• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Thiếu Chủ Bí Mật - Lý Phàm - Cố Họa Y (13 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1050

CHƯƠNG 1050: ANH GIÚP TÔI HAY LÀ HẠI TÔI?


Nghe vậy, ông lão đã cảm thấy yên tâm hơn, có lời này của Lý Phàm, ông ta không do dự nữa, lập tức nói ra tên và nơi làm việc của cháu gái mình cho Lý Phàm.


Nhưng ông lão không quen dùng điện thoại, cho nên chỉ nói cho Lý Phàm địa chỉ.


Lý Phàm để Trương Đức Võ đưa ông lão trở về biệt thự, còn anh thì đi công ty khoa học kỹ thuật Vạn Thịnh.


Nhưng khi đến công ty khoa học kỹ thuật Vạn Thịnh, Lý Phàm liền bị ngăn cản.


“Dừng lại, cậu là ai, sao dám đi lại ở chỗ này, còn không cút đi cho tôi, nếu không muốn chết thì hãy dạt sang một bên.” Nhìn thấy Lý Phàm, các nhân viên an ninh đều lộ ra vẻ mặt lạnh lùng.


Bọn họ chán ghét liếc nhìn Lý Phàm, cho rằng đối phương không có tư cách tới đây.


Nghe vậy, Lý Phàm không khỏi cười khổ một tiếng, quả nhiên nơi nào cũng mang theo thành kiến nhìn người, nhưng Lý Phàm chẳng dao động, sự mỉa mai của những người này chẳng có tác dụng gì với anh.


Lý Phàm không hề quan tâm, mà nói với bọn họ: “Tôi tới tìm người, xin các anh tránh ra.”


“Tìm người, tìm ai, nhất định phải có số điện thoại mới được.” Các nhân viên an ninh thản nhiên nói.


Lý Phàm cười khổ nói: “Tôi không có số điện thoại, nhưng người tôi muốn tìm chính là bà chủ của các anh, anh có thể gọi điện thoại cho bà chủ của mình.”


Sắc mặt các nhân viên an ninh trở nên kỳ lạ, bọn họ vốn không tin Lý Phàm là nhân vật lớn gì, bây giờ lại nghe thấy ngay cả điện thoại đối phương cũng không có thì càng coi thường.


“Cút đi, đừng ở đây cản trở.” Các nhân viên an ninh tức giận xua tay, xua đuổi Lý Phàm như đuổi ruồi.


Lý Phàm nhướng mày, cũng chỉ có thể tôn trọng công việc của bọn họ, anh nhất thời khó xử, chẳng lẽ lại phải gọi ông lão tự mình tới đây mới được.


Nhưng như vậy có vẻ không ổn lắm.


Mà lúc này, một người đẹp cao gầy bước xuống từ Mercedes, cô chỉnh lại góc áo một chút, sau đó mới đi vào, vừa đi vào, cô đã nhìn thấy Lý Phàm, vẻ mặt nghi hoặc: “Anh ta là ai?”


Hai nhân viên ban ninh cung kính nói với người đẹp cao gầy: “Bà chủ, anh ta là người ngoài, để tôi đuổi anh ta đi.”


Người đẹp cao gầy thản nhiên nói: “Tuyệt đối không thể để người như này ở công ty chúng ta, hãy đuổi anh ta đi.”


Nghe cách hai nhân viên an ninh xưng hô, Lý Phàm đã biết thân phận của người đẹp cao gầy, anh cười nói: “Chào cô, ba cô bảo tôi tới đây một chuyến, nói muốn dẫn cô tránh đi một chút.”


Nghe vậy, người đẹp cao gầy cảm thấy hết sức buồn cười, cô ta khinh bỉ liếc nhìn Lý Phàm: “Anh tưởng tôi là đứa trẻ ba tuổi hả, tôi thấy anh là muốn mang tôi đi một nơi không người, sau đó cướp của tôi đúng không?”


Khỏe miệng Lý Phàm hơi co rút, anh không thể không thừa nhận, đối phương thật giỏi tưởng tượng.


Hai nhân viên an ninh bất giác coi Lý Phàm thành người có khả năng uy hiếp bà chủ, bọn họ vặn vặn đôi bàn tay, hôm nay cơ hội lập công tới rồi, bọn họ tức đưa tay ra nói: “Mời anh lập tức rời khỏi đây.”


Lý Phàm thản nhiên nói: “Tôi không hề gạt cô, cô thật đang nguy hiểm tính mạng, cô hãy đi theo tôi.”


Người đẹp cao gầy lập tức bật cười, cô ta không biết sao Lý Phàm lại tự tin như vậy, dám nói như thế với mình, cô ta nhìn anh như nhìn đồ ngốc, nói: “Tôi không phải chưa từng gặp phải chuyện như thế này, tôi có thể có nguy hiểm gì chứ?”


Lý Phàm biết chuyện này quá dây dưa rồi, có lẽ làm cho đối phương tin tưởng cũng không phải dễ như vậy.


Hai nhân viên an ninh lập tức xô Lý Phàm đi, nhưng mà khi bọn họ xô đẩy, Lý Phàm vẫn đứng thẳng tại chỗ, không hề động đậy và bị ảnh hưởng.


Hai nhân viên an ninh đều sững sờ, bọn họ rất ngạc nhiên, nghi hoặc nhìn thoáng qua, cảm thấy hết sức kỳ lại, điều này hoàn toàn khác tưởng tượng của bọn họ.


Bọn họ không khỏi nổi nóng, bà chủ xinh đẹp vẫn còn đang đứng xem, nếu ngay cả một tên nhãi bắt mũi chưa sạch mà bọn họ cũng không đuổi đi được, vậy chẳng phải bọn họ muốn vứt bỏ chén cơm sao.


Bọn họ bắt đầu dứt khoát ra tay với Lý Phàm, Lý Phàm trở tay giữ cổ tay hai nhân viên an ninh lại.


Sau khi cổ tay bị chế trụ, nét mặt bọn họ dần trở nên đau khổ, không ngừng kêu lên đau đớn.


Lúc này, Lý Phàm mới buông bọn họ ra, nhìn thấy Lý Phàm mạnh như vậy, người đẹp cao gầy bất giác coi anh trở thành người xấu.


Lý Phàm từ từ tới gần đối phương, nhưng đối phương không đồng ý, vậy anh đành cưỡng ép mang đối phương rời đi.


Thấy Lý Phàm vô lễ đối với mình như thế, người đẹp cao gầy không khỏi cảm thấy xấu hổ, giận dữ.


Hai nhân viên an ninh tự động lôi kéo, khiến Lý Phàm bất đắc dĩ buông tay.


Đột nhiên, một chiếc xe MiniBus ngừng lại, một đám côn đồ từ trên xe đi xuống, trên tay mỗi người đều cầm một con dao, xông thẳng về phía người đẹp cao gầy.


Bởi vì bị hai nhân viên an ninh cản lại, Lý Phàm thể nào rút tay ra, Lý Phàm trừng mắt, nói: “Bà chủ của các người đã bị mang đi rồi, còn không đuổi theo?”


Khi hai nhân viên an ninh nhìn lại, thấy đúng như Lý Phàm nói, nên bọ họ lập tức đuổi theo, nhưng lại bị đám côn đồ chém cho bị thương, bọn họ sợ mất mạng, không biết nên làm gì.


Người đẹp cao gầy gần như trợn tròn mắt, chuyện gì xảy ra thế này, sao trong vòng một ngày có tới hai người đến tìm mình gây sự, trên phương diện làm ăn cô đâu có trêu chọc ai đâu.


Ngay khi đám côn đồ đang định mang người đẹp cao gầy lên xe, Lý Phàm đã tiến lên đá ra hai đá, người đẹp cao gầy lập tức thoát khỏi uy hiếp, theo bản năng núp ở sau lưng Lý Phàm.


Đám côn đồ kia là do Long Môn sai tới, bọn họ cũng không biết Lý Phàm là ai, bọn họ tưởng anh chỉ là người qua đường, muốn anh hùng cứu mỹ nhân, bọn họ liếm liếm khóe miệng, cười nham hiểm nói: “Thằng nhãi, mày muốn anh hùng cứu mỹ nhân đúng không, vậy phải xem mày có tư cách đó hay không, xem chiêu.”


Đám côn đồ thi nhau rút vũ khí ra, chém tới.


Lý Phàm bảo vệ người đẹp cao gầy ở sau lưng, không ngừng tránh né, sự tấn công của đám côn đồ này không hề có hiệu quả với anh.


“Chỉ như thế này thì chưa uy hiếp được tôi.” Lý Phàm cười lạnh nói.


Đám côn đồ cảm thấy cực kỳ bị sỉ nhục, trong lòng nuốt không trôi cơn giận này, bọn họ liều mạng ra tay với Lý Phàm, sự ra tay của bọ họ càng ngày càng lợi hại.


Trước tiên, Lý Phàm đánh rớt vũ khí của đám côn đồ, sau đó lại đánh gãy tay chân bọn họ.


Đám côn đồ lui về phía sau mấy bước, vẻ mặt như gặp quỷ.


Một tên côn đồ trong đó nói ra: “Đại ca, làm sao bây giờ? Còn tiếp tục đánh không?”


“Đánh cái con khỉ, đi nhanh lên.” Một tên côn đồ khác tức giận lừ mắt, đã đến mức này rồi, còn tiếp tục đánh nữa thì bọn họ càng bất lợi.


“Cuối cùng anh hại tôi hay là giúp tôi?” Người đẹp cao gầy không hiểu liếc nhìn Lý Phàm, hỏi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom