• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Vô Thượng Sát Thần convert (59 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1320

Khuôn mặt Độc Cô Tướng Đình đỏ bừng, quả thực không thốt ra nổi một câu, gân xanh trên trán giật giật như có sâu bọ bên trong, có thể nhận ra hắn đang vô cùng phẫn nộ.

Tất cả mọi người đều nín thở, không ai dám thở mạnh một cái, thời gian giống như đứng lại.

Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung lên người hắc y nhân, bóng lưng hắn không phải quá cao lớn, nhưng giờ phút này lại trở nên cao vô cùng.

Phóng nhãn nhìn những người cùng thế hệ, còn có ai có thể gác kiếm trên cổ Độc Cô Tướng Đình?

Nếu như là trước kia, bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ, nhưng mà hiện tại, bọn họ lại tận mắt thấy, hơn nữa còn là một tu sĩ Chiến Thánh cảnh hậu kỳ làm ra.

Đồng thời, bọn họ rốt cuộc cũng hiểu được, Thập Đại Yêu Nghiệt cũng không phải là không thể chiến thắng, tu luyện mãi mãi không bao giờ kết thúc, trong những người cùng giai, ai dám nói mình là đệ nhất chứ?

Hồi lâu, Độc Cô Tướng Đình rốt cục nói ra một câu:

- Ngươi muốn thế nào?

- Đương nhiên là giết ngươi.

Tiêu Phàm khóe miệng hơi giương lên, lộ ra một vòng cười tà, Độc Cô Tướng Đình thấy thế, không khỏi lạnh run.

Đám người kinh ngạc vô cùng, cái tên mù này còn là một tên điên à, đến Độc Cô Tướng Đình cũng dám giết?!

Nếu như Độc Cô Tướng Đình chết ở chỗ này, đoán chừng toàn bộ Độc Cô gia tộc đều sẽ điên cuồng, toàn bộ Chiến Hồn Đại Lục, sẽ không có chỗ để cho Tiêu Phàm sống yên ổn.

Độc Cô Tướng Đình là người thừa kế duy nhất vị trí gia chủ của Độc Cô gia tộc, Độc Cô Mạc Trắc sao có thể so sánh?

Độc Cô Mạc Trắc chết thì chết, Độc Cô gia tộc nhiều nhất chỉ ghi hận Sở gia cùng Kiếm Hồng Trần mà thôi, nhưng Độc Cô Tướng Đình mà chết, đoán chừng rất nhiều người ở nơi này cũng sẽ gặp xui xẻo.

- Ta đồng ý dùng tài nguyên để chuộc lại mạng ta!

Độc Cô Tướng Đình khôi phục bình tĩnh, sắc mặt lạnh lùng cũng không có quá nhiều sợ hãi.

- A?

Tiêu Phàm ngược lại hơi ngoài ý muốn nhìn Độc Cô Tướng Đình, loại tình huống này hắn đúng là lần đầu tiên nhìn thấy, nếu là trước kia thì nhất định sẽ uy hiếp hắn.

Cái gì mà có gan ngươi thì giết ta, cái gì mà ngươi nếu dám giết ta, gia tộc của ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Lời như vậy, Tiêu Phàm cũng đã nghe nhiều rồi, mà lời nói của Độc Cô Tướng Đình lại khiến Tiêu Phàm đánh giá cao hắn.

- 20 ức Cực Phẩm Hồn Thạch, đổi mệnh của ta!

Độc Cô Tướng Đình thấy Tiêu Phàm không động thủ giết hắn, cũng biết rõ Tiêu Phàm xem như ngầm thừa nhận.

- 20 ức Cực Phẩm Hồn Thạch?

Rất nhiều người hít sâu một hơi, số lượng khổng lồ như vậy, đừng nói một người, cho dù là đại gia tộc cũng không bỏ ra nổi.

Rất nhiều người thầm than, không hổ là Cổ Tộc thiên tài, một trong Thập Đại Yêu Nghiệt.

Ngay cả Tiêu Phàm cũng hơi hơi ngoài ý muốn, lúc trước bốn người Độc Cô Mạc Trắc, cũng phải tốn rất nhiều thời gian mới có thể thu thập được 20 ức Cực Phẩm Hồn Thạch, mà Độc Cô Tướng Đình lại một lời nói liền nói luôn 20 ức, đây chính là chênh lệch.

Nhưng mà, Tiêu Phàm vẫn lắc đầu:

- Nếu ta giết ngươi, tất cả những thứ trên người ngươi đều là của ta, ta tin tưởng, Hồn Giới trong tay ngươi không phải chỉ có giá trị như vậy.

- Vậy ngươi muốn như thế nào?

Sắc mặt Độc Cô Tướng Đình trở nên khó coi.

Tiêu Phàm hơi trầm ngâm, chẳng lẽ thật sự giết Độc Cô Tướng Đình sao? Cũng không phải Tiêu Phàm hắn không dám, nhưng mà hắn trước mặt nhiều người như vậy ra mặt cho Tiêu Linh Nhi.

Nếu như Độc Cô Tướng Đình chết, Độc Cô gia tộc không tìm thấy Tiêu Phàm hắn, nhất định sẽ tìm Tiêu Linh Nhi gây phiền phức.

Cho nên, Tiêu Phàm cho dù muốn giết Độc Cô Tướng Đình, cũng sẽ không giết trước mặt nhiều người như vậy, giết hắn không bằng đổi lấy thứ gì đó tốt từ chỗ hắn.

- Chỉ cần ngươi đáp ứng ta ba điều kiện, ta liền thả ngươi.

Tiêu Phàm suy nghĩ một chút nói.

- Điều kiện gì? Nếu như phạm vào lợi ích của Độc Cô gia tộc, ta khuyên ngươi tốt nhất bây giờ giết ta đi.

Độc Cô Tướng Đình hít sâu một cái nói, cao ngạo ngẩng đầu, vẻ mặt thấy chết không sờn.

- Nể mặt ngươi cũng ra dáng đàn ông, nếu như ta muốn giết ngươi, nhất định sẽ cho ngươi chết toàn thây.

Trong giọng nói của Tiêu Phàm đều là vẻ tán thưởng.

Qua nhiều năm như vậy, người chết dưới kiếm của hắn không ít, nhưng người đáng để Tiêu Phàm hắn nhớ kỹ lại chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Nếu như Độc Cô Tướng Đình chết, nên tính là một cái trong đó.

- Ngươi yên tâm, ba điều kiện của ta sẽ không ảnh hưởng đến lợi ích của Độc Cô gia tộc.

Tiêu Phàm cười cười, tiếp tục nói:

- Điều kiện thứ nhất, tất cả những thứ trên người ngươi thuộc về ta, nếu như ta giết ngươi, những thứ này cũng thuộc về ta, cái này cũng không tính là xâm phạm lợi ích của Độc Cô gia tộc.

- Được, ta đồng ý.

Độc Cô Tướng Đình cắn răng nói, điều kiện này hắn quả thực không có lý do cự tuyệt.

Nếu như cự tuyệt, Tiêu Phàm nhất định sẽ trực tiếp giết hắn, người khác có lẽ không dám giết hắn, nhưng từ trên người Tiêu Phàm, hắn cảm nhận được một loại hờ hững, cho nên ngay từ đầu hắn không uy hiếp Tiêu Phàm.

Vừa dứt lời, Độc Cô Tướng Đình lấy xuống Hồn Giới trên tay, rất sảng khoái ném cho Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm tiếp nhận Hồn Giới, hài lòng gật gật đầu, tiếp tục nói:

- Điều kiện thứ hai, ta muốn một khối Thiên Âm Thạch ba thước vuông.

Việc liên quan đến Thiên Âm Thạch, Tiêu Phàm cũng đã biết được từ chỗ Lâu Ngạo Thiên, Độc Cô gia tộc có khả năng đang nắm giữ thứ này, trước mắt Độc Cô Tướng Đình chính là người thừa kế vị trí Gia Chủ của Độc Cô gia tộc, đòi ở chỗ hắn tất nhiên không sai.

Nghe được lời nói của Tiêu Phàm, trên mặt Độc Cô Tướng Đình lộ ra vẻ cổ quái, vô cùng tức giận nói:

- Hồn Giới ta đã cho ngươi, ta bây giờ tìm Thiên Âm Thạch ở chỗ nào?

Tiêu Phàm nghe vậy, Hồn Lực trong nháy mắt đảo qua Hồn Giới trong tay, một lúc sau, Tiêu Phàm phát hiện một khối đá màu trắng bên trong Hồn Giới, đá màu trắng toàn thân như ngọc, tản ra quang trạch nhàn nhạt, trừ Thiên Âm Thạch ra, còn có thể là cái gì đây?

Trên mặt Tiêu Phàm cũng lộ ra vẻ cổ quái, bởi vì khối Thiên Âm Thạch kia, vừa vặn khoảng ba thước vuông, khó trách Độc Cô Tướng Đình tức giận như vậy.

Nguyên bản Tiêu Phàm còn dự định tự mình đi Độc Cô gia tộc ở Bắc Vực một chuyến, nhưng mà hiện tại xem ra, đã hoàn toàn không cần thiết, khối Thiên Âm Thạch này đã đủ phát triển Tu La Điện.

- Thật đúng là niềm vui ngoài ý muốn, Độc Cô Tướng Đình này nhất định chính là phúc tinh của mình.

Tiêu Phàm trong lòng cười thầm nói, ngoài mặt vẫn vô cùng bình tĩnh, ho khan mấy tiếng nói:

- Thôi, ai kêu ta nhân từ như vậy đây, điều kiện này cũng coi như ngươi hoàn thành.

Nghe nói như thế, không ít người xem thường nhìn Tiêu Phàm, đoạt Hồn Giới của người ta, còn chuẩn bị giết người ta, cái này chẳng lẽ còn là nhân từ sao?

Tiêu Linh Nhi thiếu chút nữa thì cười ra tiếng, thầm nghĩ trong lòng:

- Ca một chiêu này không tệ, mặc dù không thể báo thù cho những người đã chết, nhưng chắc chắn khiến cho Độc Cô Tướng Đình càng khó chịu hơn so với việc giết hắn.

Trong mắt Độc Cô Tướng Đình lóe lên vẻ lo lắng, trong lòng hắn đang suy nghĩ, Tiêu Phàm chỉ là một tên mù mà thôi, lấy Thiên Âm Thạch làm cái gì?

- Điều kiện thứ ba, ta tạm thời chưa nghĩ ra, nhưng sẽ không nguy hại đến lợi ích của Độc Cô gia tộc ngươi, ngươi chỉ cần thề với trời, ta liền có thể thả ngươi.

Giọng nói của Tiêu Phàm tiếp tục vang lên.

Độc Cô Tướng Đình cổ quái nhìn Tiêu Phàm, Tu Giả vốn là nghịch thiên tu hành, ai sẽ tin tưởng cái gì mà lời thề chứ?

Hắn gần như không chút do dự hướng lên trời thề:

- Ta Độc Cô Tướng Đình thề với trời, chỉ cần...

Đột nhiên, Độc Cô Tướng Đình ngậm miệng không nói, quay đầu nhìn về phía Tiêu Phàm, hắn lúc này mới phát hiện, bản thân vậy mà không biết tên của Tiêu Phàm, mình bị một người vô danh đánh bại.

- Gọi ta là Kiếm Hạt Tử là được.

Tiêu Phàm cười nhạt một tiếng, tùy nói ra một cái tên.

Kỳ thật hắn cũng không tin cái gì mà lời thề, nhưng mà bây giờ cũng không có việc gì để cho Độc Cô Tướng Đình làm.

- Ta Độc Cô Tướng Đình thề với trời, chỉ cần Kiếm Hạt Tử đưa ra điều kiện không ảnh hướng tới lợi ích củ Độc Cô gia tộc, ta nhất định sẽ hoàn thành điều kiện thứ ba của hắn, bằng không trời tru đất diệt, tu vi vĩnh thế không thể tăng lên.

Độc Cô Tướng Đình lần nữa quát.

Bụp!

Vừa nói xong, áo bào của Độc Cô Tướng Đình bỗng nhiên nổ tung, bị kiếm khí phá tan thành từng mảnh, cơ hồ chỉ lưu lại một cái quần lót, Độc Cô Tướng Đình thiếu chút nữa thì tức điên.

Lúc này, giọng nói của Tiêu Phàm lại vang lên cách đó mười trượng:

- Ta sợ ngươi vi phạm lời thề, dùng Ký Ức Thủy Tinh lưu lại một chút kỷ niệm.

Lục Đạo
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

VÔ THƯỢNG SÁT THẦN
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Vô Thượng Võ Thần
  • Chấp Niệm Thành Ma
Chương 26-30
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
(Full) Vô thượng luân hồi
Vô Thượng Kiếm Thần
  • Tiểu Ma Vương
Chương 16-20

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom