• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New VÔ TÌNH BỊ BIẾN THÀNH TIỂU TAM CỦA TỔNG TÀI ÁC MA (1 Viewer)

  • Chương 19-20

Chương 19: Thực hiện nghĩa vụ của người tình (2)


Doãn Băng Dao đi vào phòng tắm tắm rửa, từ đầu tới cuối đông tác đều chậm rì.


Cô không ngốc, hoàn toàn có thể hiểu được nghĩa vụ của người tình là cái gì


Đứng dứoi vòi hoa sen, dòng nước ấm xả lên người, nghĩ đến người đàn ông anh tuấn tà mị kia sắp sửa chạm vào cơ thể mình, trái tim cô không kìm được đập loạn nhịp.


Tắm xong, nhìn trên mắc áo có treo một chiếc áo ngủ của phụ nữ.


Cô lấy áo ngủ xuống, mặc vào.


Sau khi mặc chiếc áo ngủ mỏng tang nóng bỏng vào người, cô khoác chiếc áo choàng tắm kín đáo bên ngoài.


Ra tới cửa phòng tắm, bước chân trở nên do dự, trong lòng vô cùng lo lắng.


Hít sâu một hơi, cô cố gắng làm bản thân tự nhiên một chút.


Lúc đi ra ngoài, Ngự Giao vẫn đứng uống rượu bên cửa sổ, dường như anh ta rất thích uống rượu…


Lúc đầu cô nghĩ sau khi trở về, anh ta sẽ nổi trận lôi đình, nhưng nhìn anh lúc này hình như đã quên mất chuyện vừa rồi với cô ở trong câu lạc bộ cap cấp kia.


Người đàn ông này, thật sự khiến người ta khó hiểu.


“Trả lại anh bộ quần áo này” Doãn Băng Dao đặt bộ quần áo trên tay xuống ghế sofa, bộ quần áo đắt tiền như vậy, cô không mặc nổi. Hơn nữa, không chừng bộ quần áo đó còn là của người khác.


“Bộ quần áo này được mua dành riêng cho cô.” Anh xoay người, đặt ly rượu trên tay xuống bàn.


Ngẩng đầu lên nhìn Băng Dao, ánh mắt thoáng dừng lại một chút.


Tóc mái trên trán cô hơi ướt, cổ áo khoét sâu hình chữ V, lộ ra làn da trắng nõn.


Không thể phủ nhận, người phụ nữ này là một báu vật.


“Mua cho tôi? Bộ quần áo này…. không phải là của người khác sao?”


“Không phải” anh lạnh lùng trả lời.


“Làm sao anh biết được số đo của tôi” Cô kinh ngạc nói, một chút xíu cảm động cũng không có.


Ngự Giao đi đến gần cô, ôm cô vào lòng, đôi môi lạnh khẽ mỉm cười đầy ta mị, hai bàn tay to của anh từ từ di chuyển trên người cô, “Chỉ cần tôi đụng vào một người phụ nữ nào đó một lần, liền biết số đo của cô ta”


Bị anh sờ, trái tim cô liền đập dồn dập, ngượng ngùng cúi đầu.


Đột nhiên anh bế cô lên, đi về phía giường ngủ.


Trên chiếc giường lớn mềm mại, ga giường trắng tinh, có một mùi hương đặc biệt thuộc về riêng anh.


Tất cả những điều này, đều khiến trái tim Băng Dao đập càng lúc càng nhanh hơn, giống như sắp ngạt thở.


Băng Dao nhìn thẳng vào đôi mắt rực lửa của anh, nhắm hai mắt cam chịu.


Mặc dù có chút sợ hãi, nhưng cô sẽ không phản kháng.


Anh ta là người cứu tính mạng hai chị em cô, chỉ cần một việc này thôi, cũng khiến cô mãi mãi không thể đền đáp.


Hơn nữa, đã là người tình của anh ta rồi, cô hiểu rõ, bản thân nên làm điều gì.


“Cô thật là nhậy cảm” Cúi người, anh khẽ cắn vành tai cô, khóe miệng mỉm cười, đủ để mê hoặc tất cả phụ nữ.


Cô ngượng ngùng quay mặt đi, không chịu nổi sự mê hoặc của anh. Hơi thở nóng ấm của anh, khiến cô càng trở nên mê đắm hơn.


“Nhưng… tôi không thích làm cùng cá chết” Giọng nói của anh ta đột nhiên trở nên nghiêm túc.


Băng Dao mở to đôi mắt vô tội nhìn anh.


Cơ thể cô vẫn còn ngây ngô, chưa bao giờ tiếp xúc thân mật như thế này với người đàn ông nào.


Duy nhất chỉ có đêm say rượu đó, cô cũng không nhớ quá trình đó trải qua như thế nào…


“Hôn tôi” Anh ra lệnh.


Sau đó, cơ thể cường tráng đứng sừng sững trước mặt cô.


Băng da ngồi dậy, hai tay không tự nhiên ôm cổ anh, khi cô ngẩng đầu lên, cái miệng nhỏ nhắn căng mọng đang chuẩn bị phủ lên môi anh, liền bị anh đẩy ra, chỉ xuống phía dưới, “Tôi nói là hôn ở đây…”





Chương 20: Không phải tấm thân trong trắng


Nhìn xuống phía dưới theo hướng ngón tay anh chỉ….


Vật nam tính đại diện của đàn ông ở bên dưới chiếc quần đang rục rịch ngóc đầu dậy.


Băng Dao liền co người lại phía sau, vội vàng nhìn đi chỗ khác, gương mặt đỏ ửng.


Cô không muốn làm như vậy! Thật ghê tởm!


“Lấy lòng tôi” anh lạnh lùng nói ra ba chữ


Ép bản thân ngẩng đầu nhìn về phía anh, nhìn thẳng vào hai mắt rực lửa tràn đầy ham muốn của anh ta, hàng lông mi dài dày, trong đôi mắt giống như lóe lên những bóng ma.


Diện mại người đàn ông này vô cùng hoàn mỹ, nhưng vì sao không có cảm giác là một thiên sứ mà lại có cảm giác là một ác ma.


Ngón tay thon dài mảnh khản từ từ giơ ra, run rẩy cởi quần anh ra, sau đó….


Nghe thấy tiếng rên từ trong miệng anh ta phát ra, một lúc sau, anh ta đè cô xuống dưới, thô lỗ cởi quần áo trên người cô.


Không có dấu hiệu anh ta tiến vào trong cơ thể cô, Băng Dao nắm chặt ga giường, cảm giác khó chịu lúc đầu từ từ trở nên thoải mái như bay trên mây.


Thì ra, cảm giác nam nữ ân ái, là như vậy.


Lần đầu tiên cô cảm giác như này.


Sau khi vận động kịch liệt, cơ thể Băng Dao giống như kiệt sức.


“Thì ra cô không còn là trong trắng, vậy mà còn giả bộ thuần khiết gì chứ” Hắn cười nhạo một tiếng, rút người ra.


Sự ấm áp đột nhiên biến mất cùng với câu nói rét lạnh thấu xương, khiến toàn thân Băng Dao cứng đờ.


Anh ta đứng dậy, quay lưng về phía cô, sau đó mặc quần áo vào, đi ra ngoài.


Băng Dao ngồi dậy, muốn hỏi anh ta đi đâu, mở miệng nói nhưng không thành tiếng.


Người đàn ông độc tài tàn nhẫn như anh ta, không cho phép phụ nữ hỏi bất cứ điều gì.


Tiếng đóng cửa nặng nề vang lên, trong nháy mắt trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt tràn lặng lẽ chảy xuống hai hàng lệ.


Trước đó nụ hôn của anh còn nóng bỏng như lửa, khiến cô giống như bay lên thiên đường, nhưng câu nói sau đó, lại đẩy cô xuống địa ngục.


Đúng vậy, cô không phải là người thuần khiết, cô uống say rượu xảy ra tình một đêm với một người đàn ông, ngay cả người đàn ông đó là ai cũng không biết…


Nằm xuống giường, Băng Dao mạnh mẽ lau đi những gọt nước mắt trên mặt.


Cuối cùng rồi sẽ như thế nào? Từ sau khi người đàn ông này xuất hiện trong cuộc sống của cô, cô cảm giác nước mắt của mình rơi xuống nhiều hơn.


Nếu là ngày trước cô sẽ không dễ dàng rơi nước mắt.


Đúng! Cô không cho phép mình khóc, trên thế giới này, không có chuyện gì có thể đánh gục sự kiên cường của Doãn Băng Dao!


***


Sau khi ở trong nhà họ Thẩm một thời gian, Doãn Băng Dao phát hiện, cô hoàn toàn bị Ngự Giao nhốt trong nhà.


Sau đêm đó, mấy ngày liền Ngự Giao không chạm vào cô, cũng không qua đêm cùng cô. Thậm chí rất ít khi nhìn thấy anh ta.


Có khi muốn ra ngoài mua chút đồ, liền bị mấy người vệ sĩ chặn lại, cô gọi điện thoại cho Ngự Giao, anh nói: “Ở trong nhà tôi, đối với cô là an toàn nhất. Nếu như cô không sợ chết, không sợ bị lão già người Đài Loan kia phát hiện, vậy cô có thể đi ra ngoài, tôi không có ý kiến”


Anh ta chỉ nói một câu như vậy, liền cúp điện thoại


Không có một từ dư thừa.


Thật ra sống trong nhà họ Thẩm rất tốt, mặc dù không được dự do, nhưng hai chị em cô không cần phải lo cái ăn cái mặt, không cần mỗi khi về nhà phải nhìn sắc mặt của bà mẹ kế Thi Lục Đình.


Hơn nữa, Ngày đó khi em trai cô bị cơn sốt cao nguy hiểm, Ngự Giao đã nhanh chóng mời bác sĩ giỏi nhất tới khám bệnh cho em trai cô


Có lẽ, cô nên tạm thời yên tâm ở lại đây….


***


Bên ngoài cửa sổ ánh trăng sáng tỏ, tối đêm nay trời rất đẹp.


Ở bên trong cửa sổ, truyền ra giọng nói dịu dàng của Doãn Băng Dao.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom