• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (9 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 2185: Uy lực của gương Bát Quái

Trong lúc trò chuyện, hai người Long Hình và Tiêu Chính Văn đã đi đến gần, Chư Cát Anh ngạo nghễ liếc nhìn Tiêu Chính Văn, nói: “Anh bạn, tôi đây cũng bất đắc dĩ thôi!”

“Nhưng mà cậu cứ yên tâm, tôi đây tuyệt đối sẽ không lấy mạng cậu, hơn nữa còn nhường cậu mười chiêu! Thế nào?”

Vãi chưởng!

Long Ngao không nhịn cười nổi, cười văng cả nước bọt.

Một con gà Nhân Hoàng cấp ba mà cũng bày đặt khoác lác nhường Long Vương mười chiêu?

“Ái chà, mấy đứa ngu thì tôi thấy nhiều rồi, nhưng mất não như hắn thì đúng là lần đầu được thấy!” Long Hình cũng cạn lời.

“Ồ? Nhường tôi mười chiêu? Vậy cảm ơn ông anh nhiều nhé!”

Tiêu Chính Văn cũng không khách sáo với hắn, anh vươn tay ra, gương Bát Quái lập tức bắn ra một tia sáng trắng về phía Chư Cát Anh!

Thật sự thì ban đầu, Chư Cát Anh không coi cái gương Bát Quái trong tay Tiêu Chính Văn ra gì.

Dù gì thì vùng ngoài lãnh thổ cũng có không ít người học đạo thuật, mấy thứ như gương Bát Quái hay kiếm gỗ đào gì đó đều không phải của mới lạ.

Hơn hết, mấy thứ này là đồ cơ bản của mấy người mới học!

Theo tính toán của hắn, tia sáng trắng kia chỉ có lực sát thương bằng cảnh giới Binh Vương mà thôi, đối với một cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp ba như hắn mà nói thì chẳng xi nhê gì!

Nhưng khi tia sáng trắng ấy cách hắn còn chưa tới ba centimet thì trong tai Chư Cát Anh chợt truyền đến tiếng sấm đùng đùng!

Hả?

Toàn thân Chư Cát Anh nổi da gà, sau lưng bốc lên khí lạnh ngùn ngụt!

Đây đâu phải tia sáng bình thường? Đây là thiên lôi phích lịch thì có!

Mẹ nó!

Suýt tý thì Chư Cát Anh buột miệng chửi tục, thiên lôi phích lịch là thuật gọi sét trong đạo thuật, một chín một mười với đại trận pháp thiên lôi trong võ đạo!

Lực sát thương lớn cỡ này không phải là thứ mà kẻ yếu đuối như hắn có thể ngăn cản được.

“Cậu… Thế mà âm…”

“Đùng đoàng!”

Chư Cát Anh vẫn chưa dứt lời thì thiên lôi phích lịch đã giáng xuống người hắn ta!

Chỉ thấy một luồng ánh sáng trắng lóa khiến người ta không dám nhìn thẳng, uy lực trời cao cuồng bạo hệt như thủy triều đổ ập xuống!

Đến cả Tiêu Chính Văn cũng hơi ngạc nhiên, anh không ngờ cái gương Bát Quái này sẽ có sức mạnh khủng khiếp đến vậy!

Thật ra Tiêu Chính Văn vẫn chưa hiểu rõ cách dùng gương Bát Quái lắm, bằng không, sức mạnh của một chiêu này có khi còn tăng thêm gấp mười lần nữa không chừng!

Chỉ vẻn vẹn một chiêu với uy lực khổng lồ như vậy đủ để khiến Thượng Quan Ly ngơ ngác!

Thậm chí, cả Viên Thiên Canh cũng kinh ngạc nhìn sang Tiêu Chính Văn sau khi trông thấy uy lực kinh khủng này!

Giơ tay lên trên không, kêu gọi thiên lôi phích lịch là năng lực mà chỉ có Đạo Thuật Chí Tôn mới làm được, không phải Tiêu Chính Văn xuất thân từ võ đạo sao?

Chẳng lẽ cậu ta tu luyện song song cả đạo và võ?

Cùng lúc đó, trên bầu trời đầy ráng chiều đột nhiên rọi xuống một chùm ánh sáng tinh khôi, trông hệt như một con thần thú khổng lồ từ thời thượng cổ đang thức tỉnh!

Luồng sức mạnh này vốn không phải của Tiêu Chính Văn mà là hoàn toàn xuất phát từ chiếc gương Bát Quái trông bình thường kia!

Đừng nói là Nhân Hoàng cấp ba, đến cả Nhân Hoàng cấp sáu như Lý Bạch cũng sợ xanh mặt!

Luồng sáng trắng kia kinh khủng cỡ nào thì chỉ có người trong cuộc mới cảm nhận được!

Ầm!

Mỗi chỗ mà luồng sáng kia chiếu thẳng xuống, dù là núi cao hay sông lớn, đến cả vùng núi của mấy môn phái nhỏ đều bị san bằng chỉ trong nháy mắt!

“Không ổn rồi! Mau mở trận pháp phòng vệ!”

Viên Thiên Canh biết rõ sự đáng sợ của luồng sáng trắng kia, ông ta vội vàng hét lớn, lao ra một khoảng dài, giơ tay lên mở trận pháp bảo vệ!

Nhưng dù vậy, khi luồng sáng ấy sắp chiếu xuống núi Đế Khư, mấy chục nóc lầu cao mới xây dựng xong vẫn bị biến thành bột phấn!

Chư Cát Anh bị luồng sáng kia sượt qua người thì toàn thân bay ngược ra sau!

Phụt!

Chư Cát Anh té rầm xuống đất, bụi mù tung bay!

Còn Thượng Quan Ly chết sững tại chỗ như tượng đá, mồ hôi lạnh tuôn rơi như mưa, mặt mày xám xịt!

Cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp ba chỉ bị sượt qua vạt áo mà cũng suýt phải bỏ mạng!

Lúc này, Tiêu Chính Văn cũng nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề, nếu anh cứ mặc cho gương Bát Quái phát huy toàn bộ thực lực của nó thì e là đến một miếng ngói của Đế Khư cũng không còn!

Vì vậy, anh vội vàng dùng một tay che lại, thu hồi gương Bát Quái về tay mình!

“Cậu… Cậu ta rốt cuộc là ai?”, mãi lâu sau, Thượng Quan Ly mới chỉ vào Tiêu Chính Văn, lắp ba lắp bắp hỏi.

“Haiz!” Lý Bạch cố nhịn cười, vỗ vai Thượng Quan Ly nói: “Tôi bảo anh từ sớm rồi, đừng chọc vào người này, nhưng các anh cứ không chịu tin tôi!”

“Đừng quên ba nghìn cây hoa Tử Tiêu đấy nhé, đưa đến sớm sớm, không thì cậu Tiêu sẽ nổi nóng đấy”.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom