• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Nữ vương thời thượng 2021 (6 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • nu-vuong-thoi-thuong-330

Chương 330: Phản kích




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
82217.png

Xem ảnh 2
82217_2.png
Ha ha, mới chỉ kết hôn 12 năm mà đã có thể sinh ra đứa con lớn như cô ta đúng là rất giỏi, nếu cô ta không phải là con gái của Thịnh Huân, vậy cô ta càng không có tư cách nói tôi cướp tất cả số tài sản thuộc về cô ta.” Đây là cô nói chuyện với Thịnh Thị Vân.



“Còn điểm quan trọng nhất, tại sao Thịnh Huân lại muốn để tôi kế thừa di sản của ông ta, nhất định phải tìm một lý do, đó chính là chúng tôi có duyên.” Nói đến đây, Thịnh Kiêu Dương quay sang liếc nhìn Từ Bình.



Từ Bình lập tức hiểu ý của cô, cô ấy cầm mic lên nói: “Bây giờ đến lúc đặt câu hỏi, vì đảm bảo sự công bằng, sẽ thay3phiên đặt câu hỏi, Kiều Kiều chỉ trả lời mỗi người một câu hỏi, cho nên hãy nghĩ cẩn thận xem bản thân muốn hỏi điều gì.”



“Cô Từ Kiều Kiều, vì sao một người dưới tình huống vẫn còn người thân lại trao toàn bộ tài sản cho một người khác không có quan hệ máu mủ, có lời đồn nói cô đã dùng thủ đoạn gì đó, xin hỏi cô giải thích điều này như thế nào?” “Nói rõ ông ta đã quá thất vọng với những người thân này.” “Cô Từ, vừa rồi cô còn chưa nhắc tới một việc, cô Thịnh Thi Vận kia có lên án cổ phá hủy gia đình của cô ấy, hại cô ấy và mẹ của cô ấy bị đuổi ra khỏi nhà, xin hỏi cô giải thích thế2nào?” “Phá hoại gia đình của cô ta? Cô ta cũng dám nói à, đã như vậy, tôi cũng không cần cho cô ta đường rút lui nữa.




Cô ta có nhắc tới bây giờ mẹ của cô ta đang ở đâu không? Không có chứ gì, bởi vì cô ta không dám nhắc tới, một khi sự thật lộ ra thì cô ta sẽ bị đánh về nguyên hình.” “Rốt cuộc là sự thật như thế nào, cô Từ có thể nói với chúng tôi không?” Phóng viên đặt câu hỏi kia vội vàng văn hỏi.

Thịnh Kiêu Dương cũng không giấu giếm, đúng lúc nhân cơ hội này để lấy lại công bằng cho cô trước kia.

“Mẹ của Thịnh Thị Vận tên là Lương Tiểu Tuệ bởi vì làm việc phạm pháp liên quan đến2mạng người sắp bị tuyên án phạt, bây giờ đang bị tạm giam.

Còn bà ta đã làm việc phạm pháp gì thì phải ngược dòng tìm hiểu từ 11 năm trước, Bà ta làm một việc đối với bà ta là một mũi tên hạ hai con chim, đó là liên lạc với một đám dân xã hội rảnh rỗi không có việc gì làm uy hiếp một tình nhân đi phá thai, kết quả người phụ nữ có thai này bị ép phải nhảy lầu tự sát, bà ta lại dấy tội danh kẻ chủ mưu này lên người Thịnh Kiêu Dương.” “Vì sao tôi lại biết chuyện này, vừa rồi tôi đã nói, Thịnh Kiêu Dương là cháu gái ruột của ông ngoại tôi.

Ông ngoại nói chuyện của bọn họ cho tôi biết.

Thịnh Kiêu9Dương vì bị suy tim nên qua đời, vì cô ấy luôn biết tình trạng thân thể của bản thân, cho nên lúc còn sống cô ấy đã lên danh sách mọi thứ của mình rồi để lại di chúc, sau khi cô ấy chết sẽ do ông ngoại xử lý tài sản của cô ấy.” “Lúc tôi cùng ông ngoại kiểm kê di vật của Thịnh Kiêu Dương phát hiện thiếu mấy món đồ trang sức tổng giá trị hơn mười mấy triệu, điều tra thì phát hiện bị Lương Tiểu Tuệ và một người lớn trong nhà vụng trộm lấy đi, hơn một nửa số đó đã bị Lương Tiểu Tuệ bán đến chợ đen.

Sao Thịnh Thi Vận có thể không tham gia vào chuyện này chứ, nếu cô ta không tham gia sao đồ4trang sức của Thịnh Kiêu Dương lại chạy đến trên người cô ta chứ?” Người không đáng được đồng tình nhất là những người cả ngày đều cảm thấy mình đáng thương nhất, lúc trước nể mặt Thịnh Huân, cho nên tôi không truy cứu bọn họ tội ăn cắp, bây giờ thì tốt rồi, trái lại là tôi phá hoại gia đình của cô ta, ha ha!” Trong mắt Thịnh Kiêu Dương lóe lên một tia sáng lạnh, Thịnh Thi Vận muốn lợi dụng dư luận để ra tay với cô, trên tay cô có nhiều nhược điểm của cô ta như vậy, cô sẽ sợ hay sao? Thịnh Thị Vân vẫn ngu xuẩn như vậy.

Nếu cô là Thịnh Thi Vận thì lúc này chắc chắn sẽ không đi ra gây sóng gió, ngoan ngoãn cụp đuổi trung thực làm người mới là lựa chọn tốt nhất.

“Giữa cô và ông Thịnh có phải có mối quan hệ gì không thể cho ai biết không, vẻn vẹn chỉ là “có duyên” cũng không lừa gạt được chúng tôi.” Người trước đó cứ bới ra chỗ xấu lại đứng lên nói.

Thịnh Kiêu Dương nhìn người này, “Anh nói mối quan hệ không thể cho ai biết là chỉ cái gì?” Những người khác đều nhìn người này, tất cả mọi người đều nhận ra người này chỉ đến để bới móc.

“Hai người có quan hệ thể nào, không phải cô Từ Kiều Kiều hiểu rõ hơn tôi à? Hai người không có quan hệ huyết thống, cô lại gọi thẳng tên ông Thịnh, không có ai lại gọi thẳng tên người lớn tuổi hơn như thể cả.” Người này thật sự không sợ đắc tội người ta, cách nói chuyện cũng vô cùng gợi đòn.

Anh ta vừa chỉ dẫn như thế, gần như tất cả mọi người đều sẽ nghĩ theo hướng không tốt.

Bởi vì lúc trước Thịnh Kiêu Dương có nói cô và Thịnh Huân không có quan hệ máu mủ, như vậy rốt cuộc là mối quan hệ như thế nào mới khiến một người đàn ông đưa tất cả tài sản cho một cô gái trẻ chứ? Thịnh Kiêu Dương híp mắt, không hoảng loạn, chỉ cảm thấy khó chịu.

“Gọi ông ta như thế nào là việc của tôi, mấy người có thể nói tôi không tôn kính ông ta, tôi không cảm thấy ông ta có chỗ nào đáng để tôi tôn kính, ngoại trừ tuổi tác.

Ông ta để tôi thừa kế tài sản của ông ta, có lẽ là cảm thấy tính cách của tôi khá giống với đứa con gái đã qua đời của ông, làm ông ta cảm thấy rất thân thiết.

Anh ta vừa chỉ dẫn như thế, gần như tất cả mọi người đều sẽ nghĩ theo hướng không tốt.



Bởi vì lúc trước Thịnh Kiêu Dương có nói cô và Thịnh Huân không có quan hệ máu mủ, như vậy rốt cuộc là mối quan hệ như thế nào mới khiến một người đàn ông đưa tất cả tài sản cho một cô gái trẻ chứ? Thịnh Kiêu Dương híp mắt, không hoảng loạn, chỉ cảm thấy khó chịu.



“Gọi ông ta như thế nào là việc của tôi, mấy người có thể nói tôi không tôn kính ông ta, tôi không cảm thấy ông ta có chỗ nào đáng để tôi tôn kính, ngoại trừ tuổi tác.



Ông ta để tôi thừa kế tài sản của ông ta, có lẽ là cảm thấy tính cách của tôi khá giống với đứa con gái đã qua đời của ông, làm ông ta cảm thấy rất thân thiết.



Được rồi, tiếp theo.” “Cô vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi, rốt cuộc hai người có quan hệ như thế nào?” Người hỏi rất chua ngoa khắc nghiệt kia lại bất mãn mở miệng nói.



Thịnh Kiêu Dương không hề tức giận, cô chỉ người như không cười nhìn người này: “Anh này, vừa rồi tôi đã trả lời rồi, nếu anh có vấn đề về năng lực phân tích, tôi đề nghị anh vẫn nên trở về học tập thật giỏi ngôn ngữ Trung Quốc uyên bác thâm thúy của chúng ta đi.” Những người khác đều nở nụ cười, chỉ có người bị Thịnh Kiêu Dương châm chọc là tái xanh mặt.



“Được rồi, câu hỏi tiếp theo.” Từ Bình kịp thời đứng ra dẫn dắt.



“Cô Từ, bây giờ cô có được số tài sản lớn như vậy, vậy cô có còn tiếp tục phát triển trong ngành giải trí không?” “Dù là tôi thừa kế, nhưng những tài sản này không thuộc về tôi, tôi sẽ tiếp tục làm việc tôi thích.” “Cô Từ vừa nói những tài sản này không thuộc về cô, ý của cô là sẽ trả lại số tài sản của ông Thịnh cho người của Thịnh gia sao?” “Tôi chưa hề nói sẽ trả lại, tôi chỉ không dùng số tiền này cho mình, tôi sẽ dùng toàn bộ cho sự nghiệp từ thiện, đi giúp đỡ càng nhiều người hơn.



Đến lúc đó tôi sẽ công khai chi tiết tất cả các khoản quyên góp, cũng hoan nghênh mọi người đến giám sát.” Có một phóng viên vỗ tay trước, sau đó kéo theo những người khác vỗ tay, trong mắt rất nhiều người đểu lộ ra vẻ khen ngợi, đổi lại là bọn họ, đột nhiên nhận được một số tài sản lớn có thể cả đời không lo, bọn họ sẽ cầm toàn bộ đi quyên góp giúp đỡ người khác sao?



Một câu hỏi tiếp một câu hỏi, ngoại trừ người bới móc kia, những người khác hỏi rất ôn hòa.



Người ngồi phía sau khá là thiệt thòi, bởi vì người ngồi hàng trước đã hỏi những câu hỏi muốn biết nhất, đến lượt những người phía sau chỉ có thể hỏi một số câu không đau không ngứa.



Đến người cuối cùng, Thịnh Kiêu Dương phát hiện là một người quen, là Bành Vũ của một tòa soạn hạng hai đã từng phỏng vấn cô.



Bành Vũ đứng lên lại vẫy tay với Kiều Kiều, sau đó vừa cười vừa nói: “Thật ra lần này tôi tới đây không phải vì việc con gái riêng, vì tôi vô cùng tin tưởng Kiều Kiều không phải là người như Thịnh Thị Vân nói, Kiều Kiều làm việc thẳng thắn rõ ràng, luôn mang đến năng lượng cho mọi người, đây cũng là lý do vì sao lại có nhiều người thích Kiều Kiều như vậy.” Cô ấy vừa mở miệng đã tuôn ra một tràng lời tâng bốc khen ngợi, ai mà không thích được khen ngợi chứ, nên người bị khen chẳng những không vạch trần, còn nghe rất dễ chịu.



“Đợt trước thấy Kiều Kiều tham gia “Hành trình tình yêu, tất cả mọi người đều yêu mến cặp đôi Cao nhất, đám dân mạng còn thân thiết gọi hai người là vợ chồng Cao nhất, câu hỏi tôi muốn hỏi có liên quan đến vấn đề này, xin hỏi Kiểu Kiều định lúc nào cùng anh Thẩm tu thành chính quả?” Thịnh Kiêu Dương hơi ngạc nhiên, “Điều này...



thuận theo tự nhiên đi.” “Cuối cùng tôi muốn hỏi một câu mà đám fan hâm mộ đều muốn biết, lúc nào vai chính của Kiều Kiều trong tác phẩm mới Người yêu hai mặt' mới ra mắt khán giả?” Điều này không phải vấn đề riêng tư, Từ Bình cũng không đặt ra quy tắc mỗi người chỉ có thể hỏi một câu.



Thịnh Kiêu Dương nói: “Rất nhanh sẽ ra mắt mọi người, hãy tiếp tục theo dõi.” “Buổi họp báo hôm nay chỉ đến đây thôi, cảm ơn sự ủng hộ của mọi người!” Từ Bình đứng lên kết thúc buổi họp báo này.



Thịnh Kiêu Dương cũng đứng lên, dưới sự hộ tống của đám vệ sĩ, rời đi từ cửa hông.



Ngay sau đó, nội dung buổi họp báo hôm nay đã được các nhà truyền thông đưa lên trên mạng.



Trong lúc nhất thời, những người vốn thấy đồng tình với những việc mà Thịnh Thị Vận gặp phải đứng về phe Thịnh Thị Vân đều rối rít phản bội, có một số người vì cảm giác bị lừa gạt, ở khu bình luận Weibo của Thịnh Thi Vận công kích xuất thân của cô ta, cuối cùng Thịnh Thi Vận không thể không đóng bình luận lại.



Trong một căn hộ nào đó, rèm cửa bị kéo lại, trong phòng tối tăm.



Cô ta uống đến say khướt loạng choạng đứng lên, cầm điện thoại đi đến ban công, dùng một tay nắm lấy lưới chống trộm trên lan can, tay còn lại đập điện thoại vào lưới chống trộm, vừa đập vừa kêu gào: “Vì sao các người đều tin tưởng cô ta! Các người đều bị mù sao? Từ Kiều Kiều, sao mày không chết đi giống như Thịnh Kiêu Dương, mày chết đi thì anh Lâm Dục sẽ không mặc kệ tao nữa, đồ của cha đều là của tao, mày đừng nghĩ cướp đi!” Tầng dưới đột nhiên vang lên giọng nói: “Tầng trên đang ồn ào cái gì đó? Đêm hôm khuya khoắt có còn để cho người ta ngủ hay không!” “Các người đều đối đầu với tôi, các người đi chết đi!” Thịnh Thi Vận gào xong liền ôm đầu gối rúc vào trên ban công khóc òa lên, Đêm hôm khuya khoắt tiếng khóc này thật sự làm ồn ào đến người khác, lầu trên lầu dưới đã có mấy nhà sáng đèn, tiếng mắng chửi vang lên.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom