• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Nữ vương thời thượng 2021 (4 Viewers)

  • chap-153

Chương 153: Thỏa hiệp




77892.png

77892_2.png
“Có ai không?”



“Có ai không?”



“Rốt cuộc là có ai không?”



Gọi một hồi lâu cũng không nhận được câu trả lời, Thịnh Kiều Dương chỉ cảm thấy sự lạnh lẽo ngấm vào tận xương cốt



Những người chưa bị giam trong phòng tối vĩnh viễn không biết được chuyện này đáng sợ đến mức nào, không biết tương lai, bóng tối vô tận, xung quanh vắng vẻ lại lạnh lẽo, tất cả đều là những nhân tố hủy hoại ý chí



Theo thời gian chậm chạp trôi qua, lý trí bắt đầu đi tới bờ vực của sự sụp đổ



“Két” một âm thanh như vang lên từ một thế giới khác.



Cộp cộp cộp..



Tiếng bước chân xa xăm dần lại gần



Thịnh Kiều Dương ngẩng đầu lên từ trong khuỷu tay, lại bị ánh sáng đâm vào mắt, cô nhắm mắt lại, đợi thích ứng với ánh sáng, mới chậm rãi mở3mắt ra



Thứ đầu tiên trong tầm mắt là một đôi giày da đàn ông, cô từ từ ngước mắt lên, người đàn ông đứng ngược sáng không nhìn rõ vẻ mặt, nhưng cô biết người đứng trước mặt mình là ai.



Thẩm, Trí, Ninh!!



“Đồ khốn!” Cô khàn giọng chửi một câu.



“Một người bị giam trong phòng tối có thể kiên trì được bao lâu? Khi ý chí bị phá vỡ, lại dùng một loại thuốc khiến người ta xuất hiện ảo giác, dù là một gián điệp giỏi hơn nữa cũng phải nói ra sự thật.”



Nghe anh chậm rãi nói hết, Thịnh Kiều Dương lạnh thấu tim gan, cô run rẩy hỏi: “Anh định làm vậy với tôi sao?”



“Đây là kế hoạch của tôi.” Anh thừa nhận



Thịnh Kiều Dương im lặng, cô biết Thẩm Trí Ninh cố chấp đến mức nào, không dễ thay đổi suy nghĩ của1anh, cho nên mặc kệ lúc trước cô cố gắng tăng thiện cảm thế nào, Thẩm Trí Ninh vẫn nghi ngờ cô có dụng ý khác



Bây giờ cô đang do dự, có nên nói thân phận của cô cho Thẩm Trí Ninh biết hay không, nhưng cô không biết tỷ lệ một người theo chủ nghĩa vô thần như Thẩm Trí Ninh tin cô là Kiều Dương là bao nhiêu



Cô sợ dù có nói ra, anh cũng không tin, trái lại càng chắc chắn cô có ý đồ xấu xa.



“Bây giờ tôi tin...”



Thẩm Trí Ninh xoay người, nâng cằm cô lên, nhìn thẳng vào mắt cô, rồi nói tiếp: “Thế giới này thật sự có phù thủy.” Có, có ý gì? Thịnh Kiều Dương mơ hồ chớp mắt



Giây tiếp theo, cô bị đối phương túm tay kéo lên, có lẽ ngồi ở một nơi lạnh lẽo quá8lâu, cô vừa bị lôi kéo đi ra ngoài một bước thì chân đã mềm nhũn ngã thẳng xuống đất



Nếu không phải Thẩm Trí Ninh đang nắm cánh tay cô, kịp thời kéo lại, lúc này cô đã đập mặt xuống đất rồi.



“Chân của tôi bị tế, đi không...” Chữ “Không” còn ở bên môi, cô đã bị bế lên, choáng váng



Nắm chặt lấy quần áo của anh, Thịnh Kiều Dương hơi há miệng, nhìn khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông, trong lòng thấy hỗn loạn



Cánh tay vòng xuống dưới đầu gối mạnh mẽ vững vàng, gần đây cô cao hơn, cân nặng cũng tăng lên, cộng thêm quần áo mùa đông cũng phải gần 50kg, nhưng anh bể cố bước đi rất vững vàng, hơi thở cũng không bị rối loạn.



“Ông chủ, Lilith đã chuẩn bị sẵn nước nóng rồi.” Felix đứng trong phòng9khách



Thẩm Trí Ninh hơi gật đầu, bể người đi lên cầu thang.



Lúc được đặt ngồi xuống giường, cuối cùng Thịnh Kiều Dương cũng không nhịn được: “Anh đang đùa tôi sao?”



Không hiểu ra sao lại bắt cóc cô, rồi nói một câu không thể hiểu nổi, lại không hiểu ra sao thả cô ra.



Thẩm Trí Ninh chỉ nhìn cô sâu xa, không trả lời, chỉ dặn dò Lilith ở bên cạnh giúp cô ngâm bồn tắm rồi rời khỏi phòng.



“Cô Từ, có cần tôi thay quần áo giúp cô không?” Lilith mỉm cười



“Rốt cuộc anh ta có ý gì?” Thịnh Kiều Dương nhìn của phòng, tỏ vẻ nghi ngờ khó hiểu



Lilith chớp mắt, “Có lẽ ông chủ đã suy nghĩ rõ ràng tầm quan trọng của cô ở trong lòng cậu ấy.” Thịnh Kiều Dương quay lại nhìn Lilith, người kia rất chắc chắn gật đầu với7cô, nhưng cô lại không dám tin tưởng



Thái độ của Thẩm ma vương với cô lúc tốt lúc xấu, gặp quỷ mới quan trọng



“Cô Từ, nhanh đi ngâm nước nóng đi, nếu không cô sẽ bị cảm lạnh đấy.” Lilith nhắc nhở



Thịnh Kiều Dương cũng không biết mình đã ở dưới tầng hầm lạnh lẽo đó bao lâu, dù sao cô còn chưa tắm xong, người đã sốt đến mơ hồ



Về sau, chỉ khi mu bàn tay bị cắm kim cô mới tỉnh táo một chút, lúc ấy cô híp mắt, trong tầm mắt mơ hồ có hai người đứng cạnh giường, một người là Lilith đang cắm kim, còn người kia đứng hơi xa, không thể nhìn rõ.



Khi cô tỉnh lại lần nữa, trời đã sáng.



Không có kính, nên tầm nhìn của Thịnh Kiều Dương rất mơ hồ, cô chỉ thấy hình như có ai đó đang đứng trước bức tranh sơn dầu con gái của biển mà cô vẽ



Cô giơ tay muốn dụi mắt, lại chạm đến kim tiêm trên mu bàn tay khiến bản thân phải hít vào một hơi.



“Đừng cử động.” Một giọng nói khác vang lên



Chẳng mấy chốc, một người đi tới cạnh giường, nắm cổ tay cô kiểm tra kim truyền trên mu bàn tay



Thịnh Kiều Dương ngạc nhiên nhìn người đang chỉnh lại vị trí kim truyền cho cô, nếu như không phải có chất lỏng mát lạnh chảy vào trong máu, cô sẽ cảm thấy hôm qua chưa xảy ra chuyện gì



“Anh..



thay đổi kế hoạch rồi sao?” Bây giờ đổi sang dùng mỹ nam kế rồi hả? Thẩm Trí Ninh nhìn cô, trong mắt hiện ra sự phức tạp hiếm thấy, anh nhỏ giọng nói một câu: “Tôi chỉ thỏa hiệp.” Bởi vì ngồi gần nhau, Thịnh Kiều Dương nghe thấy câu nói này của anh, cô không hiểu hỏi lại: “Thỏa hiệp cái gì?”



Thẩm Trí Ninh không trả lời



Không ai biết anh đã thỏa hiệp cái gì, ngoại trừ chính anh



Như lời anh nói, kế hoạch của anh là định giam cổ ở trong căn phòng dưới tầng hầm, để bóng tối vô tận và sự yên tĩnh hủy hoại ý chí của cô, anh không cần làm gì hết, chỉ cần chờ đến lúc cô không chịu được nữa phải nói ra sự thật là được.



Felix mang cà phê vào, thấy hình ảnh giám sát trên màn hình máy tính để bàn của anh, không biết vô tình hay cố ý nói: “Tầng hầm rất lạnh, một người ở lâu dưới đó sẽ không chịu không nổi.” Lúc đó, một dây thần kinh trong đầu anh liền bị cắt đứt.



“Anh Trí Ninh, anh có một không? Em xoa bóp cho anh nhé?” “Chào buổi sáng, anh Trí Ninh.” “Tối nay trở về cùng nhau ăn bữa cơm đi!” “Tối nay anh Trí Ninh có rảnh không? Hay là chúng ta đi xem phim đi?”



“Anh Trí Ninh, bà nội Andy nói dạ dày của anh không tốt, về sau một ngày ba bữa nhớ phải ăn đúng giờ.” “Trí Ninh, cháu sẽ phải hối hận!”



Cuối cùng, câu nói mang theo sự giận dữ của ông cụ Dương tàn nhẫn đập vào lý trí anh



Từng hình ảnh trong quá khứ bị phá vỡ, chỉ còn lại hình ảnh trong màn hình, bóng người đang co quắp ở trong góc



Anh tự tay phá vỡ nguyên tắc của mình, mềm lòng thỏa hiệp với một “bản thân” khác



Khuôn mặt nhỏ nhắn trước mắt hiện ra sự nghi ngờ, đôi môi nhợt nhạt, trong đôi mắt thật to phản chiếu bóng dáng của anh, vẻ mặt vô hại thật sự khiến người ta mềm lòng



“Ùng ục” một âm thanh kỳ quái đột nhiên vang lên.



Thẩm Trí Ninh nhìn nơi phát ra âm thanh, lại nhìn cô.



Khuôn mặt tái nhợt của Thịnh Kiều Dương đột nhiên đỏ ửng, cô giơ bàn tay còn lại lên che mắt, yếu ớt nói: “Tôi đói rồi.”



Thẩm Trí Ninh buông bàn tay còn đang cắm kim truyền xuống, xoay người rời khỏi phòng.



Ở bãi đỗ thuyền trên bờ biển, một nhóm người đang bước xuống du thuyền



“Lão Dương, ông đừng vội...” “Sao tôi có thể không vội, nếu Trí Ninh dám tổn thương Kiều Kiều, tôi sẽ không bỏ qua cho nó!” Ông cụ Dương cắt ngang lời ông cụ Thẩm



Ông cụ Thẩm nhíu mày, “Lão Dương, ông đủ rồi đấy, vì một người ngoài mà ông không thèm để ý đến tình bạn mấy chục năm của chúng ta sao?” “Kiều Kiều không phải là người ngoài, con bé là người thân nhất của tôi! Nếu như người bị bắt cóc là Trí Ninh nhà ông, ông còn nói tình bạn với tôi sao?” Ông cụ Dương suýt nữa trở mặt.



“Điều này đâu giống nhau? Trí Ninh là con cháu của Thẩm gia chúng tôi, Từ Kiều Kiều này thì sao, chẳng có chút quan hệ máu mủ nào với ông cả



Tôi thật sự không hiểu ông bị làm sao, cứ như bị trúng tà vậy, Kiều Dương mới là người thân nhất của ông, con bé vừa mới được chôn cất, ông không nhớ ông từng nói không muốn nhìn thấy Từ Kiều Kiều nữa ở trong tang lễ của Kiều Dương sao? Hiện tại, sao lại coi nó còn thân thiết hơn cả cháu gái ruột của ông? Này, càng nói càng cảm thấy kỳ lạ, có phải ông đã bị người ta làm gì rồi không? Tôi đã nói con bé Từ Kiều Kiều kia không đơn giản mà, sao Trí Ninh nhà tôi lại thích một người còn không xinh đẹp bằng Daisy chứ.”



“Đừng nói lung tung! Em thấy đứa bé Kiều Kiều kia rất tốt.” Freile đi bên cạnh vội cắt ngang suy nghĩ linh tinh của ông cụ Thẩm.



Ông cụ Dương hừ lạnh, không nói chuyện với ông bạn già nữa, chỉ thúc giục người lái xe lái nhanh hơn



“Cạch rầm!” Cửa phòng bị đẩy mạnh ra đập vào tường tạo ra một tiếng vang thật lớn



Thịnh Kiều Dương đang húp cháo bị dọa đến run lên, lập tức bị sặc, cô khó chịu ho khan đến đỏ mặt



“Kiều Kiều!” Giọng nói vội vàng mà lo lắng vang lên sau tiếng đập cửa.



“Ông khụ khụ ngoại khụ khụ khụ...” Thịnh Kiều Dương mở to hai mắt, ngạc nhiên nhìn ra cửa, tuy nhiên cô không nhìn rõ ràng lắm



Đối với ông cụ Dương mà nói, dáng vẻ Kiều Kiều ho khan lại phải truyền nước làm ông cụ chịu kích thích rất lớn



Cảnh tiếp theo, ai cũng không ngờ tới



“Cạch” một cái, bát sứ rơi xuống đất, cháo trong bát văng ra bốn phía.



“Trí Ninh!”



“Ông ngoại!” Hai tiếng hét vang lên cùng lúc



Ông cụ Dương ngã sang bên cạnh đã được An Cảnh tay mắt lanh lẹ đỡ trở về xe lăn



Còn Thẩm Trí Ninh, trên mặt nhiều hơn một dấu tay, là ông cụ Dương tức giận đứng lên đánh



Nếu như là mấy năm trước lúc ông cụ Dương còn khỏe mạnh, lúc này Thẩm Trí Ninh không chỉ bị đánh tím mặt, có lẽ rằng cũng sẽ bị đánh gãy một hai cái.



“Lão Dương, ông điên rồi sao?” Ông cụ Thẩm tức giận



“An Cảnh,“ Ông cụ Dương thở hổn hển, “Đưa Kiều Kiều đi.”



“Ông ngoại, có phải ông cảm thấy khó chịu ở đâu không?” Lúc này Thịnh Kiều Dương hoàn toàn không để ý đến cảm giác khó chịu vì bị sặc, cô nghiêng người về phía trước lo lắng nhìn ông cụ Dương.



“Ông ngoại không sao, Kiều Kiều, cháu mau nói cho ông ngoại biết, cháu bị thương ở đâu hả?” Ông cụ Dương đẩy xe lăn lên trước, nắm chặt bàn tay không có kim truyền của Kiều Dương, vội vàng hỏi.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom