• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Nhất sinh nhất thế: tiếu thương khung 2022 (33 Viewers)

  • nhat-sinh-nhat-the-tieu-thuong-khung-1180

Chương 1180: Sự sai bảo của vương phi, cô cam tâm tình nguyện (4)




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
81816.png

Xem ảnh 2
81816_2.png
Đôi mắt như ánh trăng làm say lòng người không hề có độ ấm, trên mặt cũng không tìm thấy một chút cảm xúc nào. Ánh mắt hắn không hề dừng lại trên người Lạc Tử Dạ mà rơi lên người Phượng Vô Trù. Giọng nói rất lạnh nhạt, như có như không giống như được truyền đến từ chín tầng mây, chậm rãi nói: “Buông nàng ấy ra.”



Một tiếng này rất nhẹ, không nghe ra được sự lên xuống gì của cảm xúc nhưng không hiểu sao lại khiến cho người ta dao động.



Ấn đường của Lạc Tử Dạ cau lại, bờ môi của Nhiếp chính vương điện hạ thì nhếch lên, đó là độ cong của sự khinh thường mỉa mai. Tròng mắt thần bí nghiêm nghị khóa3chặt vào đối phương, đó là tư thế kiêu ngạo và cao cao tại thượng, giống như trên thế Gian này, hắn mới là vua, hắn mới là nguyên tắc. Hắn nhìn về phía Bách Lý Cẩn Thần, giễu cợt: “Chỉ dựa vào ngươi mà cũng muốn ra lệnh cho Cô?”



Lạc Tử Dạ nhìn qua nhìn lại hai bên, không rõ đây là tình huống gì.




Nàng nói ra lời này bằng thái độ hết sức thành thật, ba ngón tay hợp lại hướng lên bầu trời, làm động tác thề với trời.

Chân mày của Nhiếp chính vương điện hạ hơi chau lại. Nhìn vẻ mặt không hề xấu hổ và ánh mắt không né tránh của nàng, hắn lập tức tin tưởng lời nàng nói là thật. Ít2nhất cho đến hiện nay, người phụ nữ này chưa có bản lĩnh trợn tròn mắt nói lời bịa đặt, nói dối mà mặt không đổi sắc ở trước mặt hắn. Cho nên, lời này của nàng chắc chắn là thật!

Còn Bách Lý Cẩn Thần nghe xong lời này của nàng cũng không hề có chấn động cảm xúc nào. Vẻ mặt hắn không thay đổi, chỉ nhìn Phượng Vô Trù, nói một cách hờ hững: “Rút kiếm đi.”

Hắn nói xong bèn đưa tay rút trường kiếm trong tay ra, giống như cực quang xẹt qua. Dưới ánh trăng, bộ đồ trắng của hắn bị gió hất lên, giống như tiên nhân đạp trăng mà đến. Nhưng lưỡi đao lạnh thấu xương trên trường kiếm trong tay lại mang theo2sự khát máu, giống như một vầng trăng sáng lẻ loi cuối cùng cũng nhiễm màu nhân thế, rơi vào thế gian.

Chân mày của Nhiếp chính vương điện hạ hơi nhướng lên, nở nụ cười.

Đối với thái độ thẳng thắn này của Bách Lý Cẩn Thần, hắn quả thực rất thích. Giữa đàn ông với nhau, dài dòng là điều không cần thiết nhất, dùng sức mạnh nói chuyện là cách đơn giản và nhanh nhất để quyết định thắng bại! Hắn buông Lạc Tử Dạ ra, dùng giọng điệu ra lệnh, trầm giọng nói: “Lùi về sau, cách xa một trượng!”

Bách Lý Cẩn Thần chắc chắn là cao thủ, nội công lúc này của Lạc Tử Dạ vẫn chưa đủ để xen vào cuộc đấu giữa bọn họ.9Chuyện lần trước đánh nhau với Doanh Tần suýt chút nữa làm nàng bị thương vẫn rõ mồn một trước mắt, hôm nay đương nhiên hắn phải bảo nàng lùi về sau trước.

Lạc Tử Dạ nhìn hai bên, nói: “Ta nói này, thật ra thì...” Thật ra giữa các ngươi cũng không có việc lớn gì, chỉ là Phượng Vô Trù sai người cản đường Bách Lý Cẩn Thần một lần, khi nàng không hiểu chuyện đã đưa tay vào trong ống tay áo của Bách Lý Cẩn Thần. Tính ra thì mấy chuyện này không xem là chuyện gì lớn, chuyện đã qua thì cứ cho nó qua đi, có đáng không?

Nhưng nàng còn chưa dứt lời, hai người này đồng thời nhìn về phía nàng, tuy không nói4gì nhưng ý tứ trong mắt thì lại rất rõ ràng. Ý của bọn họ là bảo nàng lùi ra phía sau, không cần quan tâm đến chuyện này! Khóe miệng của nàng giật khẽ, quay đầu bước đi một cách tức giận...

Mà lúc này, Doanh Tần cũng đang chạy tới.

Đúng lúc nàng không hiểu, ánh mắt của Bách Lý Cẩn Thần cuối cùng cũng dời khỏi mặt Phượng Vô Trù và dừng lại trên người Lạc Tử Dạ đang ở trong lòng Phượng Vô Trù. Giọng nói vẫn thờ ơ như trước, lạnh lùng cao ngạo như trước, nhưng không hiểu sao lại khiến cho người ta rùng mình: “Là vợ ta, nên chú ý chừng mực.”

Khóe miệng Lạc Tử Dạ giật khẽ...

Chuyện quái gì vậy? Nàng trở thành vợ của Bách Lý Cẩn Thần từ lúc nào chứ? Sao nàng không biết một chút gì cả? Đang lúc buồn bực, nàng chợt cảm nhận được một ánh mắt lạnh lùng rơi xuống người mình. Lạc Tử Dạ lập tức ngẩng đầu, đối mặt với ánh mắt nham hiểm của Phượng Vô Trù, khóe miệng nàng giật khẽ, sau ót toát ra một giọt mồ hôi lạnh, nhanh chóng xua tay: “Chàng đừng nghe hắn nói bậy, gia căn bản không quen hắn, mấy ngày nay không nói chuyện được mấy câu! Gia hoàn toàn không biết hắn đang nói gì, không có bất kỳ quan hệ mờ ám nào với hắn hết!”

Lời này đúng là sự thật, Bách Lý Cẩn Thần có tính cách lạnh lùng cao ngạo lại ít lời, cho dù nàng có lòng chủ động nói chuyện với hắn, hắn cũng chẳng muốn mở miệng!

Lúc này sau ót nàng đã hoàn toàn xám xịt, thật sự không hiểu Bách Lý Cẩn Thần đã chịu kích động gì, thái độ tới gây hấn với Phượng Vô Trù này là cái quái gì vậy? Nếu như nàng tự luyến một chút thì sẽ cho rằng hành động này của hắn thật sự là có tình ý với nàng, được chứ?

Bách Lý Cẩn Thần chắc chắn là cao thủ, nội công lúc này của Lạc Tử Dạ vẫn chưa đủ để xen vào cuộc đấu giữa bọn họ. Chuyện lần trước đánh nhau với Doanh Tần suýt chút nữa làm nàng bị thương vẫn rõ mồn một trước mắt, hôm nay đương nhiên hắn phải bảo nàng lùi về sau trước.



Lạc Tử Dạ nhìn hai bên, nói: “Ta nói này, thật ra thì...” Thật ra giữa các ngươi cũng không có việc lớn gì, chỉ là Phượng Vô Trù sai người cản đường Bách Lý Cẩn Thần một lần, khi nàng không hiểu chuyện đã đưa tay vào trong ống tay áo của Bách Lý Cẩn Thần. Tính ra thì mấy chuyện này không xem là chuyện gì lớn, chuyện đã qua thì cứ cho nó qua đi, có đáng không?



Nhưng nàng còn chưa dứt lời, hai người này đồng thời nhìn về phía nàng, tuy không nói gì nhưng ý tứ trong mắt thì lại rất rõ ràng. Ý của bọn họ là bảo nàng lùi ra phía sau, không cần quan tâm đến chuyện này! Khóe miệng của nàng giật khẽ, quay đầu bước đi một cách tức giận...



Mà lúc này, Doanh Tần cũng đang chạy tới.



Thấy Phượng Vô Trù và Bách Lý Cẩn Thần đứng sóng đôi, ấn đường của hắn hơi cau lại. Không biết tại sao, nhìn hồ ly đen trong nóng ngoài lạnh Bách Lý Cẩn Thần này, hắn cứ cảm thấy hôm nay Phượng Vô Trù sẽ phải chịu chút thiệt thòi...
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom