• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu! (4 Viewers)

  • Chương 505 "Tôi không báo thù, thề không làm người!"

Tiếng súng dần nhỏ đi, mà tiếng còi cảnh sát cũng vang lên.


Khi cảnh sát tới nơi, Quyền Đế Sâm đã bắn chết một tên sát thủ cuối cùng!


Đám cảnh sát đề cao cảnh giác, đội trưởng cũng tiến lên: "Tổng giám đốc Quyền, cảm ơn anh đã ra tay, nếu không thương vong sẽ còn tăng lên, anh có bị thương không?"


"Tôi không sao!" ném khẩu súng trên tay cho anh ta.


Anh dắt Mặc Sơ: "Chúng ta đi!"


"Tổng giám đốc Quyền, đợi đã!" Đội trưởng gọi anh lại: "Anh có biết những sát thủ này nhằm vào ai không?"



vietwriter.vn



"Không biết!" Cánh môi mỏng của Quyền Đế Sâm khẽ nhếch, anh hơi bực mình.


Đội trưởng cũng không thể hỏi thêm gì nữa, anh ta dặn các anh em cảnh sát cấp dưới dọn dẹp hiện trường, gọi cho 120 để xe cấp cứu tới, cứu hộ người bị thương.


Mặc Sơ đi bên cạnh Quyền Đế Sâm, Dương Tử đã lái xe tới, anh ta dừng xe lại, sau đó lập tức đi ra hỏi: "Tổng giám đốc Quyền, anh sao rồi?"


"Đi điều tra xem là kẻ nào ra tay!" Quyền Đế Sâm mở cửa xe ra, anh tỏ ý Mặc Sơ lên xe.


Mặc Sơ thấy anh vừa trải qua một trận ác chiến: "Em lái cho!"


"Em ngồi đi!" Quyền Đế Sâm đưa tay ra, vỗ vỗ lên bàn tay của Mặc Sở, tay cô toàn là mồ hôi lạnh.



vietwriter.vn



Dương Tử lập tức nhận lệnh, đi điều tra xem kẻ nào đã làm.


Quyền Đế Sâm lái xe về biệt thự Hồng Thụ Lâm Hải, Mặc Sơ và anh cùng xuống xe: "Đế Sâm, sau này anh đi đâu cũng phải mang theo Dương Tử!"


Cô biết, sát thủ này không giống như nhằm vào Mặc Sở, trái lại giống như tới nhằm vào Quyền Đế Sâm vậy.


Như vậy, anh dẫn theo thêm một người, cũng sẽ an toàn hơn một chút.


Mặc Sơ lo lắng cho an toàn của anh, tất nhiên, cô đoán, một là sát thủ của nhà họ Mộ mời tới, hai người người khác ví dụ như Long Yên, hoặc là người khác!


Quyền Đế Sâm nắm lấy tay cô: "Anh sẽ chú ý."


Tất nhiên, Mặc Sơ lo lắng cho anh như vậy, trong lòng anh rất vui.


Anh nhìn cô chăm chú: "Em đi tắm rồi nghỉ ngơi trước đi, anh vào thư phòng."


"Vâng!" Mặc Sơ về phòng ngủ.


Thật lâu mà tâm trạng cô vẫn không thể bình tĩnh lại, trong những tháng ngày cô sống cùng Quyền Đế Sâm, đây là lần đầu tiên cô thấy Quyền Đế Sâm bị tập kích.


Đương nhiên, trước đây khi anh làm lính đặc chủng, anh cũng sẽ có bị tập kích, nhưng đó là nghề nghiệp.


Trong thư phòng.


Dương Tử gửi tới một email.


Quyền Đế Sâm mở ra, mấy tên sát thủ đều đã điều tra rõ ràng, trước kia là chịu sự quản lý của Thiên Tàn đường, nhưng sau này, Vinh Tàn cũng chính là Úc Lạc Hàn biến hóa thành, sau khi trở thành công ty đưa ra thị trường và quang minh chính đại tổ chức kiếm tiền, người lúc đầu ở Thiên Tàn đường, thả ra tin tức là phát tiền, giải tán.


Ngay sau đó, Dương Tử cũng gọi điện tới: "Tổng giám đốc Quyền, thế lực cũ của Thiên Tàn đường lại thuộc về lão đường chủ cũ Trần Phú, Úc Lạc Hàn ra vào bạch đạo, luôn ở trong vòng thương mại tài chính."


Quyền Đế Sâm biết, năm đó khi anh còn đang làm lính đặc chủng, suýt thì tóm cổ cả bọn đám người Trần Phú, Trần Phú đã bị thương nặng, sau khi trốn thoát thì quyết không dao động, sau này Úc Lạc Hàn lớn lên.


Úc Lạc Hàn, người này có cái đầu kinh doanh không cho phép kinh thường, anh ta đã kinh doanh công ty trở nên có tiếng có miếng.


"Trước tiên, phát người quan sát kỹ bọn họ, khi có hành động tiếp thì nhổ tận gốc." Quyền Đế Sâm nói xong thì đặt điện thoại xuống.


Thiên Tàn đường.


Trần Phù nhận được tin, người mà ông ta phát đi ám sát Quyền Đế Sâm, toàn quân bị diệt.


Ông ta siết chặt nắm đấm đến nỗi sắp chảy nước rồi, Quyền Đế Sâm này, một mình tay không đối phó với sáu sát thủ mà ông ta phải ra, vậy mà không ai sống sót.


"Phù gia, bây giờ muốn đối phó Quyền Đế Sâm thì càng khó rồi, tổng thống


mới nhận chức, anh ta lại là người tâm phúc bên cạnh Thân Ba Câu nữa!" Thuộc hạ bên cạnh Trần Phú nói.


Trần Phù tức đến nỗi gân xanh giật giật: "Tôi không báo thù, thề không làm người!"


Thuộc hạ cũng không dám nói thêm gì nữa.


Lúc này, Úc Lạc Hàn tới.


"Nghĩa phụ, đây là báo cáo tài vụ quý ba." Úc Lạc Hàn đi vào, cung kính nói: "Mời nghĩa phụ xem qua!"


Trần Phù xem qua, ông ta nhìn Úc Lạc Hàn với ánh mắt khen ngợi: "Lạc Hàn, con có tầm mắt kinh doanh, rất tốt! Sớm muộn gì, Thiên Tàn đường chúng ta cũng có ngày trở mình."


"Đều là nghĩa phụ dạy tốt!" Úc Lạc Hàn ngưng mắt nhìn ông ta, rồi khiêm tốn nói.




Tiếng súng dần nhỏ đi, mà tiếng còi cảnh sát cũng vang lên.


Khi cảnh sát tới nơi, Quyền Đế Sâm đã bắn chết một tên sát thủ cuối cùng!


Đám cảnh sát đề cao cảnh giác, đội trưởng cũng tiến lên: "Tổng giám đốc Quyền, cảm ơn anh đã ra tay, nếu không thương vong sẽ còn tăng lên, anh có bị thương không?"


"Tôi không sao!" ném khẩu súng trên tay cho anh ta.


Anh dắt Mặc Sơ: "Chúng ta đi!"


"Tổng giám đốc Quyền, đợi đã!" Đội trưởng gọi anh lại: "Anh có biết những sát thủ này nhằm vào ai không?"



vietwriter.vn



"Không biết!" Cánh môi mỏng của Quyền Đế Sâm khẽ nhếch, anh hơi bực mình.


Đội trưởng cũng không thể hỏi thêm gì nữa, anh ta dặn các anh em cảnh sát cấp dưới dọn dẹp hiện trường, gọi cho 120 để xe cấp cứu tới, cứu hộ người bị thương.


Mặc Sơ đi bên cạnh Quyền Đế Sâm, Dương Tử đã lái xe tới, anh ta dừng xe lại, sau đó lập tức đi ra hỏi: "Tổng giám đốc Quyền, anh sao rồi?"


"Đi điều tra xem là kẻ nào ra tay!" Quyền Đế Sâm mở cửa xe ra, anh tỏ ý Mặc Sơ lên xe.


Mặc Sơ thấy anh vừa trải qua một trận ác chiến: "Em lái cho!"


"Em ngồi đi!" Quyền Đế Sâm đưa tay ra, vỗ vỗ lên bàn tay của Mặc Sở, tay cô toàn là mồ hôi lạnh.



vietwriter.vn



Dương Tử lập tức nhận lệnh, đi điều tra xem kẻ nào đã làm.


Quyền Đế Sâm lái xe về biệt thự Hồng Thụ Lâm Hải, Mặc Sơ và anh cùng xuống xe: "Đế Sâm, sau này anh đi đâu cũng phải mang theo Dương Tử!"


Cô biết, sát thủ này không giống như nhằm vào Mặc Sở, trái lại giống như tới nhằm vào Quyền Đế Sâm vậy.


Như vậy, anh dẫn theo thêm một người, cũng sẽ an toàn hơn một chút.


Mặc Sơ lo lắng cho an toàn của anh, tất nhiên, cô đoán, một là sát thủ của nhà họ Mộ mời tới, hai người người khác ví dụ như Long Yên, hoặc là người khác!


Quyền Đế Sâm nắm lấy tay cô: "Anh sẽ chú ý."


Tất nhiên, Mặc Sơ lo lắng cho anh như vậy, trong lòng anh rất vui.


Anh nhìn cô chăm chú: "Em đi tắm rồi nghỉ ngơi trước đi, anh vào thư phòng."


"Vâng!" Mặc Sơ về phòng ngủ.


Thật lâu mà tâm trạng cô vẫn không thể bình tĩnh lại, trong những tháng ngày cô sống cùng Quyền Đế Sâm, đây là lần đầu tiên cô thấy Quyền Đế Sâm bị tập kích.


Đương nhiên, trước đây khi anh làm lính đặc chủng, anh cũng sẽ có bị tập kích, nhưng đó là nghề nghiệp.


Trong thư phòng.


Dương Tử gửi tới một email.


Quyền Đế Sâm mở ra, mấy tên sát thủ đều đã điều tra rõ ràng, trước kia là chịu sự quản lý của Thiên Tàn đường, nhưng sau này, Vinh Tàn cũng chính là Úc Lạc Hàn biến hóa thành, sau khi trở thành công ty đưa ra thị trường và quang minh chính đại tổ chức kiếm tiền, người lúc đầu ở Thiên Tàn đường, thả ra tin tức là phát tiền, giải tán.


Ngay sau đó, Dương Tử cũng gọi điện tới: "Tổng giám đốc Quyền, thế lực cũ của Thiên Tàn đường lại thuộc về lão đường chủ cũ Trần Phú, Úc Lạc Hàn ra vào bạch đạo, luôn ở trong vòng thương mại tài chính."


Quyền Đế Sâm biết, năm đó khi anh còn đang làm lính đặc chủng, suýt thì tóm cổ cả bọn đám người Trần Phú, Trần Phú đã bị thương nặng, sau khi trốn thoát thì quyết không dao động, sau này Úc Lạc Hàn lớn lên.


Úc Lạc Hàn, người này có cái đầu kinh doanh không cho phép kinh thường, anh ta đã kinh doanh công ty trở nên có tiếng có miếng.


"Trước tiên, phát người quan sát kỹ bọn họ, khi có hành động tiếp thì nhổ tận gốc." Quyền Đế Sâm nói xong thì đặt điện thoại xuống.


Thiên Tàn đường.


Trần Phù nhận được tin, người mà ông ta phát đi ám sát Quyền Đế Sâm, toàn quân bị diệt.


Ông ta siết chặt nắm đấm đến nỗi sắp chảy nước rồi, Quyền Đế Sâm này, một mình tay không đối phó với sáu sát thủ mà ông ta phải ra, vậy mà không ai sống sót.


"Phù gia, bây giờ muốn đối phó Quyền Đế Sâm thì càng khó rồi, tổng thống


mới nhận chức, anh ta lại là người tâm phúc bên cạnh Thân Ba Câu nữa!" Thuộc hạ bên cạnh Trần Phú nói.


Trần Phù tức đến nỗi gân xanh giật giật: "Tôi không báo thù, thề không làm người!"


Thuộc hạ cũng không dám nói thêm gì nữa.


Lúc này, Úc Lạc Hàn tới.


"Nghĩa phụ, đây là báo cáo tài vụ quý ba." Úc Lạc Hàn đi vào, cung kính nói: "Mời nghĩa phụ xem qua!"


Trần Phù xem qua, ông ta nhìn Úc Lạc Hàn với ánh mắt khen ngợi: "Lạc Hàn, con có tầm mắt kinh doanh, rất tốt! Sớm muộn gì, Thiên Tàn đường chúng ta cũng có ngày trở mình."


"Đều là nghĩa phụ dạy tốt!" Úc Lạc Hàn ngưng mắt nhìn ông ta, rồi khiêm tốn nói.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Tiếng súng dần nhỏ đi, mà tiếng còi cảnh sát cũng vang lên.


Khi cảnh sát tới nơi, Quyền Đế Sâm đã bắn chết một tên sát thủ cuối cùng!


Đám cảnh sát đề cao cảnh giác, đội trưởng cũng tiến lên: "Tổng giám đốc Quyền, cảm ơn anh đã ra tay, nếu không thương vong sẽ còn tăng lên, anh có bị thương không?"


"Tôi không sao!" ném khẩu súng trên tay cho anh ta.


Anh dắt Mặc Sơ: "Chúng ta đi!"


"Tổng giám đốc Quyền, đợi đã!" Đội trưởng gọi anh lại: "Anh có biết những sát thủ này nhằm vào ai không?"



vietwriter.vn



"Không biết!" Cánh môi mỏng của Quyền Đế Sâm khẽ nhếch, anh hơi bực mình.


Đội trưởng cũng không thể hỏi thêm gì nữa, anh ta dặn các anh em cảnh sát cấp dưới dọn dẹp hiện trường, gọi cho 120 để xe cấp cứu tới, cứu hộ người bị thương.


Mặc Sơ đi bên cạnh Quyền Đế Sâm, Dương Tử đã lái xe tới, anh ta dừng xe lại, sau đó lập tức đi ra hỏi: "Tổng giám đốc Quyền, anh sao rồi?"


"Đi điều tra xem là kẻ nào ra tay!" Quyền Đế Sâm mở cửa xe ra, anh tỏ ý Mặc Sơ lên xe.


Mặc Sơ thấy anh vừa trải qua một trận ác chiến: "Em lái cho!"


"Em ngồi đi!" Quyền Đế Sâm đưa tay ra, vỗ vỗ lên bàn tay của Mặc Sở, tay cô toàn là mồ hôi lạnh.



vietwriter.vn



Dương Tử lập tức nhận lệnh, đi điều tra xem kẻ nào đã làm.


Quyền Đế Sâm lái xe về biệt thự Hồng Thụ Lâm Hải, Mặc Sơ và anh cùng xuống xe: "Đế Sâm, sau này anh đi đâu cũng phải mang theo Dương Tử!"


Cô biết, sát thủ này không giống như nhằm vào Mặc Sở, trái lại giống như tới nhằm vào Quyền Đế Sâm vậy.


Như vậy, anh dẫn theo thêm một người, cũng sẽ an toàn hơn một chút.


Mặc Sơ lo lắng cho an toàn của anh, tất nhiên, cô đoán, một là sát thủ của nhà họ Mộ mời tới, hai người người khác ví dụ như Long Yên, hoặc là người khác!


Quyền Đế Sâm nắm lấy tay cô: "Anh sẽ chú ý."


Tất nhiên, Mặc Sơ lo lắng cho anh như vậy, trong lòng anh rất vui.


Anh nhìn cô chăm chú: "Em đi tắm rồi nghỉ ngơi trước đi, anh vào thư phòng."


"Vâng!" Mặc Sơ về phòng ngủ.


Thật lâu mà tâm trạng cô vẫn không thể bình tĩnh lại, trong những tháng ngày cô sống cùng Quyền Đế Sâm, đây là lần đầu tiên cô thấy Quyền Đế Sâm bị tập kích.


Đương nhiên, trước đây khi anh làm lính đặc chủng, anh cũng sẽ có bị tập kích, nhưng đó là nghề nghiệp.


Trong thư phòng.


Dương Tử gửi tới một email.


Quyền Đế Sâm mở ra, mấy tên sát thủ đều đã điều tra rõ ràng, trước kia là chịu sự quản lý của Thiên Tàn đường, nhưng sau này, Vinh Tàn cũng chính là Úc Lạc Hàn biến hóa thành, sau khi trở thành công ty đưa ra thị trường và quang minh chính đại tổ chức kiếm tiền, người lúc đầu ở Thiên Tàn đường, thả ra tin tức là phát tiền, giải tán.


Ngay sau đó, Dương Tử cũng gọi điện tới: "Tổng giám đốc Quyền, thế lực cũ của Thiên Tàn đường lại thuộc về lão đường chủ cũ Trần Phú, Úc Lạc Hàn ra vào bạch đạo, luôn ở trong vòng thương mại tài chính."


Quyền Đế Sâm biết, năm đó khi anh còn đang làm lính đặc chủng, suýt thì tóm cổ cả bọn đám người Trần Phú, Trần Phú đã bị thương nặng, sau khi trốn thoát thì quyết không dao động, sau này Úc Lạc Hàn lớn lên.


Úc Lạc Hàn, người này có cái đầu kinh doanh không cho phép kinh thường, anh ta đã kinh doanh công ty trở nên có tiếng có miếng.


"Trước tiên, phát người quan sát kỹ bọn họ, khi có hành động tiếp thì nhổ tận gốc." Quyền Đế Sâm nói xong thì đặt điện thoại xuống.


Thiên Tàn đường.


Trần Phù nhận được tin, người mà ông ta phát đi ám sát Quyền Đế Sâm, toàn quân bị diệt.


Ông ta siết chặt nắm đấm đến nỗi sắp chảy nước rồi, Quyền Đế Sâm này, một mình tay không đối phó với sáu sát thủ mà ông ta phải ra, vậy mà không ai sống sót.


"Phù gia, bây giờ muốn đối phó Quyền Đế Sâm thì càng khó rồi, tổng thống


mới nhận chức, anh ta lại là người tâm phúc bên cạnh Thân Ba Câu nữa!" Thuộc hạ bên cạnh Trần Phú nói.


Trần Phù tức đến nỗi gân xanh giật giật: "Tôi không báo thù, thề không làm người!"


Thuộc hạ cũng không dám nói thêm gì nữa.


Lúc này, Úc Lạc Hàn tới.


"Nghĩa phụ, đây là báo cáo tài vụ quý ba." Úc Lạc Hàn đi vào, cung kính nói: "Mời nghĩa phụ xem qua!"


Trần Phù xem qua, ông ta nhìn Úc Lạc Hàn với ánh mắt khen ngợi: "Lạc Hàn, con có tầm mắt kinh doanh, rất tốt! Sớm muộn gì, Thiên Tàn đường chúng ta cũng có ngày trở mình."


"Đều là nghĩa phụ dạy tốt!" Úc Lạc Hàn ngưng mắt nhìn ông ta, rồi khiêm tốn nói.




Tiếng súng dần nhỏ đi, mà tiếng còi cảnh sát cũng vang lên.


Khi cảnh sát tới nơi, Quyền Đế Sâm đã bắn chết một tên sát thủ cuối cùng!


Đám cảnh sát đề cao cảnh giác, đội trưởng cũng tiến lên: "Tổng giám đốc Quyền, cảm ơn anh đã ra tay, nếu không thương vong sẽ còn tăng lên, anh có bị thương không?"


"Tôi không sao!" ném khẩu súng trên tay cho anh ta.


Anh dắt Mặc Sơ: "Chúng ta đi!"


"Tổng giám đốc Quyền, đợi đã!" Đội trưởng gọi anh lại: "Anh có biết những sát thủ này nhằm vào ai không?"



vietwriter.vn



"Không biết!" Cánh môi mỏng của Quyền Đế Sâm khẽ nhếch, anh hơi bực mình.


Đội trưởng cũng không thể hỏi thêm gì nữa, anh ta dặn các anh em cảnh sát cấp dưới dọn dẹp hiện trường, gọi cho 120 để xe cấp cứu tới, cứu hộ người bị thương.


Mặc Sơ đi bên cạnh Quyền Đế Sâm, Dương Tử đã lái xe tới, anh ta dừng xe lại, sau đó lập tức đi ra hỏi: "Tổng giám đốc Quyền, anh sao rồi?"


"Đi điều tra xem là kẻ nào ra tay!" Quyền Đế Sâm mở cửa xe ra, anh tỏ ý Mặc Sơ lên xe.


Mặc Sơ thấy anh vừa trải qua một trận ác chiến: "Em lái cho!"


"Em ngồi đi!" Quyền Đế Sâm đưa tay ra, vỗ vỗ lên bàn tay của Mặc Sở, tay cô toàn là mồ hôi lạnh.



vietwriter.vn



Dương Tử lập tức nhận lệnh, đi điều tra xem kẻ nào đã làm.


Quyền Đế Sâm lái xe về biệt thự Hồng Thụ Lâm Hải, Mặc Sơ và anh cùng xuống xe: "Đế Sâm, sau này anh đi đâu cũng phải mang theo Dương Tử!"


Cô biết, sát thủ này không giống như nhằm vào Mặc Sở, trái lại giống như tới nhằm vào Quyền Đế Sâm vậy.


Như vậy, anh dẫn theo thêm một người, cũng sẽ an toàn hơn một chút.


Mặc Sơ lo lắng cho an toàn của anh, tất nhiên, cô đoán, một là sát thủ của nhà họ Mộ mời tới, hai người người khác ví dụ như Long Yên, hoặc là người khác!


Quyền Đế Sâm nắm lấy tay cô: "Anh sẽ chú ý."


Tất nhiên, Mặc Sơ lo lắng cho anh như vậy, trong lòng anh rất vui.


Anh nhìn cô chăm chú: "Em đi tắm rồi nghỉ ngơi trước đi, anh vào thư phòng."


"Vâng!" Mặc Sơ về phòng ngủ.


Thật lâu mà tâm trạng cô vẫn không thể bình tĩnh lại, trong những tháng ngày cô sống cùng Quyền Đế Sâm, đây là lần đầu tiên cô thấy Quyền Đế Sâm bị tập kích.


Đương nhiên, trước đây khi anh làm lính đặc chủng, anh cũng sẽ có bị tập kích, nhưng đó là nghề nghiệp.


Trong thư phòng.


Dương Tử gửi tới một email.


Quyền Đế Sâm mở ra, mấy tên sát thủ đều đã điều tra rõ ràng, trước kia là chịu sự quản lý của Thiên Tàn đường, nhưng sau này, Vinh Tàn cũng chính là Úc Lạc Hàn biến hóa thành, sau khi trở thành công ty đưa ra thị trường và quang minh chính đại tổ chức kiếm tiền, người lúc đầu ở Thiên Tàn đường, thả ra tin tức là phát tiền, giải tán.


Ngay sau đó, Dương Tử cũng gọi điện tới: "Tổng giám đốc Quyền, thế lực cũ của Thiên Tàn đường lại thuộc về lão đường chủ cũ Trần Phú, Úc Lạc Hàn ra vào bạch đạo, luôn ở trong vòng thương mại tài chính."


Quyền Đế Sâm biết, năm đó khi anh còn đang làm lính đặc chủng, suýt thì tóm cổ cả bọn đám người Trần Phú, Trần Phú đã bị thương nặng, sau khi trốn thoát thì quyết không dao động, sau này Úc Lạc Hàn lớn lên.


Úc Lạc Hàn, người này có cái đầu kinh doanh không cho phép kinh thường, anh ta đã kinh doanh công ty trở nên có tiếng có miếng.


"Trước tiên, phát người quan sát kỹ bọn họ, khi có hành động tiếp thì nhổ tận gốc." Quyền Đế Sâm nói xong thì đặt điện thoại xuống.


Thiên Tàn đường.


Trần Phù nhận được tin, người mà ông ta phát đi ám sát Quyền Đế Sâm, toàn quân bị diệt.


Ông ta siết chặt nắm đấm đến nỗi sắp chảy nước rồi, Quyền Đế Sâm này, một mình tay không đối phó với sáu sát thủ mà ông ta phải ra, vậy mà không ai sống sót.


"Phù gia, bây giờ muốn đối phó Quyền Đế Sâm thì càng khó rồi, tổng thống


mới nhận chức, anh ta lại là người tâm phúc bên cạnh Thân Ba Câu nữa!" Thuộc hạ bên cạnh Trần Phú nói.


Trần Phù tức đến nỗi gân xanh giật giật: "Tôi không báo thù, thề không làm người!"


Thuộc hạ cũng không dám nói thêm gì nữa.


Lúc này, Úc Lạc Hàn tới.


"Nghĩa phụ, đây là báo cáo tài vụ quý ba." Úc Lạc Hàn đi vào, cung kính nói: "Mời nghĩa phụ xem qua!"


Trần Phù xem qua, ông ta nhìn Úc Lạc Hàn với ánh mắt khen ngợi: "Lạc Hàn, con có tầm mắt kinh doanh, rất tốt! Sớm muộn gì, Thiên Tàn đường chúng ta cũng có ngày trở mình."


"Đều là nghĩa phụ dạy tốt!" Úc Lạc Hàn ngưng mắt nhìn ông ta, rồi khiêm tốn nói.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Tiếng súng dần nhỏ đi, mà tiếng còi cảnh sát cũng vang lên.


Khi cảnh sát tới nơi, Quyền Đế Sâm đã bắn chết một tên sát thủ cuối cùng!


Đám cảnh sát đề cao cảnh giác, đội trưởng cũng tiến lên: "Tổng giám đốc Quyền, cảm ơn anh đã ra tay, nếu không thương vong sẽ còn tăng lên, anh có bị thương không?"


"Tôi không sao!" ném khẩu súng trên tay cho anh ta.


Anh dắt Mặc Sơ: "Chúng ta đi!"


"Tổng giám đốc Quyền, đợi đã!" Đội trưởng gọi anh lại: "Anh có biết những sát thủ này nhằm vào ai không?"



vietwriter.vn



"Không biết!" Cánh môi mỏng của Quyền Đế Sâm khẽ nhếch, anh hơi bực mình.


Đội trưởng cũng không thể hỏi thêm gì nữa, anh ta dặn các anh em cảnh sát cấp dưới dọn dẹp hiện trường, gọi cho 120 để xe cấp cứu tới, cứu hộ người bị thương.


Mặc Sơ đi bên cạnh Quyền Đế Sâm, Dương Tử đã lái xe tới, anh ta dừng xe lại, sau đó lập tức đi ra hỏi: "Tổng giám đốc Quyền, anh sao rồi?"


"Đi điều tra xem là kẻ nào ra tay!" Quyền Đế Sâm mở cửa xe ra, anh tỏ ý Mặc Sơ lên xe.


Mặc Sơ thấy anh vừa trải qua một trận ác chiến: "Em lái cho!"


"Em ngồi đi!" Quyền Đế Sâm đưa tay ra, vỗ vỗ lên bàn tay của Mặc Sở, tay cô toàn là mồ hôi lạnh.



vietwriter.vn



Dương Tử lập tức nhận lệnh, đi điều tra xem kẻ nào đã làm.


Quyền Đế Sâm lái xe về biệt thự Hồng Thụ Lâm Hải, Mặc Sơ và anh cùng xuống xe: "Đế Sâm, sau này anh đi đâu cũng phải mang theo Dương Tử!"


Cô biết, sát thủ này không giống như nhằm vào Mặc Sở, trái lại giống như tới nhằm vào Quyền Đế Sâm vậy.


Như vậy, anh dẫn theo thêm một người, cũng sẽ an toàn hơn một chút.


Mặc Sơ lo lắng cho an toàn của anh, tất nhiên, cô đoán, một là sát thủ của nhà họ Mộ mời tới, hai người người khác ví dụ như Long Yên, hoặc là người khác!


Quyền Đế Sâm nắm lấy tay cô: "Anh sẽ chú ý."


Tất nhiên, Mặc Sơ lo lắng cho anh như vậy, trong lòng anh rất vui.


Anh nhìn cô chăm chú: "Em đi tắm rồi nghỉ ngơi trước đi, anh vào thư phòng."


"Vâng!" Mặc Sơ về phòng ngủ.


Thật lâu mà tâm trạng cô vẫn không thể bình tĩnh lại, trong những tháng ngày cô sống cùng Quyền Đế Sâm, đây là lần đầu tiên cô thấy Quyền Đế Sâm bị tập kích.


Đương nhiên, trước đây khi anh làm lính đặc chủng, anh cũng sẽ có bị tập kích, nhưng đó là nghề nghiệp.


Trong thư phòng.


Dương Tử gửi tới một email.


Quyền Đế Sâm mở ra, mấy tên sát thủ đều đã điều tra rõ ràng, trước kia là chịu sự quản lý của Thiên Tàn đường, nhưng sau này, Vinh Tàn cũng chính là Úc Lạc Hàn biến hóa thành, sau khi trở thành công ty đưa ra thị trường và quang minh chính đại tổ chức kiếm tiền, người lúc đầu ở Thiên Tàn đường, thả ra tin tức là phát tiền, giải tán.


Ngay sau đó, Dương Tử cũng gọi điện tới: "Tổng giám đốc Quyền, thế lực cũ của Thiên Tàn đường lại thuộc về lão đường chủ cũ Trần Phú, Úc Lạc Hàn ra vào bạch đạo, luôn ở trong vòng thương mại tài chính."


Quyền Đế Sâm biết, năm đó khi anh còn đang làm lính đặc chủng, suýt thì tóm cổ cả bọn đám người Trần Phú, Trần Phú đã bị thương nặng, sau khi trốn thoát thì quyết không dao động, sau này Úc Lạc Hàn lớn lên.


Úc Lạc Hàn, người này có cái đầu kinh doanh không cho phép kinh thường, anh ta đã kinh doanh công ty trở nên có tiếng có miếng.


"Trước tiên, phát người quan sát kỹ bọn họ, khi có hành động tiếp thì nhổ tận gốc." Quyền Đế Sâm nói xong thì đặt điện thoại xuống.


Thiên Tàn đường.


Trần Phù nhận được tin, người mà ông ta phát đi ám sát Quyền Đế Sâm, toàn quân bị diệt.


Ông ta siết chặt nắm đấm đến nỗi sắp chảy nước rồi, Quyền Đế Sâm này, một mình tay không đối phó với sáu sát thủ mà ông ta phải ra, vậy mà không ai sống sót.


"Phù gia, bây giờ muốn đối phó Quyền Đế Sâm thì càng khó rồi, tổng thống


mới nhận chức, anh ta lại là người tâm phúc bên cạnh Thân Ba Câu nữa!" Thuộc hạ bên cạnh Trần Phú nói.


Trần Phù tức đến nỗi gân xanh giật giật: "Tôi không báo thù, thề không làm người!"


Thuộc hạ cũng không dám nói thêm gì nữa.


Lúc này, Úc Lạc Hàn tới.


"Nghĩa phụ, đây là báo cáo tài vụ quý ba." Úc Lạc Hàn đi vào, cung kính nói: "Mời nghĩa phụ xem qua!"


Trần Phù xem qua, ông ta nhìn Úc Lạc Hàn với ánh mắt khen ngợi: "Lạc Hàn, con có tầm mắt kinh doanh, rất tốt! Sớm muộn gì, Thiên Tàn đường chúng ta cũng có ngày trở mình."


"Đều là nghĩa phụ dạy tốt!" Úc Lạc Hàn ngưng mắt nhìn ông ta, rồi khiêm tốn nói.




Tiếng súng dần nhỏ đi, mà tiếng còi cảnh sát cũng vang lên.


Khi cảnh sát tới nơi, Quyền Đế Sâm đã bắn chết một tên sát thủ cuối cùng!


Đám cảnh sát đề cao cảnh giác, đội trưởng cũng tiến lên: "Tổng giám đốc Quyền, cảm ơn anh đã ra tay, nếu không thương vong sẽ còn tăng lên, anh có bị thương không?"


"Tôi không sao!" ném khẩu súng trên tay cho anh ta.


Anh dắt Mặc Sơ: "Chúng ta đi!"


"Tổng giám đốc Quyền, đợi đã!" Đội trưởng gọi anh lại: "Anh có biết những sát thủ này nhằm vào ai không?"



vietwriter.vn



"Không biết!" Cánh môi mỏng của Quyền Đế Sâm khẽ nhếch, anh hơi bực mình.


Đội trưởng cũng không thể hỏi thêm gì nữa, anh ta dặn các anh em cảnh sát cấp dưới dọn dẹp hiện trường, gọi cho 120 để xe cấp cứu tới, cứu hộ người bị thương.


Mặc Sơ đi bên cạnh Quyền Đế Sâm, Dương Tử đã lái xe tới, anh ta dừng xe lại, sau đó lập tức đi ra hỏi: "Tổng giám đốc Quyền, anh sao rồi?"


"Đi điều tra xem là kẻ nào ra tay!" Quyền Đế Sâm mở cửa xe ra, anh tỏ ý Mặc Sơ lên xe.


Mặc Sơ thấy anh vừa trải qua một trận ác chiến: "Em lái cho!"


"Em ngồi đi!" Quyền Đế Sâm đưa tay ra, vỗ vỗ lên bàn tay của Mặc Sở, tay cô toàn là mồ hôi lạnh.



vietwriter.vn



Dương Tử lập tức nhận lệnh, đi điều tra xem kẻ nào đã làm.


Quyền Đế Sâm lái xe về biệt thự Hồng Thụ Lâm Hải, Mặc Sơ và anh cùng xuống xe: "Đế Sâm, sau này anh đi đâu cũng phải mang theo Dương Tử!"


Cô biết, sát thủ này không giống như nhằm vào Mặc Sở, trái lại giống như tới nhằm vào Quyền Đế Sâm vậy.


Như vậy, anh dẫn theo thêm một người, cũng sẽ an toàn hơn một chút.


Mặc Sơ lo lắng cho an toàn của anh, tất nhiên, cô đoán, một là sát thủ của nhà họ Mộ mời tới, hai người người khác ví dụ như Long Yên, hoặc là người khác!


Quyền Đế Sâm nắm lấy tay cô: "Anh sẽ chú ý."


Tất nhiên, Mặc Sơ lo lắng cho anh như vậy, trong lòng anh rất vui.


Anh nhìn cô chăm chú: "Em đi tắm rồi nghỉ ngơi trước đi, anh vào thư phòng."


"Vâng!" Mặc Sơ về phòng ngủ.


Thật lâu mà tâm trạng cô vẫn không thể bình tĩnh lại, trong những tháng ngày cô sống cùng Quyền Đế Sâm, đây là lần đầu tiên cô thấy Quyền Đế Sâm bị tập kích.


Đương nhiên, trước đây khi anh làm lính đặc chủng, anh cũng sẽ có bị tập kích, nhưng đó là nghề nghiệp.


Trong thư phòng.


Dương Tử gửi tới một email.


Quyền Đế Sâm mở ra, mấy tên sát thủ đều đã điều tra rõ ràng, trước kia là chịu sự quản lý của Thiên Tàn đường, nhưng sau này, Vinh Tàn cũng chính là Úc Lạc Hàn biến hóa thành, sau khi trở thành công ty đưa ra thị trường và quang minh chính đại tổ chức kiếm tiền, người lúc đầu ở Thiên Tàn đường, thả ra tin tức là phát tiền, giải tán.


Ngay sau đó, Dương Tử cũng gọi điện tới: "Tổng giám đốc Quyền, thế lực cũ của Thiên Tàn đường lại thuộc về lão đường chủ cũ Trần Phú, Úc Lạc Hàn ra vào bạch đạo, luôn ở trong vòng thương mại tài chính."


Quyền Đế Sâm biết, năm đó khi anh còn đang làm lính đặc chủng, suýt thì tóm cổ cả bọn đám người Trần Phú, Trần Phú đã bị thương nặng, sau khi trốn thoát thì quyết không dao động, sau này Úc Lạc Hàn lớn lên.


Úc Lạc Hàn, người này có cái đầu kinh doanh không cho phép kinh thường, anh ta đã kinh doanh công ty trở nên có tiếng có miếng.


"Trước tiên, phát người quan sát kỹ bọn họ, khi có hành động tiếp thì nhổ tận gốc." Quyền Đế Sâm nói xong thì đặt điện thoại xuống.


Thiên Tàn đường.


Trần Phù nhận được tin, người mà ông ta phát đi ám sát Quyền Đế Sâm, toàn quân bị diệt.


Ông ta siết chặt nắm đấm đến nỗi sắp chảy nước rồi, Quyền Đế Sâm này, một mình tay không đối phó với sáu sát thủ mà ông ta phải ra, vậy mà không ai sống sót.


"Phù gia, bây giờ muốn đối phó Quyền Đế Sâm thì càng khó rồi, tổng thống


mới nhận chức, anh ta lại là người tâm phúc bên cạnh Thân Ba Câu nữa!" Thuộc hạ bên cạnh Trần Phú nói.


Trần Phù tức đến nỗi gân xanh giật giật: "Tôi không báo thù, thề không làm người!"


Thuộc hạ cũng không dám nói thêm gì nữa.


Lúc này, Úc Lạc Hàn tới.


"Nghĩa phụ, đây là báo cáo tài vụ quý ba." Úc Lạc Hàn đi vào, cung kính nói: "Mời nghĩa phụ xem qua!"


Trần Phù xem qua, ông ta nhìn Úc Lạc Hàn với ánh mắt khen ngợi: "Lạc Hàn, con có tầm mắt kinh doanh, rất tốt! Sớm muộn gì, Thiên Tàn đường chúng ta cũng có ngày trở mình."


"Đều là nghĩa phụ dạy tốt!" Úc Lạc Hàn ngưng mắt nhìn ông ta, rồi khiêm tốn nói.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Tiếng súng dần nhỏ đi, mà tiếng còi cảnh sát cũng vang lên.


Khi cảnh sát tới nơi, Quyền Đế Sâm đã bắn chết một tên sát thủ cuối cùng!


Đám cảnh sát đề cao cảnh giác, đội trưởng cũng tiến lên: "Tổng giám đốc Quyền, cảm ơn anh đã ra tay, nếu không thương vong sẽ còn tăng lên, anh có bị thương không?"


"Tôi không sao!" ném khẩu súng trên tay cho anh ta.


Anh dắt Mặc Sơ: "Chúng ta đi!"


"Tổng giám đốc Quyền, đợi đã!" Đội trưởng gọi anh lại: "Anh có biết những sát thủ này nhằm vào ai không?"



vietwriter.vn



"Không biết!" Cánh môi mỏng của Quyền Đế Sâm khẽ nhếch, anh hơi bực mình.


Đội trưởng cũng không thể hỏi thêm gì nữa, anh ta dặn các anh em cảnh sát cấp dưới dọn dẹp hiện trường, gọi cho 120 để xe cấp cứu tới, cứu hộ người bị thương.


Mặc Sơ đi bên cạnh Quyền Đế Sâm, Dương Tử đã lái xe tới, anh ta dừng xe lại, sau đó lập tức đi ra hỏi: "Tổng giám đốc Quyền, anh sao rồi?"


"Đi điều tra xem là kẻ nào ra tay!" Quyền Đế Sâm mở cửa xe ra, anh tỏ ý Mặc Sơ lên xe.


Mặc Sơ thấy anh vừa trải qua một trận ác chiến: "Em lái cho!"


"Em ngồi đi!" Quyền Đế Sâm đưa tay ra, vỗ vỗ lên bàn tay của Mặc Sở, tay cô toàn là mồ hôi lạnh.



vietwriter.vn



Dương Tử lập tức nhận lệnh, đi điều tra xem kẻ nào đã làm.


Quyền Đế Sâm lái xe về biệt thự Hồng Thụ Lâm Hải, Mặc Sơ và anh cùng xuống xe: "Đế Sâm, sau này anh đi đâu cũng phải mang theo Dương Tử!"


Cô biết, sát thủ này không giống như nhằm vào Mặc Sở, trái lại giống như tới nhằm vào Quyền Đế Sâm vậy.


Như vậy, anh dẫn theo thêm một người, cũng sẽ an toàn hơn một chút.


Mặc Sơ lo lắng cho an toàn của anh, tất nhiên, cô đoán, một là sát thủ của nhà họ Mộ mời tới, hai người người khác ví dụ như Long Yên, hoặc là người khác!


Quyền Đế Sâm nắm lấy tay cô: "Anh sẽ chú ý."


Tất nhiên, Mặc Sơ lo lắng cho anh như vậy, trong lòng anh rất vui.


Anh nhìn cô chăm chú: "Em đi tắm rồi nghỉ ngơi trước đi, anh vào thư phòng."


"Vâng!" Mặc Sơ về phòng ngủ.


Thật lâu mà tâm trạng cô vẫn không thể bình tĩnh lại, trong những tháng ngày cô sống cùng Quyền Đế Sâm, đây là lần đầu tiên cô thấy Quyền Đế Sâm bị tập kích.


Đương nhiên, trước đây khi anh làm lính đặc chủng, anh cũng sẽ có bị tập kích, nhưng đó là nghề nghiệp.


Trong thư phòng.


Dương Tử gửi tới một email.


Quyền Đế Sâm mở ra, mấy tên sát thủ đều đã điều tra rõ ràng, trước kia là chịu sự quản lý của Thiên Tàn đường, nhưng sau này, Vinh Tàn cũng chính là Úc Lạc Hàn biến hóa thành, sau khi trở thành công ty đưa ra thị trường và quang minh chính đại tổ chức kiếm tiền, người lúc đầu ở Thiên Tàn đường, thả ra tin tức là phát tiền, giải tán.


Ngay sau đó, Dương Tử cũng gọi điện tới: "Tổng giám đốc Quyền, thế lực cũ của Thiên Tàn đường lại thuộc về lão đường chủ cũ Trần Phú, Úc Lạc Hàn ra vào bạch đạo, luôn ở trong vòng thương mại tài chính."


Quyền Đế Sâm biết, năm đó khi anh còn đang làm lính đặc chủng, suýt thì tóm cổ cả bọn đám người Trần Phú, Trần Phú đã bị thương nặng, sau khi trốn thoát thì quyết không dao động, sau này Úc Lạc Hàn lớn lên.


Úc Lạc Hàn, người này có cái đầu kinh doanh không cho phép kinh thường, anh ta đã kinh doanh công ty trở nên có tiếng có miếng.


"Trước tiên, phát người quan sát kỹ bọn họ, khi có hành động tiếp thì nhổ tận gốc." Quyền Đế Sâm nói xong thì đặt điện thoại xuống.


Thiên Tàn đường.


Trần Phù nhận được tin, người mà ông ta phát đi ám sát Quyền Đế Sâm, toàn quân bị diệt.


Ông ta siết chặt nắm đấm đến nỗi sắp chảy nước rồi, Quyền Đế Sâm này, một mình tay không đối phó với sáu sát thủ mà ông ta phải ra, vậy mà không ai sống sót.


"Phù gia, bây giờ muốn đối phó Quyền Đế Sâm thì càng khó rồi, tổng thống


mới nhận chức, anh ta lại là người tâm phúc bên cạnh Thân Ba Câu nữa!" Thuộc hạ bên cạnh Trần Phú nói.


Trần Phù tức đến nỗi gân xanh giật giật: "Tôi không báo thù, thề không làm người!"


Thuộc hạ cũng không dám nói thêm gì nữa.


Lúc này, Úc Lạc Hàn tới.


"Nghĩa phụ, đây là báo cáo tài vụ quý ba." Úc Lạc Hàn đi vào, cung kính nói: "Mời nghĩa phụ xem qua!"


Trần Phù xem qua, ông ta nhìn Úc Lạc Hàn với ánh mắt khen ngợi: "Lạc Hàn, con có tầm mắt kinh doanh, rất tốt! Sớm muộn gì, Thiên Tàn đường chúng ta cũng có ngày trở mình."


"Đều là nghĩa phụ dạy tốt!" Úc Lạc Hàn ngưng mắt nhìn ông ta, rồi khiêm tốn nói.




Tiếng súng dần nhỏ đi, mà tiếng còi cảnh sát cũng vang lên.


Khi cảnh sát tới nơi, Quyền Đế Sâm đã bắn chết một tên sát thủ cuối cùng!


Đám cảnh sát đề cao cảnh giác, đội trưởng cũng tiến lên: "Tổng giám đốc Quyền, cảm ơn anh đã ra tay, nếu không thương vong sẽ còn tăng lên, anh có bị thương không?"


"Tôi không sao!" ném khẩu súng trên tay cho anh ta.


Anh dắt Mặc Sơ: "Chúng ta đi!"


"Tổng giám đốc Quyền, đợi đã!" Đội trưởng gọi anh lại: "Anh có biết những sát thủ này nhằm vào ai không?"



vietwriter.vn



"Không biết!" Cánh môi mỏng của Quyền Đế Sâm khẽ nhếch, anh hơi bực mình.


Đội trưởng cũng không thể hỏi thêm gì nữa, anh ta dặn các anh em cảnh sát cấp dưới dọn dẹp hiện trường, gọi cho 120 để xe cấp cứu tới, cứu hộ người bị thương.


Mặc Sơ đi bên cạnh Quyền Đế Sâm, Dương Tử đã lái xe tới, anh ta dừng xe lại, sau đó lập tức đi ra hỏi: "Tổng giám đốc Quyền, anh sao rồi?"


"Đi điều tra xem là kẻ nào ra tay!" Quyền Đế Sâm mở cửa xe ra, anh tỏ ý Mặc Sơ lên xe.


Mặc Sơ thấy anh vừa trải qua một trận ác chiến: "Em lái cho!"


"Em ngồi đi!" Quyền Đế Sâm đưa tay ra, vỗ vỗ lên bàn tay của Mặc Sở, tay cô toàn là mồ hôi lạnh.



vietwriter.vn



Dương Tử lập tức nhận lệnh, đi điều tra xem kẻ nào đã làm.


Quyền Đế Sâm lái xe về biệt thự Hồng Thụ Lâm Hải, Mặc Sơ và anh cùng xuống xe: "Đế Sâm, sau này anh đi đâu cũng phải mang theo Dương Tử!"


Cô biết, sát thủ này không giống như nhằm vào Mặc Sở, trái lại giống như tới nhằm vào Quyền Đế Sâm vậy.


Như vậy, anh dẫn theo thêm một người, cũng sẽ an toàn hơn một chút.


Mặc Sơ lo lắng cho an toàn của anh, tất nhiên, cô đoán, một là sát thủ của nhà họ Mộ mời tới, hai người người khác ví dụ như Long Yên, hoặc là người khác!


Quyền Đế Sâm nắm lấy tay cô: "Anh sẽ chú ý."


Tất nhiên, Mặc Sơ lo lắng cho anh như vậy, trong lòng anh rất vui.


Anh nhìn cô chăm chú: "Em đi tắm rồi nghỉ ngơi trước đi, anh vào thư phòng."


"Vâng!" Mặc Sơ về phòng ngủ.


Thật lâu mà tâm trạng cô vẫn không thể bình tĩnh lại, trong những tháng ngày cô sống cùng Quyền Đế Sâm, đây là lần đầu tiên cô thấy Quyền Đế Sâm bị tập kích.


Đương nhiên, trước đây khi anh làm lính đặc chủng, anh cũng sẽ có bị tập kích, nhưng đó là nghề nghiệp.


Trong thư phòng.


Dương Tử gửi tới một email.


Quyền Đế Sâm mở ra, mấy tên sát thủ đều đã điều tra rõ ràng, trước kia là chịu sự quản lý của Thiên Tàn đường, nhưng sau này, Vinh Tàn cũng chính là Úc Lạc Hàn biến hóa thành, sau khi trở thành công ty đưa ra thị trường và quang minh chính đại tổ chức kiếm tiền, người lúc đầu ở Thiên Tàn đường, thả ra tin tức là phát tiền, giải tán.


Ngay sau đó, Dương Tử cũng gọi điện tới: "Tổng giám đốc Quyền, thế lực cũ của Thiên Tàn đường lại thuộc về lão đường chủ cũ Trần Phú, Úc Lạc Hàn ra vào bạch đạo, luôn ở trong vòng thương mại tài chính."


Quyền Đế Sâm biết, năm đó khi anh còn đang làm lính đặc chủng, suýt thì tóm cổ cả bọn đám người Trần Phú, Trần Phú đã bị thương nặng, sau khi trốn thoát thì quyết không dao động, sau này Úc Lạc Hàn lớn lên.


Úc Lạc Hàn, người này có cái đầu kinh doanh không cho phép kinh thường, anh ta đã kinh doanh công ty trở nên có tiếng có miếng.


"Trước tiên, phát người quan sát kỹ bọn họ, khi có hành động tiếp thì nhổ tận gốc." Quyền Đế Sâm nói xong thì đặt điện thoại xuống.


Thiên Tàn đường.


Trần Phù nhận được tin, người mà ông ta phát đi ám sát Quyền Đế Sâm, toàn quân bị diệt.


Ông ta siết chặt nắm đấm đến nỗi sắp chảy nước rồi, Quyền Đế Sâm này, một mình tay không đối phó với sáu sát thủ mà ông ta phải ra, vậy mà không ai sống sót.


"Phù gia, bây giờ muốn đối phó Quyền Đế Sâm thì càng khó rồi, tổng thống


mới nhận chức, anh ta lại là người tâm phúc bên cạnh Thân Ba Câu nữa!" Thuộc hạ bên cạnh Trần Phú nói.


Trần Phù tức đến nỗi gân xanh giật giật: "Tôi không báo thù, thề không làm người!"


Thuộc hạ cũng không dám nói thêm gì nữa.


Lúc này, Úc Lạc Hàn tới.


"Nghĩa phụ, đây là báo cáo tài vụ quý ba." Úc Lạc Hàn đi vào, cung kính nói: "Mời nghĩa phụ xem qua!"


Trần Phù xem qua, ông ta nhìn Úc Lạc Hàn với ánh mắt khen ngợi: "Lạc Hàn, con có tầm mắt kinh doanh, rất tốt! Sớm muộn gì, Thiên Tàn đường chúng ta cũng có ngày trở mình."


"Đều là nghĩa phụ dạy tốt!" Úc Lạc Hàn ngưng mắt nhìn ông ta, rồi khiêm tốn nói.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Tiếng súng dần nhỏ đi, mà tiếng còi cảnh sát cũng vang lên.


Khi cảnh sát tới nơi, Quyền Đế Sâm đã bắn chết một tên sát thủ cuối cùng!


Đám cảnh sát đề cao cảnh giác, đội trưởng cũng tiến lên: "Tổng giám đốc Quyền, cảm ơn anh đã ra tay, nếu không thương vong sẽ còn tăng lên, anh có bị thương không?"


"Tôi không sao!" ném khẩu súng trên tay cho anh ta.


Anh dắt Mặc Sơ: "Chúng ta đi!"


"Tổng giám đốc Quyền, đợi đã!" Đội trưởng gọi anh lại: "Anh có biết những sát thủ này nhằm vào ai không?"



vietwriter.vn



"Không biết!" Cánh môi mỏng của Quyền Đế Sâm khẽ nhếch, anh hơi bực mình.


Đội trưởng cũng không thể hỏi thêm gì nữa, anh ta dặn các anh em cảnh sát cấp dưới dọn dẹp hiện trường, gọi cho 120 để xe cấp cứu tới, cứu hộ người bị thương.


Mặc Sơ đi bên cạnh Quyền Đế Sâm, Dương Tử đã lái xe tới, anh ta dừng xe lại, sau đó lập tức đi ra hỏi: "Tổng giám đốc Quyền, anh sao rồi?"


"Đi điều tra xem là kẻ nào ra tay!" Quyền Đế Sâm mở cửa xe ra, anh tỏ ý Mặc Sơ lên xe.


Mặc Sơ thấy anh vừa trải qua một trận ác chiến: "Em lái cho!"


"Em ngồi đi!" Quyền Đế Sâm đưa tay ra, vỗ vỗ lên bàn tay của Mặc Sở, tay cô toàn là mồ hôi lạnh.



vietwriter.vn



Dương Tử lập tức nhận lệnh, đi điều tra xem kẻ nào đã làm.


Quyền Đế Sâm lái xe về biệt thự Hồng Thụ Lâm Hải, Mặc Sơ và anh cùng xuống xe: "Đế Sâm, sau này anh đi đâu cũng phải mang theo Dương Tử!"


Cô biết, sát thủ này không giống như nhằm vào Mặc Sở, trái lại giống như tới nhằm vào Quyền Đế Sâm vậy.


Như vậy, anh dẫn theo thêm một người, cũng sẽ an toàn hơn một chút.


Mặc Sơ lo lắng cho an toàn của anh, tất nhiên, cô đoán, một là sát thủ của nhà họ Mộ mời tới, hai người người khác ví dụ như Long Yên, hoặc là người khác!


Quyền Đế Sâm nắm lấy tay cô: "Anh sẽ chú ý."


Tất nhiên, Mặc Sơ lo lắng cho anh như vậy, trong lòng anh rất vui.


Anh nhìn cô chăm chú: "Em đi tắm rồi nghỉ ngơi trước đi, anh vào thư phòng."


"Vâng!" Mặc Sơ về phòng ngủ.


Thật lâu mà tâm trạng cô vẫn không thể bình tĩnh lại, trong những tháng ngày cô sống cùng Quyền Đế Sâm, đây là lần đầu tiên cô thấy Quyền Đế Sâm bị tập kích.


Đương nhiên, trước đây khi anh làm lính đặc chủng, anh cũng sẽ có bị tập kích, nhưng đó là nghề nghiệp.


Trong thư phòng.


Dương Tử gửi tới một email.


Quyền Đế Sâm mở ra, mấy tên sát thủ đều đã điều tra rõ ràng, trước kia là chịu sự quản lý của Thiên Tàn đường, nhưng sau này, Vinh Tàn cũng chính là Úc Lạc Hàn biến hóa thành, sau khi trở thành công ty đưa ra thị trường và quang minh chính đại tổ chức kiếm tiền, người lúc đầu ở Thiên Tàn đường, thả ra tin tức là phát tiền, giải tán.


Ngay sau đó, Dương Tử cũng gọi điện tới: "Tổng giám đốc Quyền, thế lực cũ của Thiên Tàn đường lại thuộc về lão đường chủ cũ Trần Phú, Úc Lạc Hàn ra vào bạch đạo, luôn ở trong vòng thương mại tài chính."


Quyền Đế Sâm biết, năm đó khi anh còn đang làm lính đặc chủng, suýt thì tóm cổ cả bọn đám người Trần Phú, Trần Phú đã bị thương nặng, sau khi trốn thoát thì quyết không dao động, sau này Úc Lạc Hàn lớn lên.


Úc Lạc Hàn, người này có cái đầu kinh doanh không cho phép kinh thường, anh ta đã kinh doanh công ty trở nên có tiếng có miếng.


"Trước tiên, phát người quan sát kỹ bọn họ, khi có hành động tiếp thì nhổ tận gốc." Quyền Đế Sâm nói xong thì đặt điện thoại xuống.


Thiên Tàn đường.


Trần Phù nhận được tin, người mà ông ta phát đi ám sát Quyền Đế Sâm, toàn quân bị diệt.


Ông ta siết chặt nắm đấm đến nỗi sắp chảy nước rồi, Quyền Đế Sâm này, một mình tay không đối phó với sáu sát thủ mà ông ta phải ra, vậy mà không ai sống sót.


"Phù gia, bây giờ muốn đối phó Quyền Đế Sâm thì càng khó rồi, tổng thống


mới nhận chức, anh ta lại là người tâm phúc bên cạnh Thân Ba Câu nữa!" Thuộc hạ bên cạnh Trần Phú nói.


Trần Phù tức đến nỗi gân xanh giật giật: "Tôi không báo thù, thề không làm người!"


Thuộc hạ cũng không dám nói thêm gì nữa.


Lúc này, Úc Lạc Hàn tới.


"Nghĩa phụ, đây là báo cáo tài vụ quý ba." Úc Lạc Hàn đi vào, cung kính nói: "Mời nghĩa phụ xem qua!"


Trần Phù xem qua, ông ta nhìn Úc Lạc Hàn với ánh mắt khen ngợi: "Lạc Hàn, con có tầm mắt kinh doanh, rất tốt! Sớm muộn gì, Thiên Tàn đường chúng ta cũng có ngày trở mình."


"Đều là nghĩa phụ dạy tốt!" Úc Lạc Hàn ngưng mắt nhìn ông ta, rồi khiêm tốn nói.




Tiếng súng dần nhỏ đi, mà tiếng còi cảnh sát cũng vang lên.


Khi cảnh sát tới nơi, Quyền Đế Sâm đã bắn chết một tên sát thủ cuối cùng!


Đám cảnh sát đề cao cảnh giác, đội trưởng cũng tiến lên: "Tổng giám đốc Quyền, cảm ơn anh đã ra tay, nếu không thương vong sẽ còn tăng lên, anh có bị thương không?"


"Tôi không sao!" ném khẩu súng trên tay cho anh ta.


Anh dắt Mặc Sơ: "Chúng ta đi!"


"Tổng giám đốc Quyền, đợi đã!" Đội trưởng gọi anh lại: "Anh có biết những sát thủ này nhằm vào ai không?"



vietwriter.vn



"Không biết!" Cánh môi mỏng của Quyền Đế Sâm khẽ nhếch, anh hơi bực mình.


Đội trưởng cũng không thể hỏi thêm gì nữa, anh ta dặn các anh em cảnh sát cấp dưới dọn dẹp hiện trường, gọi cho 120 để xe cấp cứu tới, cứu hộ người bị thương.


Mặc Sơ đi bên cạnh Quyền Đế Sâm, Dương Tử đã lái xe tới, anh ta dừng xe lại, sau đó lập tức đi ra hỏi: "Tổng giám đốc Quyền, anh sao rồi?"


"Đi điều tra xem là kẻ nào ra tay!" Quyền Đế Sâm mở cửa xe ra, anh tỏ ý Mặc Sơ lên xe.


Mặc Sơ thấy anh vừa trải qua một trận ác chiến: "Em lái cho!"


"Em ngồi đi!" Quyền Đế Sâm đưa tay ra, vỗ vỗ lên bàn tay của Mặc Sở, tay cô toàn là mồ hôi lạnh.



vietwriter.vn



Dương Tử lập tức nhận lệnh, đi điều tra xem kẻ nào đã làm.


Quyền Đế Sâm lái xe về biệt thự Hồng Thụ Lâm Hải, Mặc Sơ và anh cùng xuống xe: "Đế Sâm, sau này anh đi đâu cũng phải mang theo Dương Tử!"


Cô biết, sát thủ này không giống như nhằm vào Mặc Sở, trái lại giống như tới nhằm vào Quyền Đế Sâm vậy.


Như vậy, anh dẫn theo thêm một người, cũng sẽ an toàn hơn một chút.


Mặc Sơ lo lắng cho an toàn của anh, tất nhiên, cô đoán, một là sát thủ của nhà họ Mộ mời tới, hai người người khác ví dụ như Long Yên, hoặc là người khác!


Quyền Đế Sâm nắm lấy tay cô: "Anh sẽ chú ý."


Tất nhiên, Mặc Sơ lo lắng cho anh như vậy, trong lòng anh rất vui.


Anh nhìn cô chăm chú: "Em đi tắm rồi nghỉ ngơi trước đi, anh vào thư phòng."


"Vâng!" Mặc Sơ về phòng ngủ.


Thật lâu mà tâm trạng cô vẫn không thể bình tĩnh lại, trong những tháng ngày cô sống cùng Quyền Đế Sâm, đây là lần đầu tiên cô thấy Quyền Đế Sâm bị tập kích.


Đương nhiên, trước đây khi anh làm lính đặc chủng, anh cũng sẽ có bị tập kích, nhưng đó là nghề nghiệp.


Trong thư phòng.


Dương Tử gửi tới một email.


Quyền Đế Sâm mở ra, mấy tên sát thủ đều đã điều tra rõ ràng, trước kia là chịu sự quản lý của Thiên Tàn đường, nhưng sau này, Vinh Tàn cũng chính là Úc Lạc Hàn biến hóa thành, sau khi trở thành công ty đưa ra thị trường và quang minh chính đại tổ chức kiếm tiền, người lúc đầu ở Thiên Tàn đường, thả ra tin tức là phát tiền, giải tán.


Ngay sau đó, Dương Tử cũng gọi điện tới: "Tổng giám đốc Quyền, thế lực cũ của Thiên Tàn đường lại thuộc về lão đường chủ cũ Trần Phú, Úc Lạc Hàn ra vào bạch đạo, luôn ở trong vòng thương mại tài chính."


Quyền Đế Sâm biết, năm đó khi anh còn đang làm lính đặc chủng, suýt thì tóm cổ cả bọn đám người Trần Phú, Trần Phú đã bị thương nặng, sau khi trốn thoát thì quyết không dao động, sau này Úc Lạc Hàn lớn lên.


Úc Lạc Hàn, người này có cái đầu kinh doanh không cho phép kinh thường, anh ta đã kinh doanh công ty trở nên có tiếng có miếng.


"Trước tiên, phát người quan sát kỹ bọn họ, khi có hành động tiếp thì nhổ tận gốc." Quyền Đế Sâm nói xong thì đặt điện thoại xuống.


Thiên Tàn đường.


Trần Phù nhận được tin, người mà ông ta phát đi ám sát Quyền Đế Sâm, toàn quân bị diệt.


Ông ta siết chặt nắm đấm đến nỗi sắp chảy nước rồi, Quyền Đế Sâm này, một mình tay không đối phó với sáu sát thủ mà ông ta phải ra, vậy mà không ai sống sót.


"Phù gia, bây giờ muốn đối phó Quyền Đế Sâm thì càng khó rồi, tổng thống


mới nhận chức, anh ta lại là người tâm phúc bên cạnh Thân Ba Câu nữa!" Thuộc hạ bên cạnh Trần Phú nói.


Trần Phù tức đến nỗi gân xanh giật giật: "Tôi không báo thù, thề không làm người!"


Thuộc hạ cũng không dám nói thêm gì nữa.


Lúc này, Úc Lạc Hàn tới.


"Nghĩa phụ, đây là báo cáo tài vụ quý ba." Úc Lạc Hàn đi vào, cung kính nói: "Mời nghĩa phụ xem qua!"


Trần Phù xem qua, ông ta nhìn Úc Lạc Hàn với ánh mắt khen ngợi: "Lạc Hàn, con có tầm mắt kinh doanh, rất tốt! Sớm muộn gì, Thiên Tàn đường chúng ta cũng có ngày trở mình."


"Đều là nghĩa phụ dạy tốt!" Úc Lạc Hàn ngưng mắt nhìn ông ta, rồi khiêm tốn nói.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Tiếng súng dần nhỏ đi, mà tiếng còi cảnh sát cũng vang lên.


Khi cảnh sát tới nơi, Quyền Đế Sâm đã bắn chết một tên sát thủ cuối cùng!


Đám cảnh sát đề cao cảnh giác, đội trưởng cũng tiến lên: "Tổng giám đốc Quyền, cảm ơn anh đã ra tay, nếu không thương vong sẽ còn tăng lên, anh có bị thương không?"


"Tôi không sao!" ném khẩu súng trên tay cho anh ta.


Anh dắt Mặc Sơ: "Chúng ta đi!"


"Tổng giám đốc Quyền, đợi đã!" Đội trưởng gọi anh lại: "Anh có biết những sát thủ này nhằm vào ai không?"



vietwriter.vn



"Không biết!" Cánh môi mỏng của Quyền Đế Sâm khẽ nhếch, anh hơi bực mình.


Đội trưởng cũng không thể hỏi thêm gì nữa, anh ta dặn các anh em cảnh sát cấp dưới dọn dẹp hiện trường, gọi cho 120 để xe cấp cứu tới, cứu hộ người bị thương.


Mặc Sơ đi bên cạnh Quyền Đế Sâm, Dương Tử đã lái xe tới, anh ta dừng xe lại, sau đó lập tức đi ra hỏi: "Tổng giám đốc Quyền, anh sao rồi?"


"Đi điều tra xem là kẻ nào ra tay!" Quyền Đế Sâm mở cửa xe ra, anh tỏ ý Mặc Sơ lên xe.


Mặc Sơ thấy anh vừa trải qua một trận ác chiến: "Em lái cho!"


"Em ngồi đi!" Quyền Đế Sâm đưa tay ra, vỗ vỗ lên bàn tay của Mặc Sở, tay cô toàn là mồ hôi lạnh.



vietwriter.vn



Dương Tử lập tức nhận lệnh, đi điều tra xem kẻ nào đã làm.


Quyền Đế Sâm lái xe về biệt thự Hồng Thụ Lâm Hải, Mặc Sơ và anh cùng xuống xe: "Đế Sâm, sau này anh đi đâu cũng phải mang theo Dương Tử!"


Cô biết, sát thủ này không giống như nhằm vào Mặc Sở, trái lại giống như tới nhằm vào Quyền Đế Sâm vậy.


Như vậy, anh dẫn theo thêm một người, cũng sẽ an toàn hơn một chút.


Mặc Sơ lo lắng cho an toàn của anh, tất nhiên, cô đoán, một là sát thủ của nhà họ Mộ mời tới, hai người người khác ví dụ như Long Yên, hoặc là người khác!


Quyền Đế Sâm nắm lấy tay cô: "Anh sẽ chú ý."


Tất nhiên, Mặc Sơ lo lắng cho anh như vậy, trong lòng anh rất vui.


Anh nhìn cô chăm chú: "Em đi tắm rồi nghỉ ngơi trước đi, anh vào thư phòng."


"Vâng!" Mặc Sơ về phòng ngủ.


Thật lâu mà tâm trạng cô vẫn không thể bình tĩnh lại, trong những tháng ngày cô sống cùng Quyền Đế Sâm, đây là lần đầu tiên cô thấy Quyền Đế Sâm bị tập kích.


Đương nhiên, trước đây khi anh làm lính đặc chủng, anh cũng sẽ có bị tập kích, nhưng đó là nghề nghiệp.


Trong thư phòng.


Dương Tử gửi tới một email.


Quyền Đế Sâm mở ra, mấy tên sát thủ đều đã điều tra rõ ràng, trước kia là chịu sự quản lý của Thiên Tàn đường, nhưng sau này, Vinh Tàn cũng chính là Úc Lạc Hàn biến hóa thành, sau khi trở thành công ty đưa ra thị trường và quang minh chính đại tổ chức kiếm tiền, người lúc đầu ở Thiên Tàn đường, thả ra tin tức là phát tiền, giải tán.


Ngay sau đó, Dương Tử cũng gọi điện tới: "Tổng giám đốc Quyền, thế lực cũ của Thiên Tàn đường lại thuộc về lão đường chủ cũ Trần Phú, Úc Lạc Hàn ra vào bạch đạo, luôn ở trong vòng thương mại tài chính."


Quyền Đế Sâm biết, năm đó khi anh còn đang làm lính đặc chủng, suýt thì tóm cổ cả bọn đám người Trần Phú, Trần Phú đã bị thương nặng, sau khi trốn thoát thì quyết không dao động, sau này Úc Lạc Hàn lớn lên.


Úc Lạc Hàn, người này có cái đầu kinh doanh không cho phép kinh thường, anh ta đã kinh doanh công ty trở nên có tiếng có miếng.


"Trước tiên, phát người quan sát kỹ bọn họ, khi có hành động tiếp thì nhổ tận gốc." Quyền Đế Sâm nói xong thì đặt điện thoại xuống.


Thiên Tàn đường.


Trần Phù nhận được tin, người mà ông ta phát đi ám sát Quyền Đế Sâm, toàn quân bị diệt.


Ông ta siết chặt nắm đấm đến nỗi sắp chảy nước rồi, Quyền Đế Sâm này, một mình tay không đối phó với sáu sát thủ mà ông ta phải ra, vậy mà không ai sống sót.


"Phù gia, bây giờ muốn đối phó Quyền Đế Sâm thì càng khó rồi, tổng thống


mới nhận chức, anh ta lại là người tâm phúc bên cạnh Thân Ba Câu nữa!" Thuộc hạ bên cạnh Trần Phú nói.


Trần Phù tức đến nỗi gân xanh giật giật: "Tôi không báo thù, thề không làm người!"


Thuộc hạ cũng không dám nói thêm gì nữa.


Lúc này, Úc Lạc Hàn tới.


"Nghĩa phụ, đây là báo cáo tài vụ quý ba." Úc Lạc Hàn đi vào, cung kính nói: "Mời nghĩa phụ xem qua!"


Trần Phù xem qua, ông ta nhìn Úc Lạc Hàn với ánh mắt khen ngợi: "Lạc Hàn, con có tầm mắt kinh doanh, rất tốt! Sớm muộn gì, Thiên Tàn đường chúng ta cũng có ngày trở mình."


"Đều là nghĩa phụ dạy tốt!" Úc Lạc Hàn ngưng mắt nhìn ông ta, rồi khiêm tốn nói.




Tiếng súng dần nhỏ đi, mà tiếng còi cảnh sát cũng vang lên.


Khi cảnh sát tới nơi, Quyền Đế Sâm đã bắn chết một tên sát thủ cuối cùng!


Đám cảnh sát đề cao cảnh giác, đội trưởng cũng tiến lên: "Tổng giám đốc Quyền, cảm ơn anh đã ra tay, nếu không thương vong sẽ còn tăng lên, anh có bị thương không?"


"Tôi không sao!" ném khẩu súng trên tay cho anh ta.


Anh dắt Mặc Sơ: "Chúng ta đi!"


"Tổng giám đốc Quyền, đợi đã!" Đội trưởng gọi anh lại: "Anh có biết những sát thủ này nhằm vào ai không?"



vietwriter.vn



"Không biết!" Cánh môi mỏng của Quyền Đế Sâm khẽ nhếch, anh hơi bực mình.


Đội trưởng cũng không thể hỏi thêm gì nữa, anh ta dặn các anh em cảnh sát cấp dưới dọn dẹp hiện trường, gọi cho 120 để xe cấp cứu tới, cứu hộ người bị thương.


Mặc Sơ đi bên cạnh Quyền Đế Sâm, Dương Tử đã lái xe tới, anh ta dừng xe lại, sau đó lập tức đi ra hỏi: "Tổng giám đốc Quyền, anh sao rồi?"


"Đi điều tra xem là kẻ nào ra tay!" Quyền Đế Sâm mở cửa xe ra, anh tỏ ý Mặc Sơ lên xe.


Mặc Sơ thấy anh vừa trải qua một trận ác chiến: "Em lái cho!"


"Em ngồi đi!" Quyền Đế Sâm đưa tay ra, vỗ vỗ lên bàn tay của Mặc Sở, tay cô toàn là mồ hôi lạnh.



vietwriter.vn



Dương Tử lập tức nhận lệnh, đi điều tra xem kẻ nào đã làm.


Quyền Đế Sâm lái xe về biệt thự Hồng Thụ Lâm Hải, Mặc Sơ và anh cùng xuống xe: "Đế Sâm, sau này anh đi đâu cũng phải mang theo Dương Tử!"


Cô biết, sát thủ này không giống như nhằm vào Mặc Sở, trái lại giống như tới nhằm vào Quyền Đế Sâm vậy.


Như vậy, anh dẫn theo thêm một người, cũng sẽ an toàn hơn một chút.


Mặc Sơ lo lắng cho an toàn của anh, tất nhiên, cô đoán, một là sát thủ của nhà họ Mộ mời tới, hai người người khác ví dụ như Long Yên, hoặc là người khác!


Quyền Đế Sâm nắm lấy tay cô: "Anh sẽ chú ý."


Tất nhiên, Mặc Sơ lo lắng cho anh như vậy, trong lòng anh rất vui.


Anh nhìn cô chăm chú: "Em đi tắm rồi nghỉ ngơi trước đi, anh vào thư phòng."


"Vâng!" Mặc Sơ về phòng ngủ.


Thật lâu mà tâm trạng cô vẫn không thể bình tĩnh lại, trong những tháng ngày cô sống cùng Quyền Đế Sâm, đây là lần đầu tiên cô thấy Quyền Đế Sâm bị tập kích.


Đương nhiên, trước đây khi anh làm lính đặc chủng, anh cũng sẽ có bị tập kích, nhưng đó là nghề nghiệp.


Trong thư phòng.


Dương Tử gửi tới một email.


Quyền Đế Sâm mở ra, mấy tên sát thủ đều đã điều tra rõ ràng, trước kia là chịu sự quản lý của Thiên Tàn đường, nhưng sau này, Vinh Tàn cũng chính là Úc Lạc Hàn biến hóa thành, sau khi trở thành công ty đưa ra thị trường và quang minh chính đại tổ chức kiếm tiền, người lúc đầu ở Thiên Tàn đường, thả ra tin tức là phát tiền, giải tán.


Ngay sau đó, Dương Tử cũng gọi điện tới: "Tổng giám đốc Quyền, thế lực cũ của Thiên Tàn đường lại thuộc về lão đường chủ cũ Trần Phú, Úc Lạc Hàn ra vào bạch đạo, luôn ở trong vòng thương mại tài chính."


Quyền Đế Sâm biết, năm đó khi anh còn đang làm lính đặc chủng, suýt thì tóm cổ cả bọn đám người Trần Phú, Trần Phú đã bị thương nặng, sau khi trốn thoát thì quyết không dao động, sau này Úc Lạc Hàn lớn lên.


Úc Lạc Hàn, người này có cái đầu kinh doanh không cho phép kinh thường, anh ta đã kinh doanh công ty trở nên có tiếng có miếng.


"Trước tiên, phát người quan sát kỹ bọn họ, khi có hành động tiếp thì nhổ tận gốc." Quyền Đế Sâm nói xong thì đặt điện thoại xuống.


Thiên Tàn đường.


Trần Phù nhận được tin, người mà ông ta phát đi ám sát Quyền Đế Sâm, toàn quân bị diệt.


Ông ta siết chặt nắm đấm đến nỗi sắp chảy nước rồi, Quyền Đế Sâm này, một mình tay không đối phó với sáu sát thủ mà ông ta phải ra, vậy mà không ai sống sót.


"Phù gia, bây giờ muốn đối phó Quyền Đế Sâm thì càng khó rồi, tổng thống


mới nhận chức, anh ta lại là người tâm phúc bên cạnh Thân Ba Câu nữa!" Thuộc hạ bên cạnh Trần Phú nói.


Trần Phù tức đến nỗi gân xanh giật giật: "Tôi không báo thù, thề không làm người!"


Thuộc hạ cũng không dám nói thêm gì nữa.


Lúc này, Úc Lạc Hàn tới.


"Nghĩa phụ, đây là báo cáo tài vụ quý ba." Úc Lạc Hàn đi vào, cung kính nói: "Mời nghĩa phụ xem qua!"


Trần Phù xem qua, ông ta nhìn Úc Lạc Hàn với ánh mắt khen ngợi: "Lạc Hàn, con có tầm mắt kinh doanh, rất tốt! Sớm muộn gì, Thiên Tàn đường chúng ta cũng có ngày trở mình."


"Đều là nghĩa phụ dạy tốt!" Úc Lạc Hàn ngưng mắt nhìn ông ta, rồi khiêm tốn nói.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Tiếng súng dần nhỏ đi, mà tiếng còi cảnh sát cũng vang lên.


Khi cảnh sát tới nơi, Quyền Đế Sâm đã bắn chết một tên sát thủ cuối cùng!


Đám cảnh sát đề cao cảnh giác, đội trưởng cũng tiến lên: "Tổng giám đốc Quyền, cảm ơn anh đã ra tay, nếu không thương vong sẽ còn tăng lên, anh có bị thương không?"


"Tôi không sao!" ném khẩu súng trên tay cho anh ta.


Anh dắt Mặc Sơ: "Chúng ta đi!"


"Tổng giám đốc Quyền, đợi đã!" Đội trưởng gọi anh lại: "Anh có biết những sát thủ này nhằm vào ai không?"



vietwriter.vn



"Không biết!" Cánh môi mỏng của Quyền Đế Sâm khẽ nhếch, anh hơi bực mình.


Đội trưởng cũng không thể hỏi thêm gì nữa, anh ta dặn các anh em cảnh sát cấp dưới dọn dẹp hiện trường, gọi cho 120 để xe cấp cứu tới, cứu hộ người bị thương.


Mặc Sơ đi bên cạnh Quyền Đế Sâm, Dương Tử đã lái xe tới, anh ta dừng xe lại, sau đó lập tức đi ra hỏi: "Tổng giám đốc Quyền, anh sao rồi?"


"Đi điều tra xem là kẻ nào ra tay!" Quyền Đế Sâm mở cửa xe ra, anh tỏ ý Mặc Sơ lên xe.


Mặc Sơ thấy anh vừa trải qua một trận ác chiến: "Em lái cho!"


"Em ngồi đi!" Quyền Đế Sâm đưa tay ra, vỗ vỗ lên bàn tay của Mặc Sở, tay cô toàn là mồ hôi lạnh.



vietwriter.vn



Dương Tử lập tức nhận lệnh, đi điều tra xem kẻ nào đã làm.


Quyền Đế Sâm lái xe về biệt thự Hồng Thụ Lâm Hải, Mặc Sơ và anh cùng xuống xe: "Đế Sâm, sau này anh đi đâu cũng phải mang theo Dương Tử!"


Cô biết, sát thủ này không giống như nhằm vào Mặc Sở, trái lại giống như tới nhằm vào Quyền Đế Sâm vậy.


Như vậy, anh dẫn theo thêm một người, cũng sẽ an toàn hơn một chút.


Mặc Sơ lo lắng cho an toàn của anh, tất nhiên, cô đoán, một là sát thủ của nhà họ Mộ mời tới, hai người người khác ví dụ như Long Yên, hoặc là người khác!


Quyền Đế Sâm nắm lấy tay cô: "Anh sẽ chú ý."


Tất nhiên, Mặc Sơ lo lắng cho anh như vậy, trong lòng anh rất vui.


Anh nhìn cô chăm chú: "Em đi tắm rồi nghỉ ngơi trước đi, anh vào thư phòng."


"Vâng!" Mặc Sơ về phòng ngủ.


Thật lâu mà tâm trạng cô vẫn không thể bình tĩnh lại, trong những tháng ngày cô sống cùng Quyền Đế Sâm, đây là lần đầu tiên cô thấy Quyền Đế Sâm bị tập kích.


Đương nhiên, trước đây khi anh làm lính đặc chủng, anh cũng sẽ có bị tập kích, nhưng đó là nghề nghiệp.


Trong thư phòng.


Dương Tử gửi tới một email.


Quyền Đế Sâm mở ra, mấy tên sát thủ đều đã điều tra rõ ràng, trước kia là chịu sự quản lý của Thiên Tàn đường, nhưng sau này, Vinh Tàn cũng chính là Úc Lạc Hàn biến hóa thành, sau khi trở thành công ty đưa ra thị trường và quang minh chính đại tổ chức kiếm tiền, người lúc đầu ở Thiên Tàn đường, thả ra tin tức là phát tiền, giải tán.


Ngay sau đó, Dương Tử cũng gọi điện tới: "Tổng giám đốc Quyền, thế lực cũ của Thiên Tàn đường lại thuộc về lão đường chủ cũ Trần Phú, Úc Lạc Hàn ra vào bạch đạo, luôn ở trong vòng thương mại tài chính."


Quyền Đế Sâm biết, năm đó khi anh còn đang làm lính đặc chủng, suýt thì tóm cổ cả bọn đám người Trần Phú, Trần Phú đã bị thương nặng, sau khi trốn thoát thì quyết không dao động, sau này Úc Lạc Hàn lớn lên.


Úc Lạc Hàn, người này có cái đầu kinh doanh không cho phép kinh thường, anh ta đã kinh doanh công ty trở nên có tiếng có miếng.


"Trước tiên, phát người quan sát kỹ bọn họ, khi có hành động tiếp thì nhổ tận gốc." Quyền Đế Sâm nói xong thì đặt điện thoại xuống.


Thiên Tàn đường.


Trần Phù nhận được tin, người mà ông ta phát đi ám sát Quyền Đế Sâm, toàn quân bị diệt.


Ông ta siết chặt nắm đấm đến nỗi sắp chảy nước rồi, Quyền Đế Sâm này, một mình tay không đối phó với sáu sát thủ mà ông ta phải ra, vậy mà không ai sống sót.


"Phù gia, bây giờ muốn đối phó Quyền Đế Sâm thì càng khó rồi, tổng thống


mới nhận chức, anh ta lại là người tâm phúc bên cạnh Thân Ba Câu nữa!" Thuộc hạ bên cạnh Trần Phú nói.


Trần Phù tức đến nỗi gân xanh giật giật: "Tôi không báo thù, thề không làm người!"


Thuộc hạ cũng không dám nói thêm gì nữa.


Lúc này, Úc Lạc Hàn tới.


"Nghĩa phụ, đây là báo cáo tài vụ quý ba." Úc Lạc Hàn đi vào, cung kính nói: "Mời nghĩa phụ xem qua!"


Trần Phù xem qua, ông ta nhìn Úc Lạc Hàn với ánh mắt khen ngợi: "Lạc Hàn, con có tầm mắt kinh doanh, rất tốt! Sớm muộn gì, Thiên Tàn đường chúng ta cũng có ngày trở mình."


"Đều là nghĩa phụ dạy tốt!" Úc Lạc Hàn ngưng mắt nhìn ông ta, rồi khiêm tốn nói.




Tiếng súng dần nhỏ đi, mà tiếng còi cảnh sát cũng vang lên.


Khi cảnh sát tới nơi, Quyền Đế Sâm đã bắn chết một tên sát thủ cuối cùng!


Đám cảnh sát đề cao cảnh giác, đội trưởng cũng tiến lên: "Tổng giám đốc Quyền, cảm ơn anh đã ra tay, nếu không thương vong sẽ còn tăng lên, anh có bị thương không?"


"Tôi không sao!" ném khẩu súng trên tay cho anh ta.


Anh dắt Mặc Sơ: "Chúng ta đi!"


"Tổng giám đốc Quyền, đợi đã!" Đội trưởng gọi anh lại: "Anh có biết những sát thủ này nhằm vào ai không?"



vietwriter.vn



"Không biết!" Cánh môi mỏng của Quyền Đế Sâm khẽ nhếch, anh hơi bực mình.


Đội trưởng cũng không thể hỏi thêm gì nữa, anh ta dặn các anh em cảnh sát cấp dưới dọn dẹp hiện trường, gọi cho 120 để xe cấp cứu tới, cứu hộ người bị thương.


Mặc Sơ đi bên cạnh Quyền Đế Sâm, Dương Tử đã lái xe tới, anh ta dừng xe lại, sau đó lập tức đi ra hỏi: "Tổng giám đốc Quyền, anh sao rồi?"


"Đi điều tra xem là kẻ nào ra tay!" Quyền Đế Sâm mở cửa xe ra, anh tỏ ý Mặc Sơ lên xe.


Mặc Sơ thấy anh vừa trải qua một trận ác chiến: "Em lái cho!"


"Em ngồi đi!" Quyền Đế Sâm đưa tay ra, vỗ vỗ lên bàn tay của Mặc Sở, tay cô toàn là mồ hôi lạnh.



vietwriter.vn



Dương Tử lập tức nhận lệnh, đi điều tra xem kẻ nào đã làm.


Quyền Đế Sâm lái xe về biệt thự Hồng Thụ Lâm Hải, Mặc Sơ và anh cùng xuống xe: "Đế Sâm, sau này anh đi đâu cũng phải mang theo Dương Tử!"


Cô biết, sát thủ này không giống như nhằm vào Mặc Sở, trái lại giống như tới nhằm vào Quyền Đế Sâm vậy.


Như vậy, anh dẫn theo thêm một người, cũng sẽ an toàn hơn một chút.


Mặc Sơ lo lắng cho an toàn của anh, tất nhiên, cô đoán, một là sát thủ của nhà họ Mộ mời tới, hai người người khác ví dụ như Long Yên, hoặc là người khác!


Quyền Đế Sâm nắm lấy tay cô: "Anh sẽ chú ý."


Tất nhiên, Mặc Sơ lo lắng cho anh như vậy, trong lòng anh rất vui.


Anh nhìn cô chăm chú: "Em đi tắm rồi nghỉ ngơi trước đi, anh vào thư phòng."


"Vâng!" Mặc Sơ về phòng ngủ.


Thật lâu mà tâm trạng cô vẫn không thể bình tĩnh lại, trong những tháng ngày cô sống cùng Quyền Đế Sâm, đây là lần đầu tiên cô thấy Quyền Đế Sâm bị tập kích.


Đương nhiên, trước đây khi anh làm lính đặc chủng, anh cũng sẽ có bị tập kích, nhưng đó là nghề nghiệp.


Trong thư phòng.


Dương Tử gửi tới một email.


Quyền Đế Sâm mở ra, mấy tên sát thủ đều đã điều tra rõ ràng, trước kia là chịu sự quản lý của Thiên Tàn đường, nhưng sau này, Vinh Tàn cũng chính là Úc Lạc Hàn biến hóa thành, sau khi trở thành công ty đưa ra thị trường và quang minh chính đại tổ chức kiếm tiền, người lúc đầu ở Thiên Tàn đường, thả ra tin tức là phát tiền, giải tán.


Ngay sau đó, Dương Tử cũng gọi điện tới: "Tổng giám đốc Quyền, thế lực cũ của Thiên Tàn đường lại thuộc về lão đường chủ cũ Trần Phú, Úc Lạc Hàn ra vào bạch đạo, luôn ở trong vòng thương mại tài chính."


Quyền Đế Sâm biết, năm đó khi anh còn đang làm lính đặc chủng, suýt thì tóm cổ cả bọn đám người Trần Phú, Trần Phú đã bị thương nặng, sau khi trốn thoát thì quyết không dao động, sau này Úc Lạc Hàn lớn lên.


Úc Lạc Hàn, người này có cái đầu kinh doanh không cho phép kinh thường, anh ta đã kinh doanh công ty trở nên có tiếng có miếng.


"Trước tiên, phát người quan sát kỹ bọn họ, khi có hành động tiếp thì nhổ tận gốc." Quyền Đế Sâm nói xong thì đặt điện thoại xuống.


Thiên Tàn đường.


Trần Phù nhận được tin, người mà ông ta phát đi ám sát Quyền Đế Sâm, toàn quân bị diệt.


Ông ta siết chặt nắm đấm đến nỗi sắp chảy nước rồi, Quyền Đế Sâm này, một mình tay không đối phó với sáu sát thủ mà ông ta phải ra, vậy mà không ai sống sót.


"Phù gia, bây giờ muốn đối phó Quyền Đế Sâm thì càng khó rồi, tổng thống


mới nhận chức, anh ta lại là người tâm phúc bên cạnh Thân Ba Câu nữa!" Thuộc hạ bên cạnh Trần Phú nói.


Trần Phù tức đến nỗi gân xanh giật giật: "Tôi không báo thù, thề không làm người!"


Thuộc hạ cũng không dám nói thêm gì nữa.


Lúc này, Úc Lạc Hàn tới.


"Nghĩa phụ, đây là báo cáo tài vụ quý ba." Úc Lạc Hàn đi vào, cung kính nói: "Mời nghĩa phụ xem qua!"


Trần Phù xem qua, ông ta nhìn Úc Lạc Hàn với ánh mắt khen ngợi: "Lạc Hàn, con có tầm mắt kinh doanh, rất tốt! Sớm muộn gì, Thiên Tàn đường chúng ta cũng có ngày trở mình."


"Đều là nghĩa phụ dạy tốt!" Úc Lạc Hàn ngưng mắt nhìn ông ta, rồi khiêm tốn nói.
vietwriter.vn vietwriter.vn
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom