• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full [Zhihu] CHỈ ĐƯỢC HÔN MÌNH ANH (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Phần 6 END

12.

Tôi, Tần Dương, sẽ không bao giờ để người khác đè đầu cưỡi mình và tất nhiên tôi sẽ không hành động nếu không có sự chuẩn bị trước.

"Trần tỷ, những bức ảnh đó chị tung ra đi."

"Cố Minh Tiêu và em từ giờ trở đi thanh toán sạch sẽ."

"Được! Rốt cục em cũng hiểu ra!"

Tinh thần chiến đấu của Trần tỷ như tăng lên gấp vạn, chị ấy nói không ngừng quá điện thoại.

Tôi ngồi trên sô pha, lặng lẽ chờ đợi mọi thứ lên men.

Khoảng nửa giờ sau, một weibo với chủ đề Cố Minh Tiêu trật đường ray lặng lẽ xuất hiện trên top tìm kiếm.

Nội dung là những bức ảnh Cố Minh Tiêu có nhiều cuộc gặp gỡ qua đêm với nhiều người đẹp khác nhau khi vẫn đang cùng tôi hẹn hò , ngày giờ được đánh dấu chi tiết.

Mười phút sau, Trần tỷ chính thức thông báo tình huống thông qua tài khoản Wechat chính thức của Studio, nói một cách ngắn gọn và súc tích rằng chính Cố Minh Tiêu là người đã quấy rầy tôi sau khi cả hai đã chia tay, và ngoài ra, hai người chúng tôi đã không có liên lạc cá nhân trong một thời gian dài.

Lại thêm nửa giờ nữa, tôi đã đích thân xuất hiện và đăng một video làm rõ.

Không có dự thảo, không có chương trình, chỉ là một tuyên bố chân thành và khách quan về sự thật.

Khu vực bình luận đột nhiên nổ tung.

"Mẹ kiếp, ta nhìn thấy cái gì a! Đúng là cái loại cặn bã!"

"Cho nên, là Cố Minh Tiêu ngoại tình trước, Tần Dương cũng vì vậy yêu cầu chia tay?"

"Dưa tới tấp luôn á chòi! Hóng mãi không hết."

"Tôi vừa mới nói làm sao Dương tỷ có thể bỏ rơi Cung Nghiễn để tán tỉnh lại bạn trai cũ cơ chứ."

"Ngay khi cô ấy công bố tin tức kết hôn, đã có người tung ngay những bức ảnh này, éc éc luôn đó trời ."

......

Tôi nhắm mắt lại.

Những nghi ngờ và đau khổ trước khi chia tay, đều là tôi tự mình ôm lấy, tự thôi miên bản thân, cũng chỉ vì tên cặn bã đó.

Cung Nghiễn đi đến với một đĩa trái cây đã cắt sẵn và liếc nhìn màn hình của tôi.

Anh không nói gì, chỉ lặng lẽ ngồi bên cạnh, cho tôi lại có cảm giác an toàn.

Tôi ngạc nhiên trước sự bình tĩnh của bản thân, ngạc nhiên hơn khi tôi không cảm thấy áy náy hay đau lòng vì chuyện này.

Tôi đã thực sự buông tay từ khi nào?

"Nhiều người chỉ nghĩ gì nói đó, em đừng để trong lòng."

Một lúc lâu sau, giọng nói trầm ấm của Cung Nghiễn vang lên, dịu dàng hơn trước.

Một cảm giác ấm áp trào dâng trong lòng, tôi nở một nụ cười thật tươi.

"Yên tâm, em không sao."

"Hơn nữa, phần bình luận toàn là mắng anh ta, em chỉ là quần chúng ăn dưa* thôi"
*Ăn dưa: hóng hớt drama

Cung Nghiễn nhìn tôi kiên định, siết chặt tay rồi thả ra, cuối cùng ôm lấy tôi.

"Sau này sẽ không khiến em uỷ khuất nữa."

13.

Sau một đêm lên men, ngày hôm sau, chiều gió dư luận lại đổi chiều.

Trần tỷ đã liên hệ với một số công ty MCN, huy động hàng chục tài khoản truyền thông cá nhân để lên tiếng cho tôi, nói có sách mách có chứng, với các phong cách khác nhau, hơn nữa còn thông báo đã chính thức gửi thư luật sư về việc Cố Minh Tiêu bôi nhọ danh tiếng của tôi một cách ác ý.

Phải nói là thật khâm phục sức mạnh của cộng đồng mạng. Chỉ sau một đêm, rất nhiều chi tiết nhỏ mà trước đó tôi không hề để ý đã bị họ cắt ghép ra.

Ví dụ, trước đây khi tôi đối mặt với Cố Minh Tiêu, ngôn ngữ cơ thể và ánh mắt của tôi hoàn toàn khác với trạng thái khi Cố Minh Tiêu đến gặp tôi đêm đó.

Nói thẳng ra, đó là sự khác biệt giữa yêu và không yêu.

Tôi chết lặng, nó thực sự rõ ràng với những người ngoài cuộc.

Hóa ra trong lúc không để ý, tôi đã bắt đầu bài xích anh ta.

"Tần Dương, em lại đây."

Tiếng Cung Nghiễn vang lên từ thư phòng.

Hai ngày nay anh chọn làm việc ở nhà để tránh bị nghi ngờ, tôi sợ làm phiền anh nên từ khi ngủ dậy đến giờ vẫn không xuất hiện trước mặt anh.

"Sao vậy?"

Tôi bước tới với một quả táo cắn dở.

"Anh muốn nhìm em thôi."

.....Anh ấy vẫn rất thẳng thắn.

"Ừm...cái đó, Cung Nghiễn."

Tôi hơi xấu hổ, ngón tay vô thức giật giật.

"Hiện tại chỉ có hai chúng ta, anh cũng không cần phải diễn nữa, chúng ta cứ thuận theo tự nhiên đi."

"Hửm?"

Anh ấy đã nhìn tôi chằm chằm kể từ khi tôi bước vào cửa, nghe tôi nói xong liền trực tiếp bước tới.

"Em cho rằng anh đang diễn kịch sao?"

Anh cúi đầu đẩy tôi vào góc tường, giọng nói khàn khàn.

Tôi nuốt nước bọt, cảm thấy bồn chồn không thể giải thích nổi.

"Đêm đó, Cố Minh Tiêu ở gần em như vậy."

"Nếu tôi không xuất hiện, em sẽ để hắn ôm em sao?"

"Ah?"

Tôi sửng sốt một lúc trước khi nhận ra rằng anh ấy đang đề cập đến việc tôi đã bị Cố Minh Tiêu kabedon sau khi tham gia sự kiện ngày hôm đó.

"Làm sao có thể!"

"Nếu như anh không đến, em vẫn sẽ cố gắng thoát khỏi anh ta càng sớm càng tốt, sau tất cả, tôi và anh ta đã không còn mối liên hệ gì nữa rồi...huh? "

"Có phải là, anh đang ghen không ?"

Tôi sửng sốt trước suy nghĩ táo bạo của chính mình.

"Ừm."

Thanh âm trầm thấp, anh vội vàng gật đầu.

"Nếu là anh, em có chạy trốn không?"

...

Tôi vẫn còn sốc khi anh thừa nhận mình ghen.

Tổng tài đại nhân, anh đối xử với tôi.... không phải sao? !

Thấy tôi không trả lời, ánh mắt của Cung Nghiễn có chút tối sầm lại.

"Tần Dương."

"Em thử nghĩ xem, vì lý do gì mà anh lại muốn kết hôn với em ?"

“Không, không phải là một cuộc giao dịch sao?” Tôi lắp bắp.

"Đó là lúc bắt đầu."

"Nhưng bây giờ, anh nhận ra rằng anh đã đánh giá quá cao sức chịu đựng của mình."

"Anh sẽ ghen, sẽ nhớ nhung, không phải lúc nào cũng ra dáng quân tử."

"Cho nên."

"Cho nên...cái gì........."

Đôi mắt tôi mở to, muốn nói tiếp bị đôi môi mềm mại chặn lại.

Toàn thân được bao bọc bởi Cung Nghiễn.

Anh hôn một cách độc đoán, nhưng lại thận trọng ôm lấy tôi, mỗi người một suy nghĩ riêng nhưng dường như trái tim đang quấn chặt lấy nhau, trong mắt tôi chợt trào lên từng đợt ấm áp.

Tôi đã biết anh ấy nhiều năm và chưa bao giờ thấy anh ấy lo lắng điều gì.

Nhưng lúc này, thân thể của anh khẽ run, lông mi rũ xuống, hốc mắt tôi chợt đỏ lên.

Tôi đã thích Cố Minh Tiêu nhiều năm như vậy, và chưa bao giờ trái tim tôi lại dậy sóng như giờ phút này.

Hóa ra được yêu thương và trân trọng một ai đó lại là một cảm giác tuyệt vời như vậy.

Giống như một chiếc lông vũ rơi xuống mặt hồ phẳng lặng, nó khẽ rung rinh, tạo thành một vòng gợn sóng không dễ nhận thấy.

Những gợn sóng như bị nhiễm điện, khiến cả cơ thể run lên.

Tôi nhắm mắt lại và vòng tay qua eo Cung Nghiễn.

14.

"Dương tỷ, hôm nay trông chị........ khác quá."

Trong video call, tiểu Ái nhìn tôi bí ẩn

"Em nghe hết rồi. Tổng tài Cung thật sự rất yêu chị, toàn bộ giới giải trí bùng nổ. Ai cũng ghen tỵ với chị."

"Hửm? Xảy ra chuyện gì?"

Mấy ngày nay tôi tập trung chuẩn bị cho đám cưới, không có thời gian lên mạng.

"Là chuyện luật sư Cố vu khống chị đó."

"Trần tỷ vốn định làm theo thủ tục tuyên bố + khởi kiện + đòi bồi thường, không nghĩ tới tổng tài đại nhân chỉ là phất tay một cái, Cố Minh Tiêu đã công khai xin lỗi!"

"Chị không xem bình luận phía dưới sao, mọi người mắng hắn thậm tệ luôn."

Tiểu Ái ra dáng thẳng lưng, hất cằm lên cao.

"Cuối cùng cũng có người trút giận thay cho Dương tỷ của chúng ta!"

Tôi như đứng hình.

Vội vàng cúp điện thoại với tiểu Ái, và nhanh chóng đăng nhập weibo.

Tên gia hoả, chỉ sau vài ngày, đã có rất nhiều chuyện xảy ra.

Quả táo không chừa một ai , cuối cùng tôi cũng hiểu vì sao lần này Cố Minh Tiêu lại ngoan ngoãn như vậy, không tiếc mạo hiểm bị internet bắt nạt, đích thân xin lỗi.

...

Cung Nghiễn đã thực sự mua công ty luật nơi Cố Minh Tiêu làm việc với danh nghĩa là mở rộng kinh doanh, và đảm bảo sẽ đầu tư thường xuyên.

Với điều kiện là Cố Minh Tiêu xin lỗi tôi bằng tên thật và phải đảm bảo sẽ không bao giờ làm trò mèo bôi nhọ tôi nữa.

Trên thực tế, cho dù Cung Nghiễn không ra tay thì với danh tiếng hiện tại của Cố Minh Tiêu, anh ta đã gần như không thể tìm được công việc khác.

Sở dĩ công ty luật hiện tại vẫn sẵn lòng dùng anh ta, có lẽ là vì anh ta vẫn còn có ích, tuỳ tiện cho anh ta vị trí cấp thấp, công ty hằng năm vẫn có thể nhận khoản đầu tư kia.

Thật, tuyệt!

Hành động mạnh mẽ và quyết đoán, giành chiến thắng trong mọi bước đi thực sự là phong cách của Cung Nghiễn.

Ngoài ra, Dư Tử Châu còn tiết lộ với công chúng rằng Cung Nghiễn đã từng đưa tôi đến cửa hàng trang sức cao cấp của anh ta, và anh ấy đã mua cho tôi một bộ trang sức phiên bản giới hạn mà không chớp mắt, điều này càng khiến mọi người ghen tị hơn.

Ngoài ra, dựa vào các mối quan hệ cá nhân của anh ấy, đã sàng lọc ra nhiều dự án khác nhau cho tôi, lịch trình đã được sắp xếp qua Trần tỷ cho đến nửa cuối năm nay."

Anh ấy chưa bao giờ đề cập với tôi những điều này.

Trên Weibo họ đều đều nói anh cuồng vợ nhưng sau này tôi mới nhận ra, mình được bảo vệ mà không hay biết.

"Cung Nghiễn."

Tôi đứng trước cửa thư phòng thò đầu nhìn.

"Khi nào em có thể quay lại làm việc?"

Cung Nghiễn dừng việc trong tay lại nhìn tôi, đôi môi anh ấy hơi cong lên.

"Bất kì lúc nào sau khi kết hôn."

"Ừm, ý em là......."

Tôi bước tới, nhặt cà vạt của anh ấy bằng một tay và xoay nó bằng đầu ngón tay.

"Hoàn thành nghĩa vụ của chúng ta theo hợp đồng."

"Hợp đồng gì?"

Anh nặng nề nhìn tôi chằm chằm, "Anh huỷ rồi."

"Vậy chúng ta sẽ tạo ra bản khác, đến cục dân chính."

Tôi vòng tay quanh cổ anh rồi tựa đầu vào vai anh.

"Cảm ơn vì tất cả những gì anh đã làm cho em."

"Về sau, chúng ta không cần diễn nữa."

Cơ thể Cung Nghiễn cứng đờ trong giây lát, nhưng rất nhanh sau đó bàn tay trái của anh ấy đã khéo léo ôm lấy tôi.

"Ừm, từ giờ không cần diễn hôn nữa."

"Chỉ hôn mình em.."

"Bà Cung."

Trời đất ngả nghiêng, anh ấy nhẹ nhàng nghiêng đầu hôn xuống, trái tim tôi liền giống những tràng pháo hoa nở rộ trong đêm.

-Hoàn toàn văn-
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom