• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Nữ vương thời thượng 2021 (7 Viewers)

  • nu-vuong-thoi-thuong-357

Chương 357: Không muốn che giấu nữa




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
83461.png

Xem ảnh 2
83461_2.png
Lâm Na nhìn thấy Thịnh Kiêu Dương vội chạy đến tiễn cô ấy thì đứng dậy ôm chầm lấy cô.



“Sao lại cực khổ chạy đến tiễn mình như vậy chứ?” Đầu tiên Thịnh Kiêu Dương mỉm cười với cô ấy, sau đó đột nhiên thu lại nụ cười, do dự hỏi: “Cậu thật sự muốn nói chuyện thẳng thắn với George sao?” “Mình...” Lâm Na do dự rồi khẳng định, “Mình không nên lừa anh ấy, dù mình đã làm ra chuyện phản bội anh ấy, nhưng cũng phải nói cho anh ấy biết, anh ấy cũng có quyền được biết.” “Cậu không phản bội anh ta, cậu làm tất cả cũng là vì anh ta.” Thịnh Kiêu Dương nắm chặt tay Lâm Na.



Lâm Na mỉm cười yếu ớt, “Kiều Kiều, cậu không cần an ủi mình, mình biết rõ mình đang làm gì.” Thịnh Kiêu Dương không nói gì nữa, chỉ nghiêm túc ôm Lâm Na.



Lâm Na vỗ nhẹ lưng Thịnh Kiêu Dương, còn an ủi ngược lại: “Được rồi, đừng lo lắng cho mình, chỉ cần cậu còn đứng sau lưng ủng hộ mình, không có gì có thể đánh bại mình.



Hơn nữa, mình tin tưởng George, anh ấy nhất định sẽ tha thứ cho mình.”



“Nếu anh ta dám trách móc cậu, mình sẽ là người đầu tiên không tha cho anh ta!” Thịnh Kiêu Dương nghiến răng nói.



Lâm Na bật cười, tâm trạng cũng tốt hơn, ánh sáng của Tiểu Thái Dương luôn chiếu rọi khiến cô cũng trở nên tích cực.



Sau khi làm thủ tục, Lâm Na ngồi vị trí gần cửa sổ, nhìn ra ngoài, lúc nghĩ đến lời Thịnh Kiêu Dương nói, cô lại khẽ mỉm cười.



“Mỹ Nữu, sau này cậu đừng như vậy nữa, đừng sợ sẽ làm phiền mình, mình chỉ sợ cậu không làm phiền mình thôi, có việc gì không thể giải quyết được thì phải tìm mình trước tiên, sau lưng mình có hai núi dựa lớn đấy, không ngã được đâu!“.



Cô nhớ lại khi còn nhỏ, bản thân bị một nhóm nhỏ trong trường học bắt nạt, lúc ấy Thịnh Kiêu Dương đưa cô gái mạnh mẽ Rita chạy đến bảo vệ cô, nói với cô: “Đừng sợ, sau này mình sẽ bảo vệ cậu.” Bắt đầu từ khi đó, cô cảm thấy, Thịnh Kiêu Dương là Tiểu Thái Dương có thể xua đi tất cả sự u ám quanh mình.



Trong những năm đó, cô đã quen cảm giác được Tiểu Thái Dương bảo vệ, cô cảm thấy nếu bản thân có một người chị gái ruột, chắc chắn người đó cũng bảo vệ, quan tâm cô như Thịnh Kiêu Dương.



Lại nói, Thịnh Kiêu Dương còn nhỏ tuổi hơn cô đấy, nhưng từ lần đầu gặp gỡ đến nay, biểu hiện của Thịnh Kiêu Dương lại trưởng thành hơn cô, cho nên thường xuyên khiến cô bỏ qua tuổi tác của đối phương.



Bắt đầu từ khi nào, cổ mới nhận ra đối phương cũng là người cần được bảo vệ chứ? Có thể từ khi biết bệnh tình của đối phương, cũng có thể là từ khi phát hiện đối phương bắt đầu thích anh trai mình.



Cô giật mình, thì ra Tiểu Thái Dương còn cần được người ta bảo vệ hơn cả cô.



Khi đó, cô đã có một điều ước, cô muốn nhanh chóng trở thành một nữ cường nhân giỏi giang, sau đó đặt Tiểu Thái Dương của cô ở dưới cánh chim, để mưa gió không lọt tới.



Thế nhưng...



kết quả là, cô vẫn là người được bảo vệ.



Lâm Na thu lại nụ cười bên khóe môi.



“Sao không cười nữa?” Bên tại đột nhiên vang lên một giọng nói êm ái.



Lâm Na bỗng nhiên quay sang, khi nhìn thấy người ngồi bên cạnh mình là Greek, cô không biết phải dùng biểu cảm gì để đối mặt.



“Vì sao anh lại ở đây?” Greek cong khóe môi, “Bởi vì em ở đây.” Khóe môi Lâm Na giật giật, cô nhìn về phía cửa sổ, mắt không thấy tim không phiền.



Nhưng người đàn ông nào đó hiển nhiên không muốn có được thoải mái.



Anh ta nắm lấy bàn tay đang đặt lên đùi của cô, mặc kệ cô rút lại như thế nào, anh ta vẫn nắm chặt lấy, còn tháo chiếc nhẫn trên ngón tay vô danh của cô xuống, cầm trên tay thưởng thức.



“Trả lại nhẫn cho tôi.” Lâm Na giơ tay ra cướp.



Greek dùng tay trái nắm lấy bàn tay muốn cướp lại nhẫn của cô, tay phải cầm chiếc nhẫn, anh ta liếc nhìn chiếc nhẫn trên tay: “Chiếc nhẫn này quá rẻ tiền, hôm nào đó anh sẽ tặng em một cái có thể xứng với thân phận của em.” “Trả lại cho tôi!” Lâm Na vô cùng tức giận, lúc này rất muốn làm thịt người đàn ông này rồi ném xuống máy bay.



“Muốn tôi trả lại cho em?” Greek mỉm cười như một ác ma.



Lâm Na nhìn anh ta chằm chằm.



Greek đưa mặt tới gần, nói như đang ngâm thơ vậy: “Trừ khi em hôn tôi.” “Cút!” Lâm Na rút lại bàn tay bị anh ta nắm lấy, tháo dây an toàn ra, đứng dậy muốn cướp chiếc nhẫn mà anh ta đang cầm trong tay phải.



Greek đột nhiên vung tay lên, kéo cả người cô vào trong lòng, đầu ngón tay cầm nhẫn giữ chặt gáy, hôn lên môi cô.



“Ưm ưm” Khốn kiếp!!! “Khụ khụ, hai vị, máy bay sắp cất cánh, mời ngồi về vị trí, cài lại dây an toàn, cảm ơn!” Nữ tiếp viên hàng không đi tới, nhìn thấy cảnh này, hơi lúng túng nhắc nhở.



Lâm Na dùng sức đập lên vai Greek, đối phương chẳng những không buông ra, mà còn hôn mạnh hơn.



Nữ tiếp viên hàng không đột nhiên cảm thấy tiến không được lùi cũng không xong, không biết phải làm thế nào.



“Thật xin lỗi, hai vị, tôi không thể không làm phiền hai người, máy bay sắp...” Lâm Na kêu đau, lùi lại theo bản năng, vung tay lên, sau đó tát Greek.



Bầu không khí như đông cứng lại.



Lâm Na nhanh chóng phản ứng lại.



Thể lực và thủ đoạn của đối phương khiến cô sợ hãi, nếu không đã không để anh ta muốn làm gì thì làm.



Lúc kịp ý thức được bản thân đã làm cái gì, cô bắt đầu thấy hơi lo lắng, lo lắng đối phương lại vì vậy mà làm ra hành động trả thù quá khích gì đó.



Greek đột nhiên bật cười, đưa ngón tay cái vuốt ve khóe môi của Lâm Na: “Bảo bối, thật xin lỗi, lại cắn nát môi em rồi.”



Lâm Na không biết phải nói gì.



“Khụ, có cần bôi thuốc cho miệng vết thương không?” Nữ tiếp viên hàng không hỏi.



Đáp lại nữ tiếp viên hàng không chính là hành động Greek nâng mặt của Lâm Na lên, ngậm môi dưới bị cắn nát của cô, liếm máu đang chảy ra.



“Bôi thuốc lên miệng vết thương quá phiền, như vậy vẫn tốt hơn.” Greek mỉm cười, vô cùng thân thiết nói: “Bảo bối, lần sau tôi sẽ nhẹ một chút.” Lâm Na không thay đổi sắc mặt ngồi lại chỗ ngồi, cài lại dây an toàn, nhắm mắt lại, tay của cô siết chặt lại thành nắm đấm, thật sự hận không thể dẫm lên mặt của anh ta.



Nữ tiếp viên hàng không bị ngược đã sớm muốn rút lui, nhìn thấy hành khách đã cài dây an toàn thì nhanh chóng rời đi.



Quay lại khu nghỉ ngơi của bọn họ, nữ tiếp viên hàng không kiềm chế được, lôi kéo một nữ tiếp viên hàng không khác: “Cậu có biết mình vừa mới nhìn thấy cái gì ở khoang hạng nhất không? Trời ạ, mình thật sự bị ngược chết rồi!” Ở bên này, sau khi cố gắng khiến tâm trạng của bản thân bình tĩnh lại, cô không tiếp tục cướp nhẫn nữa, chỉ xòe tay ra với Greek, bình tĩnh nói: “Đưa nhẫn cho tôi đi.” Greek giơ tay lên, nhìn kỹ chiếc nhẫn, sau đó rất tự nhiên nhét vào túi quần, lúc lấy tay ra đã không còn thấy chiếc nhẫn nữa.



“Anh có ý gì?” Lâm Na nhẫn nhịn nhìn anh ta.



Greek cong môi cười, thảnh thơi đáp lại: “Chờ đến lúc em nói tạm biệt với George của em, thì tìm tôi đòi về, lúc đó tôi sẽ trả lại cho em.” Lâm Na tức giận đến mức cơ thể hơi run rẩy, thật sự dù tính tình của cô có tốt hơn, đối mặt với một người như vậy, cũng sẽ phải nóng nảy.



Lúc trước, sao cô lại cảm thấy người đàn ông này rất hài hước rất thú vị chứ, thậm chí còn có suy nghĩ muốn dựa vào anh ta để buông bỏ tình cảm với George, bây giờ xem ra, tất cả đều là phân chó! Người đàn ông này là tên khốn xấu xa nhất, hèn hạ nhất, khốn nạn nhất trên đời này! Greek giơ tay lên, đầu ngón tay nhẹ nhàng gãi lòng bàn tay còn chưa nắm lại của cô, như đang vỗ về chó nhỏ mèo nhỏ: “Được rồi, được rồi, đừng tức giận, tức giận dễ khiến người ta già đi đây.” Lâm Na càng tức hơn.



Cô vất vả lắm mới chịu được tới khi máy bay hạ cánh.



Lâm Na lập tức cởi dây an toàn, muốn xuống máy bay.



Greek kéo tay cô lại: “Bảo bối, tôi tiễn em nhé!” “Không cần, cảm ơn!” Lâm Na gần như là rất qua kẽ răng.



Greek nhìn Lâm Na thở hổn hển rời đi, cười khẽ, không nhanh không chậm đi theo sau.



Lâm Na mới đi ra từ lối ra, liền nghe thấy tiếng gọi quen thuộc: “Lâm Na!” Cô nhìn theo tiếng gọi, thấy George đang nở nụ cười vẫy tay với cô, cô đột nhiên phát hiện bản thân không thể cười nổi, đưa tay sờ nơi bị cắn rách ở trên môi theo bản năng.



George đã chạy tới ôm cô vào trong lòng, “Em yêu anh rất nhớ em.” Lâm Na giơ tay ôm lấy eo của anh, dựa đầu vào vai anh, trả lời: “Em cũng nhớ...” Chữ “anh” còn chưa ra khỏi miệng, cô đã nhìn thấy một người đàn ông đứng cách đó không xa vẻ mặt như cười như không nhìn cô.



Đáng chết!



“Sao vậy, Lâm Na” George lùi lại một bước, lo lắng nhìn Lâm Na.



Lâm Na tỉnh táo lại, phát hiện mình đã mắng câu “Đáng chết” ra khỏi miệng, cô nở một nụ cười: “Không có gì, chỉ là vừa nãy đột nhiên nghĩ đến một chuyện không vui.” “Ai bắt nạt em thể?” Ánh mắt George đột nhiên dùng trên môi Lâm Na, “Sao môi của em lại bị rách?” Lâm Na bối rối, sau đó nói: “Không cẩn thận cắn trúng.“.



“Rất đau đúng không, chúng ta nhanh về nhà bôi thuốc đi.” George dùng một tay để ôm cô, tay còn lại kéo vali của cô đi ra ngoài.



Lâm Na liếc nhìn Greek đang đi tới chỗ bọn họ, thấy hơi căng thẳng.



Lúc này cô rất sợ Greek sẽ nói mọi việc ra, có chủ động thẳng thắn nói rõ sự thật cho George biết và bị động tuyên bố ra sự thật là hai tình cảnh hoàn toàn không giống nhau.



“Anh là?” George nghi ngờ nhìn người đàn ông đang chặn trước mặt.



Greek mỉm cười, nhìn Lâm Na: “Cô gái, cô làm rơi đồ ở chỗ ngồi này.” Lâm Na thở dốc, “Thứ gì?” Bởi vì lo lắng, giọng nói của cô để lộ ra sự căng thẳng.



George cũng nhìn Greek, nhưng anh chỉ thấy tò mò, không mang theo cảm xúc gì khác.



Bây giờ anh vẫn cho rằng người đàn ông đứng trước mặt chỉ là người qua đường trùng hợp đi cùng một chuyến bay với Lâm Na, tuyệt đối không ngờ trong tương lai người đàn ông này sẽ là tình địch cướp đi người anh yêu.



Greek giơ tay lên, chậm rãi mở bàn tay ra, để lộ món đồ bên trong.



Là một chiếc khuyên tai.



Lâm Na thở phào nhẹ nhõm, đưa tay lấy lại, người đàn ông gãi vào lòng bàn tay của cô ngay lúc cô lấy đó.



Lâm Na quay lại nhìn George theo bản năng, thấy George không phát hiện ra động tác nhỏ này của Greek, trái tim mới bình ổn lại.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom