• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Vua Tôi Tối Thượng (1 Viewer)

  • CHƯƠNG 51: CHO ANH MƯỜI GIÂY!

Tiêu Phong thầm thấy hoảng loạn, vội giải thích: “Ừm, có đi, chỉ là, lúc anh đi thì mọi chuyện đã kết thúc rồi. Được rồi, em đừng nghĩ nhiều.”

Nếu mà để lộ thân phận, sau này có rất nhiều chuyện Tiêu Phong không thể nào yên tâm đi làm được.

Khương Uyển Đồng cũng hoài nghi chớp chớp mắt, sau đó cũng không hỏi gì nữa.

Vài ngày sau, việc hợp tác giữa nhà họ Khương và tập đoàn Lợi Dân chính thức được xác nhận, Khương Uyển Đồng là người phụ trách chính, đưa Khương Kiều Diễm và Khương Bân Bân đi ra khỏi tòa nhà tập đoàn Lợi Dân.

Mọi thứ đã xong xuôi, còn lại chỉ là ngày khai công chính thức của hạng mục mà thôi.

Nhà họ Khương là làm về thiết kế không gian và trang trí nhà cửa, có mối quan hệ và tài nguyên phong phú, trong ngành thiết kế trang trí nhà cửa cũng có chút danh tiếng.

Hạng mục lần này bọn họ hợp tác là thiết kế và trang trí không gian của năm tòa trung tâm thương mại lớn ở Tô Hàng.

Lợi nhuận bước đầu mà năm hạng mục này có thể mang đến cho nhà họ Khương là khoảng ba trăm tỉ!

Khương Kiều Diễm căm hận hất mặt: “Khương Uyển Đồng, đừng tưởng rằng cô là người phụ trách chủ yếu thì cái gì tôi cũng sẽ nghe theo cô! Về phương diện hợp tác hạng mục, tôi có nhiều kinh nghiệm hơn cô nhiều! Tôi hi vọng, cô tự xem mà làm!”

Nói xong, Khương Kiều Diễm uốn éo đôi chân dài trong chiếc quần tất đen bước đi, lên con xe Mercedes Benz S của Ngô Khoan Nghiệp!

Khương Bân Bân cũng nhàn nhạt nói vài câu: “Chị, làm cẩn thận, trở về chỉnh lại tài liệu rồi đưa cho tôi một phần, tôi đi uống rượu với mấy người bạn trước đã.”

Sau đó, anh ta lên chiếc BMW 5-Series của mình rồi lái xe rời đi.

Một mình Khương Uyển Đồng đứng nguyên tại chỗ, trong tay còn cầm các tập tài liệu nặng nề, bất lực đi đến trạm xe buýt.

Phía bên Khương Kiều Diễm, cô ta ngồi trong xe của Ngô Khoan Nghiệp, một đôi tay mập mạp ôm eo của cô ta, kéo cô ta vào trong lòng hôn vài cái, cười hỏi: “Sao thế, sắc mặt lại kém thế này?”

Khương Kiều Diễm đẩy Ngô Khoan Nghiệp ra, tức giận nói: “Còn có thể sao được nữa? Lần hợp tác này Khương Uyển Đồng là người phụ trách chủ yếu, trong lòng em thấy không thoải mái!”

Sau đó, cô ta quay sang, giận dữ trừng mắt nhìn Ngô Khoan Nghiệp, nói: “Họ Ngô kia, không phải anh nói sẽ giúp em lấy được toàn quyền phụ trách lần hợp tác này sao? Không phải anh đang lừa em đấy chứ?”

Ngô Khoan Nghiệp cười nhạt hai tiếng, dựa người về phía sau, nói: “Kiều Diễm, đừng vội mà, anh đã có sắp xếp rồi. Khương Uyển Đồng là một người phụ nữ yếu đuối, một không có mối quan hệ, hai không có thực lực, cô ta có thể làm gì được chứ? Anh đã liên hệ với một đại ca có danh tiếng ở địa phương rồi, chỉ cần khiến Khương Uyển Đồng không thể giao vật liệu đúng hẹn, việc khởi công của năm tòa thương mại kia sẽ bị kéo dài, đến lúc đó chắc chắn sẽ tổn thất rất nhiều! Vậy thì tập đoàn Lợi Dân sẽ không thể không nghĩ lại về năng lực của Khương Uyển Đồng, còn em, chỉ cần lặng lẽ chuẩn bị xong hết mọi vật liệu liên quan, đợi thời cơ, kịp thời đưa lên, vậy thì vị trí người toàn quyền phụ trách này không phải em sẽ có được dễ như trở bàn tay sao?”

Lúc nói, Ngô Khoan Nghiệp còn nở một nụ cười lạnh lùng xấu xa, giống như đã thắng chắc Khương Uyển Đồng rồi vậy.

Khương Kiều Diễm nghe vậy, sắc mặt cũng tràn ngập ý cười nói: “Thật sao? Vậy thì tốt quá rồi! Hừ hừ, con khốn đó, còn muốn giành với em! Nằm mơ đi!”

Nói xong, cô ta chủ động dựa vào lòng Ngô Khoan Nghiệp, sau đó lại ngồi thẳng lên chân của Ngô Khoan Nghiệp, kéo cà vạt của anh ta…

Ngô Khoan Nghiệp kích động, lập tức giục tài xế nói: “Đừng về công ty vội, ưm ưm… đi khách sạn trước! Mẹ nó, đồ lẳng lơ nhà em! Hôm nay, ông đây phải khiến em quỳ xuống kêu daddy!”

Phía bên Tiêu Phong, lúc này đang đưa Long Nhất xuống xe Jeep quân sự.

Trước mắt là một tòa nhà văn phòng cao chọc trời!

Tập đoàn Thịnh Đỉnh!

Tập đoàn của người giàu nhất Tô Hàng Lý Trường Thắng, cũng là một trong những điểm mốc của Tô Hàng!

Giá trị thị trường của tập đoàn Thịnh Đỉnh vượt quá hàng chục nghìn tỉ, là doanh nghiệp hàng đầu Tô Hàng!

Lúc này, Tiêu Phong đi thẳng vào trong tòa nhà, cô gái ở vị trí tiếp tân mặc sườn xám màu đỏ, dáng người rất đẹp, ngũ quan tinh tế, lịch sự hỏi: “Xin hỏi anh tìm ai?”

Tiêu Phong nhàn nhạt đáp: “Lý Trường Thắng.”

Cô gái tiếp tân ngơ ra, rồi hỏi tiếp: “Thật ngại quá, anh có hẹn trước không?”

Tiêu Phong lắc đầu.

Cô gái tiếp tân kia vẫn mỉm cười nói: “Rất xin lỗi thưa anh, chủ tịch Lý đang hợp, không hẹn trước thì tạm thời không gặp khách ạ.”

Tiêu Phong nhướng mày, nhàn nhạt nói: “Vậy thì cô gọi điện thoại cho ông ta, cứ nói là, Tiêu Phong tìm ông ta.”

Cô gái tiếp tân ngơ ra, nếu đổi lại là người bình thường, nói không chừng cô đã gọi bảo vệ đến đuổi bọn họ ra ngoài rồi.

Nhưng, người đàn ông trước mắt này rất chính trực, dáng người rất đẹp, nhất là Long Nhất mạnh mẽ ở phía sau trông còn lạnh lùng hơn.

“Vâng, xin anh đợi chút.”

Cô gái tiếp tân nói xong thì gọi điện thoại đi, giọng nói tinh tế: “Xin chào, giúp tôi chuyển máy đến phòng làm việc chủ tịch, trước sảnh có một người tự xưng là Tiêu Phong, muốn gặp chủ tịch.”

Nhưng mà, cô vừa nói xong, đã có một người đàn ông trung niên mặc một bộ vest màu xám bước vào từ cửa, sắc mặt nghiêm nghị nói: “Làm cái gì thế?”

“Giám đốc Trương, vị này muốn gặp chủ tịch Lý.” Lúc cô gái tiếp tân nhìn thấy người đàn ông trung niên này, cơ thể khẽ run rẩy, ánh mắt hiện lên sự sợ hãi.

Giám đốc Trương kia nghe thấy vậy, nhíu mày nhìn Tiêu Phong và Long Nhất, sau đó chỉ vào cô gái tiếp tân trách mắng: “Có phải mấy người đã quên hết nguyên tắc của nhân viên rồi không? Rác rưởi gì nói muốn gặp chủ tịch mấy người cũng đều báo cáo lên à? Có phải không muốn làm nữa rồi không! Không muốn làm thì đóng gói cút đi cho tôi!”

Đối diện với sự trách mắng của giám đốc Trương, cô gái tiếp tân kia hiển nhiên rất hoảng loạn, hốc mắt cũng ửng đỏ, nói: “Xin lỗi giám đốc Trương, lần sau tôi không dám nữa.”

Cô cũng không ngờ, một hành động nhỏ của mình sẽ gây đến phiền phức lớn đến như vậy, trong lòng không khỏi căm hận Tiêu Phong một hồi.

Nếu vì người đàn ông xa lạ này mà mất đi công việc, vậy cô phải làm sao?

Mẹ cô còn ở trong bệnh viện, viện phí mỗi tháng đều rất cao!

“Hừ!”

Giám đốc Trương lạnh lùng hừ một tiếng, quay đầu lại, ánh mắt kiêu ngạo khinh thường quan sát Tiêu Phong, nói: “Mấy người là ai? Dáng vẻ nghèo kiết xác này, còn muốn gặp chủ tịch của chúng tôi? Mau cút đi! Nếu không, tôi sẽ gọi bảo vệ đến đuổi mấy người ra!”

Toàn rác rưởi gì không biết, còn muốn đến gặp chủ tịch Lý!







Nào từng chịu qua nỗi sỉ nhục như vậy!



Tên này, nếu mà ở bên ngoài thì đã bị bắn chết rồi!



Nhưng mà, Tiêu Phong giơ tay lên, cản Long Nhất lại, ánh mắt lạnh lẽo nhìn giám đốc Trương như nhìn một người đang chờ chết, nói: “Cho anh mười giây, xin lỗi anh em tôi!”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom