• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Bùi Nguyên Minh - Phú Đại Gia Ở Rể - Chàng Rể Quyền Thế (27 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 3216-3220

Chương 3216:



Bùi Nguyên Minh hờ hững liếc mắt nhìn Mục Song Thư, không để ý “Cô còn không đủ tư cách làm ô dù cho tôi.”



“Năng lực không đủ, địa vị càng không đủ.”



“Ha ha ha, Mục Song Thư tôi còn không thể làm ô dù của anh sao?”



“Nói cứ như thể một người ngoài như anh rất có năng lực tại Vũ Thành của chúng tôi vậy!”



Lúc này Mục Song Thư tức đến bật cười, nghiến răng nghiến lợi nói: “Gọi đi, tôi ngược lại muốn nhìn xem, anh có thể tìm được cái ô dù như thế nào!”



Vừa dứt lời, Mục Song Thư liền lấy điện thoại di động ra, ném thẳng đến trước mặt Bùi Nguyên Minh.



Một tên ở rể, ở trước mặt cô ta giả vờ giả vịt, kiêu căng ngạo mạn, như vậy còn không nực cười sao?



Bùi Nguyên Minh mỉm cười, sau một hồi hồi tưởng, anh bấm một dãy số có số đuôi rất đẹp.



”Tút tút tút”



Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối, bên kia im lặng, nhưng Bùi Nguyên Minh cũng không bận tâm, mà anh lại duỗi ngón tay ra gõ nhẹ vào điện thoại ba cái.



nói Từ bên kia truyền tới giọng nói của một người trẻ tuổi có mấy phần kích động và căng thẳng: “Tống giám đốc Bùi, là anh sao?”



Bùi Nguyên Minh cười nói: “Nhiều năm không gặp, Phước Nhân, anh còn nhớ rõ ám hiệu của tôi à: Lúc này người ở đầu dây bên kia mang theo giọng điệu cung kính : “Tổng giám đốc Bùi, anh lại nói đùa rồi.”



“Cho dù tôi có quên tên của mình, cũng sẽ không quên ám hiệu.



của anh”



Lúc này, Mục Song Thư ở một bên vẻ mặt không kiên nhẫn nói: “Có chuyện mau nói, có rằm mau thả!”



“Anh cho rằng đây là quán trà sao? Tùy tiện để cho anh ngồi tán gẫu?”



“Tôi cho anh thêm một phút nữa, đến giờ thì ngoan ngoãn làm thẩm vấn với tôi!”



Lúc này người đàn ông ở đầu dây bên kia hơi nheo mắt lại, trầm giọng nói: “Tổng giám đốc Bùi, anh đang ở Vũ Thành của chúng tôi đúng không?”



Bùi Nguyên Minh đi thẳng vào vấn đề nói: “Tôi đang ở sở cảnh sát Vũ Thành. Đã xảy ra chút chuyện. Cần anh nhìn giúp tôi một chút.”



“Sở cảnh sát Vũ Thành?”



Giọng nói ở đầu dây bên kia lập tức trở nên tức giận: “Đã xảy ra chuyện gï?”



Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt nói: “Bọn họ nói tôi giết người, nói tôi giết cả nhà Hùng Hạo Nam”



Đối phương trực tiếp nói: “Tống giám đốc Bùi, tôi đi qua ngay, anh chờ một chút!”



Sau khi cúp điện thoại, Mục Song Thư thu lại điện thoại, sau khi quét mắt nhìn số điện thoại một cái, mới mang theo chút khinh thường lạnh lùng nói: “Phước Nhân? Phước Nhân nào?”



“Lai lịch thật là lớn!”



“Còn đến nhìn một chút?”



“Còn đến ngay bây giờ?



“Có tác dụng sao?”



“Gọi một cuộc điện thoại như vậy liền muốn hù dọa tôi?”



“Đùa gì vậy?”



“Anh gọi điện cho đám hồ bảng cẩu hữu của mình không phải là để hù dọa người, tôi đây liền ăn luôn cái điện thoại này”



Nam thanh tra ở một bên cũng giêu cợt nhìn, một tên ở rể đến ngay cả mẹ vợ cũng không muốn làm nhân chứng cho mình, còn có thể quen biết nhân vật lớn nào sao?



Bùi Nguyên Minh cười nhạt: “Nhà họ Vạn của Vũ Thành, cô chắc hẳn là biết đi”



“Người tiếp điện thoại của tôi tên là Vạn Phước Nhân.”



“Tôi nhớ, anh ta hình như là người lãnh đạo trực tiếp của các người đúng không?”



“Vạn Phước Nhân? Sở trưởng Vạn?” Mục Song Thư sững sờ một lúc, giây tiếp theo liền chế nhạo nói: “Họ Bùi, anh muốn giả bộ cũng nên giả cho giống một chút?”



“Người trong đồn cảnh sát của chúng tôi còn không biết số điện thoại di động của sở trưởng Vạn là gì sao?”



“Anh ấn tùy tiện một dấy số liền nói rắng đó là số điện thoại của sở trưởng Vạn. Anh thực sự cho rằng chúng tôi là đồ ngốc?”



“Anh ở đây cố làm ra vẻ, phô trương thanh thế như thế này có ý nghĩa gì không?”



“Tôi thật sự không hiểu lúc đầu sao Tuyết Dương lại lấy anh!”



“Bây giờ còn bảo tôi bảo vệ anh!”



“Một tên rác rưởi cố làm ra vẻ như anh đến cùng có chỗ nào tốt?”



“Cút đi cho tôi!”
Chương 3217:



Khuôn mặt nam thanh tra ở bên cạnh đầy vẻ chế nhạo nói: “Đúng là trẻ tuổi, vẫn nên học cách làm người đến nơi đến chốn thì tốt hơn”



“Ở trước mặt những người như chúng tôi đây, cho dù anh cố làm ra vẻ thần bí cũng nên tìm hiểu học hỏi kỹ càng trước đã đi được không hả”



“Ngay cả số điện thoại của sở trưởng Vạn cũng không biết rõ mà đã đứng đây giả vờ rồi?”



“Anh có biết sở trưởng Vạn là người nào không?”



“Anh ấy chính là thần thoại bộ binh, là một huyền thoại sống, đã từng là thân vệ của tổng giáo đầu trại Đường Đao”



“Thân thủ của anh ấy được tổng giáo đầu đích thân chỉ dạy cho”



“Năm đó ở chiến trườngÂu Á, sở trưởng Vạn đã từng tự tay chém chết một vị chiến thần của quốc đảo”



“Cũng vì chiến công hiến hách của anh ấy, cho nên sau khi sở trưởng Vạn xuất ngũ mới có thể trở thành sở trưởng cảnh sát Vũ Thành của chúng ta khi tuổi còn trẻ như vậy”



“Trong giới thượng lưu của Vũ Thành chúng ta, anh ấy thực sự là một nhân vật cực kỳ tầm cỡ”



“Nhân vật lớn như vậy, làm sao mà anh có thể tùy tiện biết được số điện thoại của người ta cơ chứ?”



“Nhân vật tầm cỡ như anh ấy là người mà anh có thể hất mặt sai khiến được chắc?”



“Anh tưởng bản thân anh là ai hả? Tổng giáo đầu sao?”



Nghe thấy những lời chế giễu này, sắc mặt Bùi Nguyên Minh bình thản, nghiêng đầu mỉm cười nói: “Nếu như tôi nói tôi chính là tổng giáo.



đầu thì sao?”



“Được thôi. Cứ cho anh là tổng giáo đầu đi, anh có thể đừng có sỉ nhục anh ấy được không hả” Khuôn mặt Mục Song Thư đầy vẻ giương nanh múa vuốt “Tổng giáo đầu là trụ cột của Đại Hạ chúng tôi. Chỉ cần tùy tiện xúc phạm anh ấy, dựa vào một điểm này, chúng tôi đã có thể trừng phạt anh rồi!”



“Hôm nay tôi để lời này ở đây”



“Nếu như anh là tổng giáo đầu, tôi sẽ dập đầu dâng trà cho anh, cũng sẽ làm người hầu cho anh cả đời này”



Ai biết được, sau khi nghe thấy lời kia của Mục Song Thư, Bùi Nguyên Minh lại không có một chút xấu hổ nào, ngược lại anh cười khổ nói: “Tính tình của cô không tốt lắm, tôi không thích người hầu kiểu này…”



“Được rồi! Tôi nói như thế mà anh lại tưởng là thật à!” Vẻ mặt Mục.



Song Thư cực kỳ u ám: “Bây giờ không cần nhiều lời vô nghĩa nữa”



“Nếu như anh không muốn thừa nhận hành vi phạm tội của mình, tôi có đủ thời gian từ từ giày vò anh!”



“Sau khi đợi đủ bốn mươi tám tiếng, chúng ta lại đến bốn mươi tám tiếng tiếp theo”



“Ngược lại tôi muốn xem xem, đến lúc đó chàng rể đến cửa như: anh không chống đỡ nổi trước hay là chúng tôi không đỡ nổi trước”



Sau khi nói xong lời này, Mục Song Thư tức mình đứng bật dậy, thu dọn đồ trên bàn rồi bày ra vẻ mặt trêu tức nói: “Chúng tôi ra ngoài ăn cơm trước đây, ăn xong lại vào từ từ chơi với anh”



“Anh cứ ở trong này chờ đi”



“Hoặc là chờ sở trưởng Vạn của anh đến cứu anh”



Trong khi nói chuyện, Mục Song Thư còn ra hiệu cho nam thanh tra bật điều hòa, lại rót cho Bùi Nguyên Minh một ly cà phê bốc mùi nồng nặc, quăng nó trước mặt anh.



Đây là phương pháp mà sở cảnh sát của bọn họ dùng để gây sức.



ép với một số kẻ cứng đầu. Cô ta tin rắng nếu áp dụng phương pháp như vậy, chỉ một lát nữa Bùi Nguyên Minh sẽ biết thân biết phận mà thành thật.



Bùi Nguyên Minh cười nhạt, không nói lời nào mà dựa vào trên ghế bắt đầu nhắm mắt nghỉ ngơi.



“Hừ, thế mà anh vẫn còn giả bộ với tôi ở đây cơ?”



“Quả thực anh đúng là kẻ hết thuốc chữa!”



“Anh thật sự cho răng mình là nhân vật lớn sao?”



“Điển hình của kẻ chưa thấy quan tài chưa rơi lệ, không đến Hoàng.



Hà là vẫn chưa từ bỏ ý định!”



Mục Song Thư cười lạnh chế nhạo, sau đó cùng đồng nghiệp ra ngoài, ‘râm” một tiếng đóng cửa lại rồi sải bước lớn rời đi.



Chỉ có điều bọn họ vừa mới đi tới lối ra sảnh lớn đã lập tức nhìn thấy một chiếc Audi A6 đang lái vào bãi đất trống phía trước.



Biển số xe cực kỳ đẹp, vừa liếc mắt nhìn đã biết là cảnh sát cấp cao.



Mà khoảnh khắc bọn họ nhìn thấy biển số xe này, Mục Song Thư: và những người khác đều vô cùng chấn động, bởi vì đây là xe của Vạn Phước Nhân, người đứng đầu sở cảnh sát Vũ Thành.



Ngay sau đó đã nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai, trông cùng lắm chỉ hai mươi ba hai mươi bốn tuổi bước ra từ băng ghế Sau của xe.



Rõ ràng đây chính là sở trưởng sở cảnh sát Vũ Thành trẻ tuổi nhất trong lịch sử, cao thủ cấp bậc chiến thần, Vạn Phước Nhân.
Chương 3218:



Giờ phút này, dường như sắc mặt Vạn Phước Nhân hơi u ám. Anh †a sải bước dài đi về phía trước.



Trong lòng Mục Song Thư và đồng nghiệp của cô ta theo bản năng rơi lộp bộp một chút, sau đó bước nhanh lên trước chào hỏi: “Sở trưởng Vạn, chào anh”



“Sao anh lại đến đây?”



Trong nháy mắt khi nói chuyện, trong lòng Mục Song Thư đã lờ mờ đoán ra. Cô ta cảm thấy chắc có lẽ không có chuyện trùng hợp như vậy thật chứ?



‘Vạn Phước Nhân cũng không nói lời vô nghĩa, lạnh lùng nói: “Có.



phải các cô đã bắt được một người tên là Bùi Nguyên Minh phải không?”



“Người này đang ở đâu?”



“Tôi phải gặp anh ta ngay lập tức”



Nghe thấy lời này của Vạn Phước Nhân, Mục Song Thư và đồng nghiệp của cô ta đều cảm thấy mí mắt giật giật, sau đó trên trán lập tức vã mồ hôi lạnh.



Là thật!



Vậy mà lại là sự thật!



Một cuộc điện thoại vừa rồi của Bùi Nguyên Minh thật sự đã gọi cho sở trưởng Vạn.



Điều quan trọng chính là sau khi nhận được cuộc điện thoại ấy còn chưa tới mười phút, sở trưởng Vạn đã xuất hiện ở cửa sở cảnh sát rồi.



Đây đây đây…



“Tổng giám đốc Bùi, anh đến Vũ Thành sao lại không báo một tiếng trước với tôi cơ chứ!”



“Nếu như các anh em ở trại Đường Đao biến được anh lại bị bắt vào sở cảnh sát ở ngay trên địa bàn của tôi thì thật sự bọn họ sẽ tới dỡ cả nhà tôi xuống mất”



Năm phút sau, Vạn Phước Nhân nhanh chóng xem xong thông tin vụ án đã lập tức xuất hiện trong phòng thẩm vấn.



Anh ta cung kính đứng bên cạnh Bùi Nguyên Minh, gần như ngay cả ngồi cũng không dám ngồi, vẻ mặt nhăn nhó cười khổ.



Bùi Nguyên Minh nhấp một ngụm trà nóng do chính tay Vạn Phước Nhân rót cho anh, cười cười nói: “Phước Nhân à, tôi đã xuất ngũ hơn ba năm rồi, đừng gọi tôi như thế kia nữa”



“Hơn nữa lần này tôi đến Vũ Thành cũng là chuyện bất ngờ, cho nên đã không nói trước cho anh biết”



“Đương nhiên nếu như không phải vạn bất đắc dĩ, tôi cũng không muốn làm phiền cuộc sống bình lặng của anh đâu”



Khuôn mặt Vạn Phước Nhân đầy vẻ kích động nói: “Tống giám đốc Bùi .”



“Nếu như anh cứ nhất định phải gọi, bây giờ có thể gọi thẳng tên của tôi” Bùi Nguyên Minh ngắt lời anh ta. Anh thật sự không hề có một chút hứng thú nào muốn để lộ ra thân phận của mình.



Vạn Phước Nhân chần chừ một lát, sau đó mới thấp giọng nói: “Anh Minh, anh có thể tới đây là vinh hạnh của tôi”



“Chỉ có điều chuyện nhà họ Hùng bị giết sạch cả nhà lần này, quả thực có một chút phiền phức.



Bùi Nguyên Minh mở mắt nhìn khuôn mặt Vạn Phước Nhân một cái, nói: “Phước Nhân, anh cũng cho rằng người là do tôi giết, nhà là do.



tôi diệt sao?”



Vạn Phước Nhân lắc đầu nói: “Tôi không dám”



“Không cần xem bất kỳ chứng cứ nào cả, bởi vì con người như Hùng Hạo Nam còn chưa đủ tư cách bị anh Minh ra tay tiêu diệt cả nhà”



“Ông ta không xứng”



“Chỉ là quả thực chuyện này có vài điểm phiền phức”



“Ngay trước khi đi vào đây, tôi đã xem qua tất cả thông tin và chứng cứ của vụ án, tất cả mọi thứ đều chĩa mũi nhọn về phía anh”



“Vùng nước này hơi sâu”



Bùi Nguyên Minh cười cười nói: “Nếu mà nước không sâu thì làm sao có thể vây khốn tôi trong đó được chứ?”



“Nước mà không sâu tôi cũng chẳng muốn gọi điện cho anh làm gì cả.



“Nếu như tôi đoán không sai thì phía sau chuyện này chắc hẳn có bóng dáng của Long Thương Húc”



“Mặt khác, hiện giờ có lẽ anh ta đã nhờ người, thậm chí là đích thân xuất hiện ở sở cảnh sát cầu xin giúp tôi cũng nên”



Vạn Phước Nhân sửng sốt một chút, sau đó nhanh chóng gọi một cuộc điện thoại rồi mới nhẹ giọng nói: “Đúng vậy, chẳng những anh ta tự mình xuất hiện mà còn mua chuộc mấy tên thanh tra ở trong sở cảnh sát, ý định làm giả chứng cứ cho anh Minh, giải vây cho anh khỏi tội danh này”



“Nếu như chuyện này thành sự thật, vậy thì chắc hẳn anh có thể vô tội thoát thân”



“Chỉ có điều mặc dù trên vương pháp anh không sao, nhưng mà ở trong dư luận cuộc sống, anh có thế sẽ gặp phiền phức”



“Vũ Thành khác với những địa phương khác, nơi này là một giang hồ thu nhỏ”



“Chuyện của giang hồ, giang hồ biết. Triều đình không thấy, giang hồ thấy”
Chương 3219:



“Đúng rồi, Long Thương Húc còn thuyết phục được mẹ vợ của anh rồi, bảo bà ta cùng phối hợp cứu người”



Vạn Phước Nhân bố sung nói.



“Nhưng mà vợ của anh, cô Trịnh Tuyết Dương từ chối chuyện này”



“Quả nhiên là vậy”



Bùi Nguyên Minh nghe thấy thế cười cười nhún vai nói: “Xem ra cậu Long Thương Húc này của chúng ta chỉ ước gì tôi chết ngay lập tức”



“Anh ta làm việc này, một mặt là để lấy được hảo cảm của Trịnh Tuyết Dương, khiến cho Trịnh Tuyết Dương cảm thấy anh ta là một người đàn ông tốt”



“Mà một mặt khác lại muốn cho tôi thoát khỏi chế tài của cái gọi là vương pháp. Vậy thì ở trong tình hình này, anh ta có thể kêu gọi người trong giang hồ quang minh chính đại tới báo thù cho Hùng Hạo.



Nam”



“Thứ ba, cho dù anh ta không báo thù, Long Thương Húc cũng có thể dùng những chứng cứ bị làm giả kia làm quân bài mặc cả, dùng nó như một ân huệ để bức ép tôi vào khuôn phép”



“Chỉ cần tôi không đi vào khuôn khổ, không nghe theo lời anh ta, vậy thì mỗi một giây một phút anh ta đều có thể tung tin tức đó cho giới truyền thông, khiến cho tôi chết không có chỗ chôn”



“Trong tay nhà họ Long nắm quyền kiểm soát khống chế truyền thông ngôn luận”



“Đồng thời cũng nắm trong tay gần như phần lớn lực lượng giang hồ ở trong Vũ Thành”



“Không nói đến thánh địa võ học và Long Môn kia, cho dù là sáu băng đảng lớn cũng đã có ba cái có quan hệ thân thiết với nhà họ Long rồi”



‘Vẻ mặt Vạn Phước Nhân nghiêm túc, ánh mắt lạnh lẽo, anh ta cất lời.



“Nếu thật sự để cho Long Thương Húc kia thành công, như vậy.



anh ta có thể tiến lên tấn công, cũng có thể lui về phòng thủ”



“Hoặc là nghĩ cách thuyết phục anh, hoặc là dứt khoát giết chết anh”



“Thẳng ranh con này, không thể ngờ được lại tính kế nhiều như vậy”



“Chẳng trách dưới tình hình cậu cả Long và cậu bảy Long đấu đá với nhau mà anh ta còn có thể nổi dậy trong nhà họ Long”



“Ngày thường trông có vẻ là một tên tao nhã văn vẻ, tuấn tú lịch sự, gặp người nào cũng đều là bộ dạng hào hoa phong nhã”



“Hiện giờ xem ra đẳng sau lưng anh ta cũng làm không ít chuyện táng tận lương tâm”



Vạn Phước Nhân hít một hơi thật sâu, đều là người trong giới thượng lưu của Vũ Thành, thường ngày anh ta và Long Thương Húc cũng tiếp xúc không ít với nhau.



Giờ phút này nghĩ lại, anh ta bỗng có cảm giác giật mình kinh hãi.



Xem ra sau này đối phó với Long Thương Húc nhất định phải để tâm hơn nhiều mới được. Nếu không thì chỉ một chút không cẩn thận cũng thật sự có thể bị anh ta lừa vào tròng.



“Không sai. Cho nên cái mà gọi là lòng tốt của Long Thương Húc, chẳng những không có một chút nào là giúp đỡ tôi, mà ngược lại còn biến thành Thái sơn đè chết tôi”



Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt.



“Cho dù không đè chết được tôi, anh ta cũng có thể dùng cái này để trèo trên đầu tôi ngồi.”



“Chỉ có thể nói, Long Thương Húc này của chúng ta có dã tâm rất lớn”



Vạn Phước Nhân khẽ nhíu mày, nói: “Anh Minh, vậy ý của anh là.



Bùi Nguyên Minh mỉm cười nói: “Tôi bảo anh đến đây không phải là bảo anh thả tôi ra ngoài”



“Mà là bảo anh hãy thi hành luật pháp đúng theo lẽ công bằng, đừng cho người tiêu hủy vật chứng, cũng không được cho người sửa lại khẩu cung”



“Vụ án này nên làm thế nào thì làm theo như thế: “Không cần phải đặc biệt hóa thân phận của tôi lên”



“Mà điều cần phải chính là mọi người đều bình đẳng ở trước mặt vương pháp”



“Không để cho bất kỳ người tốt nào phải chịu oan ức, cũng sẽ không buông tha cho bất kỳ kẻ xấu nào cả”



Nói tới đây, Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt lại. Cô gái Trịnh Tuyết Dương này quả nhiên rất giỏi.



Cho dù ở tình hình như thế này cũng có thể hiểu vương pháp được đặt lên trên hết.



Nếu không, một khi cô rơi vào cái bẫy mà Long Thương Húc đã thiết kế sẵn kia, chính bản thân cô cũng sẽ gặp phiền phức.



“Anh Minh, anh cứ yên tâm đi. Vụ án này tôi sẽ đích thân theo sát, tôi sẽ không để cho bất kỳ kẻ nào động tay động chân vào vụ án này đâu”



Vạn Phước Nhân hít một hơi thật sâu.



“Chỉ có điều dựa theo những chứng cứ bên ngoài này xem ra mọi chuyện thật sự rất bất lợi đối với anh”



“Anh muốn toàn thân trở ra là một điều quá khó khăn”



‘Vạn Phước Nhân rất rõ ràng, thân phận thật sự của Bùi Nguyên Minh có thể đủ sức nghiền nát mọi thứ, hoàn toàn có thể để anh rời đi an toàn.



Nhưng nếu loại chuyện này mà sử dụng thủ đoạn cứng rắn ấy, nó sẽ biến thành một vết nhơ đối với danh dự của anh Minh.
Chương 3220:



Với sự hiểu biết của Vạn Phước Nhân đối với Bùi Nguyên Minh mà nói, anh ta biết Bùi Nguyên Minh chắc chắn sẽ không để cho chuyện như vậy xảy ra.



Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: vây cho tôi là chuyện rất khó khăt “Có điều chỉ cần bắt đầu với video đó, chắc hản sẽ có thể mở ra lỗ hổng”



Vạn Phước Nhân hơi híp mắt lại: “Video sao?”



Bùi Nguyên Minh gật đầu thản nhiên nói: “Ở Vũ Thành người có thể làm được thuật dịch dung không có nhiều đúng không?”



‘Vạn Phước Nhân nghĩ nghĩ một chút bật thốt lên: “Yêu tăng Thiên Trúc”



“Trong lịch sử Vũ Thành và Thiên Trúc có quan hệ khá thân thiết với nhau, yêu tăng Thiên Trúc đã nhiều lần tới Vũ Thành để truyền thụ cái gọi là phật hiệu Thiên Trúc “



“Mà kỹ thuật yoga của Thiên Trúc có thể hoàn toàn thay đổi bộ dạng của con người”



“Đây là chỗ đột phá, tôi sẽ xử lý nó”



Vừa nói Vạn Phước Nhân cũng đứng dậy đang muốn đi ra ngoài.



“Chứng cứ hiện trường muốn giải “Rầm”



Đúng vào lúc này, cửa lớn phòng thẩm vấn bỗng nhiên bị một người đá văng ra.



Tiếp theo đó, chỉ trong nháy mắt, chỉ thấy bảy tám người đàn ông.



và phụ nữ chen chúc bước vào cùng với một người đàn ông mặc vest cực kỳ có khí chất.



Người đàn ông này cùng lắm là hơn ba mươi tuổi, nhưng mà hơi thở của người đứng đầu lại mạnh mẽ đến cực hạn, rõ ràng đây là một nhân vật lớn tiền đồ đầy hứa hẹn.



Mà ở đẳng sau anh ta, đám người Mục Song Thư cũng ở đó.



Bùi Nguyên Minh thản nhiên nhìn người tới, chỉ thấy khuôn mặt của người đàn ông này giống đến bảy tám phần với khuôn mặt của Vạn Phước Nhân, có điều khí chất lại càng thêm điềm tĩnh hơn.



Mà bởi vì có sự xuất hiện của anh ta, một hơi lạnh đã ập tới toàn bộ căn phòng.



Đẳng sau anh ta là vài thanh tra của sở cảnh sát, người nào người nấy đều câm như hến, thậm chí còn cảm giác hơi run lập cập.



Mới đầu Vạn Phước Nhân sửng sốt một lúc, sau đó theo bản năng thốt lên: “Anh cả, sao anh lại tới đây?”



Đồng thời anh ta liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh một cái, nhỏ giọng nói: ‘Anh Minh, vị này là anh cả của tôi, là người giữ cấp phó của bộ.



máy hành chính Vũ Thành, Vạn Thiên Cửu!”



Bùi Nguyên Minh hơi nheo mắt nhìn Vạn Thiên Cửu đầy thích thú.



Nhưng lúc này Vạn Thiên Cửu không hề nhìn về phía Bùi Nguyên Minh, mà là nhìn chăm chằm Vạn Phước Nhân với ánh mắt lạnh lẽo, lạnh lùng nói: “Anh biết có người đang tùy ý làm bậy, ăn hối lộ trái pháp luật, anh có thể không tới được sao?”



“Dù thế nào đi nữa cũng đã từng là người đi theo tổng giáo đầu!”



“Hơn nữa hiện tại còn là sở trưởng sở cảnh sát Vũ Thành!”



“Việc gì nên làm! Việc gì không nên làm!”



“Trong lòng em không có tính toán gì sao?”



“Em làm xẵng làm bậy như vậy, không biết là sẽ khiến cho anh, khiến cho nhà họ Vạn chúng ta mất mặt xấu hổ hay sao?”



‘Vạn Phước Nhân theo bản năng nói: “Anh cả, anh Minh thực sự.



là…



“Imđi”



“Anh không cần nghe em giải thích!”



Vạn Thiên Cửu nổi giận gầm lên một tiếng, hai tay khoanh ra sau lưng, vẻ mặt khó coi bước tới trước mặt Bùi Nguyên Minh.



“Anh tên là Bùi Nguyên Minh đúng không?”



đã xem qua thân phận của anh trước khi đến đây rồi.



“Cho dù anh là một trong mười gia tộc lớn đứng đầu, là con rể tới cửa của nhà họ Trịnh”



“Nhưng chỉ cần anh giết và phóng hỏa ở Vũ Thành của chúng tôi thì tất cả mọi thứ đều phải dựa theo trình tự của vương pháp để xử lý!”



“Tôi không quan tâm anh đã gặp em trai tôi như thế nào, nhưng mà tôi nói cho anh biết, tốt hơn hết là anh nên tự giải quyết vấn đề của mình!”



“Nhà họ Vạn chúng tôi sẽ không ăn hối lộ trái pháp luật”



“Tên họ Bùi anh cũng đừng có nghĩ kéo em trai tôi xuống nước!”



“Anh đừng có hại người hại mình”



Một người con rể tới cửa cũng không biết làm thế nào mà quen biết em trai của anh ta, lại muốn kéo em trai mình xuống nước trong vụ án giết người cả nhà kiểu này?



‘Vạn Thiên Cửu cực kỳ không thích một người như vậy chút nào.



Anh ta tuyệt đối sẽ không bao giờ cho phép tác phong không lành mạnh như vậy xuất hiện ở nhà họ Vạn!



. Cho nên, khi nhận được tin tức trước tiên, anh ta đã trực tiếp đến thẳng sở cảnh sát Vũ Thành.



Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Anh Vạn đúng không?”



“Anh hiểu lầm rồi.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom