• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người (1 Viewer)

  • Chương 1-5

Chương 1 Người đang làm trời đang nhìn

Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt.

Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái.

“A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!”

Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá.

Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?”

Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.”

Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại học hàng đầu trong nước hoàn toàn không thành vấn đề. Chỉ vì con trên đường đi thi cứu người, sau đó lại kiệt sức đến hôn mê vì vậy mới thi thiếu một môn khiến điểm không được cao......”

Tựa hồ sợ Triệu Dật lại buồn, Trần Mỹ Quyên đổi giọng điệu khuyên nhủ nói: “Mẹ không phải nói con cứu người là không đúng, mặc dù mẹ cũng rất sợ con vì cứu người mà xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Tuy cứu được rất nhiều mạng người là một chuyện cực kỳ tốt, nhưng nếu vào cái trường đại học bình thường kiểu này... ngẫm lại một chút thì mẹ thấy thật sự không tốt chút nào. Hay là con chọn một cái trường tốt hơn bắt đầu ôn lại một năm được không? Tranh thủ cơ hội có thể thi vào Thanh Hoa hoặc Bắc Đại, con thấy sao?”

Triệu Dật mỉm cười lại nói: “Đại học công thương Giang Châu mặc dù chỉ là một trường bình thường, nhưng thật sự cũng không tệ đâu mẹ. Hơn nữa lại cách nhà chúng ta không xa chỉ cần đi tuyến đường sắt cao tốc hơn một giờ là đã đến, sau này con muốn về nhà cũng rất là tiện. Mẹ, người đừng khuyên con nữa, con đã quyết định rồi!”

Đang lúc Trần Mỹ Quyên còn muốn thuyết phục thêm, Triệu Nham ngồi ở bên cạnh hút thuốc lá cười cười khuyên nhủ: “Được rồi, Được rồi! Tiểu Dật giờ đã lớn, con nó có chủ kiến của riêng mình cũng là chuyện tốt, bà cũng không cần khuyên nhủ nữa.”

Trần Mỹ Quyên tức giận trợn mắt liếc Triệu Nham một cái, hờn trách nói: “Ông làm cha của nó mà nói như vậy à! Từ nhỏ đến lớn ông như một tên giám đốc chỉ biết ngồi đó vung tay, con cái vừa nuôi vừa thả. Chuyện đại học là thứ liên quan đến cả đời, sao có thể tùy ý được hả?”

Triệu Nham dúi thuốc vào trong cái gạt tàn trước mặt, không nhanh không chậm trên mặt mang theo nụ cười ấm áp nói: “Đại học bình thường thì không có nhân tài sao? Tiểu Dật từ nhỏ đã có tính tự giác cao cũng rất có chủ kiến, nó biết mình đang làm cái gì...... Đúng không tiểu Dật?”

Vừa dứt câu cuối cùng, ông nhìn chằm chằm Triệu Dật hỏi.

Triệu Dật cười nói: “Đúng vậy! Cha nói rất đúng, con là người trưởng thành rồi chính xác biết mình phải làm cái gì.”

Triệu Nham đứng lên, vỗ vỗ vai Triệu Dật nói: “Vậy là tốt rồi, chuyện trường học con cứ quyết định cha sẽ ủng hộ con. Việc này không nói nữa, nhưng việc con cứu người là rất tốt... Cha rất tự hào về con!”

Trần Mỹ Quyên thấy hai người đứng chung một trận tuyến, bà cũng biết chuyện này e rằng không khuyên được Triệu Dật cho nên nhịn không được mà oán giận nói: “Tiểu Dật không màn nguy hiểm đến tính mạng cứu sống nhiều người như vậy, không phải người ta nên tuyên dương một chút sao? Chí ít cũng phải đặc cách trúng tuyển hay gì đó, vậy mà hai người còn muốn chơi cái trò điệu thấp tầm phào vớ vẩn gì đó, cái gì cũng không muốn còn không cho tuyên dương......”

Triệu Dật bất đắc dĩ nói: “Con cứu người cũng không muốn nổi danh, con cũng không muốn đi đến bất kỳ nơi nào cũng bị người ta chỉ trỏ xoi mói.”

Triệu Nham cười nói: “Tôi tán thành cách nghĩ của tiểu Dật, cứu người là do lương tâm. Mặc dù chúng ta không phải người giàu sang gì, nhưng cũng không đến nỗi phải cần đến chút tiền thưởng cỏn con này.”

Trần Mỹ Quyên tức giận nói: “Được lắm! Chỉ có hai người là cao thượng còn tôi là người thực tế hẹp hòi, đã vừa lòng chưa?”

Triệu Nham cười ha hả an ủi: “Bà cũng đừng nói như vậy, con mình cứu người ta một mạng. Nói không chừng cứu được một cô con dâu đem về đó nha, Tiểu Liễu là cô bé xinh đẹp biết bao, nếu không phải là nhờ chuyện này thì sao có thể để mắt đến tiểu Dật nhà chúng ta chứ?”

Nói đến việc này, ý cười trên mặt Trần Mỹ Quyên nhiều hơn vài phần nhưng vẫn bất mãn trừng mắt với Triệu Nham: “Sao lại không nhìn trúng tiểu Dật, nó có chỗ nào kém hay sao?”

Mắng Triệu Nham một câu, Trần Mỹ Quyên lại đắc ý nói: “Tiểu Dật! Lúc Tiểu Liễu biết con đi Giang Châu, con bé cũng thi đại học Giang Châu. Hai trường cũng không phải là quá xa, con phải nắm chặt cho mẹ. Trong mấy năm đại học nói chút chuyện tình cảm, chờ hai đứa tốt nghiệp xong là kết hôn được rồi......”

Triệu Dật bất đắc dĩ ngồi ở trên ghế sa lon: “Mẹ! người ta là cảm kích, không phải muốn lấy thân báo đáp nha. Mẹ lần đầu tiên thấy người ta chưa gì hết đã gọi là con dâu rồi, mẹ nên sửa lại cách gọi đi.”

Trần Mỹ Quyên khẽ nói: “Hừ! Chỉ là cảm kích thôi sao, vậy vì sao chạy theo con đến Giang Châu làm gì?”

“Leng keng!”

Tiếng chuông cửa vang lên, Triệu Dật vội vàng chạy ra mở cửa để cố tình tránh nạn.

Là chuyển phát nhanh đến!

Thư báo trúng tuyển đại học!

Triệu Dật đóng cửa lại, xé phong thư ra xem. Bên trong là thư thông báo trúng tuyển của đại học công thương Giang Châu.

“Đinh! Người đang làm trời đang nhìn, ký chủ lòng đầy thiện lương, hệ thống thần trợ chính thức khởi động!”

“Ký chủ dũng cảm cứu năm người dân bị rơi xuống nước, có công không nhận cũng không cầu báo đáp. Nhưng mọi thứ đều có giá của nó, nên Ngài sẽ nhận được một món quà đặc biệt từ hệ thống, đó là một chiếc Porsche Cayenne Turbo S......”

-----------

Dịch: Dz2k5_Skyship
Chương 2 Đàn ông có tiền, làm cái gì cũng giống như được thần trợ giúp!

Triệu Dật mở to hai mắt, còn tưởng là mình xuất hiện ảo giác.

"Ghi chú 1: Chiếc xe của ký chủ đang đỗ ở trong nhà để xe dưới lầu, chìa khóa đặt ở trong ngăn kéo bàn học ở phòng ngủ."

"Ghi chú 2: Tất cả thủ tục của xe đều hợp pháp, tất cả hóa đơn mua xe giấy đăng ký đều ở trên xe."

Hệ thống?

Porsche Cayenne?

Triệu Dật nói vài câu đối phó với cha mẹ, trong lòng hồi hộp đi tới phòng ngủ của mình, ngồi xuống trước bàn học định đưa tay lên kéo hộc bàn ra.

Do dự một giây, Triệu Dật hành động.

Một chiếc chìa khóa Porsche lẳng lặng nằm ở trong đó.

Triệu Dật lưỡng lự một chút, sau đó cầm cái chìa khoá đứng lên, bỏ vào trong túi quần xoay người bước ra khỏi phòng ngủ.

"Mẹ, con ra ngoài một chuyến."

Triệu Dật đi thẳng tới nhà để xe, không tốn bao nhiêu thời gian hắn đã nhìn thấy chiếc Porsche Cayenne Turbo S lộng lẫy chói mắt kia.

Triệu Dật thử ấn nút trên chìa khóa một cái, chiếc xe lập tức nháy đèn mở khóa.

Hắn mở cửa ngồi lên, nhìn chung quanh một chút, sau đó mở hộc chứa đồ ra.

Giấy phép thông hành, hóa đơn mua xe các loại, những thứ cần có đều có, quan trọng nhất là có tên Triệu Dật hắn trong phần chủ xe.

Triệu Dật thở ra một hơi thật dài, trong mắt lộ ra vẻ mừng rỡ hứng khởi.

"Hệ thống?"

Trước mắt Triệu Dật đột nhiên xuất hiện một cái màn sáng, trên đó còn có chữ những chữ chỉ mình Triệu Dật mới thấy được, bởi vì hắn không nhìn thấy bên trong kính chiếu hậu có màn sáng này.

"Hệ thống thần trợ: Nam nhân có tiền, liền có gan, làm chuyện gì cũng giống như được thần trợ giúp!”

Ký chủ: Triệu Dật

Đẳng cấp: LV1

Phần thưởng đặc quyền: Mỗi khi tim Ngài đập một nhịp, có thể được tặng 0.1 tệ.

Điểm kinh nghiệm thăng cấp: 0/20000 (tiêu tốn 1 tệ sẽ nhận được 1 điểm kinh nghiệm)

Vật phẩm hiện tại có thể nhận lấy: Gói quà tân thủ x1

Tiền hệ thống : 82.5 tệ.

Ghi chú 1: Tiền của hệ thống có thể rút ra mọi lúc mọi nơi, ký chủ không cần lo lắng về vấn đề tài chính, hệ thống tặng toàn bộ cho ký chủ một công ty đầu tư nhỏ cùng một cố vấn đầu tư cao cấp, tiền tài hệ thống ban thưởng sẽ thông qua công ty đầu tư chuyển vào thẻ ngân hàng của Ngài, rút tiền từ trong hệ thống thì số tiền này sẽ được tự động chuyển vào thẻ ngân hàng, tất cả tài chính phát sinh đều là hợp pháp.

Ghi chú 2: Công ty đầu tư cỡ nhỏ có địa chỉ ở Giang Châu, sau khi ký chủ đến Giang Châu cố vấn đầu tư sẽ chủ động liên hệ với ngài, sau này nếu ký chủ có hạng mục đầu tư của mình, cũng có thể giao cho cố vấn đầu tư hỗ trợ quản lý, cố vấn đầu tư là người trung thành trăm phần với ký chủ."

.........

Triệu Dật ngồi trên xe, lúc này có chút sửng sốt và mừng rỡ.

Mình hình như giàu to rồi!

Cái công ty đầu tư của hệ thống này, tạm thời nó cũng chỉ là một con đường để rửa số tiền mình rút từ hệ thống ra mà thôi, cũng không có tự sinh lời cho mình, thế nhưng tốt xấu gì thì vẫn phải tính toán tương lai cho cái phần thưởng đặc quyền này một chút.

Mỗi một lần tim đập nhận được 0.1 tệ, nhịp tim của mình hẳn là hơn 70 lần một phút, nhưng tạm thời cứ lấy 60 nhịp làm chuẩn, một phút sẽ được 6 tệ một giờ 360 tệ, một ngày 24 giờ là 8,640 tệ, cứ cho một tháng 30 ngày, vậy sẽ là 259,200 tệ, một năm chính là 3,110,400 tệ.

Một năm hơn ba triệu tệ??

Chỉ cần mình còn sống, dù là không hề làm gì, cứ như vậy đã có thể nhận lương hơn ba triệu tệ một năm?

Thời điểm nhìn thấy chỉ có một mao tiền, bản thân còn cảm thấy không nhiều, nhưng nếu cẩn thận tính toán lại, thật sự nhiều quá nha.

Hiện tại tìm việc làm cực kỳ khó khăn, cho dù là sinh viên tốt nghiệp ra ngoài làm việc 8-10 năm thì tiền lương cũng rất khó vượt qua 10 ngàn, nếu thật có 10 ngàn, thì làm quần quật cả năm cũng mới có 120 ngàn, mình cái gì cũng không làm, lại kiếm được một món tiền bằng người khác làm công ba mươi năm?

Còn có chiếc Porsche Cayenne Turbo S mình đang ngồi, mặc dù giá xe trần chưa tới hai triệu. Thế nhưng hãng Porsche nổi tiếng chính là nội thất ở bên trong, vì thế muốn mua được xe cũng phải tốn thêm chút máu

Porsche Panamera phiên bản thường giá trần hơn 900 ngàn, nhưng nếu lắp nội thất cơ bản nhất cũng phải tốn tới 1,4 triệu, nội thất bên trong Cayenne Turbo S tất cả đều là đỉnh cấp, muốn lắp toàn bộ chỉ sợ cũng phải tốn chừng 3 triệu.

Gia cảnh Triệu Dật không tệ, nếu nói mua một con xe loại này thì chắc chắn là mua được, nhưng đó là chuyện không cần thiết, xe Triệu Nham lái cũng chỉ là con BMW X5, về phần Triệu Dật vẫn đang còn đi học đương nhiên không có mua xe, tuy nhiên trước đó Triệu Nham đã nói qua, đến khi Triệu Dật thi lên đại học, thì có thể mua cho hắn một chiếc xe coi như là quà mừng lễ trưởng thành.

Hãng xe Triệu Dật thích nhất là Porsche, đầu xe Porsche là điểm hắn mê mẩn vô cùng, hắn cảm thấy nó cực kì ngầu, có một vẻ đẹp rất cá tính, không nghĩ tới lần này trời không phụ lòng người, trực tiếp biến giấc mơ của Triệu Dật thành hiện thực.

Người đang làm, trời đang nhìn.

Mình cứu được người, làm lỡ chuyện thi đại học, đây là phần thưởng lão thiên đền bù cho mình sao?

Thật là có một loại cảm giác đi đến đỉnh phong nhân sinh.

Đúng rồi, còn có gói quà tân thủ nữa.

Cái trò gói quà tân thủ này khiến hắn nghĩ tới webgame trên internet, lần đầu đăng nhập thì đã đưa gói quà tân thủ, lúc thăng cấp còn có gói quà thăng cấp. Sau đó nói không chừng còn sẽ có đủ loại vật phẩm trong cửa hàng, hoặc một mớ đồ vật thượng vàng hạ cám lúc hoàn thành nhiệm vụ...

Nhưng mà hệ thống này, công năng càng nhiều đương nhiên sẽ càng tốt, mặc kệ như thế nào chí ít là sẽ có thêm nhiều lựa chọn.

"Hệ thống, mở gói quà tân thủ đi."

---------------

Dịch: Dz2k5_Skyship
Chương 3 Cứu được một cô bạn gái

“Gói quà tân thủ đã mở! Ký chủ nhận được kỹ năng võ thuật cận chiến.”

“Ghi chú 1: Dũng cảm trợ giúp người khác là tốt, nhưng cũng nên nhớ phải tự bảo vệ mình, trong tình huống không có năng lực hỗ trợ, tốt nhất vẫn là nên gọi cho cảnh sát trước tiên.”

Được hệ thống nhắc nhở, Triệu Dật cảm giác bản thân nhận được rất nhiều thông tin liên quan đến võ thuật cận chiến, tiện tay hắn đánh thử hai quyền, quyền ra uy mãnh vừa nhanh vừa nhẹ.

Mình vậy mà đã trở thành cao thủ cận chiến sao?

Triệu Dật cực kỳ vui mừng.

Hệ thống này quá bá đạo đi.

Triệu Dật kiểm tra hệ thống xong, nhanh chóng lái xe ra khỏi khu dân cư.

Xe tốt như vậy, đương nhiên là muốn dạo vài vòng bên ngoài cho sảng khoái nha! Năm ngoái Triệu Dật nghỉ đông đã đi học lái xe, hiện tại đã có bằng lái hơn nữa hắn lái xe rất là thành thục.

Ở trong thành phố đủ loại cảnh báo giới hạn tốc độ cùng đèn xanh đèn đỏ, khiến tính năng của xe không thể phát huy tối đa, nhưng lại thu hút rất nhiều ánh mắt hâm mộ của mọi người bên đường.

Triệu Dật dạo qua một vòng đang chuẩn bị quay trở về thì điện thoại của hắn bỗng reo lên.

Triệu Dật dừng xe bên lề, để nhận cuộc gọi, vì gấp gáp muốn trải nghiệm lái xe nên tính năng bluetooth trên xe hắn chưa kịp cài đặt.

“Đang làm gì đấy?”

Liễu Vũ Phi!

Ngày thi đại học, Triệu Dật cứu năm người, một trong số đó là học sinh đi thi đại học, vì được Triệu Dật cứu nên Liễu Vũ Phi mặc dù có hơi nhếch nhác, nhưng vẫn đến kịp phòng thi, thành tích khỏi nói vẫn là xuất sắc.

Sau khi thi xong, Liễu Vũ Phi nhanh chóng đến bệnh viện trước tiên thăm hỏi Triệu Dật, sau này cô còn đi với mẹ cùng nhau đến thăm Triệu Dật nói lời cảm ơn.

Liễu Vũ Phi cũng đưa ra thuyết phục giống mẹ của Triệu Dật, khuyên hắn nên học lại, thậm chí còn nói sẽ cùng hắn học lại rồi thi vào chung một trường đại học.

Nhưng bản thân Triệu Dật rất có chủ kiến, mặc cho Liễu Vũ Phi thuyết phục đều cự tuyệt ý tốt của cô, còn nói rõ việc cứu cô chỉ là bản thân muốn cứu, cô không cần áy náy việc hắn cứu cô mà thi thiếu môn.

Liễu Vũ Phi hỏi thăm biết được Triệu Dật thi vào trường đại học công thương Giang Châu, cô giấu Triệu Dật đăng ký vào đại học Giang Châu, mà với điểm số của cô thì hoàn toàn có thể vào được bất cứ trường đại học nào tốt hơn.

Khi Triệu Dật biết được tin này thì có chút ngạc nhiên, nhưng Liễu Vũ Phi giải thích việc cô ghi danh vào đại học Giang Châu là vì mẹ của cô, hiện tại mẹ cô đang công tác tại Giang Châu, nếu học ở đây có thể ở gần mẹ một chút.

Lý do này chính đáng, Triệu Dật không thể phản bác gì được cũng không thể tự luyến, cho rằng người ta đuổi theo mình đến Giang Châu.

Triệu Dật có thể nói dáng vẻ có chút đẹp trai, cũng có chút khí chất, gia cảnh cũng không tệ, nhưng chỉ như vậy mà cho rằng bản thân có mị lực lớn thì hơi quá đáng.

Hai người trong thời gian này thường hay nói chuyện phiếm cũng đã gặp nhau mấy lần đều đã rất quen thuộc, hơn nữa còn cùng trải qua một lần nguy hiểm, có thể nói hai người giờ như bạn tốt, ở Giang Châu có thêm một người bạn cùng nhau đọc sách, đương nhiên là Triệu Dật vui vẻ tiếp nhận.

Khỏi phải bàn, nếu có một đại mỹ nữ làm bằng hữu, thỉnh thoảng gặp nhau một lần cùng ăn bữa cơm, chém gió thì cũng vui vẻ rồi.

“Đang ở ngoài đường đi dạo, có việc gì à?”

Có lẽ thừa hưởng tính cách của trầm ổn của Triệu Nham cha hắn, Triệu Dật xử sự rất bình tĩnh, dù là đang nói chuyện mới một mỹ nữ xinh đẹp, hắn cũng rất bình thản.

Liễu Vũ Phi giọng nói rất là ngọt ngào êm tai: “Thư thông báo của cậu đến rồi chưa?”

“Đã đến, vừa lúc nãy.”

Liễu Vũ Phi cười nói: “Ồ! quyết định vậy đi, chuyện này đáng chúc mừng, buổi tối cùng nhau đi ăn cơm đi nha?”

Triệu Dật cười trả lời: “Cũng không phải đại học Thanh Hoa, có gì đâu mà chúc mừng?”

Liễu Vũ Phi khẽ nói: “Rất lợi hại nha, cậu thi thiếu một môn, lại đạt điểm cao các môn còn lại, nếu là có thêm điểm môn kia, đại học Thanh Hoa cũng có thể vào được nha, mặc kệ chúng ta đi chúc mừng một chút, mình mời cậu ăn cơm không cho phép từ chối!”

Triệu Dật không nhịn được cười lên: “Được, được, cậu tính ăn gì nào?”

Liễu Vũ Phi trả lời: “Mình vừa phát hiện một chỗ có món ăn rất ngon, hiện tại cũng gần đến giờ, có thể đi được rồi!”

“Được!”

Triệu Dật nhanh chóng nhận được định vị của Liễu Vũ Phi gửi tới, xem một chút là khu thương mại gần đó, khoảng cách cũng rất gần, suy nghĩ một chút Triệu Dật quyết định lái xe đi.

Nếu lái xe trở về, rồi lại phải đón xe trở ra thì thật phiền phức.

Xe hiện tại không tiện cho mẹ biết, dù sao cũng không thể giải thích được, nhưng mà giấy tờ sở hữu hợp pháp thì không có vấn đề gì.

Gọi điện báo cáo cho mẹ trước, tối nay sẽ không về ăn cơm. Triệu Dật lái xe đến khu thương mại, đỗ xe xong thì đi lên lầu một gửi cho Liễu Vũ Phi một tin nhắn.

“Tôi đến rồi, đang ở đại sảnh lầu một.”

Liễu Vũ Phi: “A, tốc độ của cậu cũng thật nhanh nha, 5 phút nữa mình sẽ đến!”

Triệu Dật: “OK.”

Triệu Dật cầm điện thoại xem tin tức nhóm bạn học, hiện tại đang loạn cả lên vì sự việc họp lớp. Bây giờ thi xong thì như ván đã đóng thuyền mặc kệ là kết quả tốt hay xấu, đều không giống như lúc trước nơm nớp lo sợ, vì thế mọi người đề nghị tụ họp một chút dù sao chẳng bao lâu nữa thì mỗi người đều sẽ trời nam đất bắc.

Triệu Dật xem tin tức quá nhật tâm, bỗng nhiên bả vai có người vỗ một cái, làm hắn giật mình nhảy một phát.

Hắn vội quay đầu nhìn lại lập tức thấy được gương mặt xinh đẹp tinh xảo của Liễu Vũ Phi, vẻ mặt cô đắc ý cười khanh khách, giống như một con tiểu hồ ly vừa trộm được gà.

-----------

Dịch: 100min_Skyship
Chương 4 Bạn gái sao? Đừng lo lắng!

“Ha ha ha, xem gì mà nhập tâm quá vậy!”

Liễu Vũ Phi đầu đội một cái nón che nắng, trên thân là một chiếc áo thun cộc tay phối với một chiếc váy hoa, chân mang một đôi giày thể thao. Dáng người cô cao gầy, bộ trang phục làm lộ rõ vóc người xinh đẹp của cũng như thể hiện tuổi mười tám đầy sức sống.

Triệu Dật cất đi điện thoại, cười nói: “Cậu thuộc họ mèo à, đi không gây ra tiếng động gì hết vậy.”

Liễu Vũ Phi cười nói: “Cái này không trách được mình, ai bảo cậu xem chú tâm như vậy, xem người đẹp à?”

Triệu Dật nhìn bóng lưng hai người đẹp vừa đi ngang qua sờ cằm nói: “Người đẹp đều ở đây, tại sao mình phải xem trên điện thoại làm gì chứ, ở đây người đến người đi, người đẹp chỗ nào cũng có...”

Liễu Vũ Phi cảm thấy vui vẻ nói: “Đi thôi, mình dẫn cậu đi ăn đồ ăn ngon.”

Triệu Dật tò mò hỏi: “Đồ ăn gì ngon thế?”

Liễu Vũ Phi trả lời: “Món lẩu đậu hũ thúi, tiệm này ông chủ mở đã hơn hai mươi năm, gọi cậu ra ngoài sớm như vậy là muốn rủ cậu đi ăn, nếu đến trễ quá sẽ phải xếp hàng rất lâu đấy.”

Triệu Dật cười nói: “Đông khách đến vậy ư? Vậy phải đi ăn thử xem!”

Liễu Vũ Phi cười cười trả lời: “Được, đi theo mình.”

Hai người rời khỏi trung tâm mua sắm, đi đến một con hẻm cũ cách đó không xa lắm, rồi bước vào một quán ăn cũ bên trong có khoảng mười chiếc bàn ăn.

Liễu Vũ Phi dường như đã quen thuộc, gọi ngay một nồi lẩu đậu hủ thối còn gọi thêm hai món ăn kèm, thấy cô chuẩn bị gọi thêm món nữa Triệu Dật lập tức ngăn lại nói: “Một nồi lẩu to như vậy đủ ăn rồi, cậu lại gọi thêm nữa sẽ ăn không hết đâu, lãng phí như vậy không nên.”

Liễu Vũ Phi “ừ” một tiếng, gọi thêm hai đồ uống sau đó trả lại menu cho phục vụ viên: “Như vậy đủ rồi, nếu không đủ tôi sẽ gọi thêm.”

Món ăn rất nhanh được đem lên, Triệu Dật nếm thử một miếng đậu hủ, vị rất ngon lại rất mềm ăn rất sướng miệng.

Liễu Vũ Phi cũng cầm muỗng lên, giúp Triệu Dật múc một chén nước lẩu, lại cho chút hành thái vào chén lập tức mùi thơm nứt nồng.

Triệu Dật bưng chén nước lẩu húp một miếng, vị nước lẩu ngọt thanh, hắn bèn uống thêm mấy ngụm cả người lập tức thấy thoải mái, thật sự là rất ngon nha.

“Ký chủ thưởng thức món ăn ngon, cảm thấy thoải mái, ban thưởng một thẻ sơ cấp hoàn tiền tiêu phí.”

“Ghi chú 1: Thẻ sơ cấp hoàn tiền tiêu phí giới hạn trong một lần thanh toán tối đa là 50 ngàn, thẻ chỉ sử dụng được năm lần, ký chủ phải thanh toán tiền trước mới có thể sử dụng thẻ, hoàn tiền ngẫu nhiên trong khoảng 0,5 – 3 lần giá trị thanh toán.”

Thẻ Hoàn tiền tiêu phí sao?

Thanh toán xong được hoàn tiền, sướng như vậy sao?

Đợi lát nữa đi mua vài món đồ, sử dụng thử một chút!

Hai người vui vẻ ăn uống cơm nước xong xuôi, Liễu Vũ Phi nhìn thời gian một chút nói: “Thời gian còn sớm, chúng ta đi xem phim nha!”

Triệu Dật cười nói: “Được đó, nhưng để mình đi mua một cái laptop đã, sau này đến trường cũng cần mua không bằng bây giờ đi mua trước tới lúc đó thì có máy để sử dụng.”

Triệu Dật cũng đã nghĩ qua, thẻ hoàn tiền này mặc dù không có hạn chế muốn mua gì cũng được, nhưng nếu đi mua mấy món đồ xa xỉ như túi xách quần áo, vậy thì rất khó giải thích, vì hiện tại trong mắt cha mẹ bản thân hắn không có tài chính nhiều như vậy.

Nếu như nói là mua tặng người khác, tỉ như tặng cho Liễu Vũ Phi, hắn cũng có thể làm được, chủ yếu là sợ làm cho Liễu Vũ Phi hiểu lầm.

Triệu Dật cảm thấy Liễu Vũ Phi hình như có chút thích mình, nhưng không rõ Liễu Vũ Phi là vì cảm kích hay là vì thực sự thích hắn, cho nên vẫn muốn giữ mối quan hệ như thế này.

Không phải Triệu Dật đạo đức giả hay kiêu ngạo gì, mà đơn giản là hắn cần thời gian để phân biệt rõ ràng, nếu như vậy thì cần gì phải gấp gáp, hắn cũng không tin bản thân lại không tìm được bạn gái.

Trước đây mình không vội, hiện tại càng không cần gì phải vội vàng khi trong tay đang có một hệ thống thần trợ!

Triệu Dật không muốn từ dưới sông vớt lên Liễu Vũ Phi, sau đó lại tự tay làm tổn thương trái tim của cô.

Liễu Vũ Phi cười nói: “Được đó, mình dạo vài cửa hàng với cậu.”

Thật ra không cần dạo cửa hàng tham khảo, bởi vì Triệu Dật đã xác định mình muốn mua laptop gì, tìm loại có mức giá 50 ngàn mà mua, đương nhiên chỉ có laptop có hiệu năng cao như Alienware mới có mức giá này.

Triệu Dật vào cửa hàng chỉ đơn giản là nhìn một chút, nhanh chóng chọn một cái trong đó nói: “Là cái này, viết hóa đơn đi!”

Nhân viên bán hàng kinh ngạc nhanh chóng đi lấy hóa đơn, Liễu Vũ Phi bên cạnh cười nói: “Nhanh như vậy sao?”

Triệu Dật cười giải thích: “Con trai bọn mình thực sự đối với mấy món này đều cực kỳ quen thuộc, giống như con gái các cậu đối với phấn son đồ trang điểm các loại cũng quen thuộc. Với lại không phải đồ secondhand cho nên chất lượng đương nhiên tốt, không cần phải lựa chọn.”

“Con gái các cậu đi xem mấy món đồ công nghệ này, không phải là sẽ buồn chán lắm sao. Do đó mình không muốn cậu phải đợi quá lâu.”

Liễu Vũ Phi chớp chớp mắt nói: “Không có, mình cảm thấy rất vui.”

Triệu Dật cười cười nói: “Mua xong chúng ta còn tranh thủ đi xem phim nữa đó nha.”

Rất nhanh nhân viên bán hàng đã đem hóa đơn tới, 48,899 tệ. Triệu Dật cầm hóa đơn, nhanh chóng lấy thẻ ngân hàng dứt khoát quẹt thẻ.

Trong thẻ ngân hàng của Triệu Dật, hắn tiết kiệm từ nhỏ đến lớn, ước chừng có khoảng 200 ngàn tiền tiêu vặt, vì thế quẹt thẻ một cái không thấy có chút áp lực nào.

“Hệ thống, sử dụng thẻ sơ cấp hoàn tiền tiêu phí.”

“Đinh! Trước mắt đã tiêu phí 48,899 tệ, ký chủ sử dụng thẻ sơ cấp hoàn tiền tiêu phí, còn lại bốn lần sử dụng."

"Bội số ngẫu nhiên nhận được là... x3 lần."

"Số tiền hoàn lại là 146,697 tệ, tiền đã được gửi vào hệ thống, ký chủ có thể tùy ý rút ra bất cứ lúc nào.”

-----------

Dịch: 100min_Skyship
Chương 5 Nói Nhiều Một Câu Sẽ Chết Sao

Gấp ba lần!

Vận may không tệ nha! Vậy mà có thể đạt được tối đa lợi nhuận ha ha!

Hắn chỉ cần chi ra 48,899 tệ thì đã nhận lại 146,697 tệ, tương đương với việc đi mua một món đồ, tự nhiên lại có thêm hai món đồ tương tự từ trên trời rơi xuống.

Thẻ mua sắm này thật sự bá đạo!

“Xin ký chủ chú ý, nếu Ngài tích lũy được 200 ngàn điểm tiêu dùng trở lên, hệ thống sẽ được thăng cấp.”

Triệu Dật vừa nhận được thông báo của hệ thống thì tranh thủ mở ra giao diện nhìn một chút.

Hệ thống thần trợ: Nam nhân có tiền, sẽ có gan, làm chuyện gì cũng như được thần trợ giúp.

Túc chủ: Triệu Dật.

Đẳng cấp: LV2.

Phần thưởng đặc quyền: Mỗi một lần tim Ngài đập đều sẽ nhận được 0,2 tệ.

Kinh nghiệm thăng cấp: 48,899/200,000 (tiêu tốn 1 tệ sẽ nhận được 1 điểm kinh nghiệm)

Vật phẩm hiện tại có thể nhận: Gói quà thăng cấp x1.

Số tiền hiện tại: 148,149,2 tệ

Con số 148,149,2 tệ này chính là là số tiền mới nhận được hồi nãy, cộng thêm số tiền nhận được khi tim đập, nghĩa là có hơn một ngàn tệ, đúng là cũng không ít, nếu so với món tiền vừa rồi nhận được thì lại ít hơn rất nhiều.

Thời gian vừa qua chưa được bao lâu, mình đã kiếm lời hơn 100 ngàn.

Mặc dù Triệu gia cũng xem như là có chút tài sản, nhưng mà có được phương thức kiếm tiền nhẹ nhõm như thế này, vẫn khiến Triệu Dật cảm khái không thôi.

Không chỉ có như thế, phần thưởng đặc quyền từ 0,1 chuyển thành gấp đôi là 0,2 tệ.

Gấp đôi!

Cẩn thận tính toán một chút, chẳng phải là một giờ có 720 tệ, một ngày 17 ngàn, một tháng là 510 ngàn, một năm đó là 6 triệu 200 ngàn tệ!

Lương một năm 6 triệu 200 ngàn tệ!

Điều này cũng có chút trâu bò nha!

Mặc dù có gói quà thăng cấp, nhưng Triệu Dật cũng không dám vội vã mở ra, nếu như là kỹ năng thì còn được, nếu lỡ như là vật thật thì coi như xong rồi.

Trở về nhà, ngồi một mình từ từ mở ra mới chính là thượng sách.

Rất nhanh, máy tính đã được đưa đến cho hắn, hai người sóng bước đi tới tầng có rạp chiếu phim.

"Thư thông báo cũng đã nhận được rồi, trong khoảng thời gian này cậu định làm gì?"

Triệu Dật cười cười nói: "Mình chuẩn bị đi ra ngoài du lịch một chuyến, mình đã nói với cha mẹ trước đó rồi, chờ thư thông báo đến là đi thôi."

Liễu Phi Vũ nhãn tình sáng lên: "Du lịch sao, cậu chuẩn bị đi nơi nào vậy?"

Triệu Dật gật đầu nói: "Cũng chỉ tùy tiện đi thăm quan xung quanh một chút. Mình định lên núi Nga Sơn ngắm Đại Phật, nếu đi quá xa thì mệt chết."

Liễu Phi Vũ cắn môi một cái nói: "Cậu chừng nào thì đi?"

Triệu Dật cười nói: "Cũng chưa biết là khi nào, ngày mai sẽ đi họp lớp, có lẽ là sau khi họp lớp xong mới đi."

Liễu Phi Vũ tính toán một chút, uể oải nói: "Mấy ngày nữa mẹ mình muốn trở về quê, bà ấy định dẫn mình đi thăm người thân, đã lên lịch hẹn xong xuôi hết rồi, nếu không thì mình muốn đi du lịch chung với cậu rồi."

Triệu Dật nhìn thoáng qua Liễu Phi Vũ, cười tủm tỉm nói: "Cô nam quả nữ ra ngoài du lịch, hắc hắc hắc..."

Khuôn mặt Liễu Phi Vũ ửng đỏ, nhưng lại không yếu thế chút nào, phản kích: "Chỉ sợ cậu không có gan làm chuyện đó!"

Triệu Dật cười ha ha một tiếng nói: "Chưa từng nghe qua mấy từ sắc đảm bao thiên sao? Bề ngoài cậu xinh đẹp như vậy, sau này sẽ có rất nhiều người xấu bụng dụ dỗ, tốt nhất là nên cẩn thận một chút."

Liễu Phi Vũ trợn mắt liếc Triệu Dật một cái: "Biết rồi, mình cũng không phải con nít, chỉ là... cậu không giống."

Triệu Dật nháy mắt mấy cái, cười nói: "Rất vui khi nghe được lời này từ cậu... Được rồi, mình đi mua vé."

Liễu Phi Vũ nhìn bóng lưng Triệu Dật, bỗng nhiên cắn môi một cái, tức đến dậm chân.

Cái tên chết tiệt!

Hỏi nhiều một câu sẽ chết sao?

Cái tên này hình như luôn cố ý né tránh mình, tức chết đi được! Mình dù sao cũng là hoa khôi, vừa xinh đẹp lại còn đáng yêu, tại sao cái tên đầu gỗ này không có chút động lòng?

Chẳng lẽ hắn có người khác rồi?

Liễu Phi Vũ vừa nghĩ đến chuyện này, cặp mắt xinh đẹp lập tức trừng to hơn một chút, chợt nhớ lúc nãy Triệu Dật có nói sắp đi họp lớp.

Trong lần gặp mặt cuối cùng này, chỉ sợ mấy lời trước đó không dám nói đều sẽ phun cả ra, vì sau này cũng chẳng còn cơ hội gặp mặt.

Nếu như trong ngày này hắn xác định quan hệ yêu đương cùng ai đó, chẳng phải là xong đời sao?

“Không được, không được…”

Trong thoáng chốc, Liễu Phi Vũ đã có chủ ý của mình.

Sau khi hai người xem phim xong chuẩn bị ai trở về nhà nấy, Liễu Phi Vũ định đi ra đón xe, Triệu Dật cười nói: "Mình có lái xe đến, tiện đường đưa cậu về."

Liễu Phi Vũ vui mừng trong lòng, còn biết đưa mình về nhà, xem ra cũng không phải là gỗ mục!

"Được!"

Hai người tới nhà để xe, lúc Triệu Dật mở cửa xe, Liễu Phi Vũ kinh ngạc mở to hai mắt: "Xe này của cậu sao?"

Triệu Dật giơ ngón trỏ lên đặt ở bên miệng, mỉm cười: "Suỵt!"

Chuyện mình có xe, Triệu Dật không sợ Liễu Phi Vũ biết, trong nhà vị tiểu thư này không biết có bao nhiêu xe sang, Liễu Phi Vũ cũng biết điều kiện của Triệu gia không tệ, cho nên cô cũng không vì cái xe này mà suy nghĩ nhiều.

Nhưng cô muốn biết hắn có lái nó đến Giang Châu hay không. Sau này hai người có rất nhiều cơ hội chạm mặt nhau ở đó, có xe sẽ càng tiện hơn.

Liễu Phi Vũ không nghĩ ngợi nhiều, sau khi kinh ngạc một chút thì cười nói: "Chiếc xe này rất đẹp, cha cậu đúng là thương con nha, có định lái nó đi Giang Châu không?"

Triệu Dật không có giải thích, chỉ gật đầu: "Ừm."

Liễu Phi Vũ thắt đai an toàn, vui vẻ nói: "Vậy thì tốt rồi, sau này được nghỉ cuối tuần có thể lái xe đi ra ngoài chơi, đến lúc đó mình sẽ gọi cậu."

Triệu Dật mở miệng cười nói: “Được, cậu gọi mình sẽ đến.”

-----------

Dịch: Dz2k5_Skyship
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom