• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Bùi Nguyên Minh - Phú Đại Gia Ở Rể - Chàng Rể Quyền Thế (117 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 3211-3215

Chương 3211:



‘Thấy mẹ mình dù thế nào đi chăng nữa cũng muốn hãm hại Bùi Nguyên Minh, Trịnh Khánh Vân tỏ ra rất đau buồn.



Bởi vì trong lòng cô ta hiểu rõ, trong ba mẹ con bọn họ, người có khẩu cung quan trọng nhất là Thanh Linh.



Chỉ khi Thanh Linh phủ định lại lời bà ta nói lúc sáng thì Bùi Nguyên Minh mới có cơ hội rửa sạch hiềm nghi.



Còn Trịnh Tuyết Dương cũng đang khẽ cau mày, về tình cảm, cô tin Bùi Nguyên Minh sẽ không làm chuyện đó.



Nhưng cô cũng rõ tính khí của mẹ mình, không dễ để thuyết phục.



được bà ta vào lúc này.



Với tính cách của bà ta, ngộ nhỡ bà ta vứt bỏ tất cả, trực tiếp chạy đi làm “nhân chứng vết nhơ” thì Bùi Nguyên Minh có nhảy xuống Hoàng Hà cũng không thể rửa sạch tội.



Không nói đến việc hiện giờ Thanh Linh đang một lòng muốn làm mẹ vợ của gia đình giàu có quyền thế.



Chỉ riêng việc ngày đó Bùi Nguyên Minh đâm bà ta một dao thôi, có lẽ cả đời này bà ta sẽ cắn Bùi Nguyên Minh mãi không buông.



Đối với loại người như Thanh Linh, bà ta còn lâu mới thèm suy nghĩ xem rốt cuộc Bùi Nguyên Minh muốn cứu người hay muốn giết người.



Ngay lúc Trịnh Tuyết Dương đang suy nghĩ xem nên khuyên nhủ mẹ mình thế nào thì đột nhiên, trong khoảng không trống trải trước cổng đồn cảnh sát, vài chiếc xe Rolls-Royce Phantom bất thình lình lần lượt dừng lại.



Ngay sau đó, một người đàn ông điển trai trong bộ vest trắng bước xuống.



Sau lưng anh ta là một người phụ nữ mặc sườn xám, đeo cặp kính mạ vàng. Lúc này cô ta đang giơ ô lên che nắng cho người đàn ông ở phía trước, cùng anh ta đi đến sảnh lớn của đồn cảnh sát.



Cậu thập tam Long Thương Húc.



Mã Yến Thủy của nhà họ Mã.



“Tuyết Dương! Mọi người không sao chứ? Hôm nay tôi vừa nhận được tin tức nói hai người bị xử oan phải vào nhà giam, hôm qua mới được thả ra. Đều tại tôi, đột nhiên vì chuyện của gia đình nên đã không.



tiếp đãi mọi người cho tốt, để hai người phải chịu oan ức! Hai người yên tâm đi, chuyện này tôi nhất định sẽ yêu cầu người ta cho hai người một lời giải thích thỏa đáng. Chuyện hôm qua hai người ngồi tù chắc chẩn sẽ phải có người chịu trách nhiệm, còn phải bồi thường tổn thất tinh thần cho hai người nữa!”



Long Thương Húc từ đẳng xa bước tới, khuôn mặt anh ta nở nụ cười ấm áp ôn hòa. Ngoài ra, trên mặt anh ta còn lộ ra vẻ tự trách, gần như thật sự là vì cảm thấy hối hận vì đã không chăm sóc tốt cho hai người Thanh Linh và Trịnh Tuyết Dương vậy.



Thanh Linh vốn đang rất tức giận, vừa nhìn thấy Long Thương Húc bà ta liền lập tức nở nụ cười, chủ động bước tới, nói: “Aiya! Cậu, sao cậu lại đến đây? Cậu là người bận rộn, tôi hiểu mà. Chuyện chúng tôi bị nhốt trong nhà giam cũng không phải chuyện gì lớn, tôi tin vì chuyện đế chúng tôi được ra khỏi nhà giam, cậu nhất định đã tốn không ít công sức. Hơn nữa cũng vì người ta nể mặt cậu nên chúng tôi mới không bị ngược đãi trong nhà giam. Chúng tôi đều ghi nhớ chuyện này trong lòng. Thế mà có người còn thật sự cho rằng dựa vào một chút bản lĩnh cỏn con bên ngoài của mình là có thể cứu người khỏi nhà giam sao?



3211-1-minh.jpg




Nói xong, Long Thương Húc híp mắt lại đi đến trước mặt Trịnh Tuyết Dương, thở dài nói: “Tuyết Dương, tôi cũng đã nghe nói về chuyện của chồng cũ của em, cũng hiểu được tình hình hiện tại. Tất cả lỗi lầm đều là lỗi của tôi. Hùng Hạo Nam cũng được coi là người của tôi, nhưng ông ta lại dám đụng đến em. Để thay em trút giận mà Bùi Nguyên Minh đã phạm phải sai lầm lớn như vậy…”
Chương 3212:



“Cậu Long, cậu đang nói cái vậy! Chuyện đó hoàn toàn không liên quan đến cậu”



Thanh Linh ở bên cạnh nhanh chóng tiếp lời.



“Tên khốn Bùi Nguyên Minh kia đơn giản vốn là kẻ cuồng bạo lực bẩm sinh, chỉ có †a mới có thể làm ra loại chuyện vô pháp vô thiên như vậy! Vì thế, tất cả lỗi lâm đều là lỗi của cậu ta. Là cậu ta giết người phóng hỏa! Giết người đền mạng cũng chắc chản là cậu ta!”



“Mẹ, đủ rồi! Mẹ câm miệng lại cho con!”



Cuối cùng Trịnh Tuyết Dương cũng không chịu được nữa, lên tiếng mắng mẹ mình một câu. Sau đó cô ngẩng đầu nhìn Long Thương Húc, hờ hững nói: “Long Thương Húc, chuyện này không liên quan gì đến anh. Tôi cũng không muốn tính toán đúng sai của những chuyện trước đây. Chỉ mong anh đừng nhúng tay vào chuyện này là được”



Long Thương Húc lấy một điếu xì gà dài mảnh ra hút, sau đó cười nhẹ: “Tuyết Dương, sao em lại nói vậy? Nói thế nào thì Hùng Hạo Nam cũng là người của tôi, bất luận thế nào, tôi cũng có một chút trách nhiệm chứ. Vì thế, sau khi nhận được tin tức, trên đường đến đây tôi đã suy nghĩ rất khổ não, tôi quyết định sẽ bồi thường một cách thỏa.



đáng”



“Nhà họ Hùng đã bị giết sạch cả nhà, người chết cũng đã chết rồi.



Nhưng chúng ta là người sống, vẫn phải kiên cường sống tiếp. Tôi biết em vẫn còn tình cảm với chồng cũ, vẫn thấy áy náy với anh ta, em không muốn nhìn thấy anh ta phải ngồi tù. Cho nên, vì em mà trên đường đến đây tôi đã xử lý hết tất cả các nhân chứng. Bao gồm cả đám thám tử đó, sẽ không có ai “cản” lấy Bùi Nguyên Minh không buông nữa đâu. Đoạn video đó cũng sẽ biến mất”



“Về phần nhà họ Hùng, là nhà ông ta động phải đám xã hội đen hung hãn ở bên ngoài nên bị đồ sát cả nhà, vì thế tôi sẽ thông báo cho.



tất cả băng đảng xã hội đen trên toàn cầu biết. Hiện giờ chỉ còn lại khẩu cung của dì Thanh Linh nữa thôi.



Chỉ cần lát nữa đi lấy lời khai, dì nói lúc trước là do mình cả giận mất khôn nên nói lung tung, Bùi Nguyên Minh quả thực có ở nhà uống trà với dì, vậy là được.”



Nói đến đây, Long Thương Húc lại nhìn Trịnh Tuyết Dương bãng ánh mắt dịu dàng ôn nhu: “Như vậy là em có thể cho anh ta một lời giải thích rồi. Từ nay về sau, em và anh ta có thể đường ai nấy đi, bản thân em cũng có thể bắt đầu lại từ đầu”



“Cái gì?”



Nghe Long Thương Húc nói một cách nghiêm túc như vậy, cả Thanh Linh và Trịnh Khánh Vân đều sửng sốt, nhìn anh ta với vẻ mặt không thể tin được.



Thanh Linh biết Long Thương Húc vẫn luôn để ý đến con gái lớn của mình, bây giờ anh ta lại chịu buông tha cho Bùi Nguyên Minh – một đối thủ cạnh tranh lớn, vì Trịnh Tuyết Dương ư?



Còn Trịnh Khánh Vân lại thấy Long Thương Húc không thể nào nói ra những lời như vậy, dù sao mấy ngày hôm nay Bùi Nguyên Minh đã liên tiếp tát vào mặt anh ta.



Bây giờ Long Thương Húc lại lấy đức báo oán sao?



Điều này không phù hợp với tính cách của Long Thương Húc thiếu một chút nào!



Dù sao, theo Trịnh Khánh Vân thấy, với phong cách hành sự đối nhân xử thế của Long Thương Húc, anh ta không nhân cơ hội này dùng một cước giãm chết Bùi Nguyên Minh thì cũng khoanh tay đứng xem kịch vui mới đúng chứ.



Ai mà ngờ rằng anh ta lại không tiếc giá nào đi giúp đối thủ cạnh tranh của mình như vậy?



Đây là chồn cáo chúc tết gà, rắp tâm ăn gỏi, giả vờ thân thiện nhằm thực hiện mưu đồ xấu sao?



Hay là lấy đức báo oán trong truyền thuyết?



Thanh Linh hơi kinh ngạc, một lúc sau bà ta mới nhìn Long Thương.



Húc, nói: “Tấm lòng này của cậu Long quả là hiếm thấy trên đời!”
Chương 3213:



“Chẳng trách cậu còn trẻ như vậy đã có thể trở thành một trong những người trẻ tuổi có quyền thế cao nhất ở Vũ Thành!”



“Nếu Tuyết Dương có thể đi theo cậu, người làm mẹ như tôi cũng có thể an tâm rồi!”



Trong lòng Thanh Linh tràn đầy vui mừng, mặc dù bà ta khinh thường kẻ giả vờ giả vịt như Long Thương Húc.



Nhưng chỉ cần Long Thương Húc là một người thích vẻ bề ngoài, thì một khi Trịnh Tuyết Dương gả cho anh ta, sau này Thanh Linh bà ta sẽ có thế quang minh chính đại ăn uống no say!



Nghĩ đến đây, Thanh Linh liền dùng vẻ mặt tận tình khuyên bảo.



nhìn Trịnh Mẫn Nhi nói: ” Tuyết Dương à!”



“Người như cậu Long Thương Húc trên đời này không có được.



mấy người đâu!”



“Con nhất định phải rân trọng người trước mặt!”



“Nếu không bỏ qua rồi, sẽ không còn có người như vậy nữa đâu!”



Trịnh Tuyết Dương cũng hơi nhíu mày, có chút không hiểu hành động của Long Thương Húc.



Mà Tần Ý Hàm ở cách đó không xa, vẻ mặt tràn đầy cảnh giác.



Lời Long Thương Húc nói hoàn toàn không phù hợp với lẽ thường, cô ta hơi có cảm giác như đang nằm mơ.



Nghe thấy Thanh Linh khen ngợi mình, Long Thương Húc mỉm cười nói: “Dì Thanh, dì quá khen ri “Tất cả chỉ là tiện tay mà thôi!



“Chỉ cần Tuyết Dương có thể cảm thấy an tâm, chỉ cần Tuyết Dương có thể quên đi quá khứ, vậy thì đối với cháu mà nói mọi thứ đều xứng đáng…”



Trong khi nói những lời này, khuôn mặt Long Thương Húc thâm tình nhìn Trịnh Tuyết Dương, trâm giọng nói: “Tuyết Dương, chỉ cần em gật đầu, hôm nay chồng cũ của em liền có thể bước ra khỏi đồn cảnh sát!”



“Vì em anh nguyện ý làm mọi thứ!”



Khuôn mặt Trịnh Khánh Vân tràn đầy vẻ khó hiểu.



‘Vẻ mặt Tân Ý Hàm cảnh giác.



Chỉ có Thanh Linh lúc này mới xúc động nói: “Tuyết Dương, mau.



gật đầu đi!”



“Nếu không, Bùi Nguyên Minh chết chắc rồi!”



“Mà sau khi tên khốn đó ra ngoài, con phải cắt đứt với cậu ta!”



“Tấm lòng của cậu Long Thương Húc, con không thể phụ lòng được!”



*Theo ý của mẹ, tên hung thủ giết người như Bùi Nguyên Minh phải trực tiếp đi chết!”



“Nhưng cậu Long Thương Húc nói như vậy, mẹ cũng bị tấm lòng của cậu ấy làm cho cảm động, vậy thì mẹ sẽ không cản trở con cứu người!”



“Mẹ sẽ làm chứng để chứng minh rằng tối qua Bùi Nguyên Minh quả thực đã uống trà với mẹ!”



“Tên khốn kiếp Bùi Nguyên Minh, vận khí thật tốt!”



Thanh Linh thở dài trong lòng, bà ta muốn Bùi Nguyên Minh chết.



Nhưng bà ta cũng nhận ra thủ đoạn rút củi dưới đáy nồi này của Long Thương Húc.



Chỉ cần Trịnh Tuyết Dương thực sự nhận cái ân huệ này, vậy thì sau này làm sao cô có thể từ chối sự theo đuổi của Long Thương Húc?



Vào lúc này, Thanh Linh giống như nhìn thấy cánh cửa quyền thế đang vẫy gọi mình.



Trịnh Tuyết Dương suy nghĩ một hồi, cuối cùng cô vừa chậm rãi vừa kiên quyết lắc đầu: “Không cần!”



“Mẹ, mẹ chỉ cần khai báo đúng sự thật là được!”



“Mà phía cậu Long Thương Húc cũng không cần làm thêm chuyện thừa thãi!”



“Tôi tin Bùi Nguyên Minh vô tội, tôi cũng tin pháp luật sẽ cho anh ấy công l “Vì vậy, lòng tốt của anh, tôi hiểu được!”



“Chồng của tôi, tôi sẽ tự cứu!”



Nghe thấy những lời của Trịnh Tuyết Dương, Thanh Linh hơi sửng sốt, giống như không hiểu được tại sao Trịnh Tuyết Dương lại tin tưởng Bùi Nguyên Minh đến vậy.



Trịnh Khánh Vân và Tân Ý Hàm nhìn nhau, mặc dù họ không biết rốt cuộc Long Thương Húc nghĩ gì. Nhưng vào lúc này, không biết tại sao họ lại cảm thấy nhẹ nhõm.



Nhưng Long Thương Húc vốn mang theo nụ cười trên mặt, lúc này đột nhiên cứng đờ.



Đôi mắt ôn hòa của anh ta hiện một tia sáng lạnh lẽo, biểu cảm đột nhiên trở nên vô cùng cứng ngắc.



Mà Mã Yến Thủy ở không xa phía sau anh ta, ánh mắt lúc này trở nên cực kỳ lạnh lẽo…
Chương 3214:



Lúc bên ngoài đang loạn thành một đoàn, Bùi Nguyên Minh đang ở trong phòng thẩm vấn của đồn cảnh sát nhảm mắt nghỉ ngơi.



Từ sau khi được đưa vào đây, không có ai đến hỏi anh.



Sở cảnh sát Vũ Thành giống như đã được ai chỉ dẫn, lúc này đang tập trung vào bảng chứng tại hiện trường và các nhân chứng, đối với Bùi Nguyên Minh đương sự của vụ việc lại cố ý hay vô ý bị bỏ qua Không biết đây là cái gọi là chiến thuật tâm lý, hay là họ đang củng cố chứng cứ, ngăn không cho Bùi Nguyên Minh có cơ hội ngụy. .



Tóm lại, sau khi Bùi Nguyên Minh đi vào, không ai để ý tới anh.



Bùi Nguyên Minh cũng không quan tâm đến điều này, thay vào đó anh nhằm mắt nghỉ ngơi, sau đó bắt đầu suy ngẫm về toàn bộ sự việc.



Từ cái chết của Long Sa Vực và Hùng Nguyên Hóa rồi lại đến cái chết của Hùng Hạo Nam, rõ ràng là có người đứng sau màn khống chế mọi thứ.



Mà ở Vũ Thành người có thể khống chế được những người này có rất Ít Điều duy nhất khiến Bùi Nguyên Minh cảm thấy nghỉ hoặc là mặc.



dù anh là kẻ có hiềm nghỉ lớn nhất, nhưng những người khác muốn dùng cách này để giết anh e là không quá có khả năng.



Dựa theo tinh thần pháp luật không có chứng cứ xác thực không thể kết tội mà nói, rất có thể anh chỉ bị giam giữ bốn mươi tám giờ liền có thể thuận lợi ra ngoài.



Vì vậy, đối thủ chắc chắn sẽ có hậu chiêu khác.



“Long Thương Húc, hiện tại có lẽ đang ở bên ngoài mua chuộc: trên dưới đồn cảnh sát để cầu tình cho mìni Sau khi cẩn thận xem xét một hồi, Bùi Nguyên Minh hơi nheo mắt.



“Một trận này, anh ta không chỉ muốn bán một cái ân huệ lớn cho Tuyết Dương, mà còn muốn mình thân bại danh liệt…”



“Ngay cả khi mình có thể thoát khỏi chế tài pháp luật, mình cũng không thể ngồi vững vị trí đường chủ Chấp Pháp Đường…



“Mưu tính sâu xa đấy!”



Sau khi phân tích kỹ lưỡng một hồi, Bùi Nguyên Minh cảm thấy hứng thú hơn với Long Thương Húc, người có khả năng ra tay nhất này.



Đều nói rằng người Vũ Thành quen với việc sử dụng nắm đấm để giải quyết mọi việc.



Nhưng những mưu mô và thủ đoạn của Long Thương Húc này quả thực vượt quá khả năng của người bình thường!



“Thảng thản sẽ được khoan hồng, phản kháng thì bị nghiêm trị!”



“Anh Minh, mong anh hãy giải thích rố ràng mọi chuyện!”



“Hiện tại nhân chứng và vật chứng đều đủ cả, cho dù anh muốn chối cãi cũng vô dụng!”



Đúng lúc này, cửa phòng thẩm vấn “cạch” một tiếng mở ra, tiếp đó liền nhìn thấy hai thanh tra một nam một nữ bước vào, sau đó ngồi đối diện với Bùi Nguyên Minh.



“Tuổi còn trẻ đã giết người phóng hỏa, hơn nữa một lần đã giết chết cả nhà người ta!”



“Anh thật sự còn đáng sợ hơn cả bọn tội phạm nước ngoài!”



“Anh làm như vậy có thấy hổ thẹn với lương tâm, hổ thẹn với cha mẹ vợ con không?”



Cuộc thẩm vấn còn chưa bắt đầu, nữ thanh tra có khuôn mặt xinh xắn đã dùng giọng điệu kích động liên tiếp mắng chửi.



“Nhân tiện nói với anh một tiếng, tôi là bạn học đại học của Tuyết Dương, cũng từng là bạn thân của cô ấy, Mục Song Thư!”



“Đồng thời, tôi cũng là thanh tra của sở cảnh sát Vũ Thành! Phụ trách vụ án của anh!”



“Mấy ngày trước Tuyết Dương bị người ta vu oan, cũng không liên hệ với tôi!”



“Nhưng hôm nay cô ấy lại đặc biệt gọi điện cho tôi, sóc cho anh thật tốt, không muốn anh ở trong đây chịu thiệt thòi hay bị bắt nạt!”



“Hơn nữa cô ấy còn nói, cô ấy tin rắng anh vô tội!”



“Anh nhìn mình đi, đi ở rể nhà người ta, cô ấy đúng là xui đến tám đời mới gả cho anh!”



“Anh đúng là tên khốn thành sự thì ít bại sự có thừa!”



*Tuyết Dương của chúng tôi là người đẹp cấp bậc hoa khôi của trường, nhưng vì anh, cô ấy đã phải chịu bao nhiêu uất ức?”



“Anh khi kết hôn không thể mang lại hạnh phúc cho cô ấy, đến khi ly hôn vẫn là âm hồn bất tán!”



“Tại sao trên lời lại có thứ rác rưởi như anh?”



“Chỉ cần anh còn có chút lương tâm, thì ngoan ngoãn thú nhận mọi tội lỗi đi!”
Chương 3215:



Lúc này, Mục Song Thư mang theo vẻ từ trên cao nhìn xuống, hung hăng mở miệng nói: “Nói ra hết tội ác của anh đi!”



“Tại sao lại giết người!”



“Giết như thế nào!”



“Đã giết những ai!”



“Nói cho rõ! Nói cho kĩ!”



“Pháp luật sẽ cho anh sự công bằng!”



Bạn học đại học của Trịnh Tuyết Dương?



Bùi Nguyên Minh hứng thú nhìn Mục Song Thư một cái, sau đó nhàn nhạt nói: “Kỳ thật các người cũng không có bằng chứng rõ ràng nào chứng minh tôi đã giết người mà?”



“Tôi nói cho cô, tôi vốn không hề làm chuyện này, cô có tin không?”



Nam thanh tra ở một bên hơi sửng sốt, sau đó cười lạnh nói: “Họ Bùi kia, trong video giám sát quay được rõ ràng rành mạch. Anh đã xuất hiện ở hiện trường vụ việc, lại có động cơ phạm tội!”



“Anh có lời nào để ngụy biện không?”



Bùi Nguyên Minh nhún vai nói: “Đây là ý nghĩ chủ quan của anh!”



“Đừng nói đến việc người trong đoạn video đó không phải là tôi!”



“Cho dù là tôi, tôi xuất hiện ở hiện trường có thể chứng minh điều.



gi “Tôi không thể đi mua sắm, đi dạo, đi ngắm cảnh sao?”



“Càng huống chỉ, Hùng Hạo Nam mấy năm nay đã đắc tội biết bao nhiêu người ở Vũ Thành. Tùy tiện tìm cũng có người muốn giết anh ta.”



“Nguy biện!”



“Anh là đang ngụy biệt Nam thanh tra võ bàn, võ đến gạt tàn trên mặt bàn đều nhảy lên.



“Chúng tôi đã điều tra rõ ràng rồi, hung thủ tiến vào hiện trường.



giết người phóng hỏa chính là anh!”



“Hiện giờ chúng tôi ghi chép, chỉ là thủ tục thẩm vấn thông thường.



mà thôi!”



“Chuyện này chính là do anh làm!”



“Tin hay không thì tùy!”



‘Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh thờ ơ, giọng điệu bình thản.



“Tôi chưa làm chính là chưa làm, tôi hoàn toàn trong sạch!”



“Ha ha, người như anh mà hoàn toàn trong sạch?”



“Ngày hôm qua anh ở cổng đồn cảnh sát của chúng tôi uy hiếp.



Hùng Hạo Nam như thế nào, có rất nhiêu người đã nhìn thấy!”



“Anh ngụy biện như thế này có hợp lý không?”



Khuôn mặt xinh đẹp của Mục Song Thư vô cùng âm trầm.



“Bùi Nguyên Mi ội ác của anh vô cùng lớn, ảnh hưởng của chuyện này cũng rất ác liệt!”



“Tôi rất muốn giúp anh, nhưng anh không sẩn lòng nói ra sự thật khi đối mặt với tôi. Vậy thì anh nhất định đừng hối hận!”



Rõ ràng, trước đây Mục Song Thư thỉnh thoảng có liên lạc với Trịnh Tuyết Dương.



Vì vậy cô ta đại khái biết kẻ ở rể Bùi Nguyên Minh vô dụng đến mức nào!



Vì vậy, cô ta cũng tin chắc rằng, kẻ ở rể cửa này vì để chứng minh bản thân thực sự sẽ động thủ giết người.



Muốn nói có người hãm hại anh ta?



Hùng Hạo Nam ăn no rồi nên làm chuyện điên rồ sao?



Dùng tính mạng của cả nhà để hãm hại một tên đi ở rể?



Bùi Nguyên Minh cũng lười nói nhảm với Mục Song Thư, dửng dưng nói: “Tôi nghĩ, là một công dân của Đại Hạ, hiện tại tôi có tư cách gọi điện thoại đúng không?”



“Đừng nói nhảm nữa, bây giờ tôi đang thẩm vấn anh, anh còn nói quyền công dân gì với tôi?”



Sắc mặt Mục Song Thư âm trầm.



“Anh cho rằng tôi chưa cho người làm gì anh, đối với anh quá tốt, nên anh muốn làm gì thì làm sao?”



Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt nói: “Tôi đã nói rồi, chuyện này không liên quan đến tôi, không phải tôi làm!”



*Tôi chỉ cần nói ra sự thật, làm sao xác minh không phải là chuyện của đồn cảnh sát các người sao?”



“Bây giờ tôi cần gọi điện thoại.”



“Trước khi tội của tôi thực sự được xác minh, các người không có.



tư cách hạn chế tôi gọi điện thoại.”



“Các người có thể ở bên cạnh nghe.”



“Tôi không để ý đâu.”



“Đương nhiên, các người cũng có thể từ chối yêu cầu hợp lý của tôi!”



“Nhưng tôi có thể tố cáo các người!”



“Được!” Mục Song Thư cười lạnh: “Anh còn hiểu pháp luật sao?”



“Nhưng biết luật mà vẫn phạm luật thì tội lại tăng thêm một bậc nữa!”



“Tôi nói cho anh biết, anh gọi cho ai cũng vô dụng!”



“Mục Song Thư tôi sẽ không bao giờ làm ô dù cho anh đâu!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom