• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full [18+] Nhật Ký Tán Gái (2 Viewers)

  • Chap 3: Người thứ 3

Tình yêu của đôi trẻ vẫn phát triển tốt, vẫn đi chơi, rong ruổi những nơi phong cảnh hoa mĩ, những nơi mà cả 2 đều chưa khám phá ra, nên cuộc tình khá thú vị, còn e thì vẫn đều đều chiến với chung bạn, có ko ít lần vì game mà để mặc ẻm đi học về một mình, cũng có vài lần cãi nhau, đỉnh điểm là chuyện e mải mê chơi game mà quên mất cái hẹn đi ăn kem với ẻm, làm ẻm giận tím mặt, hôm ấy ẻm mặc váy trắng ngồi lang cang đợi tận 8 rưỡi e mới ló mặt ra vẫn bộ đồng phục thì xác cmn định là biết tỏng đi chơi game chưa về nhà rồi, vậy là ko nói một lời ẻm bỏ vào trong nhà và 3 ngày ko thèm nhìn mặt.
Hôm sau e phải mua 3 que kem dỗ mãi mới chịu hết giận, mà ẻm thích ăn kem ghê luôn, làm 1 loáng hết sạch 3 que kem, chả cho e liếm luôn chứ đừng nói là ăn chung @@ kiểu như "phạt vì tội hư hỏng"
Hẹn ẻm tối hôm đó đi chơi và cũng đã được duyệt, ngày kỉ niệm đáng nhớ... e còn nhớ rõ hôm ấy là còn 1 tuần nữa đến giáng sinh (các thím tự cộng trừ nhé) - e vừa phát hiện ra một gò đất cao ở quê e, do nơi này ngày xưa người ta đào đất làm ao nên có gò đất cao, cỏ mọc đẹp ghê lắm, mà toàn loại cỏ thân dây leo bò dưới đất trông "an toàn cho người mặc váy" lắm nên 2 đứa dắt nhau ngắm cảnh đêm, do thời buổi đó quê e ít có diện đóm lắm nên nhiều chỗ tối om thôi:sexy:, hôm nay em mặc chiếc váy đen xòe, áo voan 2 dây :sexy: thiệt e ko biết làm sao kiềm chế nữa, 2 đứa mới có lớp 7 thôi :sosad: liệu lớp 7 thì tính sao các thím nhỉ? đến giờ nghĩ lại e vẫn ko biết vì sao mình có thể vượt qua được cám dỗ... nhưng cám dỗ mãi cũng phải có chuyên thôi, cứ tình yêu mà hê hê - các thím đừng có gạch đá e nha, chứ con trai đang tuổi dậy thì, ẻm cũng vậy, lại còn 3 vòng rõ ràng, eo thon dáng chuẩn, da trắng mặt xinh nụ cười tỏa nắng nữa chứ, thách các thím nhin ẻm mà ko động lòng phàm đấy.
Trở lại với câu chuyện, 2 đứa ngồi tâm cmn sự và nghe thời gian trôi chậm, ẻm hỏi câu hỏi mà muôn đời con gái đều hỏi:
V: anh này... vì sao a yêu e vậy?
E: ừ thì... chúng ta học cùng nhau cũng đã gần 4 năm rồi, anh cũng chú ý e từ buổi ban đầu học cùng cơ! - e xạo đấy, lúc ấy còn con bé kia dễ thương hơn, nhưng sau nảy e từ từ có cảm giác thích ẻm Vân hơn :chaymau:
- "và rồi ở em anh nhận ra mình có cảm giác là lạ, quý mến cũng ko hẳn mà bạn bè cũng chưa đúng, khó gọi tên lắm!"
V: vậy a có hứa là anh yêu em thật lòng và mãi mãi không?
E: uhm, anh hứa, anh rất ghét sự đổi thay, vì anh yêu ai chỉ yêu một người thôi, chỉ biết có người ấy thôi - cái này là thật các thím à, e ghét phải thay đổi thói quen và người yêu lắm, thế cho nên tới giờ vẫn quen thức khuya, quen lạc lỏng... :pudency:
V: nhưng nhiều lúc e thấy a vô tâm quá, anh cứ đi với bạn còn nhiều hơn cả em nữa... e sợ a bắt đầu chán e rồi, người ta nói khi con trai đạt được thứ họ muốn thì họ sẽ không trân trọng nó nữa...
E: em bậy nè, anh chỉ là đi chơi xả stress thôi chứ a đâu có ai khác ngoài em, a ko có chán e, cũng ko có gì với bất cứ ai đâu, người như a ai mà thèm, chỉ có a sợ người khác dòm ngó e kìa :sosad: - ánh mắt đáng thương nhìn ẻm
V: anh đừng có lo! e cũng sẽ chẳng thay đổi đâu!
rồi 2 đứa ngoéo tay, rồi nắm tay, nhìn nhau, rồi rung động ko kiềm chế rồi... nhắm mắt lại và trong tiềm thức, như 2 con tim nhìn thấy nhau, tìm đến bờ môi và trao hôn cho nhau, lại là nụ hôn kéo dài, dạo này hôn thường xuyên nên kinh nghiệm có vẻ nhiều hơn rồi, biết đá lưỡi rồi. Trong giây phút khó kiềm chế, e siết chặt vòng tay, và em cũng hưởng ứng, mùi hương từ tóc ẻm bay ra êm dịu, như một thứ mê hương khiến con trai non nớt lẫn đàn ông giàu kinh nghiệm mê dại và mất tự chủ, và rồi e dìu ẻm nằm xuống bãi cỏ, may là cỏ lá mềm, chứ cỏ chỉ (loại cỏ mọc ở vùng đất thịt phù sa) thì đâm đau bỏ mie. Khai nằm xuống thì 2 tay cũng được tự do, ko cần ôm ấp nữa, nằm đè lên ẻm và hôn, kéo dài mãi... nhưng tự trong mình, phần con trỗi dậy và bắt đầu sứ mệnh của tạo hóa, 2 tay e bắt đầu hoạt động, ẻm bắt đầu thở dốc, mở mắt nhìn e, e có hơi ngại và mắc cỡ, sợ ẻm nghĩ mình này nọ nên cũng dừng, ẻm nhìn e ko chớp mắt và đắm đuối nói 1 câu: "em tin anh!" và rồi lại trao hôn, mắt nhắm nghiền, e như vớ dc vàng, vội vén dây áo sang một bên... do tuổi trẻ bồng bột và tư tưởng nóng vội nên dây áo chỉ dc kéo xuống một nửa, thấy gì đó đang lộ ra e vội vùi đầu vào nó, ẻm thở mạnh hơn... màu trắng... một chiếc bra màu trắng thật đẹp, lần đầu tiên trong đời mất zin con mắt thực sự... thấy e dừng lại, ẻm mở mắt ra nhìn e rồi vội lấy tay che ngực, nhưng may mắn, dây áo kéo mới một nửa, tay ẻm ko che được
E: để a ngắm vợ tương lai của anh tí xíu nào
V: a hư quá, ai là vợ anh chứ
E: vậy e hong yêu a sao?
V: yêu... nhưng a đã cưới e đâu
E: thì giờ nè...
e chồm người tới và trao hôn cho ẻm, cũng cởi vội hàng cút áo của em, thấy e khó khăn, ẻm đưa tay lên trợ giúp, thấy vậy e để ẻm làm giúp mình. Khi 2 da thịt chạm nhau cũng là lúc ko còn gì kiềm chế được nữa, em hì hụp lao động, nhưng chưa có kinh nghiệm xem phim cũng chưa có kinh nghiệm thực chiến, làm sao mình biết nên làm gì và ko nên làm gì? - suy ngĩ thoáng qua và e quyết định làm theo lời con trym, à nhầm, làm theo lời con tim. :hell_boy:
Ẻm ưỡn ngực chào đón và rồi chiếc áo được đưa xuống bụng, chiếc bra cũng dc tháo ra, e như dc tặng 2 que kem mát lạnh, em vụt mặt vào nơi mà ai cũng biết là nơi nào đấy, hít một hơi thật dài để cảm nhận mùi hương da thịt người mình yêu, trong người như tê dại, mùi hương rất dễ khiến con người ta đánh mất bản ngã, rồi em bắt đầu há mõm ra mút lấy mút để, ẻm thì cứ gồng cứng người, cứ mỗi khi e mút mạnh thì ẻm gồng cứng hơn, tay ẻm bắt đầu hoạt động, chợt tự dưng tay ôm lấy đầu e ghì chặt vào, e nghĩ trong đầu lúc đấy "quái thật, sao ghì chặt vậy nè, ko lẽ ẻm đang phản đối bảo mình ngưng lại? :sosad: đến đây rồi làm sao mà ngưng???" - các thím có gạch đá thì e xin nhận chứ lúc đó thực sự e vừa nhát vừa ngu nữa :cry: ko có biết con gái nghĩ gì hay biểu hiện đó là gì hết á :cry::cry::cry:
Và để ko làm "phật lòng" người yêu, e giảm dần nhịp độ và từ từ lui ra, ẻm như từ từ tỉnh lại, giờ e mới biết là vì giảm cường độ kích thích làm cho phái nữ cụt hứng nên mất dần ham muốn, haiz hối hận muộn màng, nhưng giờ e lại biết lúc đó mà làm tới thì có khi giờ này e trên bàn thờ cmnr :brick: tự gạch mình phát
V: anh... - nhìn e đắm đuối
E: anh xin lỗi, anh ko kiềm chế được, e có giận a hôn?
V: hong, e yêu a mà, hong trách a đâu :adore:
E: :adore: nhào đến trao hôn rồi 2 đứa dắt nhau về
V: anh! e đói bụng, hì
E: vậy mình ăn bún rêu cua hén?
V: ô kê a iu
E: gì? e gọi lại ik
V: anh iu hì hì
E: ôi chu cha ơi... cảm động quá - rồi em "tăng ga" vọt lẹ làm ẻm hào hứng theo mà ca hát vu vơ
Vào quán bùn, gặp ngay giờ đó thì chỉ còn quán của người quen thôi, bà chủ e gọi bằng bà cô :sweat:
bà cô: à, V nay dẫn bạn gái đi ăn hả con?
E: dạ, hì, bà cô cho con 2 tô nha, bạn con hong ăn huyết, bà cô cho nhiều giò đi ạ ^^
bà cô: có ngay đây! ............. mà con bé này tên gì bây? ko giới thiệu cho tao biết sao :shame:
E: dạ, tên V ak bà, mai đừng có kể mẹ con nghe nha, bị la chết hichic - số là nhà e khó khăn ghê lắm, mặc dù có đứa con trai nhưng ko có dc cưng như bao đứa bạn khác đâu, cho đi học mà cúp đi chơi thì bị ăn roi là chắc cmn cú rồi.
bà cô: ừ, biết rồi, tao còn lạ gì con H mẹ mày! - ý là bà cô biết tỏng là e lén đi chơi, mẹ mà biết là xác cmn định
V: bún ngon quá bà cô ha!
bà cô: con quá khen, chủ yếu bà bán được là nhờ người quen với mối mai ko hà
V: dạ, hì hì - xì xụp ăn như đói lắm vậy
và bữa ăn cũng xong, chia tay lưu cmn luyến và ai về nhà nấy, ai nằm giường người nấy
Chuyện vẫn cứ bình thường như cân đường hộp sữa, nhưng chỉ có 1 chuyện là đến giờ e mới thấy có gì sai sai, số là ko hiểu sao dạo ấy thường xuyên có đàm già đầu cấp 3 với lớp 9 xuống tìm team e thách đấu ghê lắm, lúc đấy BR chỗ e đang hot lắm, mà team e thì cứ gọi là "đánh khắp thị trấn ko địch thủ" ấy :haha: - mà e luôn đảm nhận vai trò leader, đương nhiên là chuyện gì cũng có cái giá của nó cả, mê chơi game thì bạn gái tự đi về :pudency: và rồi e lao vào những trận cá cược mà giấu nhẹm khỏi tai mắt của V, ko còn đi chơi nữa, ko còn thời gian nói chuyện nữa, vì kèo nào cũng thơm, bọn đại ngốc nó cứ dâng tiền tới mõm mà, e định là tích cóp mua tặng ẻm một con gấu bông, thời đó gấu bông đắt bỏ mie ra, nhà e còn chỉ dc 1 con thôi, nói chi là mua tặng người yêu. Mà chả hiểu sao hết tốp này tới tốp khác tìm e mãi, ko có thời gian nghỉ ngơi luôn chứ.
Và rồi e cứ mãi miết "kiếm tiền nóng" bằng cách ấy, quên cmnl cả ngày giáng sinh mới ức chứ, lúc chợt nhớ thì trễ 1 ngày cmnr, ôi dào, còn sớm chán, cứ chơi cho đến chiều tối rồi vẫn bộ đồng phục cùng chiến lợi phẩm vi vu đến nhà ẻm làm ẻm bất cmn ngờ, nhưng những gì e thấy là... ẻm leo lên xe đạp điện của một anh chàng nào đó, cao hơn e cả gần 1 cái đầu, trông to con hơn e, mặc dù e là con nhà võ nhưng người ta tướng tá nom có vẻ ngon lành hơn em, lại giàu nữa chứ, thím nào 9x đời đầu chắc biết dạo 2004 mà có xe đạp điện đi là giàu bỏ xừ cmnr nhỉ?
Em như chôn chân tại chỗ và nhìn theo bóng 2 người từ trong góc tối... 2 người chạy ngang qua e mà ko hề nhìn thấy... nghe họ nói cười với nhau như là hạnh phúc lắm, tay ẻm còn đặt hờ lên hông của thằng đó nữa chứ, thật là ko có gì nói trước được trong cuộc đời này cả!
Và em mang con gấu đến nhà ẻm, gửi ba mẹ ẻm nói là bạn tặng, rồi e lủi thủi dẫn xe về, dẫn bộ chứ chả có tâm trạng gì mà chạy cả...
Điều làm e tan nát là lúc quen e, ẻm ngồi xe chưa bao giờ ôm hờ eo e, mãi đến cái đêm hôm định mệnh ấy thì mới có những bước tiến xa như là ôm eo... vậy mà... cuộc đời éo như cuộc sống...
Bước đi trong vô vọng và về nhà với đôi mắt vô hồn đầy mệt mỏi... ba mẹ và em gái ko có ở nhà... quái lạ, đi đâu nhỉ? lại ngồi trước sân chờ ba mẹ về. Vì theo lẽ, e đi học về trễ hơn giờ đấy, do "có biến" nên về sớm, mà e đi từ sáng đến tận tối trễ mới về nên thường thì chả mang chìa khóa bao giờ, vì lúc đó cả nhà đầy đủ mà.
Ngồi hiến máu cho lũ muỗi mọi rợ dc tầm vài ml thì ba mẹ cũng về, hóa ra là đi nhà ngoại chơi, haiz đời nó đen, biết cúp học lại bị la cho một trận. Không còn gì đen hơn nữa, số con rệp...:pudency:
-------- hết chap
Mỏi tay quá, các thím động viên em viết tiếp với :cry: ngồi viết nhớ lại kỉ niệm cũ mà có nhiều cung bật cảm xúc quá...
Nhớ lại cảm giác của người con gái ấy, mùi hương ấy và lại có đứa biểu tình đòi tự chủ, rồi lại nhớ về nỗi đau mất mát đã từng nếm trải...
Dự là những chap tới sẽ còn nhiều điều mong chờ, cuộc đời e bạc thật các thím ạ, hết người này đi qua thì tới người kia đi lại, rồi người kia đi lại rồi người cũ lại đi qua, đi qua đi lại như bầy vịt giẫm nát đời e... :sosad:
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom