• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi! - Nhan Từ Khuynh (1 Viewer)

  • Chương 67-68


Chương 67
Dương Họa Y đứng một mình ngoài ban công đưa mắt nhìn về phía xa xăm. Cô đang nhớ lại những lời nói vừa rồi của Lãnh Đình. Cô rất khó chịu khi nghe cô ta cố tỏ ra thân thiết với cô, nói những lời như vậy với anh cũng như những hành động làm nũng với mẹ anh. Thật sự trà xanh nào cũng có những hành động như vậy sao? Mà sao lại có thể nghĩ cô ta là trà xanh nhỉ? Nhưng những hành động kia của cô ta cũng có khác gì trà xanh đâu?
- Bảo bối đang nghĩ gì thế?
Không biết Nhan Từ Khuynh đã đi vào từ lúc nào. Thấy Dương Họa Y cứ đứng thẫn thờ ngoài ban công, anh nhẹ nhàng tiến lại gần ôm lấy cô vào lòng.
- Không có... - Dương Họa Y lắc đầu.
- Có phải em vẫn giận Đình Đình đúng không? - Nhan Từ Khuynh cúi xuống dụi đầu vào vai cô.
- Không... Mà anh buông em ra... Đừng làm thế... - Dương Họa Y khó chịu đưa tay đẩy đầu anh ra.
- Em không thích à? - Nhan Từ Khuynh nhìn cô với ánh mắt đáng thương.
- Đúng! Nên lần sau đừng lặp lại hành động đó cũng như những hành động tương tự khác nữa! - Dương Họa Y tức giận.

Chương 67
- Nhưng... không như vậy... thì bao giờ chúng ta mới có con? - Nhan Từ Khuynh cười.
- Anh... - Dương Họa Y quay người lại nhìn anh với ánh mắt giận dữ.
- Anh xin lỗi...
- Đừng lặp lại chuyện đó thêm một lần nào nữa! Giờ thì ra chỗ khác đi!
Dương Họa Y đẩy mạnh Nhan Từ Khuynh ra rồi đi xuống bếp. Tuy là đã chấp nhận anh nhưng trước những hành động đó của anh, cô thật sự khó chịu. Hầu như cô không hề thích những hành động thân mật quá mức như thế. Hoặc cũng có thể cô vẫn còn ám ảnh chuyện lần trước...
- Tiểu Y, con mau xuống ăn thử bánh mẹ làm này! - Vừa thấy cô xuống, Nhan phu nhân liền gọi cô đến - Mẹ vừa mới tìm được công thức mới không dùng sữa với trứng nên làm cho con đấy! Con mau lại đây ăn đi!1
- Dạ con cảm ơn ạ! - Dương Họa Y cười nhẹ.
- Mẹ! Bánh không mà có sữa với trứng thì sao có thể ngon được ạ? - Lãnh Đình ngồi cạnh đó làu bàu.1

Chương 67
- Sao không ngon được chứ? Với lại con bé nó bị dị ứng với hai thứ đó nên mẹ mới làm thế! - Nhan phu nhân đặt xuống trước mặt cô đĩa bánh - Của con đây! Con ăn thử đi rồi cho mẹ nhận xét nhé!
- Thì ra là Tiểu Y bị dị ứng hả? Tiếc thật đấy! Bánh ngọt ngon nhất ở chỗ có cả trứng với sữa... - Lãnh Đình lắc đầu thở dài.
- Chuyện bánh có trứng với sữa hay không cũng không quan trọng bằng chuyện tìm ngôi nhà nào đẹp và tiện nghi theo đúng ý của bản thân để ở đúng không chị? - Dương Họa Y vừa cắt miếng bánh cho vào miệng vừa nhàn nhã đáp.1
- Ý em là gì chị không hiểu? - Mặt Lãnh Đình có chút biến sắc khi nghe cô nói vậy.
- Tôi đâu có ý gì ạ? Chỉ là tôi thấy cái chuyện nhỏ nhặt là không có trứng với sữa trong bánh cũng không quan trọng bằng chuyện mua nhà để ở thôi, đúng không chị Đình Đình? - Dương Họa Y nhìn Lãnh Đình với đôi mắt đầy ẩn ý.
- Ừm... Em nói đúng... - Lãnh Đình liền né tránh ánh mắt đó.
- Mẹ ơi, bánh mẹ làm ngon lắm ạ! Lần sau mẹ lại làm tiếp cho con nữa nhé! - Dương Họa Y quay sang nở nụ cười với Nhan phu nhân.

Chương 67
- Vậy sao? Vậy con thích mẹ làm một hộp để con ăn dần nhé! Bánh này cũng để được lâu mà! - Nhan phu nhân cười xoa đầu cô.
Sau câu nói của cô ban nãy kèm thêm sự ưu ái của Nhan phu nhân dành cho cô, Lãnh Đình dần cảm thấy mình giống như người thừa và cũng dần cảm thấy khó chịu về điều này. Lúc này, Nhan Từ Khuynh đi xuống, cô ta liền cảm thấy mình như bắt được vàng.1
- A Khuynh xuống rồi hả? Mau lại đây ăn thử bánh mẹ làm này! - Lãnh Đình đưa tay vẫy vẫy anh.
- Ôi, hôm nay ngọn gió nào đưa mẹ con vào bếp làm bánh thế này? - Nhan Từ Khuynh trêu chọc.
- Ngọn gió mang tên Tiểu Y được chưa? Mà mẹ làm bánh cho Tiểu Y chứ có phải cho hai đứa đâu? - Nhan phu nhân lườm con trai mình.
- Bánh của Tiểu Y cũng là của con! Con vẫn ăn! - Nhan Từ Khuynh liền đưa tay lấy một chiếc bánh bỏ vào miệng - Sao bánh này có vẻ hơi nhạt nhỉ? Lại còn hơi khô...
- Đó! Mẹ thấy chưa? Con bảo là không ngon mà! - Lãnh Đình liền hùa theo.1
- Mẹ đâu cần mấy đứa thấy ngon? Mẹ chỉ cần Tiểu Y thấy ngon là được!
Mọi người mải bàn tán chuyện chiếc bánh mà không để ý đến sắc mặt của Dương Họa Y khó chịu đi rất nhiều. Đôi lông mày thanh tú càng lúc càng níu chặt lại. Đầu tiên là cô khó chịu với thái độ chê bai của hai người tạm coi là "thanh mai trúc mã" này. Cả hai không thể nói một cách tử tế và nhẹ nhàng với người lớn tuổi hơn sao? Còn cả Lãnh Đình nữa. Cô ta mặt dày đến mức cô nói như vậy cũng không nhận ra và tự giác rời đi sao?1

Chương 68
Chương 68
- Tiểu Y, con sao thế? Bánh có vấn đề gì à? Để mẹ xem lại nào...
Nhan phu nhân vô tình nhận ra biểu hiện khác thường của cô liền lo lắng hỏi. Bà còn lật tới lật lui miếng bánh trong đĩa của cô để kiểm tra.
- Dạ không có gì đâu mẹ ạ! - Dương Họa Y vội lắc đầu - Mẹ cần làm những gì nữa để con vào giúp ạ?
- Không có việc gì đâu! Đồ cứ để đấy cho người hầu dọn. Giờ con cứ ăn đi nhé! Mẹ có việc đi với bố con chút.
- Dạ vâng ạ! Bố mẹ đi cẩn thận ạ!
Đợi Nhan phu nhân đi rồi, Dương Họa Y liền thu lại nụ cười trở về dáng vẻ lạnh lùng. Nhan Từ Khuynh với Lãnh Đình ở bên cạnh tự dưng cảm thấy hơi lành lạnh dù ngoài trời vẫn đang nắng ấm.
- Ờm... Anh đã sắp xếp chỗ ở cho hai con mèo của em rồi đấy! Em ra xem có được không nhé? - Nhan Từ Khuynh vừa nói vừa quan sát sắc mặt của cô.
- Ừm.
Dương Họa Y gật đầu rồi đứng dậy đi ra vườn. Khi thấy hai chú mèo một đen một trắng đang nô đùa với nhau trên thảm cỏ xanh mướt, ánh mắt lạnh lùng ban nãy bỗng chuyển sang thành ánh mắt vô cùng ấm áp. Bàn tay trắng nõn đưa ra xoa đầu hai chú mèo nhỏ. Vừa xoa, đôi môi đỏ tự nhiên vừa cong lên một nụ cười.

Chương 68
Dương Họa Y gật đầu rồi đứng dậy đi ra vườn. Khi thấy hai chú mèo một đen một trắng đang nô đùa với nhau trên thảm cỏ xanh mướt, ánh mắt lạnh lùng ban nãy bỗng chuyển sang thành ánh mắt vô cùng ấm áp. Bàn tay trắng nõn đưa ra xoa đầu hai chú mèo nhỏ. Vừa xoa, đôi môi đỏ tự nhiên vừa cong lên một nụ cười.
- Em định đặt tên cho chúng là gì thế? - Nhan Từ Khuynh lại gần ngồi xuống cạnh cô.
- Con màu đen này tên là Just này! Còn con màu trắng tên là Jack! - Dương Họa Y cười.1
- Hợp với màu với tính cách của chúng đấy! Vậy từ giờ con tên là Just, còn con tên là Jack nhé! - Nhan Từ Khuynh cũng đưa tay ra xoa đầu hai chú mèo.
- Meo... - Cả hai đều kêu lên một tiếng như lời đáp lại, hai cặp mắt to tròn ngước lên nhìn hai chủ nhân của mình.
- Ôi anh xem kìa! Hai đứa nhà mình thông minh quá đi thôi! Chúng nó hiểu mình nói gì kìa! - Dương Họa Y nhìn anh với đôi mắt lấp lánh.
- Ừm! Con chúng ta là phải thông minh như thế! - Nhan Từ Khuynh cũng hùa theo cô.

Chương 68
- Just! Mau lại đây với mama nào! - Dương Họa Y đưa tay về hướng chú mèo đen.
- Meo... - Cục lông nhỏ màu đen nhanh chóng nằm gọn vào vòng tay của cô.
- Mau qua với papa nào Jack! - Nhan Từ Khuynh cũng đưa tay ra bế chú mèo trắng.
- Hai con thông minh quá đi thôi! - Dương Họa Y cười tít mắt.
- Sau này chúng ta có con, đứa bé ấy chắc chắc sẽ rất thông minh cho mà xem! - Nhan Từ Khuynh quay sang nhìn cô.
- Cái này... tạm thời không nhắc đến được không? - Nụ cười của Dương Họa Y chợt tắt.
- Ừm! Anh sẽ không nhắc nữa...
Lãnh Đình đi theo đứng phía sau nhìn hai người. Lúc này cô ta mới cảm thấy mình như người thừa ở đây. Nhan Từ Khuynh với Dương Họa Y mải mê chơi đùa với hai con mèo nhỏ mà quên mất đi sự tồn tại của cô ta cũng như không để ý đến ánh mắt dần hiện lên lửa giận đang hướng thẳng về mình. Nhưng mà... tại sao cô ta lại yêu quý Liễu Nhi hơn cả Dương Họa Y cơ chứ? Lại còn có những hành động của "trà xanh" nữa. Rốt cuộc cô ta có mục đích gì?

Chương 68
Không thể làm gì được nên Lãnh Đình đành bỏ đi trong hậm hực. Nhưng cô ta không có ý dọn ra chỗ khác ở mà cứ tiếp tục ở lì trong căn biệt thự đó. Dì Thẩm cũng rất khó chịu với thái độ hống hách với người hầu cũng như cách ăn ở bề bộn của cô ta. Bà thấy thật đáng thương khi một người con gái xinh đẹp như vậy lại không được dạy dỗ cẩn thận như Dương đại tiểu thư...1
- Họa Y! - Chơi đùa chán rồi, Nhan Từ Khuynh quay sang gọi cô.
- Sao thế? - Dương Họa Y đáp, đôi mắt vẫn chăm chú ngắm nhìn hai chú mèo con.
- Mai anh đưa em đi chơi tiếp nhé? Hay là chúng ta đi dạo phố, mua sắm ít đồ, được không?
- Cũng được! Nhưng mà... công việc...
- Em không phải lo điều đó! Triệt lo chuyện đó rồi! Thằng bé đi du học là để về quản lí công ty với anh mà!
- Một mình cậu ấy... có làm nổi hết tất cả các việc không?
- Đâu có một mình nó làm đâu? Tối anh vẫn giúp một ít mà! Mà em lo cho nó hả?

Chương 68
- Không có! Chỉ là... em thấy để cậu ấy làm một mình... hơi tội...
- Em không phải lo! Anh sẽ không bao giờ để bạn em cũng như em trai anh chịu thiệt, được chưa?
- Được rồi...
- Giờ cũng gần tối rồi. Em vào thay đồ trước đi rồi xuống ăn cơm nhé!
- Ừm...
Nhìn bóng dáng nhỏ khuất dần sau cánh cửa, Nhan Từ Khuynh khẽ nở nụ cười. Anh chỉ muốn hạnh phúc với cô mãi như vậy thôi. Nhưng... tại sao cô lại không muốn nhắc đến chuyện có con nhỉ? Hay là cô có chuyện gì không muốn nói cho anh biết? Hay cô lại có chuyện gì xảy ra nên cô mới như vậy nhỉ? Dù sao anh cũng không muốn ép cô nên chuyện này để cô tự nói khi muốn sẽ tốt hơn.1
Lúc này Nhan Từ Khuynh chợt nhận ra mình quên điều gì đó. Anh vội đứng lên đi vào phòng khách.
- Chú Ngô, Đình Đình đâu rồi? - Nhan Từ Khuynh hỏi quản gia.
- Lãnh tiểu thư đã về từ chiều rồi thưa thiếu gia!
Về mà không báo mình một tiếng sao? Mà thôi kệ đi...1
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom