• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt (3 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 104: Đưa ra lựa chọn

“Sở Thần Quang, anh là cái thá gì, tư cách đâu mà chất vấn tôi?”.

Ánh mắt Diệp Thiên thờ ơ, giọng nói lạnh lùng.

Cậu vốn dĩ chưa từng để tâm đến con người khá có tiếng, được gọi là một trong mười thanh niên xuất sắc ở Lư Thành, tương lai là trụ cột giới kinh doanh này.

“Tên khốn, cậu muốn chết à?”.

Sở Thần Quang nổi nóng, lập tức vung một cú đấm đến trước mặt Diệp Thiên.

“Rầm!”.

Nắm đấm của cậu ta còn chưa chạm được vào mặt Diệp Thiên thì chợt cảm thấy một lực lớn truyền tới, đẩy cậu ta văng ra khỏi cửa, đâm gãy lan can, cả người rơi xuống dòng sông nhân tạo.

Trong lúc đó, cậu ta còn không nhìn rõ Diệp Thiên ra tay thế nào.

Động tĩnh bên này cực lớn, Tiếu Văn Nguyệt, Cố Giai Lệ, Lí Tinh Tinh ở phòng ngay cạnh Diệp Thiên đều chạy ra.

Nhìn thấy Sở Thần Quang rơi xuống sông, các cô gái vội vàng gọi nhân viên cứu hộ đến cứu Sở Thần Quang lên.

“Anh Thần Quang, có chuyện gì vậy?”.

Nhìn Sở Thần Quang ướt như chuột lột, cực kỳ chật vật, Tiếu Văn Nguyệt vội hỏi.

Sở Thần Quang còn chưa nói gì, đúng lúc đó Diệp Thiên từ trong phòng bước ra, đứng trên cao nhìn xuống Sở Thần Quang.

“Lần sau muốn ra tay với tôi thì tốt nhất nên áng chừng thực lực của mình trước đi!”.

Sở Thần Quang giận đến tột cùng, lửa giận gần như thiêu đốt cả người cậu ta. Cậu ta đến gây rắc rối cho Diệp Thiên, kết quả không những không làm Diệp Thiên bị thương, mà còn bị Diệp Thiên đánh rơi xuống hồ, hết sức chật vật, nhất là ở ngay trước mặt Tiếu Văn Nguyệt, quả thật mất mặt vô cùng.

“Anh Diệp Thiên, anh ra tay với anh Thần Quang à?”.

Cố Giai Lệ nghe thế quay sang nhìn Diệp Thiên, nhíu mày.

Lí Tinh Tinh cũng nổi giận, chỉ trích Diệp Thiên: “Diệp Thiên, anh có ý gì? Anh Thần Quang và chị Hà đưa chúng ta đến thành phố Phán chơi, để anh ở phòng tốt như vậy, ăn nhiều món ngon ở khắp trời Nam đất Bắc như vậy, còn hưởng thụ phong cảnh tuyệt đẹp, sao anh có thể đánh anh ấy chứ?”.

“Có phải anh thấy mình có chút bản lĩnh rồi muốn làm gì thì làm không?”.

“Anh cũng không nghĩ thử xem, nếu không có chị Hà và anh Thần Quang, với điều kiện của anh thì dù có cố gắng nửa đời, e rằng cũng không thể đến những nơi thế này hưởng thụ một lần. Anh không biết cảm ơn thì thôi, lại còn đánh anh ấy, anh có còn lương tâm hay không?”.

Lí Tinh Tinh quở trách Diệp Thiên, tuy Sở Thần Quang cảm thấy uất ức nhưng cũng xem như thở phào nhẹ nhõm. Tốt xấu gì tất cả mọi người cũng đứng về phía cậu ta, ngay cả Cố Giai Lệ cũng không nói giúp Diệp Thiên.

Điều khiến cậu ta cảm thấy kì quái là Tiếu Văn Nguyệt chỉ đưa chiếc khăn lông cho cậu ta, sau đó liếc nhìn Diệp Thiên đầy sâu xa, không có chút bất mãn nào, thậm chí còn không nói một lời, chẳng hề trách cứ Diệp Thiên nửa câu.

Nhìn thấy phản ứng của Tiếu Văn Nguyệt, trong lòng cậu ta trở nên nặng nề, lửa giận dâng lên càng cao.

Đối mặt với câu hỏi của Lí Tinh Tinh, Diệp Thiên tỏ ra thờ ơ, không quan tâm.

“Lí Tinh Tinh, cô đừng tự đề cao mình quá, cũng đừng khoe khoang sự ngu dốt của mình!”.

“Diệp Thiên tôi làm gì không ai đủ tư cách chỉ tay năm ngón, cô càng không xứng!”.

Diệp Thiên chỉ vào mình, nói tiếp: “Thứ mà Diệp Thiên tôi muốn tôi sẽ tự mình lấy, chỉ dựa vào hai tay của bản thân, cần gì người khác cho tôi?”.

“Trước kia tôi không quan tâm cô móc mỉa, khiêu khích thế nào là vì nể cô là bạn của Giai Lệ, không muốn chấp nhặt với đứa con gái ngu ngốc như cô. Nhưng hình như tôi càng nhường thì lại càng khiến cô kiêu căng hơn, để cô được nước lấn tới!”.

“Được, hôm nay tôi nói rõ cho cô biết, sau này ở trước mặt tôi, tốt nhất cô nên im miệng lại, đừng để tôi nghe thấy giọng cô. Còn đến trước mặt tôi hô hào, khoa tay múa chân thì tôi sẽ không khách sáo với cô nữa đâu!”.

Nghe cách nói không thân thiện của Diệp Thiên, Lí Tinh Tinh sững sờ. Ngày trước cô ta châm chọc chế giễu Diệp Thiên, Diệp Thiên đều không màng quan tâm, cô ta cho rằng Diệp Thiên không dám có bất mãn nào với cô ta. Nhưng hôm nay cô ta mới biết, Diệp Thiên thật sự đối đãi với cô ta bằng thái độ như đối đãi với đám côn đồ kia, đáng sợ biết bao.

“Anh Diệp Thiên, anh quá đáng lắm rồi!”.

Lí Tinh Tinh bị câu nói của Diệp Thiên làm kinh hãi, Cố Giai Lệ thì lại chạy tới chắn trước mặt Lí Tinh Tinh.

Cô nhìn thẳng vào Diệp Thiên, trong mắt đầy sự bất mãn: “Anh Diệp Thiên, Tinh Tinh là bạn em, vả lại còn là một cô gái, sao anh có thể đối xử với cậu ấy như vậy?”.

“Lần này nhóm chúng ta ra ngoài chơi, em muốn mọi người đều được vui vẻ, nhưng anh ra tay với anh Thần Quang, lại còn đe dọa Tinh Tinh, anh không thấy mình quá vô lý sao?”.

“Xem ra là em sai rồi. Lần này đến “Thủy Thượng Nhân Gian”, em thật sự không nên gọi anh đi cùng”.

Cô vừa dứt lời, Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh đều tỏ ra ngạc nhiên. Cố Giai Lệ cũng hơi ngẩn người, cô không thể tin được mình lại nói những lời này với Diệp Thiên, người quen từ nhỏ của cô.

Nhưng nghĩ tới nhưng lời Lí Thu Hà đã nói ở nhà hàng, những lời Lí Tinh Tinh thì thầm bên tai cô hai ngày qua, rồi liên tưởng đến thái độ của Diệp Thiên đối với những người bạn xung quanh cô, cô nhất thời cảm thấy hình tượng của Diệp Thiên trong lòng mình bỗng sụp đổ.

Cô không thu hồi lại những lời nói trước đó, chỉ nhìn thẳng vào Diệp Thiên, rõ ràng là đứng về phía Lí Tinh Tinh. Giữa những người bạn thân như Lí Tinh Tinh và Diệp Thiên, cuối cùng cô cũng đưa ra lựa chọn.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom