• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Tự Truyện - Hồi Kí : Tuổi Thơ Của Và Thời Học Sinh Áo Trắng. (2 Viewers)

  • Chap 5 : Nhà mới.

Rồi thời gian cũng trôi qua và tôi hoàn thành năm học lớp 6 của mình. Đã quen với việc đi học thỉnh thoảng bị đám kia gây sự và việc học tập của mình. Mà thật ra hồi đó chẳng học gì hết, chỉ chơi game suốt ngày.

Sang lớp 7 nhà mới của tôi được xây xong, tôi cùng bố chuyển đồ từ nhà ông nội lên ngôi nhà mới. Căn nhà xây cũng khá đơn giản chỉ có 1 tầng và trên là sân thượng, chưa sơn tường chỉ mới có lớp xi măng xám xịt, cũng đúng vì số tiền mẹ tôi đi làm nhiều năm mới chỉ đủ mua đất và mua vật liệu xây dựng. Sau khi chuyển đồ đạc lên xong thì cũng chẳng có ai ở ngôi nhà đó cả, nó đc đóng cửa suốt với lí do là bố tôi đi học sửa chửa điện thoại còn mẹ tôi thì vẫn đi làm bên nước ngoài. Tôi được bố gửi vào nhà ông bà ngoại ở, lí do vì tôi càng ngày càng ham chơi hơn. Bỏ học sáng liên miên, chiều hoàn toàn không đi một hôm nào, trộm cắp tiền của ông bà, rồi đỉnh điểm là lấy trộm điện thoại của ông ngoại đem đi bán. Số tiền bán được cũng mới chỉ kịp tiêu có ít vì ngay sáng mai thì ông phát hiện và cho một trận đòn nhừ tử. Sau vụ đó thì ông bà nội không dám trông coi tôi nữa mà chuyển cho ông bà ngoại vì ông ngoại tôi rất nghiêm khắc, quản lí tôi được chặt chẽ hơn.

Năm học lớp 7 đối với tôi nó vẫn chẳng khác với năm lớp 6 là bao nhiêu. Cả lớp hơn 30 con người không một con người tôi chọn làm bạn thật sự. Vẫn chỉ chúng nó hỏi tôi trả lời, gặp nhau trên lớp chào hỏi sơ qua rồi tôi lại ngồi một góc có khi là học có khi là nằm ngủ. Mong muốn của tôi là được chuyển sang lớp A với hai đứa bạn kia thì không được chấp thuận do lớp A là lớp chọn toàn học sinh giỏi mới được vào, còn tôi ngày đó do ham game nên kém đi rất nhiều. Ở lớp lũ kia vẫn thế, đôi lúc vẫn kiếm chuyện để đánh tôi cho nên tôi chọn cách là bỏ học, tránh mặt tất cả chúng nó và có thể lao vào thú vui duy nhất ngày đó là cày game. Thời đó đã biết đến game mạng, ít chơi mấy trò đế chế và hefl life kia hơn, chuyển qua cày võ lâm 2, zing me, đột kích và gunny, mấy trò đó khá là nổi vào thời đó. Đã chơi thì dĩ nhiên là phải nạp thẻ để cho ních mạnh hơn, để có tiền nạp thẻ không còn cách nào khác là lại ăn cắp của ông bà. Ăn cắp mãi cũng không còn và không được thì lại đem đồ đi bán, mỗi tội lần này chỉ dám lấy các thứ lặt vặt đi bán sắt vụn chứ không dám trộm điện thoại nữa :smile:), con đường tội lỗi càng ngày càng lấn sâu.
Sang học kì 2 lớp 7 thì bố tôi hoàn thành khóa học sửa chửa điện thoại của mình đón tôi về nhà mới ở và tiện quản lí. Do đặc thù công việc là cần có máy tính để sửa điện thoại cho khách nên bố tôi đã mua một con PC về và nối mạng, tiện cho việc tìm thêm tư liệu trên mạng sửa máy tiện cho tôi có máy tính chơi game. Nhưng không biết sao tôi khi đó không biết chơi như thế nào là đủ. Mặc dù được cho chơi ở nhà nhưng vẫn trốn học đi chơi để rồi mỗi lần như thế bố biết được lại ăn đòn. Không biết mọi người có giống tôi không nhưng cảm giác chơi ở quán nó đông người có bạn thích hơn là chơi ở nhà chỉ có một mình thì phải, cho nên dù ở được chơi thõa thích nhưng cuối cùng tôi vẫn trốn đi chơi ở ngoài :big_smile:. Dần dần năm lớp 7 của tôi cũng qua và sang năm lớp 8 thì có biến lớn....
 
Last edited:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom