• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Xa quá khứ- Gần tương lai (1 Viewer)

  • Chap 6

Ngoài ngắm nhìn dáng vẻ yếu đuối đang khóc, Chan chẳng biết lên làm gì. Việc cứu lại công ty nhà Baek không quá khó nhưng việc lấy lại mạng sống cho cha mẹ Baek thì còn khó hơn cả lên trời.

Lặng lẽ bước ra ngoài, hiện giờ Chan chỉ muốn bóp chết kẻ đã làm người con gái đó buồn. 3 năm trước cũng cái dáng vẻ nhỏ bé đó đang khóc lóc thảm thiết…

---------------------- Dòng kí ức---------------------------------------

3 năm trước, Chan là một con người thân thiện, một soái ca đích thực và Chan có yêu một cô gái yêu rất rất nhiều nhưng…

Tại một căn nhà hoang…..

Chan lạnh lùng cất tiếng:

Tôi cho cô một cơ hội cuối cùng để nhận lỗi, ngoài tôi cô còn ai ???

Tiếng nói lạnh lùng của Chan làm cô gái đó run lên bần bật, giọng nói run rẩy cất lên :

Em… k.hông có……

Chan quay mặt đi cười một điệu cười man rợ rồi phẩy tay ra lệnh cho đám thuộc hạ giết chết cô gái đó.

Chợt… một giọt nước mắt rơi xuống: tôi không cho phép em chết dưới tay họ tại cả cuộc đời này tôi chỉ cho phép em chết dưới tay tôi. Tôi ghét em nhưng cái tình yêu này vẫn còn tồn tại trong em quá nhiều. Tôi yêu em, người con gái của tôi ….

------------------------ Hiện thực---------------------------

Đó cũng là cái lí do mà Chan luôn luôn ghét những đứa con gái làm màu, miệng nói ra thì toàn lời ngọt ngào nhưng trong thâm tâm thì vô cùng hiểm sâu. Ngay chính giây phút này Chan cũng sợ người con gái này lại rời xa anh.

Vội gọi điện thoại cho quản gia rồi Chan vội vã rời đi….giây phút Chan rời đi trái tim Baek như vỡ tan, Chan không quan tâm cô thậm chí chả thèm hỏi han.

Cũng phải thôi, hiện tại thân phận cô đã rõ dàng, cũng chỉ là một kẻ tầm thường như bao người khác, tình cảm bấy lâu lay gây dựng giờ đây cừng biến mất. Những thứ cô đã có, sắp có và sẽ có giờ đây đã được cất vào cái quá khứ tồi tàn , nơi mà chả bao giờ cô có thể lấy lại.

Lấy tay quệt đi những giọt nước mắt còn sót lại, hiện tại không phải lúc cô yếu đuối, việc cần là mau chóng đi tìm cha mẹ và cứu họ.

Vẫn cái dáng người nhỏ bé đó đang được thu gọn tầm nhìn bởi một con người, mặc cho ngoài trời đang mưa cô vẫn vội vã rời khỏi biệt thự- nơi mà cô cho nó rất an toàn trong 1 tiếng trước. Chả hiểu sao cái lạnh của mùa đông đang thấm đẫm vào người cô đến như thế, mưa chả ái ngại thương cảm dù chỉ một hạt mưa cũng không biết tránh xa.

Trời đã 6h tối, đường phố càng tấp lập, xe cộ chạy đi vội vã chỉ có một bóng dáng nhỏ bé đang cô đơn chạy đi tìm cha mẹ, tìm…. Bây giờ cô biết nên tìm ở đâu, chợt cái khoảng khắc tên cầm thủ đầu gấu ra xức cầm dao đâm liên tiếp nên người họ, cái khoẳng khắc mà cô ra sức vùng vẫy trong vòng tay của một kẻ xa lạ mặc nhìn cha mẹ đang bị giết hại. Có lẽ giờ này cha mẹ đang khóc vì nhớ cô.

Mưa thật vô tình, nó thấm vào da thịt, thấm đẫm vào con người Baek- nó như một cơn lốc xoáy sâu vào trái tim nhỏ bé nơi đã dần thiếu vắng bóng hình của người thân và bạn tình ><.

Đầu óc của Baek đau như búa bổ, ngay cả việc tìm vào một nơi trú mưa cùng không thể, đầu óc choàng vắng, nước mắt cũng ngừng rơi, nơi khóe miệng mặn đăng…Thả mình ngã nhào trong tự do thì chợt có một vòng tay ôm chầm lấy cô rồi……( ngất )
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom