• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full [Zhihu] CHỈ ĐƯỢC HÔN MÌNH ANH (1 Viewer)

  • Phần 5

9.

"Em muốn đi gặp hắn?"

Trong phòng khách, gương mặt Cung Nghiễn không rõ cảm xúc.

Tôi lắc đầu.

Tất cả đã kết thúc, hắn sống hay chết cũng không liên quan gì đến tôi

Hơn nữa, tôi sắp kết hôn.

"Cần anh ra mặt không?"

Cung Nghiễn đi về phía tôi.

“Không, không cần đâu.” Tôi lắc đầu liên tục.

“Em không muốn dính dáng gì đến anh ta nữa.”

Rất lâu sau, anh đưa tay lên xoa đầu tôi thở dài.

"Được."

"Em xin lỗi, là do em không xử lí sạch sẽ, làm anh phiền lòng rồi."

"Không phải lỗi của em."

"Ngủ sớm một chút, ngày mai chúng ta đi đâu đó."

Nói xong, Cung Nghiễn đưa tay ra, ngập ngừng xoa đầu tôi.

10

Nơi Cung Nghiễn đề cập là một câu lạc bộ trang sức tư nhân.

Hội quán nằm trong một cái sân cổ kính, trong phòng triển lãm rộng lớn trưng bày nhiều loại trang sức lấp lánh lấp lánh, chỉ cần nhìn vào chất lượng là biết giá trị của nó khủng cỡ nào.

Có những dải trang trí bằng bạch kim được gắn trên tường, khi đến gần hơn, tôi mới nhận ra rằng tất cả chúng đều được làm bằng vàng nguyên chất.

Thật không ngờ, cái sân này trông bình thường, nhưng bên trong lại phi nhân tính như vậy.

Tôi, một người tự cho là đã quen nhìn những bối cảnh lớn, cũng không khỏi ngạc nhiên trước sự xa hoa ở đây.

"Nghiễn à, đã lâu không gặp!"

Một người đàn ông trẻ mặc vest, đi giày da bước vào, trông anh ta rất quen thuộc với Cung Nghiễn.

Anh ta chào hỏi tôi một cách tự nhiên, "Tôi tên là Dư Tử Châu, là ông chủ của J•Y."

"Cô Tần quả thật ngoài đời đẹp hơn trên TV."

Cung Nghiễn khẽ liếc nhìn anh ta.

"Chậc chậc chậc chậc, anh vẫn như cũ, cái tính chiếm hữu chết tiệt này."

Dư Tử Châu bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó vươn tay ra hiệu về một hướng.

"Đi thôi, mời đi lối này."

Dư Tử Châu dẫn đường, bước ra khỏi phòng triển lãm và đến một tòa nhà nhỏ tinh xảo khác trong sân.

"Mọi món đồ ở đây đều là độc phẩm, không được bán công khai, tính là bộ sưu tập cá nhân của tôi."

Tôi lặng lẽ kéo tay áo Cung Nghiễn.

"Chúng ta đang đi đâu đây?"

"Chọn trang sức."

Hừm, câu trả lời rất Cung Nghiên.

Tôi biết nói nhiều cũng vô ích, chỉ nhìn anh đứng trước dàn trang sức chói lọi, hất cằm với Dư Tử Châu:

"Đưa cô ấy cái tốt nhất."

"Tất nhiên, tôi đã chuẩn bị hết rồi.."

Khi chiếc hộp được mở ra, tôi không khỏi ngạc nhiên.

“Bộ trang sức được đánh bóng bởi ngọc lục bảo tự nhiên, được sản xuất tại Chivor, Colombia, với chất lượng hàng đầu. Số lượng chỉ có ba bộ trên thế giới.”

Dư Tử Châu tự hào giới thiệu, giọng điệu ra vẻ tiếc hận.

"Nếu như không phải cậu hỏi thì có ch*t tôi cũng không nỡ bỏ ra."

Cung Nghiễn nhìn biểu cảm của tôi, hài lòng gật đầu, đang định nói gì đó thì điện thoại đột nhiên đổ chuông.

Anh bắt máy, càng lúc càng cau mày, hồi lâu mới nói:

"Chờ tôi trở về xử lý."

Sau đó, không nhìn bộ trang sức, anh nói với Dư Tử Châu.

"Xin lỗi nhé, hiện tại có chút việc gấp cần giải quyết, gói lại đi, tôi lấy bộ này."

"Vội vàng như vậy?"

Dư Tử Châu hiển nhiên cũng có chút kinh ngạc, nhưng hình như anh ta đã quen với việc Cung Nghiễn vội vàng ra về nên cũng không nhiều lời, tự mình cầm lấy hộp đi đóng gói.

Tôi không nhìn thấy giá, nhưng chắc chắn nó rất đắt.

"Cung Nghiễn, đồ quá đắt, anh không cần. . ."

Tôi có chút đau lòng.

"Em xứng đáng với điều tốt nhất."

Thần sắc anh trông như bình thường, nhưng bước đi có chút nhanh, sau khi tạm biệt Dư Tử Châu, anh lái xe thẳng đến biệt thự của mình.

"Tạm thời đừng về nhà em nữa, cũng đừng lướt mạng, nghỉ ngơi thật tốt."

Tôi nhìn gương mặt của anh, trong lòng mơ hồ cảm thấy khó chịu.

11

Vừa lên xe, tôi đã nhận được tin nhắn thoại khóc lóc của tiểu Ái.

"Dương tỷ, đều là lỗi của em, nếu như hôm đó em đưa chị về nhà, sẽ không phát sinh nhiều chuyện như vậy..."

Tôi chỉ muốn hỏi Tiểu Ái chuyện gì đã xảy ra, nhưng Cung Nghiễn đã ngăn tôi lại.

"Không cần bận tâm, để anh xử lý."

Cho nên..... Đang có chuyện bất lợi xảy ra với tôi?

“Cung Nghiễn.” Tôi ngồi thẳng dậy, nhìn anh.

"Anh phải tin tưởng em, dù xảy ra chuyện gì, em cũng cần thẳng thắn đối mặt."

"Em không muốn luôn phải sống trong sự che chở của anh.........cũng không mong bản thân sẽ trở thành điểm yếu của anh khi bị đe dọa."

Nói xong, tôi thấy Cung Nghiễn thở dài không nói, tôi liền đăng nhập Weibo vội.

Quả nhiên, tên của tôi đã bị bê lên Hotsearch, còn cùng lúc chiếm nhiều vị trí cao.

#Tần Dương ngoại tình

#Tần Dương ra khỏi giới giải trí.

#Người thứ ba là ai, Cố Minh Tiêu hay Cung Nghiễn?

#Tần Dương và Cố Minh Tiêu hẹn riêng trong đêm khuya

Chuyện gì thế này?

Tôi thẫn thờ nhìn bức ảnh, chính là sự kiện ngày hôm đó, hình ảnh Cố Minh Tiêu đang đợi tôi trước tiểu khu.

Bức ảnh được chụp rất gần, nếu không phải chất lượng ảnh xấu, tôi còn nghi ngờ đây là ảnh dàn dựng.

Đợi đã, dàn dựng?

Tôi thấy ớn lạnh trong lòng.

Chẳng lẽ ngày hôm đó nhìn thấy tôi không cần đi bệnh viện, kế hoạch thất bại, cho nên muốn giải quyết tận gốc , tính toán cùng tôi cá ch*t lưới rách sao!

Hóa ra một người có thể vô tình đến mức như thế này

Thanh xuân vẫn nên vứt cho chó gặm.

Chỉ là lúc này, tôi không còn chút hoài niệm nào nữa, chỉ muốn cho anh ta một cái bạt tai.

Thời niên thiếu còn thiếu hiểu biết nên mới mù quáng nhưng cũng không thể lừa dối bản thân bằng cách chọc vào mắt mình.

"Em ổn không?"

Thấy tôi im lặng, giọng nói của Cung Nghiễn có chút kìm nén.

"Là Cố Minh Tiêu, là anh ta cho người chụp lén, tất cả đều là do anh ta sắp xếp!"

Tôi hơi kích động, nhưng buồn nhiều hơn là giận.

"Anh biết."

Cung Nghiễn từ từ cúi đầu xuống, nhìn vào mắt tôi.

"Tâm trạng của em chưa ổn định, trước hết đừng ra mặt, giao cho anh xử lí."

"Cung Nghiễn..."

Tôi chợt nghẹn ngào.

Vừa rồi, không biết anh ấy đã nghĩ gì khi thấy tin tức này???

Mặc dù là hôn nhân giao dịch, nhưng cũng chẳng khác nào bị người ta cắm sừng, ngay cả người bình thường cũng chịu không nổi chứ đừng nói là Cung Nghiễn.

Nhưng anh ấy vẫn mua cho tôi một món quà đắt tiền, thậm chí còn không quên xoa dịu cảm xúc của tôi.

Trái tim đập liên hồi, như thể một khối magma đang trào dâng trong lồng ngực.

Tôi hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên và cố gắng hết sức kìm nén tầng sương mù trong mắt.

"Cảm ơn anh, Cung Nghiễn."

"Nhưng lần này, em muốn tự mình giải quyết."
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom