• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt (6 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 3072 “Đây là khí tức của tiên thai sao?”

Thế nhưng kẻ mạnh độc nhất Tam Tuyệt Môn với tu vi hoàng cấp lừng lẫy lại chẳng còn được vẻ uy nghiêm như thường ngày. Trong chớp mắt ông ta đã biến thành một làn khói xám định trốn trong không gian.





Diệp Thiên liếc nhìn, chỉ khẽ búng tay, một ngọn lửa màu vàng nhỏ nhỏ bùng lên nơi đầu ngón tay của cậu và phóng đi trong không gian.





“Soạt!”





Bầu trời phía xa, lửa cháy ngùn ngụt. Một bóng hình xuất hiện trong đám lửa, vặn vẹo méo mó và nhanh chóng bốc hơi. Một kẻ hoàng cấp, dù không phải là kẻ tuyệt đỉnh nhưng chắc chắn cũng có sức chiến đấu hàng đầu, vậy mà đứng trước mặt Diệp Thiên, cậu chỉ cần búng tay là có thể giết chết.





Rất nhiều đệ tử ít tuổi của Tam Tuyệt Quyền tỏ ra kính trọng Diệp Thiên, coi cậu như một vị thần. Đây mới chính là thần thái thực sự của một kẻ mạnh đỉnh phong. Sau khi giết chết bọn họ, Diệp Thiên mới quay qua Quách Dương.





“Vừa rồi ông ép hỏi cô ấy bố của đứa bé là ai giờ tôi tới rồi, ông muốn thế nào?”





Chỉ một ánh nhìn mà khiến Quách Dương như rơi xuống hầm băng. Khi ông ta đang cảm thấy mạch máu như đông cứng và sắp sụp đổ thì Kỷ Nhược Yên nhanh chóng bước tới giữ lấy tay của Diệp Thiên.





“Sư phụ không hề muốn làm khó em, đừng như vậy được không?”





Giọng nói cô gái dịu dàng như đang cầu xin.





Ánh mắt Diệp Thiên dịu đi vài phần, cậu cười dịu dàng: “Nghe em hết!”





Lúc này Quách Dương mới hoàn hồn. Sống lưng ông ta ướt sũng.





Kỷ Nhược Yên cảm thấy nhẹ nhõm, đang định hỏi tại sao Diệp Thiên tới đây thì bỗng tái mặt, biểu cảm có phần khó coi, rõ ràng là cô gái đang cảm thấy đau đớn.





Diệp Thiên vội vàng đỡ cô gái và nhìn với vẻ quan tâm. Kỷ Nhược Yên ôm bụng của mình với giọng yếu ớt





“Đứa bé, là đứa bé!”





“Em có cảm giác, đứa bé sắp sinh rồi!”





“Cái gì?”





Đám đông nghe thấy vậy thì không có phản ứng gì nhiều. Chỉ có Diệp Thiên là tái mặt.





Sự việc xảy ra ở hang ma phương Tây mới chỉ có bốn, năm tháng, thông thường cần mang thai chín tháng mười ngày mới sinh hạ. Cái thai của Kỷ Nhược Yên tính kiểu gì cũng mới chỉ có ba tháng thì sao có thể sinh được chứ?





Nếu nói đây không phải là con của Diệp Thiên thì cậu còn có thể hiểu được. Nhưng sự liên kết cốt nhục, cũng như cảm ứng mãnh liệt của huyết mạch kia thì không thể giả được. Cậu biết rất rõ đó là con của mình, nhưng sao mới chỉ có ba, bốn tháng mà đã sinh rồi?





Mặc dù cảm thấy vô cùng khó hiểu nhưng biểu cảm đau đớn của Kỷ Nhược yên lúc này thì cậu cũng không nghĩ nhiều, chỉ cẩn thận đặt cô gái nằm xuống sau đó phất tay hình thành một kết giới màu lam nhạt bao bọc lấy Kỷ Nhược Yên và cậu, cũng như Tiếu Văn Nguyệt. Những người khác đều bị cách ly ở bên ngoài, không nhìn rõ được những gì xảy ra bên trong.





Diệp Thiên dùng Phệ Thiên Huyền Lực đè nhẹ lên thai khí lúc này đã muốn bạo động để khiến cho tinh thần của Kỷ Nhược Yên được dịu xuống đôi chút. Sau đó dưới sự dẫn dắt của Phệ Thiên Huyền Lực, một con đường đặc biệt được hình thành giúp cho Kỷ Nhược Uyên có thể thuận lợi sinh con.





Tiếu Văn Nguyệt ở bên cạnh an ủi Kỷ Nhược Yên để cô gái có thể thả lỏng cơ thể.





Sau năm phút, một tiếng khóc vang lên truyền khắp kết giới. Một luồng sáng lao thẳng lên trời phóng cả ra ngoài địa cầu.





Diệp Thiên không hề biết rằng lúc này, toàn bộ giới đại giáo tu tiên trong khắp hệ Ngân Hà cũng như những trưởng giáo và trưởng tộc của giới tu tiên đều có sự cảm ứng và kinh hãi kêu lên.





“Đây là khí tức của tiên thai sao?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom