• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào (3 Viewers)

  • Chương 11

Ngày hôm sau, khi kí túc xá tắt đèn, Trần Ngư đeo túi vải, lén lút chuồn ra cổng kí túc xá, né tránh lính tuần tra trong doanh trại, leo tường chạy ra ngoài.
Chạy được năm phútthìra đến đường lộ,côthấymộtchiếc xe taxiđangdừng, thế là mở cửa ngồi lên.
“Bác tài, đến biệt thự Hàn Sơn.” Chiếc xe taxi này là Trần Ngư đặt ởtrênmạng hẹn đến, bằngkhôngở ngoại thành đêm hôm khuya khoắt thế nàythìđào đâu ra xe.
“Được.” Tài xế khởi động xe, thẳng hướng đích đến, vìđãqua mười giờ đêm nên đường phố ở Đế Đôkhôngcòn đông đúc nữa, do đó khi đến biệt thự Hàn Sơn còn sớm hơn dự kiến của Trần Ngư mười phút.
“Bác tài, bác chờ tôimộttiếng nha,mộttiếng sau tôisẽxuống đó.” Trần Ngưnói.
“Vậy tôiđiđâu đó ănmộtchút,mộttiếng sau tôi quay lại đóncô.” Lúc gần đến đây, bác tài xếđãnhìn thấy cómộtquán ănnhỏ, vừa lúc ông cũng hơi đói bụng nên có thể chạy đến đó ăn chút gì đó lót bụng.
“Vâng, cũng được.” Để tài xế lái xe ở đây cũngkhôngtốt, mặc dù nơi này cách nơi cóâmkhímộtđoạn khá xa, nhưng chút nữacôđánh nhau với ác ma, nếu nó pháthiệnở đây có người mà chạy đến đâythìsẽphiền phức.
Xuống xe, Trần Ngư đứng dưới núi, nhìn lên rừng cây phía lưng chừngđangbao phủ lớpâmkhí dày đặc, con ác ma nàythậtphách lối,khôngcần mở mắtâmdương cũng tìm thấy vị trí của nó.
Đinh!
Nghe tiếng điện thoại, Trần Ngư lấy ra nhìn.
Mưa bay tháng ba: Đại thần,anhlàm xong chưa?
Với mới đến thôi, đương nhiên là Trần Ngư chưa giải quyết xong rồi, thế làcôuyển chuyển hỏi “Tại sao phải giải quyết xong trước mười hai giờ?”
Mưa bay tháng ba: Vì cómộtnhân vật vô cùng quan trọngsẽđến ở biệt thự Hàn Sơn lúc mười hai giờ. Nếuanhta gặp phải mathìem nhất địnhsẽchết đó.
thìra có người đến đây ở, chắc là sợ người ta gặp phải ác ma. Nhưng cócôở đây, ác ma làm gì có thời gian màđitìm người khác, thế là Trần Ngư vô cùng tự tin trả lời: Cứ đểanhta đếnđi.
Mưa bay tháng ba: Làm xong rồi?anhthựcsựgiải quyết xong rồi hả?
Tôi muốn xây đường: Đúng vậy. (lập tức giải quyết ngay nè)
Trần Ngư cất điện thoại, bước chân lên núi cũng nhanh hơn.
==
Nhà họ Lương, trước mặt Lương lão gia tử, Lương Quang nhắc nhở em họmộtlần nữa “Lương Vũ,đãđến giờ này rồi cậu đừng có mạnh miệng nữa, Tam thiếu sắp đến Hàn Sơn rồi đó. Cậu cònkhôngnóithậtđi.”
Lương Vũ để điện thoại xuống, giả ngunói“anhhọ,anhcó ý gì?anhmuốn tôinóithậtcái gì?”
Lương Quan thấy Lương Vũ chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, tố cáo “Lúc chiềuanhđãđiqua Hàn Sơn, cơ bản là cậu vẫn chưa trừ khử được con ác ma kia.”
Lương lão gia tử nghe thếthìnhíu mày.
“Ông nội, con ác ma đó conđãtrừ khử nó rồi.” Lương Vũ vội vàngnói.
“khôngthể nào, lúc chiềuanhđến Hàn Sơnthìnó vẫn ở đó mà.” Lương Quangnói“Ông nội, ông vẫn nên gọi cho Tam thiếunóianhấy đừng qua đó nữa, nếukhôngsẽcó rắc rối đó, con ác ma đóđãbị oán khí cắn nuốt tâm trí rồi.”
“Lương Vũ, conđãdiệt trừ con ác ma đó chưa,nóithậtcho ông biết xem nào?” Lương lão gia tử cân nhắcmộtlúc rồi hỏi Lương Vũ.
“Ông nội, ông tin conđi, con thựcsựđãtrừ khử nó rồi mà.” Lương Vũ vẫn khẳng định chắc chắn.
“Con chắc chắn?”
“Con chắc chắn!” Lương Vũ đảm bảo.
Lương lão gia tử bình tĩnh nhìn chằm chằm Lương Vũ hai giây, Lương Vũkhôngchột dạ chút nào mà nhìn lại ông. Cuối cùng ông lựa chọn tin tưởng Lương Vũ,khônggọi điện ngăn Lâu Minh đến biệt thự Hàn Sơn.
“Ông nội, lỡ như …” Lương Quang nhìn chằm chằm Lương Vũ,anhta đảm bảomộttrăm phần trăm là Lương Vũ chưa đến biệt thự Hàn Sơn, mặc dùanhta rất muốn cây gỗ kiếm đào của Lương Vũ, nhưng mạng ngườikhôngphải là trò đùa.
“khôngsao.” Lương lão gia khoát tay, thực ra diệt trừ ác makhôngphải là vì sợ ác ma làm bị thương Lâu Minh mà là sợ sát khí của Lâu Minhsẽlàm tăng sức mạnh của ác ma. Nếu như thựcsựác ma chưa bị diệt trừthìngày mai ôngsẽđích thân đến đó.
==
Năm phút sau, xe Lâu Minh đến biệt thự Hàn Sơn, vì phòng ngừa trong hai ngày tới có người lên núi Hàn Sơn, trợ lý Điền Phiđãcho người đặtmộttrạm kiểm soát dưới chân núi, cấm xe và ngườiđilên núi trong khoảng thời gian này.
Lâu Minhđivào biệt thự, đưa tay nhìn đồng hồ, quay đầu nhìn Điền Phi “Đến mười hai giờ mườithìcác cậu đều lui xuống dưới chân núiđi.”
“Vâng.” Điền Phi đặt sách và máy tính của Lâu Minh xuống bàn,điđến phòng bếp đunmộtấm nước, pha cho Lâu Minhmộtbình trà rồi mới xuống núi.
Mà trong rừng cây cách biệt thự 100m, Trần Ngư cũng vừa mớiđivào. Gần như là vừa bước vào rừng cây, Trần Ngưđãcảm giác được nguy hiểm,côtrở tay lấymộtlá bùa trừ ma sơ cấp quăng ra ngoài,mộtđốm lửahiệnlên giúpcônhìnrõhình dáng của con ác ma. Đó làmộtcon ma nam, có mặt xanh nanh vàng, đầu tóc bù xù, hai mắt phát ra ánh sáng xanh lè,đãkhôngcòn chút thần trí (tinh thần và lý trí) nào.
Ba hồn bảy phách của nóđãbị oán khí cắn nuốt, loại ác ma nàyđãkhôngcòn tính người, nếukhôngdiệt trừ kịp thời để nó tiếp tục phát triểnsẽbiến thànhyêuquái gây hại cho con người. Mấy giây trôi qua, Trần Ngưđãquyết định, con ác ma nàykhôngcần đưa xuốngâmphủ, chỉ có thể đánh tan ngay tại chỗ.
“Ra!” Tay phải của Trần Ngư vung lên, ném ra sáu lá bùa trừ ma sơ cấp. Trong nháy mắt, những lá bùa này tập hợp thành trận Khốn Linh (Linh lực bao vây), bao vây con ác ma vào trong, tay trái cầmmộtlá bùa trừ ma trung cấp định dán lên.
“Két, ầm.”mộttiếng vangthậtlớn, hai tay con ác ma xé mở trận Khốn Linh, thân ảnh con ác ma lóe lên rồi biến mất, lá bùa của Trần Ngư dán vàokhôngkhí.
Cũng khá lợi hại đó!
“Mở!”
Ngón tay Trần Ngư chỉ vào ấn đường, mở mắtâmdương ra, quét mắt về bốn phía, rất nhanh xác định hướng mười giờ, con ác mađangleo lêntrênmộttán cây yên lặng quan sátcô. Trần Ngư đưa tay ra,mộtlá bùa trừ ma trung cấp bay ra, ác ma gầmnhẹmộttiếng, sử dụngâmkhí của mình tạo nênmộtbức chắn bùa trừ ma. Bùa trừ ma dán vào bức tườngâmkhí tạo thànhkhôngthể tiến thêmmộtbước.
“Nổ.”
Ngón tay Trần Ngư bấm niệm thần chú (pháp quyết), bức tườngâmkhí lập tức vỡ ra, theo đó,mộtluồng ánh sáng thần linh (linh quang) rực rỡ, mạnh mẽ đánh thẳng vào mặt ác ma. Con ác ma hét lênmộttiếng thảm thiết, dường nhưđãbị chọc giận, điên cuồng nhào đến Trần Ngư.
Trần Ngư lui về saumộtbước, chuyển thân mình né tránh, nương theo thế của ác ma túm chặt lấy tay của nó, móng tay đen nhánh của nó chỉ cách mắt Trần Ngư chưa đến 10cm. Từng trậnâmkhí lạnh lẽo từ trong thân thể (hồn thể) của ác ma truyền vào trong cơ thể của Trần Ngư, Trần Ngư bắt đầu khởi động linh lực.
“Ác ma tađãthấy nhiều rồi, nhưng mà thê thảm như mithìthậtkhôngnhiều, báo thùkhôngđượcthìđiđầu thaiđi, tội gì mà phải như này.”
Loại ác ma này được hình thành là do lúc còn sốngđãbị chết rất thảm thiết, sau khi chết oán khí quá nặng,khôngmuốn rờiđinhưng hết lần này đến lần khác lạikhôngbáo thù được. Thế là nó bắt đầu tổn thương người vô tội, càng hại nhiều người, oán khí càng nặng, oán khí càng nặng, sức mạnh càng tăng lên. Ý chí yếu ớt trời sinhkhôngthể chống đỡ đượcsựkhống chế sức mạnh to lớn như thế, cuối cùng bị oán khí khống chế, linh hồn trở thành thức ăn của oán khí,mộtlần nữa tự mình đưa mình vào đường chết.
“A a a!”
Trần Ngư dẫn linh lực trong cơ thể thông qua bàn tay nắm với ác ma truyền vào thân thể của ác ma, ác ma đau đớn vặn vẹo hét lên nhưngkhôngthể thoátsựkhống chế của Trần Ngư.âmkhí đen ngòm va chạm với ánh sáng vàng chói của linh khí tạo thànhmộtkhônggian kì dị trong rừng cây. Cuối cùng, linh khí vàng chói dần dần áp chếâmkhíâmu, thân thể ngưng tụ của ác ma dần dần trở nên trong suốt, dường như chuẩn bị tiêu tán trong vũ trụ …
Lúc này, bỗng nhiên cómộtluồng sát khí đỏ như máu che trời lấp đất bay đến, phá vỡkhônggian doâmkhí và linh khí tạo thành. Con ác ma vừa rồi còn thoi thóp sắp hồn bay phách lạc bỗng nhiên như được tiêm thuốc kích thích, sống lạimộtlần nữa, nâng cánh tay phóng như bay về phía Trần Ngư.
Trần Ngư nghiêng người thoát hiểm, vội vàng lấy la bàn từ trong túi vải ra, vung tay ném ra ngoài. Từ la bàn phóng ramộtluồng sáng đâm ngay vào ngực ác ma, chỉ nghemộttiếng ‘ầm’, ác ma dừng lạimộtchút, Trần Ngư nhân cơ hội ác mađangkhựng lại, tiến lên phía trước,mộtlá bùa trừ ma cao cấp nhanh chóng đưa ra dántrêntrán ác ma, hai tay niệm chú, dẫn truyền linh lực.
“Ầm!”
mộttiếng vangthậtlớn, ác ma vừa rồi còn kiêu ngạo ngang ngược trong nháy mắt nổ tung rồi biến thành tro bụi, ngay cảâmkhí dày đặc lúc nãy cũng tiêu tán trongkhôngkhí.
Trần Ngư thu hồi la bàn, đặt mông ngồitrênbãi cỏ, nhìn xung quanh, sát khí đỏ như máu càng lúc càng dày đặc, nghĩ mãi màkhôngra. Vừa lúc nãy, nơi nàyrõràngkhôngcó sát khí, vì sao bỗng dưng lại xuấthiệnsát khí dày đặc như vậy, hơn nữa còn là sát khí màu đỏ, chẳng lẽ gần đây có cương thi?
Trần Ngư nghỉ ngơi trong chốc lát, quyết địnhđitìm nơi phát ra sát khí để tìm hiểu xem sao, sát khí hung ác và mạnh mẽ như vậy, nếu như có cương thi,côcũngkhôngthể bỏ mặc được.
“Suýt …” Trần Ngư vừa độngthìthấy tay tê rần,côquay đầu nhìn thấy cánh tay mình bị thươngthìlập tức xanh mặt. Suýt chút nữathìthua trong taymộtcon ác ma trăm năm, nếu để ông lão biết,côcònkhôngbị cười rụng răng.
Trần Ngư ra khỏi rừng cây,đivề nơi phát ra sát khí nhiều nhất, chỉ trong chốc lát là đếnmộtngôi biệt thựđangthắp đèn điện sáng trưng. Nhìn ngôi biệt thự, trong nháy mắt, trong đầu Trần Ngưkhôngtự chủ mà nghĩ đến người đàn ôngcôđãgặp ở đại học Đế Đô. Dù sao người mà bản thân họ mang sát khí trong ngườicôchưa gặp nhiều, chỉ có duy nhấtanhta mà thôi.
Trần Ngư nghĩ nghĩ, đem lá bùa trong tay cấtđi,điđến trước cửa biệt thự, nhấn chuông.
đangngồi sửa bài phát biểu, Lâu Minh chợt nghe thấy tiếng chuông cửa.anhkinh ngạc buông bút máy. Phản ứng đầu tiên củaanhlà nghĩkhôngthể có người nào khác ở đây, nhưng lòng tò mò vẫn thúc đẩyanhđứng lên mở cửa. Lúc nhìn qua thiết bị giám sát, thấy hình ảnh củacônhóc kia, lông mày của Lâu Minh vốn nhíu lại càng nhíu chặt hơn.
“Cạch.”
Cửa mở ra, Trần Ngư đẩy cửađithẳng vào phòng khách, khicônhìn thấy người đàn ông tỏa ra sát khí màu đỏ, dường như cả ngườiđangchìm trong biển máuthìchỉ vào đối phương, thở phì phònói“Quả nhiên đúng làanh!”
“Sao em lại đến đây?” Lâu Minh đồng thời hỏi.
Tác giả có lời muốnnói:
Tây Thi: Em đến trừ ma màanhcòn phá em hả.
Tam thiếu: …Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom