• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Bí Mật Cuối Cùng (2 Viewers)

  • Chap 34

Trong mấy ngày Tiểu Nhu ở bệnh viện hầu như ngày nào Lâm Vy Vy cũng đến, Vy Vy mỗi lần đến đều ở lại rất lâu cùng cô tâm sự, đa phần là chuyện của cô ấy còn Tiểu Nhu không nói gì đến bản thân. Vy Vy không như những tiểu thư không hiểu chuyện khác ngược lại còn rất hoà đồng cởi mở, cùng cô nói chuyện như hai người bạn thật sự.
" chị hôm nay nhớ được gì không ?. " Vy Vy ngồi cạnh giường hỏi.
Tiểu Nhu không nói gì chỉ lắc đầu, không phải cô không nhớ mà là cô không thể nói cho Vy Vy biết được. Cô không muốn Vy Vy bị kéo vào những chuyện này, bà Trương cũng vì cứu cô mà bây giờ không biết đang ở đâu. Cô rất hối hận vì quyết định sai lầm của mình, lúc đó cô nên từ chối bà cứu mình đi.
" tôi muốn xuất viện. " cô muốn đi tìm bà Trương, cô cảm thấy rất kỳ lạ, tại sao Trần Thế Hào không tìm được cô nếu như theo Tiểu Nhu biết hắn sẽ rất dễ dàng biết được cô đang ở bệnh viện.
" nhưng chị vẫn chưa khỏi." Vy Vy không muốn Tiểu Nhu xuất viện là vì lo lắng cô không có người thân không nhớ nổi nơi mình sống, nếu ra ngoài Tiểu Nhu sẽ đi đâu. Mặc dù Tiểu Nhu nói mình còn một người ba nhưng không nói rõ tên tuổi cô không thể tìm được.
" tôi ở đây cũng đã lâu, viện phí cô củng trả giúp tôi, tôi không muốn phiền cô thêm nữa. "
" không phiền. Là em muốn làm vậy mà." mấy ngày đến đây Vy Vy cảm thấy mình và Tiểu Nhu rất hợp nhau, có lẻ trạc tuổi nhau nên cô cũng rất thích Tiểu Nhu đã xem Tiểu Nhu như người bạn tâm sự. Cô vốn không có bạn bè bởi vì được anh trai bao bọc quá kỹ chuyện kết bạn cũng khó khăn,những người kết bạn với cô đều là vì cô là em gái của tổng giám đốc tập đoàn BG vốn không ai thật sự là bạn cho nên ngoài chị Nhã ra cô không có ai để nói chuyện. Mấy ngày đến đây Vy Vy thấy mình rất thích Tiểu Nhu rất muốn kết bạn với cô ấy.
" Vy Vy, hôm đó không phải do cô. Là do tôi tự mình chạy ra đường. " Tiểu Nhu ngồi trên giường bệnh nhìn Vy Vy nói, hôm nay cô đã khỏi hẳn đầu cũng không còn đau nữa.
" em biết, Thật ra anh trai em đã điều tra vụ tai nạn đó. " Vy Vy không biết tại sao Tiểu Nhu lại lao ra đường, không lẻ chị ấy muốn tự tử?
Tiểu Nhu nghe được thoáng giật mình, điều tra cô sao? :" vậy... Anh trai cô có còn điều tra gì nữa không?. "
Lâm Vy Vy nghĩ một lúc mới lắc đầu :" Anh ấy không điều tra được gì nữa." Vy Vy nhìn Tiểu Nhu :" nhưng chị thật bí ẩn nha, anh trai em không gì là không biết được vậy mà lại không tra được chị là ai. "
Tiểu Nhu cũng thấy kỳ lạ, hay là do Trần Thế Hào làm, như vậy tại sao hắn không đến tìm cô? Hắn đang có ý đồ gì sao? :" Vy Vy, tôi phải xuất viện trong hôm nay. Cô có thể giúp tôi làm thủ tục không.? "
" nhưng mà.... " Nghe Tiểu Nhu nói vậy Vy Vy hơi buồn bã, cô còn muốn nói chuyện nhiều hơn với Tiểu Nhu.
" tôi đã khỏe rồi, tôi không muốn ở đây nữa. " cô phải tìm bà Trương còn có vật kia cô nên làm gì đó với nó. Tiểu Nhu thấy Vy Vy lo lắng cho mình cũng rất cảm động :" Thật ra có một số việc tôi không thể nói ra, cô hãy hiểu cho tôi. Chuyện tai nạn tôi thật sự xin lỗi. " Tiểu Nhu cúi người với Vy Vy.
Lâm Vy Vy không dám nhận vội đứng lên đỡ lấy người Tiểu Nhu :" chị đừng như vậy, em cũng có lỗi. " lúc lái xe cô cũng không chú ý. " chị thật sự muốn xuất viện?. "
Tiểu Nhu gật đầu chắc chắn :" phải, tôi có việc cần làm. " có thể cô sẽ lại bị Trần Thế Hào bắt lại nhưng cô phải tìm bà Trương.
" được rồi chị đợi ở đây em đi làm thủ tục. " nói rồi Vy Vy đứng lên ra khỏi phòng.
Vy Vy đi rồi Tiểu Nhu mới xuống giường vào nhà vệ sinh thay quần áo, khi bước ra cô bị giật mình đến phát run.
Một người đàn ông ngồi trên giường bệnh hai tay hắn để ra sau chống đỡ thân mình, khuôn mặt quỹ dị cùng đôi mắt có ý cười đang nhìn cô, môi mỏng cong lên cười với cô.
" lâu rồi không gặp, người đẹp. " giọng Trần Thế Hào mang theo ngọt ngào truyền đến tai cô lại như một luồng khí lạnh làm người cô cứng lên, tay nắm chặc váy đứng ở cửa nhà vệ sinh nhìn hắn.
" Anh... " Tiểu Nhu mở miệng nhưng lại không nói được gì, cảm giác sợ hãi lan khắp người cô, chân đứng không vững phải dựa vào tường.
Trần Thế Hào đi đến trước mặt cô, tay nâng cằm cô lên :" sao vậy, nhìn thấy anh thì không vui à." hắn còn vòng tay qua eo cô kéo cô đến gần mình.
Tiểu Nhu biết hắn sẽ không tha cho mình cũng nghĩ hắn sẽ tìm đến nhưng tâm lý cô vẫn chưa chuẩn bị, hắn tại sao lại chọn lúc cô muốn xuất viện thì đến? Hắn muốn gì chứ?
" Nghe nói em gặp tai nạn.... Trong lúc chạy trốn. Bây giờ đã khỏe chưa?. " Trần Thế Hào nhìn Tiểu Nhu trong mắt là yêu thương nhưng Tiểu Nhu lại không thấy vậy, cô dùng tay muốn đẩy hắn ra nhưng hắn càng giữ chặc hơn.
" Anh muốn gì.? " nhìn hắn như không vội đến để đem cô đi, Trần Thế Hào nhếch môi :" Hôm nay xuất viện sao?. Muốn đi đâu?. "
Hắn giơ tay xoa má trắng của cô :" bà Trương.... Hỏi thăm em. " Trong mắt hắn vẫn là ý cười nhưng ánh mắt lại rất đáng sợ.
" Anh đã làm gì bà ấy?. Đừng... Là do tôi muốn trốn đi không phải do bà Trương.. Xin anh. " Tiểu Nhu nghe đến hắn nhắc đến bà Trương liền hoảng loạn. Như vậy là bà Trương đã bị hắn bắt lại, đều do cô, nếu không bà đã có thể về với gia đình.
Trần Thế Hào hừ nhẹ một tiếng, hắn ngồi lên giường kéo cô lên đùi mình, Tiểu Nhu vì mãi nghĩ đến bà Trương cũng không quan tâm đến hành động của hắn :" sao hả? Lúc em quyết định trốn đi sao không nghĩ cho bà ta. "
" tôi..." giọng cô run run, đáng lý ra lúc đó cô nên suy nghĩ thật kỹ. " xin anh đừng làm gì bà ấy, tôi sẽ theo anh, làm gì cũng được. "
Trần Thế Hào nhìn cô khoé miệng hơi nhếch lên, cô gái nhỏ này không ngờ cô dám dùng kế với hắn . Nhưng cô còn quá non nớt cô nghĩ cái kế hoạch trẻ con đó qua mặt được hắn. Trần Thế Hào còn định đùa với cô một chút cho cô trốn ra được một lúc rồi mới đem cô về nhưng lại không nghĩ khi hắn cho người đến bắt thì cô thà chết cũng không đi theo hắn.
Khi biết cô ở bệnh viện, không hiểu sao hắn lại đứng ngồi không yên trong lòng còn rất lo lắng, khi đến bệnh viện thì thấy Lâm Lạc Hy ở đó không thể lộ diện nên bây giờ mới đến tìm cô. Lâm Vy Vy là người đụng trúng cô còn có lòng chăm sóc cô như vậy, chi bằng lợi dụng điểm này.
" cô gái lúc nãy....rất tốt." hắn đã phong tỏa mọi thông tin về cô từ ba năm trước rồi, cho dù LÂM Lạc Hy có tra thế nào cũng không tra được. Hắn cũng tác động một chút lên Lâm Vy Vy như vậy chuyện Tiếp cận Lâm Lạc Hy sẽ như ban đầu.
Tiểu Nhu nghi hoặc nhìn Trần Thế Hào, hắn sao lại nhắc đến Vy Vy? " là cô ấy cứu tôi, hôm nay tôi sẽ xuất viện sẽ không liên quan đến cô ấy nữa. "
" nhưng anh muốn em liên quan với cô ta. " Trần Thế Hào tay nâng mặt cô lên, mắt chứa ý cười nhìn cô.
Muốn cô có liên quan với Vy Vy? Như vậy chẳng khác nào kéo Vy Vy vào chuyện này, cô không muốn có thêm ai vì cô mà gặp nguy hiểm :" không, tôi không muốn. "
" vậy em muốn bà Trương làm sao?. "câu của Thế Hào như lời đe dọa với cô, bà Trương ở trong tay hắn, cô còn không biết điều.
Tiểu Nhu lùi ra sau rời khỏi người Trần Thế Hào, hai tay cô nắm chặc váy mắt hạnh của cô nhìn hắn đầy câm ghét, :" rốt cuộc thì anh muốn gì?. " Vy Vy là ai mà hắn muốn cô tiếp cận?
Trần Thế Hào đứng lên cho tay vào túi quần,hắn mặc áo sơ mi màu tro cùng quần âu cả người rất ung dung nhìn cô nhếch môi :" em không cần làm gì, tự cô ta sẽ muốn giúp em tới lúc đó em chỉ việc nhận sự giúp đỡ đó. Sau đó còn nhiều việc cho em làm. " nói rồi hắn nháy mắt với cô, đi khỏi phòng.
Tiểu Nhu đứng chết chân tại chỗ, khoé mắt đã hơi ướt răng cắn chặc vào môi, cô không muốn, cô lại hại thêm một người nữa, chỉ vì một lần quyết định sai của mình mà cô khiến bà Trương gặp nạn giờ thì kéo theo Vy Vy vào chuyện này.
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Thiếu Chủ Bí Mật Của Tổng Tài
Bí mật của mặt trăng đầu tiên
Bí mật của cô ấy
Hôn Nhân Bí Mật
  • Phi Phi Edana

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom