• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (11 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1581: Chiến đấu tới cùng

Lúc này, Long Ngao bước nhanh vào khách sạn, nói nhỏ vào tai Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn khẽ cau mày nói: “Ồ? Long Nguyệt đi Âu Lục rồi sao?”

Long Ngao gật đầu: “Đúng vậy, gia tộc Kanter trao trả một tòa lâu đài cổ của Long Vương cho đại sứ Hoa Quốc chúng ta, cho nên Long Nguyệt đã đích thân dẫn người đi nhận!”

Nghe vậy, Tiêu Chính Văn mới yên tâm gật đầu, sau đó nhìn đồng hồ.

Chớp mắt, mười phút đã trôi qua, ngoài cửa vẫn không có bất kỳ người võ tông nào bước vào.

Lúc này, các phương tiện truyền thông lớn cũng đưa tin trực tiếp.

Trần Hoa An xem tin tức từ các phương tiện truyền thông, trên mặt nở nụ cười khinh bỉ: “Hừ! Lần này Tiêu Chính Văn rơi vào thế đâm lao phải theo lao! Năm đại danh sơn chỉ có Sở Hồng Thiên đến, còn những tông môn có danh tiếng trong võ tông không hề để ý đến cậu ta!”

“Vẫn là ông nội nhìn xa trông rộng! Không chỉ vậy, cả Võ Thần Tông và Dược Vương Cốc đều không phái người đi hỗ trợ Tiêu Chính Văn, bây giờ Tiêu Chính Văn thật sự chỉ có một mình chống chọi!”

Người thanh niên trẻ ngồi bên cạnh cũng giễu cợt.

“Hừ, kết quả này đã được định sẵn ngay từ đầu rồi. Nếu không phải Tiêu Chính Văn quá kiêu ngạo thì sao có thể muối mặt đến vậy!”

“Dù sao năm đại danh sơn cũng đồng hành cùng Hoa Quốc từ thời Tiên Tần đến nay, bọn họ có gốc rễ vững chắc, sao có thể bị một tên tiểu bối như Tiêu Chính Văn chi phối!”

Trần Hoa An nói đến đây càng tỏ ra đắc ý.

Lúc này, trong trang viên nhà họ Lý, sau khi xem những tin tức liên quan, Lý Chính Đạo tắt điện thoại, trầm trọng nói: “Dù sao Tiêu Chính Văn cũng còn quá trẻ!”

“Cậu ta cho rằng giết được Âu Dương Nghi thì có thể khiến năm đại danh sơn đầu hàng sao? Chắc cậu ta không biết, trong số những cao thủ chân chính trong năm đại danh sơn, Âu Dương Nghi cũng chỉ là một tiểu bối mà thôi!”

“Nếu không phải chiến sự ở vùng ngoài lãnh thổ đang căng thẳng thì sẽ không đến lượt Âu Dương Nghi phô trương danh thế!”

Nghe vậy, mấy vị trưởng lão nhà họ Lý cũng gật đầu đồng tình.

Chuyện này đúng là như vậy, cái chết của Âu Dương Nghi quả thực có thể chấn động năm đại danh sơn, nhưng không đủ để thuần phục bọn họ.

Không phải năm đại danh sơn ngông cuồng, mà là bọn họ quả thực không tầm thường.

Chuyện đã đến nước này, cả Tiêu Chính Văn và năm đại danh sơn đều đang ở thế giằng co.

Mặc dù bề ngoài, không bên nào được lợi.

Nhưng Tiêu Chính Văn lại đại diện cho giới chính trị, như vậy sẽ giúp tăng thêm khí thế cho năm đại danh sơn.

Sau này, ngay cả người trong giới thế tục cũng sẽ có một loại ảo giác, đó là chỉ cần phóng mình vào vòng tay của năm đại danh sơn thì có thể coi thường giới chính trị.

Bất kể là đối với Tiêu Chính Văn hay là đối với Thiên Tử thì đều chỉ kém một nước cờ.

“Dù sao Tiêu Chính Văn cũng không được trải qua thời đại võ tông thống nhất thiên hạ mấy trăm năm trước, cho nên mới phán đoán sai về năm đại danh sơn! Điều này cũng không có gì là lạ. Chỉ đáng tiếc là, từ nay về sau, sức mạnh của giới chính trị Hoa Quốc e rằng sẽ giảm đi rất nhiều!”

Chỉ cần các cao thủ của năm đại danh sơn trở về thì giới chính trị sẽ trở thành vật trang trí. Mà chuyện ngày hôm nay cũng vừa hay tạo cho năm đại danh sơn một cái cớ để tính toán với giới chính trị!”

“Haiz, chẳng trách người xưa thường nói trẻ người non dạ, không làm tốt được việc gì! Tiêu Chính Văn đã đẩy Thiên Tử Hoa Quốc tới đỉnh điểm sóng gió rồi!”

Ông lão nói xong liền thở dài.

Khi tin tức được các phương tiện truyền thông lớn truyền đi, năm đại danh sơn do Hoa Sơn đứng đầu lại càng thêm đắc ý.

“Hừ! Vua Bắc Lương? Cậu ta là cái thá gì chứ! Chúng ta không đến Long Kinh nhận tội đấy, không quan tâm đến lệnh của giới chính trị đấy, cậu ta dám làm gì chúng ta!”

“Lấy danh vua Bắc Lương để ra oai trước mặt năm đại danh sơn chúng ta, cậu ta xứng sao?”

“Một tên điên như Tiêu Chính Văn nếu ở ba trăm năm trước thì đã bị xóa sổ từ lâu rồi! Cậu ta phải cảm ơn người ngoài lãnh thổ đã phá rối Hoa Quốc, nếu không, cậu ta không thể sống đến ngày hôm nay!”

Hoa Sơn vừa lên tiếng, những danh sơn khác cũng bắt đầu chế nhạo Tiêu Chính Văn.

Tuy rằng kế hoạch bắt tay trấn áp Tiêu Chính Văn trước đó của bọn họ đã thất bại, nhưng bây giờ, chẳng phải đã đến lúc sỉ nhục Tiêu Chính Văn trước mặt mọi người rồi sao?

Hơn nữa, sau khi bị đẩy lên đỉnh điểm của sóng gió, Tiêu Chính Văn có thể làm gì khác ngoại trừ nhẫn nhịn?

Tiêu Chính Văn thật sự dám hủy diệt thế lực của năm đại danh sơn trong giới thế tục sao?

Lúc này, tứ đại danh sơn ngoại trừ Thiên Sơn đã đồng thời khởi động Hộ Sơn Đại Trận

Cho dù Tiêu Chính Văn đích thân đến thì bọn họ cũng không hề sợ hãi.

“Bây giờ lũ kiến giới thế tục các người cũng nên tỉnh táo lại rồi nhỉ! Với thực lực của chúng tôi, quả thực không giết nổi Tiêu Chính Văn! Nhưng cậu ta cũng không thể bước vào cửa năm đại danh sơn!”

“Có Hộ Sơn Đại Trận của Hoa Sơn ở đây, Xung Tiêu Tử tôi xin thề, chỉ cần Tiêu Chính Văn có thể bước nửa bước vào Hoa Sơn, Xung Tử Tiêu tôi sẽ quỳ lạy Tiêu Chính Văn mười lần trước mặt tất cả mọi người!”

Với sự chế giễu của hai ông lão Hằng Sơn và Hoa Sơn, làn sóng dư luận được đẩy lên cao trào.

“E rằng ông không có cơ hội quỳ lạy đâu! Ông chỉ có cơ hội biến thành người chết mà thôi!”

Tiêu Chính Văn bình tĩnh trả lời.

Cái gì?

Nghe vậy, Xung Tiêu Tử cười lớn.

Đừng nói là cảnh giới Nhân Vương cấp một, cho dù Tiêu Chính Văn đạt đến Đế Cảnh thì đã sao?

Hộ Sơn Đại Trận của Hoa Sơn vô cùng đáng sợ, đó là trận pháp mạnh mẽ, kết hợp giữa trận pháp không gian và trận pháp công kích.

Trước đây, khi trận chiến giữa Hoa Sơn và Thiên Sơn nổ ra, các cao thủ hàng đầu của Thiên Sơn đã đánh tới Hoa Sơn, nhưng chỉ có thể chùn bước từ xa.

“Tên nhãi Tiêu Chính Văn, cậu thật không biết điều! Đừng nói là cậu, cho dù là Nhân Hoàng thì cũng đừng hòng bước qua của Hoa Sơn!”

“Chắc cậu không biết cái gì gọi là Hộ Sơn Đại Trận nhỉ! Hoa Sơn chúng tôi lúc nào cũng chào đón cậu lên núi!”

Xung Tiêu Tử khinh thường nói.

Lúc này, ngay cả đại trưởng lão võ tông cũng nhíu mày.

Các đại danh sơn đã có cường giả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương làm chủ, theo ý mà nói, đã có thể thi triển Hộ Sơn Đại Trận!”

Mặc dù thực lực của Bán Bộ Nhân Vương kém hơn Nhân Vương rất nhiều, nhưng ít nhất vẫn có thể thi triển một phần mười lực chiến của Hộ Sơn Đại Trận.

Đây không phải là trò đùa!

Ngay cả ông cụ Quý cũng đều lộ ra sắc mặt khó coi.

Muốn phá vỡ Hộ Sơn Đại Trận không hề dễ dàng.

Có thể nói, một người phải có thực lực tuyệt đối mạnh hơn đối thủ gấp mười lần, mới có thể phá vỡ Hộ Sơn Đại Trận.

Nhưng điều có cũng chỉ là có thể mà thôi!

Xét cho cùng, trong hàng nghìn năm qua, Hộ Sơn Đại Trận của năm đại danh sơn giống như lạch trời cuối cùng của năm đại danh sơn, luôn che chở cho năm đại danh sơn.

“Cậu Tiêu, người của Hoa Sơn không hề khoe khoang. Hộ Sơn Đại Trận quả thực rất mạnh, hàng nghìn năm qua, chưa từng có người nào phá được Hộ Sơn Đại Trận, tiến vào năm đại danh sơn cả!”

“Chuyện này, thôi tôi thấy hay là bỏ đi!”

Ông cụ Quý nghiêm túc nói.

Mặc dù Tiêu Chính Văn không còn mang lại lợi ích gì cho nhà họ Quý nữa, nhưng ông cụ Quý vẫn không muốn nhìn thấy cảnh Tiêu Chính Văn mất thể diện.

Trong lúc Tiêu Chính Văn đang suy nghĩ, Xung Tiêu Tử lại chế giễu: “Tiêu Chính Văn, nếu cậu thật sự có bản lĩnh giống như lúc trước cậu khiêu khích Kiếm Tiên Thiên Sơn thì bây giờ hãy xông vào Hoa Sơn đi!”

Lời nói của cụ ta vô cùng thẳng thắn, không cần truyền thông gì cả, gần như cả Hoa Quốc đều có thể nghe ra được ý khiêu khích của cụ ta.

Tiêu Chính Văn lạnh lùng bật cười, một tay nắm lấy, quát lớn: “Kiếm Tần Vương!”

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, một tia sáng vụt ra từ Thiên Tử Các.

Trong nháy mắt, một thanh kiếm dài chói mắt bay lơ lửng bên cạnh Tiêu Chính Văn

Ngay sau đó, Tiêu Chính Văn đạp lên không trung, vụt bay về phía Hoa Sơn.

Mọi người nhìn thấy cảnh tượng này đều choáng váng trước hành động của Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn đánh Hoa Sơn thật sao?

“Lẽ nào cậu ta thật sự muốn một mình phá vỡ Hộ Sơn Đại Trận của Hoa Sơn?”

Không ít người của võ tông hướng sự chú ý về phía Hoa Sơn.

Lúc này, Xung Tiêu Tử đang đứng trên đỉnh Hoa Sơn vô cùng kinh ngạc khi Tiêu Chính Văn thật sự dám tấn công Hoa Sơn!

Lúc này, Xung Tiêu Tử không thể kìm nén được lửa giận trong lòng, sao Tiêu Chính Văn dám coi thường Hoa Sơn đến vậy?

“Tiêu Chính Văn, cậu thật sự muốn quyết đấu sống chết với Hoa Sơn sao?”

Xung Tiêu Tử lạnh lùng nhìn tia chớp phóng từ trên trời xuống, trong mắt hiện lên ngọn lửa hận.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom