• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (10 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1559-1561

Chương 1559: Tôi khuyên các người đến đây thôi

Trong năm năm nay, Liễu Thanh cũng đã tiến bộ rất nhanh, nói cho cùng sau khi linh khí khôi phục thì Hoa Quốc mới là nơi được lợi nhiều nhất!

Bốn từ “Quốc gia hưng thịnh” không phải là chuyện đùa!

Dẫu sao, Thiên Tử cũ đã hy sinh mạng sống của chính mình, đến cuối cùng mới giành được cơ hội thịnh vượng cho Hoa Quốc!

Tiêu Chính Văn liếc nhìn Liễu Thanh, lúc này, anh ta đã có thực lực của cảnh giới Thiên Thần một sao.

Tiêu Chính Văn rất hài lòng khi Liễu Thanh có thể đạt được cảnh giới như hiện nay mà không cần sự trợ giúp của Phá Cảnh Đơn!

Chỉ có điều sắc mặt của Liễu Thanh lại mang theo vẻ u sầu!

Dù sao hiện nay linh khí đã khôi phục, nên càng có nhiều cường giả của vùng ngoài lãnh thổ trở về giới thế tục!

Nếu là vào năm năm trước, thì với thực lực bây giờ của Liễu Thanh đã đủ sức áp đảo cả một châu lục!

Nhưng bây giờ, đừng nói là một châu lục, ngay cả một tỉnh cũng chưa chắc có thể trấn áp nổi!

Mà Tiêu Chính Văn của bây giờ dường như chẳng có bất kỳ thay đổi nào so với năm năm trước, anh trông vẫn rất bình thường, bình thường đến nỗi nếu Liễu Thanh không biết rõ về anh, thậm chí anh ta sẽ lầm tưởng rằng Tiêu Chính Văn chỉ là một người bình thường!

“Tiêu Vương, anh…”

Nghi vấn trong lòng Liễu Thanh còn chưa được nói ra, đột nhiên cả tòa nhà đã xảy ra một trận chấn động!

Sau đó, chỉ thấy một đám mây đen lớn từ trên trời bay thẳng về phía tập đoàn Vy Nhan với tốc độ cực nhanh!

Đám mây đen dường như sắp nhỏ ra nước.

Cùng với đám mây đen, còn có một trận gió bão bất khả chiến bại ập đến, khiến vô số ngôi nhà dọc theo con đường đều bị trận bão này thổi sập!

Nhiều chiếc ô tô trên đường cũng lần lượt bị trận bão này thổi bay lên giữa không trung!

“Tiêu Chính Văn! Còn không mau ra chịu chết!”

Một giọng nói lạnh như băng như từ chín phương trời truyền xuống, ngay lập tức vang dội cả khắp Giang Trung trong nháy mắt!

Mọi người đều đồng loạt ngẩng đầu nhìn lên bầu trời!

Chỉ thấy bóng dáng của ba người thanh niên đang đứng ngạo nghễ trên không trung.

Ba người đều mặc áo đạo sĩ trắng như tuyết, cả người đều toát ra khí phách hiên ngang và khí thế ngạo mạn!

Ngay cả Liễu Thanh cũng cảm nhận được một sức ép vô cùng mạnh mẽ!

Cao thủ cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao!

Trong lòng Liễu Thanh không khỏi chấn động, sau đó đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn!

“Tiêu Vương, tuyệt đối không thể!”

Nếu lúc này Tiêu Chính Văn đi ra ngoài thì chỉ có chết!

Tiêu Chính Văn chậm rãi đứng dậy, vỗ nhẹ hai cái vào vai Liễu Thanh nói: “Đừng căng thẳng, tôi đi một lát rồi về!”

Nói xong, Tiêu Chính Văn bước ra khỏi tòa nhà văn phòng của tập đoàn Vy Nhan dưới ánh mắt chăm chú và kinh ngạc của Liễu Thanh!

Có những chuyện đã chôn sâu quá lâu, giờ cũng phải cho công chúng một câu trả lời thỏa đáng!

Mục tiêu của Tiêu Chính Văn đương nhiên không phải là đám người Lạc Tề Anh.

Bọn họ chỉ là đám ranh con của năm đại danh sơn, người mà Tiêu Chính Văn thật sự muốn đe dọa chính là toàn bộ võ tông!

Cho dù linh khí có khôi phục hay không, Hoa Quốc phải luôn lấy dân làm gốc, pháp luật sẽ luôn là trên hết!

Nhìn thấy Tiêu Chính Văn chậm rãi bước ra khỏi tòa nhà, Lạc Tề Anh chắp tay ra sau với vẻ mặt kiêu ngạo, rồi liếc xuống nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Hừ, bất ngờ không?”

“Năm đại danh sơn của chúng tôi mà anh cũng dám khiêu khích? Một Thiên Thần một sao nhỏ nhoi, ở thời đại hiện nay đã sớm lỗi thời rồi!”

Tiêu Chính Văn liếc mắt nhìn Lạc Tề Anh trên không trung, cười nhạo nói: “Thật sự rất bất ngờ, tôi nhớ năm năm trước người của năm đại danh sơn cũng đều có đầu óc!”

“Anh nói cái gì?”

Nghe vậy, vẻ mặt Lạc Tề Anh giận đến trắng bệch.

Hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tiêu Chính Văn ở phía dưới: "Hừ! Tên họ Tiêu kia, e rằng anh nằm mơ cũng không ngờ rằng, võ tông của hôm nay sớm đã không phải là võ tông mà lúc anh rời đi rồi?"

"Cảnh giới Thiên Thần một sao, ngay cả những người trẻ tuổi như chúng tôi anh cũng không thể uy hiếp được! Có phải khiến anh rất thất vọng không?"

Lạc Tề Anh vừa nói vừa ngoắc tay.

“Ầm!”

Một tòa nhà hai mươi tầng ở cách đó không xa bất ngờ đổ sập!

May mắn thay, bởi vì Tiêu Chính Văn trở về, nên tất cả những người trong tòa nhà đó đều chạy sang tập đoàn Vy Nhan để chào đón Tiêu Chính Văn.

Nếu không, sẽ có hàng ngàn gia đình bị phá hủy bởi cú đánh này!

"Thấy chưa, đây chính là sức mạnh của cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao! Anh nằm mơ cũng muốn có được loại sức mạnh bất khả chiến bại này đúng không nào?"

Lạc Tề Anh cúi đầu nhìn Tiêu Chính Văn ở phía dưới, nói với vẻ mặt vô cùng kiêu căng: "Nếu đổi lại là năm đó, anh quả thật rất giỏi, nhưng đáng tiếc thời thế đã thay đổi rồi!"

"Có lẽ anh vẫn còn chưa biết, trong năm năm nay, học viện kiếm thuật Thiên Sơn của chúng tôi luôn tìm kiếm anh! Năm đó, anh đã giết hàng ngàn đệ tử của học viện kiếm thuật Thiên Sơn của chúng tôi chỉ bởi vì một tên dân đen thấp hèn!"

"Anh biết tội của mình chưa hả?”

Tiếng rống giận của Lạc Tề Anh vang lên như tiếng sấm, chấn động đến nỗi khiến lỗ tai và mũi của mọi người ở phía dưới đều chảy máu!

Tiêu Chính Văn chỉ lạnh nhạt nhìn Lạc Tề Anh, mặc cho hắn gầm thét thế nào, Tiêu Chính Văn cũng không hề căng thẳng!

Với anh mà nói, Lạc Tề Anh chẳng khác nào người sẵn sàng chịu chết!

"Ầm!"

Lúc này, Lạc Tề Anh vừa vung tay lên, một tòa nhà cao hơn ba mươi tầng ngay lập tức bị bật gốc.

Treo lơ lửng trên không trung.

"Thấy rồi chứ! Đây là sức mạnh tuyệt đối đủ để giết anh hàng nghìn lần”.

Lạc Tề Anh nói với vẻ mặt cười nhạo.

La Chí Dũng và Hàn Thiên Vũ cũng cười khẩy và nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn ở phía dưới!

"Xem ra chúng tôi đã đoán đúng, năm năm cứ thế trôi qua, nhưng anh lại chẳng có gì khác biệt so với năm đó, năm đó anh đã oai phong đến cỡ nào, một mình đã có thể trấn áp cả vũ trụ cơ mà!"

"Nhưng đáng tiếc, hôm nay đã không còn là thời đại của anh nữa rồi!"

La Chí Dũng không để mất cơ hội chế giễu.

"Ầm!"

Lại có một tiếng động lớn như sấm vang lên, chỉ thấy Hàn Thiên Vũ và La Chí Dũng tràn đầy khí thế, uy lực của cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao như một luồng khí vô hình đè lên những người phía dưới khiến họ phải quỳ xuống.

Ngay cả dưới mặt đất cũng xuất hiện những vết nứt!

"Sao rồi, Vua Bắc Lương, có phải anh rất sợ không?"

Từ khóe mắt, La Chí Dũng nhìn thấy một máy quay ở phía xa!

Lúc này hắn nhân cơ hội ra oai với Tiêu Chính Văn!

"Tiêu Chính Văn, nếu như tòa nhà này rơi xuống, đừng nói là đám đàn kiến phía dưới, anh dám đảm bảo rằng mình sẽ thoát được không?", Lạc Tề Anh cười đến điên dại với vẻ đắc ý.

Tiêu Chính Văn bình tĩnh nhìn về phía ba người ở trên không trung, lạnh lùng nói: "Tôi khuyên các người nên có chừng mực!"

Lời này vừa thốt ra, cả ba người Lạc Tề Anh gần như cùng lúc sa sầm mặt mày.

"Nên có chừng mực ư? Hừ, anh tưởng mình là ai? Còn là vua Bắc Lương của năm đó sao? Nói cho anh biết, cho dù là Thiên Tử cũng không có quyền ra lệnh cho chúng tôi!"

"Đúng thế! Huống chi, anh chẳng qua cũng chỉ là một con chó theo đuôi của Thiên Tử mà thôi!"

"Tiêu Chính Văn, sao anh không xem lại ba người chúng tôi đang ở cảnh giới nào! Cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao đấy! Nếu chúng tôi cùng nhau ra tay thì cũng đủ để nghiền nát anh!"

Cả ba người cùng lúc rống lên!

"Đừng nói là anh, ngay cả giới chính trị cũng phải nể mặt chúng tôi! Anh thì là cái thá gì?"

Lạc Tề Anh đã hoàn toàn tức giận!

Theo hắn thấy, với thực lực của ba người bọn họ, Tiêu Chính Văn chỉ có thể quỳ xuống cầu xin tha thứ!

Sau đó, ba người họ sẽ lần lượt hành hạ Tiêu Chính Văn, cho đến chết, Tiêu Chính Văn cũng sẽ không có bất kỳ hành động phản kháng nào!

Chỉ nghe thấy một tiếng động lớn được phát ra từ tòa nhà đang treo lơ lửng giữa không trung.

Sau đó, giống như một cây giáo dài khổng lồ, đâm thẳng về phía Tiêu Chính Văn!

Nhìn thấy tòa nhà đổ xuống sẽ khiến hàng chục ngàn người dân bình thường phía dưới bị nghiền thành tro bụi, nhưng đám người La Chí Dũng lại đắc ý ngửa mặt cười phá lên.

Tiêu Chính Văn chậm rãi ngẩng đầu, anh lạnh lùng nhìn tòa nhà đang rơi xuống từ trên không trung, sau đó nhẹ nhàng vuốt ống tay áo!

"Ầm!"

Một sức mạnh vô cùng lớn được đánh ra trong nháy mắt, tòa nhà còn chưa kịp rơi xuống đã biến thành cát bụi!

Một giây sau, đã vang lên một tiếng động lớn như sấm!

"Bùm!"

Một sức mạnh lớn khổng lồ rơi ngay vào ba người họ!

Đám người Lạc Tề Anh bay lộn ngược ra ngoài như bị một thiên thạch nhỏ va phải!
Chương 1560: Cút

Đám người Lạc Tề Anh không ngờ Tiêu Chính Văn dám ra tay với bọn họ, càng không ngờ sức mạnh đó lại mạnh đến mức có thể đánh ba người bọn họ rơi từ độ cao hàng trăm mét xuống.

Rầm!

Rầm!

Rầm!

Ba tiếng động lớn liên tiếp vang lên, ngay cả mặt đất lát gạch ngói cũng bị đập thành ba cái hố hình người sâu vài mét!

Trên mặt mất người lập tức be bét máu.

“Sao… sao có thể?”

Lạc Tề Anh chật vật trèo ra khỏi cái hố lớn, trên mặt lộ ra vẻ không tin, nhìn về phía Tiêu Chính Văn cách đó không xa.

Thực ra vừa rồi, không chỉ một mình hắn ra tay.

Nhìn thì có vẻ như Lạc Tề Anh đã dùng một ngón tay phóng cả tòa nhà cao kia về phía Tiêu Chính Văn.

Nhưng trên thực tế, La Chí Dũng và Hàn Thiên Vũ cũng bí mật dùng sức mạnh để khóa chặt Tiêu Chính Văn.

Theo lẽ thường, nếu cảnh giới Thiên Thần một sao bị cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao chống chế thì đừng đón đến việc đánh trả, mà ngay cả động một ngón tay cũng không được.

Lúc bọn họ còn chưa kịp bò dậy khỏi mặt đất, một lực mạnh từ trên chín tầng mây đè xuống.

“Rầm!”

La Chí Dũng nôn ra máu, cả người giống như một cái đĩa, ép xuống mặt đất.

Lúc này, hắn chỉ cảm thấy từng khúc xương trong cơ thể gãy nát, đau đớn hét lên như tiếng lợn bị chọc tiết.

Tình hình của Lạc Tề Anh và Hàn Thiên Vũ cũng không khá hơn là bao.

Đặc biệt là Lạc Tề Anh, một chân đã bị sức mạnh kia đè cho nát bét.

Tiếng xương gãy vang lên, Lạc Tề Anh đau đớn đến mức suýt ngất ngay tại chỗ.

“Không! Không thể nào! Cái này... sức mạnh này...”

Lạc Tề Anh nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ khó tin, nói: “Anh... không ngờ anh lại là là cao thủ cảnh giới Thiên Thần thiên cấp bốn sao!”

Chưa từng ăn thịt lợn nhưng cũng từng thấy lợn chạy.

Sức mạnh vô song này chính là uy lực của cảnh giới Thiên Thần thiên cấp bốn sao.

Mặc dù theo bọn họ thấy, sức mạnh này đủ để hủy diệt trời đất, nhưng trên thực tế, đó chỉ là uy lực của cường giả cảnh giới Thiên Thần thiên cấp bốn sao mà thôi.

Đúng vậy!

Đạt đến cảnh giới Thiên Thần thiên cấp bốn sao thì sẽ cảm thấy sức mạnh này cũng bình thường.

Lúc này, đầu óc Lạc Tề Anh vô cùng choáng váng. Chẳng phải mấy năm nay, Tiêu Chính Văn đang dưỡng thương sao?

Tiêu Chính Văn rõ ràng đã là cao thủ cảnh giới Thiên Thần thiên cấp bốn sao, tại sao lại khiêm tốn đến vậy?

Hắn không phục. Từ khi linh khí hồi phục, học viện kiếm thuật Thiên Sơn đã cho hắn toàn bộ tài nguyên.

Với tốc độ tiến bộ của hắn, hắn có thể kiêu ngạo với thế hệ trẻ cùng thời, nhưng tại sao vẫn bị Tiêu Chính Văn giẫm đạp dưới chân?

Dù có thế nào hắn cũng không thể chấp nhận hiện thực tàn khốc này!

Hơn nữa, theo hắn thấy, Tiêu Chính Văn không có lai lịch cũng không có hậu thuẫn, căn bản không thể đạt đến cảnh giới Thiên Thần thiên cấp bốn sao được.

Ngay cả người của năm đại danh sơn hiện nay cũng chỉ đạt cảnh giới Thần bình thường, chỉ có vài cao thủ từ vùng ngoài lãnh thổ trở về mới có thể đạt được cảnh giới cao hơn.

“Lúc nãy tôi đã khuyên các người rồi, phải biết dừng lại đúng lúc mà các người không nghe!”

“Các người không phải đang thể hiện sức mạnh mà là đang giết người vô tội! Các người có biết trong tòa nhà này có bao nhiêu người không?”

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Lạc Tề Anh.

“Không! Tôi... Tôi không phục! Tôi vẫn còn tuyệt kỹ của Thiên Sơn! Tôi...”

Lạc Tề Anh không cam lòng ngẩng cao đầu, hắn không muốn chết như thế này!

Vả lại hắn cũng không thể chết!

Hắn là con trai của Lạc Trường Sinh, hắn không tin Thiên Sơn sẽ không cứu hắn, hắn không tin Lạc Trường Sinh sẽ trơ mắt nhìn hắn chết.

Chẳng phải ở xa kia còn có camera sao?

Hắn tin rằng người của Thiên Sơn đã nhận được tin tức rồi.

“Không phục sao? Được, tôi cho anh một cơ hội để chứng minh bản thân!”

Nói xong, Tiêu Chính Văn phất tay, lực áp chế khủng khiếp kia đột nhiên biến mất.

Lạc Tề Anh cố nhẫn nhịn cơn đau rồi đứng dậy.

“Tiêu Chính Văn, anh sẽ phải hối hận vì những gì đã làm ngày hôm nay!”

Vừa nói, Lạc Tề Anh vừa dùng một ngón tay chỉ lên trời, vô số mây đen trên bầu trời lập tức tụ lại dưới ngón tay của hắn.

Vô số tia sét đan xen trên không trung, cả bầu trời xám xịt đáng sợ.

Đây không phải là ảo giác, mà tầng mây đã hạ xuống dưới trăm mét.

Ngay cả những người bên dưới cũng thấy rõ những tia sét dày đặc trong tầng mây đen.

Một tia sét khổng lồ đường kính không dưới mười nét dần dần hình thành trên không trung.

Chỉ cần tia sét này đánh xuống thì tất cả mọi người phía dưới đều không thể sống sót.

Tiêu Chính Văn dửng dưng nhìn lên, sau đó lạnh lùng nói: “Cút!”

Chỉ một chữ “cút”.

Nhưng đám mây đen dày đặc kia như nhìn thấy thiên địch, trong phút chốc đã tản ra.

Tia sét tụ lại một chỗ trên bầu trời cũng đồng thời phóng ra bốn phía.

“Anh! Chuyện này... chuyện này không thể!”

Mắt Lạc Tề Anh trợn tròn.

Đây là một trong ba trận pháp lớn của Thiên Sơn, trận pháp Thiên Uy Diệt Tuyệt!

Vậy mà lại tan biến trước một chữ “cút” của Tiêu Chính Văn?

Lạc Tề Anh đang định lên tiếng thì sức mạnh vô song kia lại ập tới, hất Lạc Tề Anh ngã nhào xuống đất.

Tiêu Chính Văn từ từ nhấc chân lên, giẫm lên mặt Lạc Tề Anh, dúi cả đầu xuống nền gạch.

“Tôi đã nói rồi, năm đại danh sơn mấy năm trước còn khôn khéo, đáng tiếc, anh còn chẳng có não!”

Lúc này, Lạc Tề Anh gần như nghẹt thở đến cực điểm.

Rõ ràng hắn đã dùng hết sức lực, nhưng ở trước mặt Tiêu Chính Văn, hắn còn chẳng bằng con kiến.

“Thực ra tôi đã sớm cảnh cáo người của Thiên Sơn rồi, đừng làm những chuyện vô nghĩa, nếu không chỉ có đường chết mà thôi!”

Vừa nói, Tiêu Chính Văn vừa lạnh lùng liếc nhìn La Chí Dũng và Hàn Thiên Vũ.

“Không! Tiêu Chính Văn!”

“Tôi là con trai của viện trưởng học viện kiếm thuật Thiên Sơn, anh không thể giết tôi được!”

“Cho dù là ai thì đều phải nể mặt học viện kiếm thuật Thiên Sơn vài phần, anh cũng không ngoại lệ!”

“Ồn ào quá!”

Tiêu Chính Văn hừ một tiếng, chân lại dùng lực ấn đầu Lạc Tề Anh xuống đất, ngay cả tiếng quát giận dữ của anh cũng biến thành tiếng ngâm nga không rõ.

Lúc này, không gian yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi, tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn cảnh tượng này.

Liễu Thanh cũng tròn mắt sững sờ.

Đó là cao thủ cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao, hơn nữa còn không phải một người mà cả ba người đều bị Tiêu Chính Văn đánh gục cùng một lúc.

Trong cả nước có mấy ai làm được nhiều này?

Chưa nói đến thế hệ trẻ, ngay cả những cường giả đi trước cũng không dám đảm bảo có thể đánh bại ba cường giả cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao đến mức không còn lực chống trả.

Tiêu Chính Văn lúc này còn mạnh mẽ và độc đoán hơn nhiều so với năm năm trước.

La Chí Dũng và Hàn Thiên Vũ cũng vô cùng choáng váng, bọn họ không thể ngờ được rằng bọn họ đang định giết Tiêu Chính Văn thì lại bị người ta đánh đến mức không thể đánh trả.

Sau một thời gian dài, Lạc Tề Anh cuối cùng cũng chấp nhận được sự thật này, hắn không địch lại nổi thì đã sao?

Sau lưng hắn còn có Thiên Sơn!

Còn có cả võ tông!

“Tiêu Chính Văn! Anh cho rằng anh đánh bại tôi thì đã thắng rồi sao? Nói cho anh biết, năm đại danh sơn sẽ không tha cho anh đâu, những tông môn có thù với anh cũng sẽ không bỏ qua cho anh đâu!”

“Anh chỉ sống được vài ngày nữa thôi! Chắc anh vẫn chưa biết, năm đại danh sơn đã có cao thủ cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương trở lại rồi, ở trước mặt cao thủ cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương, anh chẳng là cái thá gì cả!”

Lạc Tề Anh gào lớn.
Chương 1561: Khiêu chiến

Lời này vừa được thốt ra, gần như tất cả mọi người đều ngơ ngẩn.

Dù Tiêu Chính Văn mạnh cỡ nào thì cũng có thể so bì với Bán Bộ Nhân Vương hay sao?

Cách biệt giữa Thiên Thần và Bán Bộ Nhân Vương quá lớn, căn bản không thể chỉ dựa vào chút kinh nghiệm chiến đấu đã có thể khoả lấp được khoảng cách như trời và đất đó!

Hơn nữa, thông tin năm đại danh sơn đều có cường giả ở cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương trấn giữ đã lan truyền khắp Hoa Quốc từ lâu, gần như ai ai cũng biết!

Tiêu Chính Văn chỉ lạnh lùng liếc nhìn mấy người Lạc Tề Anh chứ không đáp lời.

Thấy Tiêu Chính Văn trầm mặc không nói, trên mặt Lạc Tề Anh nở một nụ cười, xem ra quả thực Tiêu Chính Văn đã bị câu nói của mình làm cho chấn động!

Cường giả ở cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương của năm đại danh sơn mới là chiến lực đỉnh cao nhất Hoa Quốc.

Mà Tiêu Chính Văn dù đã đặt chân lên cảnh giới Thiên Thần cấp thiên bốn sao thì rốt cuộc vẫn không phải là Bán Bộ Nhân Vương.

Nghĩ tới đây, Lạc Tề Anh đắc ý cười nói: “Sao hả? Đường đường là vua Bắc Lương mà cũng có lúc sợ hãi à? Ban nãy không phải anh còn rất lợi hại sao?”

“Anh đánh đi? Tôi xem anh còn dám động…”

“Bốp!”

Không đợi Lạc Tề Anh nói xong, Tiêu Chính Văn đã giơ tay giáng luôn một cái tát lên trên mặt hắn.

Lạc Tề Anh bị đánh mà cả mặt đờ đẫn, không dám tin nhìn Tiêu Chính Văn.

“Bán Bộ Nhân Vương thì sao, dù là Bán Bộ Nhân Vương thì cũng buộc phải tuân thủ luật pháp trong thế tục! Không phục thì có thể gọi Bán Bộ Nhân Vương mà mấy người nói ra thử!”

Giọng nói của Tiêu Chính Văn hết sức lạnh lẽo, không có chút ít tình cảm nào!

Đừng nói là mấy người Lạc Tề Anh hoàn toàn đờ đẫn, ngay cả Liễu Thanh cũng nghe tới mức sững sờ.

Đó là Bán Bộ Nhân Vương đấy!

Hơn nữa với thân phận của mấy người Lạc Tề Anh thì thật sự có thể mời được Bán Bộ Nhân Vương tới!

Dù gì Lạc Trường Sinh cũng là viện trưởng của một viện lớn trong Thiên Sơn, sau khi học viện kiếm thuật bị phá huỷ, mấy năm gần đây đã được xây dựng lại, hơn nữa vẫn là học viện quan trọng nhất của Thiên Sơn!

Con trai gã bị Tiêu Chính Văn đánh cho thảm hại như vậy, Lạc Trường Sinh dồn hết sức mình đi mời thì nhất định có thể mời được Bán Bộ Nhân Vương của Thiên Sơn ra mặt!

Đúng vào lúc này, Lạc Tề Anh cười lạnh lùng chế nhạo: “Tiêu Chính Văn, hy vọng lúc Bán Bộ Nhân Vương tới đây thì anh vẫn có thể ngông cuồng giống như bây giờ!”

“Có bản lĩnh thì bây giờ hãy thả bọn tao ra, xem xem tới lúc đó ai là người phải quỳ xuống cầu xin!”

Lạc Tề Anh bây giờ chỉ nghĩ tới việc làm sao để thoát ra, còn về làm cách nào để mời được cường giả ở cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương tới thì lúc này căn bản vẫn không trong phạm vi suy xét của Lạc Tề Anh!

Có điều chỉ cần báo cáo hết tất cả những chuyện xảy ra ở Giang Trung với sư môn của hắn, tin rằng Thiên Sơn nhất định sẽ hợp sức cùng năm đại danh sơn cử người tới giết Tiêu Chính Văn!

Dù gì cũng không phải chỉ một mình Thiên Sơn có thù oán với Tiêu Chính Văn, Hằng Sơn, Hoa Sơn thậm chí ngay cả Huệ Mi cũng có người chết trong tay Tiêu Chính Văn.

Sẽ không có ai quên mất mối thù lớn này, cũng không thể quên đi được!

Vả lại, Bán Bộ Nhân Vương khủng bố tới độ nào cơ chứ?

Đó gần như là sự tồn tại một người tiêu diệt cả một quốc gia, ngoại trừ người đã giết chết một Bán Bộ Nhân Vương vào khoảng thời gian trước tại thành phố Sơn Thành ra, ai dám vênh váo với Bán Bộ Nhân Vương cơ chứ?

Tiêu Chính Văn có lợi hại tới độ nào, lẽ nào còn có thể sánh ngang với Tiểu Thái Tông đó hay sao?

Lạc Tề Anh vừa nói dứt lời, Tiêu Chính Văn đã bật cười lạnh lùng, sau đó giơ tay, sức ép vô hình đột nhiên toả ra.

Lạc Tề Anh đột nhiên cảm thấy cả người nhẹ bẫng, hai người La Chí Dũng và Hàn Thiên Vũ cũng thở hồng hộc từng ngụm khí lớn.

“Tiêu Vương, không được đâu, cường giả ở cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương là sự tồn tại một người áp chế cả một quốc gia, nếu như để cho viện binh của bọn chúng tới, vậy hậu quả…”

Mặc dù Liễu Thanh chưa tận mắt chứng kiến rốt cuộc cường giả ở cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương ra tay sẽ khủng bố tới độ nào, thế nhưng nghe đồn thì sức mạnh mà bất cứ một cường giả ở cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương nào có thể kiểm soát đều là sự tồn tại hết sức đáng sợ!

Núi sông chuyển động chỉ trong một dòng suy nghĩ, vũ trụ san phẳng chỉ trong một lần vung tay!

Đây chính là điểm đáng sợ của cường giả ở cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương!

Hơn nữa, từ hơn một nghìn năm trước, khi vùng ngoài lãnh thổ vẫn còn chưa khai phá, trong thế tục cũng lưu truyền không ít những truyền thuyết có liên quan tới cường giả ở cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương!

Thực lực của Bán Bộ Nhân Vương rõ ràng ngang với vũ khí hạt nhân.

Mặc dù Tiêu Chính Văn mạnh nhưng dẫu sao bây giờ cũng chỉ có thực lực ở cảnh giới Thiên Thần, khoảng cách tới Nhân Vương còn quá xa xôi!

Hơn nữa, tuổi tác của Tiêu Chính Văn cũng chẳng phải quá lớn, sao có thể là đối thủ của mấy lão quái vật kia cơ chứ?

Trên thế giới này có một số chuyện căn bản không thể giải quyết chỉ trong phút chốc.

Đặc biệt là trong chặng đường học võ, sự tích luỹ của thời gian và tuổi tác mới là nền tảng không thể thiếu được!

Thế nhưng đây cũng chính là điểm yếu của Tiêu Chính Văn, anh thực sự vẫn còn trẻ quá!

Tiêu Chính Văn khẽ xua tay, liếc mắt nhìn mấy người Lạc Tề Anh, nói: “Chỉ có như vậy mới có thể khiến cho mấy người hoàn toàn buông bỏ, mới có thể khiến cho võ tông phải sợ hãi!”

Lời này vừa thốt ra, gần như tất cả những người đang chứng kiến bắt đầu bàn tán xôn xao, tất cả mọi người đều toát mồ hôi thay cho Tiêu Chính Văn!

Bọn họ không hy vọng vua Bắc Lương – đấng cứu thế trong lòng họ vừa mới trở về đã chết thảm trong tay Bán Bộ Nhân Vương!

Thế nhưng đồng thời, trong lời Tiêu Chính Văn nói cũng có một tín hiệu hết sức rõ ràng.

Dù trước đây người trong võ tông ngông cuồng tới độ nào, từng làm bao nhiêu việc vượt quá quy định, từ giờ trở đi, bọn họ buộc phải tuân thủ luật pháp!

Tiêu Chính Văn đang thay cho giới chính trị chính thức tuyên chiến với năm đại danh sơn!

“Mày được lắm!”

Lạc Tề Anh nghiến răng cười nói, sau đó rút điện thoại ra.

La Chí Dũng và Hàn Thiên Vũ cũng lôi điện thoại ra rồi gọi đi.

“Cậu Tiêu, xin cậu suy nghĩ cho kỹ càng! Một khi Bán Bộ Nhân Vương nhúng tay vào thì e rằng sẽ là cục diện một mất một còn đó!”

Lãnh Kế Hồng cũng tiến lên một bước, nhỏ giọng khuyên nhủ Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn chỉ bình tĩnh gật đầu tỏ ý Lãnh Kế Hồng không cần phải lo lắng.

Mà một bên khác, thông tin Tiêu Chính Văn công khai khiêu chiến với cường giả ở cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương của năm đại danh sơn lập tức gây ra bão mạng!

Tần Vũ nhìn mẩu tin bên trên màn hình, lập tức trở nên kích động.

Nếu như trước đây ở Sơn Thành, người ứng chiến với cường giả ở cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương vẫn có khả năng là Tiểu Thái Tông, vậy thì bây giờ đã hoàn toàn chứng minh thân phận của Tiêu Chính Văn rồi!

Trên mạng đều đang bàn tán chuyện sau khi vua Bắc Lương oai hùng trở về, việc đầu tiên chính là khiêu chiến với năm đại danh sơn.

Điều nảy tượng trưng cho việc tất cả quy tắc trong thế tục sắp phải thay đổi hết toàn bộ!

Từ giờ về sau, võ tông cũng chỉ có thể cúp đuôi mà làm người thôi!

Mặc dù có không ít người tin vào Tiêu Chính Văn, thế nhưng cũng có số ít người dè bỉu khinh thường.

“Ôi, thời đại đã thay đổi từ lâu rồi, nếu như là năm năm trước, Tiêu Chính Văn nói như vậy tôi vẫn còn chút niềm tin, dù gì lúc đó hào quang của anh ta cũng là vô hạn!”

“Đáng tiếc, vật đổi sao dời, cảnh giới Thiên Thần mà khiêu chiến với Bán Bộ Nhân Vương, đúng là một tên điên!”

“Theo tôi thấy, chưa đến ba ngày, tên Tiêu Chính Văn này sẽ vĩnh viễn biến mất khỏi Hoa Quốc!”

Những lời này cũng khiến rất nhiều người phải suy nghĩ.

Quả thực lúc đó khi linh khí chưa phục hồi, cũng không có nhiều cường giả từ vùng ngoài lãnh thổ trở về tới vậy!

Tiêu Chính Văn thống lĩnh cả một thời đại chẳng có gì làm lạ, thế nhưng bây giờ thì sao?

Rất nhiều cường giả vùng ngoài lãnh thổ đều đã đồng loạt trở về.

Tiêu Chính Văn so với mấy người này, vừa không có chỗ dựa vững chãi, vừa không có tông môn hậu thuẫn, anh lấy cái gì ra để so với mấy người này?

“Ôi, ít nhất Tiêu Chính Văn vẫn có mấy phần chính trực, không giống như mấy người, bị người trong võ tông bắt nạt, thậm chí ngay cả rắm cũng không dám đánh!”

“Đúng vậy, ngoại trừ việc mấy người có thể làm anh hùng bàn phím thì còn có tác dụng quái gì? Dù sao thì tôi cũng tin vào Tiêu Chính Văn!”

Vương Quốc Xương phía đối diện Tần Vũ đọc được mấy bình luận này, sắc mặt lập tức biến đổi, sau đó đột nhiên ngửa mặt phá lên cười.

Nhìn Vương Quốc Xương cười điên cuồng không ngừng, Tần Vũ lạnh lùng nói: “Anh có tin lời bọn họ nói không?”

“Hừ, tổng tư lệnh Tần, anh vui mừng sớm quá rồi đấy, Tiêu Chính Văn không phải người ở Sơn Thành kia, hắn có tư cách đối đầu với cường giả ở cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương sao?”

“Nhìn mà xem, chẳng bao lâu nữa, hắn sẽ biến thành một cái xác lạnh lẽo ngay thôi!”

Vương Quốc Xương lạnh lùng nói với vẻ chế nhạo.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom