• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (7 Viewers)

  • Chương 1657-1659

Chương 1657: Không có tác dụng

Ngay cả sắc mặt của Locke Vader cũng trở nên cực kỳ khó coi, những người còn lại cúi đầu im lặng, không biết nên nói gì.

Đại diện của những gia tộc lớn ở Âu Lục xung quanh cười chế nhạo.

“Anh Tiêu, tôi muốn nhắc nhở anh, lâu đài Ehlers cách lâu đài Versailles hơn một nghìn kilomet, hơn nữa anh nói có thể hủy diệt trong chốc lát nghe có vẻ dễ dàng quá nhỉ!”

“Anh coi đó là một đàn cừu hay một bầy chó? Anh nghĩ một quả tên lửa có thể giải quyết mọi vấn đề sao?”

Vị thành viên hoàng tộc kia không thể chịu nổi nữa. Sự kiêu ngạo của Tiêu Chính Văn khiến hắn vô cùng tức giận, phổi như sắp nổ tung.

“Anh Tiêu, lúc trước chúng tôi từng làm thí nghiệm. Dù có dùng cả chục quả bom để tấn công cường giả cảnh giới Thiên Thần hai sao thì cũng chẳng có tác dụng gì cả. Có vẻ như không có khả năng hủy diệt lâu đài Versailles trong nháy mắt!”

Một đại diện của mười gia tộc lớn bước lên, nói với vẻ mặt đau khổ.

Chém gió cũng phải có giới hạn thôi chứ! Một tay chắp sau lưng, miệng nói muốn hủy diệt người ta như Tiêu Chính Văn đúng là một trò cười!

Hơn nữa, lâu đài Versailles ngày nay rất khác so với vài năm trước. Lâu đài Versailles có Nhân Vương cấp ba cai quản, cho dù dùng bom hạt nhân lớn nhất thế giới hiện nay cũng không thể khiến một bức tường sụp đổ.

Hơn nữa người ta còn có đại trận bảo vệ, cho dù là cao thủ Nhân Vương cấp ba cùng cấp cũng không làm gì được bọn họ.

“Điều này rất khó sao? Trong mắt anh, vũ khí hạt nhân có sức mạnh lớn nhất à? Thực ra trên thế giới rộng lớn này, còn nhiều điều phi thường hơn anh tưởng tượng!”

Tiêu Chính Văn nói xong liền phất tay, một luồng ánh sáng vàng đột nhiên xuất hiện giữa các ngón tay của anh.

Ngay sau đó, Tiêu Chính Văn chỉ tay lên trời.

Xẹt!

Luồng ánh sáng vàng kia vọt thẳng lên trời.

Ngay khi luồng ánh sáng bay ra khỏi đầu ngón tay của Tiêu Chính Văn, nó liền hóa thành một màn ánh sáng vàng, biến cả bầu trời thành màu vàng kim!

Sau đó, một trận gió lớn nổi lên, nhưng điều kỳ lạ là trận gió này thổi từ dưới chân mọi người lên.

Từng tia khí tức trắng như sợi tơ ngưng tụ trên không trung, điên cuồng lao về bức màn ánh sáng vàng.

Cùng lúc đó, tất cả mọi người có mặt đều cảm nhận được một lực ép mạnh mẽ, đám con cháu quý tộc bị đè đẹp xuống đất.

“Gừ!”

Cùng với tiếng rồng gầm, luồng ánh sáng vàng phóng như sao băng về phía lâu đài Versailles cách đó hàng nghìn kilomet.

“Hừ, anh nghĩ làm vậy thì có thể phá hủy lâu đài Versailles sao? Thật là ngớ ngẩn!”

Một thành viên vương tộc nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ khinh thường.

Cao thủ cảnh giới Thiên Thần nào cũng có thể làm được trò cỏn con này.

Dù sao mọi người cũng chỉ nhìn thấy luồng ánh sáng vàng đó phóng về phía lâu đài Versailles, cuối cùng kết quả ra sao thì chỉ có người trong lâu đài Versailles và bản thân Tiêu Chính Văn mới biết được.

Nhưng lúc này, một tiếng động lớn đột nhiên từ xa truyền đến.

Không ít cao thủ cảnh giới Thiên Thần bốn sao vô cùng sửng sốt, bọn họ chợt cảm thấy điều gì đó kỳ quái.

“Không! Không đúng!”

Chẳng mấy chốc, vẻ mặt của tất cả các cao thủ Thiên Thần đều trở nên nghiêm nghị, những lời giễu cợt khinh thường trước đó đều bị dẹp bỏ.

Ngay sau đó, toàn bộ vùng đất lâu đài Ehlers xảy ra một cơn chấn động dữ dội.

Lúc này, trong lâu đài Versailles cách đó hàng nghìn kilomet, có một ông lão mặc áo choàng đen đang ngồi trong chính điện, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Đột nhiên, một tia ánh sáng vàng xuyên qua cửa sổ trên mái nhà.

“Hử?”

Tia ánh sáng đó vừa chiếu vào mặt ông lão, ông lão liền mở trừng mắt.

Luồng khí tức này thật mạnh mẽ!

Mặc dù chỉ là một tia sáng nhỏ, nhưng lại có vẻ như bao hàm mọi thứ.

“Không hay rồi!”

Ông lão nói xong liền vươn tay ra nắm lấy cây nạng bên cạnh, đồng thời toàn thân ông ta tỏa ra ánh sáng trắng, thậm chí có không ít người nhìn thấy một quầng sáng trong suốt trên đầu ông ta.

Ngay sau đó, cỗ uy lực vô song đột nhiên lan tỏa khắp nơi, đồng thời, một bức màn trắng sáng lên phía trên toàn bộ lâu đài Versailles.

Đây chính là đại trận bảo vệ của lâu đài Versailles.

Chỉ là tất cả những thứ này đều không hề có tác dụng.
Chương 1658: Sợ hãi

Tia sáng vàng kia xuyên thẳng qua đại trận bảo vệ màu trắng, phóng về phía lâu đài Versailles.

Trong thánh vực, đám cao thủ Nhân Vương cấp bốn cũng không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn chứ huống hồ là một ông lão Nhân Vương ba sao!

Sau đó, một tiếng động lớn như sấm sét truyền đến, đại trận bảo vệ phía trên lâu đài Versailles sụp đổ ngay lập tức.

Khi đại trận bảo vệ bị phá vỡ, lâu đài Versailles tràn ngập ánh sáng vàng.

Rất nhiều cao thủ trong lâu đài Versailles còn chưa kịp phản ứng, đã biến thành bột mịn.

Trong không trung nổ ra một âm thanh lớn, từng chùm ánh sáng vàng bắn tung tóe khắp nơi, chỉ cần là người hay vật bị ánh sáng vàng chạm vào sẽ biến thành tro bụi trong nháy mắt!

“Không! Rốt cuộc là ai mà lại dám…”

Ông lão còn chưa kịp nói xong, một quả cầu ánh sáng đã bao phủ ông ta, một giây sau, ông ta và cây nạng trong tay đều lập tức bốc hơi.

Ngay sau đó, một quả cầu ánh sáng khổng lồ cao nghìn mét đã sáng lên, bao trùm toàn bộ lâu đài Versailles trong đó.

Tiếp theo, vô số lửa trời đột nhiên từ trên trời rơi xuống.

Trận cháy này gần như biến hàng trăm kilomet xung quanh lâu đài Versailles thành bãi đất khô cằn.

Lúc này, điện thoại của Locke Vader đột nhiên đổ chuông.

Cụ ta nhìn lướt qua dãy số điện thoại rồi vội vàng bấm nút trả lời: “Quốc Vương bệ hạ!”

Một giây tiếp theo, đồng tử của Locke Vader co rút lại, trên trán mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

“Cái gì! Ngài… ngài nói cái gì?”

Locke Vader không thể tin vào tai mình.

Mãi đến khi đầu bên kia điện thoại lặp lại những gì vừa nói, Locke Vader mới kinh ngạc quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn.

Lộp bộp!

Điện thoại của Locke Vader rơi xuống đất, ông ta ngơ ngác nhìn Tiêu Chính Văn, ánh mắt hiện lên vẻ sợ hãi.

“Ông nội, đã xảy ra chuyện gì vậy? Có phải vương tộc…”

Locke Thetis còn chưa kịp nói xong, Locke Vader đã xua tay, kinh ngạc nói: “Lâu đài… lâu đài Versailles bị san bằng rồi!”

Cái gì?

Tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc.

Bỗng chốc, không gian liền trở nên vô cùng tĩnh lặng, thậm chí còn có thể nghe thấy được tiếng tim đập của mọi người.

“Lâu đài Versailles không… không còn nữa?”

Đúng lúc này, chuông điện thoại lần lượt vang lên, vô số người đồng loạt xác nhận lâu đài Versailles đã bị xóa sổ.

Lúc này, Tiêu Chính Văn tiến lên đứng trên không trung, quay lưng về phía mọi người nói: “Chỉ là lâu đài Versailles thôi mà, có gì đáng sợ chứ! Bản soái nói có thẻ hủy diệt nó trong chốc lát thì chắc chắn nó sẽ biến thành tro bụi!”

“Nhưng các người nên nhớ những gì đã hứa với tôi, nếu chậm trễ một phút thì cả Âu Lục sẽ bị hủy diệt giống như lâu đài Versailles!”

Một giây tiếp theo, khoảng không phía sau Tiêu Chính Văn xuất hiện những gợn sóng chuyển động.

Lúc mọi người nhìn lại thì không còn thấy bóng hình của Tiêu Chính Văn đâu nữa.

Nhưng ai cũng cảm nhận được sự áp chế mạnh mẽ đến từ Tiêu Chính Văn.

Trong chớp mắt, lâu đài Versailles đã bị phá hủy.

Như vậy thì Tiêu Chính Văn nói tiêu diệt Âu Lục cũng không phải là nói đùa.

“Lâu đài Versailles thực sự bị hủy diệt rồi?”

Fillkant vẫn không thể tin nổi.

Sắc mặt Locke Thetis tái nhợt, hắn gật đầu nói: “Hủy... hủy diệt rồi! Theo nguồn tin đáng tin cậy, trong vòng hàng trăm cây số đều đã biến thành bãi đất khô cằn, trong lâu đài Versailles không hề tìm thấy một thi thể nào!”

“Vị cao thủ Nhân Vương cấp ba... lập tức... tan biến rồi!”

Trong khi nói, quần của Locke Thetis đã ướt một mảng lớn.

Tiêu Chính Văn thật đáng sợ, vậy mà vừa lúc nãy, còn có một số người ngu ngốc chất vấn Tiêu Chính Văn.

Cũng may người ta chỉ coi bọn họ là lũ kiến, thậm chí còn khinh thường ra tay, nếu không, bây giờ là một mảnh xương của bọn họ cũng không tìm được.

“Hủy diệt lâu đài Versailles trong chớp mắt!”

Vị thành viên vương tộc vừa chất vấn Tiêu Chính Văn ngã phịch xuống đất, thất thần nhìn mặt đất.

Lúc này, hắn đã sợ hãi đến tận xương tủy!
Chương 1659: Chấn động Âu Lục

Trong vòng mấy trăm mét, Tiêu Chính Văn vừa giơ tay lên cả lâu đài Versailles hóa thành tro bụi, sức mạnh đáng sợ gì đây?

Vừa rồi ông ta vẫn còn đang năm lần bảy lượt khiêu khích Tiêu Chính Văn?

Dù ông ta là thành viên của vương thất thì thế nào?

Với sức mạnh này của Tiêu Chính Văn, trước khi đi giết hắn thì ai dám nói nhiều thêm nửa chữ?

“Mọi người đã nhận được tin tức rồi chứ?”

Locke Vader quay đầu lại nhìn đám người bên cạnh nói.

“Đúng thế, cả cơ quan tình báo Âu Lục đã… đã hoảng đến ngây người luôn rồi”.

Đại diện của một gia tộc ở bên cạnh run rẩy nói.

“Thế… lâu đài Versailles còn người sống không?”

Điều Locke Vader lo lắng nhất là ngộ nhỡ một hai cao thủ cảnh giới Nhân Vương còn sống thì Âu Lục sẽ đối mặt với cuộc tàn sát báo thù đẫm máu ngay lập tức.

“Không… không còn người sống, ngay cả con chuột dưới cống cũng bị giết tận gốc chứ đừng nói là người trong lâu đài Versailles. Cái hố lớn đó… sâu tận một trăm mét, xung quanh đã biến thành tro tàn”.

Nói rồi người đó lau mồ hôi lạnh trên trán.

Khi vừa nghe đến tin tức này hắn cũng ngây người, còn nghĩ đối phương nói nhầm hoặc mình nghe nhầm.

Cho đến khi người bên cơ quan tình báo gửi hình hiện trường cho hắn, hắn mới biết Tiêu Chính Văn đáng sợ thế nào.

Cả đời này hắn chưa từng nhìn thấy cuộc tàn sát ở mức độ này.

Mặc dù lúc trước hắn cũng từng thấy một mình Tiêu Chính Văn giết bốn cường giả cảnh giới Thiên Thần Âu Lục, nhưng trận chiến lúc đó không thể nào so được với lâu đài Versailles lần này.

Trong lâu đài Versailles có mười mấy cao thủ cường giả Nhân Vương trấn giữ, cả Âu Lục đều không có cách gì với họ.

Lúc này trong mắt mọi người Tiêu Chính Văn đã không phải chiến thần nữa mà là Thiên Thần thật sự giáng trần.

Mặc dù thời thế thay đổi, cùng với sự trở lại của linh khí, con đường ngoài lãnh thổ đã được mở hoàn toàn, nhiều cao thủ ngoài lãnh thổ liên tục quay về thế tục, nhưng bây giờ Tiêu Chính Văn vẫn mạnh như thế.

Hơn nữa khi anh đến Âu Lục vẫn chèn ép cả Âu Lục với tư thế của Thiên Thần.

Trên thế giới này dù là cao thủ có thể tiếp cận lâu đài Versailles thì chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, chứ đừng nói là giết vô số người của lâu đài Versailles chỉ trong thoáng chốc.

Lúc này lãnh đạo cấp cao ở cả Âu Lục đều hoảng sợ, từ tận đáy lòng của không ít người dấy lên sự kính sợ sâu sắc với quốc gia cổ đại phương Đông đó.

Người da trắng quyền lợi tối cao?

So với Tiêu Chính Văn, họ còn chẳng xứng chà đế giày cho người ta nữa kìa.

Lúc này kiêu ngạo của cả Âu Lục và cảm giác ưu việt tích lũy hàng trăm năm này bỗng chốc biến mất, chỉ còn lại sự tự ti vô tận.

Thậm chí có người cảm thấy thật hổ thẹn khi mình là người da trắng, nếu mình là người Hoa Quốc da vàng thì kiêu ngạo biết bao.

Đúng lúc này, một tướng quân Âu Lục nhanh chân chạy đến lâu đài Ehlers, thấy người của mười gia tộc lớn và đại diện của thành viên vương thất đều ngây người đứng ngay tại chỗ, không động đậy nhìn về hướng phương Đông, nhíu mày nói: “Các vị, sao mọi người vẫn chưa đi?”

“Chẳng phải nói hôm nay muốn cùng lâu đài Versailles…”

“Lâu đài Versailles đã trở thành lịch sử rồi, đừng nói đến nữa, Âu Lục đã không còn nguy hiểm nữa”.

Locke Vader lo lắng nói.

Đừng thấy lâu đài Versailles đã không còn nguy hiểm nữa mà lầm, điều này cũng cho thấy Âu Lục sắp bị Hoa Quốc, bị một mình Tiêu Chính Văn giẫm đạp dưới chân mãi mãi.

Cách duy nhất để sinh tồn của đám người này là nịnh hót Hoa Quốc, nịnh bợ Tiêu Chính Văn.

Họ từng xem thường Hoa Quốc, xem thường Thiên Tử và người dân Hoa Quốc?

Trong quá khứ họ từng có thái độ hống hách với Hoa Quốc, thậm chí còn cho rằng Hoa Quốc chẳng là gì, không có gì đáng ngại.

Nhưng bây giờ thì sao?

Những lời Tiêu Chính Văn nói trước khi đi vẫn còn văng vẳng bên tai.

Ông ta bỗng có một cảm giác dám khinh thường ngọn núi cao.

Đó chẳng phải là cảm giác ưu việt, cũng không phải là tự hào dân tộc mà là không biết.

“Gì… gì cơ?”

Tướng quân đó ngây người.

Vì hắn chạy vội đến nên chưa nhận được tin tức nào về lâu đài Versailles, càng không thể hiểu hàm ý những lời Locke Vader vừa nói.

“Cậu tự đi hỏi cơ quan tình báo của mình đi”.

Nói rồi Locke Vader chống gậy đi về phía thành cổ, lúc này ông ta bỗng già đi mười tuổi.

Đợi khi tướng quân đó biết được chuyện xảy ra ở lâu đài Versailles qua tình báo viên của mình thì cũng ngây cả người.

“Thảo nào năm đó Andre nói với tôi sau này không được đối đầu với Tiêu Chính Văn. Lúc đó tôi còn tưởng ông ấy sợ Tiêu Chính Văn đến chết khiếp”.

“Nhưng đến hôm nay tôi mới biết là chúng ta quá nhỏ bé, một hạt cát nhỏ nào biết sự hùng vĩ của núi cao”.

Carmelo thổn thức thở dài.

Không đến một tiếng, tin tức lâu đài Versailles bị hủy đã truyền đi khắp cả Âu Lục, chỉ trong thoáng chốc cả Âu Lục đều sục sôi.

“Rốt cuộc là ai mà mạnh thế? Ai tiêu diệt được lâu đài Versailles?”

“Lẽ nào là hai đại tướng Napolil vừa quay về từ ngoài lãnh thổ?”

“Không thể nào, Joseph và Hodar quay về, thành viên vương thất Âu Lục sẽ đi đón”.

“Tôi nghĩ có thể là hai người họ bí mật quay lại thế tục, nếu không không thể giải thích được điều này”.

Chỉ thoáng chốc tất cả người dân Âu Lục đều bàn luận về chuyện này.

Nhưng không ai ngờ được người giải quyết lâu đài Versailles thế mà lại là Tiêu Chính Văn đến từ Hoa Quốc.

Xét đến thể diện của mình, lãnh đạo Âu Lục, nhất là thành viên vương thất và mười gia tộc lớn không thể công bố sự thật cho mọi người biết.

Nếu để người dân biết Tiêu Chính Văn chỉ giơ một tay lên đã tiêu diệt lâu đài Versailles thì mặt mũi của họ để đâu đây?

Nhưng tin tức lâu đài Versailles bị tiêu diệt nhanh chóng bị một tin tức có tính bùng nổ hơn đè xuống.

Tin tức này vừa được biết đến không chỉ là Âu Lục mà cả Phi Lục, Mỹ Lục, thậm chí là Hoa Quốc và năm đại danh sơn, tám đại thánh địa đều chấn động.

Hàng trăm thế tử ở thánh vực đều chết.

Cuối cùng chỉ có hai thế tử, ba võ giả bình thường còn sống rời khỏi thánh vực.

Cái gì?

Gần như tất cả mọi người khi nghe tin này đều kinh ngạc đổ mồ hôi lạnh.

Cuối cùng chỉ có hai thế tử sống rời khỏi đó?

Thế chứng tỏ điều gì?

Hai thế tử còn sống đó giết sạch tất cả các thế tử.

Điều này chẳng khác gì càn quét sạch cả thế giới cả.

“Cái gì? Trong thánh vực chỉ có hai thế tử còn sống rời khỏi đó?”

Dưới dãy núi Indes của Mỹ Lục, một ông lão đội vương miện trên đầu, da ngăm đen, ánh mắt già nua đó toát ra hai tia sáng.

Cũng may thế tử gia tộc lâu đời của họ không tham gia vào cuộc tranh đấu khí vận Âu Lục lần này, mà đặt hết tâm tư vào việc cai trị Mỹ Lục.

Nếu không e là cũng không thoát khỏi.

Hai vị thế tử chắc chắn xuất thân từ hai gia tộc cực kỳ lớn mạnh, hơn nữa dã tâm của họ không chỉ là Âu Lục.

Từ trước đến nay khí vận là một thứ rất vi diệu, cũng là thứ cực kỳ quan trọng với các thế tử.

Vì chỉ có được khí vận trợ sức thì thực lực của thế tử mới có thể nhanh chóng đột phá, hơn nữa trong cuộc sống cũng có gian nan nguy hiểm.

Đây mới là sự hấp dẫn của khí vận.

Nhưng vì khí vận mà chôn vùi thế tử của mình đồng nghĩa với việc lãng phí ba trăm năm, hơn nữa mất đi một trụ cột của gia tộc, cũng là thành viên rất rất quan trọng.

Việc mất đi một thế tử là điều không thể chấp nhận được với bất kỳ gia tộc lớn nào, đặc biệt là gia tộc lâu đời, thậm chí có thể khiến một gia tộc có quyền lực hùng hậu giảm sút trong ba trăm năm tới.

“Rốt cuộc là ai độc ác như thế, phá hủy tương lai của hàng trăm gia tộc chỉ trong một đêm?”

“Hừ, mặc dù hai tên khốn nạn này có được khí vận Âu Lục cũng đồng nghĩa với việc đã gây ra thù oán với các gia tộc lâu đời trên khắp thế giới”.

“Vấn đề là ai có bản lĩnh lớn như thế, dám giết sạch mấy trăm hộ vệ bên cạnh thế tử?”

Cuối cùng câu nói này dấy lên làn sóng xôn xao mới.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom