• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Nữ vương thời thượng 2021 (4 Viewers)

  • nu-vuong-thoi-thuong-259

Chương 259: Chủ tịch mới




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
81148.png

Xem ảnh 2
81148_2.png
Trên mặt cô thư ký hiện ra vẻ ngạc nhiên, lập tức lại hơi hăng hái. Oa, boss lớn chưa bao giờ xuất hiện đang đến, cuối cùng cũng có thể nhìn thấy khuôn mặt thật của boss lớn rồi.



“Lê tổng, không cần báo cho những người khác chuẩn bị sẵn sàng sao?” Boss lớn đến kiểm tra công ty, dù sao cũng phải thông báo tất cả mọi người biểu hiện tốt một chút chứ?!



“Không cần, anh ấy không thích như thế.”



Được rồi, đây là một Boss khiêm tốn. Cô thư ký nghĩ thầm ở trong lòng.




“Đến văn phòng của anh.” Thẩm Trí Ninh lạnh nhạt liếc nhìn anh ta.

Ở trước mặt người ngoài, anh luôn là dáng vẻ thâm sâu khó dò như thế này.

Lê Vũ lo sợ, liếc mắt ra hiệu với thư3ký của mình, sau đó chủ động dẫn đường.

Nhân viên lễ tân nhìn thấy Lê tổng dẫn đầu một đoàn người đông đúc đi vào, vội vàng đứng lên, chờ sau khi tất cả mọi người đi vào thang máy, hai người mới thở phào nhẹ nhõm.

“Vừa nhìn khí thế liền biết có lai lịch lớn.”

Khi tiếng bánh xe ma sát mặt đường vang lên, ba chiếc xe đã chạy tới, dừng ở trước cổng chính.

Hai người bước xuống từ chiếc xe phía trước, người ở chiếc xe phía sau cũng bước xuống, người bước xuống ở hàng ghế sau cầm trong tay một túi tài liệu, bốn người rõ ràng là vệ sĩ nhanh chóng đi đến chiếc xe ở giữa, đứng đợi ở bên cạnh, một người trong số đó bước lên mở xửa xe.

Một2đôi chân dài bước xuống trước, sau đó một chàng trai trẻ dáng người cao ráo khí chất bất phàm xuống xe.

Lê Vũ mỉm cười bước tới tiếp đón, vừa muốn mở miệng, giây tiếp theo anh ta đã ngậm miệng lại.

Ông chủ của anh ta chẳng thèm nhìn anh ta, xoay người đặt một tay trên nóc khung cửa, bàn tay còn lại đưa vào trong xe, một bàn tay khá là thon nhỏ đặt vào trong lòng bàn tay ông chủ, sau đó cô gái cao gầy búi một nửa tóc ở sau đầu mặc áo trắng hở vai và quần ống rộng màu đen xuống xe.

“Hả, là Từ Kiều Kiều!” Cô thư ký ngạc nhiên kêu lên.

Lê Vũ còn nhìn thấy trước cả cô thư ký, trong đầu anh ta chỉ có duy nhất2một suy nghĩ. Từ Kiều Kiều thổi gió bên gối thổi đến mức đưa được ông chủ đến làm chỗ dựa luôn rồi.

“Ai da, Lê tổng, thật sự đã làm phiền anh tự mình đi ra đón rồi.”

Thịnh Kiêu Dương nắm tay Thẩm Trí Ninh, chào hỏi Lê Vũ đang tỏ vẻ xấu hổ.

Lê Vũ thầm hít vào, nở một nụ cười, nói với Thẩm Trí Ninh: “Ông chủ, anh muốn đi vào kiểm tra công việc, hay đến văn phòng?”

Ở trước mặt người ngoài, anh luôn là dáng vẻ thâm sâu khó dò như thế này.



Lê Vũ lo sợ, liếc mắt ra hiệu với thư ký của mình, sau đó chủ động dẫn đường.



Nhân viên lễ tân nhìn thấy Lê tổng dẫn đầu một đoàn người đông đúc đi vào, vội vàng đứng lên, chờ sau khi9tất cả mọi người đi vào thang máy, hai người mới thở phào nhẹ nhõm.



“Vừa nhìn khí thế liền biết có lai lịch lớn.”



“Cô không nhìn thấy à, Từ Kiều Kiều cũng ở trong đó, người được Lê tổng tiếp đón chắc là bạn trai của Từ Kiều Kiều.”



“Lúc này dẫn theo bạn trai tới đây làm gì? Lê tổng có vẻ rất thận trọng.”



“Vừa nãy Lê tổng mới nói cái gì, bảo phải kính trọng người tới một chút, rốt cuộc là nói đến Từ Kiều Kiều, hay là bạn trai của cô ấy?”



“Cô bị ngu à, nhất định là người đàn ông kia rồi, nếu như kính trọng Từ Kiều Kiều, còn cần đợi đến bây giờ mới nói sao?”



“Cô mới ngu ấy!”



Hai nhân viên lễ tân suýt nữa thì cãi nhau.



Họ đi thang máy riêng4lên lầu cao nhất, đám vệ sĩ đi cuối cùng, cả đoàn người đi vào văn phòng của Lê Vũ.



Người của văn phòng Tổng giám đốc nhìn thấy đám người này qua cửa sổ thủy tinh, đều rối rít liếc nhìn.



“Ai tới vậy?”



“Tôi thấy Lê tổng đi ở phía trước.”



“Hình như Lê tổng là người dẫn đường thì phải? Người đàn ông đi phía sau anh ấy là ai vậy?”



“Chẳng lẽ là siêu sao nào đó tới đây à?”



“Nam thần Cố của chúng ta cũng không có đãi ngộ này, phải biết rằng nam thần còn là một trong những cổ đông đó!”



Hiếm khi nào nhìn thấy cảnh sống động như vậy, đám người của văn phòng Tổng giám đốc đều cảm thấy tò mò.



Sau khi mở cửa văn phòng Lê Vũ liền ra hiệu với cô thư ký, cô thư ký hiểu ý, vội vàng gọi người đưa trà đến.



“Ông chủ, mời ngồi.” Lê Vũ đứng bên cạnh sofa tiếp khách rất cung kính nói.



Có thể không cung kính à, nhìn dáng vẻ này đi, rõ ràng ông chủ làm chỗ dựa cho Từ Kiều Kiều đến tìm anh ta gây chuyện, nếu thái độ của anh ta không tốt thì vấn đề sẽ rất lớn.



Thẩm Trí Ninh và Thịnh Kiêu Dương ngồi xuống chiếc ghế dài nhất.



“Ông chủ, không biết có công việc gì cần chỉ thị?” Nhìn thấy ông chủ dẫn theo cả Luật sư Ân bình thường hay đại diện thay bản thân, Lê Vũ cảm thấy vấn đề này hơi nghiêm trọng.



Thẩm Trí Ninh liếc nhìn Luật sư Ân.



Luật sư Ân hiểu ý, lấy một tập tài liệu từ trong cặp đưa cho Lê Vũ xem.



Lê Vũ tưởng rằng đó là đơn xin từ chức, lúc anh ta nhận tập tài liệu, vẻ mặt rất khó coi, rõ ràng đang cười lại còn xấu xí hơn cả khóc.



“Ông chủ, tôi biết con người của tôi đôi khi nói chuyện không chú ý đến cách thức, nhưng tôi cũng chỉ toàn tâm toàn ý vì công ty, tôi... Hả?” Lê Vũ im lặng, ngẩn ngơ nhìn tập tài liệu “Hiệp nghị chuyển nhượng cổ phần”, vậy mà không phải đơn xin từ chức?



“Từ giờ trở đi, Chủ tịch của Quốc tế Ngu Nhân là Kiều Kiều, tôi chỉ đến báo với anh một tiếng, mặt khác, hãy chuẩn bị kỹ văn phòng Chủ tịch.” Thẩm Trí Ninh lạnh nhạt nói.



Ông chủ, anh thật là tùy hứng...



Lê Vũ đưa mắt nhìn Thịnh Kiêu Dương đang mỉm cười nhìn anh ta, cảm thấy đang được chứng kiến một Đát Kỷ nương nương thế hệ mới, lại nghĩ đến thái độ của bản thân lúc trước, trong lòng thấy vô cùng lạnh lẽo.



Cần hỏi, gặp một ông chủ yêu mỹ nhân hơn cả giang sơn thì phải làm thế nào?



Còn có, đắc đội mỹ nhân à không, là bà chủ hiện tại, lại phải làm như thế nào?



“Kiều Kiều, à tôi sai rồi, Chủ tịch, cô có chỉ thị gì mới không?” Lê Vũ kính cẩn đứng dậy, vẻ mặt khá là nghiêm túc.



Thịnh Kiêu Dương mỉm cười, “Tất cả như cũ.”



Lê Vũ thở dài, nhưng ngay sau đó nghe thấy một câu “Tuy nhiên”, trái tim của anh ta lại treo lên cao.



“Về sau, việc của tôi do chính tôi quyết định, anh có thể bàn bạc với tôi, nhưng quyết định cuối cùng vẫn là của tôi.”



“Đây là điều đương nhiên.” Ai dám đưa ra quyết định cho Chủ tịch chứ, không muốn làm nữa à.



“Ngoài ra, về sau chị Bình và Tằng Hoan không còn thuộc quyền quản lý của anh nữa, bọn họ chỉ phục vụ cho một mình tôi.” Thịnh Kiêu Dương nói.



Vốn Lê Vũ đang định để Từ Bình dẫn dắt thêm mấy người mới, nhưng hiện tại thì run rẩy vội gật đầu đồng ý.



Cô thư ký và một trợ lý khác cùng mang trà vào thì nhìn thấy tình cảnh như vậy.



Từ Kiều Kiều và bạn trai cô ấy ngồi trên ghế sofa, Từ Kiều Kiều ngang ngược nói người đại diện thuộc quyền quản lý của mình, còn Lê tổng của bọn họ lại cung kính đứng bên cạnh gật đầu, hình tượng này vô cùng chấn động, thật sự tẩy rửa tam quan của bọn họ.



Một ngôi sao dưới tay lại ngồi, còn lão tổng phụ trách ngôi sao lại đứng, ngôi sao dưới tay còn có thể ra lệnh cho lão tổng cấp trên, cái này... chà chà!



“Được rồi, chúng tôi chỉ đi ngang qua thuận tiện đến nói việc này với anh, tạm thời anh đừng rêu rao, cứ tiếp tục làm chuyện của mình là được.” Lúc đứng dậy Thịnh Kiêu Dương còn vỗ tay Lê Vũ, dáng vẻ “Làm việc tốt cho tôi, sau này sẽ thưởng cho anh“.



“Không cần tiễn.”



Bọn họ không uống trà, dẫn theo luật sự và vệ sĩ lại rầm rộ rời đi.



“Lê tổng?” Cô thư ký vô cùng cẩn thận gọi.



Lê Vũ thở phào, thấy cô thư ký bưng trà thì uống mấy ngụm trà nóng.



“Lê tổng, anh đây là?” Thư ký và trợ lý nhìn nhau, đều là vẻ mặt ngạc nhiên tới cực điểm.



Lê Vũ nhìn hai cấp dưới, không đầu không đuôi nói một câu: “Sau này, đây chính là thiên hạ của phụ nữ các cô.”



Đám đàn ông phải mệt gần chết mới đánh hạ được giang sơn này, còn phụ nữ chỉ cần chinh phục được đàn ông là có thể không cần tốn sức nhận được tất cả.



Giỏi, thật sự rất giỏi!



“Lê tổng, lời này của anh là có ý gì?” Cô thư ký ngập ngừng hỏi dò.



Lê tổng xua tay, “Gọi Từ Bình lên đây.”



Lúc đi lên Từ Bình đã chuẩn bị sẵn sàng từ chức, ai ngờ vừa mới vào văn phòng, đã được Lê tổng mời ngồi xuống, Lê tổng còn tự tay rót trà cho cô.



Lần này, Từ Bình thật sự được cưng chiều mà lo sợ.



“Lê tổng, anh đây là?” Từ Bình nhất thời không hiểu được thái độ của Lê tổng là có ý gì.



“Sao thế, cô là Từ... khụ khụ, cô là người đại diện, lại không biết à? Từ Bình ơi Từ Bình, tôi có đối xử tệ bạc với cô không? Không chỉ tự mình đào cô ra từ trong hố lửa, còn sắp xếp cho cô công việc nhẹ nhàng như vậy.”



Từ Bình tỏ vẻ mơ hồ, “Lê tổng đối xử tốt với tôi, tôi vẫn khắc ghi trong lòng. Thế nhưng, Lê tổng đột nhiên nói như vậy là có ý gì?”



Lê Vũ rót thêm trà vào cốc trà của Từ Bình, cười híp mắt nói: “Tôi muốn sau này cô nói tốt cho tôi mấy câu ở trước mặt Chủ tịch của chúng ta.”



“Hả?” Từ Bình tỏ vẻ mơ hồ, “Chủ tịch?”



Lê Vũ nhướng mày, “Không phải cô còn chưa biết bây giờ nghệ sĩ của cô đã là Chủ tịch của Quốc tế Ngu Nhân chứ?”



“Cái gì?” Từ Bình ngạc nhiên.



Lê Vũ cười ha ha, thở dài: “Đúng là không thể xem thường phụ nữ các cô.” Nhất là Từ Kiều Kiều kia!



“Lê tổng, bây giờ tôi mới biết.” Từ Bình nói.



“Được rồi, về phần hôm qua tôi nói để cô dẫn dắt hai người mới, cô không cần phải để ý đến nữa, sau này cô chuyên tâm phục vụ Chủ tịch của chúng ta là được rồi.” Anh ta nhấn mạnh ba chữ “Chủ tịch”* này.



(*) Chủ tịch trong tiếng Trung là 董事长.



“Cô đi ra đi, về sau cần tài nguyên gì, cứ nói với tôi một tiếng là được.”



Từ Bình đứng lên, đi hai bước đến cửa, lại dừng lại, quay sang muốn xác nhận lại: “Lê tổng, không phải anh đang trêu tôi chứ? Kiều Kiều thật sự trở thành Chủ tịch rồi hả?”



“Đúng vậy, cô không tin có thể đi hỏi cô ấy.” Lê Vũ uể oải nói.



Từ Bình hớn hở rời đi, đầu tiên cô quay về phòng làm việc của mình xé tan bản kế hoạch mở phòng làm việc, thứ này không dùng được nữa.



Khi ngồi lên xe rời đi Thịnh Kiêu Dương mới cười nói với Thẩm Trí Ninh ngồi bên cạnh: “Biểu cảm của Lê Vũ thật thú vị.”



“Nếu anh ta không nghe lời, anh sẽ đuổi anh ta.” Thẩm Trí Ninh đã bước vào cuộc sống chiều vợ.



“Được rồi, lúc trước lập trường của mọi người khác nhau, thật ra anh ta cũng không làm việc gì quá đáng. Hơn nữa, bây giờ em là lão đại của anh ta rồi, anh ta chắc chắn không dám bất kính với em, có một người tận tâm tận lực quản lý công ty như vậy, em cũng nên vui vẻ. Phải biết rằng sau này lợi ích của công ty liên quan đến lợi ích của em, em phải bỏ ra rất nhiều tiền mới mua được số cổ phần ở trên tay anh, không thể lỗ vốn.” Thịnh Kiêu Dương tỏ vẻ không quan trọng.



Thẩm Trí Ninh mỉm cười, “Em có thể không cần bỏ tiền ra.”



Thịnh Kiêu Dương nhìn anh, “Điều này thì không được, em không thể để người khác nói em được anh bao nuôi.”



“Anh không ngại.” Thẩm Trí Ninh ôm cô, hôn cô một cái.



 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom