• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full [Zhihu] Cửu Hoa Môn (2 Viewers)

  • [Phần 3: Mưa Da Người] Chương 10

1.

"Trận mưa này đúng là quỷ quái! Không mưa ở nơi khác mà chỉ mưa đúng vào đất nhà họ Cố, hơn nữa toàn là da người! Còn đều là những người c/h/ế/t đã mất tích hàng chục năm trước nữa!"

Ông cụ Cố Thanh Sơn, chủ nhà họ Cố, vừa dẫn tôi và Giang Nghiêu vào biệt thự nhà họ Cố vừa thì thầm đầy sợ hãi:

"Chưa hết, kỳ lạ hơn là cảnh sát đã mang chúng về niêm phong hết rồi, nhưng không ngờ ngày hôm sau những tấm da người đó lại xuất hiện trở lại!!! Liên tục năm ngày, đêm nào cũng tới quấy phá, có rất nhiều người c/h/ế/t một cách kỳ lạ... Chúng tôi đã mời đến rất nhiều thầy trừ tà, nhưng tất cả đều bị dọa chạy hết cả!"

Trong lúc nói chuyện thì Cố Vũ, con trai của ông cụ Cố, bỗng từ đâu vội vã chạy đến:

"Giang Nghiêu, cuối cùng anh cũng đến rồi, nếu anh và chị dâu không đến cứu, sau này lần anh em mình gặp lại nhau chắc là ngày giỗ của em mất!"

Thấy Cố Vũ vẫn còn tỉnh táo, Giang Nghiêu đùa theo:

"Không sao, chị dâu cậu là truyền nhân của Cửu Hoa Môn, có người chống lưng thì sau này tôi muốn gặp cậu có thể gọi hồn mà, siêu thoát thì có thể cho cậu xếp hàng đầu luôn."

Cố Vũ giật giật khóe miệng, cười khổ nhìn tôi:

"Thôi không cần đâu... Chị dâu, em nghe nói chị tài giỏi lắm, lần này tính mạng của cả gia đình em đều trông cậy vào chị, chị cứ yên tâm, anh em thân thiết tính toán rõ ràng, trả thù lao chắc chắn sẽ không thiếu phần của chị đâu!"

"Đều là người nhà cả, đừng khách sáo, cứ bảo Giang Nghiêu đưa số tài khoản là được."

Trong lúc nói chuyện, tôi bắt đầu quan sát xung quanh biệt thự nhà họ Cố.

Gia đình nhà họ Cố vốn là một gia tộc giàu có, việc bố trí phong thủy khắp nơi không phải là chuyện hiếm lạ.

Nhưng tôi chưa từng thấy ai lại bố trí ngược lại tất cả như thế này!

Trong giới phong thủy có câu:

"Trước không trồng dâu, sau không trồng liễu, trong sân không trồng cây ma vỗ tay."

Dâu đồng âm với tang, trồng dâu trước nhà là mở cửa đón tang, không may mắn.

Cây liễu là vật liệu phổ biến nhất để làm cờ chiêu hồn, trồng sau nhà là hành động chiêu âm.

Còn cây ma vỗ tay là cây dương, tiếng lá cây dương kêu giống như tiếng ma vỗ tay, rất dễ chiêu tà.

Những gia đình bình thường đều tránh xa những thứ này, nhưng gia đình nhà họ Cố lại tập hợp cả ba loại cây quỷ này lại với nhau.

Càng kỳ lạ hơn là ngọn núi giả sắp hoàn thành ở trước cửa, trông giống hệt một ngôi mộ xung sát, không có chuyện gì xảy ra mới là lạ!

Nhưng riêng những thứ này thì nhiều nhất cũng chỉ khiến vận thế của gia chủ không thuận, người nhà bị bệnh, không thể gây ra động tĩnh lớn như vậy.

Xem ra trận mưa da người này không phải là ngẫu nhiên, sự việc phức tạp hơn nhiều so với vẻ bề ngoài.

Ông cụ Cố Thanh Sơn nhận ra sự do dự của tôi, bước tới nói:

"Ngưng tiểu thư, cô thấy có vấn đề gì sao?"

Chuyện vẫn chưa rõ ràng, tôi không muốn làm mọi người thêm hoảng sợ, đành nhíu mày thở dài:

"Nhà của ông... giàu quá!"

Nghe vậy, Cố Vũ suýt thì nghẹt thở:

"Ôi trời ơi! Chị dâu, chị dọa em c/h/ế/t khiếp, em còn tưởng có ma thật chứ!"

Tên ngốc này, nào chỉ có ma...

Nhưng nghe anh ta gọi mình là "chị dâu" khiến tôi thấy hơi mất tự nhiên, tôi vội chạy đến vỗ vai Giang Nghiêu:

"Đừng gọi chị dâu, gọi tôi là Ngưng Ngọc đi, hai chúng tôi chỉ kết hôn giả thôi người anh em."

Nghe tôi nói vậy, Cố Vũ lại một lần nữa nhìn về phía Giang Nghiêu với vẻ khó tin:

"Không phải chứ? Chuyện này cũng quá...?"

Giang Nghiêu bình tĩnh nói:

"Nghe lời chị dâu cậu đi."

Sau khi vỗ nhẹ vào gáy Cố Vũ, Giang Nghiêu vừa dẫn tôi và Cố Thanh Sơn đi vào nội viện vừa trò chuyện.

Cố Vũ, tên ngốc to xác, vừa trách móc vừa đuổi theo sau:

"Em cũng là một phần trong trò chơi của hai người sao? Này, đây là nhà anh hay nhà em vậy, em còn rành đường hơn cả hai người đó..."

Đi vào đại sảnh nhà họ Cố, tôi càng thấy khó hiểu.

Khác với bố cục u ám ở ngoại viện nhà họ Cố, bên trong có thể gọi là một đống trận pháp trấn tà xếp chồng lên nhau.

Mặc dù những trận pháp này không mạnh, nhưng tà ma thông thường tuyệt đối không dám dễ dàng làm hại người, vậy tại sao lại có người c/h/ế/t?

Nghe tôi thắc mắc, Cố Thanh Sơn thẳng thắn giải thích:

"Những người c/h/ế/t đều là người giúp việc sống ở ngoại viện, trong nội viện đúng là đã mời cao nhân đến bố trí cho nên chúng tôi mới có thể tránh được một kiếp nạn. Nhưng gần đây những thứ này càng ngày càng hung hãn, Tiểu Vũ và Tiểu Nghiêu là bạn thân từ nhỏ, Ngưng tiểu thư, cô nhất định phải giúp chúng tôi!"

Không đợi tôi trả lời, Cố Thanh Sơn lại bổ sung:

"Nhưng mà... Ngưng tiểu thư có thể đừng g/i/ế/t chúng được không? Chỉ cần chúng ngoan ngoãn không làm hại người là được..."

Thấy tôi ngạc nhiên, Cố Thanh Sơn ngượng ngùng giải thích:

"Chúng tôi là thương nhân, dù sao cũng có chút kiêng kỵ chuyện sát sinh, chỉ cần chúng ngoan ngoãn không làm hại người là được..."

Đây là lần đầu tiên tôi gặp người ngay cả ma còn không nỡ g/i/ế/t.

Nhưng hợp lý mà, dù sao trên đời này đâu không thể g/i/ế/t hết ma được.

Chỉ cần chúng không quấy phá làm hại người, siêu độ cũng được, trấn áp cũng được, vẫn có thể coi là một cách giải quyết.

Hơn nữa, dưới sự bảo vệ của những trận pháp này đối với nhà họ Cố, chỉ cần thay đổi phong thủy ở ngoại viện, mọi chuyện sẽ được xử lý một cách dễ dàng.

2.

Để tìm hiểu nguồn gốc của những thứ tà ma này, tôi quyết định quan sát chúng một đêm.

Dù sao thì nhà họ Cố cũng là gia đình quyền quý, những người trừ tà trước đây được mời tới chắc chắn không phải hạng xoàng.

Ngay cả họ còn bị dọa chạy mất thì những thứ tà ma này hẳn phải có chút lai lịch.

Vì trước đó đã có người c/h/ế/t nên những người giúp việc còn lại trong nhà họ Cố đã bỏ trốn đi từ lâu.

Bây giờ, những người còn ở lại trong nhà họ Cố rất ít, ngoài một vài người giúp việc trung thành thì chỉ còn lại hai bố con Cố Vũ và mẹ kế Trương Giai cùng với Cố Tử Ngôn, em trai của Cố Vũ mà thôi.

Cố Thanh Sơn vừa sắp xếp ổn thỏa chỗ ngủ cho chúng tôi thì đã vội vã đi họp rồi.

Riêng Trương Giai vốn không tin vào những thứ tà ma này, vì vậy bà ta đã dẫn Cố Tử Ngôn lên lầu từ sớm.

Bây giờ, chỉ còn lại ba chúng tôi ở trong phòng khách.

Sau khi sắp xếp xong trận pháp trừ tà cơ bản, chúng tôi bắt đầu quãng thời gian chờ đợi dài đằng đẵng.

Theo lời Cố Vũ, cứ đến giờ Tý thì điện trong ngôi nhà này sẽ tự động tắt ngúm, tà ma cũng sẽ theo đó mà đến.

Thời gian chờ đợi quá nhàm chán, chúng tôi đành mò mẫm chơi trò chơi.

Trò chơi đang đến giai đoạn gay cấn thì đột nhiên một tiếng "rắc rắc" từ đâu vang lên, chen ngang tiếng nói chuyện cười đùa của chúng tôi.

Giang Nghiêu là người đầu tiên phát hiện ra:

"Ủa? Ai đang ăn khoai tây chiên vậy? Mà hình như còn là vị thịt nướng nữa chứ?"

Giang Nghiêu bất ngờ ném một chiếc gối về phía Cố Vũ:

"Cho bọn tôi ăn với, sao lại ăn một mình thế!"

Trong lúc Cố Vũ kêu oai oái phủ nhận, tôi thản nhiên nói:

"Có khi nào là... ma không?"

Cố Vũ nghe vậy thì lập tức phất tay một cái:

"Không thể nào! Không thể nào đâu! Ông cố nhà em đã nói ma sẽ không ăn ngũ cốc, sao có thể cướp đồ ăn vặt của em chứ!"

Trong lúc nói chuyện, Giang Nghiêu đã trốn sau lưng tôi, chỉ vào một khoảng trống bên cạnh:

"Là... là... là chuột!"

Quay đầu nhìn lại, chúng tôi thấy một con chuột bê bết m/á/u đang nhẹ nhàng vặn vẹo cơ thể.

Chỉ trong chốc lát, con chuột đó bỗng vỡ vụn thành thịt nát rồi biến mất không thấy tung tích.

Tôi nhìn hai anh chàng đang há hốc mồm bên cạnh, nhướng mày mỉm cười:

"Ừ, là chuột chiên, còn là chuột chiên giòn nữa, nếu không xử lý thì chúng ta cũng sẽ bị chiên giòn nốt..."

Cố Vũ nghe vậy thì nhảy cẫng lên, bám chặt vào lưng Giang Nghiêu:

"Á á á á á mẹ ơi cứu con!"

Giang Nghiêu tỏ vẻ bất lực:

“Cậu tốt nhất đừng kêu, tình hình hiện tại, tôi sợ sẽ gọi mẹ cậu về đây thật đấy."

Giang Nghiêu đẩy tay Cố Vũ ra, muốn gỡ nhưng không gỡ ra được, đành cam chịu quay đầu nói với tôi:

"Em cứ yên tâm, anh sẽ bảo vệ cậu ấy."

Trong lúc nói chuyện, bên ngoài sân đột nhiên nổi lên gió lớn, gió lạnh thổi qua hành lang, tạo ra âm thanh tựa như tiếng gào khóc.

Tiếng bước chân hỗn loạn đột ngột vang lên trong nhà, cộng thêm tiếng vỗ tay ma quái của cây dương bên ngoài sân, giống như có hàng trăm con ma đang tụ tập ở đây vậy.

Tôi vừa định niệm chú thì đột nhiên, tất cả các cửa sổ đều kêu lên "rầm rầm", giống như ai đó đang đập vào cửa kính, nhưng sau lớp kính không có bóng người nào cả.

Dựa theo việc âm khí tăng lên, tiếng đập cửa sổ càng ngày càng dữ dội, như thể bên ngoài có thứ gì đó đang muốn xông vào!

Cố Vũ đổ mồ hôi đầy đầu, rụt cổ chỉ ra ngoài cửa sổ:

"Đến, đến rồi! Chính là âm thanh này!"

Nhân lúc đang có động tĩnh, tôi vội vàng nhảy ra ngoài cửa sổ để kiểm tra.

Lạ! Quá là lạ!

Tiếng đập cửa sổ dữ dội ở bên ngoài, tiếng bước chân liên tục không dứt bên trong đủ để chứng minh đây chắc chắn là do ma ám.

Nhưng tôi đã lục soát khắp trong ngoài nhà họ Cố, căn bản không tìm thấy bóng dáng của bất kỳ loại tà ma nào!

Nếu không phải vì tiếng động lạ liên tục vang lên, tôi còn tưởng rằng tất cả những chuyện đang xảy ra chỉ là ảo giác của chúng tôi mà thôi.

Nhìn biệt thự nhà họ Cố tràn ngập sự kỳ quái, tôi chỉ có thể nghĩ đến một khả năng: Có một thế lực nào đó đã giúp những tà ma này ẩn thân.

Sau khi tôi điều tra kỹ lưỡng mới biết, toàn bộ biệt thự rộng hàng trăm mét vuông của nhà họ Cố này đều bị bao phủ bởi thuật Phong Thiên Hoá Chiếu!

Trước đó, do trong nhà họ Cố có quá nhiều trận pháp chồng chéo lên nhau nên tôi đã không nhận ra ngay.

Thuật Phong Thiên Hoá Chiếu này là pháp thuật cao cấp của tà tu, thường được dùng để giam giữ tà ma trên diện rộng, và tác dụng phụ của nó là có thể giúp tà ma ẩn thân.

Thảo nào những tà ma này cứ mãi không chịu tan đi, hóa ra là nhà họ Cố chỉ có thể vào chứ không thể ra, chúng căn bản không thể ra ngoài!

Nhưng pháp thuật này vô cùng âm tà, phải có tu vi hàng trăm năm mới có thể khởi động.

Rốt cuộc là người như thế nào mới có thể bày ra trận pháp cao cấp cỡ này?

Mà mục đích của đối phương khi giam giữ nhiều tà ma như vậy là gì?

Tất cả những điều này khiến người ta không dám nghĩ sâu, da đầu tê dại!

Tôi còn chưa kịp điều tra rõ tình hình cụ thể của thuật Phong Thiên Hoá Chiếu thì đột nhiên có tiếng đồ sứ vỡ giòn tan vọng đến, sau đó tiếng kêu thảm thiết của Cố Vũ cũng theo đó mà vang lên.

Đột nhiên, tôi cảm thấy có một luồng khí lạnh ập đến sau lưng mình.

Tôi vội vàng quay đầu lại, chỉ thấy Cố Vũ đang dùng sức bóp chặt cổ họng chính mình.

Tôi tu vi cao, sát khí lại nặng, ma quỷ đều tránh xa.

Còn Giang Nghiêu là phúc tinh chuyển thế, có thần thức hộ thể, những tà ma bình thường đương nhiên không thể ảnh hưởng đến anh.

Như vậy, tất cả tà ma đều sẽ nhắm vào Cố Vũ.

Tôi thấy sắc mặt Cố Vũ từ đỏ chuyển sang tím tái, gần như ngạt thở, trông có vẻ anh ta không chịu đựng được bao lâu nữa.

Nhưng tôi ở ngoài sáng địch ở trong tối, tôi thật sự không nhìn thấy con ma gây thương tích cho Cố Vũ đang ở đâu.

Đành phải trực tiếp dùng Hư Không dụ địch, niệm chú kết ấn tấn công toàn bộ không gian xung quanh Cố Vũ.

Sau khi nghe thấy tiếng thiêu đốt và tiếng kêu la vang lên liên tục bên cạnh Cố Vũ, lúc này anh ta mới thoát khỏi nguy hiểm.

Nhưng đây chỉ là giải pháp tạm thời, vừa đánh lui được một đợt ma quỷ thì lại có một đợt khác tiến tới tấn công Cố Vũ.

Xem ra số lượng ma quỷ ở đây còn nhiều hơn tôi tưởng tượng, nhất định phải từ từ tính toán.

Tôi vừa đánh lui con ma trên người Cố Vũ, vừa phân phó Giang Nghiêu bố trí kết giới Ngũ Tượng Ly Trần.

Kết giới Ngũ Tượng Ly Trần vừa hoàn thành, tất cả tà ma đều không thể đến gần.

Lúc này, sắc mặt Cố Vũ mới dịu xuống một chút, anh ta sợ hãi bám lấy tôi và Giang Nghiêu:

"Xong rồi, xong rồi, lần này thật sự xong rồi, trước đây em còn có thể dựa vào bùa hộ mệnh mà ông cố truyền lại để bảo vệ mạng sống, bây giờ ngay cả bùa hộ mệnh cũng bị phá vỡ, em c/h/ế/t chắc rồi!"

Nhìn miếng ngọc bội vỡ vụn trên mặt đất, tôi đau đầu nói:

"Cố gắng chịu đựng đến khi trời sáng đã, trời sáng rồi tính tiếp..."

Tôi khoanh chân ngồi xuống, tranh thủ trong lúc niệm chú củng cố kết giới để suy nghĩ cách đối phó.

Nếu như trước đây tôi chỉ nghi ngờ, thì bây giờ tôi hoàn toàn có thể khẳng định rằng nhà họ Cố tuyệt đối đã bị người ta tính kế.

Đầu tiên là phong thủy chiêu tà ở bên ngoài, sau đó là thuật Phong Thiên Hoá Chiếu trong nhà này, đây rõ ràng là muốn khiến nhà họ Cố cửa nát nhà tan!

Nếu chỉ là những thủ đoạn ám hại bình thường thì không sao, nhưng thuật Phong Thiên Hoá Chiếu trừ khi người bày trận c/h/ế/t đi thì không thể giải được.

Trời đất bao la, trong thời gian ngắn muốn tìm người bày trận này quả thực như mò kim đáy bể.

Bây giờ chỉ có thể đi từng bước một, cố gắng ngăn cản tà ma làm hại người khác.

Tà ma náo loạn suốt một đêm, cho đến khi trời sáng, những động tĩnh này mới biến mất.

Tôi ra ngoài kiểm tra mới biết, quả nhiên như lời đồn, trong sân lại xuất hiện cơn mưa da người.

Những mảnh da người rơi đầy đất, máu me tanh tưởi, trông thật kinh tởm.

Tôi vừa cầm bùa giấy định tiến lên phong ấn, không ngờ những mảnh da người này như có linh tính, đột nhiên tụ lại thành một hình người hoàn chỉnh rồi biến đâu mất không thấy.

Chuyện này có hơi khó giải quyết, tôi vừa định đi tìm Cố Thanh Sơn thì ông ta đã đến rồi:

"Thế nào? Ngưng tiểu thư có thể giải quyết được không?"

Tôi thẳng thắn nói luôn:

"Chú Cố, dạo gần đây mọi người có đắc tội với ai không? Đặc biệt là những người liên quan đến cây cối và núi giả ở ngoại viện?"

Cố Thanh Sơn nghe xong thì do dự một lúc rồi mới nói:

"Nhà họ Cố chúng tôi luôn hòa nhã kiếm tiền, không thể đắc tội với ai được..."

Cố Vũ cũng vội vàng nói thêm:

"Dạo này em đi du lịch ở bên ngoài, càng không thể đắc tội với ai, người trồng cây cối và núi giả đó cũng không phải là người ngoài..."

Cố Vũ còn chưa nói hết lời thì Cố Thanh Sơn đã nghiêm mặt bước tới nói:

"Người trồng cây và dựng núi giả đều là người giúp việc của nhà chúng tôi, chính là một trong những người đã c/h/ế/t."

Đã c/h/ế/t rồi sao?!

Không thể nào, nếu người bố trí ngoại viện là hung thủ thì khi hắn ta c/h/ế/t, thuật Phong Thiên Hoá Chiếu phải được giải trừ rồi chứ!

Chẳng lẽ không phải một người, mà là một nhóm người?

Tôi im lặng nhìn chằm chằm vào ngọn núi giả bên ngoài cửa sổ, suy nghĩ về mối liên hệ giữa chúng.

Không ngờ rằng cách đó không xa, một nhóm người hầu đang khiêng người giấy đột nhiên lọt vào tầm mắt của tôi.

Tôi ngạc nhiên quay đầu lại hỏi:

"Cũng không cần bi quan như vậy chứ? Đã bắt đầu chuẩn bị rồi sao...?"

Cố Vũ nghe vậy thì vội vàng cười nói:

"Chị đừng hiểu lầm, đây chỉ là..."

Cố Vũ vừa mới mở miệng, Cố Thanh Sơn lại một lần nữa bước lên kéo Cố Vũ ra sau lưng mình, sau đó gật đầu xin lỗi:

"Quá nhiều người hầu c/h/ế/t, chúng tôi muốn chôn cất họ thật tử tế, để họ ra đi được thanh thản."

Trước đây nghe Giang Nghiêu nói Cố Vũ từ nhỏ đã mất mẹ, bố thì lạnh nhạt, thân thế đáng thương, tôi còn không tin.

Không ngờ rằng ở nhà họ Cố, ngay cả nói chuyện anh ta cũng không có quyền.

Hiếm có người nào trong hoàn cảnh như vậy mà vẫn có thể lạc quan, vui vẻ, ngốc nghếch và đáng yêu như Cố Vũ, trong lòng tôi bỗng dưng nảy sinh một sự thương cảm, quyết tâm sẽ thay Giang Nghiêu cứu người anh em tốt này.
1710839742512.png
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

[Zhihu] Miêu Trành
Chương 6 END
[Zhihu] Thái Tuế
Chương 5 HOÀN
[Zhihu] Hoàn Hồn
Chương 6 END
[Zhihu] Người đưa cơm
Chương 6 END

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom