• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full [Zhihu] TÔI NỔI TIẾNG CHỈ SAU MỘT ĐÊM (1 Viewer)

  • Phần II

3.

Trong vài ngày qua, sự nổi tiếng của tôi tăng vọt, danh tiếng của tôi cũng tốt lên.

Chị Đường rất nhanh nhạy, lập tức giúp tôi tận dụng sự nổi tiếng để quảng bá.

Lịch trình hoạt động và đại ngôn vô cùng bận rộn.

Hai năm làm cá muối, tôi vẫn có chút không thích ứng, niềm hạnh phúc này đến quá đột ngột.

Khi tôi đang tranh thủ lúc ăn cơm xem điện thoại, liền nhận được tin nhắn Khương Cẩm Cửu gửi đến.

[Trời ạ, mình đầu hàng rồi. Có thể xóa bạn trai cũ của cậu đi không?]

Tôi nhanh chóng trả lời: [Có chuyện gì thế?]

[Ông chủ của mình bảo mình lấy hết tất cả đơn thuốc gây mê trong năm năm qua sắp xếp chúng từ nhỏ đến lớn, mình muốn gặm mông của ông ấy.]

Khương Cẩm Cửu là bạn tốt của tôi từ nhỏ và hiện đang làm làm việc tại một bệnh viện.

[Đừng đừng… đừng gặm mông người ta mà.]

Tôi vừa trả lời xong thì cháu gái lớn đang học đại học cũng nhắn tin cho tôi.

[Cô nhỏ ơi, cháu sắp chết rồi.]

Tôi nhanh chóng trả lời: [Có chuyện gì xảy ra với cháu vậy?]

[Còn không phải tại bạn trai cũ của cô nhỏ! Nhà trường đã thông báo cho bọn cháu về định hướng nội dung phim điện ảnh và phim truyền hình, chúng cháu được yêu cầu viết một bài về việc trau dồi bản thân của các nhà sản xuất phim và truyền hình. Là bài tập hè, 20.000 từ! Viết tay!]

Chà, Lý Hiển Ngôn thực sự đã tạo ra nhiều công việc.

Thôi thua thua.

Nói xấu sau lưng chắc chắn sẽ bị quả báo.

Tôi vừa phàn nàn với chị em tốt xong thì tình cờ gặp Lý Hiển Ngôn tại sự kiện của một thương hiệu vào buổi tối.

Lý Hiển Ngôn mặc một chiếc áo len dệt kim không tay.

Trông như có hai con nhím biển bị kẹp dưới nách.

Phần thân dưới là quần đen và đôi giày tăng chiều cao vẫn không thay đổi qua hàng nghìn năm.

Nó thể hiện một cách hoàn hảo con số ngắn ngủi không thể chịu nổi của anh ta là 55%.

Đối mặt với cuộc phỏng vấn và người dẫn chương trình, tốn nửa ngày cũng không nói được một câu hoàn chỉnh.

Hai năm không gặp, không ngờ phong độ của anh ta vẫn ổn định như vậy, đầu óc vẫn trống rỗng ngu ngốc.

Tôi đang xem náo nhiệt, chưa kịp điều chỉnh cái miệng đang toe toét của mình.

Máy ảnh đột nhiên quét qua và quay cận cảnh tôi.

Bình luận trực tiếp gần như lấp đầy màn hình.

[Chị Tống đang chế giễu trần trụi, nhưng bả có tư cách để cười.]

[Chị Tống dũng cảm lên, cá voi sẽ luôn ở bên chị.]

[Trong 3 giây bị chụp ảnh đó, chị Tống, chị có nghi ngờ về thị lực hay chỉ số IQ của mình không?]

[Cô ấy thật sự….tôi khóc chết mất.]

Sau khi sự kiện kết thúc, tôi đang thu dọn đồ đạc và lao về nhà để đi ngủ thì bị một tên không có mắt chặn lại.

[Tại sao hôm đó em lại xóa anh?]

Lý Hiển Ngôn cau mày, hơi nâng cằm và căng cứng cơ mông.

Tôi trợn mắt: [Tôi đã nói với anh rồi, mua giày cao gót ở Taobao đi, anh tìm tôi làm gì?]

Tôi không muốn đứng chung khung hình với anh chàng “dầu mỡ” này, bị người khác chụp được lại cho rằng tôi vẫn yêu anh ta.

Lý Hiển Ngôn nhíu mày càng sâu, hàm răng nghiến chặt, giơ tay sờ cổ, không kiên nhẫn nói.

[Tống Cảnh Hàng, anh xin lỗi vì chuyện năm đó, anh có thể giải thích trên weibo, nói chúng ta chia tay trong hòa bình, được không?]

Tên đàn ông này thật sự rất kiêu ngạo, rõ ràng anh ta sống chết cũng không liên quan gì tới tôi!

Tôi vừa định mở miệng thì ngửi thấy một mùi chua nồng nặc.

[Lông nách của anh…]

Tôi còn chưa nói xong, Lý Hiển Ngôn đã kiêu ngạo giơ hai tay lên cao hơn, khoe ra ngọn cỏ tươi tốt của mình.

[Lông nách của anh chua quá…thật buồn nôn…quá hôi hám…ọe.]

Tôi đẩy anh ta ra, bịt mũi chạy ra ngoài, nếu không hít thở không khí trong lành, tôi thật sự sẽ chết ngạt.

Nhân cơ hội này, tôi lên xe rời đi.

Trong xe, tôi cười toét miệng.

[Chị Đường, chị không nhìn thấy khuôn mặt Lý Hiển Ngôn đen xì, hahahaha.]

Chị Đường cũng cười: [Hai ngày nay em nên chú ý, không được phát ngôn bừa bãi, im lặng, phát huy kỹ thuật diễn và chờ thăng chức đi.]

Tôi vội vàng gật đầu: [Em biết rồi ạ.]

4.

Xin lỗi chị Đường, em vẫn chưa quản được cái miệng của mình.

Lý Hiển Ngôn đăng lên weibo nói phân cảnh nổi bật của anh ta đã bị xóa. Thật đáng tiếc khi những người hâm mộ không thể xem được cảnh quay này.

Tôi bình luận một cách chân thành.

[Thứ anh thiếu không phải là phấn highlight mà là phấn phủ.]

Bình luận vừa đăng xong, ngay lập tức đã nhận được hơn 10 nghìn lượt thích, trở thành bình luận hot nhất.

Nó xuất hiện ngay ở phần đầu bình luận trên weibo của Lý Hiển Ngôn.

Chết tiệt?

Tôi quên đổi sang acc clone.

[Chị Tống lần này chơi lớn rồi!]

[Chị Tống: Tôi đã bao dung anh rất lâu rồi, kiểm soát bản thân chút đi!]

[Chị Tống thật dũng cảm!]

[Mức độ hài hước trong bài phát biểu của Lý Hiển Ngôn: 0%, mức độ hài hước trong nhận xét của chị Tống: 100%, mức độ buồn cười của việc chị Tống quên đổi acc clone: 10000000%]

Điện thoại đột nhiên vang lên, là chị Đường.

Tôi để điện thoại ra xa rồi bấm nút nghe, tiếng sư tử gầm của chị Đường vang lên từ bên trong điện thoại.

[Tống Cảnh Hàng, em làm trò gì đấy?]

Tôi ủy khuất: [Xin lỗi chị Đường, em nhịn không được.]

Chị Đường bất lực thở dài: [Lần sau nhớ đổi acc clone đấy.]

[Vâng ạ.]

Công việc dạo này bận quá, bận đến mức tôi ước bản thân có 9 bản sao.

Chị Đường thấy tôi làm việc chăm chỉ như vậy đau lòng đến mức muốn cho tôi nghỉ một ngày.

Tôi giãy đành đạch.

[Sự giàu có này em chịu đựng được! Hãy để cơn bão giàu có này đến dữ dội hơn.]

Chị Đường: [...Chị thật sự lo lắng cho trạng thái tinh thần của em.]

Sau khi nói chuyện với chị Đường, tôi vui vẻ đi nghỉ.

Trước khi vào tiểu khu, tôi đã nhận thức được sự hiện diện của mấy tay săn ảnh ở gần đó.

Vì vậy tôi đã đến nhà của bạn thân tôi.

Khương Cẩm Cửu vừa mới kết thúc cuộc kiểm tra tại bệnh viện, gần như kiệt sức.

[Trong tủ lạnh có đồ uống, lấy cho mình một ly.]

Tôi đưa coca cho Khương Cẩm Cửu, nhìn Khương Khương đang nằm trên ghế sofa.

[Khương Khương~]

Khương Khương là con chó Khương Cẩm Cửu nuôi, mỗi lần đến tôi đều chơi với nó.

Khương Cẩm Cửu tức giận nói: [Đứa con dễ dãi này, trông không khác gì bao cát. So với Lý Hiển Ngôn không hơn không kém.]

Tôi im lặng một giây: [Nhưng Khương Khương chân có ngắn đâu.]

Khương Cẩm Cửu bật cười: [Tống Cảnh Hàng, mấy ngày không gặp, cậu học ở đâu thế?]

Sau khoảng thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi, tôi quay trở lại với công việc bận rộn của mình.

Một số kịch bản chất lượng cao đã được đưa đến để tôi lựa chọn.

Trong khi nghiên cứu kịch bản, chuẩn bị tham gia đóng phim, tôi cũng nhận quảng cáo và tham gia các sự kiện.

Thật sự mệt mỏi và hạnh phúc.

Màn kịch giữa Lý Hiển Ngôn và Trương Gia Nhân sắp kết thúc.

Lý Hiển Ngôn và Trương Gia Nhân đã thông báo chia tay trên weibo.

Nói đã nhận những lời phê bình và đề xuất của mọi người, cảm ơn và hẹn gặp lại vào lần sau.

Chậc, là “nhận” chứ không phải “chấp nhận”.

Đừng chơi trò chơi chữ ở đây.

[Hai người đó ầm ĩ suốt kỳ nghỉ hè và kết thúc bằng một lời chia tay nhẹ nhàng?]

[Hmm…thật khó để bình luận.]

[Thật sự có hai loại người không thể ngủ chung giường.]

[Câu nói ác ý nhất năm 2023 mà tôi từng nghe: Lần sau gặp lại.]

Tôi sắp cười chết khi đọc bình luận, đúng là từ cổ chí kim đã sản sinh ra nhân tài.

Cười chưa được vài phút đã bị chị Đường lấy mất điện thoại.

[Tống Cảnh Hàng, em còn ở chỗ này ngồi chơi, mau đi học thuộc thoại cho chị!]

[Tuân lệnh.]

Tôi nhanh chóng gia nhập đoàn phim, đạo diễn Trương được biết đến là một đạo diễn nghiêm khắc trong ngành nhưng cũng được biết đến là một đạo diễn giỏi.

Hơn nữa, lần này tôi được hợp tác với một số diễn viên gạo cội đã từng đoạt giải thưởng.

Tôi chăm chú nghiên cứu kịch bản, chăm chỉ quay phim, làm việc năng suất hơn bình thường.

Tôi không có thời gian để ý đến sự kết hợp “đáng xấu hổ” đó.

Ồ, thực ra tôi nghĩ gọi nó là “mất mặt” thì đúng hơn là “xấu hổ”. Suy cho cùng, thật ra Lý Hiển Ngôn là người thích tranh giành vị trí.

Lần thứ 2 ăn dưa tình cảm của họ là khi họ lọt vào danh sách tìm kiếm hot nửa tháng sau đó.

Tên tôi cũng được nhắc đến.

#Trương Gia Nhân và Lý Hiển Ngôn cãi nhau#

Từ khóa tìm kiếm ở đầu danh sách.

Đó là một đoạn video, trong đó một người đàn ông và một người phụ nữ đang tranh cãi gay gắt về điều gì đó, với chất giọng the thé và tên tôi được nhắc đến.

Nhìn dáng người độc đáo, không còn nghi ngờ gì nữa, chính là Lý Hiển Ngôn.

Nó thật sự phù hợp với tên couple của họ, mỗi ngày đều xấu hổ.

Trong giờ giải lao trên trường quay, bạn diễn nam đến chỗ tôi cười nói.

[Tống Cảnh Hàng, mỗi ngày cô đều nói nhiều như vậy, sao mắt nhìn người lại kém thế?]

Tôi mỉm cười: [Anh có biết liều thuốc làm đẹp tốt nhất cho nam giới là gì không?]

Thẩm Quan Nam: [Là gì?]

[Câm miệng.]

Chị Đường đưa cho tôi bản thảo đã chuẩn bị sẵn.

[Chỉ cần làm theo hướng dẫn ở trên đó. Đừng lo lắng về những vấn đề khác.]

Giới giải trí vốn là vậy, nếu ai thất bại thì sẽ bị tất cả giẫm đạp.

Tất nhiên là tôi cũng phải giẫm một phát rồi hahahaha.

Tôi xem qua văn bản chính thức và đăng nhập tài khoản weibo.

Vào phát ngôn.

[Tôn trọng, chúc phúc, khóa cửa, không can dự.]

Chị Đường ngăn cản cũng đã muộn, tôi đã ấn nút đăng.

[Tống Cảnh Hàng, em muốn chết sao?]

Tôi nuốt nước miếng nói: [Chị Đường, không phải chị nói chuyện nhỏ sao?]

Chị Đường giận dữ cười: [Bây giờ thì vấn đề lớn rồi.]

[Em nên làm gì đây? Bây giờ mà xóa thì mọi chuyện càng đi xa hơn.]

Chị Đường cũng mặc kệ: [Trước tiên chị đi ăn kem cho đỡ nóng đã.]

Sự thật chứng minh sự lo lắng của chị Đường là vô nghĩa.

Cư dân mạng khen ngợi bản chất thật của tôi và tôi đã hút một nhóm người qua đường hâm mộ.

Tôi lặng lẽ đọc bình luận cho chị Đường nghe, chị ậm ừ nhẹ nhàng.

[Người chịu thiệt lần trước không phải em sao?]

Tôi im lặng ngay lập tức.

Tôi bại do thật thà, thắng cũng do thật thà.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom