• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Vô Thượng Sát Thần convert (48 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • chap-1621

Vô Thượng Sát Thần - Chương 1623: Chương 1623: Xung Đột Bộc Phát








Cảm nhận được sát khí trên người Tiêu Phàm, Chiến Hoàng Thiên cau mày một cái,





không có bất kỳ cái gì biểu thị, chỉ là đạm mạc nhìn Tiêu Phàm.





Tiêu Phàm lạnh lùng nhìn chằm chằm Chiến Hoàng Thiên, hai người không động,





nhưng hai cỗ khí thế lại là đụng đụng vào cùng một chỗ.





Cũng khó trách Tiêu Phàm phẫn nộ như thế, Chiến Hoàng Thiên thực không biết





thân phận của Nam Cung Tiêu Tiêu sao?





Coi như không biết Nam Cung Tiêu Tiêu, vậy còn không biết thân phận của Lăng





Phong cùng Quan Tiểu Thất sao?





Hiển nhiên là không có khả năng, hắn sở dĩ nói như vậy, chỉ là kiêng kị Tiêu





Phàm, muốn phủi sạch quan hệ mà thôi.





Năm đó Tiêu Phàm đại náo Thiên Thần Phong, Chiến Hoàng Thiên liền toàn diện





điều tra qua tin tức Tiêu Phàm, tự nhiên bao gồm những người thân cận của Tiêu





Phàm, làm sao có thể không quen biết Nam Cung Tiêu Tiêu bọn họ?





Lui 1 vạn bước, coi như Chiến Hoàng Thiên không biết, cũng không nên cướp đoạt





đồ vật của người khác, đồ vật ngươi muốn, cũng phải biểu hiện ra thành ý nhất





định, trắng trợn cướp đoạt tính là cái gì đây?





- Tiêu Phàm, ngươi muốn như thế nào?





Hồi lâu, vẫn là Chiến Hoàng Thiên mở miệng trước tiên, lần thứ nhất nhìn thấy





Tiêu Phàm, hắn quả thật có thể chiến thắng Tiêu Phàm, thậm chí Tiêu Phàm còn





bị hắn đùa giỡn ở trên tay.





Chỉ qua chút năm tháng trưởng thành, Tiêu Phàm đã sớm không phải Tiêu Phàm





trước kia, chính Chiến Hoàng Thiên hắn cũng tiến bộ rất lớn, Tiêu Phàm tiến bộ





làm sao không lớn bằng?





- Ta muốn như thế nào? Ta cần một cái công đạo.





Khuôn mặt Tiêu Phàm rất lạnh, nếu như không phải Chiến Hoàng Thiên ban đầu ở





Thiên Thần Phong đã giúp hắn, Tiêu Phàm không chỉ là cùng hắn khí thế giao





phong đơn giản như vậy.





- Ngươi tính là thứ gì, dám theo Đại Ca nói chuyện như thế, chúng ta không có





giết bọn hắn, ngươi chớ có hung hăng càn quấy!





Phong Thiên Khê kiêu hãnh nói, hoàn toàn không đem đám Tiêu Phàm đặt ở trong





lòng.





Những năm này đến nay, ba người bọn hắn một mực chiếm cứ lấy vị trí Thập Đại





Yêu Nghiệt, người bình thường bọn hắn thật đúng là không để ở trong mắt, cũng





chỉ có Tiêu Phàm có thể làm cho bọn hắn coi trọng mà thôi.





Nghe nói như thế, Dạ Cô U cùng Chiến Hoàng Thiên đều cau mày một cái, hai





người cũng không nguyện ý làm mất lòng Tiêu Phàm, bất quá lời đã nói ra miệng,





bọn hắn cũng không có bất kỳ e ngại gì.





- Hung hăng càn quấy?





Tiêu Phàm cười, cười rất lạnh, sát khí đáng sợ trên người bộc phát ra, xông





thẳng phía ba người Chiến Hoàng Thiên:





- Đoạt đồ vật của chúng ta, còn nói chúng ta hung hăng càn quấy? Thực sự là





thiên đại tiếu thoại!





- Thực coi là chúng ta sợ ngươi hay sao?





Phong Thiên Khê đầu tiên là bị Tiêu Phàm khí thế chấn nhiếp, bất quá khôi phục





bình tĩnh rất nhanh, cười lạnh một tiếng nói.





- Người nói nữ nhân ngực to mà không có não, đáng tiếc, nữ nhân ngươi lại là





không còn gì khác!





Lăng Phong hiển nhiên cũng động chân nộ, khuôn mặt băng lãnh, lạnh giọng nói:





- Lão Tam, chớ cùng bọn hắn nói nhảm, bọn họ đều là Chiến Thần Điện, giết.





- Ai giết ai còn chưa biết đâu.





Chiến Hoàng Thiên mị mị hai mắt.





Hắn thân làm Thập Đại Yêu Nghiệt đệ nhất, còn chưa bao giờ bị người coi thường





như thế, nghe thấy Lăng Phong nói, hắn cũng tiến đến.





- Vừa vặn, lần trước nghe nói là ngươi nhường cho ta, hiện tại ngươi cũng





đừng nhường cho ta, ta thật muốn giết ngươi!





Tiêu Phàm cũng cười, chỉ là nụ cười này nhìn qua rất lạnh.





Dứt lời, Tiêu Phàm mở bàn tay ra, Tu La Kiếm xuất hiện ở trong tay, từng bước





một hướng về Chiến Hoàng Thiên, sát khí lộ ra.





Cảm nhận được khí thế trên người Tiêu Phàm, Chiến Hoàng Thiên cau mày một cái,





chẳng biết tại sao, hiện tại Tiêu Phàm cho hắn một loại cảm giác sâu không





lường được, dù là thực lực hiện tại của Tiêu Phàm chỉ là Chiến Thánh cảnh.





- Tiêu Phàm cùng Chiến Hoàng Thiên bọn hắn muốn đánh nhau?





- Lúc trước Chiến Hoàng Thiên mặc dù thua Tiêu Phàm, nhưng ta nghe nói Chiến





Hoàng Thiên là cố ý thua, không biết lần này hai người ai thắng ai thua.





- Tiêu Phàm hẳn là sẽ thắng, tu sĩ cùng giai trong mắt hắn như là sâu kiến,





trước đó các ngươi cũng không phải không nhìn thấy.





- Vậy cũng chưa chắc, thực lực Chiến Hoàng Thiên cũng không có ai thực sự





thấy qua.





Đám người vừa mới chạy tới thấy thế, trên mặt đều là vẻ kinh ngạc, rất nhiều





người đã âm thầm suy đoán, nghĩ xem hai người đến cùng ai sẽ thắng ai.





Độc Cô Tướng Đình cùng Lăng Thanh Tịch cũng hơi ngoài ý muốn, bất quá mấy





người rất nhanh liền thoải mái, bởi vì rất nhiều người đều biết rõ, Tiêu Phàm





cùng Chiến Hoàng Thiên vốn là có cừu hận.





- Giết ta, có lẽ là ta cũng không nhất định giết ngươi.





Chiến Hoàng Thiên cũng không giữ được bình tĩnh, cầm trong tay một chuôi





trường kiếm lóng lánh hướng về phía Tiêu Phàm, Lôi Điện Chi Lực quanh thân





cuồn cuộn.





- Thập Đại Thần Binh, Hoàng Thiên Thần Kiếm? A





~Tiêu Phàm khẽ cười một tiếng, thậm chí có một tia khinh thường.





- Lão Tam, hắn giao cho ta, hắn muốn Chiến Thiên Kích, để xem hắn có tư cách





này hay không!





Nhìn thấy Tiêu Phàm chuẩn bị xuất thủ, Nam Cung Tiêu Tiêu đột nhiên xuất hiện





ở Tiêu Phàm trước người.





- Được!





Tiêu Phàm mị mị hai mắt, cuối cùng gật đầu, vừa rồi Bàn Tử chiến cùng Chiến





Hoàng Thiên không rơi vào thế hạ phong, bây giờ Nam Cung Tiêu Tiêu xưa đâu





bằng nay, Chiến Hoàng Thiên chưa chắc có thể làm gì được hắn.





- Lăn tới nhận lấy cái chết!





Nam Cung Tiêu Tiêu gầm thét một tiếng, thân hình bỗng nhiên biến mất tại chỗ,





xông thẳng về Chiến Hoàng Thiên.





Chiến Hoàng Thiên cũng không dám khinh thường Nam Cung Tiêu Tiêu, trên người





bộc phát ra lực lượng đáng sợ, tốc độ hai người rất nhanh, chớp mắt liền biến





mất ở phụ cận, xuất hiện ở phía trên không trung.





- Người nọ là ai, cũng dám cùng Chiến Hoàng Thiên giao thủ?





Đám người kinh ngạc, Chiến Hoàng Thiên là ai, đây chính là ép tới cùng đệ nhất





Thập Đại Yêu Nghiệt a.





Bọn hắn thực sự nghĩ không ra, trừ Tiêu Phàm, còn có ai là đối thủ của Chiến





Hoàng Thiên.





Có ít người nhìn thấy không phải Tiêu Phàm xuất thủ, trên mặt hơi lộ ra vẻ





thất vọng, lúc này lại có người nói ra:





- Các ngươi đừng quên, bọn hắn trước đó ngay tại đây chiến đấu, ai cũng không





làm gì được ai, Bàn Tử kia chưa hẳn không phải là đối thủ của Chiến Hoàng





Thiên.





Nghe nói như thế, rất nhiều người lại lộ ra vẻ chờ mong.





- Công Tử, Chiến Hoàng Thiên kia?





Lúc này, Trọc Thiên Hồng đi tới bên cạnh Tiêu Phàm, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng.





- Yên tâm, không có việc gì.





Tiêu Phàm nhìn chằm chằm không trung, hắn tự nhiên biết rõ Trọc Thiên Hồng





đang lo lắng cái gì, Chiến Hoàng Thiên là Thiên Hữu Chi Nhân, Bàn Tử ứng phó





hắn, có thể sẽ gặp Lôi Điện công kích.





Bất quá Tiêu Phàm biết rõ, chỉ cần Chiến Hoàng Thiên không có dẫn ra Mệnh Cách





chi lực, liền sẽ không dẫn động Lôi Điện công kích, hơn nữa đây là sự tình nội





bộ của Chiến Tộc, Bàn Tử có thể chiến thắng Chiến Hoàng Thiên, đó là không còn





gì tốt hơn.





Lúc này, Tiêu Phàm thu hồi ánh mắt, lạnh như băng nhìn Dạ Cô U cùng Phong





Thiên Khê.





- Tiêu Phàm, có bản sự tới đây đánh một trận, ta muốn xem, Tu La Điện Chủ





mạnh bao nhiêu!





Phong Thiên Khê thập phần khó chịu nhìn Tiêu Phàm, kiêu ngạo nói.





- Chỉ bằng ngươi còn chưa xứng đánh với Tam Ca một trận.





Quan Tiểu Thất lắc lắc đầu nói.





Phong Thiên Khê không có để ý tới Quan Tiểu Thất, nàng chỉ muốn chế nhạo Tiêu





Phàm, nàng thua không có gì, nếu như có thể thắng, vậy coi như có thể hung





hăng làm nhục Tiêu Phàm.





- Làm sao? Đường đường Tu La Điện Chủ còn không dám sao?





Phong Thiên Khê khích tướng nói.





- Ngươi, quá yếu!





Tiêu Phàm đứng chắp tay, lắc đầu, trong mắt tràn ngập hờ hững, một chút dục





vọng chiến đấu đều không có.





- Hừ!





Phong Thiên Khê hừ lạnh, bỗng nhiên hướng về Tiêu Phàm đánh tới, nàng đường





đường là một trong những Thập Đại Yêu Nghiệt, vậy mà chỉ lấy được ba chữ đánh





giá của Tiêu Phàm, việc này khiến nàng như thế nào tiếp nhận được?





- Tự rước lấy nhục.





Nơi xa, Lăng Thanh Tịch nhìn thấy Phong Thiên Khê chủ động ra tay với Tiêu





Phàm, ánh mắt lộ ra vẻ thuơng hại.





Nàng biết thực lực của Tiêu Phàm, nàng không có quá nhiều sức phản kháng,





Phong Thiên Khê lại có thể mạnh hơn sao?





- Tam Muội!





Dạ Cô U muốn ngăn cản, nhưng mà đã không tới kịp.





Phong Thiên Khê nhìn thấy Tiêu Phàm vẫn đứng ở đó không cử động, trong mắt





không khỏi lộ ra một tia lạnh nhạt, trường kiếm trong tay lăng không chém một





cái.





Nhưng mà...





Trường kiếm trong tay còn chưa chém ra, một đạo mị ảnh trong mắt Phong Thiên





Khê lóe lên, ngay sau đó, một đạo cương phong to lớn gào thét đến trước mặt,





tốc độ nhanh chóng không thể tưởng tượng.





Ba!





Thanh âm thanh thúy vang lên, thanh âm không lớn, lại tựa như một tiếng sét,





vang vọng không gian, tất cả mọi người trợn to hai mắt, trên mặt đều là vẻ





không thể tin.

Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

VÔ THƯỢNG SÁT THẦN
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Vô Thượng Võ Thần
  • Chấp Niệm Thành Ma
Chương 26-30
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
(Full) Vô thượng luân hồi
Vô Thượng Kiếm Thần
  • Tiểu Ma Vương
Chương 16-20

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom