• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Nhất sinh nhất thế: tiếu thương khung 2022 (29 Viewers)

  • nhat-sinh-nhat-the-tieu-thuong-khung-1157

Chương 1157: Gia nói cho ngươi biết, đây là thuật ảnh phân thân (4)




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
81181.png

Xem ảnh 2
81181_2.png
“Ngươi sẽ không làm như vậy. Thứ nhất, ngươi không thể đắc tội với Thiên Diệu, thứ hai, ngươi còn cần gia tới giúp đối phó với An Trác Cách, không phải sao?” Lạc Tử Dạ mỉm cười, nụ cười càng vô sỉ hơn.



Nhưng Hách Đề Tự lại không thể không thừa nhận rằng đối phương nói đúng! Quả thật hắn sẽ không làm gì Lạc Tử Dạ, bởi vì hắn không dám đắc tội với Thiên Diệu. Cho dù có kêu An Trác Cách, kẻ lúc này đã đắc tội với Phượng Vô Trù, làm gì đó với Lạc Tử Dạ, An Trác Cách cũng không dám. Bởi vì An Trác Cách hiểu, động vào Lạc Tử Dạ, nhất định sẽ gia tăng tốc độ mất mạng của hắn!



Hách Đề Tự hít một hơi thật sâu, nhìn chằm chằm vào Lạc Tử3Dạ rồi nói: “Thái tử Thiên Diệu nói không sai, chuyện này quả thực là Hách Đề Tự đã kém một chiêu. Chỉ là không biết, mục đích Thái tử Thiên Diệu làm như vậy là gì?”



Hắn không tin, Lạc Tử Dạ thật sự ngây thơ cho rằng chỉ với hai nghìn người là có thể gây ra được sóng lớn gì đó ở Lâu Lan.




“Hai nghìn người!”

“Hai nghìn người!” Hai người kia đồng thanh.

Hai nghìn? Vẻ mặt của Hách Đề Tự vô cùng khó coi, nói: “Tập kích chúng ta ở ngoại thành phía đông, sau khi bỏ chạy, gần như là đồng thời tập kích ngoại ô phía tây?” Điều này có thể sao?

Khoảng cách giữa ngoại thành phía đông và ngoại ô phía tây không nhỏ chút nào! Sao bọn họ có thể tới phía ngoại ô phía2tây trong thời gian ngắn như vậy?

“Hả?” Hai binh sĩ ngơ ngác nhìn nhau, không biết nên trả lời câu hỏi này như thế nào. Lời nói của Tướng quân khiến cho bọn họ cảm thấy hình như chuyện này có vấn đề, nhưng quân tình bọn họ bẩm báo là rõ ràng và chính xác, không có một chút dối trá nào. Vậy... Vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Không ngờ, hắn vừa hỏi xong lời này, ở cách đó không xa đột nhiên có một binh sĩ chạy tới, mặt tên binh sĩ đó cháy đen, nhìn vô cùng nhếch nhác. Sau khi hắn ta tiến lên liền quỳ rạp xuống, mở miệng nói: “Đại nhân Hách Đề, không xong rồi! Người của Thần Cơ doanh mang theo khối gì đó đen sì sì đến ngoại thành phía đông2rồi ném vào chúng ta, làm nổ chết rất nhiều huynh đệ của chúng ta! Nổ xong bọn chúng liền bỏ chạy, bên An Trác Cách cũng đã chết không ít người!”

Khối đen sì?

Mặt Hắc Đề Tự xanh mét, quay đầu lại nhìn về phía Lạc Tử Dạ. Hắn đang định nói chuyện thì lại có người từ ngoại ô phía tây nhanh chóng lao tới, tình trạng cũng không khá hơn tên binh sĩ vừa rồi là bao, thậm chí trông còn nhếch nhác hơn. Sau khi hắn ta tiến tới liền nói một cách đứt quãng: “Đại nhân, không xong rồi, người của Thần Cơ doanh Thiên Diệu tập kích chúng ta. Bọn chúng rất vô sỉ, tập kích từ phía sau, giết không ít người của chúng ta và An Trác Cách, đánh xong liền chạy!”

Lại chạy rồi? Không! Đợi9đã!

Mặt Hách Đề Tự xanh mét, nhìn chằm chằm vào bọn họ, hỏi: “Có bao nhiêu người tập kích các ngươi?”

Đang suy nghĩ, phía nam lại đột nhiên có một binh sĩ truyền tin chạy tới, sau khi đi lên cũng nói một cách hoang mang lúng túng, vội vội vàng vàng: “Hách Đề đại nhân, không xong rồi! Nhân mã của chúng ta và An Trác Cách đang chiến đấu với nhau, đột nhiên có một đội...”

“Một đội binh sĩ Thiên Diệu tập kích các ngươi, sau khi đánh xong các ngươi, bọn chúng lập tức bỏ chạy?” Mặt Hách Đề Tự xanh mét, hỏi một câu.

“Hả?” Binh sĩ kia ngây người, sau đó gật đầu: “À! Vâng!”

Sau đó, hai binh sĩ tới trước nhìn nhau, có một binh sĩ không thèm để tâm việc Hách Đề Tự có mặt ở4đây, không nhịn được chửi một câu: “Đám khỉ của Thiên Diệu chạy nhanh quá nhỉ! Chỉ trong một lúc mà đã tập kích được ba chỗ chúng ta?”

Hách Đề Tự mặt xanh mét, nhìn về phía Lạc Tử Dạ: “Thái tử Thiên Diệu, ngươi có định giải thích một chút hay không, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra vậy? Không phải ngươi nói chỉ có hai nghìn binh sĩ tiến vào hay sao?”

“Một đội binh sĩ Thiên Diệu tập kích các ngươi, sau khi đánh xong các ngươi, bọn chúng lập tức bỏ chạy?” Mặt Hách Đề Tự xanh mét, hỏi một câu.



“Hả?” Binh sĩ kia ngây người, sau đó gật đầu: “À! Vâng!”



Sau đó, hai binh sĩ tới trước nhìn nhau, có một binh sĩ không thèm để tâm việc Hách Đề Tự có mặt ở đây, không nhịn được chửi một câu: “Đám khỉ của Thiên Diệu chạy nhanh quá nhỉ! Chỉ trong một lúc mà đã tập kích được ba chỗ chúng ta?”



Hách Đề Tự mặt xanh mét, nhìn về phía Lạc Tử Dạ: “Thái tử Thiên Diệu, ngươi có định giải thích một chút hay không, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra vậy? Không phải ngươi nói chỉ có hai nghìn binh sĩ tiến vào hay sao?”



Hai nghìn binh sĩ, sao có thể gần như đồng thời tập kích ba nơi?



Lạc Tử Dạ gật đầu, hỏi: “Không phải bọn họ cũng đã nói rồi sao, bọn họ chỉ nhìn thấy hai nghìn binh sĩ. Cho nên việc này chứng tỏ, quả thực gia chỉ đưa hai nghìn người tiến vào, việc này có vấn đề sao?”



Hách Đề Tự bị chẹn họng: “Ngươi nên biết, trong này hẳn là có vấn đề!”



Lạc Tử Dạ lại gật đầu: “Ừ! Đúng vậy, vậy thì gia sẽ mở lòng từ bi nói cho ngươi biết, ngoại trừ súng kíp ra, Thần Cơ doanh của gia còn một kỹ năng tuyệt vời khác khiến cho người trong thiên hạ không thể tưởng tượng nổi, cũng không có cách nào phá giải được - Thuật Ảnh phân thân!”



Hách Đề Tự: “...”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom