả thế lực đằng sau của các người cũng nên hiểu rõ hậu quả của chuyện này không phải là thứ mà bọn họ có thể gánh chịu được!"

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn về phía mấy người trước mắt, trầm giọng nói.

"Ha ha ha!"

Lục Tiêu Dao khinh thường lắc đầu cười lớn nói: "Tiêu Chính Văn, đã đến nước này mà cậu vẫn còn giả bộ sao? Đối mặt với cục diện này, đừng nói là cậu, cho dù là những đứa con của trời cũng tuyệt đối không có cơ hội sống sót!"

"Chỉ cần cậu chết, Viên Thiên Canh và Trần Huy Tổ còn có thể làm dấy lên sóng gió gì được đây?"

"Còn nữa, đừng nói có cả ông Tần là cao thủ Nhân Hoàng cấp tám trợ giúp, cho dù là hai người tôi và Hứa Thương Long cũng có thể dễ dàng lấy mạng của cậu!"

Lục Tiêu Dao cũng không phải đang nói lời ngông cuồng, dù sao ông ta cũng là người nổi bật ở cảnh giới Nhân Hoàng cấp sáu, còn cao hơn một tầng cảnh giới so với Tiêu Chính Văn, hơn nữa còn có Hứa Thương Long trợ chiến, giết bất kỳ người nào có cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm đều chỉ là chuyện dễ như búng ngón tay mà thôi!

Nói cách khác, những người có mặt ở đây, cho dù có thực lực yếu nhất cũng là cao thủ Nhân Hoàng cấp năm và ngang hàng với Tiêu Chính Văn, cho dù là ở phương diện nào thì Tiêu Chính Văn cũng không có khả năng sống sót!

"Cậu cũng quá coi trọng bản thân rồi đấy, mấy ngàn năm qua, vùng ngoài lãnh thổ chưa bao giờ có người có thể thoát khỏi vòng vây giết của mười vị cao thủ có cảnh giới tương đương, huống chi, cảnh giới ba người chúng tôi còn cao hơn cậu!"

"Nếu cậu thật sự có thể sống sót, tôi sẽ tự sát ở trước mặt cậu!”

Hứa Thương Long cười khẩy, coi thường nói.

Giờ phút này, ngay cả mọi người ở bên ngoài cũng cảm nhận được điểm dị thường bên trong núi Thái Thương, nhất là trong sương mù dày đặc, toả ra khí tức cường đại và sát khí như có thực chất?

Viên Thiên Canh ngẩng đầu lên, ánh mắt lấp lánh nhìn lên núi, sau đó cũng không chú ý nữa.

Trần Huy Tổ cũng coi như không có chuyện gì xảy ra, liếc mắt nhìn đám người Tư Mã Huy, rồi vẫn uống trà như thường lệ.

Tư Mã Huy thấy thế, không khỏi khẽ nhíu mày, quay đầu nói về phía Khổng Thế Phương ở bên cạnh: " Anh Khổng, phản ứng của Viên Thiên Canh và Trần Huy Tổ có phải quá mức bình thản rồi không?"

"Theo lẽ thường mà nói, không phải hai người bọn họ nên xông vào núi Thái Thương đi cứu Tiêu Chính Văn sao?"

Hả?

Khổng Thế Phương hơi nghi hoặc nhìn về phía Tư Mã Huy nói: "Sao vậy, anh Tư Mã cảm thấy có chỗ nào không ổn sao?"

Ngược lại ông ta không thấy có điểm nào không đúng, dù sao ở đường lên núi này không chỉ có hai cao thủ Đế Cảnh bọn họ canh giữ, Viên Thiên Canh và Trần Huy Tổ xông vào cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom