• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Nhất sinh nhất thế: tiếu thương khung 2022 (28 Viewers)

  • nhat-sinh-nhat-the-tieu-thuong-khung-1145

Chương 1145: Cái gì mà tám bức quốc thư mắng ta, rõ ràng là mười hai bức (4)




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
81169.png

Xem ảnh 2
81169_2.png
Phượng Vô Trù không nói gì. Hắn nhắm hai mắt lại, giấu đi cảm xúc trong đôi mắt ma quỷ kia.



Phản ứng lúc này của hắn khiến Diêm Liệt trở nên căng thẳng. Hiển nhiên hắn không hài lòng với biểu hiện của bọn họ. Chắc chắn là tiên hoàng Đế Thác chưa chết nhưng bọn họ lại không tìm thấy người, việc này chứng tỏ điều gì? Tất nhiên là chứng tỏ mấy người bọn họ vô dụng!



Diêm Liệt lập tức quỳ một gối trên đất rồi nói: “Vương, thuộc hạ làm việc không tốt, xin Vương xử phạt!”



Từ trước tới nay, khi người của phủ Nhiếp chính vương bọn họ làm việc không tốt hoặc là làm sai chuyện gì, bọn họ3chỉ tạ tội chứ chưa bao giờ cầu xin tha thứ hay là xin gia hạn thời gian hành động. Sai chính là sai, có tội thì phải chịu phạt!




Hai người chạm mặt nhau ở ngã ba đường, mắt to trừng mắt nhỏ. Xét thấy kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, cho nên bấy nhiêu năm qua hai nước cùng chung mối bất hòa với Lâu Lan có quan hệ không tệ, bây giờ gặp mặt thì hiển nhiên cả hai đều muốn chào hỏi nhau. Nguyên Dã mở lời trước: “Khoa Nhĩ Tẩm vương, đã lâu không gặp!”

“Huynh đệ, lâu rồi không được gặp ngươi! Huynh đệ à, ngươi định...” Gia Luật Kỳ nói đến đây thì đưa mắt2nhìn đội quân phía sau Nguyên Dã rồi lại xem thử hướng đi của bọn họ, hình như là bọn họ cũng đến Lâu Lan.

Nguyên Dã lạnh lùng nói: “Đánh Lâu Lan!”

Mi tâm Gia Luật A Kỳ giật điên cuồng: “Huynh đệ, ngươi cũng nhận được tám bức quốc thư khiêu khích của Lâu Lan ư?” Nếu không phải vậy thì hắn thật sự không hiểu lý do gì có thể khiến đối phương hành động giống mình, trực tiếp dẫn binh đánh Lâu Lan mà chưa xin phép Nhiếp chính vương điện hạ.

“Tám bức cái gì, rõ ràng là mười hai bức!” Khuôn mặt Nguyên Dã tối sầm. Hắn tái mét mặt mày, đáp lại một câu như vậy.

Nghĩ tới đây, hắn2vội nói: “Vương, thuộc hạ lập tức phái người tra xét!”

“Ừ!” Nhiếp chính vương điện hạ cười giễu một tiếng rồi chậm rãi lên tiếng: “Nhanh lên! Trước giờ sự kiên nhẫn của Cô luôn có hạn!”

“Vâng!”

***

Sau khi Gia Luật A Kỳ dẫn đại quân xuất phát chưa được bao lâu thì gặp một đội quân phía trước, người dẫn đội là Nguyên Dã - thủ lĩnh bộ lạc Hách Đề.

Đôi mắt ma quỷ của Phượng Vô Trù chậm rãi mở ra rồi nhìn về phía Diêm Liệt nhưng lại không nhìn thẳng hắn, cũng không nhắc tới việc muốn trị tội mà chỉ thấp giọng hỏi: “Đã tìm khắp Đế Thác chưa?”

“Chúng thuộc hạ đã tìm khắp rồi, dù là phố lớn9ngõ nhỏ hay là đường cái, thậm chí là tất cả phủ đệ của quan lại và nhà dân trong hoàng thành. Thậm chí chúng thuộc hạ còn thăm dò toàn Đế Thác xem là gần đây có người mới tới trú lại trấn nhỏ hay không. Chúng thuộc hạ đã giăng lưới trên phạm vi rộng nhưng vẫn chưa tìm ra bất kỳ manh mối gì!” Diêm Liệt nhíu chặt vùng trán giữa hai hàng lông mày khi nói những lời này. Thật sự là hắn không hiểu nổi lão Hoàng đế Đế Thác kia đã lên trời hay là xuống đất rồi, ông ta làm cách nào mà bọn họ lại không tìm ra bất kỳ manh mối gì?

Hắn vừa nói xong,4đôi mắt ma quỷ của Nhiếp chính vương điện hạ khẽ híp lại, giọng nói ma mị thong thả vang lên: “Có lẽ vẫn còn một nơi các ngươi chưa tìm!”

Hắn vừa dứt lời, Diêm Liệt hơi ngẩn ra, vẫn còn một nơi mình chưa tìm ư? Nơi nào nhỉ? Hắn sững sờ duy trì tư thế quỳ một chân trên đất. Sau một hồi ngẫm nghĩ, hắn đánh bạo ngước mắt nhìn đối phương. Trong khoảnh khắc nhìn thấy vẻ mặt phức tạp kia của đối phương, đột nhiên hắn nghĩ đến một khả năng. Hắn dò hỏi: “Phủ Phò mã chăng?”

Đúng vậy! Quả thật hắn đã tìm ở tất cả các phủ đệ quan lại Đế Thác nhưng bởi vì trước giờ ở bất kỳ quốc gia nào, Phò mã không nằm trong nhóm quan lại nên phủ Phò mã không phải đối tượng tra xét hàng đầu của bọn họ. Vả lại, bọn họ nghĩ rằng đó là phủ đệ nhà chồng của Công chúa Vô Ưu, mà Vương vẫn luôn quan tâm tới Công chúa Vô Ưu nên bọn họ lơ là không tới đó tra xét. Xét thấy tình hình hiện tại, đây là...

“Huynh đệ, lâu rồi không được gặp ngươi! Huynh đệ à, ngươi định...” Gia Luật Kỳ nói đến đây thì đưa mắt nhìn đội quân phía sau Nguyên Dã rồi lại xem thử hướng đi của bọn họ, hình như là bọn họ cũng đến Lâu Lan.



Nguyên Dã lạnh lùng nói: “Đánh Lâu Lan!”



Mi tâm Gia Luật A Kỳ giật điên cuồng: “Huynh đệ, ngươi cũng nhận được tám bức quốc thư khiêu khích của Lâu Lan ư?” Nếu không phải vậy thì hắn thật sự không hiểu lý do gì có thể khiến đối phương hành động giống mình, trực tiếp dẫn binh đánh Lâu Lan mà chưa xin phép Nhiếp chính vương điện hạ.



“Tám bức cái gì, rõ ràng là mười hai bức!” Khuôn mặt Nguyên Dã tối sầm. Hắn tái mét mặt mày, đáp lại một câu như vậy.



Mi tâm Gia Luật A Kỳ giật điên cuồng, cuối cùng hắn đã tìm được một người bị Lâu Lan mắng thảm hơn cả mình, bỗng dưng cảm thấy trong lòng cân bằng hơn rất nhiều. Nhưng lúc này hai người cũng ý thức được chuyện này có vấn đề!



Bọn họ đưa mắt nhìn nhau, Nguyên Dã đột nhiên lên tiếng: “Bản vương cảm thấy chuyện này không đơn giản!” Dường như có người muốn tính kế bọn họ!
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom