• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full CÁ KOI CHUYỂN THẾ (1 Viewer)

  • Phần 4

19.

“Vốn tôi cũng không có ý định mang theo.”

Nói xong, tôi cùng Quý Lăng đi ra ngoài.

Đi chưa được mấy bước, chúng tôi đã phát hiện một hang động khác với hang động của mấy người Bạch Lộ Lộ.

Không có mùi nguy hiểm ở đây, tôi liền đốt lửa.

Ánh lửa sẽ chiếu sáng xung quanh.

Thấy nơi này thậm chí còn có một ít dấu vết sinh tồn của người, có nồi có bếp có nước khoáng.

Tuy rằng đều bám một lớp bụi bặm thật dày, nhưng đều rất tốt, rửa qua là có thể dùng.

Chắc lúc trước có đội ngũ lên núi dừng lại ở chỗ này.

"Chúng ta cũng nấu chút gì ăn đi!" tôi đề nghị.

“Nhưng chúng ta không có gì để nấu.”

“Vậy thì nấu canh!”

Sau khi rửa sạch nồi, tôi thêm nước vào trong.

Sau đó từ trong túi lấy ra nhân sâm thành tinh lúc trước đào được.

Vừa bị tôi lấy ra, nó liền sợ tới mức toàn thân run rẩy, muốn tìm cơ hội trốn thoát.

Tôi nắm chặt hơn.

“Nghe lời, tao chỉ muốn lấy hai cái râu, đến lúc đó tao cho mày ăn vật đại bổ, hai cái râu này rất nhanh có thể mọc lại.”

Tôi khuyên can mãi với nó nửa ngày, nó mới ngừng giãy dụa.

Tôi thành công nhổ xuống hai cọng râu, bỏ vào trong nồi.

Mùi thơm dần dần toả ra, Quý Lăng nhìn đến kinh ngạc không thôi, thò đầu lại đây nhìn nhiều lần, xác nhận trong nồi ngoại trừ nước, cũng chỉ có hai cái... rễ cỏ?

Nhìn nghi hoặc trong mắt hắn, tôi buồn cười.

Nhưng tôi cũng không giải thích, cũng không thể trực tiếp nói cho hắn biết.

Đây không phải cỏ, là nhân sâm.

Cũng không phải nhân sâm bình thường, là nhân sâm tinh.

Đợi đến khi nước sôi, tôi múc cho Quý Lăng một chén.

"Nếm thử đi.”

Quý Lăng uống một ngụm: "Không có mùi vị.”

“Đúng là không có mùi vị.”Tôi cười gật đầu.

Không bao lâu, Quý Lăng liền phát hiện có điều không đúng.

“Tôi cảm giác cả người ấm áp, tràn đầy khí lực.”

“Tôi cũng vậy.”

Quý Lăng phát hiện chỗ tốt của canh nhân sâm, uống hết chén này đến chén khác.

Chúng tôi đang uống rất vui.

Bỗng nhiên"A!", hang động bên cạnh truyền đến vài tiếng kêu thảm thiết.

Ngay sau đó, ba người Bạch Lộ Lộ vừa lăn vừa bò vào hang động của tôi và Quý Lăng.

“Có... có sói! "Bạch Lộ Lộ run rẩy nói.

20.

Bộ dạng của Bạch Lộ Lộ chật vật, ống quần bị xé một mảng lớn, trên đùi trắng nõn có vết thương do móng vuốt sắc bén tạo thành.

Lúc trước trên màn đạn cô ấy được khen ngợi bao nhiêu, hiện tại mọi người liền chê bai nhiều bấy nhiêu.

“Đậu má! Diệp Tiểu Lệ bảo Bạch Lộ Lộ đi cô ấy nhất định không đi, lần này thì tốt rồi, mình bị sói bắt còn hại anh trai nhà tôi.”

“Đúng vậy đúng vậy, nếu anh trai nhà tôi chạy chậm một chút, sẽ bị sói nuốt mất.”

“Sói...... Sói sẽ không tới chứ? "Giọng nói Bạch Lộ Lộ phát run.

“Sẽ không.”Tôi trả lời chắc chắn.

Mấy người kinh hoảng không thôi lúc này mới dần dần ổn định lại.

Sau đó ánh mắt của bọn họ bắt đầu trở nên xấu hổ.

Vừa rồi bọn họ cuống quít chạy trốn, vật tư trong hang động chưa kịp mang thì thôi, ba lô lớn vốn có của mình cũng rơi xuống.

Trong đó có sói, bọn họ cũng không dám trở về lấy.

Lúc này họ lạnh và đói.

Ngũ Thập mặt dày tới nói với tôi: "Có thể cho tôi một chén canh uống hay không?"

Cả một nồi canh, tôi và Quý Lăng cũng uống không hết, liền gật đầu, để cậu ta tự lấy uống.

Tô Thần cũng tới, học bộ dáng Ngũ Thập muốn canh uống, tôi cũng cho.

Thấy mọi người đều uống canh, Bạch Lộ Lộ không nói tiếng nào ngồi bên đống lửa, chuẩn bị múc canh.

Tôi ngăn cản động tác của cô ấy lại.

"Đây là canh của tôi!"

Lúc trước tôi và Quý Lăng muốn đi, cô ấy cái gì cũng không cho tôi mang theo.

Hiện tại chào hỏi cũng không chào, còn muốn uống canh của tôi.

Tôi cũng không phải kẻ coi tiền như rác.

Được tôi nhắc nhở, Bạch Lộ Lộ sĩ diện trong nháy mắt thẹn quá hóa giận.

“Tất cả mọi người đều là đồng đội, uống một ngụm canh của cô thì thế nào?"

“Tôi với cô không phải là đồng đội.”Tôi lạnh lùng trả lời.

Bởi vì cái gọi là ăn thịt người miệng mềm, bắt người tay ngắn.*

* Nhận được lợi ích từ người khác thì dù có chuyện gì cũng phải ăn nói nhún nhường hơn.

Ngũ Thập lúc này đứng ra: "Lộ Lộ, Tiểu Lệ cũng không phải không cho em uống canh, nhưng em uống đồ của người khác phải hỏi người khác trước.”

Tô Thần cũng muốn nói cái gì đó, nhưng hắn nhìn tôi, lại nhìn Bạch Lộ Lộ, cuối cùng cái gì cũng không nói.

Ngũ Thập mở miệng, Bạch Lộ Lộ phẫn nộ không thôi nhất thời rơi nước mắt.

“Các người...... Các người đều vì một ngụm canh mà giúp cô ấy khi dễ tôi, hu hu hu......”

Bạch Lộ Lộ chỉ trích khiến sắc mặt Ngũ Thập khó coi.

Tô Thần cau mày, rối rắm trong chốc lát, đặt bát xuống đi dỗ Bạch Lộ Lộ.

Mà tôi và Quý Lăng, từ đầu đến cuối đều uống canh, không bị ảnh hưởng.

21.

Màn đạn đã sớm nổ tung.

“Bạch Lộ Lộ khóc cái gì mà khóc! Sẽ không cảm thấy mình điềm đạm đáng yêu chứ!"

“Rõ ràng chính cô ta lúc trước tuyệt tình với bọn Tiểu Lệ, hiện tại còn muốn trách Diệp Tiểu Lệ, cho nên trước đó hình tượng tốt của cô ta đều là giả bộ đúng không?"

“Còn lập hình tượng thiếu nữ cá Koi nữa! Tôi thấy Diệp Tiểu Lệ mới đúng là thiếu nữ cá Koi.”

“Đúng vậy, con đường Bạch Lộ Lộ chọn lúc trước rõ ràng là tổ tiết mục đã sắp xếp trước, Diệp Tiểu Lệ chọn trên đường mặc dù có rắn, nhưng rắn không có độc. Hết lần này tới lần khác Bạch Lộ Lộ gặp phải rắn có độc.”

“Còn có trời mưa, Diệp Tiểu Lệ có thể tìm được hốc cây.Còn có hang động, Bạch Lộ Lộ tìm được trong hang động có sói, Diệp Tiểu Lệ tìm được hang động cũng rất an toàn.Ai vận khí tốt ai vận khí không tốt vừa xem liền hiểu ngay!”

“Diệp Tiểu Lệ mới là thiếu nữ cá Koi, Bạch Lộ Lộ chính là một kẻ xui xẻo vừa ích kỷ vừa ngu xuẩn.”

Tôi nhìn màn đạn, trong lòng hiểu rõ.

Bạch Lộ Lộ muốn đắp nặn hình tượng thiếu nữ cá Koi, bây giờ xem như hoàn toàn sụp đổ.

Chỉ là không biết đạo diễn Trương định buông tha, hay là áp dụng một số biện pháp khác?

Trực giác của tôi hoạt động trở lại, và một cảm giác nguy hiểm xuất hiện trong đầu tôi.

Sáng hôm sau, chúng tôi ra ngoài tìm thức ăn.

Lúc tôi đang đào rau dại, trên đỉnh đầu bỗng nhiên truyền ra tiếng nói chuyện.

“Ngay bây giờ đẩy tảng đá xuống, đập trúng Diệp Tiểu Lệ, như vậy cô ta sẽ không còn là thiếu nữ cá Koi nữa."

“Nhưng mà nhiều tảng đá như vậy rớt xuống, Diệp Tiểu Lệ không chet cũng sẽ tàn phế!"

“Vậy thì liên quan gì đến chúng ta? Đạo diễn Trương bảo làm gì thì làm, dù sao xảy ra chuyện đạo diễn Trương cũng sẽ bồi thường tiền.”

Nghe vậy, người kia thở dài.

Sau đó hai người họ bắt đầu di chuyển đá.

Từ đầu đến cuối, tôi vờ như là cái gì cũng không nghe được, vẫn tiếp tục đào rau dại.

“Ầm ầm….."Mười mấy tảng đá lớn lăn xuống.

Người đẩy đá phía trên hài lòng thu tay lại.

Nhưng mà......Những tảng đá này khi sắp lăn lên người tôi, đã bị nứt đôi ra và lăn xuống bên cạnh tôi.

22.

Nụ cười đắc ý của hai người phía trên cứng đờ, họ không phục tiếp tục đẩy tảng đá nhưng vẫn không đập trúng.

Liên tiếp đẩy vài lần, cho đến khi kiệt sức mới bỏ cuộc.

Mà trong quá trình này, lửa giận trong lòng tôi đã tích tụ đến mức cao nhất.

Vì nâng đỡ Bạch Lộ Lộ, lại muốn lấy mạng của tôi!

Lửa giận cuồn cuộn.

“Ầm ầm……”

Bầu trời vang lên một tiếng sét lớn, ngay sau đó một trận mưa tầm tã trút xuống.

Mọi người còn chưa kịp phản ứng, sườn núi cách đó không xa bỗng nhiên có thứ gì đó trượt xuống.

Đây là trận lở đất thực sự.

Ngoại trừ tôi, người đầu tiên phát hiện điều không đúng chính là Quý Lăng.

“Chạy mau!”

Mọi người như chim sợ cành cong, chạy theo Quý Lăng.

Bùn đất đuổi theo rất nhanh, Quý Lăng vốn định xuống núi hội hợp với tổ đạo diễn, thấy tình hình như thế không thể không dẫn chúng tôi chạy lên chỗ cao.

Đợi đến khi bùn đất lăn xuống dừng lại, cỏ cây bốn phía đã bị phá hủy.

Mấy người hiện tại trên mặt đất bằng phẳng không nhiều, tinh thần chưa hết hoảng hốt.

Vừa rồi bọn họ lo chạy trốn nên giờ căn bản không nhớ rõ đường.

Trước mắt bốn phía đều là núi rừng rậm rạp, một cảnh xa lạ.

“Mau liên lạc với tổ tiết mục và cảnh sát đến cứu viện.”

Quý Lăng tìm được camera của tổ tiết mục, nhưng... không có tín hiệu.

Không chỉ như thế, đồng hồ điện tử của Tô Thần và điện thoại di động Ngũ Thập lén mang theo, tất cả đều không có tín hiệu.

Nói cách khác, chúng tôi hiện tại mất liên lạc với tổ tiết mục.

Vừa rồi núi lở, Quý Lăng phát hiện nguy hiểm liền mang chúng tôi chạy đến nơi khác.

Mà chỗ bị sạt lở núi, là nhắm ngay phương hướng tổ tiết mục đóng quân.

Chúng tôi đã trốn thoát, nhưng tổ làm chương trình chắc chắn đã bị sốc.

Lo thân còn không xuể, chứ đừng nói chi là đến cứu viện chúng tôi.

Nếu không có ai kịp đến cứu viện, chúng tôi sợ là sẽ bị chết đói ở trong núi.

Quý Lăng cùng mọi người phân tích xong hiện trạng, sắc mặt mọi người vô cùng khó coi.

“Thật là phiền, tôi tới tham gia chương trình giải trí chứ không phải tới liều mạng của mình. "Ngũ Thập là người đầu tiên oán giận lên tiếng.

Dù sao hiện tại không có tín hiệu, cũng không cần phải giả bộ.

Tô Thần mặc dù không trực tiếp oán giận, nhưng sắc mặt âm trầm vô cùng đáng sợ.

Bạch Lộ Lộ trực tiếp chỉ vào tôi mà mắng chửi: "Đều tại cô, chắc chắn là bởi vì cô chúng tôi mới gặp phải sạt lở núi.”

Tôi không phủ nhận điều đó, đúng là vì tôi.

Tổ tiết mục tính toán với tôi như thế, thiên nhiên đương nhiên phải giúp tôi trút giận.

Nhưng lời nói tiếp theo của Bạch Lộ Lộ khiến cho tôi không thể nhịn được.

“Con khốn, nếu tao gặp nguy hiểm gì, tao sẽ không để mày sống yên!”

Mắng tôi?

“Ba... "Tôi tát một cái vào mặt Bạch Lộ Lộ.

Cô ta không thể tin mà che mặt.

"Mày dám đánh tao, mày có biết thân phận của tao là gì không? Chỉ cần tao không đồng ý, cả đời này mày đừng hòng nổi tiếng trong giới giải trí.”

Giọng nói cuồng vọng của Bạch Lộ Lộ khiến tôi sinh ra hứng thú.

“Chỉ với cô sao? Cô nghĩ cô có thân phận gì?”

23.

“Thực lực của Trương đạo diễn có bao nhiêu lợi hại mày chắc cũng rất rõ ràng, có thể nói toàn bộ giới giải trí, chỉ cần tao muốn ba tao đều có thể cho được!"

“Như vậy à!”

Trách không được đạo diễn Trương muốn nâng đỡ Bạch Lộ Lộ.

Tôi vốn tưởng rằng Bạch Lộ Lộ đã cứu mạng ông ta hay gì đó.

Thì ra chân tướng lại là Bạch Lộ Lộ là con riêng của ông ta.

Chỉ là nếu tôi nhớ không lầm, vợ đạo diễn Trương hình như là người đại diện nổi tiếng trong giới giải trí.

Hình như chính là người đại diện của Bạch Lộ Lộ.

Cũng không biết cô ấy có biết nghệ sĩ dưới tay mình là con riêng của chồng mình hay không.

Chậc......Lúc tôi đang cảm khái giới giải trí thật loạn, màn đạn vốn không có tín hiệu lại xuất hiện.

“Đậu má! Tôi nghe được cái gì? Bạch Lộ Lộ thật sự là con riêng của đạo diễn Trương."

“Người đại diện nổi tiếng bị đội nón xanh!"

“Mẹ nó, cho nên lúc trước chúng ta đều bị Bạch Lộ Lộ và đạo diễn Trương lừa, đây mới là bộ mặt thật của Bạch Lộ Lộ."

“Quá ác độc, mẹ kiếp!"

Lúc màn đạn đang nhảy nhót không ngừng, ánh mắt của tôi tìm kiếm khắp nơi.

Máy quay phim, đồng hồ điện tử, điện thoại di động và vân vân, mặc dù đều mất tín hiệu.

Nhưng chắc chắn còn có thứ gì đó không bị tín hiệu quấy nhiễu, nên lúc này camera mới có thể ghi lại tất cả những gì đã xảy ra.

Nếu không khán giả sẽ không nhìn thấy những gì đang diễn ra tại hiện trường.

Rất nhanh, tôi liền đem ánh mắt tập trung ở huy chương trước ngực.

Huy chương này là đêm đầu tiên tham gia chương trình giải trí, phó đạo diễn phát cho mọi người.

Trên đó có tên riêng.

Tất cả chúng tôi đều đeo nó, hóa ra trong đó có một máy quay mini không bị nhiễu tín hiệu.

“Mày quỳ xuống cầu xin tao tha thứ, tao liền cân nhắc tha cho mày một mạng!"Bạch Lộ Lộ còn đang buông lời tàn nhẫn.

Tôi khinh thường nhếch môi, tôi chính là không muốn cầu xin tha thứ.

“Cô có thể làm gì tôi?”

24.

Hiện tại ai cũng không liên lạc được, cô ta thật đúng là không thể làm gì tôi.

Đánh cũng đánh không lại.

Cô ta không cam lòng trừng mắt nhìn Tô Thần, "Tôi đã bị khi dễ thành như vậy rồi, anh còn không giúp tôi giáo huấn Diệp Tiểu Lệ, Tô Thần anh còn muốn lăn lộn trong giới giải trí nữa không!"

“Đừng quên, tài nguyên lớn mà anh có được đều là nhờ có ba tôi!”

Nghe vậy, sắc mặt Tô Thần lại âm trầm vài phần.

Sau hắn nắm chặt nắm đấm đi về phía tôi, nhưng chưa tới gần đã bị Quý Lăng ngăn lại.

Quý Lăng rất mạnh, cho nên trận chiến này còn chưa bắt đầu đã kết thúc.

"Được rồi, nếu muốn sống, chúng ta bây giờ nên đoàn kết!"

Quý Lăng lên tiếng: "Hiện tại cầu người không bằng cầu mình, chúng ta chỉ có thể tự mình mò mẫm xuống núi.”

Sợ ảnh hưởng của sạt lở núi còn chưa hoàn toàn kết thúc, chúng tôi liền quyết định ngày hôm sau mới xuất phát.

Mọi người chống đỡ cơn đói khát ở tại chỗ nghỉ ngơi hồi phục.

Tôi lại tìm thấy một cái lỗ trên cây.

Nhưng lần này, cái hốc cây này chỉ có thể chứa được một mình tôi.

Buổi tối, lúc tôi buồn ngủ, Tô Thần xuất hiện trước mắt tôi.

Ánh mắt hắn nhìn tôi tràn đầy nguy hiểm.

Tôi nhất thời sinh lòng cảnh giác, "Anh muốn làm cái gì?”

25.

Tô Thần lại sát gần tôi, ngay lúc tôi định ra tay với hắn, hắn ghé vào tai tôi nhỏ giọng nói:

"Bạch Lộ Lộ ép tôi, để cho tôi c ưỡng h iếp cô, tôi không thể cự tuyệt cô ta nhưng cũng không thể làm ra chuyện súc sinh như vậy, cho nên tôi muốn nhờ cô phối hợp diễn với tôi một vở kịch."

“Phối hợp thế nào? "Tôi hỏi.

Vài phút sau, "A!" Tô Thần phát ra một tiếng kêu thảm thiết.

Mấy người Quý Lăng nghe được động tĩnh liền chạy tới, chỉ thấy Tô Thần bị tôi đạp “cậu nhỏ”, quỳ trên mặt đất mặt lộ vẻ thống khổ dữ tợn.

Tôi đúng lúc lên tiếng giải thích: "Hắn muốn làm chuyện bất chính với tôi nên bị tôi đạp.”

Nghe vậy, Quý Lăng tức giận bổ mấy cước vào Tô Thần.

Nhìn bộ dáng thê thảm của Tô Thần, tôi nhịn không được xoa xoa cánh tay.

Trong lòng cảm khái, Tô Thần vì không muốn đắc tội Bạch Lộ Lộ lại không muốn làm chuyện xấu, cũng thật là vất vả.

Màn đạn mở ra.

“Bạch Lộ Lộ phạm pháp rồi phải không? Chú cảnh sát mau tới bắt người phụ nữ ác độc này đi!”

“Tôi sẽ báo cảnh sát!"

“Hu hu hu, anh trai nhà tôi bề ngoài ngăn nắp, trên thực tế sống cũng không dễ dàng..."

Lúc Tô Thần bò đến bên cạnh Bạch Lộ Lộ, Bạch Lộ Lộ không hề cảm thấy hắn thê thảm, mà đối với hắn lạnh lùng nói: "Đúng là phế vật!"
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom