• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Vô Thượng Sát Thần convert (43 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • chap-1832

Vô Thượng Sát Thần - Chương 1836: Ở Cùng Phu Quân, Sống Chết Cũng Không Sợ








Kiếp sau, ta nhất định sẽ gặp huynh trước!





Trong lòng Tiêu Phàm bỗng nhiên xúc động mạnh khi nghe thấy câu nói cuối cùng của Huyết Yêu, không biết vì sao mà hắn có một cảm giác đau nhói.





Tiêu Phàm không biết làm thế nào miêu tả được nỗi đau ấy, nhưng nó giống như mất đi một thứ quan trọng của bản thân mình vậy.





Tiêu Phàm đặt tay lên ngực tự hỏi có phải bản thân hắn có tình cảm với Huyết Yêu Nhiêu không nhưng đó không phải là tình yêu. Hắn có thể chết để cứu Huyết Yêu nhưng tuyệt đối không thể lựa chọn ở cùng cô ấy được.





Tình yêu là một thứ gì đó thần thánh chứ không phải là sự bố thí, cũng không phải là sự đồng cảm.





Có những thứ tình nghĩa không phải là tình yêu nhưng cũng vẫn đủ trân quý, quân tử chi giao nhạt như nước nhưng vĩnh viễn có thể khắc ghi trong tim.





Tiêu Phàm đặt Huyết Yêu Nhiêu xuống nhẹ nhàng sau đó ngẩng đầu lên nhìn trời cao, lúc này chưởng lực cuồng bá của Minh Yểm đang lao xuống, mọi thứ đều lụi bại dưới sức mạnh của chưởng lực đó.





Sức uy hiếp của Thiên Thần, dù có là Chiến Thần cảnh đỉnh phong thì cũng không phải là đối thủ.





“Xem ra không giết Minh Yểm thì ngươi sẽ không bước ra.” Tiêu Phàm nhìn lạnh lùng, tự nhủ.





Bỗng nhiên, khí thế trên người Tiêu Phàm tăng mạnh, giống như sóng lớn vỗ bờ, sau đó Tu La kiếm xuất hiện trong tay hắn, bay lên.





Nhát kiếm phát ra như thể thiên địa sơ khai, một mỡ hỗn độn, kiếm khí tối tăm mịt mờ như xuyên qua không gian, chém vỡ càn khôn, tấn mãnh dị thường.





Phụt!





Thần lực chưởng cương của Minh Yểm tựa như một khối màng mỏng manh dưới nhát kiếm của Tiêu Phàm, kiếm khí không hề giảm tốc, bay thẳng tới Minh Yểm.





“Sao ngươi lại mạnh đến vậy?” Minh Yểm vô cùng kinh ngạc. “Lúc trước người chỉ có thể cùng ta lưỡng bại câu thương, mới có vài ngày mà người đã trở nên mạnh đến như vậy, hơn nữa không phải lúc nãy đã bị đâm trúng mệnh cách rồi sao?”





“Bởi vì đây là huyễn cảnh! Ta chính là chúa tể!” Tiêu Phàm hừ một tiếng lạnh lùng, hắn đột nhiên đưa một tay ra rút con dao ra khỏi mi tâm.





Điều quỷ dị chính là, con dao không hề dính một vết máu tươi nào, rõ ràng đây chính là một thần binh mà Tiêu Phàm luyện hóa được, cũng chỉ có như vậy thì mới không làm hắn bị thương.





Đúng như những gì hắn nói, hắn là chúa tể trong Huyễn cảnh, mọi thứ đều phụ thuộc vào ý niệm của hắn mà thôi.





Nhưng lúc này, Tiêu Phàm không còn coi đây là Huyễn cảnh nữa mà coi nó như là một tình huống thật. Hắn biết rằng chỉ cần hắn không chết thì Huyễn cảnh cũng sẽ không bị hủy diệt.





Phù một tiếng, đường đường là Thiên Thần Minh Yểm hóa thành tro bụi dưới đao kiếm, mọi người chung quanh đều hít một hơi lạnh, bọn họ không biết tại sao Tiêu Phàm lại đột nhiên trở nên mạnh như vậy.





“Đến ngay cả Minh Yểm cũng không phải là đối thủ của ngươi, xem ra ngươi lại đột phát nữa rồi.” Lúc này, một giọng nói vang lên, lão giả mặc áo bào đen xuất hiện một cách quỷ dị trong hư không.





“Dạ Cửu U?” Tiêu Phàm hơi nhíu mắt lại. “Lúc nãy ngươi định mượn tay Yêu Nhiêu giết ta?”





“Đáng tiếc là đã thất bại.” Dạ Cửu u cười, nói một cách trêu chọc: “Vừa nãy đã có một người con gái vì yêu mà ngươi mà chết, không biết là người thứ hai chết trước mặt thì ngươi sẽ thế nào đây?”





Tiêu Phàm nghe thấy vậy thì trong lòng trùng xuống. Hắn chưa kịp nghĩ ngợi gì thì ở phía xa, một luồng sáng đang gào thét đi tới, đó là một bà lão tay túm một nữ tử mặc váy trắng lơ lững trong không trung.





Tiêu Phàm nhìn nữ tử mặc váy lụa trắng, đồng tử ở hai mắt không khỏi co lại, hắn hét lên:





“Long Vũ?’





Không sai, người con gái mặc váy lụa trắng chính là Long Vũ, từ lần trước, khi Long Vũ bị một Ngọc Thủ lớn mạnh bắt đi thì đến nay vẫn chưa hề có tung tích.





Trong lòng Tiêu Phàm đã có chút phỏng đoán, Ngọc Thủ bắt Long Vũ đi kia có nhiều khả năng không phải là người của Chiến Hồn đại lục mà là người của Thái Cổ thần giới.





Mặc dù có chút không dám tin nhưng Tiêu Phàm vẫn thiên về hướng suy nghĩ đó nhiều hơn, nó giống như là Ngọc Thủ xuyên qia thời không vậy. Đến bây giờ nghĩ tới, Tiêu Phàm vẫn cảm thấy hãi hùng.





Lúc đó, nếu không phải vì Long Vũ dùng cơ thể bảo vệ hắn thì có lẽ Tiêu Phàm đã sớm chết rồi.





Lúc nãy là Huyết Yêu Nhiêu, bây giờ lại đổi thành Long Vũ, vậy có khi nào lát nữa còn dùng tiểu ma nữ Thi Vũ để uy hiếp hắn không?





Tiêu Phàm đột nhiên phát hiện ra, huyễn cảnh này quá khó khăn, khó hơn rất nhiều so với chín mươi loại huyễn cảnh trước cộng lại.





Tình huống hiện tại chính là miêu tả cho câu nói anh hùng khó qua ải mỹ nhân, Tiêu Phàm có thể tự sát để rời khỏi huyễn cảnh này, nhưng hắn có thể trơ mắt mà xem Long Vũ bị Dạ Cửu U bắt giữ hay sao?





Chắc chắn là không, đây cũng chính là một trong những điều đáng sợ của loại huyễn cảnh này. Rõ ràng biết là huyễn cảnh nhưng Tiêu Phàm lại không dám vì phá vỡ huyễn cảnh mà đi phá vỡ nó.





Thứ mà Luyện Tâm Thiên Cảnh luyện chính là tâm cảnh.





Trốn tránh cũng không phải là cách, mà là cần tu giả phải đi giải quyết, giờ hắn biết có thể trốn tránh khỏi huyễn cảnh, nhưng sau đó thì sao?





Một khi Tiêu Phàm rời khỏi Thiên Địa Lao Ngục thì những tình huống như này rất có thể sẽ thật sự xảy ra.





“Phu quân, đừng lo cho thiếp, giết bọn họ đi.” Long Vũ nhìn Tiêu Phàm hét lớn, khuôn mặt cô không hề lộ vẻ sợ hãi mà ngược lại vô cùng mừng rỡ khi nhìn thấy Tiêu Phàm.





Đây là kỳ nữ dám yêu dám hận, chỉ có điều Tiêu Phàm chưa bao giờ đối mặt với tình cảm mà Long Vũ dành cho hắn, cho đến khi Long Vũ bị bắt đi, trái tim Tiêu Phàm mới thật sự rung động.





Hắn từng âm thầm thề rằng, dù có đi khắp Chư Thiên Vạn Giới cũng phải tìm ra bằng được Long Vũ, nếu không trong lòng hắn sẽ áy náy cả đời.





“Dạ Cửu U, không phải ngươi hồ đồ quá hóa ngốc đấy chứ, ngươi dùng một người không có bất kỳ quan hệ gì để uy hiếp ta sao?” Sắc mặt Tiêu Phàm âm trầm.





Mặc dù nói như vậy nhưng trong lòng Tiêu Phàm cảm thấy rất khó chịu, nếu là trước đây, hắn sẽ không coi Long Vũ là gì cả nhưng sau khi chuyện đó xảy ra thì Long Vũ chính là người đã cứu mạng Tiêu Phàm, đương nhiên không thể nói là không liên quan gì được.





“Thật sao? Vậy thì ta giết ả ta nhé.” Dạ Cửu U cười lạnh nói, sau đó đưa mắt nhìn bà lão đang khống chế Long Vũ.





Bà láo giơ bàn tay khô cong lên, hóa ra một con đao thần lực vô cùng sắc bén, cứa lên cổ Long Vũ.





Tiêu Phàm cau mày, Luyện Tâm Thiên Cảnh quả là khó đối phó hơn rất nhiều so với sự tưởng tượng của hắn. Hóa ra nó còn có thể cảm nhận được những nơi sâu nhất trong nội tâm của hắn.





“Dừng tay!” Nhìn tay bà lão sắp sửa tiến đến gần Long Vũ, Tiêu Phàm vội vàng kêu lên.





“Phu quân, thiếp biết là trong lòng chàng có thiếp mà.” Long Vũ không những không hề sợ hãi mà ngược lại còn cười tươi, vô cùng vui mừng.





Khuôn mặt Tiêu Phàm tối sầm lại, không biết nói gì với Long Vũ. Nàng bị kẻ địch bắt mà còn thư thái như vậy, nàng đúng là không phải là người rồi.





Nhưng hắn không thể không thừa nhận rằng, Long Vũ này giống hệt nàng Long Vũ trong trí nhớ của hắn, luôn vô tư lự như thế.





“Tiểu nha đầu, ngươi không sợ ta giết ngươi sao.” Dạ Cửu U liếc nhìn nàng bằng đôi mắt sắc bén.





“Ngươi có giết ta hay không là việc của ông, liên quan gì tới ta chứ? Chỉ cần ở cạnh phu quân, sống chết ta đều không sợ.” Khuôn mặt Long Vũ tỏ vẻ bất cần.





Nghe thấy vậy, đám tu sĩ ở tại hiện trường đều im lặng. Long Vũ lạc quan thật đấy.





Nhưng nói đi cũng phải nói lại, lời của nàng cũng rất có lý. Dù sao thì ta cũng không phải là đối thủ của ngươi, dù có sợ hãy hay không thì ngươi vẫn sẽ giết ta, ta không phản kháng lại được thì lo lắng có ý nghĩa gì chứ?





“Hơn nữa, dù ngươi có giết ta thì phu quân cũng sẽ báo thù cho ta.” Long Vũ nói thêm một câu, nhìn Tiêu Phàm cười nói: “Phu quân, chàng nói có phải không?”

Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

VÔ THƯỢNG SÁT THẦN
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Vô Thượng Võ Thần
  • Chấp Niệm Thành Ma
Chương 26-30
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
(Full) Vô thượng luân hồi
Vô Thượng Kiếm Thần
  • Tiểu Ma Vương
Chương 16-20

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom