• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full [Zhihu] Thức tỉnh (1 Viewer)

  • Phần 5 END

9.
Hệt như suy nghĩ của tôi.

Đám Cao Văn Thương sẽ không bỏ qua cho tôi.

Chỉ là tôi không ngờ đến Lăng Hiểu Hiểu cũng có phần trong đó.

Cô ấy dựa vào lòng ngực của Cao Văn Thương, nhắm mắt làm ngơ khi thấy tôi bị đánh nằm bò trên đất.

"Đánh thật mạnh cho tao! Để cho cô ta biết tụi mình lợi hại đến mức nào!" Đổng Minh Kiến đá một cái vào bụng tôi.

Tôi kêu rên.

"Lần trước cô ta phát livestream khiến tụi mình bị đám cư dân mạng mắng chửi điên cuồng, tao cũng không dám đi ra ngoài chơi, người nhà cũng cấm tao ra ngoài! Đều là tại con đ i ế m này!"

Thêm vài gậy đánh vào người tôi.

Họ trút hết toàn bộ những phẫn uất trong thời gian này lên trên người tôi.

"Muốn đấu với tụi tao sao? Cũng không nghĩ bản thân chỉ là thứ thấp hèn ở dưới đáy xã hội, tụi tao muốn g i ế t mày rất dễ dàng."

"Tại mày mà bố đã khóa thẻ của tao, ai ai trong trường cũng nhìn tao như nhìn rác rưởi. Mày là cái thá gì chứ, hại tao thành dáng vẻ này. Lần này tao trực tiếp g i ế t chết mày thì tụi cư dân mạng cũng sẽ không ai biết, dù sao bố tao cũng là ông trùm giới truyền thông, hot search đều nằm trong tay tụi tao!" Lương Minh Châu ác độc nắm lấy tóc của tôi, dùng sức giật mạnh.

Tôi khó khăn ngẩng đầu lên, nhìn về phía Lăng Hiểu Hiểu.

Yếu ớt hỏi: "Hiểu Hiểu, cô đã sớm biết bọn họ muốn g i ế t c h ế t tôi phải không?"

Nên mới gọi tôi ra, nhân cơ hội này bắt trói tôi mang đến một nhà kho bỏ hoang.

Lăng Hiểu Hiểu tránh né ánh mắt cầu cứu của tôi, ngập ngừng nói: "Đừng trách tôi, nếu không tại cậu làm lớn chuyện như vậy, khiến cho đám Cao Văn Thương mất hết mặt mũi, bọn họ cũng không đối với cậu như vậy."

"Từ nhỏ đến lớn, cái gì cậu cũng tranh hạng nhất. Ai cũng nói cậu là phượng hoàng, sau này chắc chắn sẽ bay về tương lai tươi sáng."

"Trong mắt bọn họ chỉ có cậu cũng không thèm nhìn tôi đang đứng bên cạnh cậu!”

Cô ta thâm tình nhìn Cao Văn Thương.

"Chí có Văn Thương nhìn thấy ưu điểm của tôi, yêu tôi, trân trọng tôi."

Tôi cúi đầu, che giấu nụ cười giễu cợt và vẻ tàn nhẫn nơi đáy mắt.

Lê Hiểu Hiểu đúng là vừa ngây thơ vừa ngốc nghếch.

Nếu dựa theo sự phát triển ban đầu của thế giới này, cô ta sẽ trở thành cô gái đơn thuần, tốt bụng trong mắt Cao Văn Thương, là người bảo vệ bạn bè trước sự bất công.

Nhưng hiện tại thì không.

Cô ta phản bội bạn bè, ghen tị xấu xa.

Làm thế nào Cao Văn Thương có thể thích một người như vậy.

Chẳng qua anh ta chỉ lợi dụng cô ta như một món hàng mà thôi.

Một thứ rẻ tiền.

Tôi thật muốn nhìn thấy dáng vẻ bị vứt bỏ của cô ta.

Trước lời nói thâm tình của cô ta, sắc mặt Cao Văn Thương không chút thay đổi, thậm chí không muốn diễn trò mà lập tức đẩy cô ta ra.

"Cút."

Sau đó anh ta đi đến trước mặt tôi.

Đổng Minh Kiến và những người khác đã ngưng đánh tôi từ lâu, đứng một bên canh không cho tôi chạy.

Tôi ngẩng khuôn mặt đầm đìa m á u tươi lên, cười nói: "Sao thế? Định thả tao à?"

"Nhưng cũng đừng tha nha! Bởi vì chỉ cần tao rời khỏi đây thì nhất định không để yên cho tụi bây. Tao sẽ nói với mọi người tụi bây chính là kẻ g i ế t người, t r a t ấ n người khác, súc sinh cũng không bằng!"

"Bố mẹ và gia tộc của tụi bây cũng là lũ g i ế t người, bọn họ lạm dụng quyền lực của cải của mình để che giấu những sinh mạng mà tụi mày đã g i ế t c h ế t."

Bốp!

Anh ta dùng lực tát tôi một cái: "Câm miệng!"

"Tao cũng không muốn chuyện này xảy ra, đều do mày ép!"

"Sao mày lại nói những chuyện nhảm nhí đó trên livestream? Mày có biết cũng bởi những lời nói của mày, tao mất đi quyền thừa kế nhà họ Cao, trở thành trò cười trong giới."

“Những thứ rác rưởi dơ bẩn nên ở những nơi tăm tăm thế mà còn dám xuất hiện trước mặt tụi tao. Chỉ là đám không cha không mẹ mà còn có gan quát mắng tụi tao, cũng chỉ bởi vì mày, tụi nó học theo mày khiêu chiến điểm mấu chốt của tụi tao.”

Tôi biết chứ.

Đó là do tôi cố ý mà.

Hệ thống đã giúp tôi điều tra tình hình gần đây của họ. Vận khí của Cao Văn Thương giảm liên tục gần như đã chạm đáy, không còn cơ hội trở mình nữa.

Bố Cao Văn Thương vô cùng thất vọng về chuyện của anh ta, những đứa con riêng ưu tú được nuôi dạy bên ngoài đều dẫn hết về nhà.

Anh ta đã có một thời gian tồi tệ ở nhà.

Vị trí người thừa kế sắp bị soán mất làm cho anh ta suy sụp phát điên.

Cũng chỉ những kẻ không quan tâm đến tình huống gia tộc, thèm muốn vui vẻ mới tiếp tục đi theo Cao Văn Thương.

"Cao Văn Thương, thế giới này không phải xoay quanh một mình mày. Một khi mày không phải người thừa kế thì mày nghĩ bọn khốn này sẽ tiếp tục theo đuôi mày, tôn sùng mày nữa sao? Mày chẳng qua chỉ là đồ ăn hại, không có thân phận địa vị đó thì mày không là cái thá gì cả."

Nói xong cảm thấy chưa đủ kích thích anh ta, tôi bổ sung:

"Anh em của mày tốt hơn mày rất nhiều, chả trách bố mày lại từ bỏ thứ rác rưởi như mày ha ha ha!"

Cao Văn Thương ngay lập tức nổi khùng.

Anh ta cầm sợi dây trói tôi lại sau đó t r e o tôi lên.

Nhà kho này là nơi bọn chúng tra tấn những người khác, đạo cụ gì cũng có, thật sự rất biến thái.

Tôi thầm nghĩ tôi ở thế giới này c h ế t kiểu nào cũng là ngã c h ế t, mới đầu là n h ả y l ầ u, giờ thì bị t r e o lên.

10.
"Đường Song, mày nên cảm ơn tao thật nhiều, xuống suối vàng cũng có người đi chung với mày." Cao Văn Thương dùng dáng vẻ của kẻ chiến thắng nói chuyện với tôi.

Anh ta ác ý chỉ vào một góc nhà kho, cười nói: "Anh em ruột của tao đang ở bên kia chờ mày, còn có đàn anh đàn chị của mày! Vui vẻ đoàn tụ, kiếp sau đừng làm người nghèo nữa."

"Mày nói đúng rồi, cho dù mày c h ế t thì cũng sẽ có người bảo vệ tụi tao."

"Tụi tao đại diện cho những người đứng trên đỉnh kim tự tháp, còn đám tụi mày chỉ là những con kiến thôi, có ít đi cũng không ảnh hưởng đến cách trái đất vận hành, cũng sẽ không ai quan tâm."

Anh ta nghĩ tôi sẽ cầu xin sự thương xót trước khi chết.

Muốn kéo dài thời gian, cố tình chọc tức tôi bằng những lời lẽ độc ác.

Muốn nhìn thấy vẻ sợ hãi trên khuôn mặt của tôi, có như vậy tâm trạng của anh ta mới tốt hơn.

Nhưng ai thèm quan tâm tâm trạng của anh ta.

Cơ thể tôi đau nhức nhưng trong lòng lại vô cùng vui vẻ.

Bởi vì cả ba hệ thống đều trở về bên tôi, báo cáo cho tôi về tiến độ kế hoạch.

[Báo cáo, cảnh sát đã bao vây kho hàng, đang thu hẹp phạm vi giải cứu ký chủ.]

[Báo cáo, livestream đã phá kỷ lục về số lượng người xem trực tuyến, các phương tiện truyền thông đều đưa tin tức trung thực từng giây từng phút.]

[Báo cáo, ký chủ sắp c h ế t.]

Cao Văn Thương ấn điều khiển từ xa, cơ thể tôi rơi nhanh xuống cho đến khi chạm đất tôi mới cảm nhận được đau đớn tràn lan trên cơ thể.

Tôi gắng sức ngẩng đầu thấy nữ cảnh sát tóc ngắn phá cửa chạy về phía tôi.

Không chút do dự chạy đến.

“Đường Song, cố gắng lên! Xe cấp cứu sắp đến rồi! Em cố gắng một chút!”

“Xin em hãy tiếp tục sống…” Cô ấy khuỵu gối bên cạnh tôi van nài, bàn tay run rẩy xoa nhẹ khuôn mặt tôi.

À.

Rốt cuộc trên thế giới này cũng có người quý trọng mạng sống của tôi.

Cô ấy nói mong tôi sống sót.

Tôi cố hết sức giơ cánh tay lên, nắm lấy tay cô ấy, nói: “Nhất định phải đòi lại công bằng cho bọn họ…. Bọn họ cũng giống như em…. Từng muốn sống tốt.”

Tôi còn định bảo rằng cô ấy đừng buồn, tôi chỉ đến một thế giới tốt hơn, sống một cuộc sống tươi đẹp hơn.

Nhưng tôi đã không còn sức nói chuyện.

Ánh sáng trong đôi mắt dần dần tan biến.

Đến giờ phút này tôi nghĩ rốt cuộc cũng không cần phải giả đò yếu đuối nấp sau lưng cô ấy nữa.

Tôi đã đường đường chính chính dùng cách của mình để đánh lại những kẻ đó.

Cô ấy ôm lấy cơ thể đã mất đi sự sống của tôi òa khóc lớn.

Linh hồn của tôi đứng cạnh cô ấy, cô ấy ôm tôi, tôi cũng ôm lấy cô ấy.

“Cảm ơn chị đã đến cứu em.” Tôi nói.

Vô số lần nhìn thấy tôi c h ế t ở những thế giới khác, cũng vô số lần tôi nhìn ra cửa, hy vọng rằng sẽ có ai đó đến cứu tôi. Một lần hy vọng, một lần tuyệt vọng.

Lần này cô ấy đã phá tan cánh cửa đến cứu tôi.

Tôi không còn tiếc nuối nữa.

[Ký chủ, cô muốn xem tiếp kết cục của đám người Cao Văn Thương không?] Hệ thống công lược nam chính hỏi tôi.

Tôi mím môi nhìn đám cặn bã đang chạy trốn tán loạn nhưng bị cảnh sát bắt lại.

“Xem!”

11.
Cao Văn Thương đã mất đi quyền thừa kế nhà họ Cao.

Ở kho hàng cảnh sát đã đào được những t.hi thể anh em ruột của anh ta cùng với một vài bộ hài cốt của những người bị hại khác.

Sau khi kiểm nghiệm, người ta xác nhận rằng bọn họ là những sinh viên đã mất tích sau khi bị b ạ o l ự c học đường.

Cổ phiếu của tập đoàn nhà họ Cao giảm mạnh. Bố của Cao Văn Thương bởi vì liên tục bị kích thích và làm việc quá sức nên bệnh tim tái phát. Qua đời vào hôm Cao Văn Thương bị kết án.

Cao Văn Thương ngồi ở ghế bị cáo, vẫn còn mơ tưởng bố anh ta có thể cứu anh ta ra.

Không còn đứa con riêng nào, anh ta là đứa con trai duy nhất.

Đáng tiếc, ông ta đã c h ế t.

Đổng Minh Kiến kiêu căng nói người thân trong cục cảnh sát sẽ giúp cậu ta giải quyết mọi chuyện. Người họ hàng đó đã bị cư dân mạng soi ra, cảnh sát lần theo manh mối điều tra từng li từng tí. Cuối cùng tra ra toàn bộ họ hàng của cậu ta, tống hết bọn họ vào tù.

Họ hàng cậu ta chắc cảm ơn cậu ta dữ lắm.

Không một đồng phạm nào có thể thoát được sự trừng phạt của pháp luật.

Những kẻ này trong lúc thẩm vấn đã đẩy tội cho nhau khiến cho cảnh sát thu được càng nhiều chứng cứ hơn.

Quần chúng phẫn nộ kéo đến đơn vị và công ty của bố mẹ bọn họ.

Ông trùm đài truyền hình bị cắt chức, đá ra khỏi giới, trở thành người không ai dám hợp tác.

Các doanh nghiệp bị đứt gãy mắt xích tài chính, ôm đồ chạy trốn trước khi nộp đơn tuyên bố phá sản.

Những người còn sót lại đều bị tống vào tù.

Xem xong kết cục của bọn họ, tôi mỉm cười nhẹ nhõm.

Những trừng phạt họ nhận được tôi vẫn còn cảm thấy ít, tôi muốn bọn họ phải đau khổ hơn tôi. Với năng lực của hệ thống tôi có thể khiến bọn phá sản trong một giây hay c h ế t ngay lập tức.

Hệ thống nhắc nhở tôi.

“Ký chủ, thiện ác trên thế giới đều có quy luật. Chúng tôi giúp cô thay đổi quỹ đạo, cán cân của thế giới này đã bị nghiêng.”

“Nếu cô tiếp tục nhúng tay vào, thiện có khả năng sẽ biến thành ác, mỗi người đều sẽ lấy bạo lực chống lại bạo lực, trật tự xã hội sẽ hoàn toàn sụp đổ.”

Cũng như nữ cảnh sát tóc ngắn đó, vì sự thật, cô ấy sẽ có thể lạc lối bất cứ lúc nào.

Hệ thống không nói thêm nhưng tôi vẫn nghe hiểu ẩn ý trong lời nói của nó.

Thế nên tôi bình thản chấp nhận kết cục thế giới này sắp đặt cho tôi.

Chỉ là dựa trên phương thức của tôi.

[Ký chủ, cô đã quyết định muốn đến thế giới nào chưa? Đã có câu trả lời cho cuộc sống của chính mình rồi chứ?] Hệ thống phá game nhấp nháy hỏi tôi.

Ừm…

“Đi đến thế giới hệ thống, tôi cũng muốn trở thành hệ thống!” Tôi trả lời.

Hết.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom