• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Nữ vương thời thượng 2021 (10 Viewers)

  • nu-vuong-thoi-thuong-138

Chương 138: Thẩm ma vương thích cháu?




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
77182.png

Xem ảnh 2
77182_2.png
“Ồ..



Nhưng cái này có liên quan gì đến việc anh ta thích cháu chứ?” Thịnh Kiêu Dương nghi ngờ.



“Nếu như cháu biết Trí Ninh đã âm thầm làm bao nhiêu việc cho cháu, cháu sẽ hiểu thằng bé thích cháu đến mức nào.”



“ m..



thầm?”



Thịnh Kiêu Dương cảm thấy rất hoang đường, có khi một năm cô và Thẩm Trí Ninh còn không gặp được một lần, Thẩm Trí Ninh có thể làm chuyện gì cho cô chứ?



Ông cụ Dương mỉm cười, ông cũng hiểu cô không tin lời này, trước kia vì cân nhắc đến rất nhiều khía cạnh, nên ông chưa từng nhắc đến những việc kia



Hơn nữa, Thẩm Trí Ninh giấu giếm tình cảm quá tốt, Kiêu Dương không cảm nhận được cũng rất bình3thường



“Giáo viên mà cháu theo học hội họa là cậu ấy giới thiệu, triển lãm tranh của cháu, quỹ ngân sách mơ ước của cháu, cháu lập nghiệp và rất nhiều thứ khác, cậu ấy đều tham gia vào, chỉ là cháu không biết



Cháu vừa mới nói Trí Ninh tìm cháu đóng giả bạn gái, là vì ông nội luôn sắp xếp cho cậu ấy đi xem mắt, vậy cháu có biết vì sao ông nội của cậu ấy lại lo lắng phương diện này như thế không?” “Chẳng lẽ không phải vì tính cách của anh ta không tốt, sợ không ai thích anh ta sao?”



“Đứa bé ngốc,“ Ông cụ Dương bất đắc dĩ lắc đầu, “Là vì cháu!”



“Cháu?” Thịnh Kiêu Dương kinh ngạc mở to1hai mắt.



“Bởi vì cháu có ảnh hưởng quá lớn với Trí Ninh, ông nội của cậu ấy sợ cậu ấy nghĩ không thông, không ngờ cuối cùng Trí Ninh vẫn lựa chọn cháu



Cháu xem cậu ấy không tìm người khác, dưới tình huống không biết cháu là Kiêu Dương vẫn lựa chọn cháu làm bạn gái tạm thời của cậu ấy, ông nghĩ lý do có thể vì cậu ấy cảm thấy cháu rất giống Kiều Dương.”



Nghe ông ngoại nói những lời này, Thịnh Kiều Dương cảm thấy mình vừa mở ra một cánh cửa mới, thể mà Thẩm Trí Ninh Thẩm đại ma vương lại có tình cảm sâu đậm với cô như thế?



Cô cẩn thận nghĩ lại, ngay từ lần bán tranh gặp được anh,6anh bỏ ra một triệu để ép cô không được dùng danh nghĩa của Kiều Dương vẽ tranh, nói chậu ngọc ở phía trước, nói cô chỉ bắt chước bừa, hình như từ khi đó đã có thể nhìn ra, địa vị của cô ở trong lòng đối phương.



Về sau, bởi vì cô nói mình là fan não tàn của Kiều Dương, anh mới tha cho cô một lần, rồi không dùng bất cứ thủ đoạn gì đối phó với cô nữa



Lại sau đó nữa, anh dùng sáu triệu đào một cái hố, để cô vui sướng hài lòng tự nghĩ rằng mình lừa được Thẩm ma vương chủ động rơi vào, ngoan ngoãn làm bia đỡ đạn cho anh



Quả thật đều vì cô giống “Kiều Dương”,4nên tất cả mọi chuyện mới xảy ra



Nhớ tới lời nói của ông ngoại, Thẩm Trí Ninh âm thầm làm nhiều chuyện cho cô như vậy, Thịnh Kiêu Dương cũng không biết mình phải dùng tâm trạng gì để đối mặt với anh



“Cháu không ngờ anh ta lại quan tâm cháu nhiều như vậy.” Thịnh Kiều Dương ôm mặt, hơi phiền não nói.”



“Bây giờ vẫn còn kịp, cháu nói cho cậu ấy biết cháu là Kiêu Dương, cậu ấy nhất định sẽ rất vui.” “Thế nhưng...” Thịnh Kiều Dương u oán nhìn ông cụ Dương, “Anh ta không phải mâm đồ ăn mà cháu thích!” Ông cụ im lặng



“Không phải khi còn bé, cháu rất thích cậu ấy sao?” Ông cụ Dương cũng rất buồn bực



“Khi còn3bé...” Thịnh Kiều Dương nghiêng đầu nhớ lại, phát hiện ra bây giờ cô chỉ nhớ Thẩm ma vương đã bắt nạt cô thể nào, không nhớ được nguyên nhân vì sao lúc đó mình liều chết bám lấy Thẩm Trí Ninh nữa.



Cô le lưỡi, “Đó cũng là việc khi còn bé, bây giờ cháu thích loại người dịu dàng biết quan tâm.”



“Thế An Cảnh thì thế nào? Tính cách cậu ấy rất tốt, bởi vì ông từng giúp đỡ cậu ấy, thậm chí lúc cháu đang hôn mê bất tỉnh cậu ấy vẫn nguyện ý cưới cháu...”



“Chờ một chút, ông ngoại, ông thật sự muốn tổ chức một lễ cưới cho cháu lúc còn đang hôn mê sao?” Thịnh Kiêu Dương vội vàng ngắt lời ông cụ.



“Ông muốn trước khi ông đi sẽ tìm được một người đủ tư cách để chăm sóc cháu, ông không nghĩ đến Tri Ninh, tránh cho ông nội của cậu ấy cảm thấy đến lúc ông chết, vẫn còn muốn kéo bọn họ xuống nước



Lúc này, An Cảnh xuất hiện, cậu ấy giúp ông nhìn rõ âm mưu của Tằng Viễn, ông quan sát một thời gian, phát hiện ra tất cả các phương diện của cậu ấy đều khá tốt, nhất là nhân phẩm, biết có ơn phải báo đáp, hơn nữa nhà cậu ấy cũng không còn người thân, dù cưới cháu cũng sẽ không có áp lực gì.”



Âm mưu của Tằng Viễn? Bảo sao không thấy chủ Tằng đi theo bên cạnh ông ngoại



Thịnh Kiêu Dương cũng không xoắn xuýt với việc này, sự chú ý của cô đã bị câu nói kế tiếp của ông cụ hấp dẫn



“Nhưng cháu đang hôn mê, sao có thể kết hôn được? Ông ngoại, có phải ông nghĩ việc kết hôn quá đơn giản không?” Ông cụ Dương mỉm cười, “Trên đời này, có tiền có thể sai ma điều quỷ, huống chi chỉ làm một tờ giấy đăng kí kết hôn.” Lúc này, đổi lại là Thịnh Kiêu Dương im lặng



“Cháu vẫn chưa trả lời ông ngoại, cháu cảm thấy An Cảnh thế nào?” Ông cụ truy hỏi



“Ấy..



Dáng dấp của anh ta hơi..” Siêu cấp nhan khống* online.



(*) Nhan khống: người coi trọng vẻ ngoài.



“Dáng vẻ của An Cảnh cũng không kém, lịch sự thanh tú, trông rất thoải mái.”



Thịnh Kiều Dương liếc nhìn ông cụ Dương, “Ông ngoại, ông muốn nhận anh ta là cháu trai thì cứ việc nói thẳng, cháu sẽ không phản đối.”



Ông cụ Dương véo mặt cô, “Cháu không thích thì cứ nói thẳng, kéo tới chỗ ông làm cái gì?” Hai ông cháu nhìn nhau, cả hai đều mỉm cười



“Ông ngoại, vậy ông muốn nói cho An Cảnh biết thân phận của cháu sao?” Ông cụ Dương trở nên nghiêm túc, trầm ngâm một chút: “Kiều Kiều, tình huống này của cháu không thể nói ra ngoài, ông không muốn nhìn thấy cháu xảy ra chuyện nữa, càng ít người biết việc này thì cháu càng an toàn.”



“Cháu biết, cho nên cháu chỉ nói cho người cháu quan tâm nhất.” Thịnh Kiêu Dương gật đầu



“Như vậy thì tốt, về sau...” Tiếng chuông điện thoại vang lên cắt ngang lời ông cụ



Thịnh Kiêu Dương lấy điện thoại ra nhìn thoáng qua cái tên trên màn hình, nói với ông ngoại: “Là người mẹ hiện tại của cháu.” Cô nghe điện thoại, Từ Tình hỏi cô có rảnh không, nói muốn có cùng đi gặp mặt người nhà Lý Duy Kỳ.



“Được, mẹ gửi địa chỉ mọi người hẹn gặp cho con, lát nữa con sẽ đến thẳng đó.” Sau khi tắt điện thoại, Thịnh Kiều Dương giải thích với ông cụ Dương: “Cháu không biết ông ngoại hiểu bao nhiêu về gia đình của thân phận này, người mẹ này của cháu luôn một thân một mình nuôi lớn Từ Kiều Kiều



Bây giờ cuối cùng bà ấy cũng gặp được một người không ngại tuổi tác và thân phận muốn chăm sóc bà ấy, cháu đã tác hợp cho hai người họ ở bên nhau, bây giờ đã chuẩn bị kết hôn rồi



Vừa nãy bà ấy gọi điện thoại đến, muốn cháu cùng đi gặp người nhà của bạn trai.”



“Vậy rất tốt, đi, cháu đưa ông đi gặp người mẹ mới của cháu đi.” Thịnh Kiêu Dương nhìn ông cụ cố gắng ngồi lên xe lăn, đôi mắt cay xè, trước khi có xảy ra chuyện sức khỏe của ông ngoại vẫn còn tốt, đều vì cô, sức khỏe của ông ngoại mới suy sụp như thế



“Ông ngoại, thân thể này của cháu rất khỏe mạnh, ông không cần lo lắng cho cháu nữa, ông cũng phải để ý sức khỏe của mình, về sau ông còn phải trông con cho cháu nữa!” Thịnh Kiều Dương đẩy xe lăn đi ra ngoài, cố ý dùng giọng thoải mái để nói.



“Vậy cháu phải tìm cho ông một đứa cháu rể trước!” Ông cụ Dương trêu chọc



“Ông yên tâm, cháu là kiểu người gặp người thích, tìm một đứa cháu rể cho ông không phải quá dễ sao? Hôm nay còn có người cầm hoa đuổi theo cầu xin cháu đó, thế nhưng đã bị cháu từ chối rồi



Người kia là dạng con ông cháu cha vô cùng gian xảo, chí ít cháu cũng phải tìm một người bạn trai tốt nhị thập tứ hiếu, ông ngoại, ông nói đúng không?”



“Đúng đúng đúng, đương nhiên Kiều Kiều của chúng ta phải tìm một người yêu cháu.”



An Cảnh luôn đứng ở trước cửa phòng, nhìn thấy hai người vừa cười vừa nói đi ra, đôi mắt lóe lên sự kinh ngạc



Anh ta đánh giá về mặt của ông cụ, phát hiện ra sự đau buồn đã tan biến, mỗi một nếp nhăn hiện ra khi mỉm cười đểu mang theo sự vui vẻ



Anh ta vừa yên tâm, vừa cảm thấy tò mò với cô gái đang đẩy xe lăn, rốt cuộc cô đã nói gì với ông cụ?



“An Cảnh, cháu đưa bọn ông đến một nơi đi.” Ông cụ Dương nói với anh ta.



“Được.” An Cảnh gật đầu, bước tới nói với Thịnh Kiêu Dương: “Để tôi đẩy cho.” Thịnh Kiêu Dương nhìn anh ta, buông tay ra đi song song với chiếc xe lăn, kể cho ông cụ Dương nghe quá trình có tác hợp cho mẹ Từ và Lý Duy Kỳ.



Cả đoạn đường đi, An Cảnh không chen vào một câu nào, chỉ yên lặng nghe, quan sát cô.



Ở một nơi khác, Từ Tình đi theo Lý Duy Kỳ đến chỗ hẹn trước



Đây là một quán trà rất độc đáo, hoàn cảnh và cách phục vụ đều rất tốt



Bọn họ vừa đi vào, liền có người bước tới tiếp đón, sau khi biết căn phòng hẹn, liền dẫn bọn họ đi vào



“Duy Kỳ, em rất lo lắng.” Từ Tình nắm chặt tay Lý Duy Kỳ



Lý Duy Kỳ mỉm cười động viên, “Yên tâm, có anh ở đây.”



“Ừm.” Từ Tình hít sâu một hơi.



Người phục vụ gõ cửa, chờ bên trong nói “Mời vào”, mới đẩy cửa



Cánh cửa từ từ trượt sang bên cạnh, trong tầm mắt là một tấm bình phong tranh phong cảnh



“Mời hai vị vào trong, ở đây có dép sử dụng một lần, xin hãy đôi giày ở đây.” Người phục vụ mỉm cười chỉ vào tủ giày ở cạnh cửa.



Thay giày xong, Từ Tình đi theo sau lưng Lý Duy Kỳ, thấp thỏm đi vòng qua bình phong, nhìn thấy bên trong.



Bên cạnh một bàn trà thấp, có ba người đang ngồi trên tấm nệm, trước mặt bọn họ có một bộ ấm trà, trên bàn trà còn đặt mấy đĩa điểm tâm tinh xảo



Ngồi chính giữa là một người đàn ông trung niên trưởng thành chững chạc, ngồi bên phải là một người phụ nữ mặc đồ đắt tiền được chăm sóc rất tốt, ngồi bên trái là một cô gái trẻ trang điểm mắt rất đậm.



“Vào đây, ngồi xuống đi.” Người đàn ông ngồi giữa nói trước.



Ba người đều đánh giá Từ Tình.



“Chú, sao chú lại tìm được một bà già hả?” Cô gái trẻ dùng tiếng Anh để phàn nàn.



Lý Duy Kỳ nhíu mày, quát nhẹ: “Lily.”



“Cháu đầu có nói sai, vẻ ngoài của bà ấy còn già hơn mẹ cháu nhiều! Chú không thấy ngại khi dẫn bà ta đi ra ngoài sao?”



“Lily! Đừng có không lễ phép như vậy.” Người đàn ông trung niên nói.



“Có sao đâu, dù sao bà ta cũng không hiểu.” Lý Ly bĩu môi, tỏ vẻ khinh thường



Nhìn sang, quả nhiên thấy Từ Tình tỏ vẻ mờ mịt, bà không hiểu Lý Ly đang nói gì.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom